Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình
Chương 162: Giận Trách, Hay Là Hờn Dỗi?
Phương Đường QO
23/05/2021
Edit: Diệp
"Không phải em không muốn mang nó sao? Còn sửa nó làm gì!?"
Hơi thở của người đàn ông đột nhiên tới gần, nồng đậm đến cơ hồ sặc mũi, trong lòng xiết chặt, hô hấp của Lạc Khuynh Thành cũng kẹt ở trong cổ, lông mi giống như là một cây quạt nhỏ, ở dưới mí mắt của người đàn ông chớp chớp, rõ ràng cô muốn lạnh lùng mà đối đãi, cuối cùng lại giống như là cô bạn gái nhỏ đang làm nũng với bạn trai......
"Tôi không nói tôi không muốn mang, là chính anh đang đoán vớ vẩn."
Quả nhiên trong lời nói khẽ khẽ của người con gái, mang theo một chút tủi thân, mặc dù nhạt nhẽo, nhưng cũng đủ để khiến cho người đàn ông mềm lòng…...
Thì ra, đúng là anh hiểu lầm cô?
Con ngươi rụt rụt, tầng đau thương đậm như sương khói rét lạnh trên đuôi lông mày của German hơi phai nhạt chút, cái này giống như là sương mù bị cơn gió nhẹ nhàng thổi tán, lại hiện ra ánh sáng…...
"Vậy vì sao em muốn gỡ nó xuống?"
"Gần đây tôi hơi gầy, cổ tay nhỏ đi, mang nó không thích hợp, tôi lo lắng sẽ bị rơi xuống rồi vỡ, lúc này mới…...."
Nhưng cuối cùng, vẫn khiến nó rơi vỡ, còn là tự tay cô quẳng!
Cắn cắn môi, Lạc Khuynh Thành muốn nói lại thôi, nói chuyện này lại, vành mắt cũng đã đỏ lên.
Cô không phải cố ý, thật sự không phải cố ý, vòng tay này đối với cô mà nói cũng rất quan trọng, bởi vì trong chớp mắt anh đeo lên cho cô ấy, khóa trái tim cô lại, rơi vỡ nó, đau đớn cũng không nhẹ hơn so với vỡ nát lòng của cô......
Cô gầy đi, gầy đi rất nhiều, cái cằm nhọn một chút, vốn là khuôn mặt khéo léo lại càng nhỏ lại, nhưng lại càng nổi bật lên tôi mắt to tròn kia, sóng mắt lưu chuyển trong suốt, thời điểm nhìn anh, như mây mềm mại.
"Vậy trái tim anh thì sao?"
"Cái gì?"
Quay đầu lại, Lạc Khuynh Thành hoàn toàn ngơ ngác......
Đang bàn luận vòng tay, đột nhiên kéo đến trái tim anh làm cái gì?
"Vòng tay vỡ có thể sửa, trái tim anh thì sao?"
Thân thể lại cúi xuống một chút, sống mũi cao thẳng để trên chóp mũi khéo léo của Lạc Khuynh Thành, kéo tay cô qua, ấn ở trên trái tim của mình, chế trụ, German trầm giọng giống như lẩm bẩm…...
"Khuynh Thành, trái tim anh cũng nát, em dùng cái gì để sửa?"
Ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu xuống, gương mặt tuấn mỹ như đúc kia của người đàn ông, lún xuống ở bên trong mảnh ánh sáng này, mái tóc màu vàng nâu cũng phản xạ ánh đèn, chợt nhìn lại, tựa như là bản thân sợi tóc đã mang theo ánh sáng, là chói mắt như vậy, làm tôn lên vẻ tuấn mỹ tựa thiên sứ của German, nhưng mà, anh là ác ma, Lạc Khuynh Thành biết rõ, anh chỉ là ác ma, là ác ma biết mê hoặc lòng người!
Tựa như giờ phút này, chỉ là một câu hỏi đơn giản như thế, lại dễ dàng đánh tan bức tường phòng thủ của cô như thế…...
"Không, không được nói đùa!"
"Anh cũng chưa từng nói đùa, nhất là với em."
Một câu, hoàn toàn phá hỏng Lạc Khuynh Thành, kinh ngạc ngước nhìn anh, miệng nhỏ có chút mở ra, cô nghiễm nhiên, á khẩu không trả lời được……. Hiện tại mồm mép của người đàn ông này lại lợi hại như vậy, vậy mà cũng biết lấy lời của cô để phản bác cô!?
Giật mình nhìn German một lát, cánh môi nhếch lên độ cong quật cường, Lạc Khuynh Thành cũng không nói tiếp, chỉ lẳng lặng quay đầu đi, hai con ngươi dừng lại ở trên khuôn mặt trắng noãn của cô, ánh mắt German thâm trầm...…
Gò má của cô như nước trên tuyết sơn, yên tĩnh sắc sảo, lộ ra vẻ đẹp tinh khiết nhất, nhưng bên trong vẻ xinh đẹp này mang theo độc, độc dược lạnh như băng đến thấu xương, là thứ anh oán hận nhất!
Cô chính là như vậy, một khi không muốn để ý đến anh, liền lâm vào trong trầm tĩnh, dùng trầm mặc phản kháng, nhìn như nhỏ yếu, thật ra vô cùng có sức, hung hăng đâm trúng chỗ chí mạng của anh…….
Nhất là mấy ngày nay, cô mang đến rung động cùng đau xót, anh vẫn không có cách nào tiêu tan được.
Cô tựa như là phong bế chính mình, không ồn cũng không nháo, cứ im lặng như thế, dùng đôi mắt to trong suốt oánh nhuận kia loại bỏ tất cả quanh mình, trong con ngươi u ám, sâu không thấy đáy, phảng phất rơi vào trong tuyệt vọng mà ai cũng không có cách nào biết được, im ắng lên án như vậy, mới trầm trọng nhất, giống như anh chính là một tên đao phủ lãnh bạo, hám lợi xấu xa, ác độc bóp chết mộng đẹp cô dụng tâm che chở, tàn nhẫn bẻ gãy cánh chim của cô!!
Mới vừa rồi, thật ra là thời khắc cô nhiệt tình buông thả ra bên ngoài gần đây nhất, mặc dù là lời nói ra, khiến cho trái tim anh hoàn toàn vỡ vụn…...
Thế nhưng là, cùng với cô tiếp tục dùng lạnh lùng phong bế chính mình, anh tình nguyện cô dùng ác ngữ đối đãi!
Hít sâu một hơi, German chưa từng bỏ ý định quay mặt cô lại, ép cô nhìn anh, bên trong con ngươi khắc kiên trì cực kỳ sâu sắc, tuy là nhìn qua mắt của cô, lại cho Lạc Khuynh Thành một loại ảo giác, anh nhìn vào đáy lòng cô...…
Anh đã chịu đủ lạnh lùng của cô, anh nhất định phải nói gì đó, cho dù là chọc giận cô cũng được!
"Cái vòng tay này là di vật của mẹ anh, là thứ duy nhất bà ấy để lại trên thế giới này, anh coi nó còn quan trọng hơn cả mạng mình, thời khắc nó rơi vỡ đó, anh cảm thấy thật ra là cõi lòng của anh tan nát, bị chính tay em ném vỡ."
Cho nên trong chớp mắt khi cô ném xuống ấy, anh chỉ cảm thấy, cô tựa như đối đãi với một tấm giẻ lau, đem trái tim anh, tùy ý ném đi, rồi lại đúng lúc ném vào trong hầm băng, hàn khí theo chỗ vết rách, chui vào chỗ sâu nhất trong lòng anh, lãnh ý hao mòn xương cốt, khiến anh tổn thương triệt để!
"Cho nên Khuynh Thành, em ném không phải vòng tay, là trái tim của anh, nó nát, rất đau, em sửa như thế nào?"
"Tôi......"
Tóc mai hơi loạn, lời người đàn ông nói lọt vào tai, Lạc Khuynh Thành chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, ngay sau đó ngực liền đau như bị kim châm.
Đó là một loại tình cảm như thế nào? Giống hệt xao động thành cuồng, cơ hồ muốn chiếm đoạt nhịp tim cuối cùng của cô hầu như không còn…...
"Em cái gì?"
"Tôi không phải cố ý, tôi không nghĩ sẽ ném nó xuống, thế nhưng là trên tay của tôi không có sức lực, không nắm chặt một chút, nó liền…...."
"Vậy trái tim anh thì sao? Đừng nói em không phải cố ý, những lời vừa rồi của em, rõ ràng em cũng biết khiến người ta rất đau đớn, nhưng lại vẫn nói. Cái gì gọi là khoét tâm, anh đây vừa mới trải nghiệm rất sâu sắc."
Mở nút thắt ở áo trong ra, lồng ngực dã tính nửa mở ở đáy mắt Lạc Khuynh Thành, giữ chặt tay cô, trực tiếp dán trên lồng ngực của mình, để cho cô và da thịt của anh đụng chạm trực tiếp cảm nhận tim của anh đập, German dựa vào cô dựa vào rất gần......
"Nó bị thương, rất đau, không có sức lực, nhảy rất chậm, em sờ đi, có lẽ sẽ qua một hồi, nó liền sẽ đau chết."
Chữ chết vừa vào tai, bên trong con ngươi trong suốt liền có một tia bối rối xẹt qua, lông mi rung động lợi hại, nhìn nhìn phương hướng trái tim anh một chút, tiện đà lại nhìn về phía German, trong lòng Lạc Khuynh Thành, là một mảnh hoang mang rối loạn loạn......
Anh đây là đang chỉ trích cô sao? Chỉ trích cô tổn thương trái tim anh? Rõ ràng là anh đã biết cô sợ nhất là anh sẽ chết, vì sao còn muốn nói ra loại lời này hù dọa cô?!
"Anh cho rằng chỉ một mình anh đau? Thời điểm khoét tâm anh sao lại không phải đang khoét tâm tôi?!"
Nửa người trên mềm mềm ngửa ở bên giường, tóc dài đen nhánh xốc xếch tán lạn, khinh miệt nghiêng nghiêng khóe môi, Lạc Khuynh Thành lạnh lùng cười: "Anh đang giả bộ đáng thương à? Tổn thương anh gây ra cho tôi còn chưa đủ sao? Trái tim của tôi đã sớm nát, theo anh nói như vậy, tôi đã sớm chết qua trăm ngàn lần rồi, đây không phải còn sống khoẻ re, tùy ý để anh ăn hiếp chà đạp?"
Cặn bà! Thứ đàn ông thúi! Vậy mà mưu đồ dùng đau đớn chơi xấu với cô?!
"Rốt cục cũng biết đau? Vậy thời điểm anh làm tổn thương tôi, lại có từng nghĩ tới tôi có đau không? Nếu anh chê lời tôi nói khó nghe tổn thương đến anh, đại khái anh có thể không nghe, trực tiếp đi tìm Lucy đi! Cô ta gặp được anh giống như là một con chó hoang gặp được chủ nhân, cái đuôi cũng rung nhanh đến muốn đứt mất, mắt trông mong chỉ muốn cọ lên trên người anh! Lời nói ra khỏi miệng tuyệt đối sẽ khiến anh thích!"
Cũng không có nổi trận lôi đình gầm thét, Lạc Khuynh Thành giống như là một nữ thần cao ngạo, vẻ mặt rất là trong trẻo nhưng lạnh lùng, lời nói ra khỏi miệng, mỗi một chữ đều giống như tẩm độc, lạnh như băng độc, hung tợn đâm vào trong lòng German!
Có chút đau, nhưng càng nhiều hơn là vui sướng, bởi vì anh nghe được chua xót ẩn giấu sau trào phúng của cô……
"Em ghen tị?"
Trầm thấp, nghe như nghi vấn, nhưng ẩn chứa trong đó là chắc chắn, lại như rõ ràng tất cả......
"Không có! Có ngu mới ăn giấm của anh!"
Giống như là bị kim đâm đến, bỗng nhiên giơ chân, Lạc Khuynh Thành vốn còn lạnh lùng lập tức phá công, há miệng rống lên một tiếng!
Rống xong, có lẽ là ý thức được mình như vậy quá mức rõ ràng, hít sâu một hơi, cô kiệt lực duy trì trấn định, lại mang lên mặt nạ lạnh lẽo lần nữa: "Là do tôi hận Lucy mà thôi, vốn anh nên đứng ở phía bên tôi, nhưng vẫn che chở cô ta, tôi phẫn hận!"
"Hơn nữa, tôi cũng đã quyết định sẽ không yêu anh nữa….... A….... Thả…...."
Màu mắt ảm đạm, dùng sức ôm Lạc Khuynh Thành về phía trong ngực của mình, nâng mặt của cô, German không nói một lời liền hôn xuống.
Anh không muốn nghe thấy lời cô nói sẽ không yêu anh nữa, cho nên, che lại, nuốt toàn bộ cô vào trong bụng, nhai nát, khiến cho cô cuối cùng không nói nên lời…..
Môi mỏng ấm áp, gắt gao đặt ở trên môi Lạc Khuynh Thành, như con dao sắc bén, một tấc một tấc khắc lấy dung mạo của cô. Như là bị hỏa diễm đốt cháy hồn phi phách tán, German liều lĩnh chiếm môi cô.
Lửa nóng nhiệt tình đang kéo dài thiêu đốt lên, thẳng đến thi toàn thân Lạc Khuynh Thành đều đang run rẩy, núp ở dưới thân thể của anh liều mạng giãy giụa, so như một người sắp chết chìm, German lúc này mới khó khăn buông cô ta…....
"Người phụ nữ chết tiệt! Rõ ràng yêu tôi yêu muốn chết, còn cậy mạnh cái gì?!"
Bên trán chống đỡ Lạc Khuynh Thành, ôm cô thật chặt, German như gào thét gầm nhẹ, mọi loại không cam lòng trong lòng, mày liễu bắt đầu dựng ngược lên, nhìn anh chằm chằm, Lạc Khuynh Thành tức giận rống lại: "Tôi mới không có! Tôi không yêu anh! Tôi chính là không yêu..."
Bỗng nhiên im lặng, rửa lực lại thiêu đốt lần nữa, nhưng mà lần này chỉ kéo dài một lát, buông lỏng ra chút, German xoay người ôm cô ở trên người mình, tránh cho đè phải cô, để cho hô hấp của cô có thể thông thuận chút.
"Về sau nói loại lời này nữa, có tin tôi cột em vào trên giường, làm em một đời không!?"
"Anh biến thái!"
Mồ hôi đầy đầu nằm ở trên người German, cũng không biết rốt cuộc là bị nụ hôn vừa rồi kích thích, hay là bị lời anh nói làm cho xao động, khuôn mặt Lạc Khuynh Thành đỏ lên, một câu giận trách vốn nên vô cùng khí thế, lại bởi vì do cô suy yếu, mềm mại giống như đang hờn dỗi…....
Mary cách vách (*)! Thứ đàn ông thúi tinh trùng lên nào! Vậy mà dùng những lời này uy hiếp cô?
(*) Đại khái là một câu chửi thề, sợt Baidu mà không ra, kệ đi, khó quá bỏ qua :))))
Cô muốn nguyền rủa cả đời anh đều bất lực!!
Ngực kịch liệt phập phồng, mười ngón tay co ro nắm thật chặt quần áo German, Lạc Khuynh Thành phí sức thở hổn hển, bàn tay ở trên lưng của cô nhẹ nhàng vuốt vuốt, thuận khí cho cô, khắc bộ dạng sinh động của cô vào đáy mắt, bỗng nhiên trong lúc đó vang lên tiếng cười trầm thấp của German.
=====
Edit full: 27/4/2021.
Tui có nói đọc truyện này thì không cần mang não chưa nhỉ? Tui edit mà cũng không muốn mang não theo ấy.
Thật sự convert truyện này rất khó, đọc còn nhiều sạn vcđ mà không biết sửa sao nữa, thôi có gì nhắm mắt làm ngơ đi ha :vv
"Không phải em không muốn mang nó sao? Còn sửa nó làm gì!?"
Hơi thở của người đàn ông đột nhiên tới gần, nồng đậm đến cơ hồ sặc mũi, trong lòng xiết chặt, hô hấp của Lạc Khuynh Thành cũng kẹt ở trong cổ, lông mi giống như là một cây quạt nhỏ, ở dưới mí mắt của người đàn ông chớp chớp, rõ ràng cô muốn lạnh lùng mà đối đãi, cuối cùng lại giống như là cô bạn gái nhỏ đang làm nũng với bạn trai......
"Tôi không nói tôi không muốn mang, là chính anh đang đoán vớ vẩn."
Quả nhiên trong lời nói khẽ khẽ của người con gái, mang theo một chút tủi thân, mặc dù nhạt nhẽo, nhưng cũng đủ để khiến cho người đàn ông mềm lòng…...
Thì ra, đúng là anh hiểu lầm cô?
Con ngươi rụt rụt, tầng đau thương đậm như sương khói rét lạnh trên đuôi lông mày của German hơi phai nhạt chút, cái này giống như là sương mù bị cơn gió nhẹ nhàng thổi tán, lại hiện ra ánh sáng…...
"Vậy vì sao em muốn gỡ nó xuống?"
"Gần đây tôi hơi gầy, cổ tay nhỏ đi, mang nó không thích hợp, tôi lo lắng sẽ bị rơi xuống rồi vỡ, lúc này mới…...."
Nhưng cuối cùng, vẫn khiến nó rơi vỡ, còn là tự tay cô quẳng!
Cắn cắn môi, Lạc Khuynh Thành muốn nói lại thôi, nói chuyện này lại, vành mắt cũng đã đỏ lên.
Cô không phải cố ý, thật sự không phải cố ý, vòng tay này đối với cô mà nói cũng rất quan trọng, bởi vì trong chớp mắt anh đeo lên cho cô ấy, khóa trái tim cô lại, rơi vỡ nó, đau đớn cũng không nhẹ hơn so với vỡ nát lòng của cô......
Cô gầy đi, gầy đi rất nhiều, cái cằm nhọn một chút, vốn là khuôn mặt khéo léo lại càng nhỏ lại, nhưng lại càng nổi bật lên tôi mắt to tròn kia, sóng mắt lưu chuyển trong suốt, thời điểm nhìn anh, như mây mềm mại.
"Vậy trái tim anh thì sao?"
"Cái gì?"
Quay đầu lại, Lạc Khuynh Thành hoàn toàn ngơ ngác......
Đang bàn luận vòng tay, đột nhiên kéo đến trái tim anh làm cái gì?
"Vòng tay vỡ có thể sửa, trái tim anh thì sao?"
Thân thể lại cúi xuống một chút, sống mũi cao thẳng để trên chóp mũi khéo léo của Lạc Khuynh Thành, kéo tay cô qua, ấn ở trên trái tim của mình, chế trụ, German trầm giọng giống như lẩm bẩm…...
"Khuynh Thành, trái tim anh cũng nát, em dùng cái gì để sửa?"
Ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu xuống, gương mặt tuấn mỹ như đúc kia của người đàn ông, lún xuống ở bên trong mảnh ánh sáng này, mái tóc màu vàng nâu cũng phản xạ ánh đèn, chợt nhìn lại, tựa như là bản thân sợi tóc đã mang theo ánh sáng, là chói mắt như vậy, làm tôn lên vẻ tuấn mỹ tựa thiên sứ của German, nhưng mà, anh là ác ma, Lạc Khuynh Thành biết rõ, anh chỉ là ác ma, là ác ma biết mê hoặc lòng người!
Tựa như giờ phút này, chỉ là một câu hỏi đơn giản như thế, lại dễ dàng đánh tan bức tường phòng thủ của cô như thế…...
"Không, không được nói đùa!"
"Anh cũng chưa từng nói đùa, nhất là với em."
Một câu, hoàn toàn phá hỏng Lạc Khuynh Thành, kinh ngạc ngước nhìn anh, miệng nhỏ có chút mở ra, cô nghiễm nhiên, á khẩu không trả lời được……. Hiện tại mồm mép của người đàn ông này lại lợi hại như vậy, vậy mà cũng biết lấy lời của cô để phản bác cô!?
Giật mình nhìn German một lát, cánh môi nhếch lên độ cong quật cường, Lạc Khuynh Thành cũng không nói tiếp, chỉ lẳng lặng quay đầu đi, hai con ngươi dừng lại ở trên khuôn mặt trắng noãn của cô, ánh mắt German thâm trầm...…
Gò má của cô như nước trên tuyết sơn, yên tĩnh sắc sảo, lộ ra vẻ đẹp tinh khiết nhất, nhưng bên trong vẻ xinh đẹp này mang theo độc, độc dược lạnh như băng đến thấu xương, là thứ anh oán hận nhất!
Cô chính là như vậy, một khi không muốn để ý đến anh, liền lâm vào trong trầm tĩnh, dùng trầm mặc phản kháng, nhìn như nhỏ yếu, thật ra vô cùng có sức, hung hăng đâm trúng chỗ chí mạng của anh…….
Nhất là mấy ngày nay, cô mang đến rung động cùng đau xót, anh vẫn không có cách nào tiêu tan được.
Cô tựa như là phong bế chính mình, không ồn cũng không nháo, cứ im lặng như thế, dùng đôi mắt to trong suốt oánh nhuận kia loại bỏ tất cả quanh mình, trong con ngươi u ám, sâu không thấy đáy, phảng phất rơi vào trong tuyệt vọng mà ai cũng không có cách nào biết được, im ắng lên án như vậy, mới trầm trọng nhất, giống như anh chính là một tên đao phủ lãnh bạo, hám lợi xấu xa, ác độc bóp chết mộng đẹp cô dụng tâm che chở, tàn nhẫn bẻ gãy cánh chim của cô!!
Mới vừa rồi, thật ra là thời khắc cô nhiệt tình buông thả ra bên ngoài gần đây nhất, mặc dù là lời nói ra, khiến cho trái tim anh hoàn toàn vỡ vụn…...
Thế nhưng là, cùng với cô tiếp tục dùng lạnh lùng phong bế chính mình, anh tình nguyện cô dùng ác ngữ đối đãi!
Hít sâu một hơi, German chưa từng bỏ ý định quay mặt cô lại, ép cô nhìn anh, bên trong con ngươi khắc kiên trì cực kỳ sâu sắc, tuy là nhìn qua mắt của cô, lại cho Lạc Khuynh Thành một loại ảo giác, anh nhìn vào đáy lòng cô...…
Anh đã chịu đủ lạnh lùng của cô, anh nhất định phải nói gì đó, cho dù là chọc giận cô cũng được!
"Cái vòng tay này là di vật của mẹ anh, là thứ duy nhất bà ấy để lại trên thế giới này, anh coi nó còn quan trọng hơn cả mạng mình, thời khắc nó rơi vỡ đó, anh cảm thấy thật ra là cõi lòng của anh tan nát, bị chính tay em ném vỡ."
Cho nên trong chớp mắt khi cô ném xuống ấy, anh chỉ cảm thấy, cô tựa như đối đãi với một tấm giẻ lau, đem trái tim anh, tùy ý ném đi, rồi lại đúng lúc ném vào trong hầm băng, hàn khí theo chỗ vết rách, chui vào chỗ sâu nhất trong lòng anh, lãnh ý hao mòn xương cốt, khiến anh tổn thương triệt để!
"Cho nên Khuynh Thành, em ném không phải vòng tay, là trái tim của anh, nó nát, rất đau, em sửa như thế nào?"
"Tôi......"
Tóc mai hơi loạn, lời người đàn ông nói lọt vào tai, Lạc Khuynh Thành chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, ngay sau đó ngực liền đau như bị kim châm.
Đó là một loại tình cảm như thế nào? Giống hệt xao động thành cuồng, cơ hồ muốn chiếm đoạt nhịp tim cuối cùng của cô hầu như không còn…...
