Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 897: Lang Vương hít sâu một hơi

Chấp Niệm Thành Ma

28/03/2024

Năng lực của Thánh Đình cường đại bao nhiêu, ngoại trừ Gurio ra có lẽ chỉ có thánh nữ như cô ta là rõ ràng nhất.

Đã từng có tà giá cố gắng lật đổ Thánh Đình ở một quốc gia nào đó, sau đó Gurio sử dụng ảnh hưởng của mình để các quốc gia lân cận đưa binh đến đánh quốc gia đó.

Chỉ trong vòng nửa tháng, vị vua của quốc gia đó đã bị bắt sống, và 'tà giáo' đó cũng bị tiêu diệt hoàn toàn.

Dù khả năng của Quân Đế có cường đại hơn nữa thì hắn cũng chỉ là người, hắn có thể giết được một trăm người, một ngàn người nhưng có thể giết được mười ngàn người, trăm triệu người sao?

Bất tri bất giác sắc trời đã tối sâm, bên ngoài cung Thánh hoàng xuất hiện hai bóng người lén lén lút lút.

Chính là Lý Trạch Vũ và Lang Vương từ nước Mỹ chạy tới. “Chúng ta lẻn vào nhỡ đâu bị phát hiện thì làm sao bây giờ?” Lang Vương có chút sợ hãi.

Lý Trạch Vũ nhún vai, thản nhiên nói: “Bị phát hiện thì chạy thôi, chạy không thoát thì giết sạch, còn có thể làm gì bây giờ?”

Shh... Lang Vương hít sâu một hơi.

“Nhưng nếu như bị người ta biết là chúng ta giết chết Thánh hoàng thì đến lúc đó sẽ đứng ở phía đối lập với hơn hàng tỷ người trên thế giới đó.”

Nói thật, Lang Vương thật sự sợ hãi.



Lý Trạch Vũ liếc mái thì ở đó đi.”

ông ta một cái, tức giận nói: “Vậy ông đừng đi, ở đâu thoải

Ờờ...

Lang Vương bĩu môi, nói: “Đừng nói đùa, tôi có thể để cậu một mình mạo hiểm sao? Đi thôi, hôm nay tôi sẵn sàng hy sinh cho cậu!”

“Không cần lo lắng, không có chuyện gì đâu.” Lý Trạch Vũ trấn an như gió nhẹ mây bay, trong lời nói lại cực kỳ tự tin. Một lát sau.

Hai người thoải mái lẻn vào cung Thánh hoàng, tránh được vài nhóm Thánh ky sĩ tuần tra.

Tẩm cung của Thánh hoàng vô cùng bắt mắt, hai người rất nhanh đã tìm được.

“Loảng xoảng!” Cửa tẩm cung nhẹ nhàng bị mở ra.

Lý Trạch Vũ liếc mắt nhìn xung quanh một cái, không có nhìn thấy bóng dáng Gurio đâu nhưng thật ra có hai gã Thánh ky sĩ đang đứng gác.

Đã trễ thế này, Gurio không ngủ mà chết ở đâu rồi? “Thánh hoàng không có ở đây, nếu không chúng ta đi đi?” Lang Vương có vẻ vẫn không muốn làm chuyện điên cuồng như vậy.

Đáng tiếc Lý Trạch Vũ hoàn toàn không để ý tới ông ta,nhảy về phía hai gã Thánh ky sĩ.



“Người nào!” “Am”

Thánh ky sĩ mở miệng trước bị Lý Trạch Vũ dùng một đao chém ngất xỉu.

Một Thánh ky sĩ khác còn chưa kịp phát ra âm thanh đã bị nòng súng chĩa vào đầu, anh ta lập tức sợ hãi.

“Muốn chết hay muốn sống?”

“Sống!”

Không ai muốn chết cả, Thánh ky sĩ cũng là con người.

Lý Trạch Vũ rất là hài lòng, mở miệng hỏi: “Thánh hoàng đâu?” “Thánh hoàng tới điện Cự Lộc rồi.”

“Hắn ta tới điện Cự Lộc làm gì?”

“Gặp lão Thánh hoàng!”

“Lão Thánh hoàng ư?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook