Sủng Ái Sự Kiêu Ngạo Của Em

Chương 15:

Trần Nan

04/10/2024

Vì cái trò phóng túng lấy thân làm giấy vẽ của Dung Hoài Yến mà Cố Tinh Đàn ngủ không yên ổn tí nào, cứ chốc chốc lại nằm mơ.

Trong mơ, dường như cô đang đứng dưới từng tầng lớp hoa hải đường đang rơi.

Bầu trời ngập tràn cánh hoa, loáng thoáng có thể nghe thấy âm thanh giảng dạy trong trẻo như tiếng ngọc bích va vào nhau của người đàn ông: “Tĩnh mạch quay cũng có sắc thái sáng tối, phải dừng lại ở mạch nhánh…”

Cứ như muốn khắc những kiến thức hội họa ấy vào sâu trong xương tủy cô từng nét một.

Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính, một cơ thể mảnh khảnh cuộn tròn bên gối, phát ra những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng bằng giọng mũi…

Có vẻ Cố Tinh Đàn vẫn chưa tỉnh giấc.

Chẳng biết tự bao giờ, từng cánh hoa vụn nhỏ bé đáp xuống làn da mỏng manh tinh tế của cô, từ cổ, ngực đến chân, rồi bỗng dừng lại, dường như đang mạnh mẽ để lại dấu vết.

Vừa nặng vừa nóng.

Cố Tinh Đàn bất ngờ mở mắt, bên tai còn văng vẳng tiếng non xanh nước biếc trong trẻo mơ hồ kia, mỗi câu mỗi chữ đều khiến xao xuyến.

Cô xốc chăn lên theo bản năng, nhìn vào nơi có vẻ nóng lên trong giấc mơ.

Đôi chân thon dài trắng nõn mỏng manh in dấu hoa Tây Phủ hải đường sắc sảo và lộng lẫy, giống như một đóa hải đường ngày xuân đột ngột nở rộ trong tuyết trắng.

Không rõ màu mực thuộc tính chất gì mà sau một đêm say giấc, chẳng những không xỉn màu mờ nhạt đi mà ngược lại càng thêm tươi tắn ướt át.

Khi đôi chân cô di chuyển, cây hải đường màu chu sa kia càng thêm linh hoạt, sống động như thật.

Không nóng.

Không đau.

Càng không có dấu vết cánh hoa nào được ủi lên, tất cả đều là ảo giác.

Cô gái khẽ hạ hàng mi cong vút, mái tóc đen dài tùy ý xõa trên đôi vai gầy yếu.

Ánh nắng len lỏi qua khe hở của tầm rèm cao từ trần đến sàn tạo thành một tia sáng dài tiến vào phòng, tình cờ chiếu vào sườn mặt sắc sảo như một món đồ sứ, đôi môi đỏ nhẹ mím lại, không có chút cảm xúc gì.

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo, Cố Tinh Đàn mới giật mình tỉnh táo.

Hóa ra đã gần đến chiều.

Không ngờ cô lại ngủ lâu như thế.

Cô thoáng liếc mắt nhìn sang phần giường gọn gàng song lại lạnh lẽo như chưa từng có người nằm ngủ ở bên cạnh.

Chẳng trách từ sớm đã không thấy bóng dáng Dung Hoài Yến đâu.

Cố Tinh Đàn vừa nghe điện thoại, vừa mệt mỏi đi về phía phòng tắm. Qua một lớp lụa mỏng, những cánh hoa chu sa lờ mờ thoắt ẩn thoắt hiện.

“Cô ơi, chiều nay có một buổi phát sóng trực tiếp đó, phải giới thiệu với khán giả sơ lược về những văn vật đã được phục chế trong phòng trưng bày thư họa của chúng ta. Hôm nay cô nhớ ăn mặc phù hợp với chủ đề hơn nhé.”

Phù hợp với chủ đề?

Cố Tinh Đàn chọn quần áo, ngon tay thon dài lướt qua từng hàng quần áo thời thượng nhất được các thương hiệu lớn gửi đến đặt trong phòng thay đồ. Cuối cùng cô dừng trước một chiếc sườn xám màu sương nhạt được may thủ công, thanh lịch và đơn giản, chỉ có những chiếc cúc thắt phức tạp, những họa tiết cành hoa tinh tế được thêu dọc theo đường viền cổ áo, từ đó có thể thấy tay nghề tuyệt vời của thợ chính.

Do dự vài giây.

Cô nhớ đến bức ảnh trên di động của Dung Hoài Yến tối qua.

Cô quyết định.

Lịch sử đen tối!

Tuyệt đối không thể có thêm nữa!

Những đầu ngón tay trắng trẻo cầm lấy chiếc sườn xám để thay. Bên ngoài cô khoác một chiếc áo khoác cashmere dài màu trắng mát mẻ, mái tóc đen dài được buộc bằng một chiếc dây cột tóc màu xanh bạc hà, để lộ chiếc cổ thiên nga thon và cao, bộ trang phục trông vừa thô vừa vô vị được cô khoác vào lại toát lên một vẻ đẹp siêu phàm thoát tục.



Một giờ sau.

Khi Cố Tinh Đàn không nhanh không chậm đi về phía phòng trưng bày thư họa.

Nam Trĩ đang đợi ở cửa đã suýt ngã khụy dưới tà váy sườn xám của cô Cố!

Dẫu sao thì cô ấy cũng không ôm hy vọng là mấy, bởi cô Cố trước nay có bao giờ làm theo lẽ thường đâu.

Nào ngờ đâu, Cố Tinh Đàn lại mang đến cho cô ấy một bất ngờ lớn như vậy.

Ngạc nhiên hơn nữa là.

Lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp, Cố Tinh Đàn không bật filter làm đẹp!

Lúc này, khán giả đang chờ đợi ở phòng phát sóng trực tiếp đã nhận được thông báo.

Bình luận bay vèo vèo:

[Chả có gì đặc sắc, chủ yếu là xem còn kinh dị tới độ nào nữa thôi.]

[Tới chiêm ngưỡng ‘người đẹp mỹ miều’ rất là tầm thường thử phát.]

[Vãi cả người đẹp mỹ miều há há há.]

[Tôi đây không giống mấy người, tôi tới để xem cái con người này có thể tự tin tới mức nào. Dẫu sao thì ngoại hình bậc này mà cũng dám tự xưng mình là người đẹp thì…]

[...]

Mọi người vừa bình luận chế nhạo vừa theo dõi buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.

Bên ngoài phòng trưng bày thư họa mang đầy dấu vết của tháng năm, khắp mái hiên đều được bao phủ bởi tuyết đọng, trắng xóa một mảng, mơ hồ có thể nhìn thấy bức tường đỏ ngói xanh.

Lúc này đây, một người đẹp tóc đen môi đỏ đứng giữa tuyết trắng se lạnh, trên môi nở một nụ cười nhạt rồi thờ ơ cất tiếng: “Chúng ta lại gặp nhau rồi, mọi người có còn nhớ tôi không?”

Sau đó.

Toàn bộ khu bình luận ngưng đọng.

Vài giây sau.

Từng dòng bình luận dày đặc ùa lên.

[Chết tiệt chết tiệt chết tiệt?]

[Đến nhầm chỗ rồi à?]

[Tiên giới cũng bắt đầu cử tiên nữ xuống phát sóng trực tiếp hả?]

[A a a a a a! Đó là Cố Tinh Đàn, thật sự là Cố Tinh Đàn đấy!!!]

[Rốt cuộc là hôm qua tôi gặp ảo giác hay hôm nay tôi mới gặp ảo giác?]

[...]

Thấy mọi người đều tập trung vào vẻ ngoài của mình, Cố Tinh Đàn hơi cau mày.

Cô dứt khoát bước vào khu trưng bày thư họa, chuyển đề tài: “Hôm nay chúng tôi muốn giới thiệu với các bạn những văn vật đã được chúng tôi trùng tu.”

Thỉnh thoảng Cố Tinh Đàn sẽ kể những chuyện lý thú, nhưng khi nói đến những chuyện liên quan tới văn hóa thư họa, cô vẫn giới thiệu từng thứ một với thái độ nghiêm túc. Nguồn gốc và thậm chí là quá trình phục chế của mỗi một tác phẩm đều được miêu tả phong phú, có thể nhìn ra được sự chuyên nghiệp của cô.

Tuy nhiên.

Hầu hết khán giả đều chỉ tập trung vào vẻ ngoài có sự tương phản quá lớn của Cố Tinh Đàn mà thôi.



Ngay khi buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu, chỉ với vẻ đẹp thần tiên này cũng đã trở thành chủ đề tìm kiếm nóng một lần nữa.

Số lượng người xem trực tiếp tăng vọt từ mấy chục người lên hàng trăm nghìn người, thậm chí còn đang tiếp tục tăng.

Càng có nhiều người xem buổi phát sóng trực tiếp, Cố Tinh Đàn càng lo lắng sẽ có chuyện xảy ra.

Cho đến khi…

Chiếc di động trong túi cô rung lên mấy lần.

Đúng lúc này Nam Trĩ quay ống kính vào bức thư họa theo từng lời giải thích của cô. Dự cảm xấu trong lòng Cố Tinh Đàn càng ngày càng tệ, cô thoáng liếc mắt nhìn điện thoại rồi bỗng sững người.

Vài giây ngắn ngủi.

Cô vẫn bình tĩnh tắt điện thoại và tiếp tục giải thích cho người xem.

Một tiếng rưỡi sau.

Cố Tinh Đàn chào tạm biệt mọi người ở phòng trưng bày thư họa, khi cô vừa định bàn luận về nội dung cũng như thời gian phát sóng trực tiếp tiếp theo…

Bỗng một cơn gió lạnh thổi qua.

Những bông tuyết trên đầu cành se lạnh gần đó tung bay trong gió.

Viền áo khoác màu trắng của người con gái bị thổi bay theo, bấy giờ mọi người mới thấy rõ hình dáng cụ thể của bộ sườn xám bên trong, ai nấy đều sững người vì vẻ đẹp tuyệt trần này.

Eo thon xương nhỏ, vóc người duyên dáng, mỗi một bộ phận đều đẹp vừa đúng tỷ lệ.

Phần xẻ tà của chiếc sườn xám cũng bị gió thổi tung ra một bên, những cánh hoa màu chu sa thoắt ẩn thoắt hiện, càng khiến nét đẹp thần tiên này nhuốm màu lộng lẫy làm rung động lòng người.

Cư dân mạng tỏ ra thích thú trước cảnh kích thích ấy.

Bên dưới bình luận đầy những dòng a a a!!!

Một dòng bình luận đỏ rực bay ngang: [Á á á, người đẹp Cố còn vẽ cả tranh lên đùi nữa chứ, mê cái kiểu vừa đẹp lại vừa biến thái này quá!]

Cố Tinh Đàn đứng trên nền tuyết, ánh mắt hết sức lạnh lùng xuyên thấu sững sờ trong giây lát.

Lại một cơn gió khác ập đến, đóa hải đường như ẩn như hiện sau đường viền của sườn xám lại xuất hiện trước mắt công chúng lần nữa.

[Trời ơi trời ơi, vẽ giống thật quá vậy? Nếu không phải đang là mùa đông thì tôi còn tưởng hoa hải đường nở thật đó!]

[Đúng là nhà phục chế thư họa, chậc chậc chậc, đỉnh vãi, biết chơi ghê!]

[Cách chơi của người làm văn hóa!]

[Người đẹp Cố vừa xinh đẹp vừa biến thái, đã được chứng minh!]

Nhìn dòng chữ nổi chạy trên màn hình.

Wtf vừa xinh đẹp vừa biến thái?

Cố Tinh Đàn tuyệt đối sẽ không chịu tiếng oan này, thế là cô thong thả vuốt phẳng vạt áo, đôi môi đỏ mỉm cười rồi nhìn thẳng về ống kính, chậm rãi gằn từng chữ: “Đúng là tôi rất đẹp, nhưng…”

“Người biến thái, là chồng tôi.”

Chồng?

Chết tiệt!

Khu bình luận lại càng thêm điên cuồng hơn, vì lần này có thêm cả trăm ngàn người nên bình luận này chưa qua bình luận khác đã tới, chợt…

Trang phát sóng trực tiếp bất ngờ hiện ra một cửa sổ: [Chương trình phát sóng trực tiếp chứa nội dung thô tục có thể gây phản cảm, sẽ bị cấm trong ba ngày.]

Sau đó màn hình lập tức đen ngòm…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Ái Sự Kiêu Ngạo Của Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook