Chương 71: Sống không bằng chết (Phần 3)
Tân Di Chỉ
24/08/2016
Cốc Thư Tuyết thấy Lục Tử Minh ôm Trình Mai Tây vào phòng ngủ của bọn học
có chút không vui mừng, cố gắng khiến Lục Tử Minh ôm Trình Mai Tây vào
phòng khách, Lục Tử Minh trợn mắt nhìn Cốc Thư Tuyết một cái, trực tiếp
ôm Trình Mai Tây vào đặt lên giường, lại dịu dàng thay cô cởi quần áo
ra, Cốc Thư Tuyết đứng ở cửa nhìn thấy giận dữ, bực tức dậm chân, nhưng
không có biện pháp gì, xoay người chạy ra phòng khách ngồi xuống.
Kể từ lần trước Lục Tử Minh cường ép Trình Mai Tây thì đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật, thân thể Trình Mai Tây phản ứng lại sự tiếp xúc, cơ thể bị Lục Tử Minh chạm vào chỗ nào thì lông tơ chỗ đó dựng đứng lên, nội tâm dâng lên từng trận ghê tởm mãnh liệt, nhưng cơ thể bất lực đã bị giam cầm, chỉ có thể như cái xác không hồn mặc cho Lục Tử Minh đùa nghịch, cảm giác nhục nhã mãnh liệt khiến cho Trình Mai Tây vô cùng khổ sở, từng giọt nước mắt lăn dài trên má xuống.
Thu xếp Trình Mai Tây xong, Lục Tử Minh mang cái ghế đặt ở bên giường ngồi xuống, đưa tay lau đi giọt nước mắt trên mặt Trình Mai Tây, Trình Mai Tây muốn né tránh, cho dù dùng hết toàn lực, cũng là phí công, liền dứt khoát nhắm mắt lại, không nhìn sắc mặt giả dối của Lục Tử Minh.
Lục Tử Minh bắt được tay Trình Mai Tây, đặt ở khóe miệng mình: "Mai Tây, em đừng như vậy, em đừng làm anh sợ, em tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, em mau chóng khỏe lại, mặc kệ hai chúng ta có còn ở bên nhau hay không, đều muốn em sống thật tốt, dù là em giống như trước đây đứng lên mắng anh đánh anh, anh cũng cam tâm tình nguyện!"
Lúc này Trình Mai Tây nghe Lục Tử Minh thực tình thổ lộ, đã không thể nào cảm động, đã trải qua tất cả chuyện trong hôm nay, cô không thể tiếp tục tin tưởng Lục Tử Minh. Hôm nay Lục Tử Minh đã tổn thương trái tim của cô, đau thương đến chết tâm, tim của Trình Mai Tây đã chết, cô đã từng bao nhiêu lần cố gắng thuyết phục mình tha thứ cho Lục Tử Minh, nhưng mỗi lần cũng bị Lục Tử Minh phản bội gây thương hại nặng hơn, mỗi một lần tha thứ đều biến thành chuyện cười.
Lục Tử Minh đứng dậy ra cửa rót một ly nước đi vào, lại đỡ dậy Trình Mai Tây tựa vào ngực mình, đút cho Trình Mai Tây một ngụm nước, Trình Mai Tây không thể nào há mồm uống nước, nước theo khóe miệng Trình Mai Tây chảy xuống. Lục Tử Minh để Trình Mai Tây nằm xuống, cầm khăn giấy lau miệng cho Trình Mai Tây, vào trong phòng bếp lấy một cái muỗng từng muỗng một đút nước vào trong miệng Trình Mai Tây .
Tất cả sự dịu dàng của Lục Tử Minh, đối với Trình Mai Tây mà nói, đều trở thành một loại hành hạ, trước kia có bao nhiêu hưởng thụ thì giờ phút này có bấy nhiêu ghét bỏ, nhưng Trình Mai Tây cũng không có cách nào phản kháng, chỉ có thể bị động tiếp nhận, Trình Mai Tây tuyệt vọng muốn từ trong khốn cảnh thoát ra, lại càng rơi vào tuyệt vọng sâu hơn.
Kể từ lần trước Lục Tử Minh cường ép Trình Mai Tây thì đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật, thân thể Trình Mai Tây phản ứng lại sự tiếp xúc, cơ thể bị Lục Tử Minh chạm vào chỗ nào thì lông tơ chỗ đó dựng đứng lên, nội tâm dâng lên từng trận ghê tởm mãnh liệt, nhưng cơ thể bất lực đã bị giam cầm, chỉ có thể như cái xác không hồn mặc cho Lục Tử Minh đùa nghịch, cảm giác nhục nhã mãnh liệt khiến cho Trình Mai Tây vô cùng khổ sở, từng giọt nước mắt lăn dài trên má xuống.
Thu xếp Trình Mai Tây xong, Lục Tử Minh mang cái ghế đặt ở bên giường ngồi xuống, đưa tay lau đi giọt nước mắt trên mặt Trình Mai Tây, Trình Mai Tây muốn né tránh, cho dù dùng hết toàn lực, cũng là phí công, liền dứt khoát nhắm mắt lại, không nhìn sắc mặt giả dối của Lục Tử Minh.
Lục Tử Minh bắt được tay Trình Mai Tây, đặt ở khóe miệng mình: "Mai Tây, em đừng như vậy, em đừng làm anh sợ, em tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì, em mau chóng khỏe lại, mặc kệ hai chúng ta có còn ở bên nhau hay không, đều muốn em sống thật tốt, dù là em giống như trước đây đứng lên mắng anh đánh anh, anh cũng cam tâm tình nguyện!"
Lúc này Trình Mai Tây nghe Lục Tử Minh thực tình thổ lộ, đã không thể nào cảm động, đã trải qua tất cả chuyện trong hôm nay, cô không thể tiếp tục tin tưởng Lục Tử Minh. Hôm nay Lục Tử Minh đã tổn thương trái tim của cô, đau thương đến chết tâm, tim của Trình Mai Tây đã chết, cô đã từng bao nhiêu lần cố gắng thuyết phục mình tha thứ cho Lục Tử Minh, nhưng mỗi lần cũng bị Lục Tử Minh phản bội gây thương hại nặng hơn, mỗi một lần tha thứ đều biến thành chuyện cười.
Lục Tử Minh đứng dậy ra cửa rót một ly nước đi vào, lại đỡ dậy Trình Mai Tây tựa vào ngực mình, đút cho Trình Mai Tây một ngụm nước, Trình Mai Tây không thể nào há mồm uống nước, nước theo khóe miệng Trình Mai Tây chảy xuống. Lục Tử Minh để Trình Mai Tây nằm xuống, cầm khăn giấy lau miệng cho Trình Mai Tây, vào trong phòng bếp lấy một cái muỗng từng muỗng một đút nước vào trong miệng Trình Mai Tây .
Tất cả sự dịu dàng của Lục Tử Minh, đối với Trình Mai Tây mà nói, đều trở thành một loại hành hạ, trước kia có bao nhiêu hưởng thụ thì giờ phút này có bấy nhiêu ghét bỏ, nhưng Trình Mai Tây cũng không có cách nào phản kháng, chỉ có thể bị động tiếp nhận, Trình Mai Tây tuyệt vọng muốn từ trong khốn cảnh thoát ra, lại càng rơi vào tuyệt vọng sâu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.