Sợ Cưới

Chương 66: Gia đình hỗn chiến (Phần 1)

Tân Di Chỉ

24/08/2016

Trình Mai Tây trừng to mắt nhìn Lục Tử Minh, người đàn ông cùng giường chung gối, vào thời khắc này rốt cuộc bộc lộ ra bộ mặt dối trá của mình, lộ ra mặt chân thật. Trình Mai Tây lần nữa liều mạng bổ nhào về Lục Tử Minh, Lục Tử Minh đưa tay bắt được Trình Mai Tây, tay Trình Mai Tây bị khống chế không cách nào nhúc nhích, mặt đỏ bừng, miệng cũng đang liều mạng rống to: "Lục Tử Minh, đồ chó, anh là đàn ông thì liền buông tay tôi ra, chớ nắm tay của tôi!"

Lục Tử Minh cắn chặt hàm răng, quai hàm lên cơ nảy thình thịch, tay hơi tăng lực: "Đủ rồi, cô động một chút là nói tôi là khốn kiếp, đàn ông thối, sớm thành thói quen cưỡi trên người tôi làm mưa làm gió, đối với tôi gọi là tới đuổi là đi, tôi liền giống như một đồ vật của cô, cô chừng nào thì coi tôi như chồng của cô đây, tôi đã chịu đựng cô đủ rồi!"

Trình Mai Tây: "Tôi vì anh, vì cái nhà này đã bỏ ra tất cả, anh từ một người hai bàn tay trắng nghèo rớt mồng tơi, với sự trợ giúp của tôi từng bước từng bước đi tới hiện tại, anh bây giờ chịu đủ tôi, sao năm đó anh không nói chịu đủ tôi, năm đó tại sao anh theo đuổi tôi, nói với tôi anh yêu tôi, còn nói phải chăm sóc tôi cả đời?"

"Cô đừng đề cập năm đó với tôi, năm đó cô không phải chỉ là một chiếc giày rách bị dùng qua vứt bỏ không cần, nếu không phải là tôi không chê cô, chăm sóc cô khuyên bảo cô, lại cưới cô về nhà, cô đã sớm tìm đến cái chết rồi, cô còn có thể sống đến bây giờ sao?" Lục Tử Minh liến thoắng cứ như đúng rồi.

"Vậy ý của anh là, nếu như không có anh tôi sẽ chết, đã sớm không còn trên thế gian này rồi, tôi còn nên cảm tạ ơn cứu mạng của anh?" Trình Mai Tây cười lạnh.

"Cô quả thật nên cảm tạ ơn cứu mệnh của tôi, nếu như không phải nhìn cô lúc ấy đáng thương, tôi vì sao phải đồng ý với Tử Khanh đi chăm sóc cô an ủi cô, sau lại xem cô thật sự đáng thương, bởi vì tôi đồng tình mới cưới cô." Những câu nói của Lục Tử Minh giống như mũi khoan khoét vào trái tim Trình Mai Tây.

"Tại sao anh muốn đồng tình với tôi...tôi không cần anh thương hại, ban đầu anh không nên lấy tôi, tôi cũng vậy không nên gả cho anh, là mắt chó của tôi mù, là tôi tự mình chuốc lấy cực khổ, sớm biết năm đó tôi liền trực tiếp chết đi coi như xong rồi, cũng sẽ không rơi vào kết cục sống không bằng chết như hôm nay!" Trình Mai Tây không cách nào tránh thoát sự khống chế của Lục Tử Minh, liền dùng sức cắn một cái ở trên cánh tay Lục Tử Minh.



Lục Tử Minh dùng sức hất Trình Mai Tây ra: "Cái đồ điên này, cô nghiện cắn người cắn đúng không? Hai ngày trước vết thương cô cắn còn chưa khỏi, hiện tại cô lại cắn tôi, cô muốn cắn tôi chết đúng không!"

Trình Mai Tây bị Lục Tử Minh hất ra lảo đảo một cái, liên tiếp lui về phía sau mấy bước đầu đụng trúng bàn ăn cơm, lại té lăn trên mặt đất, Trình Mai Tây đau đến khóe miệng thét chói tai, cô thật vất vả lật người bò dậy, thấy Cốc Thư Tuyết đang đứng ở trước cửa phòng ngủ nhìn cô và Lục Tử Minh hỗn chiến, thuận thế liền nhào qua túm lấy Cốc Thư Tuyết.

Trình Mai Tây giữ Cốc Thư Tuyết, đôi tay ở trên đầu Cốc Thư Tuyết liều mạng kéo, Lục Tử Minh xông lại bảo hộ Cốc Thư Tuyết ở sau lưng, ba người vật lộn thành một khối: "Cô muốn đánh người thì cứ nhằm vào tôi, không cần động đến Tiểu Tuyết, càng đừng làm tổn thương đứa bé của tôi?"

Trình Mai Tây bị Lục Tử Minh ngăn cách đánh Cốc Thư Tuyết, miệng cắn răng nghiến lợi: "Tôi đánh cô ta đau lòng, tôi liền đánh cô ta thì sao, anh con mẹ nó hại tôi không có thai, hại tôi cũng thể làm mẹ, hiện tại con tiện nhân này mang thai con của anh, anh cũng đừng mong giữ được đứa bé này?"

Bà Lục thấy ba người lộn xộn, vội vàng chạy tới đẩy Trình Mai Tây ra: "Trình Mai Tây, con đừng làm tổn thương tổn cháu trai của mẹ, mẹ mong cháu đích tôn nhiều năm như vậy, con đừng mơ tưởng hại cháu trai của mẹ!"

Tiếp theo liền kéo Cốc Thư Tuyết đến một bên: "Tiểu Tuyết, con nhanh đến bên này, cẩn thận một chút, chớ tổn thương cháu của ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sợ Cưới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook