Chương 25
Tiểu Địch Nhi
29/05/2021
Sau khi sắp xếp xong công việc, Đường Tinh lên máy bay trở về nước. Đương nhiên, chuyện giữa cô với Lương Thi Mẫn vẫn chưa xong đâu. Cô ta sẽ phải trả giá vì hành động của mình.
Đường Tinh sau khi về nước thì không về thẳng nhà mà lại về tổ chức trước.
Cô đang suy tính xem nên xử lý Lương gia thế nào thì Lục Phóng không biết chạy từ đâu tới, lao thẳng vào phòng.
"Có chuyện gì? "
"Bà biết Dạ Điêu không? "
"Có từng nghe qua nhưng không nhận biết. Có chuyện gì sao? "
Đường Tinh quả thực đã từng nghe qua tổ chức tên Dạ Điêu này. Nghe nói người cầm đầu tổ chức cực kì tài giỏi, chẳng qua trước giờ chưa từng lộ mặt nên không có nhiều tư liệu về người đó.
"Bọn họ muốn gặp chúng ta để bàn chuyện hợp tác."
"Hợp tác? "
"Đúng vậy, cậu cũng biết Bạch Lan Minh chúng ta là dạng tồn tại gì mà. Hợp tác với chúng ta được biết bao nhiêu lợi ích, đương nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua ."Lục Phóng dương dương tự đắc.
"Làm gì thì làm cũng phải đợi tôi kết hôn xong đã. Cứ bảo họ hoãn lại, gần đây tôi không khỏe nên không tiện gặp mặt. À, nếu như gặp mặt thì ai sẽ là người gặp mặt với tôi?" Đường Tinh mân mê con báo đen bên cạnh.
Trước kia Đường Tinh cũng đã nghe qua rất ít người biết được khuôn mặt của vị kia cực kì ít, vậy thì những chuyện như vậy lại do ai đảm nhiệm??
"Ai mà biết được bà đi mà hỏi anh ta ấy" Lục Phóng đáp trả.
"Cậu chuyển lời sang bên đó, chúng ta muốn đích thân chủ thượng bọn họ đến gặp. Dù sao Bạch Lan Minh này cũng được tính cao hơn Dạ Điêu bọn họ một bậc đấy. Để Minh chủ Bạch Lan Minh gặp trợ lý anh ta bàn chuyện hợp tác thì quá coi thường người khác rồi đấy." Đường Tinh này lại muốn xem thử vị kia có gì mà lại vạn phần thần bí như vậy.
Sau đó Đường Tinh ở lại xử lý công việc đến đối mịt mới trở về nhà.
...
Vừa về đến nhà, chưa kịp ngồi nóng ghế thì Đường Tinh lại bị Đường gia chủ gọi đến thư phòng.
"Con vừa về nước mà, sao ba không để con nghỉ ngơi mà bắt con đến đây ngay vậy? "
"Bắt đầu từ khi nào? "Giọng nói của Đường gia chủ trầm xuống, che giấu đi tâm trạng thực của mình.
"Cái gì bắt đầu? "
"Chuyện con trở thành nhà thiết kế nổi tiếng kia? "
Đường Tinh khẽ cười. Gọi cô đến cũng chỉ vì chuyện này thôi à.
"Hai năm trước."
"Vậy đó là lý do tại sao con tốt nghiệp rồi nhưng vẫn không chịu trở về? "
"Đúng"
"Được rồi, con ra ngoài đi, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai đi thử áo cưới."
"Vậy xon đi đây" Đường Tinh cũng không tiếp tục nói thêm gì khác, trực tiếp xoay người đi.
Sau khi Đường Tinh đi, Đường gia chủ ngồi đó trầm ngâm.
Từ khi nào con gái ông đã trưởng thành như vậy rồi??
Ông bắt đầu ngồi nhớ lại, từ những ngày con ông lẫm chẫm biết đi, ông đã bắt ép con mình phải đi vào khuôn khổ của một tiểu thư quý tộc. Rồi hàng loạt các lớp học kế nghi được tổ chức nhằm rèn dũa con gái ông thành một tiểu thư chuẩn mực.
Ông chỉ nghĩ làm sao cho con mình hoàn hảo nhất, nổi bật nhất mà không hề nghĩ tới, lúc đó con ông chỉ vừa ba tuổi...
Càng lớn, cô càng biểu hiện ra tư chất vượt bậc của mình làm ông càng dấy lên tham vọng muốn con mình tốt hơn nữa, hoàn hảo hơn nữa mà không hề để tâm đến cảm xúc của cô, không quan tâm cô muốn gì...
Từ khi nào mà ông lại trở nên như vậy??
Chính là lúc ông gặp con gái của những gia tộc khác. Cư xử thô lỗ, không có giáo dục, khiến người ta có cảm giác chán ghét không thể tả được. Phải, chính từ thòi khắc đó, trong lòng ông dâng lên một nỗi sợ. Ông sợ con gái ông sau này cũng vậy, sẽ bị người ta chán ghét. Con ong mỏng manh dễ vỡ như vậy, làm sao có thể chịu đựng được những lời đàm tiếu ngoài kia chứ.
(Về cái này thì au cho cũng không biết nên viết sao cho dễ hiểu, đại khái là ông bố này quá thương con, sợ con bị người ta đàm phán nên ổng mới sắp xếp mấy buổi học đó để con ổng thật hoàn hảo, để không ai có thể phán xét được con ổng cả, nhưng mà làm hơi thái quá cho nên khiến nu9 có ác cảm với ổng á)
Bây giờ ông hối hận rồi, ông thật sự hối hận rồi. Ông thật sự không hiểu sao ngày đó bản thân lại sợ con không chịu được những thứ đó chứ. Ông gậy dựng sự nghiệp này không phải để làm hậu thuẫn cho các con ông sao?
"Đường Tinh, ba xin lỗi con. Tất cả là lỗi của ba, chính ba là người đã phá hỏng mối quan hệ của chúng ta. Ba xin lỗi... "
Đường Tinh sau khi về nước thì không về thẳng nhà mà lại về tổ chức trước.
Cô đang suy tính xem nên xử lý Lương gia thế nào thì Lục Phóng không biết chạy từ đâu tới, lao thẳng vào phòng.
"Có chuyện gì? "
"Bà biết Dạ Điêu không? "
"Có từng nghe qua nhưng không nhận biết. Có chuyện gì sao? "
Đường Tinh quả thực đã từng nghe qua tổ chức tên Dạ Điêu này. Nghe nói người cầm đầu tổ chức cực kì tài giỏi, chẳng qua trước giờ chưa từng lộ mặt nên không có nhiều tư liệu về người đó.
"Bọn họ muốn gặp chúng ta để bàn chuyện hợp tác."
"Hợp tác? "
"Đúng vậy, cậu cũng biết Bạch Lan Minh chúng ta là dạng tồn tại gì mà. Hợp tác với chúng ta được biết bao nhiêu lợi ích, đương nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua ."Lục Phóng dương dương tự đắc.
"Làm gì thì làm cũng phải đợi tôi kết hôn xong đã. Cứ bảo họ hoãn lại, gần đây tôi không khỏe nên không tiện gặp mặt. À, nếu như gặp mặt thì ai sẽ là người gặp mặt với tôi?" Đường Tinh mân mê con báo đen bên cạnh.
Trước kia Đường Tinh cũng đã nghe qua rất ít người biết được khuôn mặt của vị kia cực kì ít, vậy thì những chuyện như vậy lại do ai đảm nhiệm??
"Ai mà biết được bà đi mà hỏi anh ta ấy" Lục Phóng đáp trả.
"Cậu chuyển lời sang bên đó, chúng ta muốn đích thân chủ thượng bọn họ đến gặp. Dù sao Bạch Lan Minh này cũng được tính cao hơn Dạ Điêu bọn họ một bậc đấy. Để Minh chủ Bạch Lan Minh gặp trợ lý anh ta bàn chuyện hợp tác thì quá coi thường người khác rồi đấy." Đường Tinh này lại muốn xem thử vị kia có gì mà lại vạn phần thần bí như vậy.
Sau đó Đường Tinh ở lại xử lý công việc đến đối mịt mới trở về nhà.
...
Vừa về đến nhà, chưa kịp ngồi nóng ghế thì Đường Tinh lại bị Đường gia chủ gọi đến thư phòng.
"Con vừa về nước mà, sao ba không để con nghỉ ngơi mà bắt con đến đây ngay vậy? "
"Bắt đầu từ khi nào? "Giọng nói của Đường gia chủ trầm xuống, che giấu đi tâm trạng thực của mình.
"Cái gì bắt đầu? "
"Chuyện con trở thành nhà thiết kế nổi tiếng kia? "
Đường Tinh khẽ cười. Gọi cô đến cũng chỉ vì chuyện này thôi à.
"Hai năm trước."
"Vậy đó là lý do tại sao con tốt nghiệp rồi nhưng vẫn không chịu trở về? "
"Đúng"
"Được rồi, con ra ngoài đi, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai đi thử áo cưới."
"Vậy xon đi đây" Đường Tinh cũng không tiếp tục nói thêm gì khác, trực tiếp xoay người đi.
Sau khi Đường Tinh đi, Đường gia chủ ngồi đó trầm ngâm.
Từ khi nào con gái ông đã trưởng thành như vậy rồi??
Ông bắt đầu ngồi nhớ lại, từ những ngày con ông lẫm chẫm biết đi, ông đã bắt ép con mình phải đi vào khuôn khổ của một tiểu thư quý tộc. Rồi hàng loạt các lớp học kế nghi được tổ chức nhằm rèn dũa con gái ông thành một tiểu thư chuẩn mực.
Ông chỉ nghĩ làm sao cho con mình hoàn hảo nhất, nổi bật nhất mà không hề nghĩ tới, lúc đó con ông chỉ vừa ba tuổi...
Càng lớn, cô càng biểu hiện ra tư chất vượt bậc của mình làm ông càng dấy lên tham vọng muốn con mình tốt hơn nữa, hoàn hảo hơn nữa mà không hề để tâm đến cảm xúc của cô, không quan tâm cô muốn gì...
Từ khi nào mà ông lại trở nên như vậy??
Chính là lúc ông gặp con gái của những gia tộc khác. Cư xử thô lỗ, không có giáo dục, khiến người ta có cảm giác chán ghét không thể tả được. Phải, chính từ thòi khắc đó, trong lòng ông dâng lên một nỗi sợ. Ông sợ con gái ông sau này cũng vậy, sẽ bị người ta chán ghét. Con ong mỏng manh dễ vỡ như vậy, làm sao có thể chịu đựng được những lời đàm tiếu ngoài kia chứ.
(Về cái này thì au cho cũng không biết nên viết sao cho dễ hiểu, đại khái là ông bố này quá thương con, sợ con bị người ta đàm phán nên ổng mới sắp xếp mấy buổi học đó để con ổng thật hoàn hảo, để không ai có thể phán xét được con ổng cả, nhưng mà làm hơi thái quá cho nên khiến nu9 có ác cảm với ổng á)
Bây giờ ông hối hận rồi, ông thật sự hối hận rồi. Ông thật sự không hiểu sao ngày đó bản thân lại sợ con không chịu được những thứ đó chứ. Ông gậy dựng sự nghiệp này không phải để làm hậu thuẫn cho các con ông sao?
"Đường Tinh, ba xin lỗi con. Tất cả là lỗi của ba, chính ba là người đã phá hỏng mối quan hệ của chúng ta. Ba xin lỗi... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.