Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình
Chương 169: Tiết Mục Cũ, Cô Không Chê Chán?
Phương Đường QO
15/09/2022
Tiết mục cũ, cô không chê chán?
Trực giác Lạc Khuynh Thành cho rằng chắc chắn là Gina đến gặp German, nhưng mà ai biết, cô ta thật sự đến gặp cô?
Có điều, mình và cô ta vốn cũng không muốn gặp nhau chút nào, gặp mặt cũng không có đề tài gì trò chuyện, nên cô ta đến làm cái gì? Thế nào, không câu dẫn được German liền đến nhà tìm cô? Sẽ không cũ rích như thế chứ?!
"Không gặp."
Khóe môi giương lên một hình cung đầy khinh miệt, Lạc Khuynh Thành nhàn nhạt khẽ nói, từ chối cực kỳ không khách khí.
"Ông đi nói với cô ta, cứ nói hôm nay tôi có việc muốn ra ngoài, không có thời gian gặp cô ta."
Cô muốn đi chọn quà sinh nhật cho German, muốn cẩn thận chọn lựa rất kỹ, thời gian cực cấp bách, không có rảnh quan tâm cô ta đâu!!
Cúi đầu dùng hết một chút đồ ăn sáng cuối cùng, Lạc Khuynh Thành liền đứng dậy, về phòng thay bộ quần áo khác liền ra ngoài ngay. Tư thái tao nhã, giống như một đoá hoa sen tuỳ tiện nở rộ ở dưới ánh mặt trời, thướt tha mà đứng.
Ngồi trên xe, mặc tài xế đưa mình đến đường phố phồn hoa, tâm trạng của Lạc Khuynh Thành rất tốt.
Sau lần trao đổi lúc trước, German thực sự không cầm tù cô nữa, dạo này cô ra vào rất tự do. Quả nhiên tâm trạng tốt sẽ khác hẳn, mặc dù vẫn thỉnh thoảng nhớ tới đứa bé và Ngâm Tích đã về nước như cũ, nhưng lòng dạ cô coi như cũng mở rộng hơn một chút. Cuộc sống hiện tại đối với cô mà nói, quả thật xem như tương đối hài lòng. Bất mãn duy nhất chính là con sói bự háo sắc nào đó, vì bức bách cô đồng ý làm tình mà thủ đoạn càng ngày càng đê tiện.
Nhớ tới chuyện này, mặt Lạc Khuynh Thành liền lặng lẽ đỏ lên. Có điều lại nghĩ đến biểu cảm tủi thân dục cầu bất mãn gần đây của German, cô liền không nhịn được cười trộm ở trong lòng, nhưng ngay ở lúc cô đang miên man bất định thì:
"Thưa tiểu thư Dora, có người theo dõi."
Người nói là tài xế lái xe, anh ta là do German đặc biệt phân phối tới. Tính cảnh giác và độ nhạy cảm đều thuộc hạng nhất, gần như từ khi bắt đầu ra khỏi cửa lớn phủ đệ thì anh ta đã phát hiện có người đang theo dõi.
"Phát hiện lúc nào?"
"Theo dõi từ khi xe xuất phát, cho tới bây giờ."
Cầm tay lái, vẻ mặt tài xế tự nhiên, hai mắt lại cực kỳ sắc bén xuyên qua kính chiếu hậu quan sát phía sau.
"Đối phương có chút kỹ xảo theo dõi, hơn nữa rất cẩn thận, giống như là người từng có kinh nghiệm theo dõi."
Không phải anh ta khoác lác chỉ là anh ta dám cam đoan rằng, nếu như đổi thành tài xế khác, tuyệt đối sẽ không phát hiện được!
"Tiểu thư Dora ngài ngồi vững nhé, tôi muốn cắt đuôi bọn họ!"
Hay tay bất ngờ xiết chặt nắm chặt tay lái hơn một chút, dưới chân dùng sức một cái, lái xe đang muốn đạp mạnh chân ga thì lại bị Lạc Khuynh Thành kịp thời lên tiếng ngăn lại.
"Không cần cắt đuôi đâu, anh ngừng xe sang một bên đi, tôi muốn đi gặp cô ta."
“Nhưng mà thưa tiểu thư, ngay cả đối phương là ai ngài cũng không biết, hơn nữa cũng không biết mục đích của bọn họ đến cùng là gì. Nhỡ đâu xảy ra chuyện, tôi biết ăn nói với Thượng tướng như thế nào đây?"
"Không, tôi biết là ai."
Quay đầu lại, xuyên qua cửa sổ xe nhìn về phía sau, sau khi trông thấy chiếc xe nghe nói là theo dõi kia ở dưới sự chỉ điểm của tài xế, đáy lòng Lạc Khuynh Thành hoàn toàn hiểu rõ.
Bắt đầu từ cửa nhà thì một mực đi theo, ngoại trừ cô ta thì còn ai vào đây?
Phải biết rằng, phủ đệ của German đề phòng cực kỳ nghiêm ngặt, người bình thường ngay cả tuỳ tiện đến gần cũng không dám, huống chi là ẩn núp ở nơi nào đó chờ theo dõi.
"Ngài biết ư?"
"Ừ." Lạc Khuynh Thành gật đầu, đôi mắt nhìn chăm chú, giọng nói càng khẳng định hơn: "Là Gina."
"Anh dừng xe sang bên đi, đừng lo lắng, cô ta không có can đảm tổn thương tôi."
Nhẹ đặt tay lên cửa xe rồi đẩy, Lạc Khuynh Thành cất bước xuống xe, trực tiếp đi về phía chiếc xe đang theo dõi ở đằng sau. Vẻ mặt dù lạnh nhạt, cũng bày ra dáng vẻ đang chờ đợi của cô.
Lúc đầu cô cũng không muốn gặp mặt Gina, thế nhưng, cô ta cũng đã theo dõi tới đây, không gặp thì sợ rằng sẽ chỉ phiền phức hơn!
Dù cho trốn tránh được một lần thì vẫn sẽ có lần tiếp theo. Cho nên, vì tránh việc bị cô ta liên tục theo dõi, không hề có chút tự do nào thì mình vẫn nên tốn chút thời gian gặp mặt cô ta một cái thôi.
Thật sự là không nghĩ tới, vì muốn gặp mình một cái mà Gina lại dây dưa đến cùng không buông như thế!?
◆
Giẫm phanh tắt máy, ngồi ở trên xe, cách cửa kính xe nhìn Lạc Khuynh Thành. Trên mặt Gina gợi lên biểu cảm cười như không cười, trong đôi mắt là ý tứ tìm tòi nghiên cứu cực kỳ sâu thẳm.
Ả Dora này thật đúng là khiến cho cô thay đổi cách nhìn. Nhìn bộ dáng của cô ta là đã đoán được người theo dõi là mình? Quả nhiên có chút đầu óc, hơn nữa có dũng khí!
Lúc trước từ chối gặp mặt mình, còn tưởng rằng cô ta nhát gan sợ phiền phức, không dám gặp mình đó. Nhưng mà ai biết, không ngờ cô ta lại bạo đến mức tới bên đường đợi cô? Hẳn là cô ta biết, Gina cô nếu như muốn giết một người, căn bản sẽ không bận tâm trường hợp địa điểm.
Đẩy cửa xuống xe, Gina nghênh ngang đi về phía Lạc Khuynh Thành, đúng lý hợp tình đến, ngay cả một chút tự giác bị bắt khi đang theo dõi cũng không có.
Cũng không hề chào hỏi gì, càng lười quanh co lòng vòng với cô ta, Lạc Khuynh Thành mở miệng trực tiếp hỏi: "Nói đi, cô tìm tôi làm cái gì?"
"Cô cũng hỏi trực tiếp quá ha."
Hay tay vòng trước ngực, tựa người ở cạnh xe Lạc Khuynh Thành, Gina cong môi cười khẩy: "Cô dựa vào cái gì chắc chắn là tôi đến tìm cô? Cô lại dựa vào cái gì cho rằng cô có bản lĩnh lớn như vậy khiến cho tôi tự mình đến tìm cô hả?"
"Dựa vào việc bây giờ cô đang đứng ở trước mặt tôi."
Khuôn mặt Lạc Khuynh Thành hờ hững thờ ơ, vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua Gina, một câu nhẹ nhàng nhàn nhạt trực tiếp phá hỏng Gina.
"Cô!"
Mặc dù lời cô ta nói là sự thật, nhưng giọng điệu phối hợp thêm nét mặt của cô ta, thật cmn làm cho người ta khó chịu!!!
"Dora, tôi thật sự không thích cô!"
Không che dấu ý nghĩ của mình tí nào, vẻ mặt Gina căm hận nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Lạc Khuynh Thành nghĩ, giờ phút này Gina tuyệt đối thuộc loại có lực sát thương nhất. Chỉ là rất kỳ quái, mình hoàn toàn chưa từng chọc vào cô ta, vì sao cô ta phải tức giận như thế? Là bởi vì German sao?
Vì sao phụ nữ đều muốn như vậy, rõ ràng không quen biết nhau, có lẽ cũng có cơ hội trở thành bạn bè rõ ràng, lại chỉ bởi vì một người đàn ông mà trở mặt thành thù!?
"Tôi cũng không thích cô."
Đôi môi nhếch lên vòng cung quật cường, thản nhiên nhìn vào Gina, Lạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói một câu: "Hơn nữa, tôi cũng không cần cô thích."
"Nếu cô đi theo tôi chỉ là vì bày tỏ một chút tình cảm không thích của cô, thì tôi đã nghe theo mong muốn của cô rồi đấy. Nhưng chỉ có một lần này thôi, hy vọng về sau cô cũng không theo dõi tôi nữa."
"Cô… Ý cô là gì?!"
Vẻ mặt Lạc Khuynh Thành cực kỳ lạnh nhạt, hoàn toàn không có tức giận hoặc là căm hận như Gina lường trước. Trên mặt giống như là bị một tầng băng bao trùm, thờ ơ đến cực điểm, cao cao tại thượng, y hệt một pho tượng nữ thần để cho người ta chiêm ngưỡng. Cái này đúng là khiến cho Gina tức giận, cô không thích nhất chính là dáng vẻ này của cô ta. Giống như mình chính là một đứa trẻ đang cố tình gây sự, mà cô ta thì là không thèm để ý tùy ý cho cô ầm ĩ.
Thật sự Gina không rõ, trên thế giới này sao lại có loại phụ nữ giống như Dora vậy? Đối mặt với tình địch, cô ta lại có thể lạnh nhạt đến lạnh lùng? Chẳng lẽ cô ta thật sự không thèm để ý sao?!
Thật ra, đối mặt trước tình địch, ai có thể thực sự không thèm để ý?
Chỉ là tâm tính Lạc Khuynh Thành không màng danh lợi, không thích tranh đoạt với người khác, chỉ cần không thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của cô thì cô cũng không để ý bao nhiêu. Huống chi, người ngoài thích German, căn bản không phải là việc cô có thể ngăn lại, nếu người nào cô cũng muốn để ý vậy thì đoán chừng cô đã sớm bị tức chết rồi, sao còn có thể bình yên đứng ở trước mặt Gina, nghe cô ta nói không thích?
Quan trọng nhất là Lạc Khuynh Thành chỉ để ý ý kiến của German, anh ấy không hề thích Gina, cũng không mập mờ với cô ta, cô tức giận không phải cho mình thêm ngột ngạt à? Cần gì chứ?!
Nghiêng mắt nhàn nhạt liếc nhìn Gina, thấy cô ta tựa như hoàn toàn không có chuyện quan trọng, chỉ lo dùng ánh mắt oán hận độc hại nhìn mình, Lạc Khuynh Thành cũng lười nói nhảm thêm với cô ta, xoay người liền muốn rời đi. Nhưng Gina lại không cho phép, trực tiếp kéo cô lại.
"Không cho phép đi, tôi vẫn chưa nói xong!"
Ngăn ở trước mặt Lạc Khuynh Thành, thái độ của Gina cực kỳ kiêu ngạo, tựa như cô nhất định phải nghe cô ta nói xong mới có thể rời đi.
"Cô không xứng với thượng tướng Nord!"
Quả nhiên, tiết mục cũ như thế, cô ta không chê chán ư?
Trên vẻ mặt lạnh lùng trộn lẫn một chút trào phúng, Lạc Khuynh Thành thật sự không muốn nghe Gina nói nữa, dù sao nói tới nói lui cũng chỉ có mấy lời kia mà thôi, cô đoán thôi đã biết được rồi...
"Cô đây là thái độ gì? Chẳng lẽ cô còn cảm thấy tôi nói sai ư? Vốn là cô không xứng với thượng tướng Nord!"
Bị Lạc Khuynh Thành ngạo mạn đâm bị thương, Gina nổi trận lôi đình: "Muốn thân phận không có thân phận, địa vị lại không có địa vị, cũng không có bất kỳ sự trợ giúp gì với tiền đồ tương lai của Thượng tướng, thậm chí còn cần ngài ấy hao phí tâm tư bảo vệ cô. Căn bản tôi cũng không dám nghĩ, một khi có ngày sự tồn tại và chuyện giữa cô với ngài ấy bị vạch trần, vậy sẽ nhấc lên phong ba lớn như thế nào!"
"Còn có, nhìn lại bộ dáng của cô đi, vóc dáng thấp còn chưa tính, bộ ngực còn nhỏ như vậy, mông cũng cực kỳ nhỏ, gầy nhom nhem, sờ tới sờ lui cũng không có cảm giác."
Hai tay vòng trước ngược, cô ta giống như đang thẩm vấn một miếng thịt béo hay không béo vậy. Nhìn Lạc Khuynh Thành từ trên xuống dưới, trong ánh mắt Gina mang theo xem thường: "Tôi cứ nghĩ mãi, phụ nữ giống như cô căn bản cả hứng thú cũng không dậy nổi. Sao Thượng tướng còn coi cô như của quý vậy nhỉ? Chẳng lẽ nói, phía dưới của cô cực kỳ nhỏ, làm cho Thượng tướng rất thoải mái?!"
Lạc Khuynh Thành biết, trường hợp nghiêm túc như thế này bị Gina vũ nhục chửi bới như thế thì cô phải hung hăng đáp lại. Nhưng không biết làm sao, mặt của cô sau khi nghe thấy lời cô ta nói lại lặng lẽ đỏ lên...
Gina lớn mật cô cũng từng nghe thấy, thế nhưng cũng không cần ngay thẳng như thế đâu nhỉ? Đây là sinh hoạt cá nhân giữa cô và German, há có thể cho phép cô ta nhòm ngó?
"Gina, cô thích German tôi biết, cô sẽ không thích tôi tôi đây cũng có thể hiểu được. Chỉ là, tất cả những chuyện này hình như đều không liên quan đến cô nhỉ? Cô và German không có bất cứ quan hệ gì, căn bản cũng không có tư cách gì mà quản anh ấy. Không, cho dù cô là người nhà của anh ấy thì cũng không có quyền nhúng tay. Đây là chuyện giữa tôi và anh ấy, tôi sẽ chỉ để ý ý kiến của một mình anh ấy, về phần cô, hôm nay tôi nghe cô phát tiết một hồi, vậy là đủ rồi. Như vậy sau này nếu như cô còn theo dõi tôi, còn dám nhòm ngó sinh hoạt cá nhân giữa tôi và anh ấy nữa thì tôi nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu!"
Lạc Khuynh Thành hung tợn trừng mắt nhìn Gina, cô tựa như một con thú nhỏ đang phát huy uy lực, đúng lúc này...
"Dora?"
Trực giác Lạc Khuynh Thành cho rằng chắc chắn là Gina đến gặp German, nhưng mà ai biết, cô ta thật sự đến gặp cô?
Có điều, mình và cô ta vốn cũng không muốn gặp nhau chút nào, gặp mặt cũng không có đề tài gì trò chuyện, nên cô ta đến làm cái gì? Thế nào, không câu dẫn được German liền đến nhà tìm cô? Sẽ không cũ rích như thế chứ?!
"Không gặp."
Khóe môi giương lên một hình cung đầy khinh miệt, Lạc Khuynh Thành nhàn nhạt khẽ nói, từ chối cực kỳ không khách khí.
"Ông đi nói với cô ta, cứ nói hôm nay tôi có việc muốn ra ngoài, không có thời gian gặp cô ta."
Cô muốn đi chọn quà sinh nhật cho German, muốn cẩn thận chọn lựa rất kỹ, thời gian cực cấp bách, không có rảnh quan tâm cô ta đâu!!
Cúi đầu dùng hết một chút đồ ăn sáng cuối cùng, Lạc Khuynh Thành liền đứng dậy, về phòng thay bộ quần áo khác liền ra ngoài ngay. Tư thái tao nhã, giống như một đoá hoa sen tuỳ tiện nở rộ ở dưới ánh mặt trời, thướt tha mà đứng.
Ngồi trên xe, mặc tài xế đưa mình đến đường phố phồn hoa, tâm trạng của Lạc Khuynh Thành rất tốt.
Sau lần trao đổi lúc trước, German thực sự không cầm tù cô nữa, dạo này cô ra vào rất tự do. Quả nhiên tâm trạng tốt sẽ khác hẳn, mặc dù vẫn thỉnh thoảng nhớ tới đứa bé và Ngâm Tích đã về nước như cũ, nhưng lòng dạ cô coi như cũng mở rộng hơn một chút. Cuộc sống hiện tại đối với cô mà nói, quả thật xem như tương đối hài lòng. Bất mãn duy nhất chính là con sói bự háo sắc nào đó, vì bức bách cô đồng ý làm tình mà thủ đoạn càng ngày càng đê tiện.
Nhớ tới chuyện này, mặt Lạc Khuynh Thành liền lặng lẽ đỏ lên. Có điều lại nghĩ đến biểu cảm tủi thân dục cầu bất mãn gần đây của German, cô liền không nhịn được cười trộm ở trong lòng, nhưng ngay ở lúc cô đang miên man bất định thì:
"Thưa tiểu thư Dora, có người theo dõi."
Người nói là tài xế lái xe, anh ta là do German đặc biệt phân phối tới. Tính cảnh giác và độ nhạy cảm đều thuộc hạng nhất, gần như từ khi bắt đầu ra khỏi cửa lớn phủ đệ thì anh ta đã phát hiện có người đang theo dõi.
"Phát hiện lúc nào?"
"Theo dõi từ khi xe xuất phát, cho tới bây giờ."
Cầm tay lái, vẻ mặt tài xế tự nhiên, hai mắt lại cực kỳ sắc bén xuyên qua kính chiếu hậu quan sát phía sau.
"Đối phương có chút kỹ xảo theo dõi, hơn nữa rất cẩn thận, giống như là người từng có kinh nghiệm theo dõi."
Không phải anh ta khoác lác chỉ là anh ta dám cam đoan rằng, nếu như đổi thành tài xế khác, tuyệt đối sẽ không phát hiện được!
"Tiểu thư Dora ngài ngồi vững nhé, tôi muốn cắt đuôi bọn họ!"
Hay tay bất ngờ xiết chặt nắm chặt tay lái hơn một chút, dưới chân dùng sức một cái, lái xe đang muốn đạp mạnh chân ga thì lại bị Lạc Khuynh Thành kịp thời lên tiếng ngăn lại.
"Không cần cắt đuôi đâu, anh ngừng xe sang một bên đi, tôi muốn đi gặp cô ta."
“Nhưng mà thưa tiểu thư, ngay cả đối phương là ai ngài cũng không biết, hơn nữa cũng không biết mục đích của bọn họ đến cùng là gì. Nhỡ đâu xảy ra chuyện, tôi biết ăn nói với Thượng tướng như thế nào đây?"
"Không, tôi biết là ai."
Quay đầu lại, xuyên qua cửa sổ xe nhìn về phía sau, sau khi trông thấy chiếc xe nghe nói là theo dõi kia ở dưới sự chỉ điểm của tài xế, đáy lòng Lạc Khuynh Thành hoàn toàn hiểu rõ.
Bắt đầu từ cửa nhà thì một mực đi theo, ngoại trừ cô ta thì còn ai vào đây?
Phải biết rằng, phủ đệ của German đề phòng cực kỳ nghiêm ngặt, người bình thường ngay cả tuỳ tiện đến gần cũng không dám, huống chi là ẩn núp ở nơi nào đó chờ theo dõi.
"Ngài biết ư?"
"Ừ." Lạc Khuynh Thành gật đầu, đôi mắt nhìn chăm chú, giọng nói càng khẳng định hơn: "Là Gina."
"Anh dừng xe sang bên đi, đừng lo lắng, cô ta không có can đảm tổn thương tôi."
Nhẹ đặt tay lên cửa xe rồi đẩy, Lạc Khuynh Thành cất bước xuống xe, trực tiếp đi về phía chiếc xe đang theo dõi ở đằng sau. Vẻ mặt dù lạnh nhạt, cũng bày ra dáng vẻ đang chờ đợi của cô.
Lúc đầu cô cũng không muốn gặp mặt Gina, thế nhưng, cô ta cũng đã theo dõi tới đây, không gặp thì sợ rằng sẽ chỉ phiền phức hơn!
Dù cho trốn tránh được một lần thì vẫn sẽ có lần tiếp theo. Cho nên, vì tránh việc bị cô ta liên tục theo dõi, không hề có chút tự do nào thì mình vẫn nên tốn chút thời gian gặp mặt cô ta một cái thôi.
Thật sự là không nghĩ tới, vì muốn gặp mình một cái mà Gina lại dây dưa đến cùng không buông như thế!?
◆
Giẫm phanh tắt máy, ngồi ở trên xe, cách cửa kính xe nhìn Lạc Khuynh Thành. Trên mặt Gina gợi lên biểu cảm cười như không cười, trong đôi mắt là ý tứ tìm tòi nghiên cứu cực kỳ sâu thẳm.
Ả Dora này thật đúng là khiến cho cô thay đổi cách nhìn. Nhìn bộ dáng của cô ta là đã đoán được người theo dõi là mình? Quả nhiên có chút đầu óc, hơn nữa có dũng khí!
Lúc trước từ chối gặp mặt mình, còn tưởng rằng cô ta nhát gan sợ phiền phức, không dám gặp mình đó. Nhưng mà ai biết, không ngờ cô ta lại bạo đến mức tới bên đường đợi cô? Hẳn là cô ta biết, Gina cô nếu như muốn giết một người, căn bản sẽ không bận tâm trường hợp địa điểm.
Đẩy cửa xuống xe, Gina nghênh ngang đi về phía Lạc Khuynh Thành, đúng lý hợp tình đến, ngay cả một chút tự giác bị bắt khi đang theo dõi cũng không có.
Cũng không hề chào hỏi gì, càng lười quanh co lòng vòng với cô ta, Lạc Khuynh Thành mở miệng trực tiếp hỏi: "Nói đi, cô tìm tôi làm cái gì?"
"Cô cũng hỏi trực tiếp quá ha."
Hay tay vòng trước ngực, tựa người ở cạnh xe Lạc Khuynh Thành, Gina cong môi cười khẩy: "Cô dựa vào cái gì chắc chắn là tôi đến tìm cô? Cô lại dựa vào cái gì cho rằng cô có bản lĩnh lớn như vậy khiến cho tôi tự mình đến tìm cô hả?"
"Dựa vào việc bây giờ cô đang đứng ở trước mặt tôi."
Khuôn mặt Lạc Khuynh Thành hờ hững thờ ơ, vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua Gina, một câu nhẹ nhàng nhàn nhạt trực tiếp phá hỏng Gina.
"Cô!"
Mặc dù lời cô ta nói là sự thật, nhưng giọng điệu phối hợp thêm nét mặt của cô ta, thật cmn làm cho người ta khó chịu!!!
"Dora, tôi thật sự không thích cô!"
Không che dấu ý nghĩ của mình tí nào, vẻ mặt Gina căm hận nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Lạc Khuynh Thành nghĩ, giờ phút này Gina tuyệt đối thuộc loại có lực sát thương nhất. Chỉ là rất kỳ quái, mình hoàn toàn chưa từng chọc vào cô ta, vì sao cô ta phải tức giận như thế? Là bởi vì German sao?
Vì sao phụ nữ đều muốn như vậy, rõ ràng không quen biết nhau, có lẽ cũng có cơ hội trở thành bạn bè rõ ràng, lại chỉ bởi vì một người đàn ông mà trở mặt thành thù!?
"Tôi cũng không thích cô."
Đôi môi nhếch lên vòng cung quật cường, thản nhiên nhìn vào Gina, Lạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói một câu: "Hơn nữa, tôi cũng không cần cô thích."
"Nếu cô đi theo tôi chỉ là vì bày tỏ một chút tình cảm không thích của cô, thì tôi đã nghe theo mong muốn của cô rồi đấy. Nhưng chỉ có một lần này thôi, hy vọng về sau cô cũng không theo dõi tôi nữa."
"Cô… Ý cô là gì?!"
Vẻ mặt Lạc Khuynh Thành cực kỳ lạnh nhạt, hoàn toàn không có tức giận hoặc là căm hận như Gina lường trước. Trên mặt giống như là bị một tầng băng bao trùm, thờ ơ đến cực điểm, cao cao tại thượng, y hệt một pho tượng nữ thần để cho người ta chiêm ngưỡng. Cái này đúng là khiến cho Gina tức giận, cô không thích nhất chính là dáng vẻ này của cô ta. Giống như mình chính là một đứa trẻ đang cố tình gây sự, mà cô ta thì là không thèm để ý tùy ý cho cô ầm ĩ.
Thật sự Gina không rõ, trên thế giới này sao lại có loại phụ nữ giống như Dora vậy? Đối mặt với tình địch, cô ta lại có thể lạnh nhạt đến lạnh lùng? Chẳng lẽ cô ta thật sự không thèm để ý sao?!
Thật ra, đối mặt trước tình địch, ai có thể thực sự không thèm để ý?
Chỉ là tâm tính Lạc Khuynh Thành không màng danh lợi, không thích tranh đoạt với người khác, chỉ cần không thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của cô thì cô cũng không để ý bao nhiêu. Huống chi, người ngoài thích German, căn bản không phải là việc cô có thể ngăn lại, nếu người nào cô cũng muốn để ý vậy thì đoán chừng cô đã sớm bị tức chết rồi, sao còn có thể bình yên đứng ở trước mặt Gina, nghe cô ta nói không thích?
Quan trọng nhất là Lạc Khuynh Thành chỉ để ý ý kiến của German, anh ấy không hề thích Gina, cũng không mập mờ với cô ta, cô tức giận không phải cho mình thêm ngột ngạt à? Cần gì chứ?!
Nghiêng mắt nhàn nhạt liếc nhìn Gina, thấy cô ta tựa như hoàn toàn không có chuyện quan trọng, chỉ lo dùng ánh mắt oán hận độc hại nhìn mình, Lạc Khuynh Thành cũng lười nói nhảm thêm với cô ta, xoay người liền muốn rời đi. Nhưng Gina lại không cho phép, trực tiếp kéo cô lại.
"Không cho phép đi, tôi vẫn chưa nói xong!"
Ngăn ở trước mặt Lạc Khuynh Thành, thái độ của Gina cực kỳ kiêu ngạo, tựa như cô nhất định phải nghe cô ta nói xong mới có thể rời đi.
"Cô không xứng với thượng tướng Nord!"
Quả nhiên, tiết mục cũ như thế, cô ta không chê chán ư?
Trên vẻ mặt lạnh lùng trộn lẫn một chút trào phúng, Lạc Khuynh Thành thật sự không muốn nghe Gina nói nữa, dù sao nói tới nói lui cũng chỉ có mấy lời kia mà thôi, cô đoán thôi đã biết được rồi...
"Cô đây là thái độ gì? Chẳng lẽ cô còn cảm thấy tôi nói sai ư? Vốn là cô không xứng với thượng tướng Nord!"
Bị Lạc Khuynh Thành ngạo mạn đâm bị thương, Gina nổi trận lôi đình: "Muốn thân phận không có thân phận, địa vị lại không có địa vị, cũng không có bất kỳ sự trợ giúp gì với tiền đồ tương lai của Thượng tướng, thậm chí còn cần ngài ấy hao phí tâm tư bảo vệ cô. Căn bản tôi cũng không dám nghĩ, một khi có ngày sự tồn tại và chuyện giữa cô với ngài ấy bị vạch trần, vậy sẽ nhấc lên phong ba lớn như thế nào!"
"Còn có, nhìn lại bộ dáng của cô đi, vóc dáng thấp còn chưa tính, bộ ngực còn nhỏ như vậy, mông cũng cực kỳ nhỏ, gầy nhom nhem, sờ tới sờ lui cũng không có cảm giác."
Hai tay vòng trước ngược, cô ta giống như đang thẩm vấn một miếng thịt béo hay không béo vậy. Nhìn Lạc Khuynh Thành từ trên xuống dưới, trong ánh mắt Gina mang theo xem thường: "Tôi cứ nghĩ mãi, phụ nữ giống như cô căn bản cả hứng thú cũng không dậy nổi. Sao Thượng tướng còn coi cô như của quý vậy nhỉ? Chẳng lẽ nói, phía dưới của cô cực kỳ nhỏ, làm cho Thượng tướng rất thoải mái?!"
Lạc Khuynh Thành biết, trường hợp nghiêm túc như thế này bị Gina vũ nhục chửi bới như thế thì cô phải hung hăng đáp lại. Nhưng không biết làm sao, mặt của cô sau khi nghe thấy lời cô ta nói lại lặng lẽ đỏ lên...
Gina lớn mật cô cũng từng nghe thấy, thế nhưng cũng không cần ngay thẳng như thế đâu nhỉ? Đây là sinh hoạt cá nhân giữa cô và German, há có thể cho phép cô ta nhòm ngó?
"Gina, cô thích German tôi biết, cô sẽ không thích tôi tôi đây cũng có thể hiểu được. Chỉ là, tất cả những chuyện này hình như đều không liên quan đến cô nhỉ? Cô và German không có bất cứ quan hệ gì, căn bản cũng không có tư cách gì mà quản anh ấy. Không, cho dù cô là người nhà của anh ấy thì cũng không có quyền nhúng tay. Đây là chuyện giữa tôi và anh ấy, tôi sẽ chỉ để ý ý kiến của một mình anh ấy, về phần cô, hôm nay tôi nghe cô phát tiết một hồi, vậy là đủ rồi. Như vậy sau này nếu như cô còn theo dõi tôi, còn dám nhòm ngó sinh hoạt cá nhân giữa tôi và anh ấy nữa thì tôi nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu!"
Lạc Khuynh Thành hung tợn trừng mắt nhìn Gina, cô tựa như một con thú nhỏ đang phát huy uy lực, đúng lúc này...
"Dora?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.