Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 140: Thánh binh tàn phiến

Bát Nguyệt Phi Ưng

05/12/2016

Đông Lặc Tuyết Sơn rất rộng, nhưng chuyện lạ khiến người khác chú ý cũng có hạn.

Không lâu sau, Võ giả hắc y trở lại hồi báo, trong quần sơn phía nam có linh khí lưu chuyển khác thường.

Dường như có một tòa Linh trận cường đại tồn tại.

Yến Triệu Ca cùng A Hổ liền chạy tới, lúc đến gần, Yến Triệu Ca nhướng mày nói:

- Thật sự có một tòa Linh trận thật lớn.

Nếu cảm nhận tỉ mỉ, có thể phát hiện cường độ khí tức của Linh trận, đang từ thấp lên cao, không ngừng tăng lên.

A Hổ há miệng cười nói:

- Công tử, khí tức ba động như thế này, không phải là trận pháp do người mời bày, mà là cổ trận đã có từ trước!

- Bình thường ẩn dấu, làm người khác không phát hiện.

- Hiện tại bị người nào đó kích động, Linh trận mới mở ra, lực lượng tăng lên hình thành kết giới, dần dần đạt tới toàn thịnh.

A Hổ xoa xoa bàn tay to, nhe răng híp mắt cười:

- Cái này có thể là di tích động phủ do tiền bối qua đời lưu lại, lần này chúng ta thật may mắn, vừa vặn gặp phải, thực sự là dịp may hiếm có.

Yến Triệu Ca cảm nhận trận pháp ba động tỉ mỉ, trong lòng cân nhắc:

"Sau Đại Phá Diệt, người của Bát Cực Đại Thế Giới lưu lại di tích, không tính là quá cổ xưa, ít nhất không cổ xưa bằng di tích của Băng Long Võ Thánh."

"Người lưu lại di tích này cũng không phải Thánh cảnh, nhưng Linh trận này có mấy phần tạo nghệ, ẩn mà không phát."

"Cho dù hiện tại bị người khác xúc động, linh khí ba động vẫn không chế trong phạm vi mấy ngọn núi, nếu không phải ta cố ý phái người đi tìm kiếm, khoảng cách như vậy cũng không cách nào phát hiện."

Yến Triệu Ca suy nghĩ, quay đầu nhìn A Hổ đang cao hứng nói:

- Người nói là có người xúc động làm trận pháp khởi động, điều này chứng tỏ có người nhanh chân đến trước.

A Hổ thô lỗ cười:

- Có người nhanh chân đến trước, thì công tử ngài cũng có thể người sau vượt lên người trước nha.

- Yến Thiểm trọng thương rút đi, hơn phân nửa là Lôi Minh công tử Lâm Chu kia đi?

Hắn xoa xoa bàn tay nói:

- Di tích động phủ như vậy, tuy thời gian khá xa, hơn phân nửa cũng còn thủ đoạn phòng thủ, cho dù Lâm Chu đi vào trước, muốn phá giải phòng ngự này cũng không dễ, ngược lại giúp chúng ta dọn đường.

- Công tử, Linh trận mới vận chuyển không bao lâu, chúng ta đi vào còn kịp, bằng không sẽ bị chặn ở bên ngoài a.

Yến Triệu Ca híp mắt suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Đi, thăm dò trước rồi bàn lại.

Một đám Võ giả hắc y lưu lại bên ngoài, Yến Triệu Ca cùng A Hổ đi vào, men theo dòng chảy của linh khí, tìm được trung tâm của Linh trận, cũng là một động quật bằng băng.

Kiểm tra một vòng, xác định không có người mai phục, Yến Triệu Ca cùng A Hổ liền đi vào động quật.



Lực lượng của Linh trận càng ngày càng mạnh, dần dần đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài.

Yến Triệu Ca cũng không lo lắng đường lui bị cắt đứt, chỉ cần nắm giữ đầu mối của trận pháp, thì muốn ra ngoài cũng không khó khăn gì.

Bên trong động quật, ba bước một nguy, năm bước một hiểm, cơ quan phức tạp, làm Yến Triệu Ca và A Hổ phải lên tinh thần.

Đi qua đường hầm bằng băng thật dài, sau đường hầm, hai người tiến vào một căn phòng.

- Công tử, cẩn thận!

Vẻ mặt của A Hổ nghiêm túc, không cười cợt chút nào.

Yến Triệu Ca gật đầu, ánh mắt nhìn chăm chú vào hàn vụ dày đặc trước mắt.

Sương mù bao phủ khắp nơi, làm không gian giống như bị thác loạn.

Yến Triệu Ca đi tới theo một hướng, đi rất xa nhưng vẫn không gặp được vách tường, trước mặt trống không.

Dưới hàn vụ bao phủ, cả căn phòng này trở nên vô cùng lớn, như biến thành một mê cung rắc rối phức tạp.

A Hổ đi theo sát Yến Triệu Ca, một tấc không rời.

Sương mù trước mắt dày đặc, lấy thị lực của Yến Triệu Ca cùng A Hổ, tuy không đến mức giơ tay không thấy năm ngón, nhưng cũng chỉ thấy được khoảng cách có hạn.

