Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1141: Đại săn bắn, tranh giành top một trăm

Ngư Thiên Không

09/03/2014

Bạch cốt lung la lung lay cuối cùng vẫn rơi lả tả nện vào trong huyết nhục mơ hồ, tràng diện vô cùng huyết tinh, sợ hãi!

Miểu sát! !

Sáu hồn sủng còn chưa kịp phóng thích kỹ năng nào đã bị miểu sát ngay lập tức.

Một màn này làm cho Sở Mộ và tất cả mọi người ở đây bị chấn trụ, ai nghĩ tới một hồi ác chiến sắp sửa diễn ra lại kết thúc?

- Ai cho phép ngươi phóng thích kỹ năng?

Sở Mộ nhíu mày, cực kỳ bất mãn nhìn qua Vũ Sa sau lưng.

Bất mãn thì bất mãn, Sở Mộ cũng rất kinh ngạc nữ nhân này lại có thể miểu sát sáu chuẩn cấp chúa tể, thực lực này không kém gì mình khi bán ma hóa.

Trọng yếu nhất đây là trạng thái đơn linh hồn a, hóa thân thành Thiện Ác Nữ Vương thì thực lực càng kinh khủng.

- Ta chỉ muốn thử thực lực tăng lên bao nhiêu mà thôi.

Vũ Sa tươi cười đầy yêu mị và tàn nhẫn nói một câu.

- Dùng nhiệt độ của hỏa diễm mà khảo thí đi.

Sở Mộ nói ra.

Vừa nói đến ma diễm thì Vũ Sa cũng có chút sợ, bộ dáng tươi cười trên mặt biến mất, trở nên đáng thương nói ra:

- Ta muốn giúp chủ nhân, trên núi còn có Ma Linh cao cấp, lãng phí thời gian với mấy phế vật này còn không bằng mau chóng giết tới trên kia đi...

Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu thái tử hai người hai đưa mặt nhìn nhau, miểu sát sáu chuẩn chúa tể, một kỹ năng này của Thiện Ác Nữ Vương cũng quá khủng bố không ít.

Ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, Mục Thanh Y cảnh giác như thường ngày nhìn qua Vũ Sa, chẳng biết tại sao cho dù nữ nhân này biến thành nô lệ của Sở Mộ thì Mục Thanh Y vẫn có thể cảm giác được hương vị nguy hiểm ở trên người của nàng, loại nguy hiểm này có thể làm cho Sở Mộ lâm vào nguy hiểm trí mạng, nhất là thời điểm nhìn nữ nhân này một chiêu miểu sát sáu hồn sủng chuẩn chúa tể.

Về phần Liêu Ngữ nhìn thấy đã há hốc mồm, hắn làm sao cũng không nghĩ tới nữ nhân như thiên tiên, tinh khiết như tuyết liên lại có thực lực biến thái như vậy, hơn nữa giết người con mắt không nháy một cái, thủ đoạn tàn nhẫn hoàn toàn trái ngược với khí chất của nàng ta, hắn cũng hoài nghi là mình có phải nhìn lầm hay không.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn qua sơn mạch ở xa xa, sơn thể cùng sơn thể có thể cảm ứng được năng lương chấn động, loại uy lực này chỉ sợ là chúa tể cấp thấp.

- Ta đi xem trước, các ngươi theo sau từ từ là được.

Sở Mộ nhìn người sau lưng nói ra.

Kể cả Mục Thanh Y thì người ở nơi này không ai có thực lực chúa tể cấp thấp, Sở Mộ hiện tại vẫn không thể xác định người trong sơn mạch có bao nhiêu người là chúa tể cấp thấp, mạo muội cho bọn họ đi lên chỉ gặp nguy hiểm mà thôi, cho nên hắn phải đi thăm dò trước tiên.

- Ân, chính ngươi cẩn thận.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu.

Sở Mộ liếc mắt nhìn qua tiểu Mạc Tà trên vai, mở miệng nói:

- Ngươi lưu lại bảo hộ bọn họ.

- Ô ô...

Tiểu Mạc Tà nhảy ra khỏi bờ vai của Sở Mộ, nhảy vào trong ngực của Diệp Khuynh Tư. Chuyển chuyển thân thể cứ tiếp tục uể oải không phấn chấn nằm trong ngực Diệp Khuynh Tư ngủ say.

Diệp Khuynh Tư sờ sờ tai của tiểu gia hỏa này, nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của nó thì cười nói:

- Tại sao ngươi giỏi ngủ như vậy a.

Có Mạc Tà ở bên người bọn họ thì Sở Mộ không cần có quá nhiều lo lắng, liếc mắt nhìn Vũ Sa. Sở Mộ do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói:

- Ngươi đi theo ta.

Trên sơn mạch còn có Ma Linh, hiện tại thu hồi nàng vào trong không gian hồn sủng sẽ tiêu hao nhiều hồn lực. Hồn lực của Sở Mộ cũng tương đương với năng lượng bán ma, thể lực. Tiêu hao quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới sức chiến đấu của hắn.



Thiện Ác Nữ Vương khó có được khi ra ngoài thông khí, gương mặt đẹp của nàng tươi cười nhưng lại giả bộ thành nghe lời. Theo thật sát bên người Sở Mộ.

Nhưng mà nữ nhân này sau khi theo sau vẫn không quên đưa mắt nhìn qua Diệp Hoàn Sinh, Triêu thái tử cùng với Liêu Ngữ, cặp mắt kia yêu mị và mỉm cười đáng yêu, hình như đang nói những lời trong lòng cho bọn họ nghe.

Phong tình vạn chủng, xinh đẹp nhiều vẻ, hết lần này tới lần khác khí chất làm cho người ta cảm thấy thuần khiết, không người đụng vào, định lực kém cỏi nhất là Diệp Hoàn Sinh lập tức thần hồn điên đảo, Triêu thái tử còn đỡ một ít, dù sao hắn cũng tận mắt nhìn thấy mặt tàn bạo khủng bố của Thiện Ác Nữ Vương, về phần Liêu Ngữ tính tình trẻ con đã sớm quên đi vị tỷ tỷ đang bị thương trước kia.

Trong thấy ánh mắt ba năm nhân này biến hóa, Vũ Sa lúc này câu mỉm cười đầy câu dẫn, trong nội tâm thầm nghĩ, Sở Mộ hỗn đản này tâm như sắt đá không có gợn sóng, nhưng mà người bên cạnh hắn không phải thánh nhân, chậm chạp tích lũy từng ưu thế một, sớm muộn gì cũng có ngày nàng xoay người.

Đương nhiên Thiện Ác Nữ Vương đau đầu một điểm là Thiện Ác Hoa hiện tại đang bị Sở Mộ giam cầm trong hồn ước thứ hai. Nàng hiện tại nếu liều chết cũng có thể chạy thoát khỏi không gian hồn sủng của Sở Mộ, nhưng đào thoát chỉ là linh hồn của nàng, không có Thiện Ác Hoa thì thực lực của nàng giảm đi nhiều.

...

Sở Mộ đứng trên long giác của tiểu Chập Long bay tới chỗ cao của sơn mạch.

Thuộc tính u linh của Tiểu Chập Long có thể giuớ Sở Mộ che dấu rất tốt, cục diện trong sơn mạch hiện tại có chút hỗn loạn, không cẩn thận bị phát hiện thì rất dễ dàng bị cuốn vào trong hỗn chiến.

Xuyên qua hai tòa sơn mạch khổng lồ và sơn cốc thật dài, vách núi đá lởm chởm, vách đá xuất hiện không ít thân ảnh của hồn sủng sư, hào quang kỹ năng lượn lờ tại trên bầu trời và trong hạp cốc dày hẹp, từng đợt năng lượng mạnh mẽ tỏa ra ngoài làm người ta không dám tới gần.

So sánh với đám người Thần Hoa kia, người trong sơn mạch chiến đấu có thực lực mạnh hơn nữa, trong đó có lẽ có thủ hạ của Ngô Trấn Cương Thống theo lời Liêu Ngữ nói.

Thủ hạ của Ngô Trấn Cương Thống thủ hạ đều là Cương Tương, muốn đạt được xưng hô Cương Tương thì cơ bản nhất phải có một hồn sủng cấp chúa tể cấp thấp, Sở Mộ dùng dị đồng đảo qua phiến sơn mạch liên tiếp này, đại khái cảm giác được hơn mười đạo khí tức chấn động, đã nơi lên có mười hồn sủng chúa tể cấp thấp.

Trừ chuyện này ra, địa phương khác của sơn mạch đều có một ít cấp chúa tể khác đang phân bố chung quanh, số lương chấn động khác cũng có làm cho Sở Mộ không cách nào tính toàn bộ.

- Nơi này tụ tập nhiều cường giả như vậy?

Sở Mộ nhíu mày.

Tòa núi này cực lớn, khi thì đột ngột từ mặt đất xuyên qua đám mây, khi thì hình thành vực sâu ngàn trượng, trong đó khí tức cấp chúa tể không ít, khí tức Đế Hoàng cao cấp phân bố dày đặc, cơ hồ nhìn quét qua cũng có thể trông thấy hơn mười Đế Hoàng cao cấp ở ngay trong một góc.

- Thiếu chủ, Ma Linh rất trân quý, trên trình độ nhất định có thể giúp Hồn Hoàng đột phá tới Hồn Tể, Ma Linh cấp Quân Chủ có giá trị không thua gì huyền vật nhất cấp, Ma Linh cấp Đế Hoàng tương đương với huyền vật tam ấp, huyền vật tứ cấp, đủ để tạo ra chúa tể cấp thấp, kể từ tình hình bây giờ mà nhìn thì số lượng Ma Linh không chỉ có một nha.

Ly lão nhân nói ra.

Sở Mộ vừa rồi bắt được một Ma Linh cấp Quân Chủ, rất khó tưởng tượng một sinh vật cấp Quân Chủ lại có thể so sánh với huyền vật.

- Ma Linh cấp chúa tể thì sao?

Sở Mộ rất kỳ quái, Ly lão nhân vì cái gì không đề cập tới Ma Linh cấp chúa tể?

- Ma Linh cấp chúa tể là vật báu vô giá, không thua gì tiểu hồ ly biến thành tU Minh Tử Đế, xác suất xuất hiện cơ hồ là không.

Ly lão nhân tiếp tục nói.

Sở Mộ gật gật đầu, khống chế tiểu Chập Long tiếp tục bay vào sâu trong sơn mạch, cũng rất nhanh ý thức được hình như có người đang ở trước mặt.

- Cảm giác hình như bọn họ vây quanh sơn mạch này nha.

Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói ra.

Sở Mộ muốn xâm nhập vào sơn mạch thì phát hiện khắp nơi của sơn mạch đều có thân ảnh của hồn sủng sư, bọn họ phân bố đều đều, giống như thời điểm quý tộc săn bắn thì người hầu phải vây quanh, sau đó dần dần thu nhỏ khu vực săn bắn lại.

- Ma Linh! ! ! Ma Linh! ! ! !

Bỗng nhiên trong khe núi cách đó không xa có âm thanh hưng phấn kích động truyền tới.

- Phân tán đuổi theo, hai người các ngươi hướng bên kia!

Âm thanh của một đội trưởng truyền ra.

Ngay sau đó Sở Mộ nhìn thấy người của tòa núi này tỏa ra đuổi theo Ma Linh.



Ở sơn mạch cao lớn này có một đám người cấp Đế Hoàng vây quanh lại, chắc hẳn Ma Linh ở trong trung ương của sơn mạch, một khi có Ma Linh đào tẩu ra ngoài thì những người này sẽ phụ trách truy đuổi, mà đám người Thần Hoa vừa rồi đuổi theo Ma Linh mãi tới tận ngoài núi.

Những thủ hạ này tản ra, Sở Mộ vừa vặn trực tiếp lọt vào bên trong, mà lúc bọn người này truy đuổi thì Ma Linh bay tới trước mặt Sở Mộ, Ly lão nhân nói cho Sở Mộ biết, Vũ Sa có thể truyền đạt thiện niệm giống như mật hoa hấp dẫn ong vậy, cho nên nhất định phải lợi dụng tốt ưu thế này đạt được nhiều Ma Linh, tốt nhất là có được Ma Linh cấp Đế Hoàng!

Quả nhiên Sở Mộ bay thẳng vào trong núi thì Ma Linh trạng thái u linh liền nhút nhát e lệ từ sau nham thạch bay ra.

Vũ Sa bắt chước làm theo, thời điểm Ma Linh tiếp cận thì dùng hóa đá, trực tiếp giam cầm Ma Linh, mà Sở Mộ đọc chú ngữ đem Ma Linh này thu hồi vào nhẫn bắt hồn, nhẹ nhõm đơn giản, mà người thủ ở đây vừa rồi lại đuổi theo các hướng khác nha, thật tình không biết có một tiểu Ma Linh thông minh vẫn ẩn tàng ở nguyên tại chỗ, lại bị Sở Mộ nhặt được tiện nghi.

Đáng tiếc là đẳng cấp chủng tộc của tiểu Ma Linh này chỉ là cấp Thống Lĩnh, so với Ma Linh cấp Quân Chủ Sở Mộ bắt lúc trước yếu hơn nhiều,

- Ma Linh cấp Thống Lĩnh có giá trị tương đương với linh vật, đối với cấp bậc như thiếu chủ mà nói là không lớn, thiếu chủ giữ lại tặng người đi.

Ly lão nhân nói ra.

Sở Mộ gật gật đầu, khống chế tiểu Chập Long tiếp tục bay vào sâu trong núi.

Bên trong sơn thể đã bị phá hủy nên thay đổi hoàn toàn, Sở Mộ cách vị trí trung tâm càng gần thì càng khô héo, chắc hẳn có chút cường giả vì tranh đoạt Ma Linh mà đánh đập tàn nhẫn.

Lại đi lên phía trước Sở Mộ trông thấy bốn sinh vật chúa tể đang chiến đấu, làm cho Sở Mộ phi thường kinh ngạc là trong đó có hai hồn sủng chuẩn cấp chúa tể của hai người dẫn đường cho mình, Gia Hằng cùng Lý Cần.

- Bọn họ tới đây sớm hơn a.

Sở Mộ cũng không nghĩ tới bọn họ lại ở đây.

Nguyệt Thần Ma Câu toàn thân tràn ngập hào quang chói lọi như nhật nguyệt, nhìn qua hào quang lóng lánh trên người. Người khống chế Nguyệt Thần Ma Câu chính là Gia Hằng, hắn nương tựa vào hồn sủng yêu linh nhanh nhẹn đạt được Ma Linh cấp Quân Chủ.

Gia Hằng cùng Lý Cần chỉ có một chúa tể, mà Ma Linh cấp Quân Chủ có giá trị tương đương một kiện huyền vật, phi thường có khả năng cường hóa hồn sủng lên cấp chúa tể, đối với bọn họ mà nói đạt được một con là vận may lâm đầu, cho nên bọn họ cũng không dám tham lam, lập tức muốn giục ngựa rời đi.

Nhưng mà Ma Linh không phải dễ dàng mang đi như vậy, hai người bọn họ rất nhanh đã bị người Văn thành chặn lại, người của Văn thành rất trực tiếp, hoặc lưu Ma Linh lại, hoặc là lưu Ma Linh và mạng của bọn họ lại.

Đã tới tay làm gì có chuyện ném ra, hai người liều chết cũng muốn chiến một trận.

Nhưng hai đối phương có thực lực mạnh hơn hai người một bậc, chiến đấu không lâu liền lâm vào hạ phong, hai người càng không ngừng dùng kỹ năng của hồn sủng phòng ngự.

Hai người bị nghiền áp thì Sở Mộ vừa vặn bay tới, hắn vốn có ý định đi đường vòng, vừa vặn nghe được bọn họ nói có Ma Linh cấp Quân Chủ.

Một Ma Linh cấp Quân Chủ tương đương với một kiện huyền vật, Sở Mộ cảm thấy cứ như vậy mà đi thì quá không trượng nghĩa rồi.

Văn thành là Cảnh thành lục cấp, trừ Cảnh thành lớn nhất Vân Cảnh ra thì Văn thành có Ma Linh xuất hiện đã tụ tập đông đảo cao thủ đi tới nơi này.

Lúc này hai người chiến đấu với Gia Hằng cùng Lý Cần chính là hai tên thợ săn có danh tiếng ở Văn thành, gọi là Nghiễm Thông huynh đệ, hai người này thường xuyên ra vào Nghiễm Thông Mê Giới cho nên hết sức quen thuộc với Nghiễm Thông Mê Giới này, lúc này mới được các cường giả cấp chúa tể gọi như vậy.

Nghiễm Thông huynh đệ trước kia đuổi theo một con Ma Linh cấp Quân Chủ, nào biết được đuổi tới nơi này liền bị Gia Hằng cùng Lý Cần hai người bắt lấy trước.

Ma Linh loại vật này hành tung phiêu hốt bất định, muốn bắt được phải xem vận khí của ngươi, nhưng mà con bọn họ đang truy đuổi bị người ta bắt đi, Nghiễm Thông huynh đệ làm sao có thể chắp tay nhường cho chứ.

Làm cho bọn họ mừng rỡ là hai người này nửa đường giết ra vừa bước vào cấp chúa tể thời gian không dài, cho dù là thực lực hay kinh nghiêm chiến đấu đều bình thường, căn bản không thể nào so sánh với hồn sủng sư trường kỳ ra ngoài lịch lãm rèn luyện như bọn họ.

- Xem ra không chỉ thu lấy Ma Linh cấp Quân Chủ, chúng ta còn thu được hai đầu người!

Nghiễm Thông huynh đệ cười toe toét miệng, cười lên tàn nhẫn.

Giết người cướp của chuyện này bọn họ làm nhiều người, tuy Thần Tông có văn bản rõ ràng không được làm sát kẻ vô tội, nhưng chết không có đối chứng và dưới lợi ích cực lớn hấp dẫn, không có bao nhiêu người ở trong núi hoang rừng vắng tuân thủ quy định kia.

Huyết Yêu linh cấp chúa tể hung tàn dừng ở trước Nguyệt Thần Ma Câu của Gia Hằng, cùng là yêu linh cấp chúa tể nhưng Nghiễm Thông huynh đệ có yêu linh cấp chúa tể công kích mạnh hơn Nguyệt Thần Ma Câu quá nhiều, Nguyệt Thần Ma Câu thật sự giống như cừu non gặp chó sói. Hoàn toàn chỉ có thể đợi làm thịt.

Hàn quang lập loè, một kích trí mạng sắp đánh vào người của Nguyệt Thần Ma Câu, sắc mặt Gia Hằng tái nhợt, hắn không nghĩ lần này tới đây lại mất mạng ở nơi này.

Né tránh đã tới không kịp, trtong đầu của Gia Hằng lúc này trống rỗng, một đạo thân ảnh u lam sắc bỗng nhiên hiện ra trươc mặt của hắn.

- Tư! ! ! ! !

Lệ trảo mang theo hàn quang trí mạng đánh tới, đánh vào thân hình u lam sắc kia phát ra âm thanh của kim loại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook