Sủng Đến Tận Cùng

Chương 77

An Nhiên Nhất Thế

24/06/2020

Vưu Khánh nói như vậy đương nhiên là có căn cứ, có một lần anh ta vô tình thấy Lục Phỉ lướt di động ngắm cái đầm nhỏ của bé gái trước mặt anh ta, anh ta biết rõ Hạo Hạo là con trai của Lục Phỉ nên mới cảm thấy kỳ quái.

Hiện tại lại nhìn đến sức ăn của Nhan Hạ, trong lòng lập tức đã hiểu được.

Có lẽ trong bụng Nhan Hạ đã có em bé cho nên Lục Phỉ mới luôn nhìn quần áo của bé gái.

Anh ta không ngờ hóa ra Lục Phỉ cũng thích con gái.

Nhớ tới điểm này của Lục Phỉ, Vưu Khánh cảm thấy hình tượng Lục Phỉ trong lòng anh càng dịu dàng thêm một ít, không hiểu sao lại cảm thấy thật dễ thương.

Lục Phỉ và Nhan Hạ nghe Vưu Khánh nói xong, anh nhìn chằm chằm Vưu Khánh, còn Nhan Hạ thì lại vuốt bụng của mình, trong lòng hai người chỉ có một ý nghĩ: Thật sự rõ ràng đến mức đó sao?

Nhìn động tác của Nhan Hạ, Vưu Khánh lequydon càng thêm khẳng định mình đã đoán đúng, vẻ mặt có phần đắc ý: "Xem ra tôi rất thông minh."

"Bởi vì vẫn chưa được một tháng nên khi công khai ra ngoài vào lúc này sẽ không tốt." Nhan Hạ nhìn Vưu Khánh, nhanh chóng áy náy giải thích.

"Tôi hiểu." Vưu Khánh cười nói: "Quan hệ giữa tôi và Lục Phỉ thân thiết như anh em vậy, tôi sẽ giữ bí mật giúp cậu ấy, hai người không nói coi như tôi cũng không biết."

Nói xong, Vưu Khánh còn giơ tay làm động tác kéo khóa trên miệng.

"Cảm ơn." Nghe vậy, Nhan Hạ cười trả lời, Vưu Khánh thực sự rất hài hước hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.

Quả nhiên, màn ảnh và hiện thực luôn có một khoảng cách nhất định.

Có điều Nhan Hạ cảm giác rằng cái bí mật này sẽ khiến quan hệ của bọn họ càng thân thiết hơn một chút.

Vưu Khánh như vậy, Lục Phỉ cũng như vậy.

Cô đã từng cho rằng Lục Phỉ là một nam thần lạnh lùng khiến người khác chớ tới gần, sau khi sống chung với nhau, cô mới phát hiện Lục Phỉ hoàn toàn không phải là người cao ngạo như trong mắt người khác, anh chỉ dùng bề ngoài lạnh lùng để che giấu chính mình mà thôi.

Dựa theo đáp án lúc trước mà anh từng nói với cô, từ nhỏ đến lớn luôn có rất nhiều nữ sinh muốn tới gần anh, nhưng anh lại cực kỳ chán ghét những nữ sinh đó, sau đó anh phát hiện dùng ánh mắt lạnh lùng có thể ngăn chặn những điều đó vì thế anh đã có thói quen đeo mặt nạ.

Mặc dù cuối cùng anh phát hiện sự lạnh lùng của mình chỉ khiến cho những nữ sinh đó càng thêm điên cuồng, tuy bọn họ điên cuồng nhưng sẽ không làm phiền đến cuộc sống của anh giống như trước kia.

Khi cô nghe tin đó còn cảm thấy Lục Phỉ làm cao, nhưng về sau lại phát hiện sự lạnh nhạt của Lục Phỉ cũng chỉ khiến người khác càng thêm mê muội…

Cô cũng nằm trong những số đó!

Cô không thể không thừa nhận, lúc trước cô cũng nằm trong số những người say mê Lục Phỉ.

"Tôi cũng hy vọng hai người có thể sinh thêm một tiểu công chúa, con gái thật sự rất đáng yêu." Vưu Khánh lại tiếp tục mở miệng nói, sau đó cười nhạo nhìn thoáng qua Lục Phỉ.

Anh ta có lý do tin tưởng, nếu Nhan Hạ và Lục Phỉ thật sự sinh được một cô con gái nhất định sẽ rất đáng yêu.

Nghe Vưu Khánh nói đến hai chữ con gái, Nhan Hạ không nhịn được nhìn thoáng qua Lục Phỉ.

Ánh mắt của hai người Nhan Hạ và Vưu Khánh đều được Lục Phỉ thu vào đáy mắt, anh chỉ bình tĩnh nói: "Sinh con trai hay con gái đều được nhưng nếu là con gái thì càng tốt hơn thôi."

"Tôi còn không rõ cậu đang nghĩ gì sao?" Vưu Khánh trợn tròn mắt, nói thẳng ra đôi khi Lục Phỉ có chút muộn tao *, rõ ràng rất thích con gái.

(*) Muộn tao: Có thể nói là 1 ng nhìn rất lạnh lùng và xa cách nhưng thực chất nội tâm ng đó rất nhạy cảm, dễ tổn thương, muốn được vui vẻ nói chuyện vs mọi ng nhưng ko dám nói,...đại loại v. Kiểu ko bik bày tỏ cảm xúc và ngại giao tiếp.

Nhưng anh ta sẽ không nói rõ ràng.

Anh ta nhìn chăm chú vào bụng của Nhan hạ, bỗng nhiên anh ta có chút chờ mong.

Anh ta rất muốn nhìn xem, nếu trong bụng Nhan Hạ là con trai thì Lục Phỉ sẽ có vẻ mặt gì.

Dĩ nhiên ý nghĩ này không thể để Lục Phỉ biết được nếu không cậu ấy sẽ đánh chết anh ta cũng không chừng.

Ngay sau đó phục vụ đưa lên món tráng miệng, câu chuyện của mọi người bị bỏ dở tại đây.

Dù nói gì thì bọn họ cũng đã trải qua một bữa cơm trưa vui vẻ.

Sau khi ăn cơm xong, ba người rời khỏi nhà hàng đi tới bãi đỗ xe.

"Hai người phải trở về quay MV à?" Nhan Hạ hỏi.

"Ừm." Lục Phỉ gật đầu, nhìn vẻ mặt tò mò của Nhan Hạ rồi nói: "Có muốn đi cùng xem thử không? Hiện giờ vẫn đang quay ở trong phim trường."

"Có tiện không?" Nhan Hạ hỏi.

"Tiện chứ tiện chứ, là MV của tôi mà!" Vưu Khánh đang đứng bên cạnh dùng sức gật đầu, sau đó nhanh trí nói tiếp: "Chị dâu, tôi đột nhiên có linh cảm rằng cô rất phù hợp, tôi sẽ sắp xếp cô quay chung với Lục Phỉ."

Nghe được lời này, ánh mắt Nhan Hạ hiện lên vẻ kinh ngạc.

Cô cũng tham gia quay MV hả?

Lục Phỉ ở bên cạnh cũng nghe thấy lời nói của Vưu Khánh, vẻ mặt cũng rất kinh ngạc, nhưng sau đó đã hiểu rõ ý của Vưu Khánh.

Anh nghiêm túc nhìn Nhan Hạ, ánh mắt mang theo ý cười, rất thích hợp.

Nhìn vẻ nghi hoặc của Nhan Hạ, Vưu Khánh cười tủm tỉm nói: "Vừa nghĩ ra một cảm hứng, có anh hùng thì cũng nên có người đẹp."

Nhìn bộ dạng tươi cười của Vưu Khánh, Lục Phỉ trực tiếp đi đến mở cửa xe cho Nhan Hạ đang đứng một bên nói: "Lên xe đi!"

Thấy vậy, Nhan Hạ đứng suy nghĩ một lát nhưng vẫn đáp ứng, đi xem trước rồi nói sau vậy.

Lục Phỉ đi lên phía trước che chắn đầu cho Nhan Hạ, sau khi Nhan Hạ lên xe mới quay người đi qua bên kia.

Nhìn bộ dạng không có tình người này của Lục Phỉ, Vưu Khánh cũng mặc kệ anh ta bước lên xe, lầm bầm: "Thấy sắc quên bạn, có điều cậu đừng ghét tôi lái xe chậm là được."

Nhớ lại những lần Vưu Khánh lái xe, Lục Phỉ lạnh lùng nói: "Cậu là con rùa hả?" Khi đó, những lời nói của anh đều có cảm giác sống không còn gì luyến tiếc.

Cho dù anh ta lái xe chậm thế nào thì vẫn nhanh hơn con rùa!

Có điều như thế cũng có điểm tốt, nếu có phóng viên theo dõi, anh có thể dễ dàng biết được.

"Ừm, lái chậm một chút." Anh ta vừa nói xong, Lục Phỉ thấp giọng phụ họa theo.

Nhưng lần này lại khiến Vưu Khánh sợ hãi, l3 quy d0n trong lúc đợi xe dừng thì quay đầu nhìn thấy Lục Phỉ đang nắm tay của Nhan Hạ ngắm nghía, khiến anh ta ngây ngẩn cả người.

Người này. . . có thể ngừng thể hiện tình yêu trước một con cún độc thân hay không?

"Còn không lái xe?" Lục Phỉ nhìn thấy ánh mắt của Vưu Khánh, ngẩng đầu nhìn lướt qua, thúc giục nói.

"Đi, lập tức đi." Vưu Khánh yếu ớt nói, sau đó nhấn ga, đánh tay lái, nhanh chóng lái xe rời đi.

Xe chạy vững vàng trên đường, những chiếc xe bên cạnh không ngừng vượt lên, xe ở phía sau liên tục bấm còi, Nhan Hạ ngồi ở ghế sau không chút khách khí trốn vào trong lòng Lục Phỉ nở nụ cười.

Cô lái xe còn nhanh hơn cả Vưu Khánh.

"Chị dâu, muốn cười thì cứ cười, đừng nhịn kẻo hỏng." Vưu Khánh ở trên ghế lái chán nản nói, anh ta nghĩ lái chậm một chút mới cảm thấy an toàn.

"Không, tôi không cười, chỉ cảm thấy anh rất khác trong tưởng tượng của tôi..." Toàn bộ cuộc tiếp xúc vừa rồi, hình ảnh được đắp nặn của Vưu Khánh trên TV đã biến mất chỉ sau vài tiếng.

"Vợ chồng các người thật giống nhau." Một lúc sau, Vưu Khánh mới chậm rãi nói ra được một câu.



Nghe vậy Nhan Hạ chớp mắt, nghi hoặc nhìn về phía Lục Phỉ, giống như muốn hỏi Vưu Khánh nói vậy là có ý gì.

Nghe vậy Lục Phỉ chỉ cười, thản nhiên nói: "Giống như khẩu thị tâm phi."

(* suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau, miệng nói một đường trong lòng nghĩ một nẻo, đại loại vậy)

Nghe xong, Nhan Hạ lại nở nụ cười.

Vưu Khánh, thật sự rất. . . Đáng yêu nha!

Ngay lúc này, Lục Phỉ bình tĩnh xoay mặt Nhan Hạ hướng về phía mình: "Đừng nhìn, không có gì đẹp."

Đầu bị quay lại, Nhan Hạ nhìn khuôn mặt đẹp trai của Lục Phỉ ở trước mặt, nụ cười càng thêm rực rỡ.

Thùng dấm chua!

Tuy trong lòng nói thầm như vậy nhưng Nhan Hạ cũng không nhìn chằm chằm vào Vưu Khánh nữa, cô ngáp một cái, sau đó lấy điện thoại của mình ra nhìn.

