Chương 3
Helen
06/05/2024
Nghe đến được làm người makeup cho Hoa Mạn Nhu đã bất ngờ, bất ngờ tiếp theo là được chính giám đốc Từ Thiên mời đi làm việc với mức lương gấp 2 lần.
- Từ đã, để em suy nghĩ? Thật sao, Kình Phong Hạo anh gạt em đúng không?
- Anh gạt em làm gì? Cứ suy nghĩ kĩ đi, nếu đi làm thì nhắn anh. Mai anh đến đón em đến công ty luôn.
- Được được.
Rồi cô bắt đầu suy nghĩ về những lời nói của Kình Phong Hạo. Cô thuộc nhà khá giả, cha cô lại ở dưới quê một mình, cô thì còn học. Lương gấp đôi sao? Cô chợt nhớ ra lương gấp 2 là bao nhiêu? Liền lấy điện thoại gọi cho Kình Phong Hạo.
- Anh! Lương gấp đôi là bao nhiêu vậy?
- Hoa Mạn Nhu em ấy là diễn viên hạng A, nên người makeup 1 tháng được ít nhất 30- 40 triệu/ tháng.
- Gì? 30 đến 40 triệu 1 tháng cho người makeup á???
- Đúng vậy.
- Em được gấp đôi là từ 60 đến 80 triệu 1 tháng á?
- Đúng!
- Wow! Giám đốc anh đúng là giàu thật đó!
Cô bất ngờ với mức lương của công ty này, đó giờ cô chưa nghe đến chỗ nào cô làm mà có mức lương cao như vậy.
Cô nghĩ: Cao như vậy sao? Được làm với thần tượng, còn có tiền. Mình ngu gì không làm.
- Được, em chấp nhận vào công ty làm. Mai anh đón em nha!
- Được được, mai gặp.
Nói rồi cô lại tung tăng về nhà, nhưng cô nào hay 1 con sói đang đợi thời cơ cô vào công ty mà trả thù cô. Nhiên Hi Hoa chỉ đang vui sướng với mức lương cao đến ngất ngưỡng như thế thôi, quá là ngây thờ rồi Nhiên Hi Hoa à.
- Về đắp chăn ngủ thật ngon rồi tận hưởng cuộc sống nào!
Cô vừa đi vừa nói với tâm trạng hết sức là vui vẻ. Khi về còn ghé ngang cửa hàng tiện lợi kua đồ ăn vặt và trà sữa để tối về nhăm nhi nữa. Cô gái nhỏ 20 tuổi đang bị 1 người 700 tuổi lên kế hoạch trả thù cô, nhưng cô nào hay.
< 7h sáng >
RENGGG!!!
Đồng hồ báo thức cô reo cũng là lúc cô rời khỏi giường để chuẩn bị đi làm. Chuẩn bị xong thì cô bước xuống đã thấy 1 chiếc xe oto đen đã đậu trước cửa. Cô bước xuống rồi như thường lệ cứ vào ghế phụ ngồi không nhìn đến ai mới là người lái.
- Này Hạo Phong, sao nay anh đến đúng lúc vậy? Không phải mọi lần anh bắt em đợi 10 15 phút sao?
Vừa nói cô vừa thắt dây an toàn, nhưng vẫn chưa thấy người kia lên tiếng trả lời. Thế là cô ngước lên.
- Aaa mẹ ơi! Làm hú hồn hà cha nội? Sao anh lại ở đây, còn nữa sao lại biết địa chỉ nhà tôi.
- Quan tâm nhân viên không được sao?
- Chẳng lẽ công ty anh 1 lúc vào 10 người thì anh cũng đi đón 10 người như thế này à?
- Cô đặc biệt!
- Đặc biệt gì chứ không phải anh ghim tôi vụ đá vào mặt anh đấy chứ?
Nghe đến đây mặt anh bỗng tối sầm lại, nhắc đến là tức mà. Tính quay qua trách cô thì đột nhiên.
- Aaa, giám đốc dừng xe dừng xe!!!
Anh bất ngờ nên cũng dừng cho coi xuống. Khi vừa bước xuống cô chạy thẳng đến quán bán bánh sandwich mà chen lấn trong làn người.
Anh cũng khó hiểu sáng sớm ăn sáng phải cực khổ đến thế sao? Đợi cô tâmc 15 phút thì cô ra với 2 bịch bánh sandwich trên tay.
- A! Xin lỗi giám đốc, không chen lấn là nhịn đói đó haha. Đây cái này cho anh.
Nói rồi cô đưa 1 bịch sandwich cho anh, của mình còn lại cũng đang bóc ra. Anh chợt nghĩ con nhóc này cũng không tệ.
Nhưng khi đến công ty thì rất nhiều lời xầm xì rất lơn
- Này, có phải cô nhóc ấy không?
- Hình như là cô ấy đó.
- Còn nhỏ mà gan quá trời quá đất vậy?
- Nhìn cũng dễ thương ghê.
- Hong biết con mắt với mũi giám đốc giờ ra sao rồi?
- ...... vân vân và mây mây
Anh lúc này không chiu nổi mới hét lên.
- IM LẶNG KHÔNG ĐƯỢC HẢ? HAY MUỐN BỊ ĐUỔI VIỆC!!!???
- Từ đã, để em suy nghĩ? Thật sao, Kình Phong Hạo anh gạt em đúng không?
- Anh gạt em làm gì? Cứ suy nghĩ kĩ đi, nếu đi làm thì nhắn anh. Mai anh đến đón em đến công ty luôn.
- Được được.
Rồi cô bắt đầu suy nghĩ về những lời nói của Kình Phong Hạo. Cô thuộc nhà khá giả, cha cô lại ở dưới quê một mình, cô thì còn học. Lương gấp đôi sao? Cô chợt nhớ ra lương gấp 2 là bao nhiêu? Liền lấy điện thoại gọi cho Kình Phong Hạo.
- Anh! Lương gấp đôi là bao nhiêu vậy?
- Hoa Mạn Nhu em ấy là diễn viên hạng A, nên người makeup 1 tháng được ít nhất 30- 40 triệu/ tháng.
- Gì? 30 đến 40 triệu 1 tháng cho người makeup á???
- Đúng vậy.
- Em được gấp đôi là từ 60 đến 80 triệu 1 tháng á?
- Đúng!
- Wow! Giám đốc anh đúng là giàu thật đó!
Cô bất ngờ với mức lương của công ty này, đó giờ cô chưa nghe đến chỗ nào cô làm mà có mức lương cao như vậy.
Cô nghĩ: Cao như vậy sao? Được làm với thần tượng, còn có tiền. Mình ngu gì không làm.
- Được, em chấp nhận vào công ty làm. Mai anh đón em nha!
- Được được, mai gặp.
Nói rồi cô lại tung tăng về nhà, nhưng cô nào hay 1 con sói đang đợi thời cơ cô vào công ty mà trả thù cô. Nhiên Hi Hoa chỉ đang vui sướng với mức lương cao đến ngất ngưỡng như thế thôi, quá là ngây thờ rồi Nhiên Hi Hoa à.
- Về đắp chăn ngủ thật ngon rồi tận hưởng cuộc sống nào!
Cô vừa đi vừa nói với tâm trạng hết sức là vui vẻ. Khi về còn ghé ngang cửa hàng tiện lợi kua đồ ăn vặt và trà sữa để tối về nhăm nhi nữa. Cô gái nhỏ 20 tuổi đang bị 1 người 700 tuổi lên kế hoạch trả thù cô, nhưng cô nào hay.
< 7h sáng >
RENGGG!!!
Đồng hồ báo thức cô reo cũng là lúc cô rời khỏi giường để chuẩn bị đi làm. Chuẩn bị xong thì cô bước xuống đã thấy 1 chiếc xe oto đen đã đậu trước cửa. Cô bước xuống rồi như thường lệ cứ vào ghế phụ ngồi không nhìn đến ai mới là người lái.
- Này Hạo Phong, sao nay anh đến đúng lúc vậy? Không phải mọi lần anh bắt em đợi 10 15 phút sao?
Vừa nói cô vừa thắt dây an toàn, nhưng vẫn chưa thấy người kia lên tiếng trả lời. Thế là cô ngước lên.
- Aaa mẹ ơi! Làm hú hồn hà cha nội? Sao anh lại ở đây, còn nữa sao lại biết địa chỉ nhà tôi.
- Quan tâm nhân viên không được sao?
- Chẳng lẽ công ty anh 1 lúc vào 10 người thì anh cũng đi đón 10 người như thế này à?
- Cô đặc biệt!
- Đặc biệt gì chứ không phải anh ghim tôi vụ đá vào mặt anh đấy chứ?
Nghe đến đây mặt anh bỗng tối sầm lại, nhắc đến là tức mà. Tính quay qua trách cô thì đột nhiên.
- Aaa, giám đốc dừng xe dừng xe!!!
Anh bất ngờ nên cũng dừng cho coi xuống. Khi vừa bước xuống cô chạy thẳng đến quán bán bánh sandwich mà chen lấn trong làn người.
Anh cũng khó hiểu sáng sớm ăn sáng phải cực khổ đến thế sao? Đợi cô tâmc 15 phút thì cô ra với 2 bịch bánh sandwich trên tay.
- A! Xin lỗi giám đốc, không chen lấn là nhịn đói đó haha. Đây cái này cho anh.
Nói rồi cô đưa 1 bịch sandwich cho anh, của mình còn lại cũng đang bóc ra. Anh chợt nghĩ con nhóc này cũng không tệ.
Nhưng khi đến công ty thì rất nhiều lời xầm xì rất lơn
- Này, có phải cô nhóc ấy không?
- Hình như là cô ấy đó.
- Còn nhỏ mà gan quá trời quá đất vậy?
- Nhìn cũng dễ thương ghê.
- Hong biết con mắt với mũi giám đốc giờ ra sao rồi?
- ...... vân vân và mây mây
Anh lúc này không chiu nổi mới hét lên.
- IM LẶNG KHÔNG ĐƯỢC HẢ? HAY MUỐN BỊ ĐUỔI VIỆC!!!???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.