Chương 381: Chiến Kim Khắc Cường
Tô Phái
24/04/2021
- Được rồi hôm nay là ngày tranh tài tiếp theo từ top 25, trước khi bắt đầu, mỗi một đợt sẽ có một người ưu tiên, ai mà rút được lá thăm ưu tiên, sẽ tiến thẳng vào top 13 thi đấu vào ngày mai, bây giờ bắt đầu rút thăm, số 12 là số được ưu tiên!
Người trọng tài nhìn mọi người nói...
Đám người vừa nghe, nhất thời xôn xao, ai rút được số này coi như vận khí tốt quá, đây chẳng phải có thể dễ dàng tiến vào vong trong sao, như vậy quá sung sướng, đám người không khỏi kích động, mơ mộng không biết mình có thể rút trúng hay không.
Tần Thiên đưa tay vào bên trong thùng thong thả rút ra một lá thăm, sau đó trở lại vị trí của mình, mở ra nhìn, hắn lại rút được số cuối cùng rồi, số hai mươi lăm, xem ra mình thật có duyên với mấy số cuối.
- Ta rút được rồi, ta rút được số ưu tiền rồi!
Lúc này, một người hưng phấn mà quát to lên, Tần Thiên nghe thanh âm này sao mà quen như vậy, nhìn lại, thì ra là Tống Vũ.
Giờ phút này Tống Vũ cầm tờ giấy trong tay kích động giống như trúng vé số, hai tay run bần bật, vẻ mặt vô cùng khẩn trương, bộ dáng giống như người nghèo vừa lượm được mấy chục tỷ, hết sức hưng phấn.
- Tốt, vậy ngươi trực tiếp tiến vào vòng tiếp theo, còn những người khác, lấy số mà mình rút ra, tới chỗ của ta lấy một tấm bảng, đeo số của mình vào trên người, phương thức tranh tài giống ngày hôm qua, bất quá hôm nay bắt đầu từ đuôi, mời tuyển thủ số hai mươi lăm và tuyển thủ số một cùng với tuyển thủ số hai mươi bốn và tuyển thủ số hai... Đến bên này!
Vị trọng tài hô.
Lần này cũng giống như đợt thi đấu trước, Tần Thiên cầm lấy số của mình, đổi lấy một tấm bảng, đeo ở trước ngực, ngay sau đó nhanh chân tiến về sân thi đấu thứ nhất, đợi đối thủ của mình.
Chỉ chốc lát, một nam tử anh tuấn đeo bảng số một bước tới, hắn cao tầm 1m8, vóc người cực kỳ cường tráng, nhưng cũng không phải thể loại mà cơ bắp phồng ra hết bên ngoài... Trên người của hắn, từng lớp da vô cùng rắn chắc, từng mảnh nhỏ ẩn chứa bên trong một năng lực cường đại.
Nam tử tướng thoạt có chút giống nữ nhân, tóc dài tới eo, tuổi tác tầm hai mươi, ánh mắt vô cùng hút hồn, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt hoàn mỹ nhỏ nhắn, cả người âm nhu vô cùng, nhưng trên người hắn lại bộc phát ra một khí thế cường đại.
Tần Thiên nhìn nam tử trước mặt, cảm giác giống như đã gặp hắn ở đâu rồi, có chút quen thuộc, nhưng không nhớ ra hắn là ai.
Giờ phút này, ở bên trong đám người Kim Khắc Mộc cực kỳ cao hứng, kích động muốn đái ra quần rồi, đợi lâu như vậy, hắn rốt cục cũng có thể báo thù rồi, có thể hung hăng nhục nhã Tần Thiên một phen, hắn đã vô cùng thõa mãn rồi.
Thực ra hắn có thể hung phấn như vậy, là bởi vì đối thủ trên đài của Tần Thiên chính là ca ca của Kim Khắc Mộc, Kim Khắc Cường, cao thủ hai sao cấp năm đỉnh, là thiên kiêu trong hàng ngũ gia tộc, đúng là đệ tử kiệt xuất nhất của Kim gia thế hệ này, ngầm được xác định là gia chủ đời tiếp theo rồi.
