Chương 56
Angels yuki
10/05/2017
8h tối
Tại Nhật Bản
Bầu trời về đêm, ánh trăng chiếu rọi qua khe cứa sổ, có một con người đang cắm cúi vào công việc, âm thanh im lặng không tiếng động, thỉnh thoảng nghe tiếng bút sột xoạt, hắn khẽ nhíu mi khi thấy cái hợp đồng không hợp lý, bỏ ra một bên hắn tiếp tục công việc đang dang dở. Điện thoại đột nhiên vang lên, hắn nhìn tên hiển thị màn hình, mi tâm khẽ động, ấn nút nghe, chưa trả lời được câu nào đầu dây bên kia đã dành lời nói trước
- Này lão đại. Anh đang ở đâu vậy
Kan tra hỏi hắn
Đôi mày khẽ nhíu chặt lại, âm thanh cực lạnh vang lên
- Chuyện gì
Hôm nay người này có vấn đề hay sao tự dưng gọi cho hắn, chắc hôm nay đầu óc có vấn đề
- À. Tại tao có chuyện để báo với mày thôi. Chắc mày không muốn nghe thì phải
Kan làm giọng buồn bã khi hắn nói chuyện lạnh nhạt với anh
- Vào chủ đề
Vẫn câu nói đấy không có tý độ ấm nào, giọng điệu càng lạnh nhạt hơn
Kan biết lần này làm hắn giận thật rồi, dù biết kết cục vẫn như cũ, nhưng anh vẫn muốn trêu tức hắn
- Chuyện mày giao cho tao, tao đã tra ra. Đúng như mày dự đoán vào ngày mai 10h tối ở bãi đất trống tại Nhật, bọn hắn giao nửa số hàng cho lão hồ ly Vương Tấn. Nhưng cuộc điều tra này làm tao khá bất ngờ là Rin cũng đứng sau vụ này
Kan thao thao bất tuyệt nói về thành tích điều tra mà hắn giao cho, nhưng càng về sau giọng nói càng nhỏ như sợ hắn trách phạt
Hắn cũng không bất ngờ là mấy vì hắn đã đoán được từ trước Rin có liên quan đến lão hồ ly Vương Tấn kia, kẻ mà hắn hận nhất trên đời. Hắn im lặng làm Kin lo sợ mình nói sai điều gì đó nên gấp gáp nói
- Này. Chắc tao điều tra sai xót chỗ nào đó. Để tao điều tra lại rồi báo lại với mày sau
Hắn biết Kan không điều tra sai mà có kẻ đã cố tình để lộ thông tin ra ngoài để cho bọn hắn điều tra được. Phải chăng đây là cái bẫy lắp đặt sẵn để bọn hắn tự đâm đầu vào. Hắn không mặn không nhạt nói
- Chuyện đấy bỏ qua đi. Kan điều tra bên Mỹ lão hồ ly kia có động tĩnh gì không
Hắn bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ, nếu đó là cái bẫy lắp đặt cho bọn hắn thì hắn cũng phải đáp lại cho lão một cái lễ thật lớn có qua có lại. Khóe môi khẽ cong lén một đường cong lạnh làm Kin ở đầu dây bên kia khẽ rùng mình
- Được đợi tao 2 phút
Kin trả lời dứt khoát bàn tay linh động điều khiển máy tính, một loạt con chữ số xuất hiện trên màn hình, ánh mắt Kan căng ra như không thể tin nổi nói
- Kin hacker đứng đầu thế giới tuyên bố, từ ngày mai sẽ về ở ẩn không liên quan đến thế giới ngầm chúng ta nữa. Còn nữa thông tin của lão hồ ly kia cũng vào ngày mai, chênh lệch nhau 30 phút tại khu tổng bộ của Mỹ lão làm một cuộc giao dịch bán lô vũ khí lão cướp được của chúng ta ra đấu giá thị trường. Trời ơi còn nhiều thông tin khác nữa mày mở mail ra tao gửi cho mà đọc
Chưa đến một phút máy hắn đã nhận được. Khi hắn xem xong nụ cười trên khoé môi ngày càng đậm " xem ra ngày mai ông không rảnh rỗi rồi, ông tự cho mình là thông minh mà không lường trước được hậu quả của nó. Gậy ông lại đập lưng ông "
Còn nó sau khi tung xong thông tin, nụ cười của nó ngày càng lạnh hơn "Vương Tấn à Vương Tấn, ông chuẩn bị tinh thần ngày mai đi nợ máu phải trả bằng máu"
* * * * *
* * * * *
* * * * *
Hạnh phúc …..
• Không phải lúc nào nó cũng xây được
bằng tiếng cười…
. . .Mà. . .
• Nó được xây bằng cả những giọt nước mắt…
• Những lúc cãi nhau…
• Giận nhau…
• Rồi liệu có tha thứ cho nhau…
Và là cả thử thách của thời gian khi ko
được ở bên nhau.
Tại Nhật Bản
Bầu trời về đêm, ánh trăng chiếu rọi qua khe cứa sổ, có một con người đang cắm cúi vào công việc, âm thanh im lặng không tiếng động, thỉnh thoảng nghe tiếng bút sột xoạt, hắn khẽ nhíu mi khi thấy cái hợp đồng không hợp lý, bỏ ra một bên hắn tiếp tục công việc đang dang dở. Điện thoại đột nhiên vang lên, hắn nhìn tên hiển thị màn hình, mi tâm khẽ động, ấn nút nghe, chưa trả lời được câu nào đầu dây bên kia đã dành lời nói trước
- Này lão đại. Anh đang ở đâu vậy
Kan tra hỏi hắn
Đôi mày khẽ nhíu chặt lại, âm thanh cực lạnh vang lên
- Chuyện gì
Hôm nay người này có vấn đề hay sao tự dưng gọi cho hắn, chắc hôm nay đầu óc có vấn đề
- À. Tại tao có chuyện để báo với mày thôi. Chắc mày không muốn nghe thì phải
Kan làm giọng buồn bã khi hắn nói chuyện lạnh nhạt với anh
- Vào chủ đề
Vẫn câu nói đấy không có tý độ ấm nào, giọng điệu càng lạnh nhạt hơn
Kan biết lần này làm hắn giận thật rồi, dù biết kết cục vẫn như cũ, nhưng anh vẫn muốn trêu tức hắn
- Chuyện mày giao cho tao, tao đã tra ra. Đúng như mày dự đoán vào ngày mai 10h tối ở bãi đất trống tại Nhật, bọn hắn giao nửa số hàng cho lão hồ ly Vương Tấn. Nhưng cuộc điều tra này làm tao khá bất ngờ là Rin cũng đứng sau vụ này
Kan thao thao bất tuyệt nói về thành tích điều tra mà hắn giao cho, nhưng càng về sau giọng nói càng nhỏ như sợ hắn trách phạt
Hắn cũng không bất ngờ là mấy vì hắn đã đoán được từ trước Rin có liên quan đến lão hồ ly Vương Tấn kia, kẻ mà hắn hận nhất trên đời. Hắn im lặng làm Kin lo sợ mình nói sai điều gì đó nên gấp gáp nói
- Này. Chắc tao điều tra sai xót chỗ nào đó. Để tao điều tra lại rồi báo lại với mày sau
Hắn biết Kan không điều tra sai mà có kẻ đã cố tình để lộ thông tin ra ngoài để cho bọn hắn điều tra được. Phải chăng đây là cái bẫy lắp đặt sẵn để bọn hắn tự đâm đầu vào. Hắn không mặn không nhạt nói
- Chuyện đấy bỏ qua đi. Kan điều tra bên Mỹ lão hồ ly kia có động tĩnh gì không
Hắn bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ, nếu đó là cái bẫy lắp đặt cho bọn hắn thì hắn cũng phải đáp lại cho lão một cái lễ thật lớn có qua có lại. Khóe môi khẽ cong lén một đường cong lạnh làm Kin ở đầu dây bên kia khẽ rùng mình
- Được đợi tao 2 phút
Kin trả lời dứt khoát bàn tay linh động điều khiển máy tính, một loạt con chữ số xuất hiện trên màn hình, ánh mắt Kan căng ra như không thể tin nổi nói
- Kin hacker đứng đầu thế giới tuyên bố, từ ngày mai sẽ về ở ẩn không liên quan đến thế giới ngầm chúng ta nữa. Còn nữa thông tin của lão hồ ly kia cũng vào ngày mai, chênh lệch nhau 30 phút tại khu tổng bộ của Mỹ lão làm một cuộc giao dịch bán lô vũ khí lão cướp được của chúng ta ra đấu giá thị trường. Trời ơi còn nhiều thông tin khác nữa mày mở mail ra tao gửi cho mà đọc
Chưa đến một phút máy hắn đã nhận được. Khi hắn xem xong nụ cười trên khoé môi ngày càng đậm " xem ra ngày mai ông không rảnh rỗi rồi, ông tự cho mình là thông minh mà không lường trước được hậu quả của nó. Gậy ông lại đập lưng ông "
Còn nó sau khi tung xong thông tin, nụ cười của nó ngày càng lạnh hơn "Vương Tấn à Vương Tấn, ông chuẩn bị tinh thần ngày mai đi nợ máu phải trả bằng máu"
* * * * *
* * * * *
* * * * *
Hạnh phúc …..
• Không phải lúc nào nó cũng xây được
bằng tiếng cười…
. . .Mà. . .
• Nó được xây bằng cả những giọt nước mắt…
• Những lúc cãi nhau…
• Giận nhau…
• Rồi liệu có tha thứ cho nhau…
Và là cả thử thách của thời gian khi ko
được ở bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.