Quyển 2 - Chương 444: Long tộc đánh mất linh hồn
Ngư Thiên Không
08/06/2013
“Không cần để ý.”
Một thanh âm nho nhỏ bỗng nhiên từ trên đầu rồng truyền xuống.
Trong lúc nội tâm Sở Mộ đang rung động mãnh liệt, ánh mắt hắn chợt phát hiện trên đầu Thanh Chập Long là một nam tử xa lạ.
Nam tử này nhẹ nhàng nhảy xuống đất, không phải hắn nói với Sở Mộ, mà là ra lệnh cho Thanh Chập Long đang chuẩn bị hung bạo.
Từ vẻ mặt và giọng nói của nam tử này, Sở Mộ có thể cảm giác được hắn căn bản không thèm đặt mình vào trong mắt. Chỉ lên tiếng trấn an Thanh Chập Long tràn đầy lệ khí rồi xoay người đi về phía đại môn Thánh vực.
Thanh Chập Long chuyển động đỉnh đầu, cặp mắt xanh lè mang theo oán khí nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sau đó mới chậm rãi đi theo sát nam tử.
Hình thể Thanh Chập Long chỉ cao mười thước, nhưng mà khí tức Long tộc phát ra lực chấn nhiếp kinh khủng. Ngay khi đại môn Thánh vực mở ra, đội ngũ Thánh vệ thấy Thanh Chập Long xuất hiện cũng lộ vẻ kinh hãi.
Nam tử không có nhìn Sở Mộ lần nào, chậm rãi niệm chú ngữ thu hồi Thanh Chập Long vào trong không gian Hồn sủng, sau đó mới chắp tay sau lưng bước vào đại môn Thánh vực.
Sở Mộ sững sờ đứng yên tại chỗ, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn bóng lưng nam tử này, thấy hắn đi từng bước từng bước rời khỏi Đế Thánh thánh vực.
Nam tử có ngạo khí và khí chất hờ hững bẩm sinh, cho dù là những đội viên Thánh vệ của Hồn Điện cũng không khác gì thủ vệ bình thường trong nhà hắn.
Hắn đưa Hồn sủng giới chỉ và không gian giới chỉ cho đội ngũ Thánh vệ kiểm tra, sau đó ung dung đi xuống bậc thang tiến vào khu vực nội bộ Hồn Điện. Trên đường đi không có bất kỳ Thánh vệ nào nói nhiều một câu nửa chữ.
"Thiếu chủ, đó là một con chín đoạn cao giai Thanh Chập Long, chủng tộc Thanh Chập Long là cao đẳng quân chủ nhưng trên thực tế đẳng cấp chiến lực của chúng nó đạt đến trình độ quân chủ đỉnh phong. Cho dù đã nội liễm khí tức nhưng khí thế Long tộc vẫn biểu hiện vô cùng rõ ràng."
Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Sở Mộ vẫn đứng yên tại chỗ, cho dù Ly lão nhi không nói thì hắn cũng biết. Hiển nhiên đầu Thanh Chập Long kia chính là một trong những trứng rồng do Thiên Thương Thanh Chập Long phân liệt ra.
Thời gian Hồn Minh khống chế Thiên Thương Thanh Chập Long rất lâu, trong quãng thời gian đó mỗi lần Thiên Thương Thanh Chập Long tiến vào ngủ say sẽ phân liệt ra một quả trứng rồng. Hồn Minh cực kỳ bá đạo chiếm đoạt trứng rồng làm của riêng, sau đó mới phân phát cho các thành viên nổi bật làm Hồn sủng.
Không thể nghi ngờ gã nam tử ở trước mặt Sở Mộ nhất định là thành viên Hồn Minh, hơn nữa còn có địa vị cực cao, thực lực chắc chắn thuộc và hàng ngũ tối cường tại bậc thang thứ nhất. Nếu không, Hồn Minh không thể nào ban tặng một con Thanh Chập Long cho hắn.
Một gã Hồn sủng sư có Thanh Chập Long hiển nhiên thân phận và địa vị đã vượt ra khỏi phạm vi thanh niên đồng lứa rồi.
Ban đầu Sở Mộ gặp phải Thiên Thương Thanh Chập Long lâm vào nguy cơ mới biến hóa ra tiểu Thanh Trùng tránh nạn, từ một tồn tại chí cao trở thành sinh linh nhỏ nhoi cả ngày chỉ cần ăn no rồi ngủ quả thật là đáng thương, đáng tiếc.
Nó chỉ biết nhả tơ, không có một chút lực công kích, lại càng không có trí nhớ, chỉ biết lệ thuộc vào Sở Mộ sống sót qua ngày. Trước kia Sở Mộ nghĩ rằng Thiên Thương Thanh Chập Long mất đi trí nhớ là do thực lực thoái hóa trầm trọng, không thể nào giữ vững hình thái trước kia.
Nhưng mà sau khi biết trên đời này có một loại linh vật gọi là Ức Dịch, Sở Mộ lập tức nghĩ tới lúc ban đầu Thiên Thương Thanh Chập Long bắt buộc hóa thành tiểu Thanh Trùng không phải vì bị phong ấn mất đi trí nhớ. Mà là do Ức Dịch tàn phá linh hồn quá lớn khiến cho trí nhớ trống rỗng.
Hồn Minh không có cách nào khống chế tâm trí Thiên Thương Thanh Chập Long triệt để, cho nên trong mấy chục năm nô dịch, Hồn Minh không ngừng sử dụng Ức Dịch trên người Thiên Thương Thanh Chập Long, lần lượt tiêu trừ trí nhớ không cho nó có cơ hội phản kháng.
Thiên Thương Thanh Chập Long có thể đào thoát ra khỏi phạm vi Hồn Minh khống chế, chỉ sợ đó là do sự cao ngạo và oán hận ẩn sâu trong nội tâm đột nhiên bừng lên vào một ngày nào đó. Sau đó mới mở đường máu thoát ra vòng vây khốn của Hồn Minh. Chạy trốn tới Tây Giới xa xôi, chạy trốn tới lãnh địa Yểm Ma đảo do thế lực Yểm Ma cung quản lý, cuối cùng bởi vì trọng thương mất đi trí nhớ lần nữa biến thành hình thái nguyên thủy nhất tránh né địch nhân đuổi bắt.
Hồn Minh không ngừng sử dụng Ức Dịch tiến hành tẩy não và lau sạch trí nhớ Thiên Thương Thanh Chập Long đúng là hành động mất nhân tính. Đối với bất kỳ một sinh mạng nào có linh hồn, đặc biệt là Long tộc tôn nghiêm chắc chắn không thể chấp nhận được.
Sở Mộ là một Hồn sủng sư kiên trì tín niệm của mình, chính là vì tín niệm này giúp cho hắn trở thành linh hồn Hồn sủng sư có thể cảm thụ linh hồn tương liên với Hồn sủng. Hành động tàn ác của Hồn Minh quả thực làm cho người ta giận sôi, đối với Sở Mộ chính là không bằng cầm thú.
Cho nên từ đầu đến cuối Sở Mộ chưa bao giờ có hảo cảm đối với các thành viên Hồn Minh, cho dù là bi kịch trên người phụ thân hắn hay là Thiên Thương Thanh Chập Long đều đả kích trầm trọng đến tinh thần hắn, đồng thời cũng là động lực thúc đẩy hắn vững bước trên con đường Hồn sủng sư.
Bây giờ nhìn thấy một nam tử Hồn Minh khống chế hậu duệ của Thiên Thương Thanh Chập Long xuất hiện ở trước mắt mình.
Sở Mộ đã trải qua Bích Huyết Thánh Tuyền tẩy lễ có thể nói là nhận được Thiên Thương Thanh Chập Long truyền thừa. Sau khi nhận ra ánh mắt Thanh Chập Long có vẻ mơ hồ ngây dại, Sở Mộ cảm nhận được đầu Thanh Chập Long kia ngoại trừ tàn sát và phục tùng ra, có lẽ không còn có bất kỳ cảm xúc nào nữa rồi.
Nếu như đó là một ấu sủng Thanh Chập Long được che chở từ từ trưởng thành, sau đó cam tâm tình nguyện ký kết hồn ước với Hồn sủng sư. Vậy thì thần thái của nó tuyệt đối không thể nào như vậy, chúng nó là sinh vật cao cấp nhất trên đỉnh kim tự tháp tiến hóa, chúng nó có tôn nghiêm của giống loài. Cho dù ký kết hồn ước với Hồn sủng sư vẫn tồn tại suy nghĩ và cao ngạo của chính mình.
Nhưng mà Sở Mộ nhìn không thấy linh hồn dao động trong mắt con Thanh Chập Long này, hắn nhìn qua chỉ là một cỗ thi thể khổng lồ mang theo lực lượng hủy diệt mà thôi, hoàn toàn không có tư tưởng, không có tâm tình, không có gì hết...
Xuất hiện tình huống như thế chỉ có một cách giải thích duy nhất, chính là gã nam tử này thông qua Ức Dịch cưỡng bức ký kết hồn ước với Thanh Chập Long, biến Thanh Chập Long thành nô lệ của hắn.
Hồn ước ở giữa nhân loại và Hồn sủng vốn đã mang tính cưỡng chế, trong đó lấy nhân loại làm chủ đạo. Nhưng mà bất kỳ một Hồn sủng sư nào ký kết hồn ước với Hồn sủng cuối cùng đều trải qua Hồn sủng nhận thức.
Linh vật Ức Dịch hiển nhiên chỉ dành cho những Hồn sủng sư nóng lòng tăng trưởng thực lực, đem ra sử dụng trên người Hồn sủng cưỡng bức chúng nó phục tùng. Bản thân Sở Mộ đã có một lần từ bỏ, dù sao trên đời này còn có rất nhiều phương pháp để cho Hồn sủng chấp nhận, không cần phải tàn phá linh hồn và trí nhớ chúng nó. Đó là tín niệm Sở Mộ không bao giờ buông bỏ.
Nhưng mà tận mắt nhìn thấy một con Thanh Chập Long cao ngạo làm nô lệ cho một gã nam tử, thậm chí hắn có thể nhận ra trong mắt Thanh Chập Long ẩn chứa sự chết lặng và thống khổ. Trong lòng Sở Mộ tự nhiên sinh ra một đoàn lửa giận bốc cháy hừng hực.
Cảm giác này rất giống nhìn thấy đồng tộc của mình bị loài người ác độc tàn phá vậy.
Sở Mộ có thể khẳng định, chỉ cần để cho thực lực Thanh Chập Long mạnh hơn vài cấp bậc, đến lúc đó linh hồn chết lặng của nó sẽ thức tỉnh, kiên quyết không bị nam tử kia tiếp tục khống chế.
"Nó hẳn là ca ca nhỏ nhất của trứng rồng ở trong không gian giới chỉ của thiếu chủ. Ta nhớ trước đây rất lâu có bốn người sở hữu Thanh Chập Long, thực lực bọn họ cực mạnh trong thế lực Hồn Minh, một tay nắm giữ uy quyền vô hạn. Lúc nãy nam tử kia có lẽ là nhân vật Hồn Minh có thân phận đến gần thái tử Hồn Điện, nếu không Thanh Chập Long không thể rơi vào tay hắn."
Ly lão nhi chậm rãi nói ra ý kiến của mình.
Một thanh âm nho nhỏ bỗng nhiên từ trên đầu rồng truyền xuống.
Trong lúc nội tâm Sở Mộ đang rung động mãnh liệt, ánh mắt hắn chợt phát hiện trên đầu Thanh Chập Long là một nam tử xa lạ.
Nam tử này nhẹ nhàng nhảy xuống đất, không phải hắn nói với Sở Mộ, mà là ra lệnh cho Thanh Chập Long đang chuẩn bị hung bạo.
Từ vẻ mặt và giọng nói của nam tử này, Sở Mộ có thể cảm giác được hắn căn bản không thèm đặt mình vào trong mắt. Chỉ lên tiếng trấn an Thanh Chập Long tràn đầy lệ khí rồi xoay người đi về phía đại môn Thánh vực.
Thanh Chập Long chuyển động đỉnh đầu, cặp mắt xanh lè mang theo oán khí nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sau đó mới chậm rãi đi theo sát nam tử.
Hình thể Thanh Chập Long chỉ cao mười thước, nhưng mà khí tức Long tộc phát ra lực chấn nhiếp kinh khủng. Ngay khi đại môn Thánh vực mở ra, đội ngũ Thánh vệ thấy Thanh Chập Long xuất hiện cũng lộ vẻ kinh hãi.
Nam tử không có nhìn Sở Mộ lần nào, chậm rãi niệm chú ngữ thu hồi Thanh Chập Long vào trong không gian Hồn sủng, sau đó mới chắp tay sau lưng bước vào đại môn Thánh vực.
Sở Mộ sững sờ đứng yên tại chỗ, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn bóng lưng nam tử này, thấy hắn đi từng bước từng bước rời khỏi Đế Thánh thánh vực.
Nam tử có ngạo khí và khí chất hờ hững bẩm sinh, cho dù là những đội viên Thánh vệ của Hồn Điện cũng không khác gì thủ vệ bình thường trong nhà hắn.
Hắn đưa Hồn sủng giới chỉ và không gian giới chỉ cho đội ngũ Thánh vệ kiểm tra, sau đó ung dung đi xuống bậc thang tiến vào khu vực nội bộ Hồn Điện. Trên đường đi không có bất kỳ Thánh vệ nào nói nhiều một câu nửa chữ.
