Chương 382: Sinh Tử Ước
Tô Phái
24/04/2021
Lúc này trên sân đấu, Tần Thiên nhìn Kim Khắc Cường, hắn không nghĩ rằng mình lại đụng phải đối thủ cường đại như vậy, bất quá Tần Thiên cũng không quá sợ hãi, đối thủ cường đại như vậy vòng trước không phải là hắn chưa giết, trong lòng cũng không quá lo lắng, hắn chỉ lo lắng là lần này mình gặp phải đối thủ mạnh quá, thực lực của mình sẽ bị bại lộ, mấy vòng sau sẽ rất bất lợi...
Kim Khắc Cường nhìn Tần Thiên, hắn giật mình khi bản thân không nhìn thấu được thực lực của Tần Thiên, bất luận thế nào cũng nhìn không thấu, làm cho hắn rất là kỳ quái, bình thường chỉ có trường hợp tu vi đối thủ vượt xa mình mới không nhìn được, chẳng lẽ thực lực Tần Thiên cường đại còn hơn mình, không thể nào, mình đã là một trong những thiên kiêu của các đại gia tộc đời này, từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, được dạy bảo chu đáo, Tần Thiên chỉ là một tên nửa đường nhập môn mà thôi, có thể bước vào top 25 đã là kỳ tích rồi, làm sao có thể so sánh với mình được.
Cho nên, Kim Khắc Cường nghĩ, Tần Thiên chỉ tu luyện công pháp nào có thể che dấu được thực lực thôi, thực lực chân chính của hắn nếu có thể dò xét được, cho dù lợi hại, cũng không thể vượt qua mình được, mặc dù Tần Thiên giết một tên hai sao cấp năm như Thổ Hào, cho là Thổ Hào là đệ tử thiên tài của Thổ gia, nhưng nếu so sánh trên hàng ngũ thiên tài của các đại gia tộc thì tên kia chỉ xếp chót mà thôi, Kim Khắc Cường căn bản không coi hắn ra gì.
- Được rồi, tranh tài bắt đầu!
Người trọng tài tuyên bố.
- Chờ một chút!
Kim Khắc Cường hô lớn.
- Chuyện gì!
Trọng tài chưa hiểu lắm nhìn Kim Khắc Cường hỏi.
- Ta muốn cùng hắn tiến hành một cuộc chiến sinh tử, ta muốn ký sinh tử ước!
Kim Khắc Cường nhìn trọng tài lớn tiếng nói, thanh âm trong nháy mắt truyền khắp sân đấu, ai nghe được đều vô cùng kinh ngạc.
Sinh tử ước!
Đây là một phương thức đặc biệt trong cuộc so tài giữa hai dị năng, chỉ cần song phương nguyện ý ký, sau khi ký trận chiến hai bên chỉ kết thúc khi có người bỏ mạng, quyết không thể dừng lại, cũng không thể nhận thua, một mất một còn.
Cho tới nay, rất ít người dám sử dụng phương thức này, trừ phi là sinh tử đại địch, từ năm sáu năm trước đã không ai dám sử dụng cái này rồi, không nghĩ tới Kim Khắc Cường lại nói ra, xem ra hắn rất muốn chết Tần Thiên, về phần tại sao, mọi người ở đây đều biết, ngầm hiểu lẫn nhau.
- Kim Khắc Mộc quả nhiên ngoan độc a, lúc này xem xem Tần Thiên có dám đáp ứng hay không, nếu Tần Thiên đáp ứng, hắn tuyệt đối hẳn chết không thể nghi ngờ!
- Đúng vậy, một khi đáp ứng hẳn phải chết!
- Ta nhìn hắn nhát như vậy, chắc hẳn không dám!
- Không tệ, ngươi nhìn bộ dáng kia của hắn, một câu nói cũng không dám nói, chắc đã bị hù đái ra quần rồi!
- Đúng vậy!
Rất nhiều người rối rít nghị luận, đa số là đại gia tộc đệ tử, cũng có số ít là dị năng giả quân khu, cùng vài đệ tử môn phái.
Giờ phút này Sở Văn Long giận muốn chết, không nghĩ tới Kim gia lại tàn ác như vậy, trực tiếp phát ra sinh tử ước, quyết tâm giết chết Tần Thiên, hơn nữa nhìn bộ dáng của Kim Khắc Cường, vô cùng tự tin như vậy, trong lòng Sở Văn Long càng tức giận, nhưng mà tức thì tức, hắn không có biện pháp ngăn cản.
Mấy vị trưởng lão trong gia tộc cũng nhìn Sở Văn Long, khuôn mặt âm hiểm cười, đây là ước hẹn của bọn họ, một khi gặp phải Tần Thiên, bất kể là đệ tử nào trong gia tộc, đều phải tiến hành cuộc chiến sinh tử, giết Tần Thiên, bởi vì các đệ tử của gia tộc tham gia vòng này, không có một ai là có thực lực thấp hơn hai sao cấp năm.
Bọn hắn suy đoán, mặc dù không rõ thực lực của Tần Thiên, nhưng nhất trí cho rằng thực lực của Tần Thiên tuyệt đối không cao hơn hai sao cấp năm, nếu không làm sao sẽ cố ý che dấu thực lực của mình, có thực lực cường đại sợ đã sớm lộ ra, cho nên bọn họ không đánh giá cao Tần Thiên cho lắm.
- Xin hỏi tuyển thủ Tần Thiên, ngươi muốn tiến hành sinh tử ước không?
Vị trọng tài hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Tần Thiên hỏi, thanh âm có chút run rẩy, trong lòng thầm lo lắng cho Tần Thiên, bởi vì vị trọng tài này là người của quân khu, tất nhiên là sợ Tần Thiên thua, vinh quang của quân khu Quang Châu cũng sẽ biến mất.
- Ngàn vạn không cần được, không được đâu!
Triệu Chỉ Nhược hô lớn.
- Tần Thiên, không nên đâu!
Yến Thủy Dao cũng giống như Sở Tương Tương hô lớn, bọn họ đều nghĩ Tần Thiên không nên kí vào sinh tử chiến, chỉ có Tiêu Du vẫn bình tĩnh, một câu cũng không nói, từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười thản nhiên, để cho Sở Văn Long vô cùng hoài nghi, Tiêu Du có phải hay không sợ đến choáng rồi.
- Tiêu Du, ngươi đoán xem, người nào sẽ thắng!
Sở Văn Long nhìn Tiêu Du hỏi.
- Đợi kết thúc rồi biết!
Tiêu Du quay đầu lại thản nhiên nói, nhất thời vẻ mặt Sở Văn Long buồn bực, nói vậy cũng được sao, chẳng khác gì mấy tên dự báo động đất, trong tương lai khu vực của ngươi sẽ có động đất, về phần phạm vi như thế nào, rung động bao nhiêu, đợi đến lúc đó tự trải nghiệm, má, động đất xong rồi cần ngươi nói sao!
- Sinh tử ước? Là cái chi chi?.
Tần Thiên nhíu mày, nhìn vị trọng tài.
- Sinh tử ước chính là ngươi ký hiệp nghị cùng đối thủ, song phương tiến hành sinh tử đại chiến, trừ phi có người nằm xuống, nếu không tuyệt đối không kết thúc, hơn nữa một khi xảy ra tử vong, đối phương không chịu bất kỳ trách nhiệm nào cả.
Vị trọng tài giải thích.
- À, thì ra là như vậy!
Tần Thiên gật đầu.
- Làm sao, ngươi không dám sao, sợ sao!
Kim Khắc Cường nhìn Tần Thiên châm biếm nói, khuôn mặt khinh thường, chiêu này đúng là phép khích tướng, nghĩ cách dụ Tần Thiên tiến hành cuộc chiến sinh tử. Bởi vì hắn sợ Tần Thiên không dám đấu một trận sinh tử.
- Đúng vậy, ta sợ đó, sao vậy, không được sợ sao!
Tần Thiên khoanh tay nhìn Kim Khắc Cường nói.
Kim Khắc Cường nghe, không khỏi ngây dại, không nghĩ tới Tần Thiên lại không bị khích tướng, trực tiếp thừa nhận.
Bên ngoài sân đám người Triệu Chỉ Nhược nghe Tần Thiên à nói..., nhất thời thở phào nhẹ nhõm, Sở Văn Long cũng thở dài một hơi, mấy tên đại gia tộc không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
- Đồ chết nhát, sinh tử chiến cũng không dám.
- Đúng vậy, đồ bỏ đi !
- Suốt ngày núp sau váy nữ nhân, rác rưởi của Tần gia!
Đệ tử của các đại gia tộc rối rít đứng dưới nhục mạ Tần Thiên, thanh âm càng ngày càng nhiều, cực kỳ vang dội, các nàng không khỏi lo lắng, trong lòng âm thầm cầu nguyện, Tần Thiên ngàn vạn lần không nên trúng kế.
- Hừ! Thì ra là người của Tân gia lại chết nhát như vậy, sinh tử chiến cũng không dám, đúng là ta nhìn lầm người!
Kim Khắc Cường càng lớn tiếng hô, thanh âm rõ ràng chậm rãi cho ai cũng nghe được, hắn không tin, Tần Thiên để mình nhục mạ.
- Ngừng!
Tần Thiên mạnh mẽ quát to, nhất thời mọi người cũng im lặng, tập trung nhìn về phía Tần Thiên, xem hắn muốn làm gì.
- Ta nói, mấy tên đệ tử gia tộc như các ngươi có phải bị ngu hay không, từ nhỏ tới lớn ăn cức mà sống sao, ta còn chưa dứt lời, các ngươi đã sủa loạn rồi, giống chó à, ta nói là ta không dám ký hồi nào, ta chỉ nói là ta sợ mà thôi, sờ ơ sơ nặng sợ, các vị, các ngươi nghe rõ chưa, không phải là không dám, môn ngữ văn của các ngươi là thầy thể dục dạy hay sao, hay là chó dạy, lại óc chó như vậy, người ta nói một câu các ngươi cũng không nắm được nghĩa, hài vcl, ta nói cho các ngươi biết, Tần Thiên ta hôm nay sẽ ký này sinh tử ước, hơn nữa, chém chết con chó sủa loạn trước mặt ta!
Tần Thiên nhìn mọi người lớn tiếng quát lên.
Kim Khắc Cường nhìn Tần Thiên, hắn giật mình khi bản thân không nhìn thấu được thực lực của Tần Thiên, bất luận thế nào cũng nhìn không thấu, làm cho hắn rất là kỳ quái, bình thường chỉ có trường hợp tu vi đối thủ vượt xa mình mới không nhìn được, chẳng lẽ thực lực Tần Thiên cường đại còn hơn mình, không thể nào, mình đã là một trong những thiên kiêu của các đại gia tộc đời này, từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, được dạy bảo chu đáo, Tần Thiên chỉ là một tên nửa đường nhập môn mà thôi, có thể bước vào top 25 đã là kỳ tích rồi, làm sao có thể so sánh với mình được.
Cho nên, Kim Khắc Cường nghĩ, Tần Thiên chỉ tu luyện công pháp nào có thể che dấu được thực lực thôi, thực lực chân chính của hắn nếu có thể dò xét được, cho dù lợi hại, cũng không thể vượt qua mình được, mặc dù Tần Thiên giết một tên hai sao cấp năm như Thổ Hào, cho là Thổ Hào là đệ tử thiên tài của Thổ gia, nhưng nếu so sánh trên hàng ngũ thiên tài của các đại gia tộc thì tên kia chỉ xếp chót mà thôi, Kim Khắc Cường căn bản không coi hắn ra gì.
- Được rồi, tranh tài bắt đầu!
Người trọng tài tuyên bố.
- Chờ một chút!
Kim Khắc Cường hô lớn.
- Chuyện gì!
Trọng tài chưa hiểu lắm nhìn Kim Khắc Cường hỏi.
- Ta muốn cùng hắn tiến hành một cuộc chiến sinh tử, ta muốn ký sinh tử ước!
Kim Khắc Cường nhìn trọng tài lớn tiếng nói, thanh âm trong nháy mắt truyền khắp sân đấu, ai nghe được đều vô cùng kinh ngạc.
Sinh tử ước!
Đây là một phương thức đặc biệt trong cuộc so tài giữa hai dị năng, chỉ cần song phương nguyện ý ký, sau khi ký trận chiến hai bên chỉ kết thúc khi có người bỏ mạng, quyết không thể dừng lại, cũng không thể nhận thua, một mất một còn.
Cho tới nay, rất ít người dám sử dụng phương thức này, trừ phi là sinh tử đại địch, từ năm sáu năm trước đã không ai dám sử dụng cái này rồi, không nghĩ tới Kim Khắc Cường lại nói ra, xem ra hắn rất muốn chết Tần Thiên, về phần tại sao, mọi người ở đây đều biết, ngầm hiểu lẫn nhau.
- Kim Khắc Mộc quả nhiên ngoan độc a, lúc này xem xem Tần Thiên có dám đáp ứng hay không, nếu Tần Thiên đáp ứng, hắn tuyệt đối hẳn chết không thể nghi ngờ!
- Đúng vậy, một khi đáp ứng hẳn phải chết!
- Ta nhìn hắn nhát như vậy, chắc hẳn không dám!
- Không tệ, ngươi nhìn bộ dáng kia của hắn, một câu nói cũng không dám nói, chắc đã bị hù đái ra quần rồi!
- Đúng vậy!
Rất nhiều người rối rít nghị luận, đa số là đại gia tộc đệ tử, cũng có số ít là dị năng giả quân khu, cùng vài đệ tử môn phái.
Giờ phút này Sở Văn Long giận muốn chết, không nghĩ tới Kim gia lại tàn ác như vậy, trực tiếp phát ra sinh tử ước, quyết tâm giết chết Tần Thiên, hơn nữa nhìn bộ dáng của Kim Khắc Cường, vô cùng tự tin như vậy, trong lòng Sở Văn Long càng tức giận, nhưng mà tức thì tức, hắn không có biện pháp ngăn cản.
Mấy vị trưởng lão trong gia tộc cũng nhìn Sở Văn Long, khuôn mặt âm hiểm cười, đây là ước hẹn của bọn họ, một khi gặp phải Tần Thiên, bất kể là đệ tử nào trong gia tộc, đều phải tiến hành cuộc chiến sinh tử, giết Tần Thiên, bởi vì các đệ tử của gia tộc tham gia vòng này, không có một ai là có thực lực thấp hơn hai sao cấp năm.
Bọn hắn suy đoán, mặc dù không rõ thực lực của Tần Thiên, nhưng nhất trí cho rằng thực lực của Tần Thiên tuyệt đối không cao hơn hai sao cấp năm, nếu không làm sao sẽ cố ý che dấu thực lực của mình, có thực lực cường đại sợ đã sớm lộ ra, cho nên bọn họ không đánh giá cao Tần Thiên cho lắm.
- Xin hỏi tuyển thủ Tần Thiên, ngươi muốn tiến hành sinh tử ước không?
Vị trọng tài hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Tần Thiên hỏi, thanh âm có chút run rẩy, trong lòng thầm lo lắng cho Tần Thiên, bởi vì vị trọng tài này là người của quân khu, tất nhiên là sợ Tần Thiên thua, vinh quang của quân khu Quang Châu cũng sẽ biến mất.
- Ngàn vạn không cần được, không được đâu!
Triệu Chỉ Nhược hô lớn.
- Tần Thiên, không nên đâu!
Yến Thủy Dao cũng giống như Sở Tương Tương hô lớn, bọn họ đều nghĩ Tần Thiên không nên kí vào sinh tử chiến, chỉ có Tiêu Du vẫn bình tĩnh, một câu cũng không nói, từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười thản nhiên, để cho Sở Văn Long vô cùng hoài nghi, Tiêu Du có phải hay không sợ đến choáng rồi.
- Tiêu Du, ngươi đoán xem, người nào sẽ thắng!
Sở Văn Long nhìn Tiêu Du hỏi.
- Đợi kết thúc rồi biết!
Tiêu Du quay đầu lại thản nhiên nói, nhất thời vẻ mặt Sở Văn Long buồn bực, nói vậy cũng được sao, chẳng khác gì mấy tên dự báo động đất, trong tương lai khu vực của ngươi sẽ có động đất, về phần phạm vi như thế nào, rung động bao nhiêu, đợi đến lúc đó tự trải nghiệm, má, động đất xong rồi cần ngươi nói sao!
- Sinh tử ước? Là cái chi chi?.
Tần Thiên nhíu mày, nhìn vị trọng tài.
- Sinh tử ước chính là ngươi ký hiệp nghị cùng đối thủ, song phương tiến hành sinh tử đại chiến, trừ phi có người nằm xuống, nếu không tuyệt đối không kết thúc, hơn nữa một khi xảy ra tử vong, đối phương không chịu bất kỳ trách nhiệm nào cả.
Vị trọng tài giải thích.
- À, thì ra là như vậy!
Tần Thiên gật đầu.
- Làm sao, ngươi không dám sao, sợ sao!
Kim Khắc Cường nhìn Tần Thiên châm biếm nói, khuôn mặt khinh thường, chiêu này đúng là phép khích tướng, nghĩ cách dụ Tần Thiên tiến hành cuộc chiến sinh tử. Bởi vì hắn sợ Tần Thiên không dám đấu một trận sinh tử.
- Đúng vậy, ta sợ đó, sao vậy, không được sợ sao!
Tần Thiên khoanh tay nhìn Kim Khắc Cường nói.
Kim Khắc Cường nghe, không khỏi ngây dại, không nghĩ tới Tần Thiên lại không bị khích tướng, trực tiếp thừa nhận.
Bên ngoài sân đám người Triệu Chỉ Nhược nghe Tần Thiên à nói..., nhất thời thở phào nhẹ nhõm, Sở Văn Long cũng thở dài một hơi, mấy tên đại gia tộc không khỏi lộ ra vẻ thất vọng.
- Đồ chết nhát, sinh tử chiến cũng không dám.
- Đúng vậy, đồ bỏ đi !
- Suốt ngày núp sau váy nữ nhân, rác rưởi của Tần gia!
Đệ tử của các đại gia tộc rối rít đứng dưới nhục mạ Tần Thiên, thanh âm càng ngày càng nhiều, cực kỳ vang dội, các nàng không khỏi lo lắng, trong lòng âm thầm cầu nguyện, Tần Thiên ngàn vạn lần không nên trúng kế.
- Hừ! Thì ra là người của Tân gia lại chết nhát như vậy, sinh tử chiến cũng không dám, đúng là ta nhìn lầm người!
Kim Khắc Cường càng lớn tiếng hô, thanh âm rõ ràng chậm rãi cho ai cũng nghe được, hắn không tin, Tần Thiên để mình nhục mạ.
- Ngừng!
Tần Thiên mạnh mẽ quát to, nhất thời mọi người cũng im lặng, tập trung nhìn về phía Tần Thiên, xem hắn muốn làm gì.
- Ta nói, mấy tên đệ tử gia tộc như các ngươi có phải bị ngu hay không, từ nhỏ tới lớn ăn cức mà sống sao, ta còn chưa dứt lời, các ngươi đã sủa loạn rồi, giống chó à, ta nói là ta không dám ký hồi nào, ta chỉ nói là ta sợ mà thôi, sờ ơ sơ nặng sợ, các vị, các ngươi nghe rõ chưa, không phải là không dám, môn ngữ văn của các ngươi là thầy thể dục dạy hay sao, hay là chó dạy, lại óc chó như vậy, người ta nói một câu các ngươi cũng không nắm được nghĩa, hài vcl, ta nói cho các ngươi biết, Tần Thiên ta hôm nay sẽ ký này sinh tử ước, hơn nữa, chém chết con chó sủa loạn trước mặt ta!
Tần Thiên nhìn mọi người lớn tiếng quát lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.