Cô đã kiềm chế ý nghĩ sử dụng điện thoại nhưng thỉnh thoảng vẫn không kiểm soát được.

Mang thai Hạo Hạo khá buồn chán, lúc đó internet không phát triển được như bây giờ, cô không thể làm gì khác ngoài ngủ, xem TV hay đi ra ngoài, thật sự không thể làm bất kì điều gì.

Nhớ lại, Nhan Hạ đã mở Weibo ra, có điều vừa mở ra đã nhìn thấy một dấu @ được gắn thẻ, lập tức nghi ngờ, cái này là cái gì?

#Nữ thần, ông xã nam thần nhà cô bị cướp đi rồi #

Bị cướp đi?

Nhan Hạ bỗng cảm thấy trong câu nói này có hàm ý khác.

Quả nhiên, sau khi nhấp vào xem thì thấy được hai khuôn mặt đẹp trai đang đứng đối diện nhau.

Lục Phỉ và. . . Ân Nhất Luân?

Nhan Hạ cũng biết khá nhiều điều về Ân Nhất Luân, vì lúc trước Ân Nhất Luân chèn ép Lục Phỉ khá nhiều khi anh mới gia nhập vào làng giải trí.

Vì vậy, bất kể hình tượng Ân Nhất Luân có bao nhiêu tốt đẹp trong giới giải trí, từ trước đến nay Nhan Hạ đều sẽ không thích.

Hôm nay, thế nào hai người lại đứng chung cùng một chỗ rồi.

Đúng là hiếm thấy.

Nhịn không được, Nhan Hạ nhìn lướt qua Lục Phỉ.

Lục Phỉ cũng nhìn thấy điện thoại trong tay Nhan Hạ, dừng một chút sau đó mới nói: "Buổi sáng không cẩn thận chạm mặt, anh ta cũng làm trong công ty Nhất Tân."

"Ừm." Nhan Hạ gật đầu, sau đó tìm kiếm thông tin về Ân Nhất Luân.

Trên internet, hầu như không có đánh giá xấu nào về Ân Nhất Luân, điều này cũng cực kỳ hiếm trong ngành giải trí.

Hoặc có thể Ân Nhất Luân vốn dĩ chính là một người khiến người ta không thể nói xấu, hoặc có thể được che dấu quá tốt, nhưng rất dễ nhận thấy Ân Nhất Luân thuộc về vế sau.

Nhưng lăn lộn hơn mười mấy năm trong nghề đều có thể được che dấu cẩn thận như thế, đây cũng là bản lĩnh của đối phương.

Song cô tin ông xã nhà mình sẽ không bị thiệt thòi trong tay của đối phương.

Trong lúc xem tin tức bát quái ở trên mạng, xe đã đến công ty chế tác.

Lúc xuống xe, bên cạnh có phóng viên đang nhìn, một đám phóng viên cầm lấy từng chiếc máy ảnh lên liên tục bấm máy không ngừng.

Nhưng điều duy nhất mà các phóng viên này có điểm chung là họ đều không chạy tới quấy rầy hai người, dù sao bọn họ cũng vừa mới công bố một tin tức cực lớn, những bức ảnh này đủ để cho mọi người thấy được sự ấm áp kéo dài giữa Lục Phỉ và Nhan Hạ.

Mà lúc xuống xe, Nhan Hạ đã cảm nhận được tầm mắt của các phóng viên, cả người có hơi cứng đờ một chút, tuy hiện giờ cô đã không còn thấy sợ hãi, nhưng thật sự có rất nhiều lần cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén của người khác hướng về mình.

"Sao vậy?" Lục Phỉ hỏi, anh vẫn luôn cực kỳ nhạy bén với những thay đổi trong tâm trạng của Nhan Hạ.

"Vẫn là có chút không được tự nhiên với ánh mắt của đám đông." Nhan Hạ trả lời thành thật.

"Nếu những lúc thấy không được tự nhiên, anh sẽ luôn ở bên cạnh em." Lục Phỉ nắm tay Nhan Hạ. @@

"Ừm." Nhan Hạ gật đầu, đôi mắt tràn đầy ấm áp.

Vưu Khánh đứng bên cạnh nhìn bộ dạng của hai người đột nhiên thấy chua xót, lúc nào cũng thể hiện tình yêu trước mặt người độc thân....

Ngoại trừ các phóng viên ở ngoài, trên thực tế, có rất nhiều phóng viên đã chạy đến sau khi đọc tin tức buổi sáng. m a r i s m i u - l 3 q u y d o n Khi nhìn thấy ba người Lục Phỉ, bọn họ ngay lập tức chào hỏi điên cuồng, cũng vì khoảng cách quá xa không cách nào tới gần nhưng những người này vẫn có vẻ rất kích động, máy ảnh trong tay cũng liên tục chụp về phía ba người.

Điều đáng tiếc duy nhất của bọn họ chính là không nhìn thấy tiểu nam thần. Hiện giờ, rất nhiều người đều hy vọng có thể gặp được cả gia đình xuất hiện trước ống kính, điều này xem ra rất tốt.

Có điều cũng không ảnh hưởng gì vì tối nay có thể xem được chương trình《ba đã trở lại》, đến lúc đó có thể nhìn được sự đáng yêu của tiểu nam thần, cũng không biết đến khi nào mới có thể nhìn thấy được một gia đình xuất hiện cùng nhau, nếu thật sự xuất hiện nhất định sẽ rất bùng nổ.

Mà nhìn những người hâm mộ ở phía xa, Nhan Hạ cũng hơi nhìn về phía họ, khuôn mặt lộ ra chút tươi cười.

Sau khi Nhan Hạ nhìn, Lục Phỉ và Vưu Khánh cũng nhìn về phía những người đó, thực ra lúc đầu khi gặp được các fans bọn họ rất kích động nhưng về sau bọn họ lại thấy vô cảm, trong lúc lưu diễn làm gì còn có thời gian quan tâm đến fans.

Nhưng trên thực tế, lúc bọn họ nhìn thấy vậy trong lòng vẫn có chút cảm động như cũ, có đôi khi không phải bọn họ không quan tâm mà là cảm thấy không cần thiết.

Nhưng nhìn bộ dạng kích động của bọn họ vì nhìn thấy mình, trong lòng Lục Phỉ và Vưu Khánh lại có một cảm giác khác.

Mà đối với người hâm mộ tại thời điểm này, nhìn thần tượng yêu thích của họ nhìn qua và chào đón họ, trái tim nhỏ bé trong cơ thể đã bắt đầu nhảy múa rồi.

Kích động một lát, chờ đến khi ba người Lục Phỉ Nhan Hạ đi vào trung tâm chế tác, cảm xúc của những người hâm mộ lúc này mới bắt đầu dịu xuống từ từ.

Sau đó, bọn họ bắt đầu chia sẻ những bức ảnh vừa chụp với nhau. Một lát sau, họ đưa chúng lên kênh chia sẻ trực tuyến, một lần nữa gây ra một vòng "liếm hình" mới bởi những người hâm mộ khác.

Sau khi đi vào trung tâm chế tác, dọc theo đường đi Nhan Hạ gặp không ít ngôi sao thường xuyên xuất hiện trên TV.

Không ít ca sĩ nổi tiếng nhìn thấy ba người Vưu Khánh và Lục Phỉ cũng sẽ chủ động gật đầu, song hỏi đối tượng mà bọn họ chào lại tập trung vào trên người Vưu Khánh.

Mặc dù giới diễn viên nghệ sĩ và giới ca sĩ đều thuộc ngành công nghiệp giải trí, nhưng tầm ảnh hưởng giữa họ không lớn. Các ca sĩ sẽ chú ý nhiều hơn đến người tiền bối của mình. Có thể nói rằng tầng trên và tầng dưới của giới ca hát sẽ rõ ràng hơn và giới diễn viên nghệ sĩ sẽ chú ý đến danh tiếng của mình hơn.

Vưu Khánh nổi tiếng khi còn trẻ, tài năng âm nhạc cực kỳ cao vẫn luôn là mục tiêu của nhiều người mới trong giới ca sĩ. Những người yêu thích âm nhạc sẽ rất kích động khi nhìn thấy Vưu Khánh.

Lúc này, Vưu Khánh đã chào đón những người này rất tốt, hoàn toàn khác hẳn với Lục Phỉ, tính cách của anh ta vẫn rất được hoan nghênh.

Anh ta sẽ không lạnh lùng giống như Lục Phỉ đâu!

Một lúc sau, hai người đã đi vào phim trường. Khi bọn họ bước vào, không ít người có mặt cũng lập tức đứng dậy chào hỏi.

Mà với chuyện Lục Phỉ trở về cùng với Nhan Hạ, trong lòng mọi người ở đây đã hiểu rõ, chắc là ra ngoài hẹn hò cùng nhau rồi!

Có điều hình như còn dẫn về theo một cái bóng đèn?

Nhìn Lục Phỉ nắm tay Nhan Hạ lại nhìn qua Vưu Khánh đang đứng lẻ loi một mình, trong lòng không ít người đều cảm thấy cảm khái, quả nhiên có người đứng bên cạnh đều sẽ cảm thấy hạnh phúc mỹ mãn.

"Vẫn còn nhìn, còn không bắt đầu làm việc đi?" Thấy nhân viên đều nhìn chằm chằm vào hai người, Vưu Khánh cười nhắc nhở.

Vừa nói vậy, các nhân viên lập tức nhanh chóng di chuyển.

Sau đó đạo diễn và những người khác cũng quay trở lại, cũng có nghĩa là sắp bắt đầu chuẩn bị quay tiếp rồi.



Có điều trước khi bắt đầu, Vưu Khánh dẫn hai người Lục Phỉ và Nhan Hạ đi tìm đạo diễn và biên kịch.

"Đây chính là nhà biên kịch Trần Minh mà tôi đã nói với cậu." Vưu Khánh giới thiệu hai bên với nhau, đạo diễn đã gặp qua vào lúc sáng nên Vưu Khánh cũng không nói ra nữa.

"Nghe danh đã lâu." Trần Minh không nghĩ tới Vưu Khánh sẽ giới thiệu Lục Phỉ với mình, vội vàng chủ động chào hỏi Lục Phỉ.

"Chào anh." Lục Phỉ gật đầu chủ động giơ tay tới trước mặt Trần Minh.

Trần Minh lập tức cảm thấy thụ sủng nhược kinh*, vội vàng bắt tay với Lục Phỉ.

(* kiểu như được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo)

Sau khi bắt tay xong, Lục Phỉ cũng không tiếp tục nói chuyện với Trần Minh, nhưng Trần Minh vẫn có thể cảm giác được ánh mắt của Lục Phỉ hình như đang ngầm đánh giá trên người mình.

Sau đó, Vưu Khánh lại tiếp tục nói: "Biên kịch Trần, không phải anh vẫn luôn nói rằng các cảnh quay trong MV hình như đang thiếu thứ gì đó sao? Nhìn Nhan Hạ anh có linh cảm gì không?"

Nghe vậy, Trần Minh nghiêm túc nhìn Nhan Hạ, một lúc sau mới nói: "Anh muốn cho thêm một cảnh hôn của Lục Phỉ ở trong MV kia?"

"Đúng." Vưu Khánh gật đầu nói, lúc trước trong kịch bản gốc có một ít cảnh được hỗ trợ nhưng trong đó có một cảnh hôn sau đó lại bị Lục Phỉ từ chối nên bị xóa bỏ vào lúc đó. Cuối cùng nó được sửa thành một nhân vật bị làm mờ hư ảo và được ghép cảnh từ bộ nhớ hồi tưởng vào, cứ như vậy hiệu quả mang lại thấy tốt hơn nhưng vẫn còn thiếu một cái gì đó.

Có điều vừa nhìn thấy Nhan Hạ, ý tưởng của Vưu Khánh lại xuất hiện một lần nữa, anh ta biết cái thiếu sót đó chính là một cảnh hôn.

Nụ hôn đầu của mối tình đầu là đẹp nhất.

Vả lại trước đây Lục Phỉ không chịu diễn cảnh hôn nhưng hiện tại đối tượng là Nhan Hạ cậu ấy chắc chắn sẽ đồng ý.

Nghe thấy Vưu Khánh thật sự muốn cho cô xuất hiện ở trong MV, lại còn diễn cảnh hôn, mặt cô lập tức đỏ lên.

Ở trong lòng cô cảm thấy cũng không tồi nhưng lại trực tiếp trước mặt nhiều người như vậy, còn được quay vào trong MV sau đó bị nhiều người nhìn thấy hơn, vừa nghĩ đến đều có một cảm giác ngại ngùng không thể giải thích được.

Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Nhan Hạ, Vưu Khánh và những người còn lại không nghĩ tới Nhan Hạ và Lục Phỉ là đôi vợ chồng nhiều năm như vậy rồi mà vẫn còn có thể thẹn thùng như vậy.

"Cậu tới nói đi." Vưu Khánh ra hiệu bằng mắt với Lục Phỉ.

Lục Phỉ thản nhiên nhìn lướt qua Vưu Khánh: "Cho dù cô ấy thẹn thùng nhưng cô ấy cũng sẽ diễn."

Nói xong anh nhìn về phía Nhan Hạ, thấp giọng: "Đúng không?"

"... Ai nói..." Nhan Hạ không nể mặt Lục Phỉ chút nào: "Dù sao lúc trước cũng không thêm vào, hiện tại thêm vào có thể sẽ không tốt." marismiu - ddlqd

"Nhưng chẳng lẽ em không muốn thử xem cảm giác khi đứng chung màn ảnh với anh thì sẽ như thế nào sao?" Lục Phỉ hỏi lại, sau khi nói xong đã thành công khiến vẻ mặt của Nhan Hạ xuất hiện một chút dao động.

Quả thực cô vẫn rất tò mò về thế giới trên màn ảnh của Lục Phỉ, hiện giờ có cơ hội cô nên đáp ứng mới đúng.

"Chỉ có một cảnh, chỉ quay sườn mặt mà thôi sẽ không lộ cả khuôn mặt đâu!" Vưu Khánh đứng bên cạnh nói.

Mà sau khi nói xong cũng nhanh chóng nhận được ánh mắt xem thường của của Lục Phỉ.

Quay cảnh hôn với anh lại chỉ lộ ra sườn mặt, chỉ cần người không ngốc thì đều biết ngay người này chính là Nhan Hạ!

Nhìn ánh mắt xem thường của Lục Phỉ, Vưu Khánh miễn cưỡng cười một tiếng, sau đó tiếp tục mong chờ nhìn Nhan Hạ làm bộ dáng "Mau trả lời đồng ý đi!"

Nhìn ánh mắt chờ mong của Vưu Khánh, lại nghĩ đến chính mình vừa dao động, Nhan Hạ gật đầu, đôi môi đỏ mọng nói ra một chữ "Ừm".

Thấy Nhan Hạ đã đồng ý, Vưu Khánh lập tức nhìn sang đạo diễn và Trần Minh bên cạnh rồi nói: "Hai người sắp xếp đi."

Rất nhanh đã có nhân viên trang phục và nhân viên hóa trang đi đến đây.

Yêu cầu của người trang điểm bị Nhan Hạ và Lục Phỉ từ chối, cuối cùng chỉ vẽ một chút lông mày cho Nhan Hạ, còn lại đều để mặt mộc hết. Còn về trang phục thì thay đổi thành trẻ trung hơn.

Cứ như vậy, Nhan Hạ ngồi một bên chờ cảnh diễn của cô.

Sau đó khi Lục Phỉ bắt đầu quay, cô lẳng lặng nhìn.

Cảnh đằng trước cuối cùng cũng quay xong rồi, sau đó đến cảnh Vưu Khánh vừa mới nói ở trên!

Chẳng mấy chốc Lục Phỉ và Nhan Hạ đã đứng ở dưới ánh đèn.

Dưới ánh đèn, hai người đứng đối diện nhau, mặt đối mặt, sự ôn nhu dịu dàng vây quanh giữa hai người.

"Hai người có biết cảm giác mối tình đầu không? Không phải loại tình cảm nồng nàn này." Đạo diễn ở bên cạnh vội vàng nhắc nhở, mặc dù cảnh này cũng rất đẹp nhưng vẫn có những khác biệt nhất định của thời kì mối tình đầu ngây ngô thuần khiết.

Nói tới cảm giác là không đúng rồi!

Nghe câu nhắc nhở như thế, Nhan Hạ thở nhẹ ra một hơi.

"Nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên chúng ta hẹn hò." Lúc này, Lục Phỉ nhẹ giọng nói bên tai Nhan Hạ.

Sau đó trong đầu Nhan Hạ bắt đầu hiện lên cảnh tượng khi đó.

Ký ức chậm rãi ùa về, cô lại mở mắt, cái cảm giác yêu đương ngây ngô trước đây dường như đang từ từ hiện về trước mắt.

Mà Lục Phỉ cũng đã xảy ra biến hóa khi nhớ về lần đầu tiên.

Hai mắt đối diện, giống như trở về thời gian ngây ngô lúc trước.

Đạo diễn ở một bên kích động cầm kịch bản, vốn anh ta cần phải nhắc nhở hai người hôn nhau nhưng anh ta cảm thấy nụ hôn này nên thuận theo tự nhiên mới đúng.

Lúc anh ta đang nghĩ vậy, Lục Phỉ và Nhan Hạ đã có động tác.

Hai cái đầu cứ từ từ sáp lại.

Đôi môi chạm nhau. Hai trái tim gắt gao dính chặt vào nhau...

Những người quan sát xung quanh dường như đều có thể cảm nhận được mối tình đầu tốt đẹp từ hai người họ.

Hai người Lục Phỉ và Nhan Hạ có thể đã bước vào hôn nhân từ mối tình đầu của họ, đã cùng nhau trải qua rất nhiều năm hơn nữa hơn nữa tình cảm của họ vẫn như cũ.

Hai người họ làm cho bọn họ cảm giác được cái gì gọi là "Tình yêu".

Thật sự rất đẹp.

Vưu Khánh nhìn hai người, từ từ nhắm mắt lại để cảm nhận được sự rung động phát ra từ tận đáy lòng mình.

Ngay sau đó anh ta mở to mắt, lập tức nhìn về phía đạo diễn bên cạnh rồi nói: "Tôi muốn hát bài hát này một lần nữa."

Mà lúc này, đạo diễn bên cạnh trực tiếp nói một câu "Cắt".

Sau đó nói với Vưu Khánh: "Tôi mặc kệ anh muốn hát một lần nữa hay không, anh phải nhớ kỹ đi đến phía trước bọn họ, sau đó hát..."

"..." Toàn bộ hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh, Lục Phỉ và Nhan Hạ tách ra, sau đó khuôn mặt ửng đỏ của Nhan Hạ nhìn chằm chằm vào Vưu Khánh.

Đạo diễn ho nhẹ một tiếng, nói với hai người: "Hai người diễn rất tốt, đợi lát nữa tiếp tục cảnh thứ hai."

Cảnh thứ hai!

Nhan Hạ nhìn lướt qua Lục Phỉ, bọn họ còn phải hôn lại một lần nữa sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Đến Tận Cùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook