Quyển 2 - Chương 1493: Hoàng Tuyền cổ quái
Ngư Thiên Không
26/05/2014
Trước khi Sở Mộ bước lên con đường Hồn sủng sư đã phác hoạ một bảng danh sách Hồn sủng lý tưởng.
Hiện tại trên căn bản hắn đã hoàn thành bảng danh sách này, bao gồm Mạc Tà, Bạch Ma Quỷ, Ngưng, Ma Thụ, Dạ, Chiến Dã, Quỷ Quân, Tần, tiểu Chập Long, Vong Mộng…
Ách, Vũ Sa đã bị hắn ném vào sổ đen từ lâu rồi.
Mạc Tà là Hồn sủng có Yêu Linh, Thú, Nguyên Tố thuộc tính hoàn mỹ, trên phương diện tốc độ và lực lượng luôn ở trạng thái cân bằng hoan hảo.
Bạch Ma Quỷ là Hồn sủng Dị hệ, Hắc Ám hệ vô cùng bá đạo.
Ngưng là Hồn sủng Băng hệ thuần túy, năng lực khống chế băng tuyết tuyệt đối là nhất lưu.
Ma Thụ là Thực Vật giới Hồn sủng thiên về phòng ngự, chiếm ưu thế rất lớn khi chiến đấu quy mô lớn.
Dạ là Hồn sủng có tốc độ và né tránh linh hoạt, sở trường ẩn giấu khí tức và chế tạo mộng cảnh.
Chiến Dã có năng lực Thú hệ và Trùng hệ kết hợp hoàn hảo, là một đầu Hồn sủng tinh thần chiếu đấu ngoan cường, bền gan vững chí giống như một tòa pháo đài không bao giờ sụp đổ.
Quỷ Quân là Hồn sủng nắm giữ lực lượng và phòng ngự tuyệt đối.
Tần là Hồn sủng Phong hệ thuần túy, khi bình thản tựa như gió mát mùa hè, nhưng tức giận sẽ bộc phát phong bạo càn quét tứ phương.
Tiểu Chập Long là Hồn sủng độc nhất vô nhị, cộng thêm ba loại chủ thuộc tính tạo thành chiến lực cường hãn dị thường. Mặc dù nó không có ở trong danh sách, nhưng Sở Mộ thật sự yêu thích.
Vong Mộng là Hồn sủng hắc ám tà mị, khí chất lãnh diễm tựa như vương giả bóng đêm. Thời điểm bay lượn trên không trung ưu nhã và bén nhạy, thi triển kỹ năng hoa lệ và cường đại tới cực điểm.
Như vậy, Thủy hệ Hồn sủng thì sao?
Sở Mộ không có cách nào miêu tả ra tiêu chuẩn đối với Thủy hệ Hồn sủng, nhưng ngay khi thấy được tiểu Hoàng Tuyền, hắn lập tức biết được nó tuyệt đối phù hợp yêu cầu của mình.
Cho dù phát sinh chuyện gì đi nữa, hắn kiên quyết phải nắm lấy Hoàng Tuyền vào tay.
Có lẽ Hoàng Tuyền chưa từng nhìn thấy nhân loại, ánh mắt nó đagn tò mò quan sát hai chân Sở Mộ.
Đoán chừng trong lòng nó đang lấy làm kỳ quái sinh vật có chân như vậy làm sao di động trong nước?
Sau đó Hoàng Tuyền phát hiện Sở Mộ sử dụng lực lượng nào đó ngăn cản nước ở bên ngoài, từ từ vươn móng vuốt đụng vào bức tường không gian chung quanh thân thể Sở Mộ.
Tầng không gian cách trở này có tác dụng không cho nước chảy vào, như vậy Sở Mộ sẽ hoạt động tự nhiên dưới đáy biển.
Sở Mộ thấy tiểu Hoàng Tuyền tò mò vươn móng vuốt tới lập tức nở nụ cười chào đón.
Tiểu tử này đúng là khả ái, tại sao Ngư nhân công chúa lại miêu nó nó thành tiểu ác bá tội ác tày trời nhỉ?
Trong lúc hắn đang nghi ngờ bỗng nhiên phát hiện Kỳ trảo của tiểu Hoàng Tuyền chợt lóe hàn mang, sau đó là một cú chụp lướt qua người hắn.
Móng vuốt tiểu Hoàng Tuyền ẩn chứa lực lượng cực mạnh, trực tiếp đánh nát bức tường không gian, chụp thẳng vào thân thể Sở Mộ.
Sở Mộ bây giờ đang ở dưới đáy biển, áp lực nước cực mạnh. Thời điểm bức tường không gian tan nát, dòng nước chung quanh lập tức ép tới khiến cho Sở Mộ hít thở không thông. Lồng ngực cảm thấy nặng nề tựa như bị ngọn núi hàng vạn cân đè xuống.
Sở Mộ vốn có ấn tượng rất tốt đối với tiểu Hoàng Tuyền, không ngờ cái tên này đột nhiên tập kích.
"Xẹt !"
Kỳ trảo lướt qua xé rách lồng ngực Sở Mộ một đoạn khá sâu.
Máu tươi chậm rãi tràn ra, vết thương nhìn qua giống như bị một thanh bảo kiếm chém ngang một đường.
"Ca ca !"
Trữ Mạn Nhi bị một màn này hù dọa sợ hãi tái mặt.
Ngư nhân công chúa cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng mệnh lệnh cho đám Hải Tích thủ vệ vây quanh bảo vệ Sở Mộ.
"Sa sa sa !”
Tiểu Hoàng Tuyền ve vẩy Long trảo, mặt mày hớn hở, bơi qua bơi lại vô cùng khoan khoái. Thân thể nhanh chóng di động trong nước bắt đầu khuấy đảo nước biển tạo thành dòng xoáy cực mạnh.
Nước biển di động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng chảy xiết. Mấy đầu Hải Tích Yêu muốn chạy tới khống chế nó, nhưng dòng xoáy xung kích mãnh liệt, trong lúc nhất thời chúng nó không có cách nào tiếp cận Hoàng Tuyền.
Ngư nhân công chúa nhìn thấy Sở Mộ bị thương, vội vàng đặt tay lên trên lồng ngực hắn.
Trên ngực Sở Mộ lưu lại máu nhàn nhạt, khi bàn tay Ngư nhân công chúa chạm vào vết thương, hắn lập tức cảm thấy một cỗ nước ấm tràn vào vuốt ve thân thể mình.
Ngứa, cảm giác ngứa ngáy bắt đầu xuất hiện trên miệng vết thương.
Sở Mộ cảm giác được da thịt trong cơ thể của mình đang dần dần sinh trưởng, vết thương không còn đau đớn nữa.
Sở Mộ cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện bàn tay Ngư nhân công chúa lập lòe quang mang xanh lam, miệng nàng đang niệm chú ngữ ngân nga êm ái.
Chỉ lát sau, miệng vết thương đã khép lại rồi.
Sở Mộ mở to mắt kinh ngạc nhìn sang Ngư nhân công chúa, nhỏ giọng hỏi:
"Đây là trị liệu thuật của Ngư Nhân tộc?"
"Ừ, chúng ta am hiểu trị liệu và khống chế tinh thần."
Ngư nhân công chúa lập tức hồi đáp. Sau đó nàng nhìn thoáng qua tiểu Hoàng Tuyền, trong mắt lộ vẻ áy náy:
"Nó trước giờ cứ thích gì làm nấy, không biết kiêng kị là thứ gì. Hơn nữa, bản thân nó còn có thực lực cường đại, toàn bộ Hải tộc không có bao nhiêu người quản được nó."
"Không sao, chẳng qua là một đứa nhỏ nghịch ngợm mà thôi."
Sở Mộ cũng không thèm để ý chuyện này.
"Nếu chỉ đơn giản là nghịch ngợm thì tốt rồi."
Ngư nhân công chúa cười khổ lắc đầu.
"Ca ca, tên này rất kỳ quái, nó không thèm để ý tới ta nha !"
Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên nói chen vào một câu.
Trữ Mạn Nhi trời sinh có thể thân cận với tuyệt đại đa số sinh vật, nhưng mà tiểu Hoàng Tuyền từ đầu tới cuối không thèm liếc nàng một cái. Hẳn là khí tức tiên vận trên người Trữ Mạn Nhi không có hấp dẫn được nó.
Đây đúng là tin xấu đối với Sở Mộ, bản ý của hắn là muốn dựa vào năng lực của Trữ Mạn Nhi tận lực kéo gần quan hệ với tiểu Hoàng Tuyền. Sau đó lại từ từ tìm biện pháp lừa gạt tiểu Hoàng Tuyền tri tuệ còn chưa thành thục. Nhưng không ngờ tiểu Hoàng Tuyền lại hoàn toàn không để ý tới Trữ Mạn Nhi, đây là hiện tượng cực kỳ hiếm thấy.
"Ngươi có thể trao đổi với nó không ?"
Sở Mộ hỏi.
"Có thể, nhưng nó không để ý tới ta."
Trữ Mạn Nhi tức giận thở phì phò, bộ dạng hờn dỗi như đứa nhỏ bị bạn bè xa lánh.
Đây là lần đầu tiên Trữ Mạn Nhi gặp phải Hồn sủng cổ quái như vậy.
Ngư nhân công chúa bơi tới gần tiểu Hoàng Tuyền, dùng thanh âm nhu hòa nói chuyện với nó.
Tiểu Hoàng Tuyền chính là một tiểu tử không thích an phận, thỉnh thoảng nằm yên một chỗ, thỉnh thoảng phá hủy một vùng san hô, hải tảo. Có khi quay sang khi dễ đám Hải Tích Yêu, chủ yếu là nó không muốn nghe lời Ngư nhân công chúa.
Hồi lâu sau, Ngư nhân công chúa thật sự không có biện pháp làm gì nó, đành phải lắc đầu bất lực trở lui.
"Nếu ngươi còn ương bướng như vậy, phụ thân ta sẽ tiếp tục giam giữ ngươi rất lâu."
Ngư nhân công chúa cảnh cáo tiểu Hoàng Tuyền.
Sở Mộ không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì, phải nhờ Trữ Mạn Nhi phiên dịch.
"Sa sa sa !"
Tiểu Hoàng Tuyền kêu lên một tiếng, ý là lời cảnh cáo kia vô dụng đối với nó.
Thật ra Ngư nhân công chúa và tất cả chủng tộc Đông Hải đều muốn tiễn đưa ôn thần này rời đi càng sớm càng tốt. Hiện tại Đông Hải đã rối loạn lắm rồi, nếu như ngày nào đó tên này nổi điên quậy phá thì phiền toái to.
"Chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này. Tính tình nó rất cổ quái, lúc bình thường vẫn có thể nói chuyện, không bình thường thì ..."
Ngư nhân công chúa lắc đầu bất đắc dĩ.
Ngư nhân công chúa ra hiệu cho bốn đầu Hải Tích Yêu đang bị Hoàng Tuyền khi dễ lui về. Có lẽ Hoàng Tuyền cảm thấy chuyện này không có ý nghĩa, ánh mắt thỉnh thoảng chú ý Sở Mộ ,hẳn là đang tìm cơ hội “chơi đùa” với hắn.
Thế nhưng, tên này vô cùng cảnh giác, nó biết thực lực Sở Mộ mạnh hơn đám Hải Tích Yêu. Ngoại trừ lúc nãy đánh lén đắc thủ, sau này nó không dám mạo hiểm lại gần, vì sợ bị Sở Mộ trả thù.
Sở Mộ đã nhìn ra được tiểu Hoàng Tuyền đúng là tiểu tử khiến cho người ta nhức đầu. Ngay nói chuyện cũng không được thì hắn làm sao thuyết phục nó trở thành Hồn sủng? Dù sao hắn cũng không thể dùng vũ lực giải quyết vấn đề này.
Quan trọng nhất là Sở Mộ không cho rằng sử dụng võ lực là biện pháp tốt, nơi này là biển sâu, thực lực Sở Mộ bị áp chế cực kỳ nghiêm trọng. Còn Hoàng Tuyền ở chỗ này nhận được trợ giúp rất lớn, có thể hành động tự nhiên, thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng tăng cường lực lượng lên mấy phần. Huống chi, Hoàng Tuyền đã chứng minh thực lực không yếu, một khi xuất thủ sợ rằng hắn bị nó ngược đãi một trận.
Vì thế, vấn đề dạy bảo còn phải bàn bạc kỹ hơn.
Kết giới dần dần đóng lại, tiểu Hoàng Tuyền tựa hồ không thích cô độc, thời điểm Ngư nhân công chúa và Sở Mộ rời đi đã bộc phát tức giận công kích kết giới. Thế là cả tòa Hải thành lại rung chuyển kịch liệt, san hô, nham thạch rơi đổ ầm ầm.
"Ngươi có biện pháp gì không?"
Trên đường đi, Ngư nhân công chúa nhỏ giọng hỏi Sở Mộ.
"Ngươi tiếp tục giam nó một đoạn thời gian ngắn."
Sở Mộ nói.
"Nếu giam giữ nó quá lâu, đợi đến lúc nó đi ra sẽ tức giận nhiều hơn."
Ngư nhân công chúa nói.
"Không có chuyện gì, dù sao Đông Hải các ngươi đã bắt giam nó rồi. Thù oán cũng đã có, lại giam thêm ít lâu cũng không quan hệ nhiều lắm. Ta nhận thấy thật ra nó rất thích chơi đùa, chỉ có điều mức độ chơi đùa trình độ hơi quá."
Sở Mộ suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
"Cứ giam nó một đoạn thời gian ngắn, cho dù nó phát tiết tâm tình như thế nào cũng không nên để ý tới nó. Các ngươi làm như muốn giam nó ở trong đó cả đời vậy."
"Đây..."
Ngư nhân công chúa nghe thế liền lộ vẻ khó xử.
Toàn bộ Hải tộc có ai dám nhốt tiểu tổ tông này quá lâu?
"Ừ, ta cũng đồng ý với ý kiến của thiếu chủ, những đứa nhỏ kiểu này càng nuông chiều lại càng dễ làm hư nó. Bản tính tiểu Hoàng Tuyền chỉ là ham chơi, không biết nguyên nhân gì làm cho ham chơi và nghịch ngợm mở rộng ra vô hạn, lại thêm bản thân nó có lực phá hoại kinh người mới tạo nên cớ sự như vậy giờ. Hải tộc càng sợ nó, không dám tỏ thái độ vững chắc cũng tương đương với cỗ vũ tinh thần nó. Nói không chừng, đợi đến khi tâm trí nó thành thục và lực lượng cường đại hơn, nó sẽ biến thành Giao Nhân cổ xưa thứ hai."
Ly lão nhi từ trong giới chỉ nhảy ra, bắt đầu tham dự vào vấn đề này.
"Ngươi là..."
Ngư nhân công chúa thấy Ly lão nhi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình. Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc, mở miệng hỏi:
"Đây không phải là trí giả Yêu tộc sao?"
"Hắc hắc hắc !"
Ly lão nhi cười mấy tiếng khô khốc.
Đồng dạng là sứ giả đại tộc, nhưng Ly lão nhi thật sự không có mặt mũi nói mình bị người nhà đuổi ra ngoài.
"Ừ, ý của ta chính là như vậy. Nó cần một quy định quản thúc chặt chẽ, không có bất kỳ thái độ mềm mỏng nào. Nếu không, cứ để tình hình này tiếp diễn sẽ từ từ biến chuyển xấu hơn, nó sẽ lấy việc lăng nhục, phá hư đồng tộc làm trò tiêu khiển, sau khi trưởng thành ý thức xâm lược và tàn sát sẽ tăng trưởng cực kỳ kinh khủng."
Sở Mộ trầm giọng nói.
Hoàng Tuyền đồng dạng là sinh vật có trí tuệ, mỗi một sinh vật đều có suy nghĩ và bản tính riêng. Hải tộc là một quốc độ có nền văn minh rực rỡ, Giao Nhân cổ xưa được mọi người gọi là Hằng Hải Chi Tử, ai dám nói lúc ban đầu không phải được trưởng bối nuông chiều quá thành hư?
Ai dám cam đoan Giao Nhân cổ xưa khi còn là ấu sủng không giống như tiểu Hoàng Tuyền, ưa thích làm xằng làm bậy, phóng túng không kiêng sợ gì cả?
Sở Mộ thuần dưỡng Hồn sủng vẫn luôn nghiêm khắc, đồng thời cũng chú ý đến bản tính Hồn sủng. Tựa như tiểu Chập Long lúc ban đầu có ý lệ thuộc quá mạnh, Sở Mộ không chút lưu tình ném nó vào quân đoàn quái vật bắt chiến đấu liên tục, để cho tâm tính nó mau chóng trưởng thành, đồng thời cũng là tôi luyện ý chí chiến đấu vững vàng.
Tiểu Hoàng Tuyền chính là một ví dụ điển hình, trước tiên Sở Mộ phải thay đổi suy nghĩ trong đầu nó, sau đó mới tính đến chuyện dạy bảo.
Hắn đã xác định tiểu Hoàng Tuyền là Thủy hệ Hồn sủng của mình rồi, bất kể có ký kết hồn ước được hay không, hắn vẫn tìm cách giúp nó trở nên tốt hơn.
"Được rồi, vậy ta sẽ làm theo lời ngươi nói. Chút nữa ta sẽ đi thông báo với phụ thân, hi vọng phương pháp của ngươi có tác dụng."
Ngư nhân công chúa cười nói.
Tự nhiên có người nguyện ý tiếp quản chuyện này, Ngư nhân công chúa cầu còn không được. Vì thế nàng sẽ dốc toàn lực trợ giúp Sở Mộ khi còn ở Đông Hải.
Hơn nữa, Ngư nhân công chúa đã thấy được một đoạn trí nhớ của Sở Mộ. Nàng biết Sở Mộ là một Hồn sủng sư nhân loại xuất sắc, nói không chừng hắn có biện pháp thay đổi tiểu Hoàng Tuyền vô pháp vô thiên này.
"Ta chỉ cảm thấy nghi ngờ nó còn nhỏ, nhưng tại sao lực lượng quá mức cường đại như thế?"
Sở Mộ hỏi thử một câu.
"Nghe nói nó ăn lầm thứ gì đó vốn là Tiên vật dùng để tu luyện, tốc độ trưởng thành lột xác nhanh hơn Hoàng Tuyền đồng tộc rất nhiều lần."
Ngư nhân công chúa hồi đáp.
"Vậy tính cách của nó có liên quan gì tới đồ ăn kia không?"
Sở Mộ lại hỏi tiếp.
"Chuyện này... ta cũng không rõ lắm !"
Ngư nhân công chúa lắc đầu nói.
"Ừ, được rồi !"
Ngay cả Ngư nhân công chúa cũng không biết, vậy thì Sở Mộ đành phải tạm thời bỏ qua chuyện này.
Sở Mộ nhớ là Diệp Khuynh Tư từng nói có một số Tiên vật có hiệu quả kích thích thế giới tinh thần Hồn sủng, mức độ phản ứng có thể so sánh với Sở Mộ tiến hành ma hóa. Ở thời điểm đó, tùy vào thực lực của đối tượng, ý thức và nhận biết sẽ giảm xuống rõ rệt. Dưới tình huống này, đối tượng sẽ mất đi năng lực suy tư, chỉ tìm cách phát tiết nội tâm táo bạo ở trong đầu.
Tiểu Hoàng Tuyền tính tình cổ quái như vậy hẳn là có liên quan đến đồ ăn đặc thù kia rồi.
Sở Mộ và Ngư nhân công chúa trở lại tòa thành san hô. Tựa hồ biết Sở Mộ không quen sinh hoạt trong hải dương, Ngư nhân công chúa chủ động dẫn hắn đi lên hải đảo.
Trên hải đảo cũng có Hải tộc sinh sống, Sở Mộ rất là hiếu kỳ không biết Ngư nhân công chúa làm sao di chuyển trên đất bằng.
Khi mà Sở Mộ cho rằng thời điểm nàng đi lên đất bằng, cái đuôi cá sẽ biến thành hai chân nhân loại, Ngư nhân công chúa đã tạo ra một luồng sóng nước chậm rãi tiến lên. Nàng làm như thế đã trực tiếp bóp chết ảo tưởng trong đầu hắn, ở đây vốn không phải là chuyện cổ tích, và nàng cũng không phải là nàng tiên cá ngây thơ kia.
Hai người tiến vào khu vực vịnh san hô, Sở Mộ nhìn thấy một đầu Hải Tích Yêu khống chế Phi Vân Mẫu bay tới.
Hải Tích Yêu tiến lại gần Ngư Nhân công chúa rồi dùng ngôn ngữ Hải tộc nói một tràng thật dài.
Sắc mặt Ngư nhân công chúa hơi đổi, thần sắc lộ ra mấy phần tức giận.
"Có chuyện gì ?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Hạo Kiếp hải yêu đã xua quân xâm chiếm Bạch đảo của chúng ta..."
Ngư nhân công chúa nói:
"Bạch đảo là một hòn đảo trọng yếu đối với Đông Hải, san hô trắng ở nơi đó là thức ăn dành cho trẻ sơ sinh của Hải tộc."
Ngư nhân công chúa giải thích rất đơn giản, nhưng Sở Mộ cũng hiểu được tầm quan trọng của chuyện này.
Sau đó Ly lão nhi mới giải thích bổ sung:
"Hải tộc mới sinh rất yếu ớt, chỉ cần dòng nước dưới biển xung kích cũng chịu không nổi. Các ngươi sống trên đất bằng không có tình huống như thế, trong hải dương thường xuyên phát sinh sóng ngầm và các dòng hải lưu mãnh liệt. Có tới năm phần Hải tộc mới sinh chết non trong giai đoạn này, hoàn toàn không có cơ hội trưởng thành lột xác."
"San hô trắng giúp cho thân thể Hải tộc mới sinh cứng cáp hơn, xương cốt và nội tạng bền bỉ hơn, năng lực chống cự sẽ trở nên mạnh hơn. Chỉ cần bảo vệ thích đáng, Hải tộc mới sinh sẽ gia tăng tỉ lệ sống sót. Hơn nữa, Hải tộc mới sinh thân thể yếu ớt, rất khó thừa nhận năng lượng trích ra từ linh vật, vì thế san hô trắng mới trọng yếu như thế. Dù sao Hải tộc cũng không có lực lượng hồn niệm giống như nhân loại, có thể từ từ dẫn dắt và hấp thu năng lượng trong linh vật."