"Em cái gì?"
"Tôi không phải cố ý, tôi không nghĩ sẽ ném nó xuống, thế nhưng là trên tay của tôi không có sức lực, không nắm chặt một chút, nó liền…...."
"Vậy trái tim anh thì sao? Đừng nói em không phải cố ý, những lời vừa rồi của em, rõ ràng em cũng biết khiến người ta rất đau đớn, nhưng lại vẫn nói. Cái gì gọi là khoét tâm, anh đây vừa mới trải nghiệm rất sâu sắc."
Mở nút thắt ở áo trong ra, lồng ngực dã tính nửa mở ở đáy mắt Lạc Khuynh Thành, giữ chặt tay cô, trực tiếp dán trên lồng ngực của mình, để cho cô và da thịt của anh đụng chạm trực tiếp cảm nhận tim của anh đập, German dựa vào cô dựa vào rất gần......
"Nó bị thương, rất đau, không có sức lực, nhảy rất chậm, em sờ đi, có lẽ sẽ qua một hồi, nó liền sẽ đau chết."
Chữ chết vừa vào tai, bên trong con ngươi trong suốt liền có một tia bối rối xẹt qua, lông mi rung động lợi hại, nhìn nhìn phương hướng trái tim anh một chút, tiện đà lại nhìn về phía German, trong lòng Lạc Khuynh Thành, là một mảnh hoang mang rối loạn loạn......
Anh đây là đang chỉ trích cô sao? Chỉ trích cô tổn thương trái tim anh? Rõ ràng là anh đã biết cô sợ nhất là anh sẽ chết, vì sao còn muốn nói ra loại lời này hù dọa cô?!
"Anh cho rằng chỉ một mình anh đau? Thời điểm khoét tâm anh sao lại không phải đang khoét tâm tôi?!"
Nửa người trên mềm mềm ngửa ở bên giường, tóc dài đen nhánh xốc xếch tán lạn, khinh miệt nghiêng nghiêng khóe môi, Lạc Khuynh Thành lạnh lùng cười: "Anh đang giả bộ đáng thương à? Tổn thương anh gây ra cho tôi còn chưa đủ sao? Trái tim của tôi đã sớm nát, theo anh nói như vậy, tôi đã sớm chết qua trăm ngàn lần rồi, đây không phải còn sống khoẻ re, tùy ý để anh ăn hiếp chà đạp?"
Cặn bà! Thứ đàn ông thúi! Vậy mà mưu đồ dùng đau đớn chơi xấu với cô?!
"Rốt cục cũng biết đau? Vậy thời điểm anh làm tổn thương tôi, lại có từng nghĩ tới tôi có đau không? Nếu anh chê lời tôi nói khó nghe tổn thương đến anh, đại khái anh có thể không nghe, trực tiếp đi tìm Lucy đi! Cô ta gặp được anh giống như là một con chó hoang gặp được chủ nhân, cái đuôi cũng rung nhanh đến muốn đứt mất, mắt trông mong chỉ muốn cọ lên trên người anh! Lời nói ra khỏi miệng tuyệt đối sẽ khiến anh thích!"
Cũng không có nổi trận lôi đình gầm thét, Lạc Khuynh Thành giống như là một nữ thần cao ngạo, vẻ mặt rất là trong trẻo nhưng lạnh lùng, lời nói ra khỏi miệng, mỗi một chữ đều giống như tẩm độc, lạnh như băng độc, hung tợn đâm vào trong lòng German!
Có chút đau, nhưng càng nhiều hơn là vui sướng, bởi vì anh nghe được chua xót ẩn giấu sau trào phúng của cô……
"Em ghen tị?"
Trầm thấp, nghe như nghi vấn, nhưng ẩn chứa trong đó là chắc chắn, lại như rõ ràng tất cả......
"Không có! Có ngu mới ăn giấm của anh!"
Giống như là bị kim đâm đến, bỗng nhiên giơ chân, Lạc Khuynh Thành vốn còn lạnh lùng lập tức phá công, há miệng rống lên một tiếng!