Lúc này, mặt băng dưới chân hai người chấn động, trong hàn vụ, mười mấy thân ảnh như ẩn như hiện chậm rãi mọc lên từ dưới đất.

Băng Tinh Thủ Vệ, cự nhân do băng tuyết tạo thành.Thân thể do băng tuyết tạo thành rất khôi ngô cao lớn, toàn thân phát ra lực lượng ba động mãnh liệt, tuy động tác có vẻ cứng ngắc, nhưng lực lượng rất trầm trọng, làm người khác không cách nào khinh thường được.

Những Băng Tinh Thủ Vệ này dù không có chút Cương khí nào, nhưng lực lượng rất kinh khủng, lực phá hoại ẩn chứa trong thân thể còn mạnh hơn trong cơ thể huyết nhục.

Nguồn gốc của chúng là từ Linh trận cùng hàn vụ, cho dù bị phá hư, trãi qua một đoạn thời gian, cũng có thể sinh ra từ hàn vụ một lần nữa.

Yến Triệu Ca hơi nhướng mày nói:

- Nguyên lai là di tích động phủ của Đại Bi lão nhân.

A Hổ liên tục gật đầu nói:

- Hàn Vụ Mê Trận, Băng Tinh Thủ Vệ, đúng là thủ bút của Đại Bi lão nhân.

Đại Bi lão nhân khi còn sống, cách hiện tại rất lâu, nhưng năm xưa cũng có danh tiếng không nhỏ, lưu lại không ít truyền thuyết cho hậu nhân tưởng nhớ.

Mà chuyện truyền kỳ đặc sắc nhất trong đó, chính là có tin đồn rằng, Đại Bi lão nhân nắm giữ một Thánh binh tàn phiến.

Có người nói, đó là một kiện Thánh binh tồn tại trước Đại Phá Diệt, bởi vì Đại Phá Diệt mà gặp nạn.

Mặc dù chỉ là tàn phiến, nhưng uy lực cũng rất mạnh mẽ.

Nếu không tính lực lượng, đem làm tài liệu, cũng là dị bảo hiếm có.

Năm đó vì chuyện này, mà Đại Bi lão nhân bị người vây công, thật vất vả mới thoát khỏi, từ nay về sau liền ẩn cư, không hiện thế nữa.

- Xem ra chỗ này là nơi Đại Bi lão nhân ẩn cư.



A Hổ không sợ mà còn mừng rỡ nói:

- Công tử, Thánh binh tàn phiến không phải chuyện đùa, lần này thật sự may mắn.

Yến Triệu Ca suy nghĩ một chút rồi nói:

- Đại Bi lão nhân nếu không đột phá Thánh cảnh, bây giờ hẳn sớm qua đời.

A Hổ há miệng nói:

- Nếu hắn thành Võ Thánh, còn ẩn cư nơi này làm gì.

A Hổ vừa nói, vừa đánh một quyền nát bấy Băng Tinh Thủ Vệ:

- Ta ngăn chặn ở đây, công tử có thế phá hàn vụ này không?

Yến Triệu Ca nói:

- Phá giải hàn vị này không khó, nhưng không có nghĩa phá giải hàn vụ là mọi chuyện thuận lợi.

- Theo ta quan sát, thì nơi này có hai tầng.

- Một tầng là hàn băng, mượn hoàn cảnh của Đông Lặc Tuyết Sơn, một tầng khác hơn phân nửa là một thế giới lửa, rất có thể tiếp tục đi sâu xuống, mượn địa mạch hỏa khí, không chừng đụng phải nham tương dưới lòng đất.

A Hổ bừng tỉnh:

- A, đúng rồi, năm đó Đại Bi lão nhân được người đời công nhận là băng hỏa cùng tu.

Yến Triệu Ca nói:

- Hành động theo ta, ta phá trận, ngươi yểm hộ.

A Hổ thô lỗ cười nói:

- Vâng, công tử.

Hai người không nói lời vô ích, bắt đầu động thủ.

Cùng lúc đó, trong một chỗ vắng có người đang nhìn chăm chú Yến Triệu Ca cùng A Hổ.

Đó là một thanh niên tuấn lãng, vẻ mặt trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén, trang phục tương tự như Yến Thiểm, là trang phục đệ tử đích truyền của Thiên Lôi Điện.

Nếu như Yến Triệu Ca cùng Yến Thiểm ở đây, lập tức có thể nhận ra thân phận của thanh niên này

Lôi Minh công tử, Lâm Chu!

Lâm Chu lúc này ở một nơi, phân nửa là liệt hỏa, phân nửa là hàn băng, linh khí hội tụ, rõ ràng chính là đầu mối Linh trận của Đại Bi lão nhân.

Hắn xuyên qua quang ảnh treo trên bầu trời, nhìn chăm chú vào Yến Triệu Ca.

- Quảng Thừa công tử, Yến Triệu Ca...

Lâm Chu lẩm bẩm nói:

- Để ta xem, ngươi có phải giống ta hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook