Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 898: Câm miệng
Chấp Niệm Thành Ma
28/03/2024
Mặt Lý Trạch Vũ lộ vẻ nghi hoặc.
Theo hắn được biết, vị Thánh Hoàng của Thánh Đình đời trước đã từ chức vì bệnh cách đây mười mấy năm, không ngờ giờ ông ta lại còn sống.
“Âm!
Lý Trạch Vũ dùng một đao chém Thánh ky sĩ chém ngất sau đó hắn lập tức mang theo Lang Vương rời đi.
Cùng lúc đó, điện Cự Lộc. “Khụ khụ khụ.”
Một ông cụ mặc áo ngủ ngồi ở trên sô pha, trên mặt bị nếp nhăn lốm đốm che kín, cơ thể gầy yếu thỉnh thoảng lại ho một vài tiếng.
Gurio ngồi nghiêm chỉnh phía đối diện, không dám thở mạnh tiếng nào. Chỉ vì ông cụ trước mặt chính là Thánh hoàng Louis!
“Muộn thế này còn tới tìm ta, xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Louis già nua mệt mỏi mở miệng.
Gurio trầm giọng nói: “Ky sĩ Thập Tự đều đến gặp Thượng Đế rồi.”
Hả?
Nghe vậy, đôi mắt vô lực của Louis trở nên sắc bén: “Cậu nói gì?”
“Ky sĩ Thập Tự bị một người tên là Quân Đế tiêu diệt...”
Gurio không dám giấu diếm, thành thật kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối một lần.
Dần dần, đồng tử Louis co lại thành hình kim mang.
“Thầy, Quân Đế kia phải chết!”
Thái độ của Gurio vô cùng kiên quyết.
Louis xoa xoa sống mũi, một lúc lâu vẫn không nói gì.
Gurio lại cẩn thận mở miệng nói: “Thầy, ngài có đang nghe tôi nói không?”
“Câm miệng.”
Louis quát.
Gurio lập tức sợ tới mức rụt cổ lại.
Theo lý thuyết Louis đã lui xuống, mà Gurio mới là chủ nhân hiện tại của Thánh Đình và người đi trước không nên thể hiện thái độ kiêu ngạo như vậy trước người sau.
Nhưng ít người biết rằng quyền lực của Thánh Đình thực sự vẫn luôn năm trong tay.
Ông ta có năng lực nâng Gurio lên thì sẽ có năng lực đánh người đó về lại chỗ cũ!
“Tên phế vật này.”
Louis có vẻ tức giận.
Có điều cũng có thể lý giải, dù sao ky sĩ Thập Tự chính là con át chủ bài cường đại nhất của Thánh Đình, bây giờ bị Gurio giết mất như vậy, cho dù là ai cũng sẽ tức giận.
Xả giận xong, Louis liếc ngang Gurio một cái, nói: “Cậu muốn ta đích thân ra tay?”
“Đúng vậy ạ”
Gurio gật đầu thừa nhận nói: “Quân Đế là một cường giả bị tất cả mọi người đánh giá thấp, tôi nghĩ rằng trên thế giới này, ngoài thầy ra, chỉ sợ rằng không còn ai là đối thủ của hắn nữa rồi!”
“Không, sư phụ của ông cũng không phải đối thủ của tôi.”
Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức truyền đến...
Theo hắn được biết, vị Thánh Hoàng của Thánh Đình đời trước đã từ chức vì bệnh cách đây mười mấy năm, không ngờ giờ ông ta lại còn sống.
“Âm!
Lý Trạch Vũ dùng một đao chém Thánh ky sĩ chém ngất sau đó hắn lập tức mang theo Lang Vương rời đi.
Cùng lúc đó, điện Cự Lộc. “Khụ khụ khụ.”
Một ông cụ mặc áo ngủ ngồi ở trên sô pha, trên mặt bị nếp nhăn lốm đốm che kín, cơ thể gầy yếu thỉnh thoảng lại ho một vài tiếng.
Gurio ngồi nghiêm chỉnh phía đối diện, không dám thở mạnh tiếng nào. Chỉ vì ông cụ trước mặt chính là Thánh hoàng Louis!
“Muộn thế này còn tới tìm ta, xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Louis già nua mệt mỏi mở miệng.
Gurio trầm giọng nói: “Ky sĩ Thập Tự đều đến gặp Thượng Đế rồi.”
Hả?
Nghe vậy, đôi mắt vô lực của Louis trở nên sắc bén: “Cậu nói gì?”
“Ky sĩ Thập Tự bị một người tên là Quân Đế tiêu diệt...”
Gurio không dám giấu diếm, thành thật kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối một lần.
Dần dần, đồng tử Louis co lại thành hình kim mang.
“Thầy, Quân Đế kia phải chết!”
Thái độ của Gurio vô cùng kiên quyết.
Louis xoa xoa sống mũi, một lúc lâu vẫn không nói gì.
Gurio lại cẩn thận mở miệng nói: “Thầy, ngài có đang nghe tôi nói không?”
“Câm miệng.”
Louis quát.
Gurio lập tức sợ tới mức rụt cổ lại.
Theo lý thuyết Louis đã lui xuống, mà Gurio mới là chủ nhân hiện tại của Thánh Đình và người đi trước không nên thể hiện thái độ kiêu ngạo như vậy trước người sau.
Nhưng ít người biết rằng quyền lực của Thánh Đình thực sự vẫn luôn năm trong tay.
Ông ta có năng lực nâng Gurio lên thì sẽ có năng lực đánh người đó về lại chỗ cũ!
“Tên phế vật này.”
Louis có vẻ tức giận.
Có điều cũng có thể lý giải, dù sao ky sĩ Thập Tự chính là con át chủ bài cường đại nhất của Thánh Đình, bây giờ bị Gurio giết mất như vậy, cho dù là ai cũng sẽ tức giận.
Xả giận xong, Louis liếc ngang Gurio một cái, nói: “Cậu muốn ta đích thân ra tay?”
“Đúng vậy ạ”
Gurio gật đầu thừa nhận nói: “Quân Đế là một cường giả bị tất cả mọi người đánh giá thấp, tôi nghĩ rằng trên thế giới này, ngoài thầy ra, chỉ sợ rằng không còn ai là đối thủ của hắn nữa rồi!”
“Không, sư phụ của ông cũng không phải đối thủ của tôi.”
Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức truyền đến...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.