Chương 139: Lôi Minh công tử
Bát Nguyệt Phi Ưng
04/12/2016
Đừng nói đám người Triệu châu Yến gia, cho dù đám Võ giả hắc y tùy tùng
của Yến Triệu Ca đến từ Thiên Trung châu Yến gia hắc y Võ giả, cũng kinh sợ.
Người khác giao thủ cùng đệ tử của Thiên Lôi Điện trong vài chiêu liền phân ra thắng bại, người thắng thường là Võ giả Thiên Lôi Điện.
Thời gian càng lâu, phần thắng của Võ giả Thiên Lôi Điện càng thấp, thắng lợi đều là tốc thắng, bại trận phần lớn là do khổ chiến thời gian dài.
Nếu như đối thủ không dùng cảnh giới đè người, như hôm nay, Võ giả Thiên Lôi Điện bị địch nhân cùng cảnh giới đánh bại, toàn bộ Bát Cực Đại Thế Giới chưa bao giờ thấy qua?
Yến Triệu Ca đứng yên đó, lúc này tay phải cùa Yến Thiểm mới từ không trung rơi xuống.
Cánh tay bị chặt của hắn vẫn nắm Tử Kim Lôi Kiếm, Tử Kim Lôi Kiếm rất có linh tính, chủ động mang theo cánh tay cụt bay về.
Nhưng Tử Kim Lôi Kiếm vừa muốn động, Bích Long Linh Kiếm của Yến Triệu Ca liền bay tới, lóe lên thanh quang, trấn áp Tử Kim Lôi Kiếm.
Dưới Cương khí chấn động, năm ngón tay của cánh tay cụt buông lỏng.
Yến Thiểm căm tức nhìn Yến Triệu Ca:
- Ngươi...
Yến Triệu Ca thản nhiên, cầm lấy Bích Long Linh Kiếm cùng Tử Kim Lôi Kiếm.
Yến Thiểm đang trọng thương, không cách nào tập trung tinh thần lực, câu thông Tử Kim Lôi Kiếm, nên Tử Kim Lôi Kiếm muốn làm loạn đi nữa cũng bị Bích Long Linh Kiếm trấn áp dễ dàng.
Yến Triệu Ca bình tĩnh nói:
- Vận khí của ngươi tốt, trở về nên cám ơn cha con Lâm Chu.
Yến Thiểm nghe vậy không khỏi ngạc nhiên.
Yến Triệu Ca không để ý tới hắn nữa, thu Tử Kim Lôi Kiếm, xoay người đi đến Vân Trận Linh Hoa, hướng A Hổ phất tay một cái.
A Hổ nhe răng cười, cùng một đám Võ giả hắc y, đi tới đám người Yến Mẫn.
Sắc mặt của đám người Yến Mẫn tái nhợt, lúc này mới nhớ trước đó Yến Triệu Ca đã nói, nhưng giờ muốn phản kháng, làm sao là đối thủ của đám người A Hổ?
Yến Triệu Ca không để ý tới đám người Triệu châu Yến gia đang la hét thảm thiết, cùng sắc mặt lúc trắng lúc xanh của Yến Thiểm, hắn tự mình đi hái Vân Trận Linh Hoa.
Lưu lại một mảnh máu tươi, đám người Yến Thiểm chật vật chạy trốn.
Lão già che chở Yến Mẫn, trước khi đi, không để ý đến sắc mặt khó coi của Yến Thiểm, đột nhiên nói:
- Lôi Minh công tử cũng đang ở Đông Lặc Tuyết Sơn!
Yến Triệu Ca nghe vậy, vẻ mặt không thây đổi chút nào, làm cho lão già kia thất vọng.
A Hổ trở lại bên cạnh Yến Triệu Ca.
- Công tử, vừa rồi tên Yến Thiểm kia động thủ, rõ ràng mang theo sát ý với ngài...
Yến Triệu Ca vừa cẩn thận thu thập Linh Hoa, vừa nói:
- Thả hắn có chút tác dụng, cánh tay cụt kia, hắn mang đi rồi sao?
A Hổ đáp:
- Mang đi, nếu xử lý kịp thời, có khả năng trở về, nhưng là Võ giả, tay phải rất khó trọng dụng lần nữa.
Yến Triệu Ca không quan tâm nói:
- Không sao, hắn luyện kiếm, tay phải không được thì luyện tay trái.
A Hổ gãi đầu một cái nói:
- Công tử?
- Lúc ta tiềm tu trong Vân Triệu Sơn, thường ngày ngươi thu nhận tin tức, sau đó báo cho ta.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca hơi ngưng lại:
- Còn nhớ rõ trong Thiên Lôi Điện, có tin tức gì đáng giá sao?
A Hổ chợt tỉnh:
- Vừa rồi công tử đột nhiên nhắc tới cha con Lâm Chu...
Lâm Chu, cùng Yến Thiểm hợp xưng là Điện Thiểm Lôi Minh, là một nhân vật thiên tài của Thiên Lôi Điện.
Đồng thời, xuất thân của hắn cũng bất phàm, cha hắn là một vị Đại trưởng lão quyền cao chức trọng của Thiên Lôi Điện.
Trong Thông Thiên Hội Minh ba năm trước, Lâm Chu cùng Yến Triệu Ca được xưng là Tứ công tử đương thời, phong hào là Lôi Minh công tử.
Không giống như đám người Từ Phi, Lục Vấn, Yến Triệu Ca của Quãng Thừa Sơn, hay Đường Vĩnh Hạo, Tiêu Thăng, Triều Nguyên Long của Đại Nhật Thánh Tông đều là "nhất chi độc tú" trong thế hệ trẻ.
Lâm Chu cùng Yến Thiểm, chân chính cùng lứa tuổi, đấu với nhau từ thời niên thiếu đến bây giờ.
Trên đầu mỗi người, là hai vị Đại trưởng lão đứng đầu Thiên Lôi Điện, đồng dạng cũng là đối thủ cạnh tranh.
Giống như Tông chủ Đại Nhật Thánh Tông, Hoàng Húc cùng Phổ Chiếu Quân, hay Phương Chuẩn cùng Yến Địch như bây giờ.
Cha của Lâm Chu, cùng sư phụ củaYến Thiểm, một mực cạnh tranh chức vị điện chủ tiếp theo của Thiên Lôi Điện.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Lão cha nhà Lâm Chu, ở trong cạnh tranh vẫn rơi vào hạ phong, hơn nữa còn rất xấu, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có tám chín phần mười là sư phụ của Yến Thiểm thắng, đồng thời rất nhanh sẽ có kết quả.
- Nếu là như vậy, Yến Thiểm muốn chết, ta không ngại thành toàn cho hắn.
- Kể từ đó, thế hệ trẻ tuổi của Thiên Lôi Điện, Lâm Chu không nói đứng đầu, nhưng môn hạ của sư phụ Yến Thiểm, trong thời gian ngắn rất khó tìm ra vãn bối nào chống lại được Lâm Chu.
- Tuy rằng tác dụng có hạn, nhưng tốt xấu cũng cấp cho lão cha của Lâm Chu thêm một con ngựa, không dễ dàng thua cuộc.
Tranh chấp nội bộ càng rắc rối, càng làm Thiên Lôi Điện tranh luận nhiều, đối với Quảng Thừa Sơn mà nói là một chuyện tốt.
A Hổ hiểu rõ gật đầu:
- Nhưng gần đây tranh chấp nội bộ trong Thiên Lôi Điện dường như đột nhiên xảy ra biến hóa.
- Cha của Lâm Chu, liên tục xuất ra diệu chiêu, từ từ san bằng thế cục, tiếng nói và lực ảnh hưởng trong Thiên Lôi Điện bay lên thẳng tắp, thậm chí vượt qua lúc trước.
- Bản thân Lôi Minh công tử Lâm Chu, tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, đem Yến Thiểm bỏ lại phía sau.
- Thế cục cạnh tranh nghịch chuyển, cha của Lâm Chu chiếm thượng phong, nếu Yến Thiểm chết, sư phụ của hắn sẽ cạnh tranh rơi vào bất lợi...
Sai khi thu thập tốt Vân Trận Linh Hoa, Yến Triệu Ca cẩn thận đem bảo tồn:
- Không sai, đè mạnh giúp yếu, làm hai bên duy trì trạng thái giằng co, đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt.
- Về phần Yến Thiểm, trước tiên hắn phải dưỡng thương, sau đó phải luyện kiếm tay trái thật tốt, nhưng khi đó, đối thủ hàng đầu của hắn chính là Lâm Chu.
Yến Triệu Ca nhướng nhướng mắt:
- Ta có dự cảm, cho dù chúng ta hay người khác cố ý giúp sư phụ của Yến Thiểm đi nữa, thì ưu thế của cha con Lâm Chu vẫn càng lúc càng lớn.
- Ngày tháng tốt đẹp của thầy trò Yến Thiểm, đã chấm dứt.
A Hổ nghi hoặc hỏi:
- Công tử, vì sao a?
Yến Triệu Ca nói:
- Dự cảm mà thôi, nói không rõ được.
Hắn cất giữa Vân Trận Linh Hoa vào hộp rồi giao cho A Hổ nói:
- Khiêm tốn cẩn thận, tận lực không kinh động người khác, nhanh chóng đưa về Quảng Thừa Sơn đi.
A Hổ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta là mục tiêu quá rõ ràng, dễ làm người khác chú ý, ngược lại không bằng người khác đưa về.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Ngươi an bài tốt là được, chỉ cần nhớ vật này rất trọng yếu, phải giao đến tận tay của cha ta.
A Hổ nói vâng, sau đó đi an bài chuyện này.
Yến Triệu Ca nhìn A Hổ rời đi, có mấy lời hắn không tiện nói rõ cho A Hổ biết.
Về chuyện cha con Lâm Chu cường thế quật khởi, Yến Triệu Ca kỳ thật không chỉ dự cảm.
Kết hợp với một chút tình báo hắn có, Yến Triệu Ca có nhiều suy đoán.
- Lâm Chu, thú vị...
Yến Triệu Ca nhướng mày, trong đầu đồng thời hiện lên nhiều ý niệm.
Trong trí nhớ của nguyên chủ thân thể này, lần Thông Thiên Hội Minh ba năm trước, Yến Thiểm bế quan không có tham gia, nhưng Lôi Minh công tử Lâm Chu, hắn có gặp qua.
Nhưng, trước mắt Yến Triệu Ca lúc này mơ hồ có một bóng người trùng hợp với Lâm Chu.
- Tản ra, tìm kỹ Đông Lặc Tuyết Sơn, Điện Thiểm Lôi Minh của Thiên Lôi Điện đồng thời xuất hiện một chỗ, tất nhiên có chuyện.
Yến Triệu Ca suy nghĩ một chút, sau đó phục hồi lại tinh thần, phân phó thủ hạ.
Người khác giao thủ cùng đệ tử của Thiên Lôi Điện trong vài chiêu liền phân ra thắng bại, người thắng thường là Võ giả Thiên Lôi Điện.
Thời gian càng lâu, phần thắng của Võ giả Thiên Lôi Điện càng thấp, thắng lợi đều là tốc thắng, bại trận phần lớn là do khổ chiến thời gian dài.
Nếu như đối thủ không dùng cảnh giới đè người, như hôm nay, Võ giả Thiên Lôi Điện bị địch nhân cùng cảnh giới đánh bại, toàn bộ Bát Cực Đại Thế Giới chưa bao giờ thấy qua?
Yến Triệu Ca đứng yên đó, lúc này tay phải cùa Yến Thiểm mới từ không trung rơi xuống.
Cánh tay bị chặt của hắn vẫn nắm Tử Kim Lôi Kiếm, Tử Kim Lôi Kiếm rất có linh tính, chủ động mang theo cánh tay cụt bay về.
Nhưng Tử Kim Lôi Kiếm vừa muốn động, Bích Long Linh Kiếm của Yến Triệu Ca liền bay tới, lóe lên thanh quang, trấn áp Tử Kim Lôi Kiếm.
Dưới Cương khí chấn động, năm ngón tay của cánh tay cụt buông lỏng.
Yến Thiểm căm tức nhìn Yến Triệu Ca:
- Ngươi...
Yến Triệu Ca thản nhiên, cầm lấy Bích Long Linh Kiếm cùng Tử Kim Lôi Kiếm.
Yến Thiểm đang trọng thương, không cách nào tập trung tinh thần lực, câu thông Tử Kim Lôi Kiếm, nên Tử Kim Lôi Kiếm muốn làm loạn đi nữa cũng bị Bích Long Linh Kiếm trấn áp dễ dàng.
Yến Triệu Ca bình tĩnh nói:
- Vận khí của ngươi tốt, trở về nên cám ơn cha con Lâm Chu.
Yến Thiểm nghe vậy không khỏi ngạc nhiên.
Yến Triệu Ca không để ý tới hắn nữa, thu Tử Kim Lôi Kiếm, xoay người đi đến Vân Trận Linh Hoa, hướng A Hổ phất tay một cái.
A Hổ nhe răng cười, cùng một đám Võ giả hắc y, đi tới đám người Yến Mẫn.
Sắc mặt của đám người Yến Mẫn tái nhợt, lúc này mới nhớ trước đó Yến Triệu Ca đã nói, nhưng giờ muốn phản kháng, làm sao là đối thủ của đám người A Hổ?
Yến Triệu Ca không để ý tới đám người Triệu châu Yến gia đang la hét thảm thiết, cùng sắc mặt lúc trắng lúc xanh của Yến Thiểm, hắn tự mình đi hái Vân Trận Linh Hoa.
Lưu lại một mảnh máu tươi, đám người Yến Thiểm chật vật chạy trốn.
Lão già che chở Yến Mẫn, trước khi đi, không để ý đến sắc mặt khó coi của Yến Thiểm, đột nhiên nói:
- Lôi Minh công tử cũng đang ở Đông Lặc Tuyết Sơn!
Yến Triệu Ca nghe vậy, vẻ mặt không thây đổi chút nào, làm cho lão già kia thất vọng.
A Hổ trở lại bên cạnh Yến Triệu Ca.
- Công tử, vừa rồi tên Yến Thiểm kia động thủ, rõ ràng mang theo sát ý với ngài...
Yến Triệu Ca vừa cẩn thận thu thập Linh Hoa, vừa nói:
- Thả hắn có chút tác dụng, cánh tay cụt kia, hắn mang đi rồi sao?
A Hổ đáp:
- Mang đi, nếu xử lý kịp thời, có khả năng trở về, nhưng là Võ giả, tay phải rất khó trọng dụng lần nữa.
Yến Triệu Ca không quan tâm nói:
- Không sao, hắn luyện kiếm, tay phải không được thì luyện tay trái.
A Hổ gãi đầu một cái nói:
- Công tử?
- Lúc ta tiềm tu trong Vân Triệu Sơn, thường ngày ngươi thu nhận tin tức, sau đó báo cho ta.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca hơi ngưng lại:
- Còn nhớ rõ trong Thiên Lôi Điện, có tin tức gì đáng giá sao?
A Hổ chợt tỉnh:
- Vừa rồi công tử đột nhiên nhắc tới cha con Lâm Chu...
Lâm Chu, cùng Yến Thiểm hợp xưng là Điện Thiểm Lôi Minh, là một nhân vật thiên tài của Thiên Lôi Điện.
Đồng thời, xuất thân của hắn cũng bất phàm, cha hắn là một vị Đại trưởng lão quyền cao chức trọng của Thiên Lôi Điện.
Trong Thông Thiên Hội Minh ba năm trước, Lâm Chu cùng Yến Triệu Ca được xưng là Tứ công tử đương thời, phong hào là Lôi Minh công tử.
Không giống như đám người Từ Phi, Lục Vấn, Yến Triệu Ca của Quãng Thừa Sơn, hay Đường Vĩnh Hạo, Tiêu Thăng, Triều Nguyên Long của Đại Nhật Thánh Tông đều là "nhất chi độc tú" trong thế hệ trẻ.
Lâm Chu cùng Yến Thiểm, chân chính cùng lứa tuổi, đấu với nhau từ thời niên thiếu đến bây giờ.
Trên đầu mỗi người, là hai vị Đại trưởng lão đứng đầu Thiên Lôi Điện, đồng dạng cũng là đối thủ cạnh tranh.
Giống như Tông chủ Đại Nhật Thánh Tông, Hoàng Húc cùng Phổ Chiếu Quân, hay Phương Chuẩn cùng Yến Địch như bây giờ.
Cha của Lâm Chu, cùng sư phụ củaYến Thiểm, một mực cạnh tranh chức vị điện chủ tiếp theo của Thiên Lôi Điện.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Lão cha nhà Lâm Chu, ở trong cạnh tranh vẫn rơi vào hạ phong, hơn nữa còn rất xấu, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có tám chín phần mười là sư phụ của Yến Thiểm thắng, đồng thời rất nhanh sẽ có kết quả.
- Nếu là như vậy, Yến Thiểm muốn chết, ta không ngại thành toàn cho hắn.
- Kể từ đó, thế hệ trẻ tuổi của Thiên Lôi Điện, Lâm Chu không nói đứng đầu, nhưng môn hạ của sư phụ Yến Thiểm, trong thời gian ngắn rất khó tìm ra vãn bối nào chống lại được Lâm Chu.
- Tuy rằng tác dụng có hạn, nhưng tốt xấu cũng cấp cho lão cha của Lâm Chu thêm một con ngựa, không dễ dàng thua cuộc.
Tranh chấp nội bộ càng rắc rối, càng làm Thiên Lôi Điện tranh luận nhiều, đối với Quảng Thừa Sơn mà nói là một chuyện tốt.
A Hổ hiểu rõ gật đầu:
- Nhưng gần đây tranh chấp nội bộ trong Thiên Lôi Điện dường như đột nhiên xảy ra biến hóa.
- Cha của Lâm Chu, liên tục xuất ra diệu chiêu, từ từ san bằng thế cục, tiếng nói và lực ảnh hưởng trong Thiên Lôi Điện bay lên thẳng tắp, thậm chí vượt qua lúc trước.
- Bản thân Lôi Minh công tử Lâm Chu, tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, đem Yến Thiểm bỏ lại phía sau.
- Thế cục cạnh tranh nghịch chuyển, cha của Lâm Chu chiếm thượng phong, nếu Yến Thiểm chết, sư phụ của hắn sẽ cạnh tranh rơi vào bất lợi...
Sai khi thu thập tốt Vân Trận Linh Hoa, Yến Triệu Ca cẩn thận đem bảo tồn:
- Không sai, đè mạnh giúp yếu, làm hai bên duy trì trạng thái giằng co, đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt.
- Về phần Yến Thiểm, trước tiên hắn phải dưỡng thương, sau đó phải luyện kiếm tay trái thật tốt, nhưng khi đó, đối thủ hàng đầu của hắn chính là Lâm Chu.
Yến Triệu Ca nhướng nhướng mắt:
- Ta có dự cảm, cho dù chúng ta hay người khác cố ý giúp sư phụ của Yến Thiểm đi nữa, thì ưu thế của cha con Lâm Chu vẫn càng lúc càng lớn.
- Ngày tháng tốt đẹp của thầy trò Yến Thiểm, đã chấm dứt.
A Hổ nghi hoặc hỏi:
- Công tử, vì sao a?
Yến Triệu Ca nói:
- Dự cảm mà thôi, nói không rõ được.
Hắn cất giữa Vân Trận Linh Hoa vào hộp rồi giao cho A Hổ nói:
- Khiêm tốn cẩn thận, tận lực không kinh động người khác, nhanh chóng đưa về Quảng Thừa Sơn đi.
A Hổ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta là mục tiêu quá rõ ràng, dễ làm người khác chú ý, ngược lại không bằng người khác đưa về.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Ngươi an bài tốt là được, chỉ cần nhớ vật này rất trọng yếu, phải giao đến tận tay của cha ta.
A Hổ nói vâng, sau đó đi an bài chuyện này.
Yến Triệu Ca nhìn A Hổ rời đi, có mấy lời hắn không tiện nói rõ cho A Hổ biết.
Về chuyện cha con Lâm Chu cường thế quật khởi, Yến Triệu Ca kỳ thật không chỉ dự cảm.
Kết hợp với một chút tình báo hắn có, Yến Triệu Ca có nhiều suy đoán.
- Lâm Chu, thú vị...
Yến Triệu Ca nhướng mày, trong đầu đồng thời hiện lên nhiều ý niệm.
Trong trí nhớ của nguyên chủ thân thể này, lần Thông Thiên Hội Minh ba năm trước, Yến Thiểm bế quan không có tham gia, nhưng Lôi Minh công tử Lâm Chu, hắn có gặp qua.
Nhưng, trước mắt Yến Triệu Ca lúc này mơ hồ có một bóng người trùng hợp với Lâm Chu.
- Tản ra, tìm kỹ Đông Lặc Tuyết Sơn, Điện Thiểm Lôi Minh của Thiên Lôi Điện đồng thời xuất hiện một chỗ, tất nhiên có chuyện.
Yến Triệu Ca suy nghĩ một chút, sau đó phục hồi lại tinh thần, phân phó thủ hạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.