Hiện tại trên căn bản hắn đã hoàn thành bảng danh sách này, bao gồm Mạc Tà, Bạch Ma Quỷ, Ngưng, Ma Thụ, Dạ, Chiến Dã, Quỷ Quân, Tần, tiểu Chập Long, Vong Mộng…
Ách, Vũ Sa đã bị hắn ném vào sổ đen từ lâu rồi.
Mạc Tà là Hồn sủng có Yêu Linh, Thú, Nguyên Tố thuộc tính hoàn mỹ, trên phương diện tốc độ và lực lượng luôn ở trạng thái cân bằng hoan hảo.
Bạch Ma Quỷ là Hồn sủng Dị hệ, Hắc Ám hệ vô cùng bá đạo.
Ngưng là Hồn sủng Băng hệ thuần túy, năng lực khống chế băng tuyết tuyệt đối là nhất lưu.
Ma Thụ là Thực Vật giới Hồn sủng thiên về phòng ngự, chiếm ưu thế rất lớn khi chiến đấu quy mô lớn.
Dạ là Hồn sủng có tốc độ và né tránh linh hoạt, sở trường ẩn giấu khí tức và chế tạo mộng cảnh.
Chiến Dã có năng lực Thú hệ và Trùng hệ kết hợp hoàn hảo, là một đầu Hồn sủng tinh thần chiếu đấu ngoan cường, bền gan vững chí giống như một tòa pháo đài không bao giờ sụp đổ.
Quỷ Quân là Hồn sủng nắm giữ lực lượng và phòng ngự tuyệt đối.
Tần là Hồn sủng Phong hệ thuần túy, khi bình thản tựa như gió mát mùa hè, nhưng tức giận sẽ bộc phát phong bạo càn quét tứ phương.
Tiểu Chập Long là Hồn sủng độc nhất vô nhị, cộng thêm ba loại chủ thuộc tính tạo thành chiến lực cường hãn dị thường. Mặc dù nó không có ở trong danh sách, nhưng Sở Mộ thật sự yêu thích.
Vong Mộng là Hồn sủng hắc ám tà mị, khí chất lãnh diễm tựa như vương giả bóng đêm. Thời điểm bay lượn trên không trung ưu nhã và bén nhạy, thi triển kỹ năng hoa lệ và cường đại tới cực điểm.
Như vậy, Thủy hệ Hồn sủng thì sao?
Sở Mộ không có cách nào miêu tả ra tiêu chuẩn đối với Thủy hệ Hồn sủng, nhưng ngay khi thấy được tiểu Hoàng Tuyền, hắn lập tức biết được nó tuyệt đối phù hợp yêu cầu của mình.
Cho dù phát sinh chuyện gì đi nữa, hắn kiên quyết phải nắm lấy Hoàng Tuyền vào tay.
Có lẽ Hoàng Tuyền chưa từng nhìn thấy nhân loại, ánh mắt nó đagn tò mò quan sát hai chân Sở Mộ.
Đoán chừng trong lòng nó đang lấy làm kỳ quái sinh vật có chân như vậy làm sao di động trong nước?
Sau đó Hoàng Tuyền phát hiện Sở Mộ sử dụng lực lượng nào đó ngăn cản nước ở bên ngoài, từ từ vươn móng vuốt đụng vào bức tường không gian chung quanh thân thể Sở Mộ.
Tầng không gian cách trở này có tác dụng không cho nước chảy vào, như vậy Sở Mộ sẽ hoạt động tự nhiên dưới đáy biển.
Sở Mộ thấy tiểu Hoàng Tuyền tò mò vươn móng vuốt tới lập tức nở nụ cười chào đón.
Tiểu tử này đúng là khả ái, tại sao Ngư nhân công chúa lại miêu nó nó thành tiểu ác bá tội ác tày trời nhỉ?
Trong lúc hắn đang nghi ngờ bỗng nhiên phát hiện Kỳ trảo của tiểu Hoàng Tuyền chợt lóe hàn mang, sau đó là một cú chụp lướt qua người hắn.
Móng vuốt tiểu Hoàng Tuyền ẩn chứa lực lượng cực mạnh, trực tiếp đánh nát bức tường không gian, chụp thẳng vào thân thể Sở Mộ.
Sở Mộ bây giờ đang ở dưới đáy biển, áp lực nước cực mạnh. Thời điểm bức tường không gian tan nát, dòng nước chung quanh lập tức ép tới khiến cho Sở Mộ hít thở không thông. Lồng ngực cảm thấy nặng nề tựa như bị ngọn núi hàng vạn cân đè xuống.
Sở Mộ vốn có ấn tượng rất tốt đối với tiểu Hoàng Tuyền, không ngờ cái tên này đột nhiên tập kích.
"Xẹt !"
Kỳ trảo lướt qua xé rách lồng ngực Sở Mộ một đoạn khá sâu.
Máu tươi chậm rãi tràn ra, vết thương nhìn qua giống như bị một thanh bảo kiếm chém ngang một đường.
"Ca ca !"
Trữ Mạn Nhi bị một màn này hù dọa sợ hãi tái mặt.
Ngư nhân công chúa cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng mệnh lệnh cho đám Hải Tích thủ vệ vây quanh bảo vệ Sở Mộ.
"Sa sa sa !”
Tiểu Hoàng Tuyền ve vẩy Long trảo, mặt mày hớn hở, bơi qua bơi lại vô cùng khoan khoái. Thân thể nhanh chóng di động trong nước bắt đầu khuấy đảo nước biển tạo thành dòng xoáy cực mạnh.
Nước biển di động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng chảy xiết. Mấy đầu Hải Tích Yêu muốn chạy tới khống chế nó, nhưng dòng xoáy xung kích mãnh liệt, trong lúc nhất thời chúng nó không có cách nào tiếp cận Hoàng Tuyền.
Ngư nhân công chúa nhìn thấy Sở Mộ bị thương, vội vàng đặt tay lên trên lồng ngực hắn.
Trên ngực Sở Mộ lưu lại máu nhàn nhạt, khi bàn tay Ngư nhân công chúa chạm vào vết thương, hắn lập tức cảm thấy một cỗ nước ấm tràn vào vuốt ve thân thể mình.
Ngứa, cảm giác ngứa ngáy bắt đầu xuất hiện trên miệng vết thương.
Sở Mộ cảm giác được da thịt trong cơ thể của mình đang dần dần sinh trưởng, vết thương không còn đau đớn nữa.
Sở Mộ cúi đầu nhìn xuống liền phát hiện bàn tay Ngư nhân công chúa lập lòe quang mang xanh lam, miệng nàng đang niệm chú ngữ ngân nga êm ái.
Chỉ lát sau, miệng vết thương đã khép lại rồi.
Sở Mộ mở to mắt kinh ngạc nhìn sang Ngư nhân công chúa, nhỏ giọng hỏi:
"Đây là trị liệu thuật của Ngư Nhân tộc?"
"Ừ, chúng ta am hiểu trị liệu và khống chế tinh thần."
Ngư nhân công chúa lập tức hồi đáp. Sau đó nàng nhìn thoáng qua tiểu Hoàng Tuyền, trong mắt lộ vẻ áy náy:
"Nó trước giờ cứ thích gì làm nấy, không biết kiêng kị là thứ gì. Hơn nữa, bản thân nó còn có thực lực cường đại, toàn bộ Hải tộc không có bao nhiêu người quản được nó."
"Không sao, chẳng qua là một đứa nhỏ nghịch ngợm mà thôi."
Sở Mộ cũng không thèm để ý chuyện này.
"Nếu chỉ đơn giản là nghịch ngợm thì tốt rồi."
Ngư nhân công chúa cười khổ lắc đầu.
"Ca ca, tên này rất kỳ quái, nó không thèm để ý tới ta nha !"
Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên nói chen vào một câu.
Trữ Mạn Nhi trời sinh có thể thân cận với tuyệt đại đa số sinh vật, nhưng mà tiểu Hoàng Tuyền từ đầu tới cuối không thèm liếc nàng một cái. Hẳn là khí tức tiên vận trên người Trữ Mạn Nhi không có hấp dẫn được nó.
Đây đúng là tin xấu đối với Sở Mộ, bản ý của hắn là muốn dựa vào năng lực của Trữ Mạn Nhi tận lực kéo gần quan hệ với tiểu Hoàng Tuyền. Sau đó lại từ từ tìm biện pháp lừa gạt tiểu Hoàng Tuyền tri tuệ còn chưa thành thục. Nhưng không ngờ tiểu Hoàng Tuyền lại hoàn toàn không để ý tới Trữ Mạn Nhi, đây là hiện tượng cực kỳ hiếm thấy.
"Ngươi có thể trao đổi với nó không ?"
Sở Mộ hỏi.
"Có thể, nhưng nó không để ý tới ta."
Trữ Mạn Nhi tức giận thở phì phò, bộ dạng hờn dỗi như đứa nhỏ bị bạn bè xa lánh.
Đây là lần đầu tiên Trữ Mạn Nhi gặp phải Hồn sủng cổ quái như vậy.
Ngư nhân công chúa bơi tới gần tiểu Hoàng Tuyền, dùng thanh âm nhu hòa nói chuyện với nó.
Tiểu Hoàng Tuyền chính là một tiểu tử không thích an phận, thỉnh thoảng nằm yên một chỗ, thỉnh thoảng phá hủy một vùng san hô, hải tảo. Có khi quay sang khi dễ đám Hải Tích Yêu, chủ yếu là nó không muốn nghe lời Ngư nhân công chúa.
Hồi lâu sau, Ngư nhân công chúa thật sự không có biện pháp làm gì nó, đành phải lắc đầu bất lực trở lui.
"Nếu ngươi còn ương bướng như vậy, phụ thân ta sẽ tiếp tục giam giữ ngươi rất lâu."
Ngư nhân công chúa cảnh cáo tiểu Hoàng Tuyền.
Sở Mộ không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì, phải nhờ Trữ Mạn Nhi phiên dịch.
"Sa sa sa !"
Tiểu Hoàng Tuyền kêu lên một tiếng, ý là lời cảnh cáo kia vô dụng đối với nó.
Thật ra Ngư nhân công chúa và tất cả chủng tộc Đông Hải đều muốn tiễn đưa ôn thần này rời đi càng sớm càng tốt. Hiện tại Đông Hải đã rối loạn lắm rồi, nếu như ngày nào đó tên này nổi điên quậy phá thì phiền toái to.
"Chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này. Tính tình nó rất cổ quái, lúc bình thường vẫn có thể nói chuyện, không bình thường thì ..."
Ngư nhân công chúa lắc đầu bất đắc dĩ.
Ngư nhân công chúa ra hiệu cho bốn đầu Hải Tích Yêu đang bị Hoàng Tuyền khi dễ lui về. Có lẽ Hoàng Tuyền cảm thấy chuyện này không có ý nghĩa, ánh mắt thỉnh thoảng chú ý Sở Mộ ,hẳn là đang tìm cơ hội “chơi đùa” với hắn.
Thế nhưng, tên này vô cùng cảnh giác, nó biết thực lực Sở Mộ mạnh hơn đám Hải Tích Yêu. Ngoại trừ lúc nãy đánh lén đắc thủ, sau này nó không dám mạo hiểm lại gần, vì sợ bị Sở Mộ trả thù.
Sở Mộ đã nhìn ra được tiểu Hoàng Tuyền đúng là tiểu tử khiến cho người ta nhức đầu. Ngay nói chuyện cũng không được thì hắn làm sao thuyết phục nó trở thành Hồn sủng? Dù sao hắn cũng không thể dùng vũ lực giải quyết vấn đề này.
Quan trọng nhất là Sở Mộ không cho rằng sử dụng võ lực là biện pháp tốt, nơi này là biển sâu, thực lực Sở Mộ bị áp chế cực kỳ nghiêm trọng. Còn Hoàng Tuyền ở chỗ này nhận được trợ giúp rất lớn, có thể hành động tự nhiên, thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng tăng cường lực lượng lên mấy phần. Huống chi, Hoàng Tuyền đã chứng minh thực lực không yếu, một khi xuất thủ sợ rằng hắn bị nó ngược đãi một trận.
Vì thế, vấn đề dạy bảo còn phải bàn bạc kỹ hơn.
Kết giới dần dần đóng lại, tiểu Hoàng Tuyền tựa hồ không thích cô độc, thời điểm Ngư nhân công chúa và Sở Mộ rời đi đã bộc phát tức giận công kích kết giới. Thế là cả tòa Hải thành lại rung chuyển kịch liệt, san hô, nham thạch rơi đổ ầm ầm.
"Ngươi có biện pháp gì không?"
Trên đường đi, Ngư nhân công chúa nhỏ giọng hỏi Sở Mộ.
"Ngươi tiếp tục giam nó một đoạn thời gian ngắn."
Sở Mộ nói.
"Nếu giam giữ nó quá lâu, đợi đến lúc nó đi ra sẽ tức giận nhiều hơn."
Ngư nhân công chúa nói.
"Không có chuyện gì, dù sao Đông Hải các ngươi đã bắt giam nó rồi. Thù oán cũng đã có, lại giam thêm ít lâu cũng không quan hệ nhiều lắm. Ta nhận thấy thật ra nó rất thích chơi đùa, chỉ có điều mức độ chơi đùa trình độ hơi quá."
Sở Mộ suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
"Cứ giam nó một đoạn thời gian ngắn, cho dù nó phát tiết tâm tình như thế nào cũng không nên để ý tới nó. Các ngươi làm như muốn giam nó ở trong đó cả đời vậy."
"Đây..."
Ngư nhân công chúa nghe thế liền lộ vẻ khó xử.
Toàn bộ Hải tộc có ai dám nhốt tiểu tổ tông này quá lâu?
"Ừ, ta cũng đồng ý với ý kiến của thiếu chủ, những đứa nhỏ kiểu này càng nuông chiều lại càng dễ làm hư nó. Bản tính tiểu Hoàng Tuyền chỉ là ham chơi, không biết nguyên nhân gì làm cho ham chơi và nghịch ngợm mở rộng ra vô hạn, lại thêm bản thân nó có lực phá hoại kinh người mới tạo nên cớ sự như vậy giờ. Hải tộc càng sợ nó, không dám tỏ thái độ vững chắc cũng tương đương với cỗ vũ tinh thần nó. Nói không chừng, đợi đến khi tâm trí nó thành thục và lực lượng cường đại hơn, nó sẽ biến thành Giao Nhân cổ xưa thứ hai."
Ly lão nhi từ trong giới chỉ nhảy ra, bắt đầu tham dự vào vấn đề này.
"Ngươi là..."
Ngư nhân công chúa thấy Ly lão nhi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình. Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc, mở miệng hỏi:
"Đây không phải là trí giả Yêu tộc sao?"
"Hắc hắc hắc !"
Ly lão nhi cười mấy tiếng khô khốc.
Đồng dạng là sứ giả đại tộc, nhưng Ly lão nhi thật sự không có mặt mũi nói mình bị người nhà đuổi ra ngoài.
"Ừ, ý của ta chính là như vậy. Nó cần một quy định quản thúc chặt chẽ, không có bất kỳ thái độ mềm mỏng nào. Nếu không, cứ để tình hình này tiếp diễn sẽ từ từ biến chuyển xấu hơn, nó sẽ lấy việc lăng nhục, phá hư đồng tộc làm trò tiêu khiển, sau khi trưởng thành ý thức xâm lược và tàn sát sẽ tăng trưởng cực kỳ kinh khủng."
Sở Mộ trầm giọng nói.
Hoàng Tuyền đồng dạng là sinh vật có trí tuệ, mỗi một sinh vật đều có suy nghĩ và bản tính riêng. Hải tộc là một quốc độ có nền văn minh rực rỡ, Giao Nhân cổ xưa được mọi người gọi là Hằng Hải Chi Tử, ai dám nói lúc ban đầu không phải được trưởng bối nuông chiều quá thành hư?
Ai dám cam đoan Giao Nhân cổ xưa khi còn là ấu sủng không giống như tiểu Hoàng Tuyền, ưa thích làm xằng làm bậy, phóng túng không kiêng sợ gì cả?
Sở Mộ thuần dưỡng Hồn sủng vẫn luôn nghiêm khắc, đồng thời cũng chú ý đến bản tính Hồn sủng. Tựa như tiểu Chập Long lúc ban đầu có ý lệ thuộc quá mạnh, Sở Mộ không chút lưu tình ném nó vào quân đoàn quái vật bắt chiến đấu liên tục, để cho tâm tính nó mau chóng trưởng thành, đồng thời cũng là tôi luyện ý chí chiến đấu vững vàng.
Tiểu Hoàng Tuyền chính là một ví dụ điển hình, trước tiên Sở Mộ phải thay đổi suy nghĩ trong đầu nó, sau đó mới tính đến chuyện dạy bảo.
Hắn đã xác định tiểu Hoàng Tuyền là Thủy hệ Hồn sủng của mình rồi, bất kể có ký kết hồn ước được hay không, hắn vẫn tìm cách giúp nó trở nên tốt hơn.
"Được rồi, vậy ta sẽ làm theo lời ngươi nói. Chút nữa ta sẽ đi thông báo với phụ thân, hi vọng phương pháp của ngươi có tác dụng."
Ngư nhân công chúa cười nói.
Tự nhiên có người nguyện ý tiếp quản chuyện này, Ngư nhân công chúa cầu còn không được. Vì thế nàng sẽ dốc toàn lực trợ giúp Sở Mộ khi còn ở Đông Hải.
Hơn nữa, Ngư nhân công chúa đã thấy được một đoạn trí nhớ của Sở Mộ. Nàng biết Sở Mộ là một Hồn sủng sư nhân loại xuất sắc, nói không chừng hắn có biện pháp thay đổi tiểu Hoàng Tuyền vô pháp vô thiên này.
"Ta chỉ cảm thấy nghi ngờ nó còn nhỏ, nhưng tại sao lực lượng quá mức cường đại như thế?"
Sở Mộ hỏi thử một câu.
"Nghe nói nó ăn lầm thứ gì đó vốn là Tiên vật dùng để tu luyện, tốc độ trưởng thành lột xác nhanh hơn Hoàng Tuyền đồng tộc rất nhiều lần."
Ngư nhân công chúa hồi đáp.
"Vậy tính cách của nó có liên quan gì tới đồ ăn kia không?"
Sở Mộ lại hỏi tiếp.
"Chuyện này... ta cũng không rõ lắm !"
Ngư nhân công chúa lắc đầu nói.
"Ừ, được rồi !"
Ngay cả Ngư nhân công chúa cũng không biết, vậy thì Sở Mộ đành phải tạm thời bỏ qua chuyện này.
Sở Mộ nhớ là Diệp Khuynh Tư từng nói có một số Tiên vật có hiệu quả kích thích thế giới tinh thần Hồn sủng, mức độ phản ứng có thể so sánh với Sở Mộ tiến hành ma hóa. Ở thời điểm đó, tùy vào thực lực của đối tượng, ý thức và nhận biết sẽ giảm xuống rõ rệt. Dưới tình huống này, đối tượng sẽ mất đi năng lực suy tư, chỉ tìm cách phát tiết nội tâm táo bạo ở trong đầu.
Tiểu Hoàng Tuyền tính tình cổ quái như vậy hẳn là có liên quan đến đồ ăn đặc thù kia rồi.
Sở Mộ và Ngư nhân công chúa trở lại tòa thành san hô. Tựa hồ biết Sở Mộ không quen sinh hoạt trong hải dương, Ngư nhân công chúa chủ động dẫn hắn đi lên hải đảo.
Trên hải đảo cũng có Hải tộc sinh sống, Sở Mộ rất là hiếu kỳ không biết Ngư nhân công chúa làm sao di chuyển trên đất bằng.
Khi mà Sở Mộ cho rằng thời điểm nàng đi lên đất bằng, cái đuôi cá sẽ biến thành hai chân nhân loại, Ngư nhân công chúa đã tạo ra một luồng sóng nước chậm rãi tiến lên. Nàng làm như thế đã trực tiếp bóp chết ảo tưởng trong đầu hắn, ở đây vốn không phải là chuyện cổ tích, và nàng cũng không phải là nàng tiên cá ngây thơ kia.
Hai người tiến vào khu vực vịnh san hô, Sở Mộ nhìn thấy một đầu Hải Tích Yêu khống chế Phi Vân Mẫu bay tới.
Hải Tích Yêu tiến lại gần Ngư Nhân công chúa rồi dùng ngôn ngữ Hải tộc nói một tràng thật dài.
Sắc mặt Ngư nhân công chúa hơi đổi, thần sắc lộ ra mấy phần tức giận.
"Có chuyện gì ?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Hạo Kiếp hải yêu đã xua quân xâm chiếm Bạch đảo của chúng ta..."
Ngư nhân công chúa nói:
"Bạch đảo là một hòn đảo trọng yếu đối với Đông Hải, san hô trắng ở nơi đó là thức ăn dành cho trẻ sơ sinh của Hải tộc."
Ngư nhân công chúa giải thích rất đơn giản, nhưng Sở Mộ cũng hiểu được tầm quan trọng của chuyện này.
Sau đó Ly lão nhi mới giải thích bổ sung:
"Hải tộc mới sinh rất yếu ớt, chỉ cần dòng nước dưới biển xung kích cũng chịu không nổi. Các ngươi sống trên đất bằng không có tình huống như thế, trong hải dương thường xuyên phát sinh sóng ngầm và các dòng hải lưu mãnh liệt. Có tới năm phần Hải tộc mới sinh chết non trong giai đoạn này, hoàn toàn không có cơ hội trưởng thành lột xác."
"San hô trắng giúp cho thân thể Hải tộc mới sinh cứng cáp hơn, xương cốt và nội tạng bền bỉ hơn, năng lực chống cự sẽ trở nên mạnh hơn. Chỉ cần bảo vệ thích đáng, Hải tộc mới sinh sẽ gia tăng tỉ lệ sống sót. Hơn nữa, Hải tộc mới sinh thân thể yếu ớt, rất khó thừa nhận năng lượng trích ra từ linh vật, vì thế san hô trắng mới trọng yếu như thế. Dù sao Hải tộc cũng không có lực lượng hồn niệm giống như nhân loại, có thể từ từ dẫn dắt và hấp thu năng lượng trong linh vật."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.