Sự Dịu Dàng Vô Tận Của Anh

Chương 301:

Phó Ngũ Dao

05/04/2024

Mạnh Thanh Thanh nói với anh ta rằng: “Anh có thể ở bên em cả đời được không?”

Khi đó anh ta đã hỏi cô: “Ở bên em cả đời sao? Vậy cả đời làm tình nhân ngầm của tôi cũng không sao ư?”

Mạnh Thanh Thanh đáp: “Chỉ cần anh không kết hôn, chỉ cần em có thể nhìn thấy anh là được.”

Anh ta tưởng Mạnh Thanh Thanh yêu anh ta, yêu đến mức đánh mất bản thân, nhưng hóa ra cô chỉ đang chữa thương.

Bây giờ mới nói lúc ấy sai.

Những dịu dàng, những tham luyến, những si mê trong mắt cô, những ánh mắt nóng bỏng mà cô dành cho anh ta khi đó đều là thật, chỉ có điều, người cô nhìn từ đầu đến cuối đều không phải là anh ta.

Anh ta nên phẫn nộ, nên hủy hoại cô mới đúng, nhưng anh ta lại không làm thế, mà chỉ một lòng muốn cô trở về.

Hèn mọn đến mức không còn là anh ta nữa.

Dù vậy, mong muốn của anh ta vẫn tan vỡ.

Anh ta thậm chí còn mất luôn vốn liếng cuối cùng.

Điếu xì gà không biết đã cháy hết từ khi nào, Tần Bái đứng dậy, bước ra ngoài một cách máy móc.

Có một âm thanh từ trên cao vọng xuống nói với anh ta: Không nắm chắc quân bài tẩy, cô ấy sẽ rời xa cậu.

Trong thời khắc đó, anh ta cảm nhận được sự sợ hãi trước nay chưa từng có.

Bước đi của anh ta lộn xộn, hai mắt đỏ ngầu.



Lúc anh ta bước ra, thuộc hạ giật nẩy mình khi thấy sắc mặt dữ tợn của anh ta.

“Tổng giám đốc Tần…”

Tần Bái rít từng chữ qua kẽ răng: “Tôi muốn về nước ngay trong đêm nay, lập tức!”



Sắp sang năm mới, Chu Mạn Mạn gọi điện cho Tân Điềm, giọng rất phấn khởi: “Điềm Điềm, tối nay công ty tổ chức tất niên, em đến dự nhé.”

Tân Điềm mơ mơ màng màng bắt máy, thò đầu ra khỏi chăn liếc nhìn sắc trời bên ngoài.

Mặt trời vừa ló rạng, ánh ban mai đỏ rực trông rất đẹp.

Giờ này có lẽ Tần Thời Ngộ đã sắp chạy bộ xong.

Tối qua Tân Điềm vừa mới ăn một hộp kem lớn.

Cô sờ bụng thở dài một hơi, nói với Chu Mạn Mạn ở bên kia đầu dây: “Em chỉ sợ không có lộc ăn thôi.”

Chu Mạn Mạn rất tò mò: “Sao lại không có lộc ăn?”

Tân Điềm nhăn mặt: “Tối qua em ăn hơi nhiều kem, Ngộ nói là sắp tới sẽ kiểm soát nghiêm ngặt thực đơn của em.”

“Anh ấy nói kiểm soát là kiểm soát sao? Tân Điềm, địa vị gia đình của em ở đâu?” Nghe giọng điệu ngoan ngoãn của cô, Chu Mạn Mạn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Em phản kháng đi! Vùng lên đi!”



Tân Điềm nhìn xung quanh, mỗi một món đồ trong phòng đều do Tần Thời Ngộ bày biện.

Cô nắm lấy cái đuôi trên bộ đồ ngủ hình thỏ, ngay cả đồ ngủ cũng là anh chọn cho cô.

Thế là cô nói với vẻ rất không có tiền đồ: “Không cần đâu, Ngộ rất tốt với em.”

Tân Điềm cảm thấy làm người phải biết ơn.

Chu Mạn Mạn – mẹ góa con côi độc thân gần 30 năm, sau khi ăn cơm chó thì tâm trạng rất không vui.

“Sáng sớm đã khoe tình cảm? Tân Điềm, em làm người không được làm thế nhé!”

Tân Điềm cười híp mắt: “Em đâu có khoe tình cảm, không phải chị vừa nói tối nay có tiệc tất niên sao? Em sẽ đi.”

Chu Mạn Mạn bình tĩnh lại, sau đó đột nhiên nghĩ đến chuyện khác, nhân tiện nói: “Đúng rồi, cậu ấm nhà họ Triệu tối nay cũng tới chung vui đấy, làm khách quý chủ chốt luôn.”

Tân Điềm hào hứng, cắt lời Chu Mạn Mạn: “Triệu Kiều Bạch cũng tới hả chị?”

Chu Mạn Mạn bảo “đúng rồi”, sau đó nói tiếp: “Chị còn nghe được tin tức ngầm, nói là sẽ có một nhân vật nặng ký xuất hiện, chưa biết là ai, công ty đang gây tò mò.”

Tân Điềm trở mình trên giường, đã sôi nổi hơn rất nhiều: “Chị yên tâm, em sẽ đến đúng giờ.”

Chu Mạn Mạn dặn dò cô thêm vài câu rồi mới cúp điện thoại.

Tân Điềm định ‘nướng’ thêm lát nữa thì nghe thấy tiếng bước chân.

Mùi sữa tắm trên người Tần Thời Ngộ thơm ngát, anh vén chăn chui vào nằm bên cạnh cô, ôm cô gái đang vờ ngủ vào lòng, thò tay vào áo cô, vuốt ve bờ eo thon gầy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Dịu Dàng Vô Tận Của Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook