Quyển 2 - Chương 1140: Hoa Ảnh Sát, miểu sát sáu chúa tể
Ngư Thiên Không
09/03/2014
Một khi có Ma Linh mắc lừa, chuyện kế tiếp đơn giản hơn nhiều, Vũ Sa
dùng hóa đá giam cầm, Sở Mộ chỉ cần mở chiếc nhẫn ra là được, đọc chú
ngữ bắt lấy Ma Linh. Chuyện này cũng không có bất luận độ khó nào cả.
Đây cũng là nguyên nhân Sở Mộ nhìn thấy Ma Linh thì căn bản không vội vàng bắt lấy nó, thông qua Thiện Ác Nữ Vương đầu độc, Ma Linh tới tay rất dễ dàng.
- Sở Mộ, có đoàn người đuổi tới.
Diệp Khuynh Tư nói ra.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lại, vị trí sơn mạch đang có năm sáu tên hồn sủng sư khống chế hồn sủng hùng hổ chạy thẳng tới.
Nhìn qua hồn sủng bọn họ khống chế, những người này thực lực đại khái đều là chuẩn chúa tể, lúc này hình thành khí thế to lớn bay tới.
- Bọn họ là người Văn thành. Cầm đầu hình như là tướng quân Văn thành Thần Hoa. Cũng là cường giả trẻ tuổi đứng đầu Văn thành, trong cuộc chiến nhân tài kiệt xuất của Cảnh thành ta đã nhìn thấy hắn.
Liêu Ngữ phục hồi tinh thần lại, liếc thấy Thần Hoa đã từng gặp qua trên cuộc chiến nhân tài kiệt xuất lần trước. Trên mặt lập tức hiện ra thần sắc bối rối.
Cuộc chiến nhân tài kiệt xuất là chiến đấu quyền uy nhất của cường giả trẻ tuổi tại Vân Cảnh, Thần Hoa là tuyển thủ tiến vào thập cường, nếu như đi lịch lãm rèn luyện gặp loại nhân vật này tốt nhất nên đi đường vòng.
Thần Hoa khống chế một con Phố Lang. Thực lực rõ ràng đạt tới chuẩn cấp chúa tể, lúc này mang theo khí tức hung tàn từ xa chạy tới.
Thần Hoa đi ở trước đội ngũ, sau đó ngừng gấp ngay trước mặt bọn người Sở Mộ.
- Đem chiếc nhẫn trong tay của ngươi đưa cho ta, không có việc gì có thể lăn.
Âm thanh của Thần Hoa mang theo giọng khàn khàn của lão nhân, loại thái độ này giống như tướng quân nhìn qua binh sĩ của mình quát lạnh, không cho cải lời!
Sở Mộ nhìn qua người được gọi là Thần Hoa này, lại nói đã bao lâu rồi mới có người nói với mình như vậy?
Sở Mộ quét mắt nhìn qua sáu người do Thần Hoa cầm đầu, nhìn ra được thực lực Thần Hoa không đơn thuần là không chế một con Phố Lang chuẩn chúa tể. Khẳng định còn có hồn sủng cấp chúa tể khác, mà năm người khác đều là đơn khống, chuyện này nói rõ bọn người này có khống chế hồn sủng cấp chúa tể.
- Các vị đại ca, đừng nóng giận.
Lúc này Diệp Hoàn Sinh lại chui ra phía trước, bộ dáng thấp hèn luồn cúi nói ra.
- Ma Linh đụng vào người của chúng ta, chúng ta thuận tay bắt được. Nhất định sẽ hai tay dâng lên cho các vị, hồn sủng của các vị có lẽ rất mạnh nha, có lẽ đều là cấp chúa tể?
- Đó là tự nhiên.
Phó tướng sau lưng Thần Hoa nói ra. Tên phó tướng này trước đó không lâu mới bước vào cấp chúa tể, trong Vân Cảnh có được hồn sủng cấp chúa tể hay không sẽ có địa vị khác nhau rất xa, không lâu trước hắn là cũng ăn nói khép nép và bộ dáng thấp hèn nịnh nọt người có hồn sủng cấp chúa tể. Hiện tại cuối cùng trông thấy người khác ăn nói khép nép với mình thì trong nội tâm bắt đầu kiêu ngạo.
- Vị này chính là chuẩn chúa tể. Hồn sủng vị này có phó thuộc tính, thực lực có thể mạnh hơn chuẩn chúa tể một cấp... Ân ân, như vậy mà nói hồn hạch hồn sủng của các ngươi cộng lại có thể tương đương mười huyền, các ngươi xem ta có tính sai không.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
Tên phó tướng sững sờ, còn có người dùng hồn hạch ra cân nhắc thực lực? Thằng này quét qua đội hồn sủng một vòng, mở miệng nói:
- Đại khái là thế.
- Ngu xuẩn!
Thần Hoa thấy phá tướng của mình còn dám trả lời lập tức quát một tiếng.
Đầu óc của thằng này là óc heo hay sao, ngay cả người ta có ý muốn giết mình cũng không biết?
Tên phó tướng nghe tiếng quát này thì lập tức tỉnh ngộ, cả khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, giận tím mặt chỉ vào Diệp Hoàn Sinh nói:
- Dân đen cấp thấp ngươi muốn tìm chết đúng không?
Phó tướng tức giận mắng thì ánh mắt của hắn hiện ra màu xanh nhạt sáng bóng, cho thấy thằng này là nhân vật cấp Thống Lĩnh, so với đồng tử màu đen nhạt của Diệp Hoàn Sinh thì cơn hơn.
- Người ở đây cứ như vậy yêu cầm chủng tộc đẳng cấp mà nói sự tình sao?
Mục Thanh Y hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
Đây cũng không phải là bọn họ lần đầu tiên nghe được những nhân loại thượng đẳng kia nhục mạ, cùng nhau đi tới thì Mục Thanh Y cũng không ít lần thu thập những kẻ tự cho thanh cao kia.
Săc mặt Thần Hoa trầm xuống, dùng âm thanh khàn khàn khó nghe nói:
- Chúng ta không nên lãng phí thời gian, cuối cùng cho các ngươi thêm cơ hội, nói nhảm thêm câu nào nữa thì các ngươi và hồn sủng của các ngươi cũng biến thành thịt vụn.
Sở Mộ nghiêng mắt nhìn qua Thần Hoa, thản nhiên nói:
- Diệp Hoàn Sinh, ngươi tính toán sai lầm, là mười hai huyền chất.
- Có sao?
Diệp Hoàn Sinh nhíu mày, thời điểm hắn nghi hoặc thì thấy ánh mắt tà dị của Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Thần Hoa cấp Hồn Tể, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Thần Hoa cũng không phải não tàn như phó tướng, rất nhanh đã hiểu được ý của Sở Mộ nói, gương mặt của hắn âm trầm và tái nhợt.
Phố Lang dưới háng cảm nhận được lãnh ý của chủ nhân, miệng đầy răng nanh bạo lộ ra trong không khí, hai mắt xanh mơn mởn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ!
- Ah ô! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Thần Hoa đã lộ ra sát cơ, Phố Lang rống lên cuồng dã, trong miệng của nó phun ra mùi thanh khó ngửi thổi vào mặt bọn người Sở Mộ.
Sở Mộ đứng ở trước đội ngũ, mặc cho Phố Lang cuồng vọng kia lao tới, cặp mắt của hắn hiện ra màu bạc khác lạ.
Không gian vặn vẹo quỷ dị, rất nhanh hình thành không gian bích chướng, đem tất cả mọi người bảo hộ vào bên trong, khí tức của Phố Lang thổi tới trước thành gió nhẹ, chỉ thổi tóc của Mục Thanh Y cùng Diệp Khuynh Tư phất phơ, không có tạo thành tổn thương cho người nào.
Sở Mộ hình thành bảo hộ thì Diệp Hoàn Sinh, Mục Thanh Y, Triêu thái tử cũng đã niệm chú ngữ, triệu hồi hồn sủng của bọn họ ra tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nhưng mà chú ngữ của ba người vừa hoàn thành thì Vũ Sa đứng sau lưng Sở Mộ hai mắt hiện ra hào quang đỏ bừng.
Hoa Ảnh Sát! !
Sáu đạo hào quang màu xanh lá của Thiện Ác Hoa bao phủ dưới chân sáu người và hồn sủng của bọn họ.
Thiện Ác Hoa lặng yên không một tiếng động, cánh hoa của nó mở ra từng mảnh, mỗi một mảnh mở ra là hóa thành huyễn ảnh trực tiếp xuyên qua thân ảnh của sáu người!
- Bá bá bá bá bá bá! ! ! ! ! ! ! ! !
Sáu đóa Thiện Ác Hoa nở ra toàn bộ, vô số hoa máu hiện ra trên thân sáu người và sáu hồn sủng hoa lệ đẹp mắt!
Bọn người Thần Hoa đang định tiến hành đồ sát đám người này, trong chốc lát lại cảm thấy máu tươi trong người mình và hồn sủng lại phun ra ngoài!
Hoa ảnh bay ra, trong khoảng khắc thân thể sáu người và hồn sủng đầy tơ máu.
- Phốc phốc ~~~~~~~~~~~~~
Máu tươi từ trên thân của sáu hồn sủng cấp chúa tể bắn ra ngoài, ngay sau đó làn da, giáp xác, thân thể biến thành khối thịt tróc từ từ trong người của những hồn sủng này.
Huyết nhục bị hoa ảnh gọt sạch thì sáu bộ xương hồn sủng hiện lộ ra ngoài, đùi của tên phó tướng biến thành xương trắng.
Đây cũng là nguyên nhân Sở Mộ nhìn thấy Ma Linh thì căn bản không vội vàng bắt lấy nó, thông qua Thiện Ác Nữ Vương đầu độc, Ma Linh tới tay rất dễ dàng.
- Sở Mộ, có đoàn người đuổi tới.
Diệp Khuynh Tư nói ra.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lại, vị trí sơn mạch đang có năm sáu tên hồn sủng sư khống chế hồn sủng hùng hổ chạy thẳng tới.
Nhìn qua hồn sủng bọn họ khống chế, những người này thực lực đại khái đều là chuẩn chúa tể, lúc này hình thành khí thế to lớn bay tới.
- Bọn họ là người Văn thành. Cầm đầu hình như là tướng quân Văn thành Thần Hoa. Cũng là cường giả trẻ tuổi đứng đầu Văn thành, trong cuộc chiến nhân tài kiệt xuất của Cảnh thành ta đã nhìn thấy hắn.
Liêu Ngữ phục hồi tinh thần lại, liếc thấy Thần Hoa đã từng gặp qua trên cuộc chiến nhân tài kiệt xuất lần trước. Trên mặt lập tức hiện ra thần sắc bối rối.
Cuộc chiến nhân tài kiệt xuất là chiến đấu quyền uy nhất của cường giả trẻ tuổi tại Vân Cảnh, Thần Hoa là tuyển thủ tiến vào thập cường, nếu như đi lịch lãm rèn luyện gặp loại nhân vật này tốt nhất nên đi đường vòng.
Thần Hoa khống chế một con Phố Lang. Thực lực rõ ràng đạt tới chuẩn cấp chúa tể, lúc này mang theo khí tức hung tàn từ xa chạy tới.
Thần Hoa đi ở trước đội ngũ, sau đó ngừng gấp ngay trước mặt bọn người Sở Mộ.
- Đem chiếc nhẫn trong tay của ngươi đưa cho ta, không có việc gì có thể lăn.
Âm thanh của Thần Hoa mang theo giọng khàn khàn của lão nhân, loại thái độ này giống như tướng quân nhìn qua binh sĩ của mình quát lạnh, không cho cải lời!
Sở Mộ nhìn qua người được gọi là Thần Hoa này, lại nói đã bao lâu rồi mới có người nói với mình như vậy?
Sở Mộ quét mắt nhìn qua sáu người do Thần Hoa cầm đầu, nhìn ra được thực lực Thần Hoa không đơn thuần là không chế một con Phố Lang chuẩn chúa tể. Khẳng định còn có hồn sủng cấp chúa tể khác, mà năm người khác đều là đơn khống, chuyện này nói rõ bọn người này có khống chế hồn sủng cấp chúa tể.
- Các vị đại ca, đừng nóng giận.
Lúc này Diệp Hoàn Sinh lại chui ra phía trước, bộ dáng thấp hèn luồn cúi nói ra.
- Ma Linh đụng vào người của chúng ta, chúng ta thuận tay bắt được. Nhất định sẽ hai tay dâng lên cho các vị, hồn sủng của các vị có lẽ rất mạnh nha, có lẽ đều là cấp chúa tể?
- Đó là tự nhiên.
Phó tướng sau lưng Thần Hoa nói ra. Tên phó tướng này trước đó không lâu mới bước vào cấp chúa tể, trong Vân Cảnh có được hồn sủng cấp chúa tể hay không sẽ có địa vị khác nhau rất xa, không lâu trước hắn là cũng ăn nói khép nép và bộ dáng thấp hèn nịnh nọt người có hồn sủng cấp chúa tể. Hiện tại cuối cùng trông thấy người khác ăn nói khép nép với mình thì trong nội tâm bắt đầu kiêu ngạo.
- Vị này chính là chuẩn chúa tể. Hồn sủng vị này có phó thuộc tính, thực lực có thể mạnh hơn chuẩn chúa tể một cấp... Ân ân, như vậy mà nói hồn hạch hồn sủng của các ngươi cộng lại có thể tương đương mười huyền, các ngươi xem ta có tính sai không.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
Tên phó tướng sững sờ, còn có người dùng hồn hạch ra cân nhắc thực lực? Thằng này quét qua đội hồn sủng một vòng, mở miệng nói:
- Đại khái là thế.
- Ngu xuẩn!
Thần Hoa thấy phá tướng của mình còn dám trả lời lập tức quát một tiếng.
Đầu óc của thằng này là óc heo hay sao, ngay cả người ta có ý muốn giết mình cũng không biết?
Tên phó tướng nghe tiếng quát này thì lập tức tỉnh ngộ, cả khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, giận tím mặt chỉ vào Diệp Hoàn Sinh nói:
- Dân đen cấp thấp ngươi muốn tìm chết đúng không?
Phó tướng tức giận mắng thì ánh mắt của hắn hiện ra màu xanh nhạt sáng bóng, cho thấy thằng này là nhân vật cấp Thống Lĩnh, so với đồng tử màu đen nhạt của Diệp Hoàn Sinh thì cơn hơn.
- Người ở đây cứ như vậy yêu cầm chủng tộc đẳng cấp mà nói sự tình sao?
Mục Thanh Y hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
Đây cũng không phải là bọn họ lần đầu tiên nghe được những nhân loại thượng đẳng kia nhục mạ, cùng nhau đi tới thì Mục Thanh Y cũng không ít lần thu thập những kẻ tự cho thanh cao kia.
Săc mặt Thần Hoa trầm xuống, dùng âm thanh khàn khàn khó nghe nói:
- Chúng ta không nên lãng phí thời gian, cuối cùng cho các ngươi thêm cơ hội, nói nhảm thêm câu nào nữa thì các ngươi và hồn sủng của các ngươi cũng biến thành thịt vụn.
Sở Mộ nghiêng mắt nhìn qua Thần Hoa, thản nhiên nói:
- Diệp Hoàn Sinh, ngươi tính toán sai lầm, là mười hai huyền chất.
- Có sao?
Diệp Hoàn Sinh nhíu mày, thời điểm hắn nghi hoặc thì thấy ánh mắt tà dị của Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Thần Hoa cấp Hồn Tể, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Thần Hoa cũng không phải não tàn như phó tướng, rất nhanh đã hiểu được ý của Sở Mộ nói, gương mặt của hắn âm trầm và tái nhợt.
Phố Lang dưới háng cảm nhận được lãnh ý của chủ nhân, miệng đầy răng nanh bạo lộ ra trong không khí, hai mắt xanh mơn mởn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ!
- Ah ô! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Thần Hoa đã lộ ra sát cơ, Phố Lang rống lên cuồng dã, trong miệng của nó phun ra mùi thanh khó ngửi thổi vào mặt bọn người Sở Mộ.
Sở Mộ đứng ở trước đội ngũ, mặc cho Phố Lang cuồng vọng kia lao tới, cặp mắt của hắn hiện ra màu bạc khác lạ.
Không gian vặn vẹo quỷ dị, rất nhanh hình thành không gian bích chướng, đem tất cả mọi người bảo hộ vào bên trong, khí tức của Phố Lang thổi tới trước thành gió nhẹ, chỉ thổi tóc của Mục Thanh Y cùng Diệp Khuynh Tư phất phơ, không có tạo thành tổn thương cho người nào.
Sở Mộ hình thành bảo hộ thì Diệp Hoàn Sinh, Mục Thanh Y, Triêu thái tử cũng đã niệm chú ngữ, triệu hồi hồn sủng của bọn họ ra tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nhưng mà chú ngữ của ba người vừa hoàn thành thì Vũ Sa đứng sau lưng Sở Mộ hai mắt hiện ra hào quang đỏ bừng.
Hoa Ảnh Sát! !
Sáu đạo hào quang màu xanh lá của Thiện Ác Hoa bao phủ dưới chân sáu người và hồn sủng của bọn họ.
Thiện Ác Hoa lặng yên không một tiếng động, cánh hoa của nó mở ra từng mảnh, mỗi một mảnh mở ra là hóa thành huyễn ảnh trực tiếp xuyên qua thân ảnh của sáu người!
- Bá bá bá bá bá bá! ! ! ! ! ! ! ! !
Sáu đóa Thiện Ác Hoa nở ra toàn bộ, vô số hoa máu hiện ra trên thân sáu người và sáu hồn sủng hoa lệ đẹp mắt!
Bọn người Thần Hoa đang định tiến hành đồ sát đám người này, trong chốc lát lại cảm thấy máu tươi trong người mình và hồn sủng lại phun ra ngoài!
Hoa ảnh bay ra, trong khoảng khắc thân thể sáu người và hồn sủng đầy tơ máu.
- Phốc phốc ~~~~~~~~~~~~~
Máu tươi từ trên thân của sáu hồn sủng cấp chúa tể bắn ra ngoài, ngay sau đó làn da, giáp xác, thân thể biến thành khối thịt tróc từ từ trong người của những hồn sủng này.
Huyết nhục bị hoa ảnh gọt sạch thì sáu bộ xương hồn sủng hiện lộ ra ngoài, đùi của tên phó tướng biến thành xương trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.