Chương 24
Tiểu Địch Nhi
29/05/2021
Lúc này, một vị ban giám khảo phía dưới ra hiệu có điều muốn hỏi.
"Tôi có chút tò mò, không biết... thông điệp mà tiểu thư Karen đây gửi gắm trong bộ sưu tập này là gì vậy? Dù tôi đã cố gắng liên tưởng đến rất nhiều thứ nhưng tôi nghĩ, ý nghĩa của bộ sưu tập này không chỉ dừng lại ở mức "nửa đêm" đâu nhỉ? "
Đường Tinh khẽ cười" Quả thực là vậy, "Không chỉ dừng lại ở mức nửa đêm, tiến tới ánh mặt trời" chính là chủ đề của bộ sưu tập này. Hai năm trước, cũng là lúc tôi vừa ra mắt bộ sưu tập đầu tiên. Tuy nó rất được đón nhận nhưng tôi vẫn chưa thỏa mãn. Tôi muốn tìm một thứ gì ấn tượng hơn, khắc sâu vào tâm trí mọi người hơn. Nhưng lúc đó, tôi vẫn chưa có chút ý tưởng nào. Hôm đó là một buổi tối, tôi đi lang thang trên đường phố rồi lạc vào một con ngõ lúc nào không hay. Ở đó, tôi đã nhìn thấy nhưng điều mà ban ngày tôi không thể nhìn thấy được. Rượu chè, cờ bạc, hút chích,... Tất cả những cái gì được cho là mặt tối của xã hội đều tụ họp ở đây.
Ban ngày tôi đã nhìn thấy gì? Những công nhân, viên chức nhà nước đang cố gắng làm việc, làm cho bản thân hoàn thiện hơn thì ban đêm tôi lại nhìn thấy gì? Những tệ nạn xã hội, những thứ ta tưởng chừng như phá hủy cuộc đời của con người đều ở đây.
Lúc đó, tôi đã tự hỏi bản thân liệu cuộc đời của những người này chỉ dừng lại ở mức nửa đêm. như vậy sao? Tại sao họ không tiếp tục tiến tới ánh sáng ban ngày mà chỉ ở lại ban đêm như vậy. Và rồi, tôi đã nhanh chóng tìm đucợ câu trả lời: Họ không đủ tự tin, họ luôn nghĩ ban truân mình vô dụng, và điều đó đã làm nên bi kịch cuộc đời họ.
Và bây giờ, tôi sẽ cho những người ở đây thấy, thông điệp tôi muôn truyền tải qua những bộ váy này là gì."
Rồi Đường Tinh nhờ người mang mười bộ váy của mình lên sân khấu. Cô đã đem chúng mặc vào những con ma nơ canh bằng sắt, không có khả năng cháy nổ rồi lấy một bình hóa chất, xịt lên mười bộ váy.
Sau đó, cô cầm bật lửa, đốt cháy mười bộ váy trước máy mọi người.
Cô ấy điên rồi sao?
Hầu như tất cả mọi người ở đây đều vô cùng sửng sốt.
Chỉ hai phút sau, Đường Tinh chi người dập lửa. Mọi người lúc này đều nhìn rõ, các chiếc váy đều không cháy chút nào, chỉ có phần ngực là cháy thành một bông hoa. Đường Tinh cạo đi phần tro bám trên bông hoa, bôi một lớp keo rồi rắc kim tuyến lên.
Bông hoa lúc ngày không còn xù xù xấu xí mà đã trở thành một đóa hoa kiều diễm tuyệt đẹp. Đây mới chính là hình thái hoàn mỹ của bộ sưu tập lần này.
Thế nhưng, làm vậy có liên quan đến chủ đề mà Đường Tinh vừa nói sao. Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khó hiểu.
Đường Tinh bắt đầu kéo từng bộ ra ngoài cho dễ nhìn, hướng về ban giám khảo khẽ cười một cái rồi xoay chiếc váy theo hướng 45°. Lúc này một vị giám khảo đang ngồi bỗng đứng bật dậy, những vị giám khảo còn lại cũng không giấu được vẻ kinh ngạc trong mắt mình.
Nhìn chính diện, họ luôn nghĩ bông hoa kia chỉ là bông hoa bình thường. Nhưng đến khi Đường Tinh xoay chiếc váy thì họ lại nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi uống rượu. Đường Tinh xoay chiếc váy theo hướng ngược lại, họ lại nhìn thấy, cũng là người đàn ông đó nhưng không ngồi uống rượu mà là một người thành đạt.
Ban giám khảo lúc mày đã kinh ngạc đến không nói nên lời rồi. Họ vạn lần không nghĩ tới, Đường Tinh chỉ trẻ như vậy mà kĩ thuật đã tương đương với người lâu năm rồi.
Không chỉ có ban giám khảo mà các khán giả ở dưới cũng không thể nói thêm lời nào.
Quả thực bộ sưu tập này đã đạt đúng theo ý của Đường Tinh rồi. Khiến mọi người có một ấn tượng sâu đậm với nó. Không, phải gọi là cực kì sâu đậm thì đúng hơn.
