Chương 4
Helen
06/05/2024
Từ Thiên Kỳ la lên 1 tiếng cả công ty liền im lặng không 1 tiếng động, Nhiên Hi Hoa cũng bị tiếng la của anh làm cho giật mình. Cô cũng không dám hó hé gì mà bám theo anh.
Sau khi Từ Thiên Kỳ và Nhiên Hi Hoa đi rồi, cả công ty mới thở phào nhẹ nhỏm.
- Này, làm cách nào mà anh quyền lực được như thế vậy?
- Làm giám đốc!
Từ Thiên Kỳ vừa mở cửa phòng vừa nói, sau đó bước lại ghế giám đốc ngồi chiễm chệ như thế!
- Được rồi, bàn chuyện chính thôi!
Cô đang ngó quanh căn phòng, thì nghe anh nói vậy cũng theo ngồi xuống.
- Chuyện chính? Là chuyện anh muốn tôi vào làm công ty này hả?
- Đúng! Cô đồng ý thì ký vào bản hợp đồng này, coi như chúng ta thành giao.
- Nhưng số tiền lương là thật đúng không? Ai không gạt tôi chứ?
- Cứ xem bản hợp đồng, tôi đã ghi rõ trong đó.
Nói rồi cô cầm lên đọc, đúng là lương cao thật. Không nói không rằng cô dứt khoát kí vào hợp đồng.
- Được coi như thành giao! Bây giờ cô đi làm lun đi.
- Được được, cảm ơn giám đốc. Tôi nhất định sẽ cống hiến cho công ty Từ Thiên này.
Nói rồi cô cũng quay đi, vừa đi vừa nhắn cho Kình Phong Hạo.
- Anh, em kí hợp đồng luôn rồi. Bây giờ em phải xuống đâu đi làm?
- Xong rồi sao? Đợi anh tí!
Chừng 15 phút sau Kình Phong Hạo cũng đến dẫn cô đến phòng của Hoa Mạn Nhu.
- Chị Mạn Nhu!
- A! Chiến thần 1 cước, em đến rồi sao?
- Chiến thần 1 cước gì chứ, em lúc đó cứ nghĩ chị bị sàm sỡ, nên mới...
- Haha em dễ thương thật đó. Cũng cảm ơn em nhé. Em tên là Nhiên Hi Hoa đúng không?
- Dạ vâng ạ! Em là Nhiên Hi Hoa, là 1 fan cứng của chị, mong hợp tác vui vẻ ạ.
Nói rồi cô cúi người xuống rồi chìa tay ra. Hoa Mạn Nhu có vẻ thích thú với cô bé này rồi, nên cứ cười mãi. Rồi Hoa Mạn Nhu cũng đáp lại cái bắt tay ấy.
- Được được, chào em. Hợp tác vui vẻ nhé!
- Dạ!
Thế là xong màn chào hỏi, Kình Phong Hạo hướng dẫn công việc hằng ngày, còn Hoa Mạn Nhu đi nghỉ ngơi 1 tí.
Sau khi được sự chỉ dẫn của Kình Hạo Phong thì cô xem ra việc cũng nhẹ, chỉ có dọn dẹp chỗ trang điểm và làm mấy việc vặt nhỏ thôi.
< 5h chiều >
Khi cô đang chuẩn bị soạn đồ thì Kình Hạo Phong lên tiếng.
- Hi Hoa, em đợi 1 lát. Anh và em cùng về.
- Vâng!. Ngôn Tình Ngược
Hoa Mạn Nhu ở gần đó nên nghe được, cô thắc mắc mối quan hệ giữa Nhiên Hi Hoa và Kình Phong Hạo là gì mà lại thân thiết như thế. Không nhịn được nên Hoa Mạn Nhu đành lên tiếng.
- Này! Mối quan hệ của 2 người là gì mà sao lại thân thiết thế?
Nhiên Hi Hoa nghe thế liền quay đầu vội giải thích, nhưng bị tên Kình Phong Hạo chặn đầu.
- Dạ? Không ạ, em và anh Phong Hạo chỉ là...
- Sao thế? Mạn Nhu đây là ghen sao? Hửm?
Hoa Mạn Nhu bị Kình Phong Hạo trêu ghẹo nên lên tiếng chối bỏ.
- G-Gì? Ai thèm ghen chứ? Tôi với anh là đâu mà phải ghen?
- Vậy sao? Tại tôi thấy bình thường em đến liếc mắt đến tôi còn không thèm cơ mà, cứ nghĩ là em không quan tâm tôi chớ. Thì ra là cũng có haha.
- Im đi tên đáng ghét kia!!!
Bị Kình Phong Hạo trêu ghẹo nên Hoa Mạn Nhu vừa ngại vừa tức không biết trả lời như nào. Đành hứ 1 cái rồi bỏ vào trong.
Kình Phong Hạo thấy được phản ứng có phần đáng yêu này của Hoa Mạn Nhu nhịn không được nên đã nói thành tiếng.
- Đáng yêu như thế sao mà chịu nổi đây trời!
Nhiên Hi Hoa nãy giờ cứ nhìn rồi lên tiếng.
- Sao vậy, anh thấy chị Mạn Nhu đáng yêu sao? Anh muốn giành chị ấy với em đúng không?
- Ấyy, làm gì có chứ. Em không hiểu đâu, đồng nghiệp thân thiết thôi. Đi về thôi!
Nhiên Hi Hoa khó hiểu mà nghĩ.