Rống xong, có lẽ là ý thức được mình như vậy quá mức rõ ràng, hít sâu một hơi, cô kiệt lực duy trì trấn định, lại mang lên mặt nạ lạnh lẽo lần nữa: "Là do tôi hận Lucy mà thôi, vốn anh nên đứng ở phía bên tôi, nhưng vẫn che chở cô ta, tôi phẫn hận!"
"Hơn nữa, tôi cũng đã quyết định sẽ không yêu anh nữa….... A….... Thả…...."
Màu mắt ảm đạm, dùng sức ôm Lạc Khuynh Thành về phía trong ngực của mình, nâng mặt của cô, German không nói một lời liền hôn xuống.
Anh không muốn nghe thấy lời cô nói sẽ không yêu anh nữa, cho nên, che lại, nuốt toàn bộ cô vào trong bụng, nhai nát, khiến cho cô cuối cùng không nói nên lời…..
Môi mỏng ấm áp, gắt gao đặt ở trên môi Lạc Khuynh Thành, như con dao sắc bén, một tấc một tấc khắc lấy dung mạo của cô. Như là bị hỏa diễm đốt cháy hồn phi phách tán, German liều lĩnh chiếm môi cô.
Lửa nóng nhiệt tình đang kéo dài thiêu đốt lên, thẳng đến thi toàn thân Lạc Khuynh Thành đều đang run rẩy, núp ở dưới thân thể của anh liều mạng giãy giụa, so như một người sắp chết chìm, German lúc này mới khó khăn buông cô ta…....
"Người phụ nữ chết tiệt! Rõ ràng yêu tôi yêu muốn chết, còn cậy mạnh cái gì?!"
Bên trán chống đỡ Lạc Khuynh Thành, ôm cô thật chặt, German như gào thét gầm nhẹ, mọi loại không cam lòng trong lòng, mày liễu bắt đầu dựng ngược lên, nhìn anh chằm chằm, Lạc Khuynh Thành tức giận rống lại: "Tôi mới không có! Tôi không yêu anh! Tôi chính là không yêu..."
Bỗng nhiên im lặng, rửa lực lại thiêu đốt lần nữa, nhưng mà lần này chỉ kéo dài một lát, buông lỏng ra chút, German xoay người ôm cô ở trên người mình, tránh cho đè phải cô, để cho hô hấp của cô có thể thông thuận chút.
"Về sau nói loại lời này nữa, có tin tôi cột em vào trên giường, làm em một đời không!?"
"Anh biến thái!"
Mồ hôi đầy đầu nằm ở trên người German, cũng không biết rốt cuộc là bị nụ hôn vừa rồi kích thích, hay là bị lời anh nói làm cho xao động, khuôn mặt Lạc Khuynh Thành đỏ lên, một câu giận trách vốn nên vô cùng khí thế, lại bởi vì do cô suy yếu, mềm mại giống như đang hờn dỗi…....
Mary cách vách (*)! Thứ đàn ông thúi tinh trùng lên nào! Vậy mà dùng những lời này uy hiếp cô?
(*) Đại khái là một câu chửi thề, sợt Baidu mà không ra, kệ đi, khó quá bỏ qua :))))
Cô muốn nguyền rủa cả đời anh đều bất lực!!
Ngực kịch liệt phập phồng, mười ngón tay co ro nắm thật chặt quần áo German, Lạc Khuynh Thành phí sức thở hổn hển, bàn tay ở trên lưng của cô nhẹ nhàng vuốt vuốt, thuận khí cho cô, khắc bộ dạng sinh động của cô vào đáy mắt, bỗng nhiên trong lúc đó vang lên tiếng cười trầm thấp của German.
=====
Edit full: 27/4/2021.
Tui có nói đọc truyện này thì không cần mang não chưa nhỉ? Tui edit mà cũng không muốn mang não theo ấy.
Thật sự convert truyện này rất khó, đọc còn nhiều sạn vcđ mà không biết sửa sao nữa, thôi có gì nhắm mắt làm ngơ đi ha :vv
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.