Không cần bàn cãi nhiều, giải thưởng năm nay chắc chắn sẽ vào tay Đường Tinh. Đến lúc đó, thắng vụ cá cược với Đường gia chủ đối với cô chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Tôi có chút tò mò, không biết... thông điệp mà tiểu thư Karen đây gửi gắm trong bộ sưu tập này là gì vậy? Dù tôi đã cố gắng liên tưởng đến rất nhiều thứ nhưng tôi nghĩ, ý nghĩa của bộ sưu tập này không chỉ dừng lại ở mức "nửa đêm" đâu nhỉ? "
Đường Tinh khẽ cười" Quả thực là vậy, "Không chỉ dừng lại ở mức nửa đêm, tiến tới ánh mặt trời" chính là chủ đề của bộ sưu tập này. Hai năm trước, cũng là lúc tôi vừa ra mắt bộ sưu tập đầu tiên. Tuy nó rất được đón nhận nhưng tôi vẫn chưa thỏa mãn. Tôi muốn tìm một thứ gì ấn tượng hơn, khắc sâu vào tâm trí mọi người hơn. Nhưng lúc đó, tôi vẫn chưa có chút ý tưởng nào. Hôm đó là một buổi tối, tôi đi lang thang trên đường phố rồi lạc vào một con ngõ lúc nào không hay. Ở đó, tôi đã nhìn thấy nhưng điều mà ban ngày tôi không thể nhìn thấy được. Rượu chè, cờ bạc, hút chích,... Tất cả những cái gì được cho là mặt tối của xã hội đều tụ họp ở đây.
Ban ngày tôi đã nhìn thấy gì? Những công nhân, viên chức nhà nước đang cố gắng làm việc, làm cho bản thân hoàn thiện hơn thì ban đêm tôi lại nhìn thấy gì? Những tệ nạn xã hội, những thứ ta tưởng chừng như phá hủy cuộc đời của con người đều ở đây.
Lúc đó, tôi đã tự hỏi bản thân liệu cuộc đời của những người này chỉ dừng lại ở mức nửa đêm. như vậy sao? Tại sao họ không tiếp tục tiến tới ánh sáng ban ngày mà chỉ ở lại ban đêm như vậy. Và rồi, tôi đã nhanh chóng tìm đucợ câu trả lời: Họ không đủ tự tin, họ luôn nghĩ ban truân mình vô dụng, và điều đó đã làm nên bi kịch cuộc đời họ.
Và bây giờ, tôi sẽ cho những người ở đây thấy, thông điệp tôi muôn truyền tải qua những bộ váy này là gì."
Rồi Đường Tinh nhờ người mang mười bộ váy của mình lên sân khấu. Cô đã đem chúng mặc vào những con ma nơ canh bằng sắt, không có khả năng cháy nổ rồi lấy một bình hóa chất, xịt lên mười bộ váy.
Sau đó, cô cầm bật lửa, đốt cháy mười bộ váy trước máy mọi người.
Cô ấy điên rồi sao?
Hầu như tất cả mọi người ở đây đều vô cùng sửng sốt.
Chỉ hai phút sau, Đường Tinh chi người dập lửa. Mọi người lúc này đều nhìn rõ, các chiếc váy đều không cháy chút nào, chỉ có phần ngực là cháy thành một bông hoa. Đường Tinh cạo đi phần tro bám trên bông hoa, bôi một lớp keo rồi rắc kim tuyến lên.
Bông hoa lúc ngày không còn xù xù xấu xí mà đã trở thành một đóa hoa kiều diễm tuyệt đẹp. Đây mới chính là hình thái hoàn mỹ của bộ sưu tập lần này.
Thế nhưng, làm vậy có liên quan đến chủ đề mà Đường Tinh vừa nói sao. Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khó hiểu.
Đường Tinh bắt đầu kéo từng bộ ra ngoài cho dễ nhìn, hướng về ban giám khảo khẽ cười một cái rồi xoay chiếc váy theo hướng 45°. Lúc này một vị giám khảo đang ngồi bỗng đứng bật dậy, những vị giám khảo còn lại cũng không giấu được vẻ kinh ngạc trong mắt mình.
Nhìn chính diện, họ luôn nghĩ bông hoa kia chỉ là bông hoa bình thường. Nhưng đến khi Đường Tinh xoay chiếc váy thì họ lại nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi uống rượu. Đường Tinh xoay chiếc váy theo hướng ngược lại, họ lại nhìn thấy, cũng là người đàn ông đó nhưng không ngồi uống rượu mà là một người thành đạt.
Ban giám khảo lúc mày đã kinh ngạc đến không nói nên lời rồi. Họ vạn lần không nghĩ tới, Đường Tinh chỉ trẻ như vậy mà kĩ thuật đã tương đương với người lâu năm rồi.
Không chỉ có ban giám khảo mà các khán giả ở dưới cũng không thể nói thêm lời nào.
Quả thực bộ sưu tập này đã đạt đúng theo ý của Đường Tinh rồi. Khiến mọi người có một ấn tượng sâu đậm với nó. Không, phải gọi là cực kì sâu đậm thì đúng hơn.
Không cần bàn cãi nhiều, giải thưởng năm nay chắc chắn sẽ vào tay Đường Tinh. Đến lúc đó, thắng vụ cá cược với Đường gia chủ đối với cô chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.