Quyển 1 - Chương 8: Tự vệ
Phong Ca
07/04/2015
Kể từ hôm đó, cô gái ấy không tới tìm Đồng Ái nữa. Thiên Vũ cũng không liên lạc với cô.
Đồng Ái không cần những thứ đó. Cô chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền, chăm chỉ đếm từng ngày.
Trên mạng nói, khoảng 3 tuần sau khi quan hệ là có thể thử thai được. Chỉ mới hai tuần, Đồng Ái đã mua que thử thai về.
Chưa thấy gì đặc biệt. Cô thẫn thờ. Nếu không có em bé, không lẽ cô phải quan hệ lần nữa với anh ta sao?
Chuyện cô gái tên Bành Vũ Yến nói, không phải là Đồng Ái chẳng để tâm. Cô chỉ cảm thấy người đàn ông tên Thiên Vũ kia không tệ tới mức đó. Nếu sợ trách nhiệm, nếu như Vũ Yến nói, anh ta không cần quan hệ với cô làm gì. Mà dù có lấy lý do nhu cầu cũng không hợp lý. Anh ta lúc đó hoàn toàn tỉnh táo, có thể dùng bao cao su mà.
Que thử thai Đồng Ái bỏ trong thùng rác đã bị thím phát hiện. Bà làm ầm lên. Đồng Ái cũng chẳng muốn chối bỏ. Cô nhận. Gia đình một phen sóng gió. Nhưng Đồng Ái đã quen rồi.
Cô không còn là thiếu nữ 20 tuổi. Thanh niên Hong Kong thời đại này việc quan hệ trước hôn nhân đã là chuyện bình thường. Lấy chuyện đó để mắng nhiếc, sỉ nhục một cô gái là đồ bỏ đi, không thể dùng lý do tình thương mà biện minh.
Đồng Ái thương chú. Nhưng chú không bảo vệ cho cô trước sóng gió. Chú chỉ biết yên phận để giữ êm ấm cho ngôi nhà nhỏ của mình, để làm hài lòng thím. Đồng Ái không sai. Cuộc đời cô, không cần ai đó phải can thiệp vào.
-Tao đã cất công chọn cho người tử tế mà không chịu…Quan hệ bậy bạ, phải thử thai nữa. Mày…
Kiếp trước Đồng Ái vì muốn thoát khỏi những lời nhiếc móc, xa gần của thím mà kết hôn vội vã với Hà Lam Giang. Khi cô không sinh con được, bà cũng chỉ ném cho vài lời thương hại, sau lưng còn cùng mẹ chồng cô nói “Gái mà không sinh con là đồ không có phúc.”Người nhà lại gián tiếp muốn đẩy người nhà xuống vực sâu.
Kiếp này, Đồng Ái cũng sẽ thoát khỏi thím. Nhưng cô không dựa vào người khác. Đồng Ái sẽ có cuộc sống của chính mình.
Cô mang theo một ít đồ đạc, dọn ra ngoài. Chỉ có vài bộ quần áo, cả ra giường đều phải để lại. Cái máy tính cũ là máy để bàn, Đồng Ái chỉ xin thím cho mình sao chép lại tài liệu…Cô đi…
Chú chạy theo:
-Tiểu Ái à…Đợi thím nguôi nguôi rồi chuyện gì cũng xong mà.Con chịu khó nhường bà ấy đi.
Đồng Ái đã dừng lại, vừa cười, mắt lại cay cay:
-Con không nhịn nữa đâu chú. Con đã nhịn rất nhiều rồi.
Số tiền cô để dành được không nhiều lắm. Nhưng đã phần nào đủ để thuê căn nhà đã chọn trước. Tuy nhiên Đồng Ái phải đặt cọc 3 tháng tiền nhà.
Chỉ còn một ít tiền. Đành phải đợi tới ngày lãnh lương.
Đồng Ái mới tới công ty thì đã bị sếp phụ trách gọi vào phòng. Trên bàn là quyết định cho cô thôi việc. Tiền bồi thường là 6 tháng lương.
Gần 25 ngàn. Đồng Ái không hoảng hốt lắm. Mấy hôm trước cô nghe nói công ty mới có khách hàng xịn. Là ngôi sao nữ mới nổi. Ly nước tạt vào mặt ấy, có lẽ Bành Vũ Yến sẽ không quên.
Cô nhận quyết định thôi việc, giọng nhẹ nhàng:
-Tôi muốn biết nguyên nhân ông cho tôi thôi việc?
-Cô biết rồi mà -Ông chủ của cô nhún vai- Có những người không nên đắc tội…Ví như…
-Ví như cô Bành Vũ Yến phải không?
-Cô biết rồi mà….-Vẫn câu nói đó, trưởng phòng Trần xen vào- Cô ấy là ngôi sao nổi tiếng, quen biết khá nhiều đại gia là khách hàng của chúng ta. Cô ấy chỉ cần nói một câu, hoặc là có nhiều khách hàng hoặc là không ai hết. Cô…
-Ông nhắn lại với cô Bành – Đồng Ái cười nhẹ- Vì một người như tôi mà cô ấy phải lao tâm khổ tứ như vậy, không đáng đâu!
Đàn ông chỉ đáp ứng nhu cầu của phụ nữ khi làm họ thỏa mãn. Để đuổi việc, dồn Đồng Ái vào chân tường, Bành Vũ Yến cũng phải nhỏ to thủ thỉ với bao đại gia có quyền có thế. Thật là vất vả rồi.
Cô bước đi nhưng rồi lại quay trở lại, trên tay là chiếc điện thoại đang bật chức năng ghi âm.
-Tôi mới chuyển file âm thanh đoạn đối thoại của chúng ta qua mail…
-Cô…..
-Ông không cần nóng vội. Tôi không có ý định làm gì khiến công ty bị ảnh hưởng…. Tôi cũng chỉ là một nhân viên nhỏ, thiếu tôi thì cũng không có gì quan trọng. Công ty bồi thường cho tôi cũng rất hợp lý. Nhưng nếu không có cô Bành Vũ Yến can thiệp, tôi nghĩ mình còn có thể kiếm nhiều tiền hơn trong thời gian tới bằng công việc của mình ở công ty. Nên tôi cũng nhờ ông nhắn, tôi muốn nhận được khoản bồi thường tương tự từ cô Bành, bằng với số tiền công ty bồi thường.
-Cô muốn tống tiền à?
-Không…Tôi không muốn rắc rối với pháp luật -Đồng Ái thản nhiên- Chỉ là hiện tại, tôi đang cần tiền mà công việc mất đột ngột, sắp đến sẽ có nhiều khó khăn. Tôi có thể nhờ luật sư khởi kiện công ty. Chắc chắn là không thắng nổi. Nhưng nếu báo chí hỏi, tôi có thể đem chuyện này công bố ra ngoài. “Ngôi sao ngọc nữ” dùng tiền bức hiếp người khác, công ty vì tiền bán đứng nhân viên. Hậu quả có lẽ ông và cô Bành biết rõ hơn tôi.
Kiếp trước cô sống thụ động, chỉ muốn an phận. Được sống lại, Đồng Ái cũng chẳng có nhiều thay đổi. Chỉ là bản năng phòng thủ của cô tăng lên nhiều. Trong lòng Đồng Ái chỉ có một mục đích duy nhất, làm sao để bé con thuận lợi chào đời, sống vui vẻ, bình yên, là một thiên sứ luôn ngập tràn hạnh phúc, môi lúc nào cũng nở nụ cười…
Đồng Ái không cần những thứ đó. Cô chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền, chăm chỉ đếm từng ngày.
Trên mạng nói, khoảng 3 tuần sau khi quan hệ là có thể thử thai được. Chỉ mới hai tuần, Đồng Ái đã mua que thử thai về.
Chưa thấy gì đặc biệt. Cô thẫn thờ. Nếu không có em bé, không lẽ cô phải quan hệ lần nữa với anh ta sao?
Chuyện cô gái tên Bành Vũ Yến nói, không phải là Đồng Ái chẳng để tâm. Cô chỉ cảm thấy người đàn ông tên Thiên Vũ kia không tệ tới mức đó. Nếu sợ trách nhiệm, nếu như Vũ Yến nói, anh ta không cần quan hệ với cô làm gì. Mà dù có lấy lý do nhu cầu cũng không hợp lý. Anh ta lúc đó hoàn toàn tỉnh táo, có thể dùng bao cao su mà.
Que thử thai Đồng Ái bỏ trong thùng rác đã bị thím phát hiện. Bà làm ầm lên. Đồng Ái cũng chẳng muốn chối bỏ. Cô nhận. Gia đình một phen sóng gió. Nhưng Đồng Ái đã quen rồi.
Cô không còn là thiếu nữ 20 tuổi. Thanh niên Hong Kong thời đại này việc quan hệ trước hôn nhân đã là chuyện bình thường. Lấy chuyện đó để mắng nhiếc, sỉ nhục một cô gái là đồ bỏ đi, không thể dùng lý do tình thương mà biện minh.
Đồng Ái thương chú. Nhưng chú không bảo vệ cho cô trước sóng gió. Chú chỉ biết yên phận để giữ êm ấm cho ngôi nhà nhỏ của mình, để làm hài lòng thím. Đồng Ái không sai. Cuộc đời cô, không cần ai đó phải can thiệp vào.
-Tao đã cất công chọn cho người tử tế mà không chịu…Quan hệ bậy bạ, phải thử thai nữa. Mày…
Kiếp trước Đồng Ái vì muốn thoát khỏi những lời nhiếc móc, xa gần của thím mà kết hôn vội vã với Hà Lam Giang. Khi cô không sinh con được, bà cũng chỉ ném cho vài lời thương hại, sau lưng còn cùng mẹ chồng cô nói “Gái mà không sinh con là đồ không có phúc.”Người nhà lại gián tiếp muốn đẩy người nhà xuống vực sâu.
Kiếp này, Đồng Ái cũng sẽ thoát khỏi thím. Nhưng cô không dựa vào người khác. Đồng Ái sẽ có cuộc sống của chính mình.
Cô mang theo một ít đồ đạc, dọn ra ngoài. Chỉ có vài bộ quần áo, cả ra giường đều phải để lại. Cái máy tính cũ là máy để bàn, Đồng Ái chỉ xin thím cho mình sao chép lại tài liệu…Cô đi…
Chú chạy theo:
-Tiểu Ái à…Đợi thím nguôi nguôi rồi chuyện gì cũng xong mà.Con chịu khó nhường bà ấy đi.
Đồng Ái đã dừng lại, vừa cười, mắt lại cay cay:
-Con không nhịn nữa đâu chú. Con đã nhịn rất nhiều rồi.
Số tiền cô để dành được không nhiều lắm. Nhưng đã phần nào đủ để thuê căn nhà đã chọn trước. Tuy nhiên Đồng Ái phải đặt cọc 3 tháng tiền nhà.
Chỉ còn một ít tiền. Đành phải đợi tới ngày lãnh lương.
Đồng Ái mới tới công ty thì đã bị sếp phụ trách gọi vào phòng. Trên bàn là quyết định cho cô thôi việc. Tiền bồi thường là 6 tháng lương.
Gần 25 ngàn. Đồng Ái không hoảng hốt lắm. Mấy hôm trước cô nghe nói công ty mới có khách hàng xịn. Là ngôi sao nữ mới nổi. Ly nước tạt vào mặt ấy, có lẽ Bành Vũ Yến sẽ không quên.
Cô nhận quyết định thôi việc, giọng nhẹ nhàng:
-Tôi muốn biết nguyên nhân ông cho tôi thôi việc?
-Cô biết rồi mà -Ông chủ của cô nhún vai- Có những người không nên đắc tội…Ví như…
-Ví như cô Bành Vũ Yến phải không?
-Cô biết rồi mà….-Vẫn câu nói đó, trưởng phòng Trần xen vào- Cô ấy là ngôi sao nổi tiếng, quen biết khá nhiều đại gia là khách hàng của chúng ta. Cô ấy chỉ cần nói một câu, hoặc là có nhiều khách hàng hoặc là không ai hết. Cô…
-Ông nhắn lại với cô Bành – Đồng Ái cười nhẹ- Vì một người như tôi mà cô ấy phải lao tâm khổ tứ như vậy, không đáng đâu!
Đàn ông chỉ đáp ứng nhu cầu của phụ nữ khi làm họ thỏa mãn. Để đuổi việc, dồn Đồng Ái vào chân tường, Bành Vũ Yến cũng phải nhỏ to thủ thỉ với bao đại gia có quyền có thế. Thật là vất vả rồi.
Cô bước đi nhưng rồi lại quay trở lại, trên tay là chiếc điện thoại đang bật chức năng ghi âm.
-Tôi mới chuyển file âm thanh đoạn đối thoại của chúng ta qua mail…
-Cô…..
-Ông không cần nóng vội. Tôi không có ý định làm gì khiến công ty bị ảnh hưởng…. Tôi cũng chỉ là một nhân viên nhỏ, thiếu tôi thì cũng không có gì quan trọng. Công ty bồi thường cho tôi cũng rất hợp lý. Nhưng nếu không có cô Bành Vũ Yến can thiệp, tôi nghĩ mình còn có thể kiếm nhiều tiền hơn trong thời gian tới bằng công việc của mình ở công ty. Nên tôi cũng nhờ ông nhắn, tôi muốn nhận được khoản bồi thường tương tự từ cô Bành, bằng với số tiền công ty bồi thường.
-Cô muốn tống tiền à?
-Không…Tôi không muốn rắc rối với pháp luật -Đồng Ái thản nhiên- Chỉ là hiện tại, tôi đang cần tiền mà công việc mất đột ngột, sắp đến sẽ có nhiều khó khăn. Tôi có thể nhờ luật sư khởi kiện công ty. Chắc chắn là không thắng nổi. Nhưng nếu báo chí hỏi, tôi có thể đem chuyện này công bố ra ngoài. “Ngôi sao ngọc nữ” dùng tiền bức hiếp người khác, công ty vì tiền bán đứng nhân viên. Hậu quả có lẽ ông và cô Bành biết rõ hơn tôi.
Kiếp trước cô sống thụ động, chỉ muốn an phận. Được sống lại, Đồng Ái cũng chẳng có nhiều thay đổi. Chỉ là bản năng phòng thủ của cô tăng lên nhiều. Trong lòng Đồng Ái chỉ có một mục đích duy nhất, làm sao để bé con thuận lợi chào đời, sống vui vẻ, bình yên, là một thiên sứ luôn ngập tràn hạnh phúc, môi lúc nào cũng nở nụ cười…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.