Song Sinh Siêu Quậy (Ác Ma Học Đường)
Chương 12
Suryn
19/03/2015
Đã hơn một tiếng rồi mà chưa thấy Moon lên, không biết là nó có bị gì không nữa. Cảm giác lo lắng đan xen sự sợ hãi dâng lên trong lòng Sun. Nó nhắm mắt, chắp tay cầu nguyện chỉ mong Moon không gặp chuyện gì. Đôi vai nó cứ run bần bật cả lên, cơ thể như bị mất đi một nửa quan trọng. Bỗng, cánh cửa vội mở toan, một bóng người mờ mờ ảo ảo trong vầng sáng của ánh nắng bên ngoài chiếu vào. Sun mừng rỡ, cứ ngỡ là Moon nhưng không phải, là một cô gái trong Hội Học sinh:
_ Hộc...hộc...Hội Trưởng...Hội Phó Kiệt... - Cô gái đó thở dốc, nói không ra hơi.
_ Có chuyện gì vậy, Lucia ? - Shen đang chuẩn bị bài viết cho cuộc họp sắp tới, nhẹ nhàng hỏi.
_ Thư...thư ký...Tâm...hộc hộc...Bạn ấy bị... - Kem đưa chiếc khăn tay cho Lucia lau mồ hôi, cô nhận lấy chiếc khăn rồi lên tiếng.
_ Sao ? Thư ký bị cái gì ? - Cả đám ngồi phắt dậy, gằn giọng hỏi.
_ Bạn ấy...bị té cầu thang...máu chảy rất nhiều... - Lucia hoảng sợ, nói lí nhí.
Câu nói của Lucia như sét đánh ngang tai. Không cần biết đến mọi thứ xung quanh, Rack là người đầu tiên chạy ra khỏi phòng trong sự ngỡ ngàng của Lucia và mọi người. Cậu chạy thật nhanh, chạy nhanh đến chỗ nơi có một cô gái đang nằm bất động trên sàn, xung quanh là những học viên đang kinh ngạc, hoảng sợ thậm chí là ngất xỉu trước tai nạn của Moon. Bất chấp những ánh mắt thoả mãn của các nữ sinh hay thương cảm của bọn nam sinh, anh quỳ xuống ôm lấy cơ thể yếu ớt của Moon, hét lớn:
_ MAU BIẾN HẾT CHO TÔI. - Giọng Rack lạnh như tảng băng ngàn năm khiến cho đám học viên không rét mà run, vội vàng giải tán ngay.
Những người đến sau, nhìn thấy người em, người bạn mà mình yêu quý nhất đang bất động trong vòng tay của Rack, cạnh cậu là vũng máu đỏ tươi chảy ra từ đầu Moon mà sững người. Kem không kiềm được nước mắt, bước đến nắm lấy bàn tay đang lạnh dần của Moon, thút thít gọi tên nó trong hi vọng. Sun đằng nào thì cũng là người che giấu cảm xúc rất giỏi, tuy bề ngoài gương mặt lạnh tanh không cảm xúc nhưng bên trong lòng nó lại đau đớn như bị ai đó xé thành từng mảnh. Still lấy điện thoại gọi cho bác sĩ riêng và yêu cầu họ mau đưa xe cấp cứu tới đây. Chiếc xe cấp cứu mau chóng có mặt đưa Moon và mọi người vào bệnh viện nhanh nhất có thể. Từ hành lang trước phòng Hội Học sinh, nụ cười ác quỷ một lần nữa lại xuất hiện trên môi của ba cô gái kỳ lạ, đôi mắt khinh ghét hướng thẳng vào Kem.
_ Tiếp theo sẽ là mày...Ngọc Thảo...
~END CHAP 8~
_ Hộc...hộc...Hội Trưởng...Hội Phó Kiệt... - Cô gái đó thở dốc, nói không ra hơi.
_ Có chuyện gì vậy, Lucia ? - Shen đang chuẩn bị bài viết cho cuộc họp sắp tới, nhẹ nhàng hỏi.
_ Thư...thư ký...Tâm...hộc hộc...Bạn ấy bị... - Kem đưa chiếc khăn tay cho Lucia lau mồ hôi, cô nhận lấy chiếc khăn rồi lên tiếng.
_ Sao ? Thư ký bị cái gì ? - Cả đám ngồi phắt dậy, gằn giọng hỏi.
_ Bạn ấy...bị té cầu thang...máu chảy rất nhiều... - Lucia hoảng sợ, nói lí nhí.
Câu nói của Lucia như sét đánh ngang tai. Không cần biết đến mọi thứ xung quanh, Rack là người đầu tiên chạy ra khỏi phòng trong sự ngỡ ngàng của Lucia và mọi người. Cậu chạy thật nhanh, chạy nhanh đến chỗ nơi có một cô gái đang nằm bất động trên sàn, xung quanh là những học viên đang kinh ngạc, hoảng sợ thậm chí là ngất xỉu trước tai nạn của Moon. Bất chấp những ánh mắt thoả mãn của các nữ sinh hay thương cảm của bọn nam sinh, anh quỳ xuống ôm lấy cơ thể yếu ớt của Moon, hét lớn:
_ MAU BIẾN HẾT CHO TÔI. - Giọng Rack lạnh như tảng băng ngàn năm khiến cho đám học viên không rét mà run, vội vàng giải tán ngay.
Những người đến sau, nhìn thấy người em, người bạn mà mình yêu quý nhất đang bất động trong vòng tay của Rack, cạnh cậu là vũng máu đỏ tươi chảy ra từ đầu Moon mà sững người. Kem không kiềm được nước mắt, bước đến nắm lấy bàn tay đang lạnh dần của Moon, thút thít gọi tên nó trong hi vọng. Sun đằng nào thì cũng là người che giấu cảm xúc rất giỏi, tuy bề ngoài gương mặt lạnh tanh không cảm xúc nhưng bên trong lòng nó lại đau đớn như bị ai đó xé thành từng mảnh. Still lấy điện thoại gọi cho bác sĩ riêng và yêu cầu họ mau đưa xe cấp cứu tới đây. Chiếc xe cấp cứu mau chóng có mặt đưa Moon và mọi người vào bệnh viện nhanh nhất có thể. Từ hành lang trước phòng Hội Học sinh, nụ cười ác quỷ một lần nữa lại xuất hiện trên môi của ba cô gái kỳ lạ, đôi mắt khinh ghét hướng thẳng vào Kem.
_ Tiếp theo sẽ là mày...Ngọc Thảo...
~END CHAP 8~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.