- Đồng nghiệp bây giờ thân đến vậy sao ta?
Nói rồi cô cũng bước ra về cùng Kình Phong Hạo.
Sau khi Từ Thiên Kỳ và Nhiên Hi Hoa đi rồi, cả công ty mới thở phào nhẹ nhỏm.
- Này, làm cách nào mà anh quyền lực được như thế vậy?
- Làm giám đốc!
Từ Thiên Kỳ vừa mở cửa phòng vừa nói, sau đó bước lại ghế giám đốc ngồi chiễm chệ như thế!
- Được rồi, bàn chuyện chính thôi!
Cô đang ngó quanh căn phòng, thì nghe anh nói vậy cũng theo ngồi xuống.
- Chuyện chính? Là chuyện anh muốn tôi vào làm công ty này hả?
- Đúng! Cô đồng ý thì ký vào bản hợp đồng này, coi như chúng ta thành giao.
- Nhưng số tiền lương là thật đúng không? Ai không gạt tôi chứ?
- Cứ xem bản hợp đồng, tôi đã ghi rõ trong đó.
Nói rồi cô cầm lên đọc, đúng là lương cao thật. Không nói không rằng cô dứt khoát kí vào hợp đồng.
- Được coi như thành giao! Bây giờ cô đi làm lun đi.
- Được được, cảm ơn giám đốc. Tôi nhất định sẽ cống hiến cho công ty Từ Thiên này.
Nói rồi cô cũng quay đi, vừa đi vừa nhắn cho Kình Phong Hạo.
- Anh, em kí hợp đồng luôn rồi. Bây giờ em phải xuống đâu đi làm?
- Xong rồi sao? Đợi anh tí!
Chừng 15 phút sau Kình Phong Hạo cũng đến dẫn cô đến phòng của Hoa Mạn Nhu.
- Chị Mạn Nhu!
- A! Chiến thần 1 cước, em đến rồi sao?
- Chiến thần 1 cước gì chứ, em lúc đó cứ nghĩ chị bị sàm sỡ, nên mới...
- Haha em dễ thương thật đó. Cũng cảm ơn em nhé. Em tên là Nhiên Hi Hoa đúng không?
- Dạ vâng ạ! Em là Nhiên Hi Hoa, là 1 fan cứng của chị, mong hợp tác vui vẻ ạ.
Nói rồi cô cúi người xuống rồi chìa tay ra. Hoa Mạn Nhu có vẻ thích thú với cô bé này rồi, nên cứ cười mãi. Rồi Hoa Mạn Nhu cũng đáp lại cái bắt tay ấy.
- Được được, chào em. Hợp tác vui vẻ nhé!
- Dạ!
Thế là xong màn chào hỏi, Kình Phong Hạo hướng dẫn công việc hằng ngày, còn Hoa Mạn Nhu đi nghỉ ngơi 1 tí.
Sau khi được sự chỉ dẫn của Kình Hạo Phong thì cô xem ra việc cũng nhẹ, chỉ có dọn dẹp chỗ trang điểm và làm mấy việc vặt nhỏ thôi.
< 5h chiều >
Khi cô đang chuẩn bị soạn đồ thì Kình Hạo Phong lên tiếng.
- Hi Hoa, em đợi 1 lát. Anh và em cùng về.
- Vâng!. Ngôn Tình Ngược
Hoa Mạn Nhu ở gần đó nên nghe được, cô thắc mắc mối quan hệ giữa Nhiên Hi Hoa và Kình Phong Hạo là gì mà lại thân thiết như thế. Không nhịn được nên Hoa Mạn Nhu đành lên tiếng.
- Này! Mối quan hệ của 2 người là gì mà sao lại thân thiết thế?
Nhiên Hi Hoa nghe thế liền quay đầu vội giải thích, nhưng bị tên Kình Phong Hạo chặn đầu.
- Dạ? Không ạ, em và anh Phong Hạo chỉ là...
- Sao thế? Mạn Nhu đây là ghen sao? Hửm?
Hoa Mạn Nhu bị Kình Phong Hạo trêu ghẹo nên lên tiếng chối bỏ.
- G-Gì? Ai thèm ghen chứ? Tôi với anh là đâu mà phải ghen?
- Vậy sao? Tại tôi thấy bình thường em đến liếc mắt đến tôi còn không thèm cơ mà, cứ nghĩ là em không quan tâm tôi chớ. Thì ra là cũng có haha.
- Im đi tên đáng ghét kia!!!
Bị Kình Phong Hạo trêu ghẹo nên Hoa Mạn Nhu vừa ngại vừa tức không biết trả lời như nào. Đành hứ 1 cái rồi bỏ vào trong.
Kình Phong Hạo thấy được phản ứng có phần đáng yêu này của Hoa Mạn Nhu nhịn không được nên đã nói thành tiếng.
- Đáng yêu như thế sao mà chịu nổi đây trời!
Nhiên Hi Hoa nãy giờ cứ nhìn rồi lên tiếng.
- Sao vậy, anh thấy chị Mạn Nhu đáng yêu sao? Anh muốn giành chị ấy với em đúng không?
- Ấyy, làm gì có chứ. Em không hiểu đâu, đồng nghiệp thân thiết thôi. Đi về thôi!
Nhiên Hi Hoa khó hiểu mà nghĩ.
- Đồng nghiệp bây giờ thân đến vậy sao ta?
Nói rồi cô cũng bước ra về cùng Kình Phong Hạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.