Sứa Biển

Chương 2: hương 2

Khoa đầu moi

04/12/2024

Sau 6 năm trời,

Cậu và anh giờ đã là những người thành đạt,anh giờ là luật sư, công việc ổn định kinh tế cũng ổn định

Cậu thì vẫn đang học, chuyện tình yêu của cả hai vẫn chưa được cha mẹ hai bên biết,cậu sợ nếu cha mẹ biết sẽ đánh cậu thừa sống thiếu c.h.ế.t mất

Anh thì không tính nói với cha mẹ do không có tình cảm với cậu, hôm nay là ngày lễ Valentine, ngày mà những cặp đôi hạnh phúc bên nhau

Nhưng lại là ngày anh buông lời chia tay, tối hôm đấy, khi hai người đang đi chơi với nhau ở khu vui chơi thì anh buông tay cậu

-"Mình chia tay đi" Anh cau mày

-"Chẳng phải ta đang yêu nhau sao? Anh lại trêu em đúng không?" Cậu cười tủm tỉm,nghĩ rằng anh đang nói dối

Anh chợt nhớ ra một số chuyện, nếu giờ chia tay cậu thì chuyện đó không thành được.Anh mỉm cười với cậu rồi lấy hộp sô-cô-la ra

-"Chúc em Valentine vui vẻ! Mãi mãi yêu anh"Anh hôn vào trán cậu

Gò má cậu ửng hồng, cậu nhoẻn miệng cười rồi ôm lấy anh,hai người lại vui cười với nhau đi chơi tiếp

Quen nhau suốt từng ấy năm nhưng anh và cậu chưa từng một lần ân ái hay thậm chí là hôn môi

Tình yêu trong sáng đôi khi lại không phù hợp với nhiều người, cậu muốn anh một lần hôn vào môi nhưng anh luôn lấy lý do để từ chối

Dù buồn nhưng cậu chỉ coi như anh là người nhút nhát không gì hơn, anh thì nói hẳn ra là không ưa cậu, nói đúng hơn là ghét cậu

Nhưng vì cậu còn giá trị để lợi dụng nên anh không thể buông cậu sớm được, từ lúc yêu đến giờ hai người đi chơi với nhau rất ít

Anh luôn lấy lý do bận việc để kiếm cớ đi chơi với Dương Ngọc Diệp, cô giáo năm ấy. Cậu cũng không dám bắt anh đi chơi nên anh cũng không để tâm nữa

Sáng ngày chủ nhật,



Cậu thức dậy trong căn phòng to lớn, cậu đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng,mẹ cậu ngồi ở dưới bếp tay gõ bàn liên tục

Cậu ngồi xuống ghế cất tiếng hỏi

-"Mẹ sao vậy ạ?" Cậu thắc mắc

-"Cha con...Cha con...." Mẹ cậu lắp bắp nói

-"Cha con sao ạ?" Cậu cảm thấy có điềm không lành, mẹ cậu ôm mặt khóc nức nở,bà nói giọng run run

-"Cha con có người tình rồi, hôm qua ta đã gặp ông ấy ở vũ trường, cô ta chính là cô giáo cũ của con!" Bà tức giận mắt mở trừng trừng

-"Cái gì!? Thôi được rồi, con sẽ nói chuyện với cô ta"Cậu bực bội

Hai người chỉ nói chuyện như vậy rồi cậu lại đi học, trường cậu chủ nhật sẽ dạy thêm cho những bạn chưa nắm rõ kiến thức

Cậu không hiểu có thể đến hỏi, khi đang đi trên đường thì cậu thấy anh lái xe phân khối lớn chạy vụt qua

Cậu cũng không muốn đi học muộn nên cũng không quan tâm anh mà đi nhanh hơn, cậu chỉ mất 20 phút để đến trường

Cậu đậu xe vào bãi đỗ rồi bước vào lớp, giáo viên đang đứng bên trong đợi cậu, thầy giáo mỉm cười

-"Thầy là Lãnh Hạo Thiên, giáo viên dạy kèm em hôm nay"

Cậu mỉm cười cúi đầu chào

-"Em là Cường Tiểu An, rất vui được học cùng thầy ạ" Cậu về chỗ mở sách vở ra

Bình thường cậu học với cô giáo khác nhưng hôm nay lại học với thầy giáo khiến cậu có chút ngại ngùng, thầy Thiên thấy hai gò má cậu ửng hồng cũng nở nụ cười

-"Ta học nào, đâu em chưa hiểu phần nào thầy chỉ cho em" Hắn đứng bên cậu nhẹ giọng

-"Dạ....Em chưa hiểu rõ phần mô phân sinh á thầy" Cậu run run



Hắn nhìn cậu tim khẽ đập nhẹ, người hắn thương thật sự đang bên hắn sao, hắn nhận ra hắn yêu cậu nhưng lo là cậu không yêu hắn

Cậu ngồi trong lòng hắn im lặng đọc lại bài, không hiểu thì sẽ ngước lên nói chuyện với hắn để hỏi bài

Hắn nhìn cậu, miệng luôn nở nụ cười, hắn không kìm được mà ôm cậu vào lòng trong vô thức

Cảm giác ấm áp này đột nhiên khiến cậu không muốn buông, hắn nhanh chóng thả cậu ra rồi luống cuống xin lỗi

-"Xin lỗi em nhé! Tôi có hơi ấy" Hắn ngại ngùng ngồi xuống cạnh cậu không dám đứng đằng sau cậu nữa

Cậu cũng ngại ngùng không dám nhìn hắn,hai người cách nhau một khoảng dài

Sau khi học xong cậu đi ra nhà xe, hắn cũng chạy theo sau cậu để xin lỗi chuyện vừa nãy.Hắn vẫn cắn dứt lương tâm

Tới nhà xe, cậu vừa quay lại đã thấy hắn

-"Có chuyện gì sao thầy?" Cậu e thẹn

-"Thầy...Chuyện vừa nãy em cho thầy xin lỗi nhé!" Hắn rụt rè

-"Dạ? Thầy vẫn còn áy náy chuyện đấy ạ? Không sao đâu em không có để bụng chuyện đó đâu ạ" Cậu mỉm cười

-"Ta đi uống cà phê được không? Coi như lời xin lỗi của thầy" Hắn nhìn cậu ngại ngùng

-"Được chứ, ta đi nhanh thôi 9 giờ rồi" Cậu vui vẻ

Hắn không đi xe nên hai người đi xe của cậu,nó là một cái xe địa hình do cậu không biết đi xe máy

Hắn ngồi yên trước để chở cậu, cậu ngồi yên sau vì sợ ngã mà nắm chặt áo hắn.Hai người vui vẻ đạp xe đến quán cà phê

Đã lâu cậu không có cảm giác vui như này,có lẽ là do khi đi với anh hai người chỉ có đi xe ô tô

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sứa Biển

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook