Quyển 2 - Chương 1149: Ác mộng ma nhân
Ngư Thiên Không
10/03/2014
Sau khi đuổi Vũ Yêu đi, lực chú ý của Sở Mộ lại nhìn qua người của bảy
sinh vật chúa tể cấp thấp, hiển nhiên đây mới là đám người khó đối phó
nhất.
Sở Mộ cũng không phải không phác giác ra đám Không Thính Chi Yêu, mà là Sở Mộ căn bản mặc kệ chúng.
Không Thính Chi Yêu hiển nhiên không cảm giác Sở Mộ khinh thường thế này, lúc này một đạo du long xoẹt qua đem một con Vũ Yêu thiêu thành tro, ba con Không Thính Chi Yêu đồng thời hiện thân, thân hình như báo lao tới.
Đối phương đã phát động công kích thì Sở Mộ vẫn không để ý tới, Vũ Sa đứng bên cạnh Sở Mộ con mắt sáng ngời, cặp mắt mị hoặc của nàng hiện ra hào quang thâm thúy.
Một tia màu đỏ quỷ dị, yêu mị. Lúc lập lòe thì con mắt ba con Không Thính Chi Yêu biến thành hào quang khác lạ.
Tóc dài màu tím hất lên, phấn hoa hương khí khuếch tán ra chung quanh, giống như sương mù bao phủ ba con Không Thính Chi Yêu.
- Hoa Hồn Khống!
Vũ Sa nói ra tên kỹ năng, trong hai mắt cao ngạo, vũ mị hiện ra một tia giảo hoạt khó phát giác ra được.
Hoa Hồn Khống đầu tiên là khống chế tâm trí, sau đó là dùng phấn hoa thôi miên thể xác mới có thể hoàn toàn khống chế. Mặc dù Vũ Sa bao trì hình thái nhân loại hiện tại, khống chế cao nhất cũng chỉ mười cấp chúa tể. Khống chế ba con Không Thính Chi Yêu là thừa sức.
- Đi, giải quyết hai hồn sủng nguyên tố kia.
Vũ Sa phát ra mệnh lệnh, khống chế hai con Không Thính Chi Yêu trực tiếp công kích vào hỏa hệ chúa tể và nham hệ chúa tể đứng ở xa xa.
Hai cái nguyên tố hồn sủng làm sao nghĩ tới Không Thính Chi Yêu sẽ công kích chúng, dưới tình huống không phòng bị đã bị Không Thính Chi Yêu miểu sát.
Mà lúc này Vũ Sa cố ý liếc mắt nhìn Sở Mộ, phát hiện Sở Mộ đã chiến đấu với những sinh vật chúa tể cấp thấp khác, trong mắt hiện ra hào quang giảo hoạt. Lại niệm một đoạn chú ngữ thật dài bám vào trên người Không Thính Chi Yêu thứ ba.
Sau đó con Không Thính Chi Yêu này biến thành con ngựa thoát cương, điên cuồng rong ruổi owr phía đối phương, rất nhanh thoát ly phiến khu vực này, chạy về khu vực mà nàng chỉ định.
Nhìn qua Không Thính Chi Yêu đã đi xa, trên môi đỏ mọng của Vũ Sa hiện ra một tia thần sắc vui vẻ.
- Nếu có được nó thì có lẽ có thể giãy giụa khỏi khống chế của thằng này, hừ hừ, Sở hỗn đản, dùng ma diễm tra tấn ta đúng không? Thủ đoạn tra tấn nhân loại của bản nữ vương còn mạnh hơn ngươi cả ngàn lần.
Sau khi làm xong thì Vũ Sa vội vàng niệm chú ngữ, gia trì cho Sở Mộ và u linh long hoa khải, tăng năng lực phòng ngự của hắn lên.
Trước khi xoay người làm chủ nhân thì Vũ Sa vẫn phải ẩn sâu kiêu ngạo và oán hận của nàng, dùng thuận theo cùng "Khéo hiểu lòng người" tiêu trừ cảnh giác của Sở Mộ, như vậy nàng sẽ có nhiều thời gian đi ra ngoài hoạt động, mới có thể thực hiện kế hoạch ở Vân Cảnh này.
Vũ Sa gia trì hoa khải thì tiểu Chập Long chúa tể cấp thấp đủ để lấy một địch hai, nó đã sớm nhìn chằm chằm vào Vũ Yêu của Vĩnh Sùng rồi, không cần Sở Mộ ra lệnh, tiểu Chập Long huy động cánh đánh về phía Vũ Yêu này.
Lực phòng ngự bản thân của Tiểu Chập Long phi thường mạnh mẽ. Sau khi hoa khải gia trì thì kỹ năng Vũ Yêu của Vĩnh Sùng đánh lên phòng ngự của tiểu Chập Long cũng không thể đánh tan. Bất đắc dĩ hạ Vĩnh Sùng chỉ có thể trốn ra sau đội ngũ, cùng dần dần tụ hội với cấp chuẩn chúa tể tới trợ giúp.
Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì cũng phát ra mệnh lệnh triệu tập, đem cường giả cấp chúa tể khác tụ tập tới nơi này, lúc này đội ngũ Vũ Yêu của Vĩnh Sùng cũng tăng lên mười.
Làm cho Vĩnh Sùng không nghĩ tới là đối mặt với Vũ Yêu chúa tể cấp thấp cùng chín con Vũ Yêu cấp chúa tể, lúc này chỉ cần Thiên Thương Thanh Chập Long dám xông lên, vậy thì Vĩnh Sùng có thể giết nó!
- Ngăn nó lại!
Vĩnh Sùng thẹn quá hoá giận quát.
Chín con Vũ Yêu đập cánh, hình thành quân đoàn mây đen bao phủ trên tiểu Chập Long, móng vuốt bén nhọn hiện ra trên bầu trời.
Tiểu Chập Long vỗ cánh phóng thẳng lên trời, nó không ngừng phát ra âm thanh bén nhọn, âm thanh giống như thiên chùy và lợi kiếm va chạm với nhau.
Một mình đối mặt với mười Vũ Yêu, Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc với dã tính của tiểu Chập Long, nhưng mà nhìn thấy trên người của nó có hoa khải do Vũ Sa gia trì nên Sở Mộ thoáng an tâm rất nhiều.
Thực lực của Tiểu Chập Long là chúa tể cấp thấp, Vĩnh Sùng cho Vũ Yêu đơn đả độc đấu không có phần thắng, nhiều ra chín con Vũ Yêu nhưng không thể ngăn cản tiểu Chập Long thì quá sỉ nhục, được gia trì hoa khải thì phòng ngự của tiểu Chập Long gia tăng trên phạm vi lớn, như vậy cho dù tiểu Chập Long không thán nhưng nương tựa vào lực phòng ngự cường đại, muốn kéo dài thời gian ngắn cũng không thành vấn đề.
Sinh vật chuẩn cấp chúa tể giao cho Vũ Sa ứng phó là dư xài, như vậy Sở Mộ phải đối mặt chính là sáu chúa tể cấp thấp.
Sở Mộ biết rõ sáu con cấp chúa tể cấp thấp không phải mình có thể ứng phó, dù sao hắn còn chưa có bước vào cấp chúa tể trung đẳng.
Lập tức Sở Mộ niệm chú ngữ, hắn triệu óoán Chiến Dã vừa tăng cấp không lâu.
- Giao cho ngươi cuồng mãng và Khiếu Thiên Phi Sư.
Sở Mộ đã chuẩn bị đại chiến.
- Rống rống! ! ! ! ! !
Chiến Dã dùng ý chí chiến đấu sục sôi gào thét trả lời Sở Mộ.
Thân ảnh màu đen lao tới, ánh mắt Chiến Dã tập trung vào cuồng mãng và Khiếu Thiên Phi Sư, dẫn đầu phát động thế công.
Hai sinh vật chúa tể cấp thấp không ngờ đối phương lại cho một sinh vật chúa tể đối phó bản thân mình thì hừ lạnh một tiếng.
- Uông Trường Phong, Hoàng Đồng, trực tiếp giết nó!
Ngô Trì ra lệnh.
Uông Trường Phong cùng Hoàng Đồng gật gật đầu, đối phó một sinh vật chúa tể thì dễ dàng hơn đối phó ma nhân nhiều lắm.
Sở Mộ nhìn thấy hai người này tươi cười khinh thường thì cười lạnh một tiếng.
Ma trảo màu bạc hóa thành lưỡi kiếm sắc bén, từ trên cao chém xuống, ma trảo phá không bay qua phạm vi mười dặm, Vân Điểu xoay quanh trên không trung phản ứng thật nhanh, thân thể hóa thành đám mây.
Sở Mộ dùng Tà Trảm đánh ra, đánh lên thân thể của Vân Điểu cũng không tạo thành bao nhiêu tổn thương.
Nhưng mà mục đích của Sở Mộ chỉ là bức lui Vân Điểu và tìm kiếm nhược điểm của nó mà thôi.
Thực lực Ngô Trì cùng Ngô Tự đều không kém, trải qua đọ sức vài lần thì hai người cũng đã khẳng định thực lực Ngân Sắc Ma Nhân này cũng không có đạt tới chúa tể trung đẳng.
Chỉ cần không phải chúa tể trung đẳng thì muốn giải quyết có lẽ cũng không quá khó khăn, Ngô Trì cùng Ngô Tự đều không có giữ lại, khống chế hồn sủng của bọn họ.
Mà sau đó Vĩnh Sùng thoát khỏi tiểu Chập Long dây dưa, cũng gia nhập vào chiến đấu, đối mặt với năm chúa tể cấp thấp nhưng phương thức chiến đấu của Sở Mộ cũng vô cùng cuồng dã.
Vũ Yêu có năng lực chiến đấu trên khong trung rất mạnh, Vĩnh Sùng đã chạy đến nơi đây thì Sở Mộ tự nhiên phải chiếu cố hắn trọng điểm.
Có thể nói Vĩnh Sùng vừa mới chiến đấu thì Sở Mộ dùn Không Gian Lưu Sa cùng Không Gian Băng Liệt đồng thời đánh ra ngoài, Vĩnh Sùng vô cùng chật vật chạy trốn tới bên cạnh Ngô Trì, Ngô Tự, đi tới bên cạnh Gia Trấn và Tiêu Đàm.
Sở Mộ cũng không phải không phác giác ra đám Không Thính Chi Yêu, mà là Sở Mộ căn bản mặc kệ chúng.
Không Thính Chi Yêu hiển nhiên không cảm giác Sở Mộ khinh thường thế này, lúc này một đạo du long xoẹt qua đem một con Vũ Yêu thiêu thành tro, ba con Không Thính Chi Yêu đồng thời hiện thân, thân hình như báo lao tới.
Đối phương đã phát động công kích thì Sở Mộ vẫn không để ý tới, Vũ Sa đứng bên cạnh Sở Mộ con mắt sáng ngời, cặp mắt mị hoặc của nàng hiện ra hào quang thâm thúy.
Một tia màu đỏ quỷ dị, yêu mị. Lúc lập lòe thì con mắt ba con Không Thính Chi Yêu biến thành hào quang khác lạ.
Tóc dài màu tím hất lên, phấn hoa hương khí khuếch tán ra chung quanh, giống như sương mù bao phủ ba con Không Thính Chi Yêu.
- Hoa Hồn Khống!
Vũ Sa nói ra tên kỹ năng, trong hai mắt cao ngạo, vũ mị hiện ra một tia giảo hoạt khó phát giác ra được.
Hoa Hồn Khống đầu tiên là khống chế tâm trí, sau đó là dùng phấn hoa thôi miên thể xác mới có thể hoàn toàn khống chế. Mặc dù Vũ Sa bao trì hình thái nhân loại hiện tại, khống chế cao nhất cũng chỉ mười cấp chúa tể. Khống chế ba con Không Thính Chi Yêu là thừa sức.
- Đi, giải quyết hai hồn sủng nguyên tố kia.
Vũ Sa phát ra mệnh lệnh, khống chế hai con Không Thính Chi Yêu trực tiếp công kích vào hỏa hệ chúa tể và nham hệ chúa tể đứng ở xa xa.
Hai cái nguyên tố hồn sủng làm sao nghĩ tới Không Thính Chi Yêu sẽ công kích chúng, dưới tình huống không phòng bị đã bị Không Thính Chi Yêu miểu sát.
Mà lúc này Vũ Sa cố ý liếc mắt nhìn Sở Mộ, phát hiện Sở Mộ đã chiến đấu với những sinh vật chúa tể cấp thấp khác, trong mắt hiện ra hào quang giảo hoạt. Lại niệm một đoạn chú ngữ thật dài bám vào trên người Không Thính Chi Yêu thứ ba.
Sau đó con Không Thính Chi Yêu này biến thành con ngựa thoát cương, điên cuồng rong ruổi owr phía đối phương, rất nhanh thoát ly phiến khu vực này, chạy về khu vực mà nàng chỉ định.
Nhìn qua Không Thính Chi Yêu đã đi xa, trên môi đỏ mọng của Vũ Sa hiện ra một tia thần sắc vui vẻ.
- Nếu có được nó thì có lẽ có thể giãy giụa khỏi khống chế của thằng này, hừ hừ, Sở hỗn đản, dùng ma diễm tra tấn ta đúng không? Thủ đoạn tra tấn nhân loại của bản nữ vương còn mạnh hơn ngươi cả ngàn lần.
Sau khi làm xong thì Vũ Sa vội vàng niệm chú ngữ, gia trì cho Sở Mộ và u linh long hoa khải, tăng năng lực phòng ngự của hắn lên.
Trước khi xoay người làm chủ nhân thì Vũ Sa vẫn phải ẩn sâu kiêu ngạo và oán hận của nàng, dùng thuận theo cùng "Khéo hiểu lòng người" tiêu trừ cảnh giác của Sở Mộ, như vậy nàng sẽ có nhiều thời gian đi ra ngoài hoạt động, mới có thể thực hiện kế hoạch ở Vân Cảnh này.
Vũ Sa gia trì hoa khải thì tiểu Chập Long chúa tể cấp thấp đủ để lấy một địch hai, nó đã sớm nhìn chằm chằm vào Vũ Yêu của Vĩnh Sùng rồi, không cần Sở Mộ ra lệnh, tiểu Chập Long huy động cánh đánh về phía Vũ Yêu này.
Lực phòng ngự bản thân của Tiểu Chập Long phi thường mạnh mẽ. Sau khi hoa khải gia trì thì kỹ năng Vũ Yêu của Vĩnh Sùng đánh lên phòng ngự của tiểu Chập Long cũng không thể đánh tan. Bất đắc dĩ hạ Vĩnh Sùng chỉ có thể trốn ra sau đội ngũ, cùng dần dần tụ hội với cấp chuẩn chúa tể tới trợ giúp.
Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì cũng phát ra mệnh lệnh triệu tập, đem cường giả cấp chúa tể khác tụ tập tới nơi này, lúc này đội ngũ Vũ Yêu của Vĩnh Sùng cũng tăng lên mười.
Làm cho Vĩnh Sùng không nghĩ tới là đối mặt với Vũ Yêu chúa tể cấp thấp cùng chín con Vũ Yêu cấp chúa tể, lúc này chỉ cần Thiên Thương Thanh Chập Long dám xông lên, vậy thì Vĩnh Sùng có thể giết nó!
- Ngăn nó lại!
Vĩnh Sùng thẹn quá hoá giận quát.
Chín con Vũ Yêu đập cánh, hình thành quân đoàn mây đen bao phủ trên tiểu Chập Long, móng vuốt bén nhọn hiện ra trên bầu trời.
Tiểu Chập Long vỗ cánh phóng thẳng lên trời, nó không ngừng phát ra âm thanh bén nhọn, âm thanh giống như thiên chùy và lợi kiếm va chạm với nhau.
Một mình đối mặt với mười Vũ Yêu, Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc với dã tính của tiểu Chập Long, nhưng mà nhìn thấy trên người của nó có hoa khải do Vũ Sa gia trì nên Sở Mộ thoáng an tâm rất nhiều.
Thực lực của Tiểu Chập Long là chúa tể cấp thấp, Vĩnh Sùng cho Vũ Yêu đơn đả độc đấu không có phần thắng, nhiều ra chín con Vũ Yêu nhưng không thể ngăn cản tiểu Chập Long thì quá sỉ nhục, được gia trì hoa khải thì phòng ngự của tiểu Chập Long gia tăng trên phạm vi lớn, như vậy cho dù tiểu Chập Long không thán nhưng nương tựa vào lực phòng ngự cường đại, muốn kéo dài thời gian ngắn cũng không thành vấn đề.
Sinh vật chuẩn cấp chúa tể giao cho Vũ Sa ứng phó là dư xài, như vậy Sở Mộ phải đối mặt chính là sáu chúa tể cấp thấp.
Sở Mộ biết rõ sáu con cấp chúa tể cấp thấp không phải mình có thể ứng phó, dù sao hắn còn chưa có bước vào cấp chúa tể trung đẳng.
Lập tức Sở Mộ niệm chú ngữ, hắn triệu óoán Chiến Dã vừa tăng cấp không lâu.
- Giao cho ngươi cuồng mãng và Khiếu Thiên Phi Sư.
Sở Mộ đã chuẩn bị đại chiến.
- Rống rống! ! ! ! ! !
Chiến Dã dùng ý chí chiến đấu sục sôi gào thét trả lời Sở Mộ.
Thân ảnh màu đen lao tới, ánh mắt Chiến Dã tập trung vào cuồng mãng và Khiếu Thiên Phi Sư, dẫn đầu phát động thế công.
Hai sinh vật chúa tể cấp thấp không ngờ đối phương lại cho một sinh vật chúa tể đối phó bản thân mình thì hừ lạnh một tiếng.
- Uông Trường Phong, Hoàng Đồng, trực tiếp giết nó!
Ngô Trì ra lệnh.
Uông Trường Phong cùng Hoàng Đồng gật gật đầu, đối phó một sinh vật chúa tể thì dễ dàng hơn đối phó ma nhân nhiều lắm.
Sở Mộ nhìn thấy hai người này tươi cười khinh thường thì cười lạnh một tiếng.
Ma trảo màu bạc hóa thành lưỡi kiếm sắc bén, từ trên cao chém xuống, ma trảo phá không bay qua phạm vi mười dặm, Vân Điểu xoay quanh trên không trung phản ứng thật nhanh, thân thể hóa thành đám mây.
Sở Mộ dùng Tà Trảm đánh ra, đánh lên thân thể của Vân Điểu cũng không tạo thành bao nhiêu tổn thương.
Nhưng mà mục đích của Sở Mộ chỉ là bức lui Vân Điểu và tìm kiếm nhược điểm của nó mà thôi.
Thực lực Ngô Trì cùng Ngô Tự đều không kém, trải qua đọ sức vài lần thì hai người cũng đã khẳng định thực lực Ngân Sắc Ma Nhân này cũng không có đạt tới chúa tể trung đẳng.
Chỉ cần không phải chúa tể trung đẳng thì muốn giải quyết có lẽ cũng không quá khó khăn, Ngô Trì cùng Ngô Tự đều không có giữ lại, khống chế hồn sủng của bọn họ.
Mà sau đó Vĩnh Sùng thoát khỏi tiểu Chập Long dây dưa, cũng gia nhập vào chiến đấu, đối mặt với năm chúa tể cấp thấp nhưng phương thức chiến đấu của Sở Mộ cũng vô cùng cuồng dã.
Vũ Yêu có năng lực chiến đấu trên khong trung rất mạnh, Vĩnh Sùng đã chạy đến nơi đây thì Sở Mộ tự nhiên phải chiếu cố hắn trọng điểm.
Có thể nói Vĩnh Sùng vừa mới chiến đấu thì Sở Mộ dùn Không Gian Lưu Sa cùng Không Gian Băng Liệt đồng thời đánh ra ngoài, Vĩnh Sùng vô cùng chật vật chạy trốn tới bên cạnh Ngô Trì, Ngô Tự, đi tới bên cạnh Gia Trấn và Tiêu Đàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.