Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 955: Được không bù nổi mất

Ngư Thiên Không

24/01/2014



Sở Mộ bài kết giới cách đây xa xa. Mặc dù nơi này có động tĩnh lớn cũng không truyền ra ngoài.

Gian phòng cùng đại sảnh đã biến thành phế tích, Sở Mộ chỉ có thể bảo ba người ngồi trong sân, đại khái kể một ít ngọn nguồn.

- Tại sao lại là nàng.

Diệp Khuynh Tư biết được Mục Thanh Y là bị Đế Cơ hãm hại. Không khỏi nói thầm một câu.

Nữ nhân này đúng là một tay che trời, thậm chí ngay cả Mục Thanh Y sắp trở thành nữ vương Vạn Tượng cũng biến thành bộ dạng như vậy.

- Khuynh Tư, nàng đi nghỉ ngơi trước đi, sau khi điều chỉnh tốt thì trị liệu thương thế giúp nàng ta.

Sở Mộ nhìn Diệp Khuynh Tư nói ra.

- Ân.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, thời điểm đang định đi vào gian phòng lại phát hiện nơi đó là một mảnh phế tích. Trở trừng mắt với Sở Mộ, nói:

- Ở đại sảnh tốt hơn, phòng ngủ đã bị hủy rồi, bên trong còn có nhiều đồ vật ta mua lấy lòng Mạn Nhi đấy.

- Có rảnh cùng nàng mua về đây đi, hình như hồn niệm của nàng trở nên mạnh mẽ hơn rồi.

Sở Mộ nói ra.

- Ân, mấy ngày hôm trước đột phá.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, tạm biệt Mục Thanh Y cùng Đằng Lãng, cũng đi ra khỏi sân nhỏ, ý định đến nơi khác nghỉ ngơi.

Hồn Điện có một đống cung điện xa hoa. Diệp Khuynh Tư tùy tiện chọn là được, nếu Hồn Điện không có thì Yểm Ma Cung cũng có, chắc hẳn Khương Ma Đế cùng các nguyên lão rất nịnh bợ Diệp Khuynh Tư đấy.

Sau khi Diệp Khuynh Tư rời khỏi. Bỗng nhiên Đằng Lãng nghĩ tới cái gì đó, mặt mũi tràn đầy xấu hổ dùng tinh thần chi âm nói:

- Ta nói những lời trước kia nàng chẳng phải cũng nghe được?

- Nói nhảm.

Sở Mộ tức giận nói ra.

- Hắc hắc, Sở lão đệ, ngươi thật sự làm cho Đằng Lãng ta bội phục sát đất ah, lại thêm chút sức đi, tranh thủ đem một nữ thần khác thu vào trong tay, ngươi sẽ công đức viên mãn. Lại nói đệ muội bình tĩnh như vậy làm cho ta nghĩ ngươi thường xuyên kim ốc tàng kiều đấy. Cho nên đệ muội đã quen với chuyện này.

Đằng Lãng trêu chọc nói.

"..."

Sở Mộ thật sự chẳng muốn nói mò với Đằng Lãng.

Tính tình Diệp Khuynh Tư cũng bình tĩnh như thế, cho nên có đôi khi Sở Mộ cũng ưa thích đi trêu chọc nàng, nhìn xem nàng đỏ bừng cả khuôn mặt bộ hay không, trong nội tâm cũng có ý niệm tà ác.



- Điện hạ, Đằng Lãng ta tin tưởng ngươi nhất định là bị hãm hại, ngươi cứ yên tâm ở chỗ này điều dưỡng. Ta không quấy rầy các ngươi, cáo từ.

Đằng Lãng đứng dậy cáo lui.

- Đằng Lãng, nàng không muốn người nào biết nàng ở chỗ này, đừng nói cho bất luận kẻ nào.

Sở Mộ nói với Đằng Lãng một câu.

- Ân.

Đằng Lãng gật gật đầu.

Sau khi Đằng Lãng rời khỏi, Mục Thanh Y lại sa vào trong trầm tư, hồi lâu mới nói với Sở Mộ.

- Nếu bọn chúng đã đi tới nơi này, ta thấy ta nên rời khỏi thành Vạn Tượng thì hơn.

- Đợi thương thế của ngươi dưỡng tốt nói sau.

Sở Mộ nói ra. .

- Thế nhưng mà bọn chúng đã khiêu khích tới Hồn Điện, hơn nữa ta trốn trong này xác thực có khả năng bị bọn chúng phát hiện...

Mục Thanh Y có chút sợ hãi sẽ liên lụy đến Sở Mộ.

- Ngươi dưỡng thương là được, những chuyện khác ta sẽ xử lý.

Sở Mộ nhàn nhạt nói ra.

Mục Thanh Y tổn thương không dưỡng tốt thì làm sao tiến vào Yêu Cảnh, về phần Hùng Mạt Mạch Lăng muốn tìm Hồn Điện gây phiền toái, chuyện này đúng ý của Sở Mộ, thật vất vả tăng thực lực của Bạch Ma Quỷ lên, không bắt người nghiệm chứng một chút thì Sở Mộ lại làm sao biết Bạch Ma Quỷ hiện tại mạnh bao nhiêu.

- Kỳ thật ngươi không cần phải cất dấu như vậy, càng trốn tránh càng dễ dàng khiến những bịa đặt kia biến thành sự thật.

Sở Mộ nói ra.

Sở Mộ nhìn ra được Mục Thanh Y thực chất bên trong rất chính trực, lúc trước nghe được Ngân Ma Nhân cấp chúa tể uy hiếp nhân loại ở Tuyết thành mà tức giận, nếu Mục Thanh Y lựa chọn tin tưởng chính mình để trốn tránh đuổi bắt, việc này Sở Mộ cũng quản rồi!

- Ta quyền lực có hạn, hiện tại Quan Hoàng Vương lại đang hỏa hóa...

Mục Thanh Y cũng không có biện pháp.

...

...

Chuyện Mục Thanh Y không phải chuyện đùa, hơn nữa Hồn Minh lại nhận định nàng đang ở trong Hồn Điện, trong lúc nhất thời Tam đại cung điện cùng Hồn Minh hào khí hết sức khẩn trương, bởi vì Hồn Điện xem ra Hồn Minh đang cố ý kiếm cớ gây chuyện!

Rất nhanh trong Hồn Điện tổ chức hội nghị, thương lượng đối sách kế tiếp.

Trên hội nghị Đồ Tôn ngồi trên cao vẻ mặt u sầu, thỉnh thoảng nặn huyệt Thái Dương, đây là thời buổi rối loạn, lần này Hồn Minh hẳn là cố tình muốn cắn Hồn Điện một cái.

- Hồn Minh thật sự là khinh người quá đáng, nói cái gì cho chúng ta thời gian ba ngày, muốn khai chiến thì tới đi, đánh bọn chúng không về được.



Hướng đại nguyên lão tính tình nỏng nảy nói ra.

- Hồn Minh hẳn không phải thật sự muốn khai chiến, dù sao nơi này là thành Vạn Tượng, ai khai chiến trước dân tâm sẽ mất đi phân nửa, cũng chóc đám ẩn sĩ phản cảm.

Đằng nguyên lão nói ra.

- Không vội, chúng ta chờ tới ngày thứ ba đi, xem bọn chúng sẽ làm cái gì.

Một phen thương nghị mọi người cuối cùng vẫn cảm thấy nên yên lặng theo dõi kỳ biến, đương nhiên Hồn Điện cũng phải chuẩn bị khai chiến.

- Sở Phương Trần, tình huống Bạch Yểm Ma của ngươi bây giờ thế nào?

Đồ Tôn liếc mắt nhìn Sở Mộ không thích nói chuyện trên hội nghị, mở miệng hỏi.

Sở Mộ do dự một hồi, cảm thấy nếu Hồn Minh có ý định cắn Hồn Điện một ngụm, còn không bằng nói chuyện này ra, ít nhất có thể giúp Mục Thanh Y làm sáng tỏ một ít.

- Thiên cơ Mục Thanh Y đúng là ở trong Hồn Điện chúng ta.

Sở Mộ mở miệng nói ra.

Đồ Tôn vốn thầm nghĩ thuận miệng hỏi một chút tình huống Bạch Yểm Ma của hắn, nào biết được Sở Mộ bỗng nhiên nói ra một câu ày thì sửng sờ.

- Sở Phương Trần, lời này không nên nói lung tung, đây không phải là để Hồn Minh lấy được cớ gây sự với chúng ta sao

Một vị trưởng lão râu đen ho khan.

Liễu Tân Kế Liễu nguyên lão thì nhìn qua Sở Mộ, dùng hiểu biết của hắn với Sở Mộ thì Sở Mộ sẽ không nói lời khó hiểu như thế, lập tức dò hỏi:

- Nàng thực giấu trong Hồn Điện của chúng ta?

- Ân, nàng đang ở trong nội cung của ta dưỡng thương.

Sở Mộ gật gật đầu.

Sở Mộ nói những lời này lập tức cả hội nghị nổ tung, trong lúc nhất thời các âm thanh nghị luận vang lên.

- Sở Phương Trần, vì sao ngươi làm vậy, chẳng lẽ không biết nàng hiện tại đã làm cho rất nhiều thế lực tức giận hay sao?

Đồ Tôn cho dù trấn định cũng sửng sờ.

- Kỳ thật các ngươi cũng nhìn thấy, mặc kệ thiên cơ bị hãm hại và có giấu trong Hồn Điện chúng ta hay không, Hồn Minh đều ý định cắn chúng ta một cái, nếu đã như vậy còn không bằng thừa nhận, chúng ta nên đòi công đạo thay cho nàng, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu.

Sở Mộ nói ra.

- Lời mặc dù như thế, nhưng mà nàng hiện giờ quá mẫn cảm, nàng không phải là người Tam đại cung điện chúng ta, vì nàng xuất đầu thì được không bù mất...

Đằng nguyên lão nói ra.

Trên thực tế có không ít thế lực đều rõ Mục Thanh Y có khả năng là bị người khác hãm hại, nhưng mà ai dám ra mặt quản việc này chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook