Chương 76
An Nhiên Nhất Thế
18/05/2020
Edit: MarisMiu – diễn đàn
"Đã lâu không gặp." Ân Nhất Luân chào hỏi, khóe môi nở nụ cười trông cực kỳ ôn hòa.
Đây là hình tượng của Ân Nhất Luân trước mặt truyền thông, tao nhã lịch sự, tác phong nhanh nhẹn.
Và cũng là bạch mã hoàng tử trong mắt vô số fans, họ vẫn luôn chạy theo anh như vịt, cho dù bây giờ anh ta đã hơn ba mươi tuổi.
"Tôi thì lại cảm thấy không lâu." Lục Phỉ thản nhiên nói, trái ngược với bộ dáng bên ngoài thì cười nói vui vẻ bên trong thì vô cùng độc ác của Ân Nhất Luân, vẻ mặt của anh có chút lạnh lùng.
Đương nhiên, hiện tại ở trước mặt truyền thông làm như vậy cũng không có vấn đề, vì hình ảnh lạnh nhạt của Lục Phỉ sớm đã đi sâu vào lòng người.
Có điều không phải ai cũng biết, lúc mới vào nghề Lục Phỉ đã từng bị Ân Nhất Luân chèn ép không ít, khi hai người ở cùng một đoàn phim, nhiều lần truyền ra scandal Lục Phỉ bất kính với đàn anh.
Bắt đầu từ lúc đó quan hệ giữa hai người cũng dần xấu đi.
Lục Phỉ nhìn bề ngoài thoạt nhìn như phóng khoáng độ lượng nhưng trên thực tế lòng dạ lại như tiểu nhân của Ân Nhất Luân thì không có chút hảo cảm nào.
Hơn nữa, sau khi trải qua những việc đó, đối phương lại cho rằng anh đoạt mất giải thưởng của anh ta, nên hai người cũng xem như hoàn toàn trở mặt, trước mặt công chúng cũng không còn giao lưu trao đổi bất kì điều gì với nhau.
Nhưng mà Lục Phỉ không ngờ đối phương lại đột nhiên tiến tới bắt chuyện.
Không có việc gì mà ân cần, không phải gian trá thì cũng là trộm cắp.
Trong lòng Lục Phỉ có vài phần cảnh giác đối với một Ân Nhất Luân, nhưng cho dù thế nào khi đối mặt Ân Nhất Luân thì trên mặt Lục Phỉ vẫn không hề lộ ra chút nào.
Lục Phỉ kiêng dè Ân Nhất Luân thì đồng thời trong lòng anh ta cũng âm thầm kiêng kị Lục Phỉ.
Anh ta vốn cho rằng Lục Phỉ chỉ biết diễn kịch mà thôi, nhưng không ngờ rằng mấy năm nay gần đây Lục Phỉ đã phát triển thế lực của mình ngày càng lớn mạnh trong giới giải trí.
Chuyện bí mật kết hôn quá mức suôn sẻ lần này của anh, Ân Nhất Luân nhận ra Lục Phỉ đã khống chế được các thế lực trong giới giải trí.
Cho dù các fans có thích Lục Phỉ nhiều đến cỡ nào, nhưng khi đối mặt với chuyện bí mật kết hôn của thần tượng nhà mình và vợ của anh ta, thì họ sẽ không có sự bao dung lớn đến như vậy.
Có điều nếu có người dẫn đường thì chuyện này sẽ từ từ được chấp nhận rồi.
Anh ta chắc chắn, Lục Phỉ đã bỏ ra không ít công sức cho chuyện này.
Ngoài ra chính là...... Dương Ngưng.
Anh ta và Dương Ngưng vì cùng đóng chung một bộ phim mà nảy sinh tình cảm.
Lúc trước, Dương Ngưng chủ động tới nhà anh ta gõ cửa, mặc dù không hiểu rốt cuộc Dương Ngưng làm vậy marismiu – vì cái gì nhưng anh ta vẫn chấp nhận, vì vốn dĩ trong lòng anh ta đã yêu thích Dương Ngưng, hơn nữa nếu loại chuyện này thật sự bị đưa ra ánh sáng, thì phụ nữ vĩnh viễn bị thiệt thòi hơn.
Trong khi qua lại với Dương Ngưng, anh ta mới biết Dương Ngưng không hề để tâm tới anh ta, vì thế mới sinh ra một loại dục vọng chinh phục.
Về sau, khi biết người Dương Ngưng yêu thầm là Lục Phỉ, anh ta càng muốn đánh bại Lục Phỉ, còn muốn chinh phục trái tim của Dương Ngưng. Cứ như vậy một thời gian anh ta phát hiện, vị trí của Dương Ngưng trong lòng anh ta càng ngày càng nặng......
Nhớ tới bộ dáng điên cuồng Dương Ngưng khi biết chuyện Lục Phỉ bí mật kết hôn, trong lòng Ân Nhất Luân có chút phức tạp.
Cuối cùng anh ta vẫn chấp nhận cho Dương Ngưng đi vào.
Cho dù trong lòng anh ta có một chút cảm giác với Dương Ngưng, anh ta vẫn không có cách nào từ bỏ được tất cả mọi thứ anh ta đang có vì Dương Ngưng.
Cho nên anh ta chỉ có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cuộc sống như mọi ngày.
Nhưng hôm nay gặp lại Lục Phỉ, anh ta vẫn không nhịn được mà bước tới.
Anh ta muốn biết, rốt cuộc Lục Phỉ có sức quyến rũ gì mà lại khiến Dương Ngưng điên cuồng đến như thế?
Mà bây giờ Lục Phỉ vẫn cao cao tại thượng như trước, một bộ dáng không đặt người khác vào trong mắt thì trong lòng Ân Nhất Luân cười nhạo lại mang theo một chút trào phúng.
Vẫn là Lục Phỉ có vận khí tốt nhận được giải Ảnh đế của liên hoan phim ASK, anh ta tin sẽ có rất nhiều người không nhịn được muốn đánh bại anh từ vị trí đó xuống.
Quan trọng hơn là, nếu không phải vì bị Lục Phỉ chen ngang thì bây giờ người đoạt được giải Ảnh đế ASK đã là anh ta rồi.
Càng nghĩ, trong mắt Ân Nhất Luân càng thêm hung ác nham hiểm, đây là nỗi đau nhất trong cuộc đời anh ta.
Sự nghiệp, tình yêu...... Đều bị Lục Phỉ đoạt, đối với Lục Phỉ, bây giờ anh ta có thể kiềm chế cảm xúc khi đứng trước mặt Lục Phỉ, xem như anh ta đã kiềm chế rất tốt rồi!
Không ai biết, giờ anh ta mỉm cười hòa nhã, nhưng cũng mang theo không ít âm u.
Hai người cứ như vậy, mỗi người đều suy nghĩ đánh giá đối phương......
Các phóng viên đứng xung quanh hai người đều đưa mắt nhìn nhau.
Hình ảnh hai vị Ảnh đế đứng đối diện nhau, tuy nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác được khí thế lẫn trong không khí rất cường đại!
Suy nghĩ một lát, các phóng viên đưa máy ảnh lên chụp "răng rắc" hai tiếng. Lại nói khó được một màn như vậy, bọn họ phải chụp nhiều hơn mới có thể để đăng lên trang đầu được, đăng lên, không biết có thể khiến cho bao nhiêu người mê muội điên cuồng vì điều này.
"Lục Phỉ." Đúng lúc này, bóng dáng Hình Ảnh xuất hiện tại đây, nhìn bộ dáng giằng co giữa Lục Phỉ và Ân Nhất Luân, vội vàng lên tiếng.
Giọng nói của Hình Ảnh lập tức khiến khí thế trên người Lục Phỉ và Ân Nhất Luân thu lại không ít.
"Chị Hình, đã lâu không gặp." Ân Nhất Luân nhìn Hình Ảnh làm bộ dáng thân sĩ mỉm cười.
Tuy rằng tuổi của Hình Ảnh lớn hơn bọn họ không bao nhiêu, nhưng trong tay cô có quá nhiều ngôi sao nổi tiếng, để làm được điều như vậy có thể nói là không tầm thường, nguồn tài nguyên trong tay chỉ có nhiều hơn chứ không kém. Ở trong giới giải trí không ít minh tinh gặp Hình Ảnh vẫn phải gọi một tiếng chị, hơn nữa cô cũng có thâm niêm trong giải trí Chí Tôn, trong tay Hình Ảnh cũng có cổ phần thuộc công ty giải trí Chí Tôn.
Cho dù Ân Nhất Luân và Lục Phỉ có chút ân oán nhưng anh ta vẫn không có ý định trở mặt với Hình Ảnh.
"Đúng thật là đã lâu không gặp, nghe nói mấy ngày trước cậu đi thử vai cho bộ phim của đạo diễn Lauren bên kia, kết quả như thế nào?" Hình Ảnh cười tủm tỉm hỏi.
"Đã được nhận vai, là nam hai." Ân Nhất Luân nói đơn giản mà có lễ, lúc nói ra lại không nhịn được nhìn về phía Lục Phỉ đang đứng một bên.
Mà lúc này, các phóng viên bên cạnh cũng nhanh chóng phản ứng chạy lại.
Ân Nhất Luân vừa nói đạo diễn Lauren, có phải là đạo diễn nổi tiếng ở Hollywood không? Nếu lời nói đó là thật thì đây chính là một tin cực lớn.
Dù sao cho tới bây giờ trừ Lục Phỉ ra, lại không có một ngôi sao nam ảnh đế vững vàng đặt chân vào quốc tế?
Dù sao cho tới bây giờ, nam minh tinh ở Trung Quốc có vị trí rất nhỏ trong giới Hollywood, ngược lại là nữ minh tinh lại có không ít.
Hiện tại thêm một Ân Nhất Luân, đối với toàn bộ giới giải trí của Trung Quốc mà nói thì đó chính là một chuyện tốt.
"Ân ảnh đế, lần này tham gia vào bộ phim mới của đạo diễn Lauren, không biết phần đất diễn của ngài có nhiều không?" Có phóng viên lập tức dò hỏi.
"Đất diễn nhiều hay ít không phải điểm quan trọng, điểm quan trọng nhất đối với tôi là tôi có thể nhân cơ hội này được học hỏi thêm kinh nghiệm đi đến môi trường quốc tế rộng lớn." Đối mặt với ống kính, Ân Nhất Luân vô cùng khiêm tốn.
"Vậy khi nào thì bộ phim này bắt đầu quay? Dự tính khi nào có thể chiếu phim?"
"Có lẽ Quốc Khánh năm sau là có thể gặp mặt mọi người rồi, hy vọng đến lúc đó mọi người có thể ủng hộ."
"Đó là đương nhiên......"
"......"
Các phóng viên mồm năm miệng mười vây quanh Ân Nhất Luân.
Cảm giác được điểm này, ý cười trên mặt Ân Nhất Luân càng lúc càng sâu hơn, khóe mắt lướt nhanh qua Lục Phỉ bên cạnh, trong lòng có chút đắc ý.
Ân Nhất Luân âm thầm đắc ý ra sao, Lục Phỉ coi như không nhìn thấy, anh nhìn Hình Ảnh đứng bên cạnh rồi nói: "Chúng ta hẹn lúc mấy giờ?"
"9 giờ rưỡi, bây giờ cũng sắp tới giờ rồi, chúng ta nên vào thôi." Hình Ảnh và Lục Phỉ đã sớm có sự ăn ý với nhau, lúc này vừa nghe Lục Phỉ nói thì đã hiểu được ý của anh.
"Đi thôi." Lục Phỉ nhàn nhạt bỏ lại những lời này rồi lập tức đi vào trong.
Mà lúc Lục Phỉ vừa rời khỏi, lập tức có phóng viên phản ứng kịp chạy theo, nhanh chóng đi vào.
Sao bọn họ có thể quên chứ, mục tiêu ban đầu của bọn họ vốn dĩ là Lục Phỉ mà!
Lúc này, các phóng viên đang tập trung ở đây lập tức chia ra hai hướng rời đi.
Ân Nhất Luân nhìn không ít phóng viên vẫn còn đang đứng trước mặt, lại nhìn đến những người chạy theo Lục Phỉ, đôi mắt thâm sâu của anh ta tối sầm lại.
Anh ta hy vọng sẽ có một ngày, có anh ta tồn tại thì không có bất cứ người nào quan tâm đến Lục Phỉ nữa.
***
Hai vị ảnh đế Lục Phỉ và Ân Nhất Luân cùng xuất hiện ở bên ngoài công ty chế tác, một màn này nhanh chóng đã được giới truyền thông đưa tin ra ngoài.
Khi nhìn thấy hai người cùng đứng chung trong một khung hình, hai bên fans và các bạn bè trên mạng đều điên cuồng mà liên tục bình luận dưới bài viết đó.
"A a a, một người là hắc mã vương tử, một người là bạch mã vương tử, trông thật đẹp mắt mà!"
"Chậc chậc, khí thế của hai người đều rất cường đại."
"Vẫn luôn cho rằng khí chất của d i e n d a n l e q u y d o n Ân Nhất Luân cực kỳ ôn hòa, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới khi đứng chung một chỗ với Lục Phỉ vẫn không yếu thế chút nào, không tồi."
"Tôi thích nhất hai ngôi sao nam này trong ở trong giới giải trí, một lạnh lùng một ôn nhu, tuy tính cách của họ khác nhau nhưng trong lòng tôi là tuyệt nhất."
"......"
Bài viết về hai người vừa hiện lên đã nhận được không ít bình luận.
Xác thực là hai người đã tạo một ấn tượng khắc sâu với các bạn bè trên mạng.
Không phải là không có ai có khí chất như hai người họ, mà là do những người khác đều không xuất chúng như hai người họ.
Mà rất nhiều người cũng không nói được rằng bản thân mình thích Lục Phỉ nhiều hơn hay thích Ân Nhất Luân nhiều hơn.
Nhưng mà lúc quần chúng bình chọn thì số phiếu Lục Phỉ vẫn cao hơn một chút.
Lúc này, Lục Phỉ nhìn từng dòng bình luận về Ân Nhất Luân trên mạng, đáy mắt hiện lên chút gợn sóng.
Anh vốn không muốn bị so sánh với Ân Nhất Luân, nhưng vẫn bị người ta mang ra so sánh.
Điều đáng được ăn mừng chính là Ân Nhất Luân chưa bao giờ nhận được bất kỳ thứ tốt nào từ trong tay anh.
Mà anh vĩnh viễn sẽ không để Ân Nhất Luân có cơ hội trở mình.
Hoặc có thể nói anh sẽ khiến Ân Nhất Luân hiểu rõ mùi vị khi trước mặt anh ta luôn có một ngọn núi cao chắn đường thì sẽ như thế nào…
"Lục Phỉ." Vưu Khánh đứng một bên nhìn sắc mặt lúc này của Lục Phỉ, cả người bỗng cảm thấy lạnh lẽo, cảm giác dường như Lục Phỉ lúc này có chút nguy hiểm, đây là trực giác của động vật nhỏ.
"Hửm?" Lục Phỉ trở lại bình thường, nhìn chằm chằm vào Vưu Khánh bên cạnh, nhíu mày hỏi.
"Cảm giác khí thế vừa rồi của cậu... dd lqd cực kỳ phù hợp với hình tượng trong MV của tôi." Vưu Khánh nhận được ánh mắt mờ mịt của Lục Phỉ thì vội vàng nói, lúc này trên khuôn mặt thành thục còn mang theo chút lấy lòng.
Mà thái độ của Vưu Khánh khiến độ ấm trong mắt Lục Phỉ không khỏi tăng lên vài phần, anh bình tĩnh nói: "Nên là vậy."
"Tôi tin tưởng kỹ thuật diễn của cậu, nếu không tôi cũng sẽ không mời cậu tới." Vưu Khánh đáp, có thể mời Lục Phỉ đảm nhiệm vai chính trong MV của mình, anh ta có thể tưởng tượng doanh số mà MV này mang lại nhất định không tồi, cho tới bây giờ danh hiệu đó của Lục Phỉ đều không phải là khoác lác.
Trong thời gian nói chuyện thì bên dạo diễn đã bố trí xong phần hậu trường, sau đó đi tới cạnh Vưu Khánh rồi nói: "Ngài Vưu, đã xong!"
"Ừm." Vưu Khánh gật đầu, sau đó nhìn về phía người đang không ngừng nhẩm kịch bản nói: "Người mới này rất nghiêm túc, ánh mắt cậu không tệ."
Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn thoáng qua người mới kia trong đầu lại hiện lên cảnh tượng ngày ấy, sắc mặt nhu hòa nói: "Không phải tôi tuyển, là Hạo Hạo tuyển."
"Hạo Hạo...? Cậu ta tuyển kiểu gì?" Vưu Khánh tò mò nói.
"Hình như là cậu ta khóc thảm nhất?" Lục Phỉ suy nghĩ rồi nói.
Nghe xong, khóe môi Vưu Khánh hơi run rẩy, sau đó nói: "Cậu nói đùa tôi phải không?"
"Không nói đùa."
"Thôi được, cho dù không nói đùa cũng không sao, chỉ cần cậu ta không dốt nát đến mức hết thuốc chữa là được rồi." Vưu Khánh xua tay nói không quan trọng, anh ta vẫn rất tự tin với âm nhạc của mình, hơn nữa còn có Lục Phỉ, như vậy là đủ rồi!
Hơn nữa, anh ta không tin Lục Phỉ sẽ lấy MV của anh ta ra để giỡn.
Lục Phỉ không nói gì.
Sau đó đoàn người bắt đầu quay MV, người mới đi theo sau kia rất hồi hộp, lúc đối mặt với Lục Phỉ và Vưu Khánh cậu ta nói chuyện có hơi ấp úng, nhưng rồi lại nghĩ đến bản thân sẽ trở thành người mới trong giới giải trí thì tinh thần lập tức khôi phục lại.
Buổi quay chụp sáng nay, được tiến hành rất suôn sẻ.
"Cắt......" Đạo diễn hô một tiếng cắt, động tác của tất cả mọi người đều lập tức ngừng lại ngay tại chỗ.
"Lục Phỉ, thật không hổ là đã từng được đến Hollywood tập luyện, tôi cũng bị cậu cuốn vào theo." Nhìn cảnh quay, Vưu Khánh lập tức nói với Lục Phỉ, tuy giọng hát cuối cùng vẫn dựa vào biên tập hậu kỳ, nhưng giọng hát vừa rồi của anh như ‘nuốt đĩa’ vậy tuyệt đối không kém hơn bản thu âm.
Nhớ tới lần đầu tiên hợp tác giữa hai người và so sánh với hiện tại, thì Vưu Khánh không thể không thừa nhận rằng Lục Phỉ thật sự tiến bộ quá nhanh.
truyện chỉ được dịch và đăng tải duy nhất tại, vui lòng không reup dưới mọi hình thức
"Kịch bản rất cuốn hút." Lục Phỉ nói ra đánh giá của bản thân, kịch bản tốt, anh mới càng dễ dàng nhập vai vào trong đó.
"Kịch bản này là mời một biên kịch trong công ty cậu viết, trình độ không tệ, sau khi trao đổi xong cậu ta lập tức viết ra được kịch bản mà tôi muốn." Vưu Khánh thẳng thắn, trong lúc nói chuyện còn không quên khen ngợi tác giả viết ra kịch bản này.
"Một biên kịch của công ty chúng tôi?" Trong lòng Lục Phỉ vừa động, lập tức hỏi.
Thấy hiếm khi Lục Phỉ có hứng thú, Vưu Khánh nói thẳng: "Người này cũng không quá nổi bật trong công ty cậu, hình như tên là Trần Minh?"
"Khó trách lại có thể tinh tế như thế." Vừa nghe đến tên này, Lục Phỉ lập tức ghép tên người này với kịch bản trong tay, sau khi quay về anh nên nghiên cứu cho thật kỹ.
"Ừ, tôi cảm thấy tương lai cậu ta nhất định sẽ là một nhà biên kịch nổi tiếng." Vưu Khánh nhận xét.
Anh ta làm ra không ít MV nhưng thật sự không ngờ kịch bản này lại khiến anh ta có rung động nhiều đến như vậy, những ý đồ xấu này quả thực khiến anh phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
"Ừ." Lục Phỉ gật đầu, sau đó đi tới cạnh nhân viên hóa trang để họ tẩy trang cho anh.
"Này, cậu muốn đi đâu?" Nhìn động tác của Lục Phỉ, Vưu Khánh đoán chắc cậu ta muốn ra ngoài, vội vàng nói.
"Ăn cơm với Nhan Hạ." Lục Phỉ nhắm mắt nói.
Cho dù lúc này Vưu Khánh không nhìn thấy rõ vẻ mặt của Lục Phỉ nhưng có thể nhận ra tâm tình lúc này của Lục Phỉ không tệ.
Tròng mắt vừa chuyển, Vưu Khánh tiếp tục nói: "Chúng ta biết nhau lâu vậy rồi nhưng tôi vẫn chưa gặp qua cô ấy đó, đợi lát nữa cùng đi được không?"
Nghe vậy, Lục Phỉ đột nhiên mở mắt rồi nhìn chăm chú vào Vưu Khánh.
Vưu Khánh bị nhìn có chút chột dạ, ngay lúc anh ta chột dạ muốn nói mình đang giỡn thì Lục Phỉ lại nhẹ nhàng nói một chữ "Được".
"Cậu thật sự đưa tôi đi?" Vưu Khánh kinh ngạc nói.
"Hiện giờ nên để cô ấy làm quen với những người bạn bên cạnh tôi một chút." Lục Phỉ đáp, trước kia vì muốn bảo vệ Nhan Hạ nên anh không để cho bất cứ ai biết đến cô, nhưng hiện giờ Nhan Hạ đã được công chúng thừa nhận, anh càng mong muốn Nhan Hạ bắt đầu tập làm quen với những người bên cạnh anh.
"Cậu đối xử rất tốt với bà xã của mình." Vưu Khánh hâm mộ nói, nhiều năm độc thân anh đã sớm quen rồi!
"Không đối xử tốt với bà xã của tôi chẳng lẽ lại đối xử tốt với cậu?" Lục Phỉ liếc xéo Vưu Khánh, ánh mắt sâu xa.
"..." Vưu Khánh không còn lời gì để nói.
Mà lúc này, sau khi thu dọn gọn gàng xong, Lục Phỉ mặc lại trang phục ban đầu rồi cùng với Vưu Khánh hai người rời khỏi hậu trường quay MV.
Khi những người khác đều ăn cơm hộp tại trường quay thì Lục Phỉ và Vưu Khánh đã đi tới một nhà hàng ở gần công ty của Nhan Hạ.
"Lục Phỉ..." Nhan Hạ đi vào phòng ăn đã được đặt trước, không nghĩ nhiều trực tiếp mở cửa đi vào, khi vào trong phòng thấy rõ mặt của đối phương lập tức đứng sững tại chỗ, lẩm bẩm nói: "Vưu thiên vương?"
Nghe được giọng nói của Nhan Hạ, Vưu Khánh giật mình vội vàng nói một câu: "Chị dâu".
Chị dâu?
Nhan Hạ nghe Vưu Khánh nói một tiếng này bỗng cảm thấy không được tự nhiên, khi cô còn đi học cũng đã nghe qua các bài hát của Vưu Khánh rồi.
Tuy rằng Vưu Khánh đã nổi tiếng từ lâu, tuổi tác không kém bọn họ nhiều lắm nhưng cô luôn cảm thấy Vưu Khánh thật sự rất giống một lão tiền bối.
Vì thế, khi cô nghe thấy đối phương gọi chị dâu lúc đó mới có cảm giác quái dị nói không nên lời.
Có điều việc nào ra việc đó, người gọi mình là chị dâu này vẫn là người do Lục Phỉ dẫn đến.
"Lục Phỉ đâu rồi?" Nhan Hạ hỏi, sau đó thản nhiên tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
"Cậu ấy ở trong toilet." Vưu Khánh cười đáp, cũng di chuyển vị trí ngồi để đối mặt với Nhan Hạ, sau đó ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Nhan Hạ.
Bị Vưu Khánh nhìn chằm chằm như thế, Nhan Hạ cảm thấy không được tự nhiên, nhưng cũng tỏ ra bình tĩnh cười nói: "Chào anh, tôi là Nhan Hạ."
Có thể để Lục Phỉ dẫn đến chỗ này, cô tin người này nhất định đã được Lục Phỉ cho phép.
"Ừ tôi biết, đã nghe từ lâu." Vưu Khánh gật đầu, vươn tay tới trước mặt Nhan Hạ.
Nhan Hạ nhìn thấy cũng bắt tay lại với anh.
Sau đó, cửa phòng toilet mở ra, Lục Phỉ vừa xuất hiện thì thấy hai người đang bắt tay, anh nhíu mày lại lập tức đi lên phía trước tự nhiên kéo tay của Nhan Hạ lại rồi nói: “Không cần phải quá khách sáo với cậu ta đâu.”
Nhìn động tác của Lục Phỉ, Vưu Khánh cười tủm tỉm nói: “Chị dâu chỉ xuất phát từ phép lịch sự thôi.”
Thấy Lục Phỉ như vậy trong lòng Vưu Khánh có chút cảm khái, cho tới bây giờ anh ta chưa bao giờ thấy được một Lục Phỉ như vậy.
Hóa ra thực sự có một người có thể đi sâu vào trong trái tim của Lục Phỉ. Anh lặp lại hai chữ này một lần nữa, Vưu Khánh chưa bao giờ nghe thấy cậu ta gọi mình một tiếng anh trai.
“Rất hợp lý đúng không?” Vưu Khánh vừa cười vừa nói.
“Ừ, rất đúng.” Lục Phỉ nhìn Vưu Khánh thêm vài lần nữa sau đó chậm rãi ngồi xuống cũng bảo Nhan Hạ ngồi xuống cùng.
Nhan Hạ thấy Lục Phỉ và Vưu Khánh cãi nhau chỉ cười rồi ngồi xuống theo.
Từ cuộc nói chuyện ngắn ngủi ở trên, cô có thể nhìn ra được tình cảm giữa hai người Lục Phỉ và Vưu Khánh thật sự rất tốt.
Điều này khiến trong lòng Nhan Hạ cảm giác được an ủi một chút.
Từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, Lục Phỉ đã chứng minh cho cô thấy anh có bạn trong giới giải trí chứ không phải như trong suy nghĩ của cô.
Ở bên cạnh vẫn có những người làm bạn với anh.
Tính ra, trong sự hiểu biết của cô về m a r i s m i u cái vòng luẩn quẩn này còn quá ít.
“Làm sao vậy?” Thấy Nhan Hạ đang nghiêm túc suy nghĩ gì đó, Lục Phỉ cúi đầu hỏi.
Mà câu hỏi của anh cũng tiện thể thu hút ánh mắt của Vưu Khánh.
Nhìn cách mà hai người họ quan tâm chăm sóc lẫn nhau, trong lòng anh cảm thấy thật vui mừng, cặp vợ chồng này thật đúng là ngọt ngào.
Biểu hiện của Lục Phỉ đã hoàn toàn thay đổi thế giới quan của anh ta.
Có điều một Lục Phỉ như vậy thật sự rất khác với trước kia.
Cảm thấy đã có tình người hơn...
Như vậy rất tốt.
Nhưng mà làm sao bây giờ, làm cho anh ta cũng muốn yêu đương rồi.
"Này, hai người có thể ngừng thể hiện tình yêu trước một người độc thân như tôi được không? Bây giờ người độc thân như tôi không những bị đau mắt mà còn phải chịu đói..." Vưu Khánh nói, vẻ mặt ai oán nói không nên lời.
Nhìn sắc mặt đột nhiên thay đổi của Vưu Khánh, Nhan Hạ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vưu thiên vương này có phải là người đẹp trai lạnh lùng trên TV trong ký ức của cô không?
Khoảng cách giữa lý tưởng và hiện thực thật sự quá lớn...
“Em muốn ăn gì?” Lục Phỉ không để ý tới Vưu Khánh đang kêu rên, đặt menu trước mặt Nhan Hạ hỏi.
“Hai người gọi đi.” Nhan Hạ lắc đầu, đẩy menu đến trước mặt Vưu Khánh.
Vưu Khánh nhận lấy không chút khách khí nói: “Được, để tôi gọi cho.”
Nói xong, anh ta gọi phục vụ tới, nhanh chóng gọi tên vài món ăn.
Trước khi gọi một món, anh ta đều hỏi ý kiến của Nhan Hạ và Lục Phỉ.
Trong lúc hai người đều không phản đối thì Vưu Khánh đã gọi xong món ăn.
Rất thẳng thắn!
Trong lòng Nhan Hạ nghĩ đến từ này.
Kỳ thật, mỗi khi ra ngoài ăn cơm cô ghét nhất là gọi món giúp người khác.
Trong thời gian ngắn ba người đã thưởng thức xong bữa trưa ngon miệng ở nhà hàng này.
"Đã no chưa?” Sau khi Nhan Hạ ăn xong hai chén cơm nhỏ, Lục Phỉ lại tiếp tục hỏi.
“No rồi.” Nhan Hạ vuốt cái bụng đã căng tròn của mình, gật đầu nói.
“Ừm.” Lục Phỉ gật đầu, tiếp tục ăn phần của mình.
Mà lúc này, Nhan Hạ mới để ý từ đầu tới giờ Lục Phỉ chỉ toàn chăm sóc cô.
Thật đúng là... trong lòng Nhan Hạ cảm động nói không nên lời.
Sau đó, khi Nhan Hạ ngẩng đầu lên lại bắt gặp ánh mắt khiếp sợ của Vưu Khánh đang ngồi đối diện, anh ta đang nhìn chằm chằm vào hai người họ.
Đặc biệt là bụng của Nhan Hạ...
Sau đó thấp giọng hỏi Lục Phỉ: “Lục Phỉ, có phải cậu lại làm ba nữa rồi đúng không?”
"Đã lâu không gặp." Ân Nhất Luân chào hỏi, khóe môi nở nụ cười trông cực kỳ ôn hòa.
Đây là hình tượng của Ân Nhất Luân trước mặt truyền thông, tao nhã lịch sự, tác phong nhanh nhẹn.
Và cũng là bạch mã hoàng tử trong mắt vô số fans, họ vẫn luôn chạy theo anh như vịt, cho dù bây giờ anh ta đã hơn ba mươi tuổi.
"Tôi thì lại cảm thấy không lâu." Lục Phỉ thản nhiên nói, trái ngược với bộ dáng bên ngoài thì cười nói vui vẻ bên trong thì vô cùng độc ác của Ân Nhất Luân, vẻ mặt của anh có chút lạnh lùng.
Đương nhiên, hiện tại ở trước mặt truyền thông làm như vậy cũng không có vấn đề, vì hình ảnh lạnh nhạt của Lục Phỉ sớm đã đi sâu vào lòng người.
Có điều không phải ai cũng biết, lúc mới vào nghề Lục Phỉ đã từng bị Ân Nhất Luân chèn ép không ít, khi hai người ở cùng một đoàn phim, nhiều lần truyền ra scandal Lục Phỉ bất kính với đàn anh.
Bắt đầu từ lúc đó quan hệ giữa hai người cũng dần xấu đi.
Lục Phỉ nhìn bề ngoài thoạt nhìn như phóng khoáng độ lượng nhưng trên thực tế lòng dạ lại như tiểu nhân của Ân Nhất Luân thì không có chút hảo cảm nào.
Hơn nữa, sau khi trải qua những việc đó, đối phương lại cho rằng anh đoạt mất giải thưởng của anh ta, nên hai người cũng xem như hoàn toàn trở mặt, trước mặt công chúng cũng không còn giao lưu trao đổi bất kì điều gì với nhau.
Nhưng mà Lục Phỉ không ngờ đối phương lại đột nhiên tiến tới bắt chuyện.
Không có việc gì mà ân cần, không phải gian trá thì cũng là trộm cắp.
Trong lòng Lục Phỉ có vài phần cảnh giác đối với một Ân Nhất Luân, nhưng cho dù thế nào khi đối mặt Ân Nhất Luân thì trên mặt Lục Phỉ vẫn không hề lộ ra chút nào.
Lục Phỉ kiêng dè Ân Nhất Luân thì đồng thời trong lòng anh ta cũng âm thầm kiêng kị Lục Phỉ.
Anh ta vốn cho rằng Lục Phỉ chỉ biết diễn kịch mà thôi, nhưng không ngờ rằng mấy năm nay gần đây Lục Phỉ đã phát triển thế lực của mình ngày càng lớn mạnh trong giới giải trí.
Chuyện bí mật kết hôn quá mức suôn sẻ lần này của anh, Ân Nhất Luân nhận ra Lục Phỉ đã khống chế được các thế lực trong giới giải trí.
Cho dù các fans có thích Lục Phỉ nhiều đến cỡ nào, nhưng khi đối mặt với chuyện bí mật kết hôn của thần tượng nhà mình và vợ của anh ta, thì họ sẽ không có sự bao dung lớn đến như vậy.
Có điều nếu có người dẫn đường thì chuyện này sẽ từ từ được chấp nhận rồi.
Anh ta chắc chắn, Lục Phỉ đã bỏ ra không ít công sức cho chuyện này.
Ngoài ra chính là...... Dương Ngưng.
Anh ta và Dương Ngưng vì cùng đóng chung một bộ phim mà nảy sinh tình cảm.
Lúc trước, Dương Ngưng chủ động tới nhà anh ta gõ cửa, mặc dù không hiểu rốt cuộc Dương Ngưng làm vậy marismiu – vì cái gì nhưng anh ta vẫn chấp nhận, vì vốn dĩ trong lòng anh ta đã yêu thích Dương Ngưng, hơn nữa nếu loại chuyện này thật sự bị đưa ra ánh sáng, thì phụ nữ vĩnh viễn bị thiệt thòi hơn.
Trong khi qua lại với Dương Ngưng, anh ta mới biết Dương Ngưng không hề để tâm tới anh ta, vì thế mới sinh ra một loại dục vọng chinh phục.
Về sau, khi biết người Dương Ngưng yêu thầm là Lục Phỉ, anh ta càng muốn đánh bại Lục Phỉ, còn muốn chinh phục trái tim của Dương Ngưng. Cứ như vậy một thời gian anh ta phát hiện, vị trí của Dương Ngưng trong lòng anh ta càng ngày càng nặng......
Nhớ tới bộ dáng điên cuồng Dương Ngưng khi biết chuyện Lục Phỉ bí mật kết hôn, trong lòng Ân Nhất Luân có chút phức tạp.
Cuối cùng anh ta vẫn chấp nhận cho Dương Ngưng đi vào.
Cho dù trong lòng anh ta có một chút cảm giác với Dương Ngưng, anh ta vẫn không có cách nào từ bỏ được tất cả mọi thứ anh ta đang có vì Dương Ngưng.
Cho nên anh ta chỉ có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cuộc sống như mọi ngày.
Nhưng hôm nay gặp lại Lục Phỉ, anh ta vẫn không nhịn được mà bước tới.
Anh ta muốn biết, rốt cuộc Lục Phỉ có sức quyến rũ gì mà lại khiến Dương Ngưng điên cuồng đến như thế?
Mà bây giờ Lục Phỉ vẫn cao cao tại thượng như trước, một bộ dáng không đặt người khác vào trong mắt thì trong lòng Ân Nhất Luân cười nhạo lại mang theo một chút trào phúng.
Vẫn là Lục Phỉ có vận khí tốt nhận được giải Ảnh đế của liên hoan phim ASK, anh ta tin sẽ có rất nhiều người không nhịn được muốn đánh bại anh từ vị trí đó xuống.
Quan trọng hơn là, nếu không phải vì bị Lục Phỉ chen ngang thì bây giờ người đoạt được giải Ảnh đế ASK đã là anh ta rồi.
Càng nghĩ, trong mắt Ân Nhất Luân càng thêm hung ác nham hiểm, đây là nỗi đau nhất trong cuộc đời anh ta.
Sự nghiệp, tình yêu...... Đều bị Lục Phỉ đoạt, đối với Lục Phỉ, bây giờ anh ta có thể kiềm chế cảm xúc khi đứng trước mặt Lục Phỉ, xem như anh ta đã kiềm chế rất tốt rồi!
Không ai biết, giờ anh ta mỉm cười hòa nhã, nhưng cũng mang theo không ít âm u.
Hai người cứ như vậy, mỗi người đều suy nghĩ đánh giá đối phương......
Các phóng viên đứng xung quanh hai người đều đưa mắt nhìn nhau.
Hình ảnh hai vị Ảnh đế đứng đối diện nhau, tuy nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác được khí thế lẫn trong không khí rất cường đại!
Suy nghĩ một lát, các phóng viên đưa máy ảnh lên chụp "răng rắc" hai tiếng. Lại nói khó được một màn như vậy, bọn họ phải chụp nhiều hơn mới có thể để đăng lên trang đầu được, đăng lên, không biết có thể khiến cho bao nhiêu người mê muội điên cuồng vì điều này.
"Lục Phỉ." Đúng lúc này, bóng dáng Hình Ảnh xuất hiện tại đây, nhìn bộ dáng giằng co giữa Lục Phỉ và Ân Nhất Luân, vội vàng lên tiếng.
Giọng nói của Hình Ảnh lập tức khiến khí thế trên người Lục Phỉ và Ân Nhất Luân thu lại không ít.
"Chị Hình, đã lâu không gặp." Ân Nhất Luân nhìn Hình Ảnh làm bộ dáng thân sĩ mỉm cười.
Tuy rằng tuổi của Hình Ảnh lớn hơn bọn họ không bao nhiêu, nhưng trong tay cô có quá nhiều ngôi sao nổi tiếng, để làm được điều như vậy có thể nói là không tầm thường, nguồn tài nguyên trong tay chỉ có nhiều hơn chứ không kém. Ở trong giới giải trí không ít minh tinh gặp Hình Ảnh vẫn phải gọi một tiếng chị, hơn nữa cô cũng có thâm niêm trong giải trí Chí Tôn, trong tay Hình Ảnh cũng có cổ phần thuộc công ty giải trí Chí Tôn.
Cho dù Ân Nhất Luân và Lục Phỉ có chút ân oán nhưng anh ta vẫn không có ý định trở mặt với Hình Ảnh.
"Đúng thật là đã lâu không gặp, nghe nói mấy ngày trước cậu đi thử vai cho bộ phim của đạo diễn Lauren bên kia, kết quả như thế nào?" Hình Ảnh cười tủm tỉm hỏi.
"Đã được nhận vai, là nam hai." Ân Nhất Luân nói đơn giản mà có lễ, lúc nói ra lại không nhịn được nhìn về phía Lục Phỉ đang đứng một bên.
Mà lúc này, các phóng viên bên cạnh cũng nhanh chóng phản ứng chạy lại.
Ân Nhất Luân vừa nói đạo diễn Lauren, có phải là đạo diễn nổi tiếng ở Hollywood không? Nếu lời nói đó là thật thì đây chính là một tin cực lớn.
Dù sao cho tới bây giờ trừ Lục Phỉ ra, lại không có một ngôi sao nam ảnh đế vững vàng đặt chân vào quốc tế?
Dù sao cho tới bây giờ, nam minh tinh ở Trung Quốc có vị trí rất nhỏ trong giới Hollywood, ngược lại là nữ minh tinh lại có không ít.
Hiện tại thêm một Ân Nhất Luân, đối với toàn bộ giới giải trí của Trung Quốc mà nói thì đó chính là một chuyện tốt.
"Ân ảnh đế, lần này tham gia vào bộ phim mới của đạo diễn Lauren, không biết phần đất diễn của ngài có nhiều không?" Có phóng viên lập tức dò hỏi.
"Đất diễn nhiều hay ít không phải điểm quan trọng, điểm quan trọng nhất đối với tôi là tôi có thể nhân cơ hội này được học hỏi thêm kinh nghiệm đi đến môi trường quốc tế rộng lớn." Đối mặt với ống kính, Ân Nhất Luân vô cùng khiêm tốn.
"Vậy khi nào thì bộ phim này bắt đầu quay? Dự tính khi nào có thể chiếu phim?"
"Có lẽ Quốc Khánh năm sau là có thể gặp mặt mọi người rồi, hy vọng đến lúc đó mọi người có thể ủng hộ."
"Đó là đương nhiên......"
"......"
Các phóng viên mồm năm miệng mười vây quanh Ân Nhất Luân.
Cảm giác được điểm này, ý cười trên mặt Ân Nhất Luân càng lúc càng sâu hơn, khóe mắt lướt nhanh qua Lục Phỉ bên cạnh, trong lòng có chút đắc ý.
Ân Nhất Luân âm thầm đắc ý ra sao, Lục Phỉ coi như không nhìn thấy, anh nhìn Hình Ảnh đứng bên cạnh rồi nói: "Chúng ta hẹn lúc mấy giờ?"
"9 giờ rưỡi, bây giờ cũng sắp tới giờ rồi, chúng ta nên vào thôi." Hình Ảnh và Lục Phỉ đã sớm có sự ăn ý với nhau, lúc này vừa nghe Lục Phỉ nói thì đã hiểu được ý của anh.
"Đi thôi." Lục Phỉ nhàn nhạt bỏ lại những lời này rồi lập tức đi vào trong.
Mà lúc Lục Phỉ vừa rời khỏi, lập tức có phóng viên phản ứng kịp chạy theo, nhanh chóng đi vào.
Sao bọn họ có thể quên chứ, mục tiêu ban đầu của bọn họ vốn dĩ là Lục Phỉ mà!
Lúc này, các phóng viên đang tập trung ở đây lập tức chia ra hai hướng rời đi.
Ân Nhất Luân nhìn không ít phóng viên vẫn còn đang đứng trước mặt, lại nhìn đến những người chạy theo Lục Phỉ, đôi mắt thâm sâu của anh ta tối sầm lại.
Anh ta hy vọng sẽ có một ngày, có anh ta tồn tại thì không có bất cứ người nào quan tâm đến Lục Phỉ nữa.
***
Hai vị ảnh đế Lục Phỉ và Ân Nhất Luân cùng xuất hiện ở bên ngoài công ty chế tác, một màn này nhanh chóng đã được giới truyền thông đưa tin ra ngoài.
Khi nhìn thấy hai người cùng đứng chung trong một khung hình, hai bên fans và các bạn bè trên mạng đều điên cuồng mà liên tục bình luận dưới bài viết đó.
"A a a, một người là hắc mã vương tử, một người là bạch mã vương tử, trông thật đẹp mắt mà!"
"Chậc chậc, khí thế của hai người đều rất cường đại."
"Vẫn luôn cho rằng khí chất của d i e n d a n l e q u y d o n Ân Nhất Luân cực kỳ ôn hòa, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới khi đứng chung một chỗ với Lục Phỉ vẫn không yếu thế chút nào, không tồi."
"Tôi thích nhất hai ngôi sao nam này trong ở trong giới giải trí, một lạnh lùng một ôn nhu, tuy tính cách của họ khác nhau nhưng trong lòng tôi là tuyệt nhất."
"......"
Bài viết về hai người vừa hiện lên đã nhận được không ít bình luận.
Xác thực là hai người đã tạo một ấn tượng khắc sâu với các bạn bè trên mạng.
Không phải là không có ai có khí chất như hai người họ, mà là do những người khác đều không xuất chúng như hai người họ.
Mà rất nhiều người cũng không nói được rằng bản thân mình thích Lục Phỉ nhiều hơn hay thích Ân Nhất Luân nhiều hơn.
Nhưng mà lúc quần chúng bình chọn thì số phiếu Lục Phỉ vẫn cao hơn một chút.
Lúc này, Lục Phỉ nhìn từng dòng bình luận về Ân Nhất Luân trên mạng, đáy mắt hiện lên chút gợn sóng.
Anh vốn không muốn bị so sánh với Ân Nhất Luân, nhưng vẫn bị người ta mang ra so sánh.
Điều đáng được ăn mừng chính là Ân Nhất Luân chưa bao giờ nhận được bất kỳ thứ tốt nào từ trong tay anh.
Mà anh vĩnh viễn sẽ không để Ân Nhất Luân có cơ hội trở mình.
Hoặc có thể nói anh sẽ khiến Ân Nhất Luân hiểu rõ mùi vị khi trước mặt anh ta luôn có một ngọn núi cao chắn đường thì sẽ như thế nào…
"Lục Phỉ." Vưu Khánh đứng một bên nhìn sắc mặt lúc này của Lục Phỉ, cả người bỗng cảm thấy lạnh lẽo, cảm giác dường như Lục Phỉ lúc này có chút nguy hiểm, đây là trực giác của động vật nhỏ.
"Hửm?" Lục Phỉ trở lại bình thường, nhìn chằm chằm vào Vưu Khánh bên cạnh, nhíu mày hỏi.
"Cảm giác khí thế vừa rồi của cậu... dd lqd cực kỳ phù hợp với hình tượng trong MV của tôi." Vưu Khánh nhận được ánh mắt mờ mịt của Lục Phỉ thì vội vàng nói, lúc này trên khuôn mặt thành thục còn mang theo chút lấy lòng.
Mà thái độ của Vưu Khánh khiến độ ấm trong mắt Lục Phỉ không khỏi tăng lên vài phần, anh bình tĩnh nói: "Nên là vậy."
"Tôi tin tưởng kỹ thuật diễn của cậu, nếu không tôi cũng sẽ không mời cậu tới." Vưu Khánh đáp, có thể mời Lục Phỉ đảm nhiệm vai chính trong MV của mình, anh ta có thể tưởng tượng doanh số mà MV này mang lại nhất định không tồi, cho tới bây giờ danh hiệu đó của Lục Phỉ đều không phải là khoác lác.
Trong thời gian nói chuyện thì bên dạo diễn đã bố trí xong phần hậu trường, sau đó đi tới cạnh Vưu Khánh rồi nói: "Ngài Vưu, đã xong!"
"Ừm." Vưu Khánh gật đầu, sau đó nhìn về phía người đang không ngừng nhẩm kịch bản nói: "Người mới này rất nghiêm túc, ánh mắt cậu không tệ."
Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn thoáng qua người mới kia trong đầu lại hiện lên cảnh tượng ngày ấy, sắc mặt nhu hòa nói: "Không phải tôi tuyển, là Hạo Hạo tuyển."
"Hạo Hạo...? Cậu ta tuyển kiểu gì?" Vưu Khánh tò mò nói.
"Hình như là cậu ta khóc thảm nhất?" Lục Phỉ suy nghĩ rồi nói.
Nghe xong, khóe môi Vưu Khánh hơi run rẩy, sau đó nói: "Cậu nói đùa tôi phải không?"
"Không nói đùa."
"Thôi được, cho dù không nói đùa cũng không sao, chỉ cần cậu ta không dốt nát đến mức hết thuốc chữa là được rồi." Vưu Khánh xua tay nói không quan trọng, anh ta vẫn rất tự tin với âm nhạc của mình, hơn nữa còn có Lục Phỉ, như vậy là đủ rồi!
Hơn nữa, anh ta không tin Lục Phỉ sẽ lấy MV của anh ta ra để giỡn.
Lục Phỉ không nói gì.
Sau đó đoàn người bắt đầu quay MV, người mới đi theo sau kia rất hồi hộp, lúc đối mặt với Lục Phỉ và Vưu Khánh cậu ta nói chuyện có hơi ấp úng, nhưng rồi lại nghĩ đến bản thân sẽ trở thành người mới trong giới giải trí thì tinh thần lập tức khôi phục lại.
Buổi quay chụp sáng nay, được tiến hành rất suôn sẻ.
"Cắt......" Đạo diễn hô một tiếng cắt, động tác của tất cả mọi người đều lập tức ngừng lại ngay tại chỗ.
"Lục Phỉ, thật không hổ là đã từng được đến Hollywood tập luyện, tôi cũng bị cậu cuốn vào theo." Nhìn cảnh quay, Vưu Khánh lập tức nói với Lục Phỉ, tuy giọng hát cuối cùng vẫn dựa vào biên tập hậu kỳ, nhưng giọng hát vừa rồi của anh như ‘nuốt đĩa’ vậy tuyệt đối không kém hơn bản thu âm.
Nhớ tới lần đầu tiên hợp tác giữa hai người và so sánh với hiện tại, thì Vưu Khánh không thể không thừa nhận rằng Lục Phỉ thật sự tiến bộ quá nhanh.
truyện chỉ được dịch và đăng tải duy nhất tại, vui lòng không reup dưới mọi hình thức
"Kịch bản rất cuốn hút." Lục Phỉ nói ra đánh giá của bản thân, kịch bản tốt, anh mới càng dễ dàng nhập vai vào trong đó.
"Kịch bản này là mời một biên kịch trong công ty cậu viết, trình độ không tệ, sau khi trao đổi xong cậu ta lập tức viết ra được kịch bản mà tôi muốn." Vưu Khánh thẳng thắn, trong lúc nói chuyện còn không quên khen ngợi tác giả viết ra kịch bản này.
"Một biên kịch của công ty chúng tôi?" Trong lòng Lục Phỉ vừa động, lập tức hỏi.
Thấy hiếm khi Lục Phỉ có hứng thú, Vưu Khánh nói thẳng: "Người này cũng không quá nổi bật trong công ty cậu, hình như tên là Trần Minh?"
"Khó trách lại có thể tinh tế như thế." Vừa nghe đến tên này, Lục Phỉ lập tức ghép tên người này với kịch bản trong tay, sau khi quay về anh nên nghiên cứu cho thật kỹ.
"Ừ, tôi cảm thấy tương lai cậu ta nhất định sẽ là một nhà biên kịch nổi tiếng." Vưu Khánh nhận xét.
Anh ta làm ra không ít MV nhưng thật sự không ngờ kịch bản này lại khiến anh ta có rung động nhiều đến như vậy, những ý đồ xấu này quả thực khiến anh phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
"Ừ." Lục Phỉ gật đầu, sau đó đi tới cạnh nhân viên hóa trang để họ tẩy trang cho anh.
"Này, cậu muốn đi đâu?" Nhìn động tác của Lục Phỉ, Vưu Khánh đoán chắc cậu ta muốn ra ngoài, vội vàng nói.
"Ăn cơm với Nhan Hạ." Lục Phỉ nhắm mắt nói.
Cho dù lúc này Vưu Khánh không nhìn thấy rõ vẻ mặt của Lục Phỉ nhưng có thể nhận ra tâm tình lúc này của Lục Phỉ không tệ.
Tròng mắt vừa chuyển, Vưu Khánh tiếp tục nói: "Chúng ta biết nhau lâu vậy rồi nhưng tôi vẫn chưa gặp qua cô ấy đó, đợi lát nữa cùng đi được không?"
Nghe vậy, Lục Phỉ đột nhiên mở mắt rồi nhìn chăm chú vào Vưu Khánh.
Vưu Khánh bị nhìn có chút chột dạ, ngay lúc anh ta chột dạ muốn nói mình đang giỡn thì Lục Phỉ lại nhẹ nhàng nói một chữ "Được".
"Cậu thật sự đưa tôi đi?" Vưu Khánh kinh ngạc nói.
"Hiện giờ nên để cô ấy làm quen với những người bạn bên cạnh tôi một chút." Lục Phỉ đáp, trước kia vì muốn bảo vệ Nhan Hạ nên anh không để cho bất cứ ai biết đến cô, nhưng hiện giờ Nhan Hạ đã được công chúng thừa nhận, anh càng mong muốn Nhan Hạ bắt đầu tập làm quen với những người bên cạnh anh.
"Cậu đối xử rất tốt với bà xã của mình." Vưu Khánh hâm mộ nói, nhiều năm độc thân anh đã sớm quen rồi!
"Không đối xử tốt với bà xã của tôi chẳng lẽ lại đối xử tốt với cậu?" Lục Phỉ liếc xéo Vưu Khánh, ánh mắt sâu xa.
"..." Vưu Khánh không còn lời gì để nói.
Mà lúc này, sau khi thu dọn gọn gàng xong, Lục Phỉ mặc lại trang phục ban đầu rồi cùng với Vưu Khánh hai người rời khỏi hậu trường quay MV.
Khi những người khác đều ăn cơm hộp tại trường quay thì Lục Phỉ và Vưu Khánh đã đi tới một nhà hàng ở gần công ty của Nhan Hạ.
"Lục Phỉ..." Nhan Hạ đi vào phòng ăn đã được đặt trước, không nghĩ nhiều trực tiếp mở cửa đi vào, khi vào trong phòng thấy rõ mặt của đối phương lập tức đứng sững tại chỗ, lẩm bẩm nói: "Vưu thiên vương?"
Nghe được giọng nói của Nhan Hạ, Vưu Khánh giật mình vội vàng nói một câu: "Chị dâu".
Chị dâu?
Nhan Hạ nghe Vưu Khánh nói một tiếng này bỗng cảm thấy không được tự nhiên, khi cô còn đi học cũng đã nghe qua các bài hát của Vưu Khánh rồi.
Tuy rằng Vưu Khánh đã nổi tiếng từ lâu, tuổi tác không kém bọn họ nhiều lắm nhưng cô luôn cảm thấy Vưu Khánh thật sự rất giống một lão tiền bối.
Vì thế, khi cô nghe thấy đối phương gọi chị dâu lúc đó mới có cảm giác quái dị nói không nên lời.
Có điều việc nào ra việc đó, người gọi mình là chị dâu này vẫn là người do Lục Phỉ dẫn đến.
"Lục Phỉ đâu rồi?" Nhan Hạ hỏi, sau đó thản nhiên tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
"Cậu ấy ở trong toilet." Vưu Khánh cười đáp, cũng di chuyển vị trí ngồi để đối mặt với Nhan Hạ, sau đó ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Nhan Hạ.
Bị Vưu Khánh nhìn chằm chằm như thế, Nhan Hạ cảm thấy không được tự nhiên, nhưng cũng tỏ ra bình tĩnh cười nói: "Chào anh, tôi là Nhan Hạ."
Có thể để Lục Phỉ dẫn đến chỗ này, cô tin người này nhất định đã được Lục Phỉ cho phép.
"Ừ tôi biết, đã nghe từ lâu." Vưu Khánh gật đầu, vươn tay tới trước mặt Nhan Hạ.
Nhan Hạ nhìn thấy cũng bắt tay lại với anh.
Sau đó, cửa phòng toilet mở ra, Lục Phỉ vừa xuất hiện thì thấy hai người đang bắt tay, anh nhíu mày lại lập tức đi lên phía trước tự nhiên kéo tay của Nhan Hạ lại rồi nói: “Không cần phải quá khách sáo với cậu ta đâu.”
Nhìn động tác của Lục Phỉ, Vưu Khánh cười tủm tỉm nói: “Chị dâu chỉ xuất phát từ phép lịch sự thôi.”
Thấy Lục Phỉ như vậy trong lòng Vưu Khánh có chút cảm khái, cho tới bây giờ anh ta chưa bao giờ thấy được một Lục Phỉ như vậy.
Hóa ra thực sự có một người có thể đi sâu vào trong trái tim của Lục Phỉ. Anh lặp lại hai chữ này một lần nữa, Vưu Khánh chưa bao giờ nghe thấy cậu ta gọi mình một tiếng anh trai.
“Rất hợp lý đúng không?” Vưu Khánh vừa cười vừa nói.
“Ừ, rất đúng.” Lục Phỉ nhìn Vưu Khánh thêm vài lần nữa sau đó chậm rãi ngồi xuống cũng bảo Nhan Hạ ngồi xuống cùng.
Nhan Hạ thấy Lục Phỉ và Vưu Khánh cãi nhau chỉ cười rồi ngồi xuống theo.
Từ cuộc nói chuyện ngắn ngủi ở trên, cô có thể nhìn ra được tình cảm giữa hai người Lục Phỉ và Vưu Khánh thật sự rất tốt.
Điều này khiến trong lòng Nhan Hạ cảm giác được an ủi một chút.
Từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, Lục Phỉ đã chứng minh cho cô thấy anh có bạn trong giới giải trí chứ không phải như trong suy nghĩ của cô.
Ở bên cạnh vẫn có những người làm bạn với anh.
Tính ra, trong sự hiểu biết của cô về m a r i s m i u cái vòng luẩn quẩn này còn quá ít.
“Làm sao vậy?” Thấy Nhan Hạ đang nghiêm túc suy nghĩ gì đó, Lục Phỉ cúi đầu hỏi.
Mà câu hỏi của anh cũng tiện thể thu hút ánh mắt của Vưu Khánh.
Nhìn cách mà hai người họ quan tâm chăm sóc lẫn nhau, trong lòng anh cảm thấy thật vui mừng, cặp vợ chồng này thật đúng là ngọt ngào.
Biểu hiện của Lục Phỉ đã hoàn toàn thay đổi thế giới quan của anh ta.
Có điều một Lục Phỉ như vậy thật sự rất khác với trước kia.
Cảm thấy đã có tình người hơn...
Như vậy rất tốt.
Nhưng mà làm sao bây giờ, làm cho anh ta cũng muốn yêu đương rồi.
"Này, hai người có thể ngừng thể hiện tình yêu trước một người độc thân như tôi được không? Bây giờ người độc thân như tôi không những bị đau mắt mà còn phải chịu đói..." Vưu Khánh nói, vẻ mặt ai oán nói không nên lời.
Nhìn sắc mặt đột nhiên thay đổi của Vưu Khánh, Nhan Hạ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vưu thiên vương này có phải là người đẹp trai lạnh lùng trên TV trong ký ức của cô không?
Khoảng cách giữa lý tưởng và hiện thực thật sự quá lớn...
“Em muốn ăn gì?” Lục Phỉ không để ý tới Vưu Khánh đang kêu rên, đặt menu trước mặt Nhan Hạ hỏi.
“Hai người gọi đi.” Nhan Hạ lắc đầu, đẩy menu đến trước mặt Vưu Khánh.
Vưu Khánh nhận lấy không chút khách khí nói: “Được, để tôi gọi cho.”
Nói xong, anh ta gọi phục vụ tới, nhanh chóng gọi tên vài món ăn.
Trước khi gọi một món, anh ta đều hỏi ý kiến của Nhan Hạ và Lục Phỉ.
Trong lúc hai người đều không phản đối thì Vưu Khánh đã gọi xong món ăn.
Rất thẳng thắn!
Trong lòng Nhan Hạ nghĩ đến từ này.
Kỳ thật, mỗi khi ra ngoài ăn cơm cô ghét nhất là gọi món giúp người khác.
Trong thời gian ngắn ba người đã thưởng thức xong bữa trưa ngon miệng ở nhà hàng này.
"Đã no chưa?” Sau khi Nhan Hạ ăn xong hai chén cơm nhỏ, Lục Phỉ lại tiếp tục hỏi.
“No rồi.” Nhan Hạ vuốt cái bụng đã căng tròn của mình, gật đầu nói.
“Ừm.” Lục Phỉ gật đầu, tiếp tục ăn phần của mình.
Mà lúc này, Nhan Hạ mới để ý từ đầu tới giờ Lục Phỉ chỉ toàn chăm sóc cô.
Thật đúng là... trong lòng Nhan Hạ cảm động nói không nên lời.
Sau đó, khi Nhan Hạ ngẩng đầu lên lại bắt gặp ánh mắt khiếp sợ của Vưu Khánh đang ngồi đối diện, anh ta đang nhìn chằm chằm vào hai người họ.
Đặc biệt là bụng của Nhan Hạ...
Sau đó thấp giọng hỏi Lục Phỉ: “Lục Phỉ, có phải cậu lại làm ba nữa rồi đúng không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.