Chuyện Kim Khắc Mộc bị Tần Thiên nhục nhã hắn đã sớm biết, muốn vì đệ đệ báo thù, nhưng vẫn chưa có cơ hội, hơn nữa mấy vị trưởng lão trong gia tộc hợp lực đi giết Tần Thiên đều bỏ mạng, cho nên Kim Khắc Cường vốn định đánh lén Tần Thiên nhưng đành bỏ qua, chỉ còn hi vọng trong lúc tranh tài có thể gặp Tần Thiên quang minh chính đại giết hắn, như vậy Tiêu Du cũng sẽ không thể trả thù, không nghĩ tới hôm nay quả thật đối mặt Tần Thiên, làm cho hắn có chút kích động.
Dĩ nhiên, người vui sướng nhất là Kim Khắc Mộc rồi, hắn tin ca ca của mình là vô địch, những người khác đều nằm dưới gót giày của ca ca hắn, từ lúc bắt đầu cuộc tranh tài này đã có kết quả rồi, Kim Khắc Cường bắt đầu tưởng tượng cảnh Tần Thiên bị phanh thây xẻ thịt.
- Ngụy huynh, tiểu tử kia gặp phải anh ta, hẳn là chết không thể nghi ngờ, hôm nay huynh đệ chúng ta được trút giận rồi!
Kim Khắc Mộc hưng phấn hướng nhìn Ngụy Duyên ngồi bên cạnh nói.
- Ừ, ai ngờ tiểu tử này lại xui xẻo gặp phải ca ca ngươi, tuyệt đối hẳn phải chết, hay là, chúng ta mở một sòng cá cược đi, kiếm tiền từ mấy tên đầu bò kia một chút!
Ngụy Duyên đề nghị.
- Hay, ta cũng có ý nghĩ này!
Hai người ăn khớp với nhau, ngay sau đó liền đi chuẩn bị.
- Trận đầu, vô địch vòng loại quân khu Quang Châu đối chiến với thiên tài Kim gia kiệt xuất, Kim Khắc Cường!
Vị trọng tài cầm loa kích động hô to, ánh mắt của mọi người cũng bị hấp dẫn về phía này, nhất là các đệ tử từ đại gia tộc, Kim Khắc Cường ở trong đại gia tộc thanh danh vốn cực kỳ lớn, bất kỳ ai cũng đã nghe qua, cho nên, nghe Tần Thiên chuẩn bị chiến với Kim Khắc Cường, nhất thời cả đám đều vây quanh lại đây, muốn nhìn xem rốt cuộc ai mới là kẻ chiến thắng.
- Xem ra Tần Thiên gặp chút phiền phức!
Dịch lão ở bên tai Sở Văn Long nhỏ giọng nói, thực lực của Kim Khắc Cường hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra, hai sao cấp năm đỉnh, thiếu chút nữa hãy tiến vào hai sao cấp sáu rồi, Tần Thiên thực lực rất mạnh Dịch lão hoàn toàn nhìn chưa ra, bất quá hắn thấy trận chiến hôm qua của Tần Thiên và Thổ Hào, thực lực Tần Thiên cũng chỉ đến hai sao cấp sáu mà thôi.
Bất quá Kim gia có ưu thế của bọn họ, Kim gia độc môn kim cương bất hoại nghe đồn đao thương không thể tổn thương được, vượt xa Thạch Hóa dị năng của Thổ gia, cho nên Dịch lão mới lo lắng cho Tần Thiên.
Sở Văn Long đối với tên thiên tài Kim gia này cũng có biết qua, nhưng hắn không phải là tu giả, cho nên không rõ lợi hại ra sao, nhưng nếu Dịch lão nói như vậy, xem ra Tần Thiên gặp khó rồi, Sở Văn Long nhíu mày nghĩ.
Sở Văn Long nhìn thoáng qua Tiêu Du bên cạnh, thấy sắc mặt Tiêu Du vẫn thản nhiên không đổi, như mặt hồ phẳng lặng, không thể nhìn ra bất kỳ phản ứng gì trên khuôn mặt nàng, không khỏi thở dài một hơi.
Sở Văn Long nhìn hai người bên dưới, lông mày càng thêm níu chặt, trên mặt lộ ra bộ dáng khó khăn, suy nghĩ một hồi, cuối cùng trong mắt hiện lên một tia cường ngạnh, giống như đã hạ quyết tâm vậy.
- Thôi, A Dịch, ngươi đi xuống, đem vật kia cho Tần Thiên, nói hắn biết nếu nguy cấp cứ an vào, quyết không thể để cho hắn thua!
Sở Văn Long quay đầu lại nhìn Dịch lão nói.
Dịch lão nghe vậy, sắc mặt không khỏi biến đổi, lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, có thể làm cho Dịch lão khiếp sợ, có thể thấy được độ quí giá của vật này.
- Nhưng... Vật...!
Dịch lão nhìn Sở Văn Long, trong miệng nhảy ra hai chữ.
- Đi đi, ta quyết định!
Sở Văn Long nhìn Dịch lão bất đắc dĩ nói.
- Được... rồi!
Dịch lão nhìn Sở Văn Long, hồi lâu tinh thần mới phục hồi lại, ngay sau đó chạy về phía dưới.
- Không có biện pháp khác, sau này nghiên cứu chế tạo ra một cái khác vậy.
Sở Văn Long lầu bầu nói.
Cách đó không xa Ngụy Khuê nhìn thấy mọi việc, hắn không nghĩ rằng Tần Thiên lại gặp phải Kim Khắc Cường, xem ra vận khí tên này đầy xui xẻo, lại gặp được cái tên biến thái như Kim Khắc Cường, chỉ có thể tự cầu phúc.
- Xem ra, kế hoạch của ta phải có sửa đổi!
Ngụy Khuê nhìn hai người trên sân làu bàu nói.
Người trọng tài nhìn mọi người nói...
Đám người vừa nghe, nhất thời xôn xao, ai rút được số này coi như vận khí tốt quá, đây chẳng phải có thể dễ dàng tiến vào vong trong sao, như vậy quá sung sướng, đám người không khỏi kích động, mơ mộng không biết mình có thể rút trúng hay không.
Tần Thiên đưa tay vào bên trong thùng thong thả rút ra một lá thăm, sau đó trở lại vị trí của mình, mở ra nhìn, hắn lại rút được số cuối cùng rồi, số hai mươi lăm, xem ra mình thật có duyên với mấy số cuối.
- Ta rút được rồi, ta rút được số ưu tiền rồi!
Lúc này, một người hưng phấn mà quát to lên, Tần Thiên nghe thanh âm này sao mà quen như vậy, nhìn lại, thì ra là Tống Vũ.
Giờ phút này Tống Vũ cầm tờ giấy trong tay kích động giống như trúng vé số, hai tay run bần bật, vẻ mặt vô cùng khẩn trương, bộ dáng giống như người nghèo vừa lượm được mấy chục tỷ, hết sức hưng phấn.
- Tốt, vậy ngươi trực tiếp tiến vào vòng tiếp theo, còn những người khác, lấy số mà mình rút ra, tới chỗ của ta lấy một tấm bảng, đeo số của mình vào trên người, phương thức tranh tài giống ngày hôm qua, bất quá hôm nay bắt đầu từ đuôi, mời tuyển thủ số hai mươi lăm và tuyển thủ số một cùng với tuyển thủ số hai mươi bốn và tuyển thủ số hai... Đến bên này!
Vị trọng tài hô.
Lần này cũng giống như đợt thi đấu trước, Tần Thiên cầm lấy số của mình, đổi lấy một tấm bảng, đeo ở trước ngực, ngay sau đó nhanh chân tiến về sân thi đấu thứ nhất, đợi đối thủ của mình.
Chỉ chốc lát, một nam tử anh tuấn đeo bảng số một bước tới, hắn cao tầm 1m8, vóc người cực kỳ cường tráng, nhưng cũng không phải thể loại mà cơ bắp phồng ra hết bên ngoài... Trên người của hắn, từng lớp da vô cùng rắn chắc, từng mảnh nhỏ ẩn chứa bên trong một năng lực cường đại.
Nam tử tướng thoạt có chút giống nữ nhân, tóc dài tới eo, tuổi tác tầm hai mươi, ánh mắt vô cùng hút hồn, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt hoàn mỹ nhỏ nhắn, cả người âm nhu vô cùng, nhưng trên người hắn lại bộc phát ra một khí thế cường đại.
Tần Thiên nhìn nam tử trước mặt, cảm giác giống như đã gặp hắn ở đâu rồi, có chút quen thuộc, nhưng không nhớ ra hắn là ai.
Giờ phút này, ở bên trong đám người Kim Khắc Mộc cực kỳ cao hứng, kích động muốn đái ra quần rồi, đợi lâu như vậy, hắn rốt cục cũng có thể báo thù rồi, có thể hung hăng nhục nhã Tần Thiên một phen, hắn đã vô cùng thõa mãn rồi.
Thực ra hắn có thể hung phấn như vậy, là bởi vì đối thủ trên đài của Tần Thiên chính là ca ca của Kim Khắc Mộc, Kim Khắc Cường, cao thủ hai sao cấp năm đỉnh, là thiên kiêu trong hàng ngũ gia tộc, đúng là đệ tử kiệt xuất nhất của Kim gia thế hệ này, ngầm được xác định là gia chủ đời tiếp theo rồi.
Chuyện Kim Khắc Mộc bị Tần Thiên nhục nhã hắn đã sớm biết, muốn vì đệ đệ báo thù, nhưng vẫn chưa có cơ hội, hơn nữa mấy vị trưởng lão trong gia tộc hợp lực đi giết Tần Thiên đều bỏ mạng, cho nên Kim Khắc Cường vốn định đánh lén Tần Thiên nhưng đành bỏ qua, chỉ còn hi vọng trong lúc tranh tài có thể gặp Tần Thiên quang minh chính đại giết hắn, như vậy Tiêu Du cũng sẽ không thể trả thù, không nghĩ tới hôm nay quả thật đối mặt Tần Thiên, làm cho hắn có chút kích động.
Dĩ nhiên, người vui sướng nhất là Kim Khắc Mộc rồi, hắn tin ca ca của mình là vô địch, những người khác đều nằm dưới gót giày của ca ca hắn, từ lúc bắt đầu cuộc tranh tài này đã có kết quả rồi, Kim Khắc Cường bắt đầu tưởng tượng cảnh Tần Thiên bị phanh thây xẻ thịt.
- Ngụy huynh, tiểu tử kia gặp phải anh ta, hẳn là chết không thể nghi ngờ, hôm nay huynh đệ chúng ta được trút giận rồi!
Kim Khắc Mộc hưng phấn hướng nhìn Ngụy Duyên ngồi bên cạnh nói.
- Ừ, ai ngờ tiểu tử này lại xui xẻo gặp phải ca ca ngươi, tuyệt đối hẳn phải chết, hay là, chúng ta mở một sòng cá cược đi, kiếm tiền từ mấy tên đầu bò kia một chút!
Ngụy Duyên đề nghị.
- Hay, ta cũng có ý nghĩ này!
Hai người ăn khớp với nhau, ngay sau đó liền đi chuẩn bị.
- Trận đầu, vô địch vòng loại quân khu Quang Châu đối chiến với thiên tài Kim gia kiệt xuất, Kim Khắc Cường!
Vị trọng tài cầm loa kích động hô to, ánh mắt của mọi người cũng bị hấp dẫn về phía này, nhất là các đệ tử từ đại gia tộc, Kim Khắc Cường ở trong đại gia tộc thanh danh vốn cực kỳ lớn, bất kỳ ai cũng đã nghe qua, cho nên, nghe Tần Thiên chuẩn bị chiến với Kim Khắc Cường, nhất thời cả đám đều vây quanh lại đây, muốn nhìn xem rốt cuộc ai mới là kẻ chiến thắng.
- Xem ra Tần Thiên gặp chút phiền phức!
Dịch lão ở bên tai Sở Văn Long nhỏ giọng nói, thực lực của Kim Khắc Cường hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra, hai sao cấp năm đỉnh, thiếu chút nữa hãy tiến vào hai sao cấp sáu rồi, Tần Thiên thực lực rất mạnh Dịch lão hoàn toàn nhìn chưa ra, bất quá hắn thấy trận chiến hôm qua của Tần Thiên và Thổ Hào, thực lực Tần Thiên cũng chỉ đến hai sao cấp sáu mà thôi.
Bất quá Kim gia có ưu thế của bọn họ, Kim gia độc môn kim cương bất hoại nghe đồn đao thương không thể tổn thương được, vượt xa Thạch Hóa dị năng của Thổ gia, cho nên Dịch lão mới lo lắng cho Tần Thiên.
Sở Văn Long đối với tên thiên tài Kim gia này cũng có biết qua, nhưng hắn không phải là tu giả, cho nên không rõ lợi hại ra sao, nhưng nếu Dịch lão nói như vậy, xem ra Tần Thiên gặp khó rồi, Sở Văn Long nhíu mày nghĩ.
Sở Văn Long nhìn thoáng qua Tiêu Du bên cạnh, thấy sắc mặt Tiêu Du vẫn thản nhiên không đổi, như mặt hồ phẳng lặng, không thể nhìn ra bất kỳ phản ứng gì trên khuôn mặt nàng, không khỏi thở dài một hơi.
Sở Văn Long nhìn hai người bên dưới, lông mày càng thêm níu chặt, trên mặt lộ ra bộ dáng khó khăn, suy nghĩ một hồi, cuối cùng trong mắt hiện lên một tia cường ngạnh, giống như đã hạ quyết tâm vậy.
- Thôi, A Dịch, ngươi đi xuống, đem vật kia cho Tần Thiên, nói hắn biết nếu nguy cấp cứ an vào, quyết không thể để cho hắn thua!
Sở Văn Long quay đầu lại nhìn Dịch lão nói.
Dịch lão nghe vậy, sắc mặt không khỏi biến đổi, lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, có thể làm cho Dịch lão khiếp sợ, có thể thấy được độ quí giá của vật này.
- Nhưng... Vật...!
Dịch lão nhìn Sở Văn Long, trong miệng nhảy ra hai chữ.
- Đi đi, ta quyết định!
Sở Văn Long nhìn Dịch lão bất đắc dĩ nói.
- Được... rồi!
Dịch lão nhìn Sở Văn Long, hồi lâu tinh thần mới phục hồi lại, ngay sau đó chạy về phía dưới.
- Không có biện pháp khác, sau này nghiên cứu chế tạo ra một cái khác vậy.
Sở Văn Long lầu bầu nói.
Cách đó không xa Ngụy Khuê nhìn thấy mọi việc, hắn không nghĩ rằng Tần Thiên lại gặp phải Kim Khắc Cường, xem ra vận khí tên này đầy xui xẻo, lại gặp được cái tên biến thái như Kim Khắc Cường, chỉ có thể tự cầu phúc.
- Xem ra, kế hoạch của ta phải có sửa đổi!
Ngụy Khuê nhìn hai người trên sân làu bàu nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.