Chương 330: Lăng trì xử tử! Quốc quân cảm kích!
Cao Điểm Trầm Mặc
05/10/2019
Kim Sơn Các là sản nghiệp gia tộc họ Kim ở kinh đô.
Từ khi Thẩm Lãng tiến vào kinh đô, sau đó Kim Sơn Các trên cơ bản cũng chỉ có một nhiệm vụ: Toàn tâm toàn ý kiếm tiền cho Thẩm cô gia.
Lợi nhuận của Kim Sơn Các ở kinh đô thậm chí đều không cần nộp lên cho phủ Hầu tước Huyền Vũ, toàn bộ giao cho Thẩm Lãng là được rồi.
Bởi vì cha mẹ vợ biết Thẩm Lãng phá sản, phải mặc quần áo tốt nhất, ăn đồ tốt nhất, uống rượu tốt nhất.
Cho nên nhiệm vụ duy nhất của Kim Sơn Các chính là duy trì sinh hoạt xa hoa lãng phí vô độ của Thẩm Lãng.
Còn Kim Mộc Thông, mỗi tháng mười lượng vàng cũng xài không hết, tùy tiện cho vài lượng là được.
Như vậy Kim Sơn Các hàng năm có thể kiếm bao nhiêu tiền?
Khấu trừ tất cả chi phí, sau đó lợi nhuận ròng hơn nghìn lượng vàng trở lên.
Cái lợi nhuận này đã đặc biệt kinh người.
Mà con số lợi nhuận này chỉ có một chỗ, cả kinh đô chỉ có một nhà thôi.
Như vậy bên trong Kim Sơn Các này bán thứ gì vậy?
Xa xỉ phẩm, tất cả là xa xỉ phẩm.
Gucci, Gucci, Prada, Prada..
Tất cả thứ này cũng không có ở đây đâu.
Bên trong Kim Sơn Các bán những thứ mà các cô gái không cách nào từ chối.
Nói thí dụ như mặt nạ, nước hoa, dầu gội đầu, xà phòng thơm, dây chuyền thủy tinh, bông tai thủy tinh v.v…
Kể cả kính cận, kính lão cũng gần đây được đưa lên kệ tiêu thụ.
Mấy tháng trước, còn bán cả thuốc lá..
Tóm lại không có hơn vạn lượng vàng bên người, ngươi liền căn bản không nên đi vào tiệm này.
Mấy thứ bên trong chỉ có một chữ, đắt!
Hơn nữa trừ vật dụng hàng ngày ra, những món khác đều hạn chế số lượng
Thậm chí có ít thứ, quý tộc mới có thể mua.
Dù là thương nhân khác có tiền đi nữa? Vào đây thấy một món đồ mà muốn mua vô cùng.
Xin lỗi, bà chủ sẽ đặc biệt khách khí nói cho ngươi biết, đây là hàng mẫu không bán ra, bổn điếm không còn hàng.
Sau nửa canh giờ, một Bá tước tới mua, món đồ này lại có.
Kết quả người ta chính là ăn một bộ. Mua chính là đẳng cấp, chính là thể diện.
Chuyện kinh doanh tuy chẳng gây sốt, nhưng lại thịnh hành toàn bộ kinh đô.
Nếu như hào môn thiên kim không dùng nước hoa, mặt nạ của Kim Sơn Các, quả thực không có tư cách tham dự những cuộc họp hội chính thức.
Càng về sau, Kim Sơn Các bắt đầu bán ra những loại thiếp thân tiểu y (áo lót), tiểu khố nhi (quần lót) hở bạo, vẫn vang dội toàn bộ giới quý tộc đỉnh cấp như cũ.
Bởi vì quá quyến rũ.
Đàn bà mặc áo lót của Kim Sơn Các vào đứng trước gương, rõ ràng chỉ là loại cỡ bảy mươi điểm cũng trở thành vưu vật, để cho chồng bọn họ đam mê không thôi.
Đương nhiên, bất kỳ vật gì gây sốt chắc chắn đều có hàng nhái.
Đồ vật của Kim Sơn Các cũng không ngoại lệ.
Có mấy nhà cũng sản xuất những thứ y hệ của Kim Sơn Các, thậm chí logo vàng cũng làm y hệt.
Nhưng kỳ quái là Thẩm Lãng lúc đó ở bên ngoài còn không kịp đi đánh hàng giả, kết quả bản thân những quý tộc kinh đô kia liền xuất thủ, tiêu diệt hết hàng nhái.
Hơn nữa rất nhiều thiên kim quý tộc tụ hội, đều công nhiên lấy đồ đạc của mình phân rõ thật giả.
Lúc này nếu ngươi dùng hàng nhái, liền một hồi bị trục xuất khỏi cái vòng này.
Hoá ra vòng tròn những thứ quý tộc này bỏ ra giá tiền thật cao mua những món đồ cuẢ Kim Sơn Các, sẽ ra sức bảo vệ thương hiệu của Kim Sơn Các. Bây giờ có bọn hạ đẳng muốn giống như chúng ta, hơn nữa còn xài hàng giả?
Bằng vào các ngươi cũng xứng?
Cho nên Thẩm Lãng vẫn không có động thủ, những hàng nhái này liền bị diệt.
Hơn nữa rất quỷ dị ở chỗ, tất cả quý tộc cùng Thẩm Lãng rõ ràng là ở vào trạng thái đối địch.
Hoàn toàn càng đấu ngươi chết ta sống.
Nhưng biết rất rõ ràng Kim Sơn Các xem như là sản nghiệp của Thẩm Lãng, lại hoàn toàn không chống lại, thậm chí còn tự hào.
Dĩ nhiên, Kim Sơn Các chỉ là tác phẩm lúc Thẩm Lãng rãnh rỗi mà thôi.
Gần như hoàn toàn không có để ở trong lòng.
Thậm chí bây giờ nhiều sản phẩm, hắn còn chẳng sản xuất hay thiết kế gì nữa.
Hơn nữa tiệm này tuy rằng hàng năm kiếm lấy lợi nhuận kinh người, nhưng nếu so với tốc độ phá sản của Thẩm Lãng quả thực bé nhỏ không đáng kể.
Lãng gia người ta trong vòng mấy tháng đã tiêu mất mấy chục vạn lượng vàng.
Đừng nói là một cửa hàng xa xỉ, coi như là mở một ngân hàng, có thể cũng không đủ cho hắn bại.
Muốn kiếm tiền?
Ngại quá, ta mới vừa lừa năm trăm vạn lượng vàng.
A không, là buôn bán lời năm trăm vạn lượng vàng!
Nhưng mà đối với bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển mà nói, đây là toàn bộ của bà.
Người đàn bà từng là vú nuôi của Mộc Lan, bẩm sinh thích giao tế, cho nên vẫn luôn quản lý biệt viện họ Kim.
Sau khi quản lý Kim Sơn Các, xem như là nhân vật phong vân ở khu vực kinh đô.
Nhưng mà Thẩm Lãng cũng chẳng tiếp xúc quá nhiều với bà, bởi vì bà đã hơn bốn mươi tuổi.
Mỗi lần bà cũng chỉ đối sổ sách với Băng Nhi thôi.
.....
Lúc này, bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển liền quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng, khuôn mặt thướt tha dư âm tái nhợt vô sắc, thân thể không ngừng run rẩy.
Thẩm Lãng đọc sổ sách cẩn thận.
- Nửa năm trước, Kim Sơn Các nhập cổ Liên Cẩm Liên Hoa Các sao? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
- Vâng! - Kim Uyển nói.
Thẩm Lãng nhìn lúc đó hợp đồng nhập cổ phần, hoàn toàn không có vấn đề.
Đây là hợp tác thương mại bình thường.
Chuyện này đối với với Thẩm Lãng mà nói, quả thực bé nhỏ không đáng kể, thậm chí không cần hắn xem qua.
Kim Uyển hướng Băng Nhi báo cáo qua.
Băng Nhi sắc mặt tái nhợt, cất giọng run rẩy:
- Cô gia, có phải thiếp gây họa hay không? Chuyện này do thiếp đáp ứng, còn chuyên điều tra nữa, Liên Hoa Các này Biện phi còn từng quyên góp mấy món đồ, chữ trên thư viện Liên Hoa còn do chính tay Biện phi đề, mà lúc ấy quan hệ chúng ta cùng Biện phi đã vô cùng mật thiết.
Chuyện này sâu. Sâu không thấy đáy!
Liên Hoa Các, thoạt nghe tên như một thanh lâu đúng không?
Kỳ thực không phải, nó là một tổ chức đặc biệt cao thượng.
Tổ chức nửa thương mại, nửa từ thiện.
Biểu hiện ra bên ngoài cùng chỗ buôn người như Chiết Mai Bang hoàn toàn không có vấn đề gì.
Đầu tiên nó là một phòng đấu giá, thứ nhì tiền đấu giá thu được dùng để nuôi những đứa trẻ mồ côi không nhà để về.
Thứ nhì, nó có một thư viện, chuyên môn dạy cho những đứa trẻ đáng thương học hành.
Tóm lại, thương hiệu Liên Hoa Các đặc biệt cao.
Chính thức bởi vì như thế, Biện phi mới có thể quyên góp mấy thứ, thậm chí vì nó viết lưu niệm.
Biện phi thích trẻ con nhất, tiếc nuối lớn nhất cả đời chính là không thể sinh con. Liên Hoa Các thu dưỡng một số đứa trẻ không nhà để về, hơn nữa còn dạy học, đương nhiên làm cho lòng bà xúc động.
Hơn nữa, công tử Liên Cẩm này còn là cháu rể của bà, còn là bạn thân cùng trường với cháu trai Biện Kinh của bà nữa.
Do vợ của Liên Cẩm tức Biện Thấm ra sức nài nỉ, Biện phi cuối cùng đồng ý viết lưu niệm lên thư viện Liên Hoa, theo bà cái này hoàn toàn không tính là phạm quy, cũng không có hiềm nghi tham gia vào chính sự.
Có Biện phi viết lưu niệm, sau đó danh tiếng Liên Hoa Các cùng công tử Liên Hoa nâng cao một bước, quả thực như là hóa thân của thiên thần vậy.
Lúc đó Kim Uyển cũng chính là nhìn trúng điểm ấy, mới chịu đáp ứng hợp tác cùng Liên Hoa Các. Một số siêu xa xỉ phẩm hạn chế số lượng của Kim Sơn Các sẽ ủy thác Liên Hoa Các tiến hành bán đấu giá.
Hơn nữa, hàng năm Kim Sơn Các cũng sẽ hiến một khoản tiền để giúp cho các đứa thương của thư viện Liên Hoa.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm, chính là bởi vì kinh doanh Liên Hoa Các nên danh tiếng mới lên cao, chẳng khác gì thiên thần.
Cũng chính bởi vì vậy, Ninh Chính cảm thấy người này đại tài có thể dùng.
Nhưng ai mà biết, hóa ra gã lài là chủ nhân sau màn của cái ổ buôn người Chiết Mai Bang.
Dang tiếng của Chiết Mai Bang cũng không dễ nghe, nhưng chung quy không có xúc phạm quốc pháp.
Bởi vì lừa gạt trẻ con kiếm tiền là bang Khiếu Hoa Tử. Nhưng mà, cái bang ăn mày này chẳng qua là làm thuê cho công tử Liên Hoa mà thôi.
Liên Cẩm là người khôn khéo phi thường, lại làm hai tầng ngăn cách.
Biểu hiện ra là thiên thần làm từ thiên, sau lưng lại kiếm tiền bằng thủ đoạn bẩn thỉu nhất.
Tay Liên Cẩm này giỏi thật.
Lợi hại, lợi hại!
Ra đòn lợi hại như vậy, vừa nhìn cũng biết là hội Ẩn Nguyên gây nên.
Mấy tháng trước liền kéo Biện phi xuống nước, kéo Thẩm Lãng xuống nước.
Nếu như Thẩm Lãng không có đoán sai, ở thời khắc mấu chốt hội Ẩn Nguyên sẽ cho nổ vụ bê bối động trời này.
Liên Hoa Các cao thượng lại kiếm tiền bằng cách lừa bán những hài đồng vô tội.
Tiếp đó, lôi cả Biện phi và Thẩm Lãng vào gây ra bê bối chấn động.
Hơn nữa khiến cho Biện phi và Thẩm Lãng không cách gì tẩy sạch.
Lại không nghĩ tới, hành động Xuân Lôi của Ninh Chính trực tiếp quét đến trên đầu Liên Hoa Các.
Như vậy có một cái nghi vấn.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm là chủ nhân sau màn của Chiết Mai Bang, việc đó bí ẩn cỡ nào? Ngay cả Biện phi đều lừa gạt được, vì sao Ninh Chính có thể tra được?
Là hội Ẩn Nguyên cố ý thả phong thanh sao?
- Không phải, là hạ quan tra được. - Lan Phong Tử nói:
- Ngài cũng biết, hạ quan đã gặp qua là không quên được, hơn nữa trường kỳ trà trộn tại Cái Bang. Đối với những thứ bẩn thỉu tầng dưới chót này rõ như lòng bàn tay. Mấu chốt nhất lúc còn trong bang Khiếu Hoa Tử, đã nhìn thấy bọn họ đi dụ dỗ một bé gái cực kỳ xinh đẹp, hạ quan và mấy huynh đệ muốn cứu cô bé đó nhưng kết quả thất bại. Lan Nhất, Lan Lục, Lan Thất đều bị đánh gãy tay chân, đó là chuyện của mấy năm về trước.
Về mặt nhân phẩm, Lan Phong Tử và mười huynh đệ họ Lan quả thực gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn khi lẫn lộn trong đám ăn mày.
Lan Phong Tử tiếp tục nói:
- Ngay mấy ngày trước, hạ quan đi Kim Sơn Các muốn mua ít đồ tặng cho Hàm Nô.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Lan Phong Tử nhà ngươi hay nhỉ, cái chỗ xa xỉ hố tiền như Kim Sơn Các này mà ngươi cũng dám vào?
A, thiếu chút nữa quên mất, cái hố tiền này là ta mở.
- Ngươi nói tiếp.
Lan Phong Tử nói:
- Kết quả hạ quan phát hiện cô gái xinh đẹp tiếp đãi mình chính là bé gái năm đó cứu thất bài. Hạ quan thử kiểm tra phát hiện cô gái đó Liên Hoa Các đưa tới Kim Sơn Các học tập. Cho nên hạ quan có suy đoán to gan, Liên Hoa Các có thể không sạch sẽ, kết quả tra một cái, quả nhiên là chỗ ác ôn nhất trần đời.
Thì ra là thế!
Lan Phong Tử nói:
- Công tử, chuyện này hậu quả rất nghiêm trọng sao?
Thẩm Lãng gật đầu một cái nói:
- Thế nhưng may mà ngươi tra được sớm, bằng không đến khi những cô gái bị lừa gạt kia được đưa vào nhà này, thậm chí đưa đến trên giường của ta, vậy đã quá muộn.
Rõ ràng khó lòng phòng bị.
Quan hệ của Liên Hoa Các cùng Thẩm Lãng lại bất tri bất giác đã mật thiết như thế.
Thậm chí bên trong Kim Sơn Các đã tiến cử rất nhiều cô gái từ học viện Liên Hoa Các.
Công tử Liên Hoa không có nói sai, chuyện này Thẩm Lãng cũng tẩy không sạch nổi.
- Công tử, phải làm sao? - Lan Phong Tử nói.
Một khi bắt công tử Liên Hoa Liên Cẩm, vậy bê bối Liên Hoa Các sẽ tuôn ra, sẽ cùng kéo cả Biện phi, thậm chí Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cùng nhau xuống nước.
Quả nhiên là đại càn quét sẽ đến ngay đầu mình, một cây đuốc đốt tới trên đầu mình.
Thẩm Lãng cũng không sao, gã không màng danh tiếng, cũng không cần mặt mũi.
Biện phi chính là một người có danh dự trong sạch, bà gần như không có chỗ bẩn.
Hơn nữa, là thật sự không có chỗ bẩn, không phải giả nhân giả nghĩa.
Bà vẫn là chỗ dựa vững chắc lớn nhất cho Ninh Chính ở trong cung.
Một khi kê biên tài sản Liên Hoa Các, chẳng khác nào làm bẩn danh tiếng Biện phi.
Thẩm Lãng nói:
- Điện hạ, ngài nghĩ như thế nào.
Ninh Chính trầm mặc chốc lát nói:
- Công đạo tự tại nhân tâm, những lời này là giả. Bởi vì thế nhân đại thể không chú ý chân tướng, cũng sẽ không truy tầm chân chính công đạo gì đâu. Nhưng những lời này lại là chân lý, bởi vì công đạo ở lòng ta!
Nói thật hay!
Đây là nguyên nhân Thẩm Lãng tán thưởng Ninh Chính, cái gì gã đều hiểu, cái gì cũng có thể nhìn thấu, nhưng vẫn có giữ được sự thuần túy trong tim.
Có cơ trí trong lòng, cũng sẽ không bị lừa gạt, là có thể biết tỏng chân tướng. Có phẩm chất kiên trì gần như ngu xuẩn, cũng sẽ không bỏ dở nửa chừng, cũng không a dua theo số đông.
- Chuyện này, ta muốn làm!
Thẩm Lãng nói:
- Được, chúng ta đây làm ngay!
Gã trước sau như một tới đều vô cùng thông minh, am hiểu công phu ở chỗ thi ngoại, am hiểu hóa giải nguy cơ với vô hình, am hiểu làm mọi việc đều thuận lợi mà không hề tổn thất.
Nhưng là có một số việc.
Hoặc này hoặc kia, không cách nào mọi việc đều thuận lợi.
...
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm đang tự rót rượu cho chính mình.
Vợ Biện Thấm nói:
- Phu quân, chúng ta cái gì cũng có, vì sao còn phải đi làm công việc bẩn thỉu này?
Liên Cẩm nói:
- Chúng ta làm sao cái gì cũng có? Nếu không có kinh doanh thế này, hàng năm từ đâu tới rừng vàng biển bạc, từ đâu tới quyền thế địa vị cho chúng ta? Không có số tiền này, chúng ta thế nào làm Liên Hoa Các cùng thư viện Liên Hoa? Thế nào có cái danh tiếng thánh thiện này, làm sao có thể tiến vào giai tầng thượng lưu cấp cao? Có thể nói một câu rất xấu xí, hai năm trước nếu ta có danh tiếng như vậy, nàng có chịu gả cho ta không? Nếu như ta có danh tiếng như vậy, ta có thể đậu thi văn thi võ à? Ta có thể cùng Biện Kình làm bạn thân sao? Ta đã ba mươi hai tuổi, ta chỉ là một tên tiểu tử của một gia tộc nghèo túng mà thôi.
Ba mươi hai tuổi?
Liên Cẩm này không phải hai mươi ba tuổi à?
- Nếu không quyền không có thế, ta ngay cả tên cùng tuổi đều không đổi được. - Liên Cẩm cười nói:
- Thế giới này chỉ là một trò chơi, gan lớn tim độc mới có thể chuyển dời.
Biện Thấm nói:
- Thẩm Lãng là người điên, hắn đương nhiên không dám đối với thiếp như vậy, thế nhưng thiếp lo hắn sẽ bắt phu quân, thậm chí giết phu quân đó!
- Ha ha ha ha... - Liên Cẩm cười to nói:
- Thẩm Lãng lợi hại hơn nữa thì như thế nào? Còn chưa phải là bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay sao? Bắt ta? Giết ta? Nằm mơ đi! Ta đã là đại tài tử tên đầy kinh đô, Liên Hoa Các và thư viện Liên Hoa lại là nơi cao thượng! Một khi vụ bê bối này trực tiếp bùng nổ, Thẩm Lãng thoát không khỏi liên quan là việc nhỏ, Biện phi cùng gia tộc họ Biện đều có thể bị bắt xuống nước! Họ Biện là chỗ dựa vững chắc của Ninh Chính, hắn có gan này à? Không có!
- Bốn năm nhân viên tiếp tân trong Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cũng là những con bé bị bắt cóc tới, đều đại biểu cho tội ác. Bản thân Thẩm Lãng mỗi tháng đều lấy tiền từ chỗ này, hắn làm sao tẩy sạch? Tấm biển trên thư viện Liên Hoa, cũng là Biện phi viết mà.
- Thẩm Lãng coi như lợi hại, nhưng mà lại đầu hoẵng mắt chuột, xu lợi tránh hại!
- Đáng tiếc, chuyện này bị tiết lộ được quá sớm, bằng không khi ta đưa những con bé bắt cóc kia đến giường hắn, sau đó thì hắn có nhảy vào biển rộng cũng rửa không sạch nổi.
- Thẩm Lãng buồn cười, Ninh Chính buồn cười, cái gọi là hành động Xuân Lôi chỉ có thể không giải quyết được gì, đầu voi đuôi chuột! Hai thằng ngu này dẫn lửa thiêu thân! Bây giờ chắc chắn hận ta thấu xương, nhưng lại hoàn toàn không thể tránh được.
- Ha ha ha ha!
Mà đúng lúc này!
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dày đặc.
Tiếp đó mấy tên võ sĩ vọt vào.
- Công tử, phu nhân, không xong, Thẩm Lãng phái người qua đây giết. - Đây là võ sĩ dưới trướng Liên Cẩm.
- Tiểu thư, cô gia, không xong, kẻ địch tới giết. - Đây là võ sĩ gia tộc họ Biện.
Tức khắc, Liên Cẩm cùng Biện Thấm hết hồn, gần như không thể tin được lỗ tai của mình.
Thẩm Lãng điên rồi sao? Ninh Chính điên rồi sao?
- Nương tử, thân phận nàng cao quý, là cháu gái ruột Biện phi, nàng đi ngăn cản bọn họ. - Liên Cẩm nói.
Biện Thấm không nói hai lời, trực tiếp liền xông ra ngoài.
Mà Liên Cẩm, mở ra mật đạo định bỏ trốn mất dạng.
...
Khổ Đầu Hoan mang theo hơn một nghìn tên quân Niết Bàn, bao vây cái dinh thự to lớn của Liên Cẩm.
Hơn nữa toàn bộ quân Niết Bàn, đều mặc giáp đen, không còn là áo giáp lúc trước.
Nhìn qua, cũng giống như mã phỉ của Khổ Đầu Hoan hồi trước, mà không phải quân đội phủ Hầu tước Trường Bình.
Biện Thấm chỉ vào Khổ Đầu Hoan cả giận nói:
- Lớn mật, ta là cháu gái ruột Biện phi, các ngươi dám can đảm mạo phạm, lập tức cút ngay!
Khổ Đầu Hoan không nói hai lời, trực tiếp vung tay lên!
Giết!
- Vù vù vù vù...
Mũi tên bắn như mưa xuống!
Bất kể là võ sĩ dưới trướng Biện Thấm, hay là võ sĩ dưới trướng Liên Cẩm, đều bị bắn chết!
- Giết!
Quân Niết Bàn giơ lên đại đao, nhất đao lưỡng đoạn.
Ngắn ngủi chỉ khoảng nửa khắc!
Mấy trăm tên võ sĩ nhà Liên Cẩm bị giết sạch.
Thành Vệ Quân nhảy vào cái dinh lớn của công tử Liên Hoa.
Lùng bắt toàn bộ mấy chục người cả nhà Liên Cẩm, kể cả cháu gái ruột của Biện phi Biện Thấm.
...
Liên Cẩm dọc theo mật đạo trốn ra khỏi dinh thự, hướng sang một cái hướng khác chạy như điên.
Tổng bộ hội Ẩn Nguyên ở Việt quốc, Ân Tế Lâu.
Chính là vậy một tòa nhà cao bảy tầng – một cao ốc chọc trời.
Gã cũng không phải là xuất thân hội Ẩn Nguyên, mà là trên đường bị hội Ẩn Nguyên mời chào.
Thư Bá Đảo cùng Thư Đình Ngọc cảm thấy người này là một nhân tài.
Nguyên bản công tử Liên Hoa Liên Cẩm chẳng qua là suy nghĩ kiếm tiền của mình, kiếm danh tiếng của mình, không nghĩ đến phải kéo Thẩm Lãng xuống nước.
Nhưng mệnh lệnh của hội Ẩn Nguyên, gã không thể không nghe.
Thậm chí chuyện kiếm tiền của gã làm được lớn như vậy, danh tiếng lớn như vậy, có đại bộ phận cũng là hội Ẩn Nguyên ban tặng.
Hội Ẩn Nguyên nắm giữ tất cả bí mật cùng mệnh căn của gã.
Thư Đình Ngọc bảo gã kéo Thẩm Lãng xuống nước, kéo Biện phi xuống nước, gã chỉ có thể làm theo.
Tính toán thời gian, lúc đó đúng là sau khi tiêu diệt Tô Nan xong.
Hội Ẩn Nguyên thao túng nước Ngô tiến đánh thành Nộ Triều thất bại, cho nên mới phải nghĩ biện pháp đối phó Thẩm Lãng, đối phó Biện phi.
Bởi vì Biện phi lúc đó nhận Ninh Chính là con nuôi.
Then chốt... chuyện này chỉ là chuyện lúc rảnh rỗi của hội Ẩn Nguyên, suy nghĩ sắp xếp cái hai ba năm sau đó sẽ nổ tung.
Từ đó có thể thấy được hội Ẩn Nguyên mạnh mẽ đáng sợ đến nước nào.
Công tử Liên Hoa biết, chỉ cần chạy tới hội Ẩn Nguyên thì gã coi như là an toàn.
Bởi vì ở Việt quốc, còn chưa có người nào mà hội Ẩn Nguyên không bảo vệ được.
Bất kể là giấu gã đi hay đưa đến quốc gia khác đối với hội Ẩn Nguyên mà nói đều dễ dàng.
Xác định bản thân an toàn, sau đó công tử Liên Hoa Liên Cẩm quay đầu lại nhìn dinh thự của mình.
Ngôi nhà mấy chục mẫu, thậm chí vượt qua Tử tước.
Đáng tiếc, triệt để hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Thẩm Lãng, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta sẽ giống như một con rắn độc vậy, thời thời khắc khắc đều trông ngươi cho lỹ, một khi để ta tìm được cơ hội, ta cam đoan sẽ cắn ngươi, ta giết chết cả nhà ngươi!
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm nghiến răng nghiến lợi thề thốt nói.
Tiếp đó, tiếp tục hướng tổng bộ hội Ẩn Nguyên Ân Tế Lâu lao điên cuồng.
Thế nhưng...
Bỗng nhiên ở giữa, có một bóng người người ngăn cản gã.
Liên Cẩm run lên.
Nhưng là vừa vui vẻ.
Chỉ chỉ có một người à?
Vậy ta lại có sợ gì?
Liên Cẩm ta đây là một cao thủ từng đậu võ cử nhân.
Không nói hai lời, Liên Cẩm rút ra kiếm trong tay áo, chợt hướng người nọ giết tới!
- Xoẹt!
Chỉ một kiếm!
Đối phương chỉ một kiếm, liền cắt đứt hai gân chân của Liên Cẩm.
Đây là một người đàn bà!
Vợ của Kiếm vương Lý Thiên Thu, Khâu Thị!
Bà xách theo cái cổ Liên Cẩm, nhanh chóng hướng phủ Hầu tước Trường Bình chạy như bay.
...
Cháu gái của Biện phi Biện Thấm nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Chó săn, bảo Thẩm Lãng qua đây, ta không cùng chó săn nói.
Khổ Đầu Hoan không nói gì, mà là đeo lên cái mặt nạ vặn vẹo.
Biện Thấm nói:
- Ta là cháu gái Biện phi, ta là cháu gái Công tước Biện Tiêu, người nào dám đụng đến ta? Người nào dám đụng đến nhà ta?
Khổ Đầu Hoan vung tay lên!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...
Mã tặc dưới trướng gã, đại khai sát giới!
Trong nháy mắt, giết sạch tất cả người của gia tộc Liên Cẩm.
Biện Thấm hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Tiếp đó ả trói lại, nhét giẻ vào mồm, ném vào bên trong rương!
- Người giết cả nhà Liên Cẩm, ký tên đại đạo Khổ Đầu Hoan!
Thậm chí, Khổ Đầu Hoan còn viết xuống mấy chữ lớn đầy máu.
Người giết cả nhà Liên Cẩm, ký tên đại đạo Khổ Đầu Hoan!
...
Một lát sau!
Trong căn hầm trong phủ Hầu tước Trường Bình!
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm, cháu gái của Biện Tiêu là Biện Thấm, hai người quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng.
- Thẩm Lãng ngươi dám? Ta muốn gặp Biện phi, ta muốn gặp bệ hạ! - Biện Thấm hô lớn:
- Ninh Chính đâu? Để hắn ra, bảo hắn ra mau, không có họ Biện của ta hỗ trợ, hắn dựa vào cái gì tranh ngôi? Bảo hắn đi ra gặp ta!
Liên Cẩm ngẩng đầu, hướng Thẩm Lãng mỉm cười.
Dù cho bị đánh gãy tay chân, gãcũng muốn duy trì phong độ.
Thẩm Lãng cười nói:
- Liên Cẩm, ngươi hại ta? Ngươi nghe theo mệnh lệnh hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo hại ta?
Liên Cẩm ung dung cười nói:
- Thẩm Lãng, người trong giang hồ phiêu, sao có thể không bị chém chứ? Ngài nói đúng không?
Dù cho đến bây giờ loại tình huống này, hắn cũng phải giữ vững trí giả trạng thái, cũng phải cùng Thẩm Lãng đàm phán.
Chí ít ở mặt ra oai, gã không thể yếu hơn Thẩm Lãng.
- Nói thật hay, nói thật hay... Người trong giang hồ phiêu phiêu, sao có thể không bị chém? - Thẩm Lãng cười nói.
Tiếp đó, chợt một đao chém xuống.
Trực tiếp cắt đứt của quý của công tử Liên Hoa.
Máu bắn ra.
- A... A... A...
Cuối cùng tất cả phong độ của công tử Liên Hoa không còn nữa, nhìn máu chảy đầm đìa trên đất, tức khắc phát sinh tiếng la vô cùng thảm thiết.
Gã, gã lại bị thiến.
Gã chính là tài tử nổi danh khắp thiên hạ, gã có thể thu hoạch bao nhiêu mỹ nhân chứ?
Bây giờ lại đã không có công cụ.
Mà Biện Thấm cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, tiếp đó hướng Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Thẩm Lãng, ngươi dám đả thương phu quân của ta? Ngươi triệt để đắc tội ta họ Biện, ngươi xong, ngươi xong rồi...
Thẩm Lãng tiến lên, con dao sắc bén hướng trên cổ của ả rạch một cái.
Tức khắc...
Máu chảy như suối.
Biện Thấm nhìn Thẩm Lãng không dám tin, trong miệng bởi vì bất chấp máu nói không nên nửa chữ.
Một lát sau, ngã xuống đất chết thảm!
Thẩm Lãng nhìn Liên Cẩm nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ đàm phán với ngươi? Ta sẽ muốn biết bí mật ngươi và hội Ẩn Nguyên? Thậm chí cùng Thái tử có cấu kết cái gì? Ngươi suy nghĩ nhiều, ta sẽ đối phó một người, căn bản không cần lý do! Để ta khó chịu, chính là lý do lớn nhất. Cái thứ công tử Liên Hoa như ngươi giỏi nhỉ, dám ở trước mặt ta chảnh chó à?
- Người trong giang hồ phiêu bạt, sao có thể không bị chém?
- Nói thật hay, nói rất khá!
- Vậy bị chém đi!
- Vũ Liệt, lăng trì xử tử thằng con hoang này! Nhất định phải cắt đầy một nghìn đao mới có thể chết!
- Vâng!
Sau một làng!
Trong tầng hầm truyền đến tiếng la thảm thiết thê lương vô cùng của công tử Liên Hoa.
Thẩm Lãng không nhìn nổi trường hợp như vậy.
Thế nhưng trong lòng hắn biết người này vô cùng thảm, như vậy là đủ rồi!
...
Thẩm Lãng vào cung!
Tường thuật lại toàn bộ câu chuyện chi tiết cho quốc quân cùng Biện phi.
- Cả nhà của Liên Cẩm thần giết sạch rồi, dùng danh nghĩa đạo tặc Khổ Đầu Hoan giết, cho nên ngày mai hành động Xuân Lôi trừng trị ác ôn trên diện rộng, lại tăng lên một tầm mới.
- Tên súc sinh Liên Cẩm này đã bị thần lăng trì, phỏng chừng bây giờ còn chưa chết. Thê tử Biện Thấm của hắn... thần cũng giết!
Biện phi vừa nghe, thân thể mềm mại run lên, khuôn mặt trong nháy mắt mất đi tất cả huyết sắc.
Tiếp đó, vô số nước mắt tuôn ra.
Cả người hoàn toàn tắt tiếng, thậm chí hoàn toàn đứng không được, ngồi không yên.
Tại sao lại như thế?
Bà đi qua thư viện Liên Hoa thấy những đứa trẻ kia đang yêu, đáng thương lắm mà.
Chỗ đó thật tốt.
Cho nên bà mới quyên đồ vật, đồng thời không có chống đối cháu gái giựt giây, đề tên cho thư viện Liên Hoa.
Tại sao trên cái thế giới này chuyện xấu xa ác độc như vậy?
Tại sao con người sa đọa đến nước này?
Còn có cháu gái của nàng?
Nó thiếu thốn thứ gì sao? Vinh hoa phú quý cái gì cần có đều có.
Vì sao còn muốn giúp người xấu làm điều ác?
Thậm chí còn cùng với tên phu quân độc ác kia lợi dụng ta? Ta là cô cô của nó kia mà.
Biện phi đương nhiên không hiểu trên thế giới còn có loại sinh vật chó cái la liếm này.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm thủ đoạn cao minh, để Biện Thấm yêu gã đến chết đi sống lại.
Quốc quân hướng Thẩm Lãng gật đầu, tiếp đó đỡ Biện phi về đến bên trong phòng, để cho bà nằm xuống.
Một lát sau, bên trong truyền đến tiếng khóc vô cùng đau khổ của Biện phi.
Ước chừng an ủi nửa canh giờ, quốc quân đi ra, vành mắt còn có chút đỏ.
- Hội Ẩn Nguyên sao? - Ninh Nguyên Hiến hỏi.
- Đúng! - Thẩm Lãng nói:
- Thư Bá Đảo tự mình ra lệnh cho Liên Cẩm, để hắn kéo thần xuống nước, kéo Biện phi xuống nước.
Ninh Nguyên Hiến ở Thẩm Lãng trước mặt không có tận lực khống chế, gần như hai cái tay đều ở đây kịch liệt run rẩy.
Cả gan làm loạn, không kiêng nể gì cả!
Còn có Hắc Thủy Đài làm ăn cái gì vậy?
Cái tay công tử Liên Hoa nổi danh khắp kinh đô tội ác ngập trời như thế, bọn họ không có điều tra ra?
Thẩm Lãng nói:
- Nguyên bản Ninh Chính điện hạ là muốn xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, công khai xét xử, công khai bê bối Liên Hoa Các cùng hành vi phạm tội công khai khắp thiên hạ. Thế nhưng... thần cảm thấy hậu quả như vậy quá nghiêm trọng, cho nên quyết định thật nhanh, giết cả nhà Liên, giết cả Biện Thấm.
- Ngươi làm đúng! - Ninh Nguyên Hiến nói:
- Chuyện này một khi bùng nổ, hậu quả quá nghiêm trọng, đơn giản là bê bối lớn nhất nước. Ninh Chính kiên nghị chính trực, nhưng hơi có chút ngây thơ, nó cho là chỉ cần làm việc theo lẽ phải công bằng là được. Kỳ thực căn bản là tẩy không sạch. Lòng dạ người trong thiên hạ hiểm ác đáng sợ, am hiểu nhất dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán kẻ khác, nhất là cấp trên. Danh tiếng của Biện phi một khi vấy bẩn, đời này đều xem như là phá hủy, ngày sau cũng không thành được thái hậu.
Tiếp tục, Ninh Nguyên Hiến nói:
- Ngươi cảm thấy hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo có thể mượn cơ hội gây rối hay không? Có thể đẩy bê bối Liên Hoa Các bùng nổ? Chủ động dội nước bẩn lên người Biện phi hay không?
Thẩm Lãng lặng im chỉ chốc lát, lắc đầu nói:
- Thần cảm thấy không đâu! Bởi vì đối với hội Ẩn Nguyên mà nói, chuyện này chưa đủ hỏa hậu, hơn nữa chết không có đối chứng. Mấu chốt nhất là một khi hội Ẩn Nguyên tuôn ra chuyện này, danh tiếng Biện phi phá hủy, nhưng lại cuốn thù hận của Công tước Biện Tiêu tới. Nếu thần chủ động giết Biện Thấm, ở cái nhìn của hội Ẩn Nguyên, thù hận Biện phi cùng Công tước Biện Tiêu sẽ đổ lên đầu thần. Nếu bọn họ tuôn ra bê bối của Liên Hoa Các, ngược lại sẽ chia sẻ giá trị thù hận với thần!
Đây là nguyên nhân lớn nhất để Thẩm Lãng giết Biện Thấm.
Hơn nữa cô gái này cũng nên giết, sau khi biết chồng mình phạm tội ác ngập thời, không tố giác vạch trần cũng thì thôi, then chốt còn giúp người xấu làm điều ác.
Bắt cóc trẻ con từ tay cha mẹ chúng, đây là hành vi đáng ghê tởm nhất thế giới.
- Giết tốt lắm, giết tốt lắm... - Quốc quân nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng đã tràn trề cảm động.
Thẩm Lãng làm ra chuyện này, bỏ Ninh Chính qua một bên, hoàn toàn là suy nghĩ bản thân một mình đi đối mặt cơn thịnh nộ của Công tước Biện Tiêu.
Ông thực sự cảm động.
Thằng nhóc phá phách Thẩm Lãng này một khi đối tốt với ai, đó là tốt thật sự.
- Biện Tiêu sư huynh bên kia ngươi yên tâm, con người này... Lợi hại cũng lợi hại, thế nhưng cũng có tính cách chỗ thiếu hụt, sư huynh là một thiên tài thống soái, thế nhưng ở có chút phương diện, coi như mơ màng hồ đồ, Trương Xung đến bên cạnh sư huynh ta mới yên tâm nổi.
- Thế nhưng có một chút, Biện Tiêu sư huynh là ghét ác như thù. Ngươi giết Biện Thấm là vì bảo hộ Biện phi, bảo hộ Biện Kình, điểm này sư huynh nhất định có thể thấy rõ ràng.
Nhưng mà vào lúc này, bên ngoài Lê Chuẩn nói:
- Bệ hạ, Ninh Chính điện hạ tới.
Ninh Nguyên Hiến chau mày, Ninh Chính đi suốt đêm tới có ý gì? Lẽ nào hưng sư vấn tội với Thẩm Lãng?
Nếu như nói vậy, liền quá không biết tốt xấu.
- Để nó vào đây. - Ninh Nguyên Hiến nói bằng giọng lạnh lẽo.
Sau khi Ninh Chính đi vào, trước hướng Ninh Nguyên Hiến dập đầu lạy xuống nói:
- Tham kiến phụ vương.
Ninh Nguyên Hiến lạnh nhạt nói:
- Giờ đã hơn nửa đêm, con có chuyện gì hả?
Ninh Chính đứng dậy, hướng Thẩm Lãng lạy xuống nói:
- Cảm ơn Thẩm huynh!
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc.
Đứa con trai này của ông, thoạt nhìn thấy ngu dốt, nhưng trong lòng cũng là rộng rãi.
- A, Ninh Chính còn có chuyện gì không? – Giọng của Ninh Nguyên Hiến tức khắc ôn hòa xuống:
- Nếu không có việc gì, con đi an ủi Biện mẫu phi của con một chút đi.
- Vâng! - Ninh Chính đáp.
Sau đó tiến vào phía sau bên trong căn phòng.
Một lát sau, bên trong truyền đến tiếng nói chuyện.
Ở trước mặt kẻ nói chuyện vụng về như Ninh Chính, Biện phi ngược lại có thể mở rộng tiếng lòng.
Khóc đâu phải là chuyện đáng ghê tởm nhất trên thế giới này?
Biện Thấm tại sao lại để cho ta thất vọng như thế?
Bà nói rất nhiều rất nhiều.
Ninh Chính không biết nên như thế nào đáp lại, cũng chỉ là quỳ ở một chỗ lắng nghe không nhúc nhích.
...
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Thẩm Lãng, có cần ý chỉ của ta không?
Lời này nếu để cho Thái tử nghe được, sẽ bị hù dọa giật mình.
Ninh Nguyên Hiến ý kiến, dĩ nhiên là muốn lấy thân phận quân vương với hội Ẩn Nguyên ra tay.
Vận dụng vũ lực, đảo qua hội Ẩn Nguyên cho cạn sạch.
Thẩm Lãng vội vàng lắc đầu.
- Không được, tuyệt đối không được!
- Thần có thể đấu với Thư Bá Đảo, Thư Đình Ngọc, bởi vì chúng ta có thù riêng. Bệ hạ có thể âm thầm đánh hội Ẩn Nguyên, lại không thể gióng trống khua chiêng mà tiến hành tiêu diệt, bởi vì ngài thiếu hội Ẩn Nguyên quá nhiều tiền, bởi vì thế lực hội Ẩn Nguyên quá to lớn, sau lưng của nó là đế quốc Đại Viêm, một khi công khai động hội Ẩn Nguyên, hậu quả hoàn toàn khó lường!
Ninh Nguyên Hiến lặng im.
Ông không thừa nhận cũng không được, dù cho ông là Việt vương, cũng không thể tránh khỏi hội Ẩn Nguyên.
Thái tử, hội Ẩn Nguyên, họ Chúc!
Ba thế lực dây dưa cùng một chỗ, đứng sau lưng là đế quốc Đại Viêm.
Thảo nào Thái tử kiêu căng như thế, dám can đảm xúc phạm uy nghiêm của quốc quân.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Hội Ẩn Nguyên một lần nữa làm tức giận quả nhân, hãm hại ngươi và Biện phi, lẽ nào cứ tính như vậy?
- Không, đương nhiên không thể cứ tính như vậy! - Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ ngài cứ chờ xem một trò thật hay, chỉ bất quá ngài chuẩn bị tư tưởng cho tốt, trò hay lần này sẽ đánh cho hội Ẩn Nguyên cùng Thái tử hộc máu!
- Trò hay lần này sẽ đặc biệt chấn động, đặc biệt vĩ đại!
Dựa theo kế hoạch của Thẩm Lãng, san bằng tổng bộ hội Ẩn Nguyên của Việt quốc chỉ là mới bắt đầu mà thôi!
- Lúc nào? - Quốc quân Ninh Nguyên Hiến bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Ba ngày sau!
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Quả nhân mỏi mắt mong chờ!
...
Cuộc sống không thể khoe mẽ, vẫn trôi qua thật nhanh.
Ba ngày trôi qua.
...
Chú thích của Bánh: Hai chương ngày hôm này một vạn bảy, bánh điểm tâm thật là dốc hết toàn lực! Top vé tháng thực sự đặc biệt nguy cấp, lạy xin có phiếu huynh đệ xuất thủ tương trợ, tuyệt đối cầu xin!
Từ khi Thẩm Lãng tiến vào kinh đô, sau đó Kim Sơn Các trên cơ bản cũng chỉ có một nhiệm vụ: Toàn tâm toàn ý kiếm tiền cho Thẩm cô gia.
Lợi nhuận của Kim Sơn Các ở kinh đô thậm chí đều không cần nộp lên cho phủ Hầu tước Huyền Vũ, toàn bộ giao cho Thẩm Lãng là được rồi.
Bởi vì cha mẹ vợ biết Thẩm Lãng phá sản, phải mặc quần áo tốt nhất, ăn đồ tốt nhất, uống rượu tốt nhất.
Cho nên nhiệm vụ duy nhất của Kim Sơn Các chính là duy trì sinh hoạt xa hoa lãng phí vô độ của Thẩm Lãng.
Còn Kim Mộc Thông, mỗi tháng mười lượng vàng cũng xài không hết, tùy tiện cho vài lượng là được.
Như vậy Kim Sơn Các hàng năm có thể kiếm bao nhiêu tiền?
Khấu trừ tất cả chi phí, sau đó lợi nhuận ròng hơn nghìn lượng vàng trở lên.
Cái lợi nhuận này đã đặc biệt kinh người.
Mà con số lợi nhuận này chỉ có một chỗ, cả kinh đô chỉ có một nhà thôi.
Như vậy bên trong Kim Sơn Các này bán thứ gì vậy?
Xa xỉ phẩm, tất cả là xa xỉ phẩm.
Gucci, Gucci, Prada, Prada..
Tất cả thứ này cũng không có ở đây đâu.
Bên trong Kim Sơn Các bán những thứ mà các cô gái không cách nào từ chối.
Nói thí dụ như mặt nạ, nước hoa, dầu gội đầu, xà phòng thơm, dây chuyền thủy tinh, bông tai thủy tinh v.v…
Kể cả kính cận, kính lão cũng gần đây được đưa lên kệ tiêu thụ.
Mấy tháng trước, còn bán cả thuốc lá..
Tóm lại không có hơn vạn lượng vàng bên người, ngươi liền căn bản không nên đi vào tiệm này.
Mấy thứ bên trong chỉ có một chữ, đắt!
Hơn nữa trừ vật dụng hàng ngày ra, những món khác đều hạn chế số lượng
Thậm chí có ít thứ, quý tộc mới có thể mua.
Dù là thương nhân khác có tiền đi nữa? Vào đây thấy một món đồ mà muốn mua vô cùng.
Xin lỗi, bà chủ sẽ đặc biệt khách khí nói cho ngươi biết, đây là hàng mẫu không bán ra, bổn điếm không còn hàng.
Sau nửa canh giờ, một Bá tước tới mua, món đồ này lại có.
Kết quả người ta chính là ăn một bộ. Mua chính là đẳng cấp, chính là thể diện.
Chuyện kinh doanh tuy chẳng gây sốt, nhưng lại thịnh hành toàn bộ kinh đô.
Nếu như hào môn thiên kim không dùng nước hoa, mặt nạ của Kim Sơn Các, quả thực không có tư cách tham dự những cuộc họp hội chính thức.
Càng về sau, Kim Sơn Các bắt đầu bán ra những loại thiếp thân tiểu y (áo lót), tiểu khố nhi (quần lót) hở bạo, vẫn vang dội toàn bộ giới quý tộc đỉnh cấp như cũ.
Bởi vì quá quyến rũ.
Đàn bà mặc áo lót của Kim Sơn Các vào đứng trước gương, rõ ràng chỉ là loại cỡ bảy mươi điểm cũng trở thành vưu vật, để cho chồng bọn họ đam mê không thôi.
Đương nhiên, bất kỳ vật gì gây sốt chắc chắn đều có hàng nhái.
Đồ vật của Kim Sơn Các cũng không ngoại lệ.
Có mấy nhà cũng sản xuất những thứ y hệ của Kim Sơn Các, thậm chí logo vàng cũng làm y hệt.
Nhưng kỳ quái là Thẩm Lãng lúc đó ở bên ngoài còn không kịp đi đánh hàng giả, kết quả bản thân những quý tộc kinh đô kia liền xuất thủ, tiêu diệt hết hàng nhái.
Hơn nữa rất nhiều thiên kim quý tộc tụ hội, đều công nhiên lấy đồ đạc của mình phân rõ thật giả.
Lúc này nếu ngươi dùng hàng nhái, liền một hồi bị trục xuất khỏi cái vòng này.
Hoá ra vòng tròn những thứ quý tộc này bỏ ra giá tiền thật cao mua những món đồ cuẢ Kim Sơn Các, sẽ ra sức bảo vệ thương hiệu của Kim Sơn Các. Bây giờ có bọn hạ đẳng muốn giống như chúng ta, hơn nữa còn xài hàng giả?
Bằng vào các ngươi cũng xứng?
Cho nên Thẩm Lãng vẫn không có động thủ, những hàng nhái này liền bị diệt.
Hơn nữa rất quỷ dị ở chỗ, tất cả quý tộc cùng Thẩm Lãng rõ ràng là ở vào trạng thái đối địch.
Hoàn toàn càng đấu ngươi chết ta sống.
Nhưng biết rất rõ ràng Kim Sơn Các xem như là sản nghiệp của Thẩm Lãng, lại hoàn toàn không chống lại, thậm chí còn tự hào.
Dĩ nhiên, Kim Sơn Các chỉ là tác phẩm lúc Thẩm Lãng rãnh rỗi mà thôi.
Gần như hoàn toàn không có để ở trong lòng.
Thậm chí bây giờ nhiều sản phẩm, hắn còn chẳng sản xuất hay thiết kế gì nữa.
Hơn nữa tiệm này tuy rằng hàng năm kiếm lấy lợi nhuận kinh người, nhưng nếu so với tốc độ phá sản của Thẩm Lãng quả thực bé nhỏ không đáng kể.
Lãng gia người ta trong vòng mấy tháng đã tiêu mất mấy chục vạn lượng vàng.
Đừng nói là một cửa hàng xa xỉ, coi như là mở một ngân hàng, có thể cũng không đủ cho hắn bại.
Muốn kiếm tiền?
Ngại quá, ta mới vừa lừa năm trăm vạn lượng vàng.
A không, là buôn bán lời năm trăm vạn lượng vàng!
Nhưng mà đối với bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển mà nói, đây là toàn bộ của bà.
Người đàn bà từng là vú nuôi của Mộc Lan, bẩm sinh thích giao tế, cho nên vẫn luôn quản lý biệt viện họ Kim.
Sau khi quản lý Kim Sơn Các, xem như là nhân vật phong vân ở khu vực kinh đô.
Nhưng mà Thẩm Lãng cũng chẳng tiếp xúc quá nhiều với bà, bởi vì bà đã hơn bốn mươi tuổi.
Mỗi lần bà cũng chỉ đối sổ sách với Băng Nhi thôi.
.....
Lúc này, bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển liền quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng, khuôn mặt thướt tha dư âm tái nhợt vô sắc, thân thể không ngừng run rẩy.
Thẩm Lãng đọc sổ sách cẩn thận.
- Nửa năm trước, Kim Sơn Các nhập cổ Liên Cẩm Liên Hoa Các sao? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
- Vâng! - Kim Uyển nói.
Thẩm Lãng nhìn lúc đó hợp đồng nhập cổ phần, hoàn toàn không có vấn đề.
Đây là hợp tác thương mại bình thường.
Chuyện này đối với với Thẩm Lãng mà nói, quả thực bé nhỏ không đáng kể, thậm chí không cần hắn xem qua.
Kim Uyển hướng Băng Nhi báo cáo qua.
Băng Nhi sắc mặt tái nhợt, cất giọng run rẩy:
- Cô gia, có phải thiếp gây họa hay không? Chuyện này do thiếp đáp ứng, còn chuyên điều tra nữa, Liên Hoa Các này Biện phi còn từng quyên góp mấy món đồ, chữ trên thư viện Liên Hoa còn do chính tay Biện phi đề, mà lúc ấy quan hệ chúng ta cùng Biện phi đã vô cùng mật thiết.
Chuyện này sâu. Sâu không thấy đáy!
Liên Hoa Các, thoạt nghe tên như một thanh lâu đúng không?
Kỳ thực không phải, nó là một tổ chức đặc biệt cao thượng.
Tổ chức nửa thương mại, nửa từ thiện.
Biểu hiện ra bên ngoài cùng chỗ buôn người như Chiết Mai Bang hoàn toàn không có vấn đề gì.
Đầu tiên nó là một phòng đấu giá, thứ nhì tiền đấu giá thu được dùng để nuôi những đứa trẻ mồ côi không nhà để về.
Thứ nhì, nó có một thư viện, chuyên môn dạy cho những đứa trẻ đáng thương học hành.
Tóm lại, thương hiệu Liên Hoa Các đặc biệt cao.
Chính thức bởi vì như thế, Biện phi mới có thể quyên góp mấy thứ, thậm chí vì nó viết lưu niệm.
Biện phi thích trẻ con nhất, tiếc nuối lớn nhất cả đời chính là không thể sinh con. Liên Hoa Các thu dưỡng một số đứa trẻ không nhà để về, hơn nữa còn dạy học, đương nhiên làm cho lòng bà xúc động.
Hơn nữa, công tử Liên Cẩm này còn là cháu rể của bà, còn là bạn thân cùng trường với cháu trai Biện Kinh của bà nữa.
Do vợ của Liên Cẩm tức Biện Thấm ra sức nài nỉ, Biện phi cuối cùng đồng ý viết lưu niệm lên thư viện Liên Hoa, theo bà cái này hoàn toàn không tính là phạm quy, cũng không có hiềm nghi tham gia vào chính sự.
Có Biện phi viết lưu niệm, sau đó danh tiếng Liên Hoa Các cùng công tử Liên Hoa nâng cao một bước, quả thực như là hóa thân của thiên thần vậy.
Lúc đó Kim Uyển cũng chính là nhìn trúng điểm ấy, mới chịu đáp ứng hợp tác cùng Liên Hoa Các. Một số siêu xa xỉ phẩm hạn chế số lượng của Kim Sơn Các sẽ ủy thác Liên Hoa Các tiến hành bán đấu giá.
Hơn nữa, hàng năm Kim Sơn Các cũng sẽ hiến một khoản tiền để giúp cho các đứa thương của thư viện Liên Hoa.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm, chính là bởi vì kinh doanh Liên Hoa Các nên danh tiếng mới lên cao, chẳng khác gì thiên thần.
Cũng chính bởi vì vậy, Ninh Chính cảm thấy người này đại tài có thể dùng.
Nhưng ai mà biết, hóa ra gã lài là chủ nhân sau màn của cái ổ buôn người Chiết Mai Bang.
Dang tiếng của Chiết Mai Bang cũng không dễ nghe, nhưng chung quy không có xúc phạm quốc pháp.
Bởi vì lừa gạt trẻ con kiếm tiền là bang Khiếu Hoa Tử. Nhưng mà, cái bang ăn mày này chẳng qua là làm thuê cho công tử Liên Hoa mà thôi.
Liên Cẩm là người khôn khéo phi thường, lại làm hai tầng ngăn cách.
Biểu hiện ra là thiên thần làm từ thiên, sau lưng lại kiếm tiền bằng thủ đoạn bẩn thỉu nhất.
Tay Liên Cẩm này giỏi thật.
Lợi hại, lợi hại!
Ra đòn lợi hại như vậy, vừa nhìn cũng biết là hội Ẩn Nguyên gây nên.
Mấy tháng trước liền kéo Biện phi xuống nước, kéo Thẩm Lãng xuống nước.
Nếu như Thẩm Lãng không có đoán sai, ở thời khắc mấu chốt hội Ẩn Nguyên sẽ cho nổ vụ bê bối động trời này.
Liên Hoa Các cao thượng lại kiếm tiền bằng cách lừa bán những hài đồng vô tội.
Tiếp đó, lôi cả Biện phi và Thẩm Lãng vào gây ra bê bối chấn động.
Hơn nữa khiến cho Biện phi và Thẩm Lãng không cách gì tẩy sạch.
Lại không nghĩ tới, hành động Xuân Lôi của Ninh Chính trực tiếp quét đến trên đầu Liên Hoa Các.
Như vậy có một cái nghi vấn.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm là chủ nhân sau màn của Chiết Mai Bang, việc đó bí ẩn cỡ nào? Ngay cả Biện phi đều lừa gạt được, vì sao Ninh Chính có thể tra được?
Là hội Ẩn Nguyên cố ý thả phong thanh sao?
- Không phải, là hạ quan tra được. - Lan Phong Tử nói:
- Ngài cũng biết, hạ quan đã gặp qua là không quên được, hơn nữa trường kỳ trà trộn tại Cái Bang. Đối với những thứ bẩn thỉu tầng dưới chót này rõ như lòng bàn tay. Mấu chốt nhất lúc còn trong bang Khiếu Hoa Tử, đã nhìn thấy bọn họ đi dụ dỗ một bé gái cực kỳ xinh đẹp, hạ quan và mấy huynh đệ muốn cứu cô bé đó nhưng kết quả thất bại. Lan Nhất, Lan Lục, Lan Thất đều bị đánh gãy tay chân, đó là chuyện của mấy năm về trước.
Về mặt nhân phẩm, Lan Phong Tử và mười huynh đệ họ Lan quả thực gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn khi lẫn lộn trong đám ăn mày.
Lan Phong Tử tiếp tục nói:
- Ngay mấy ngày trước, hạ quan đi Kim Sơn Các muốn mua ít đồ tặng cho Hàm Nô.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Lan Phong Tử nhà ngươi hay nhỉ, cái chỗ xa xỉ hố tiền như Kim Sơn Các này mà ngươi cũng dám vào?
A, thiếu chút nữa quên mất, cái hố tiền này là ta mở.
- Ngươi nói tiếp.
Lan Phong Tử nói:
- Kết quả hạ quan phát hiện cô gái xinh đẹp tiếp đãi mình chính là bé gái năm đó cứu thất bài. Hạ quan thử kiểm tra phát hiện cô gái đó Liên Hoa Các đưa tới Kim Sơn Các học tập. Cho nên hạ quan có suy đoán to gan, Liên Hoa Các có thể không sạch sẽ, kết quả tra một cái, quả nhiên là chỗ ác ôn nhất trần đời.
Thì ra là thế!
Lan Phong Tử nói:
- Công tử, chuyện này hậu quả rất nghiêm trọng sao?
Thẩm Lãng gật đầu một cái nói:
- Thế nhưng may mà ngươi tra được sớm, bằng không đến khi những cô gái bị lừa gạt kia được đưa vào nhà này, thậm chí đưa đến trên giường của ta, vậy đã quá muộn.
Rõ ràng khó lòng phòng bị.
Quan hệ của Liên Hoa Các cùng Thẩm Lãng lại bất tri bất giác đã mật thiết như thế.
Thậm chí bên trong Kim Sơn Các đã tiến cử rất nhiều cô gái từ học viện Liên Hoa Các.
Công tử Liên Hoa không có nói sai, chuyện này Thẩm Lãng cũng tẩy không sạch nổi.
- Công tử, phải làm sao? - Lan Phong Tử nói.
Một khi bắt công tử Liên Hoa Liên Cẩm, vậy bê bối Liên Hoa Các sẽ tuôn ra, sẽ cùng kéo cả Biện phi, thậm chí Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cùng nhau xuống nước.
Quả nhiên là đại càn quét sẽ đến ngay đầu mình, một cây đuốc đốt tới trên đầu mình.
Thẩm Lãng cũng không sao, gã không màng danh tiếng, cũng không cần mặt mũi.
Biện phi chính là một người có danh dự trong sạch, bà gần như không có chỗ bẩn.
Hơn nữa, là thật sự không có chỗ bẩn, không phải giả nhân giả nghĩa.
Bà vẫn là chỗ dựa vững chắc lớn nhất cho Ninh Chính ở trong cung.
Một khi kê biên tài sản Liên Hoa Các, chẳng khác nào làm bẩn danh tiếng Biện phi.
Thẩm Lãng nói:
- Điện hạ, ngài nghĩ như thế nào.
Ninh Chính trầm mặc chốc lát nói:
- Công đạo tự tại nhân tâm, những lời này là giả. Bởi vì thế nhân đại thể không chú ý chân tướng, cũng sẽ không truy tầm chân chính công đạo gì đâu. Nhưng những lời này lại là chân lý, bởi vì công đạo ở lòng ta!
Nói thật hay!
Đây là nguyên nhân Thẩm Lãng tán thưởng Ninh Chính, cái gì gã đều hiểu, cái gì cũng có thể nhìn thấu, nhưng vẫn có giữ được sự thuần túy trong tim.
Có cơ trí trong lòng, cũng sẽ không bị lừa gạt, là có thể biết tỏng chân tướng. Có phẩm chất kiên trì gần như ngu xuẩn, cũng sẽ không bỏ dở nửa chừng, cũng không a dua theo số đông.
- Chuyện này, ta muốn làm!
Thẩm Lãng nói:
- Được, chúng ta đây làm ngay!
Gã trước sau như một tới đều vô cùng thông minh, am hiểu công phu ở chỗ thi ngoại, am hiểu hóa giải nguy cơ với vô hình, am hiểu làm mọi việc đều thuận lợi mà không hề tổn thất.
Nhưng là có một số việc.
Hoặc này hoặc kia, không cách nào mọi việc đều thuận lợi.
...
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm đang tự rót rượu cho chính mình.
Vợ Biện Thấm nói:
- Phu quân, chúng ta cái gì cũng có, vì sao còn phải đi làm công việc bẩn thỉu này?
Liên Cẩm nói:
- Chúng ta làm sao cái gì cũng có? Nếu không có kinh doanh thế này, hàng năm từ đâu tới rừng vàng biển bạc, từ đâu tới quyền thế địa vị cho chúng ta? Không có số tiền này, chúng ta thế nào làm Liên Hoa Các cùng thư viện Liên Hoa? Thế nào có cái danh tiếng thánh thiện này, làm sao có thể tiến vào giai tầng thượng lưu cấp cao? Có thể nói một câu rất xấu xí, hai năm trước nếu ta có danh tiếng như vậy, nàng có chịu gả cho ta không? Nếu như ta có danh tiếng như vậy, ta có thể đậu thi văn thi võ à? Ta có thể cùng Biện Kình làm bạn thân sao? Ta đã ba mươi hai tuổi, ta chỉ là một tên tiểu tử của một gia tộc nghèo túng mà thôi.
Ba mươi hai tuổi?
Liên Cẩm này không phải hai mươi ba tuổi à?
- Nếu không quyền không có thế, ta ngay cả tên cùng tuổi đều không đổi được. - Liên Cẩm cười nói:
- Thế giới này chỉ là một trò chơi, gan lớn tim độc mới có thể chuyển dời.
Biện Thấm nói:
- Thẩm Lãng là người điên, hắn đương nhiên không dám đối với thiếp như vậy, thế nhưng thiếp lo hắn sẽ bắt phu quân, thậm chí giết phu quân đó!
- Ha ha ha ha... - Liên Cẩm cười to nói:
- Thẩm Lãng lợi hại hơn nữa thì như thế nào? Còn chưa phải là bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay sao? Bắt ta? Giết ta? Nằm mơ đi! Ta đã là đại tài tử tên đầy kinh đô, Liên Hoa Các và thư viện Liên Hoa lại là nơi cao thượng! Một khi vụ bê bối này trực tiếp bùng nổ, Thẩm Lãng thoát không khỏi liên quan là việc nhỏ, Biện phi cùng gia tộc họ Biện đều có thể bị bắt xuống nước! Họ Biện là chỗ dựa vững chắc của Ninh Chính, hắn có gan này à? Không có!
- Bốn năm nhân viên tiếp tân trong Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cũng là những con bé bị bắt cóc tới, đều đại biểu cho tội ác. Bản thân Thẩm Lãng mỗi tháng đều lấy tiền từ chỗ này, hắn làm sao tẩy sạch? Tấm biển trên thư viện Liên Hoa, cũng là Biện phi viết mà.
- Thẩm Lãng coi như lợi hại, nhưng mà lại đầu hoẵng mắt chuột, xu lợi tránh hại!
- Đáng tiếc, chuyện này bị tiết lộ được quá sớm, bằng không khi ta đưa những con bé bắt cóc kia đến giường hắn, sau đó thì hắn có nhảy vào biển rộng cũng rửa không sạch nổi.
- Thẩm Lãng buồn cười, Ninh Chính buồn cười, cái gọi là hành động Xuân Lôi chỉ có thể không giải quyết được gì, đầu voi đuôi chuột! Hai thằng ngu này dẫn lửa thiêu thân! Bây giờ chắc chắn hận ta thấu xương, nhưng lại hoàn toàn không thể tránh được.
- Ha ha ha ha!
Mà đúng lúc này!
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dày đặc.
Tiếp đó mấy tên võ sĩ vọt vào.
- Công tử, phu nhân, không xong, Thẩm Lãng phái người qua đây giết. - Đây là võ sĩ dưới trướng Liên Cẩm.
- Tiểu thư, cô gia, không xong, kẻ địch tới giết. - Đây là võ sĩ gia tộc họ Biện.
Tức khắc, Liên Cẩm cùng Biện Thấm hết hồn, gần như không thể tin được lỗ tai của mình.
Thẩm Lãng điên rồi sao? Ninh Chính điên rồi sao?
- Nương tử, thân phận nàng cao quý, là cháu gái ruột Biện phi, nàng đi ngăn cản bọn họ. - Liên Cẩm nói.
Biện Thấm không nói hai lời, trực tiếp liền xông ra ngoài.