"Thiếu chủ, đó là một con chín đoạn cao giai Thanh Chập Long, chủng tộc Thanh Chập Long là cao đẳng quân chủ nhưng trên thực tế đẳng cấp chiến lực của chúng nó đạt đến trình độ quân chủ đỉnh phong. Cho dù đã nội liễm khí tức nhưng khí thế Long tộc vẫn biểu hiện vô cùng rõ ràng."
Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Sở Mộ vẫn đứng yên tại chỗ, cho dù Ly lão nhi không nói thì hắn cũng biết. Hiển nhiên đầu Thanh Chập Long kia chính là một trong những trứng rồng do Thiên Thương Thanh Chập Long phân liệt ra.
Thời gian Hồn Minh khống chế Thiên Thương Thanh Chập Long rất lâu, trong quãng thời gian đó mỗi lần Thiên Thương Thanh Chập Long tiến vào ngủ say sẽ phân liệt ra một quả trứng rồng. Hồn Minh cực kỳ bá đạo chiếm đoạt trứng rồng làm của riêng, sau đó mới phân phát cho các thành viên nổi bật làm Hồn sủng.
Không thể nghi ngờ gã nam tử ở trước mặt Sở Mộ nhất định là thành viên Hồn Minh, hơn nữa còn có địa vị cực cao, thực lực chắc chắn thuộc và hàng ngũ tối cường tại bậc thang thứ nhất. Nếu không, Hồn Minh không thể nào ban tặng một con Thanh Chập Long cho hắn.
Một gã Hồn sủng sư có Thanh Chập Long hiển nhiên thân phận và địa vị đã vượt ra khỏi phạm vi thanh niên đồng lứa rồi.
Ban đầu Sở Mộ gặp phải Thiên Thương Thanh Chập Long lâm vào nguy cơ mới biến hóa ra tiểu Thanh Trùng tránh nạn, từ một tồn tại chí cao trở thành sinh linh nhỏ nhoi cả ngày chỉ cần ăn no rồi ngủ quả thật là đáng thương, đáng tiếc.
Nó chỉ biết nhả tơ, không có một chút lực công kích, lại càng không có trí nhớ, chỉ biết lệ thuộc vào Sở Mộ sống sót qua ngày. Trước kia Sở Mộ nghĩ rằng Thiên Thương Thanh Chập Long mất đi trí nhớ là do thực lực thoái hóa trầm trọng, không thể nào giữ vững hình thái trước kia.
Nhưng mà sau khi biết trên đời này có một loại linh vật gọi là Ức Dịch, Sở Mộ lập tức nghĩ tới lúc ban đầu Thiên Thương Thanh Chập Long bắt buộc hóa thành tiểu Thanh Trùng không phải vì bị phong ấn mất đi trí nhớ. Mà là do Ức Dịch tàn phá linh hồn quá lớn khiến cho trí nhớ trống rỗng.
Hồn Minh không có cách nào khống chế tâm trí Thiên Thương Thanh Chập Long triệt để, cho nên trong mấy chục năm nô dịch, Hồn Minh không ngừng sử dụng Ức Dịch trên người Thiên Thương Thanh Chập Long, lần lượt tiêu trừ trí nhớ không cho nó có cơ hội phản kháng.
Thiên Thương Thanh Chập Long có thể đào thoát ra khỏi phạm vi Hồn Minh khống chế, chỉ sợ đó là do sự cao ngạo và oán hận ẩn sâu trong nội tâm đột nhiên bừng lên vào một ngày nào đó. Sau đó mới mở đường máu thoát ra vòng vây khốn của Hồn Minh. Chạy trốn tới Tây Giới xa xôi, chạy trốn tới lãnh địa Yểm Ma đảo do thế lực Yểm Ma cung quản lý, cuối cùng bởi vì trọng thương mất đi trí nhớ lần nữa biến thành hình thái nguyên thủy nhất tránh né địch nhân đuổi bắt.
Hồn Minh không ngừng sử dụng Ức Dịch tiến hành tẩy não và lau sạch trí nhớ Thiên Thương Thanh Chập Long đúng là hành động mất nhân tính. Đối với bất kỳ một sinh mạng nào có linh hồn, đặc biệt là Long tộc tôn nghiêm chắc chắn không thể chấp nhận được.
Sở Mộ là một Hồn sủng sư kiên trì tín niệm của mình, chính là vì tín niệm này giúp cho hắn trở thành linh hồn Hồn sủng sư có thể cảm thụ linh hồn tương liên với Hồn sủng. Hành động tàn ác của Hồn Minh quả thực làm cho người ta giận sôi, đối với Sở Mộ chính là không bằng cầm thú.
Cho nên từ đầu đến cuối Sở Mộ chưa bao giờ có hảo cảm đối với các thành viên Hồn Minh, cho dù là bi kịch trên người phụ thân hắn hay là Thiên Thương Thanh Chập Long đều đả kích trầm trọng đến tinh thần hắn, đồng thời cũng là động lực thúc đẩy hắn vững bước trên con đường Hồn sủng sư.
Bây giờ nhìn thấy một nam tử Hồn Minh khống chế hậu duệ của Thiên Thương Thanh Chập Long xuất hiện ở trước mắt mình.
Sở Mộ đã trải qua Bích Huyết Thánh Tuyền tẩy lễ có thể nói là nhận được Thiên Thương Thanh Chập Long truyền thừa. Sau khi nhận ra ánh mắt Thanh Chập Long có vẻ mơ hồ ngây dại, Sở Mộ cảm nhận được đầu Thanh Chập Long kia ngoại trừ tàn sát và phục tùng ra, có lẽ không còn có bất kỳ cảm xúc nào nữa rồi.
Nếu như đó là một ấu sủng Thanh Chập Long được che chở từ từ trưởng thành, sau đó cam tâm tình nguyện ký kết hồn ước với Hồn sủng sư. Vậy thì thần thái của nó tuyệt đối không thể nào như vậy, chúng nó là sinh vật cao cấp nhất trên đỉnh kim tự tháp tiến hóa, chúng nó có tôn nghiêm của giống loài. Cho dù ký kết hồn ước với Hồn sủng sư vẫn tồn tại suy nghĩ và cao ngạo của chính mình.
Nhưng mà Sở Mộ nhìn không thấy linh hồn dao động trong mắt con Thanh Chập Long này, hắn nhìn qua chỉ là một cỗ thi thể khổng lồ mang theo lực lượng hủy diệt mà thôi, hoàn toàn không có tư tưởng, không có tâm tình, không có gì hết...
Xuất hiện tình huống như thế chỉ có một cách giải thích duy nhất, chính là gã nam tử này thông qua Ức Dịch cưỡng bức ký kết hồn ước với Thanh Chập Long, biến Thanh Chập Long thành nô lệ của hắn.
Hồn ước ở giữa nhân loại và Hồn sủng vốn đã mang tính cưỡng chế, trong đó lấy nhân loại làm chủ đạo. Nhưng mà bất kỳ một Hồn sủng sư nào ký kết hồn ước với Hồn sủng cuối cùng đều trải qua Hồn sủng nhận thức.
Linh vật Ức Dịch hiển nhiên chỉ dành cho những Hồn sủng sư nóng lòng tăng trưởng thực lực, đem ra sử dụng trên người Hồn sủng cưỡng bức chúng nó phục tùng. Bản thân Sở Mộ đã có một lần từ bỏ, dù sao trên đời này còn có rất nhiều phương pháp để cho Hồn sủng chấp nhận, không cần phải tàn phá linh hồn và trí nhớ chúng nó. Đó là tín niệm Sở Mộ không bao giờ buông bỏ.
Nhưng mà tận mắt nhìn thấy một con Thanh Chập Long cao ngạo làm nô lệ cho một gã nam tử, thậm chí hắn có thể nhận ra trong mắt Thanh Chập Long ẩn chứa sự chết lặng và thống khổ. Trong lòng Sở Mộ tự nhiên sinh ra một đoàn lửa giận bốc cháy hừng hực.
Cảm giác này rất giống nhìn thấy đồng tộc của mình bị loài người ác độc tàn phá vậy.
Sở Mộ có thể khẳng định, chỉ cần để cho thực lực Thanh Chập Long mạnh hơn vài cấp bậc, đến lúc đó linh hồn chết lặng của nó sẽ thức tỉnh, kiên quyết không bị nam tử kia tiếp tục khống chế.
"Nó hẳn là ca ca nhỏ nhất của trứng rồng ở trong không gian giới chỉ của thiếu chủ. Ta nhớ trước đây rất lâu có bốn người sở hữu Thanh Chập Long, thực lực bọn họ cực mạnh trong thế lực Hồn Minh, một tay nắm giữ uy quyền vô hạn. Lúc nãy nam tử kia có lẽ là nhân vật Hồn Minh có thân phận đến gần thái tử Hồn Điện, nếu không Thanh Chập Long không thể rơi vào tay hắn."
Ly lão nhi chậm rãi nói ra ý kiến của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.