Mà Liên Cẩm, mở ra mật đạo định bỏ trốn mất dạng.
...
Khổ Đầu Hoan mang theo hơn một nghìn tên quân Niết Bàn, bao vây cái dinh thự to lớn của Liên Cẩm.
Hơn nữa toàn bộ quân Niết Bàn, đều mặc giáp đen, không còn là áo giáp lúc trước.
Nhìn qua, cũng giống như mã phỉ của Khổ Đầu Hoan hồi trước, mà không phải quân đội phủ Hầu tước Trường Bình.
Biện Thấm chỉ vào Khổ Đầu Hoan cả giận nói:
- Lớn mật, ta là cháu gái ruột Biện phi, các ngươi dám can đảm mạo phạm, lập tức cút ngay!
Khổ Đầu Hoan không nói hai lời, trực tiếp vung tay lên!
Giết!
- Vù vù vù vù...
Mũi tên bắn như mưa xuống!
Bất kể là võ sĩ dưới trướng Biện Thấm, hay là võ sĩ dưới trướng Liên Cẩm, đều bị bắn chết!
- Giết!
Quân Niết Bàn giơ lên đại đao, nhất đao lưỡng đoạn.
Ngắn ngủi chỉ khoảng nửa khắc!
Mấy trăm tên võ sĩ nhà Liên Cẩm bị giết sạch.
Thành Vệ Quân nhảy vào cái dinh lớn của công tử Liên Hoa.
Lùng bắt toàn bộ mấy chục người cả nhà Liên Cẩm, kể cả cháu gái ruột của Biện phi Biện Thấm.
...
Liên Cẩm dọc theo mật đạo trốn ra khỏi dinh thự, hướng sang một cái hướng khác chạy như điên.
Tổng bộ hội Ẩn Nguyên ở Việt quốc, Ân Tế Lâu.
Chính là vậy một tòa nhà cao bảy tầng – một cao ốc chọc trời.
Gã cũng không phải là xuất thân hội Ẩn Nguyên, mà là trên đường bị hội Ẩn Nguyên mời chào.
Thư Bá Đảo cùng Thư Đình Ngọc cảm thấy người này là một nhân tài.
Nguyên bản công tử Liên Hoa Liên Cẩm chẳng qua là suy nghĩ kiếm tiền của mình, kiếm danh tiếng của mình, không nghĩ đến phải kéo Thẩm Lãng xuống nước.
Nhưng mệnh lệnh của hội Ẩn Nguyên, gã không thể không nghe.
Thậm chí chuyện kiếm tiền của gã làm được lớn như vậy, danh tiếng lớn như vậy, có đại bộ phận cũng là hội Ẩn Nguyên ban tặng.
Hội Ẩn Nguyên nắm giữ tất cả bí mật cùng mệnh căn của gã.
Thư Đình Ngọc bảo gã kéo Thẩm Lãng xuống nước, kéo Biện phi xuống nước, gã chỉ có thể làm theo.
Tính toán thời gian, lúc đó đúng là sau khi tiêu diệt Tô Nan xong.
Hội Ẩn Nguyên thao túng nước Ngô tiến đánh thành Nộ Triều thất bại, cho nên mới phải nghĩ biện pháp đối phó Thẩm Lãng, đối phó Biện phi.
Bởi vì Biện phi lúc đó nhận Ninh Chính là con nuôi.
Then chốt... chuyện này chỉ là chuyện lúc rảnh rỗi của hội Ẩn Nguyên, suy nghĩ sắp xếp cái hai ba năm sau đó sẽ nổ tung.
Từ đó có thể thấy được hội Ẩn Nguyên mạnh mẽ đáng sợ đến nước nào.
Công tử Liên Hoa biết, chỉ cần chạy tới hội Ẩn Nguyên thì gã coi như là an toàn.
Bởi vì ở Việt quốc, còn chưa có người nào mà hội Ẩn Nguyên không bảo vệ được.
Bất kể là giấu gã đi hay đưa đến quốc gia khác đối với hội Ẩn Nguyên mà nói đều dễ dàng.
Xác định bản thân an toàn, sau đó công tử Liên Hoa Liên Cẩm quay đầu lại nhìn dinh thự của mình.
Ngôi nhà mấy chục mẫu, thậm chí vượt qua Tử tước.
Đáng tiếc, triệt để hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Thẩm Lãng, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta sẽ giống như một con rắn độc vậy, thời thời khắc khắc đều trông ngươi cho lỹ, một khi để ta tìm được cơ hội, ta cam đoan sẽ cắn ngươi, ta giết chết cả nhà ngươi!
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm nghiến răng nghiến lợi thề thốt nói.
Tiếp đó, tiếp tục hướng tổng bộ hội Ẩn Nguyên Ân Tế Lâu lao điên cuồng.
Thế nhưng...
Bỗng nhiên ở giữa, có một bóng người người ngăn cản gã.
Liên Cẩm run lên.
Nhưng là vừa vui vẻ.
Chỉ chỉ có một người à?
Vậy ta lại có sợ gì?
Liên Cẩm ta đây là một cao thủ từng đậu võ cử nhân.
Không nói hai lời, Liên Cẩm rút ra kiếm trong tay áo, chợt hướng người nọ giết tới!
- Xoẹt!
Chỉ một kiếm!
Đối phương chỉ một kiếm, liền cắt đứt hai gân chân của Liên Cẩm.
Đây là một người đàn bà!
Vợ của Kiếm vương Lý Thiên Thu, Khâu Thị!
Bà xách theo cái cổ Liên Cẩm, nhanh chóng hướng phủ Hầu tước Trường Bình chạy như bay.
...
Cháu gái của Biện phi Biện Thấm nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Chó săn, bảo Thẩm Lãng qua đây, ta không cùng chó săn nói.
Khổ Đầu Hoan không nói gì, mà là đeo lên cái mặt nạ vặn vẹo.
Biện Thấm nói:
- Ta là cháu gái Biện phi, ta là cháu gái Công tước Biện Tiêu, người nào dám đụng đến ta? Người nào dám đụng đến nhà ta?
Khổ Đầu Hoan vung tay lên!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...
Mã tặc dưới trướng gã, đại khai sát giới!
Trong nháy mắt, giết sạch tất cả người của gia tộc Liên Cẩm.
Biện Thấm hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Tiếp đó ả trói lại, nhét giẻ vào mồm, ném vào bên trong rương!
- Người giết cả nhà Liên Cẩm, ký tên đại đạo Khổ Đầu Hoan!
Thậm chí, Khổ Đầu Hoan còn viết xuống mấy chữ lớn đầy máu.
Người giết cả nhà Liên Cẩm, ký tên đại đạo Khổ Đầu Hoan!
...
Một lát sau!
Trong căn hầm trong phủ Hầu tước Trường Bình!
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm, cháu gái của Biện Tiêu là Biện Thấm, hai người quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng.
- Thẩm Lãng ngươi dám? Ta muốn gặp Biện phi, ta muốn gặp bệ hạ! - Biện Thấm hô lớn:
- Ninh Chính đâu? Để hắn ra, bảo hắn ra mau, không có họ Biện của ta hỗ trợ, hắn dựa vào cái gì tranh ngôi? Bảo hắn đi ra gặp ta!
Liên Cẩm ngẩng đầu, hướng Thẩm Lãng mỉm cười.
Dù cho bị đánh gãy tay chân, gãcũng muốn duy trì phong độ.
Thẩm Lãng cười nói:
- Liên Cẩm, ngươi hại ta? Ngươi nghe theo mệnh lệnh hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo hại ta?
Liên Cẩm ung dung cười nói:
- Thẩm Lãng, người trong giang hồ phiêu, sao có thể không bị chém chứ? Ngài nói đúng không?
Dù cho đến bây giờ loại tình huống này, hắn cũng phải giữ vững trí giả trạng thái, cũng phải cùng Thẩm Lãng đàm phán.
Chí ít ở mặt ra oai, gã không thể yếu hơn Thẩm Lãng.
- Nói thật hay, nói thật hay... Người trong giang hồ phiêu phiêu, sao có thể không bị chém? - Thẩm Lãng cười nói.
Tiếp đó, chợt một đao chém xuống.
Trực tiếp cắt đứt của quý của công tử Liên Hoa.
Máu bắn ra.
- A... A... A...
Cuối cùng tất cả phong độ của công tử Liên Hoa không còn nữa, nhìn máu chảy đầm đìa trên đất, tức khắc phát sinh tiếng la vô cùng thảm thiết.
Gã, gã lại bị thiến.
Gã chính là tài tử nổi danh khắp thiên hạ, gã có thể thu hoạch bao nhiêu mỹ nhân chứ?
Bây giờ lại đã không có công cụ.
Mà Biện Thấm cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, tiếp đó hướng Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Thẩm Lãng, ngươi dám đả thương phu quân của ta? Ngươi triệt để đắc tội ta họ Biện, ngươi xong, ngươi xong rồi...
Thẩm Lãng tiến lên, con dao sắc bén hướng trên cổ của ả rạch một cái.
Tức khắc...
Máu chảy như suối.
Biện Thấm nhìn Thẩm Lãng không dám tin, trong miệng bởi vì bất chấp máu nói không nên nửa chữ.
Một lát sau, ngã xuống đất chết thảm!
Thẩm Lãng nhìn Liên Cẩm nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ đàm phán với ngươi? Ta sẽ muốn biết bí mật ngươi và hội Ẩn Nguyên? Thậm chí cùng Thái tử có cấu kết cái gì? Ngươi suy nghĩ nhiều, ta sẽ đối phó một người, căn bản không cần lý do! Để ta khó chịu, chính là lý do lớn nhất. Cái thứ công tử Liên Hoa như ngươi giỏi nhỉ, dám ở trước mặt ta chảnh chó à?
- Người trong giang hồ phiêu bạt, sao có thể không bị chém?
- Nói thật hay, nói rất khá!
- Vậy bị chém đi!
- Vũ Liệt, lăng trì xử tử thằng con hoang này! Nhất định phải cắt đầy một nghìn đao mới có thể chết!
- Vâng!
Sau một làng!
Trong tầng hầm truyền đến tiếng la thảm thiết thê lương vô cùng của công tử Liên Hoa.
Thẩm Lãng không nhìn nổi trường hợp như vậy.
Thế nhưng trong lòng hắn biết người này vô cùng thảm, như vậy là đủ rồi!
...
Thẩm Lãng vào cung!
Tường thuật lại toàn bộ câu chuyện chi tiết cho quốc quân cùng Biện phi.
- Cả nhà của Liên Cẩm thần giết sạch rồi, dùng danh nghĩa đạo tặc Khổ Đầu Hoan giết, cho nên ngày mai hành động Xuân Lôi trừng trị ác ôn trên diện rộng, lại tăng lên một tầm mới.
- Tên súc sinh Liên Cẩm này đã bị thần lăng trì, phỏng chừng bây giờ còn chưa chết. Thê tử Biện Thấm của hắn... thần cũng giết!
Biện phi vừa nghe, thân thể mềm mại run lên, khuôn mặt trong nháy mắt mất đi tất cả huyết sắc.
Tiếp đó, vô số nước mắt tuôn ra.
Cả người hoàn toàn tắt tiếng, thậm chí hoàn toàn đứng không được, ngồi không yên.
Tại sao lại như thế?
Bà đi qua thư viện Liên Hoa thấy những đứa trẻ kia đang yêu, đáng thương lắm mà.
Chỗ đó thật tốt.
Cho nên bà mới quyên đồ vật, đồng thời không có chống đối cháu gái giựt giây, đề tên cho thư viện Liên Hoa.
Tại sao trên cái thế giới này chuyện xấu xa ác độc như vậy?
Tại sao con người sa đọa đến nước này?
Còn có cháu gái của nàng?
Nó thiếu thốn thứ gì sao? Vinh hoa phú quý cái gì cần có đều có.
Vì sao còn muốn giúp người xấu làm điều ác?
Thậm chí còn cùng với tên phu quân độc ác kia lợi dụng ta? Ta là cô cô của nó kia mà.
Biện phi đương nhiên không hiểu trên thế giới còn có loại sinh vật chó cái la liếm này.
Công tử Liên Hoa Liên Cẩm thủ đoạn cao minh, để Biện Thấm yêu gã đến chết đi sống lại.
Quốc quân hướng Thẩm Lãng gật đầu, tiếp đó đỡ Biện phi về đến bên trong phòng, để cho bà nằm xuống.
Một lát sau, bên trong truyền đến tiếng khóc vô cùng đau khổ của Biện phi.
Ước chừng an ủi nửa canh giờ, quốc quân đi ra, vành mắt còn có chút đỏ.
- Hội Ẩn Nguyên sao? - Ninh Nguyên Hiến hỏi.
- Đúng! - Thẩm Lãng nói:
- Thư Bá Đảo tự mình ra lệnh cho Liên Cẩm, để hắn kéo thần xuống nước, kéo Biện phi xuống nước.
Ninh Nguyên Hiến ở Thẩm Lãng trước mặt không có tận lực khống chế, gần như hai cái tay đều ở đây kịch liệt run rẩy.
Cả gan làm loạn, không kiêng nể gì cả!
Còn có Hắc Thủy Đài làm ăn cái gì vậy?
Cái tay công tử Liên Hoa nổi danh khắp kinh đô tội ác ngập trời như thế, bọn họ không có điều tra ra?
Thẩm Lãng nói:
- Nguyên bản Ninh Chính điện hạ là muốn xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, công khai xét xử, công khai bê bối Liên Hoa Các cùng hành vi phạm tội công khai khắp thiên hạ. Thế nhưng... thần cảm thấy hậu quả như vậy quá nghiêm trọng, cho nên quyết định thật nhanh, giết cả nhà Liên, giết cả Biện Thấm.
- Ngươi làm đúng! - Ninh Nguyên Hiến nói:
- Chuyện này một khi bùng nổ, hậu quả quá nghiêm trọng, đơn giản là bê bối lớn nhất nước. Ninh Chính kiên nghị chính trực, nhưng hơi có chút ngây thơ, nó cho là chỉ cần làm việc theo lẽ phải công bằng là được. Kỳ thực căn bản là tẩy không sạch. Lòng dạ người trong thiên hạ hiểm ác đáng sợ, am hiểu nhất dùng ác ý lớn nhất phỏng đoán kẻ khác, nhất là cấp trên. Danh tiếng của Biện phi một khi vấy bẩn, đời này đều xem như là phá hủy, ngày sau cũng không thành được thái hậu.
Tiếp tục, Ninh Nguyên Hiến nói:
- Ngươi cảm thấy hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo có thể mượn cơ hội gây rối hay không? Có thể đẩy bê bối Liên Hoa Các bùng nổ? Chủ động dội nước bẩn lên người Biện phi hay không?
Thẩm Lãng lặng im chỉ chốc lát, lắc đầu nói:
- Thần cảm thấy không đâu! Bởi vì đối với hội Ẩn Nguyên mà nói, chuyện này chưa đủ hỏa hậu, hơn nữa chết không có đối chứng. Mấu chốt nhất là một khi hội Ẩn Nguyên tuôn ra chuyện này, danh tiếng Biện phi phá hủy, nhưng lại cuốn thù hận của Công tước Biện Tiêu tới. Nếu thần chủ động giết Biện Thấm, ở cái nhìn của hội Ẩn Nguyên, thù hận Biện phi cùng Công tước Biện Tiêu sẽ đổ lên đầu thần. Nếu bọn họ tuôn ra bê bối của Liên Hoa Các, ngược lại sẽ chia sẻ giá trị thù hận với thần!
Đây là nguyên nhân lớn nhất để Thẩm Lãng giết Biện Thấm.
Hơn nữa cô gái này cũng nên giết, sau khi biết chồng mình phạm tội ác ngập thời, không tố giác vạch trần cũng thì thôi, then chốt còn giúp người xấu làm điều ác.
Bắt cóc trẻ con từ tay cha mẹ chúng, đây là hành vi đáng ghê tởm nhất thế giới.
- Giết tốt lắm, giết tốt lắm... - Quốc quân nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng đã tràn trề cảm động.
Thẩm Lãng làm ra chuyện này, bỏ Ninh Chính qua một bên, hoàn toàn là suy nghĩ bản thân một mình đi đối mặt cơn thịnh nộ của Công tước Biện Tiêu.
Ông thực sự cảm động.
Thằng nhóc phá phách Thẩm Lãng này một khi đối tốt với ai, đó là tốt thật sự.
- Biện Tiêu sư huynh bên kia ngươi yên tâm, con người này... Lợi hại cũng lợi hại, thế nhưng cũng có tính cách chỗ thiếu hụt, sư huynh là một thiên tài thống soái, thế nhưng ở có chút phương diện, coi như mơ màng hồ đồ, Trương Xung đến bên cạnh sư huynh ta mới yên tâm nổi.
- Thế nhưng có một chút, Biện Tiêu sư huynh là ghét ác như thù. Ngươi giết Biện Thấm là vì bảo hộ Biện phi, bảo hộ Biện Kình, điểm này sư huynh nhất định có thể thấy rõ ràng.
Nhưng mà vào lúc này, bên ngoài Lê Chuẩn nói:
- Bệ hạ, Ninh Chính điện hạ tới.
Ninh Nguyên Hiến chau mày, Ninh Chính đi suốt đêm tới có ý gì? Lẽ nào hưng sư vấn tội với Thẩm Lãng?
Nếu như nói vậy, liền quá không biết tốt xấu.
- Để nó vào đây. - Ninh Nguyên Hiến nói bằng giọng lạnh lẽo.
Sau khi Ninh Chính đi vào, trước hướng Ninh Nguyên Hiến dập đầu lạy xuống nói:
- Tham kiến phụ vương.
Ninh Nguyên Hiến lạnh nhạt nói:
- Giờ đã hơn nửa đêm, con có chuyện gì hả?
Ninh Chính đứng dậy, hướng Thẩm Lãng lạy xuống nói:
- Cảm ơn Thẩm huynh!
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc.
Đứa con trai này của ông, thoạt nhìn thấy ngu dốt, nhưng trong lòng cũng là rộng rãi.
- A, Ninh Chính còn có chuyện gì không? – Giọng của Ninh Nguyên Hiến tức khắc ôn hòa xuống:
- Nếu không có việc gì, con đi an ủi Biện mẫu phi của con một chút đi.
- Vâng! - Ninh Chính đáp.
Sau đó tiến vào phía sau bên trong căn phòng.
Một lát sau, bên trong truyền đến tiếng nói chuyện.
Ở trước mặt kẻ nói chuyện vụng về như Ninh Chính, Biện phi ngược lại có thể mở rộng tiếng lòng.
Khóc đâu phải là chuyện đáng ghê tởm nhất trên thế giới này?
Biện Thấm tại sao lại để cho ta thất vọng như thế?
Bà nói rất nhiều rất nhiều.
Ninh Chính không biết nên như thế nào đáp lại, cũng chỉ là quỳ ở một chỗ lắng nghe không nhúc nhích.
...
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Thẩm Lãng, có cần ý chỉ của ta không?
Lời này nếu để cho Thái tử nghe được, sẽ bị hù dọa giật mình.
Ninh Nguyên Hiến ý kiến, dĩ nhiên là muốn lấy thân phận quân vương với hội Ẩn Nguyên ra tay.
Vận dụng vũ lực, đảo qua hội Ẩn Nguyên cho cạn sạch.
Thẩm Lãng vội vàng lắc đầu.
- Không được, tuyệt đối không được!
- Thần có thể đấu với Thư Bá Đảo, Thư Đình Ngọc, bởi vì chúng ta có thù riêng. Bệ hạ có thể âm thầm đánh hội Ẩn Nguyên, lại không thể gióng trống khua chiêng mà tiến hành tiêu diệt, bởi vì ngài thiếu hội Ẩn Nguyên quá nhiều tiền, bởi vì thế lực hội Ẩn Nguyên quá to lớn, sau lưng của nó là đế quốc Đại Viêm, một khi công khai động hội Ẩn Nguyên, hậu quả hoàn toàn khó lường!
Ninh Nguyên Hiến lặng im.
Ông không thừa nhận cũng không được, dù cho ông là Việt vương, cũng không thể tránh khỏi hội Ẩn Nguyên.
Thái tử, hội Ẩn Nguyên, họ Chúc!
Ba thế lực dây dưa cùng một chỗ, đứng sau lưng là đế quốc Đại Viêm.
Thảo nào Thái tử kiêu căng như thế, dám can đảm xúc phạm uy nghiêm của quốc quân.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Hội Ẩn Nguyên một lần nữa làm tức giận quả nhân, hãm hại ngươi và Biện phi, lẽ nào cứ tính như vậy?
- Không, đương nhiên không thể cứ tính như vậy! - Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ ngài cứ chờ xem một trò thật hay, chỉ bất quá ngài chuẩn bị tư tưởng cho tốt, trò hay lần này sẽ đánh cho hội Ẩn Nguyên cùng Thái tử hộc máu!
- Trò hay lần này sẽ đặc biệt chấn động, đặc biệt vĩ đại!
Dựa theo kế hoạch của Thẩm Lãng, san bằng tổng bộ hội Ẩn Nguyên của Việt quốc chỉ là mới bắt đầu mà thôi!
- Lúc nào? - Quốc quân Ninh Nguyên Hiến bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:
- Ba ngày sau!
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Quả nhân mỏi mắt mong chờ!
...
Cuộc sống không thể khoe mẽ, vẫn trôi qua thật nhanh.
Ba ngày trôi qua.
...
Chú thích của Bánh: Hai chương ngày hôm này một vạn bảy, bánh điểm tâm thật là dốc hết toàn lực! Top vé tháng thực sự đặc biệt nguy cấp, lạy xin có phiếu huynh đệ xuất thủ tương trợ, tuyệt đối cầu xin!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.