Quyển 2 - Chương 11: Một ngày chiến đấu với năm người (thượng)
Ngư Thiên Không
14/04/2013
"Thực lực của hắn xếp hạng trước mười trong Ma Cung Yểm thiếu. Hơn nữa nghe nói gần đây hắn còn chiếm được một con Hồn sủng hoàn mỹ cấp thống lĩnh nên thực lực đề thăng mãnh liệt. Nếu như là hắn xuất thủ thì tiểu tử kia... hà hà !" Tô Vũ lập tức nở nụ cười sung sướng.
Danh tiếng Dương Lạc Sâm đã truyền đi khắp Yểm Ma cung từ rất lâu rồi, trong đám thanh niên cao thủ cũng có thực lực tương đối cao.
Hắn từng nhất cử đánh bại toàn bộ thanh niên cao thủ của bốn đại thế gia, xem như là lọt vào hàng ngũ đứng đầu nhóm thanh niên đồng lứa, địa vị khó thể rung chuyển. Rất nhiều người suy đoán thực lực vị La Vực Yểm thiếu không hề đơn giản như mặt ngoài, bởi vì hắn tạm thời vẫn chưa khiêu chiến với những người danh khí cao hơn.
"Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn Hạ Nghiễm Hàn có thêm một lưỡi dao sắc bén đây?" Yểm Ma cung chủ nở nụ cười âm trầm.
Danh vọng đối với bất kỳ một Hồn sủng sư này cũng trọng yếu cực kỳ, bao gồm tất cả cường giả trong Yểm Ma cung. Danh vọng và danh hiệu không liên quan với nhau, cũng không liên quan tới chức vị, nhưng mà lại quan hệ mật thiết với thực lực. Đây là một tầng hào quang vô hình thúc đẩy các Hồn sủng sư tiến bước trên đường tu luyện dễ dàng hơn, vinh dự sẽ dần dần tích lũy trên thân những người chiến bại.
Bản thân Sở Mộ bây giờ có vinh quang lớn nhất chính là lấy mười tám tuổi trở thành Tù đảo vương giả, hơn nữa còn đánh bại Yểm Ma cung đệ nhất cuồng - Tô Vũ.
Dĩ nhiên cái sau sao với cái trước đúng là bé nhỏ không đáng kể rồi, bởi vì cường giả chân chính của Yểm Ma cung sẽ không thường xuyên sống ở Yểm Ma cung. Bọn họ liên tục lịch lãm các nơi, không ngừng tìm cách làm cho mình càng thêm cường đại.
Sở Mộ xuất hiện ở Yểm Ma cung một buổi an nhàn, màn đêm dần dần buông xuống. Vinh quang trên đầu Sở Mộ cũng bắt đầu truyền ra rộng rãi, lúc này trong các cung điện chung quanh không ngừng truyền ra thanh âm cảm khái vì “một vị thiên tài ngang trời xuất thế” này.
Về phần đám thanh niên cao thủ trong Yểm Ma cung đã sớm mài quyền khởi động làm nóng toàn thân rồi. Nếu như có thể đánh bại cái vị Tù đảo vương giả mười tám tuổi kia, như vậy danh tiếng của bọn họ sẽ tăng lên không ít. Vì thế đã có không ít cao thủ trong Yểm Ma cung đánh tiếng muốn gặp vị Hằng Hải Yểm thiếu này.
Yểm Ma cung nhấc lên một trận sóng to gió lớn, Sở Mộ lại được hai tỳ nữ ôn nhu hầu hạ, an an ổn ổn nằm ngủ trên một cái giường thật lớn.
Đã nhiều năm trôi qua, Sở Mộ hoặc là ngủ trên bãi cỏ, hoặc là ngủ trong sơn động, hoặc là ngủ dưới tàng cây, bây giờ rốt cuộc có thể hưởng thụ cảm giác ngủ trên giường, vừa êm vừa ấm, đúng là quá thoải mái rồi.
Lúc Sở Mộ chuẩn bị mọi thứ chuẩn bị đi ngủ, Đinh Vũ và Thanh Hà đồng thời thở phào nhẹ nhõm, bởi vì từ lúc Sở Mộ tắm xong đến khi đi ngủ cũng không có ý ‘hạ thủ’ với hai tỳ nữ như hoa như ngọc. Các nàng cũng không cần phải chịu đựng một trận ‘chiến đấu’ với ‘dã thú vừa ra khỏi lao tù’ này.
Thế nhưng, nói đi thì nói lại, cho đến lúc Sở Mộ lăn đùng ra giường đánh một giấc, vẻ mặt hai nàng vẫn có biến hóa. Bởi vì bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới dã nhân này lại có tướng mạo anh tuấn như thế, nhất là cặp mắt lấp lánh hữu thần kia, những lúc không bộc lộ ra sát ý sẽ biến thành thâm thúy mê người, rực sáng tựa như trời sao về đêm vậy. Nhiều lúc tiểu Thanh Hà nhìn lén Sở Mộ, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng một mảnh, cố gắng xua tan những ý nghĩ ‘không tốt’ trong đầu đi.
Ngày hôm sau, Sở Mộ cũng không vội vã rời khỏi Yểm Ma thành, Yểm Ma thành là tòa thành cấp mười, có thể nói là thành trì phồn hoa nhất đại lục. Sở Mộ dạo quanh một vòng nơi này sẽ tìm thấy rất nhiều vật phẩm cần thiết.
Sống ba năm trên Tù đảo, Sở Mộ đã góp nhặt được không ít đồ vật có giá trị, sau khi bán sạch những đồ này đi rồi dồn tiền mua hồn tinh sẽ có thể giúp cho Hồn sủng gia tăng thực lực trên phạm vi lớn.
Điều huấn Hồn tinh không thể kéo dài quá lâu, không thể sử dụng quá nhiều. Dù sao thân thể Hồn sủng cũng có độ bão hòa, nếu hấp thu quá nhiều năng lượng trong thời gian ngắn sẽ không có cách nào chuyển hóa tất cả thành lực lượng. Ngược lại sẽ tạo thành thương tổn đối với thân thể Hồn sủng, lại còn lãng phí hồn tinh quý giá.
Bây giờ Mạc Tà đã đạt đến năm đoạn chín giai, muốn đột phá đến sáu giai nếu chỉ dựa vào chiến đấu sợ rằng sẽ hao phí thời gian rất lâu.
Mà Mạc Tà đã lâu lắm không có trải qua hồn tinh điều huấn, nếu như có thể tìm được một viên cấp sáu hồn tinh hai thuộc tính thì Sở Mộ sẽ giúp nó tiến vào sáu đoạn với tỷ lệ trăm phần trăm. Hơn nữa lực lượng thuộc tính sẽ càng tinh khiết.
Năm thứ nhất tiến vào Tù đảo, trên người Sở Mộ đã có lượng hồn tinh trị giá mười vạn kim tệ, sau đó Sở Mộ xử lý rất nhiều cường giả, từ trong tay bọn họ thu được không ít hồn tinh có giá trị. Dám tù nhân bị giết cũng không tệ lắm, Sở Mộ đoán chừng ít nhất mình cũng có hồn tinh vào khoảng sáu mươi vạn kim tệ.
Nếu như cộng thêm mấy quyển sách hồn kỹ, hồn trang, dược liệu, vật phẩm thì miễn cưỡng có thể tiếp cận một trăm vạn kim tệ.
Một trăm vạn kim tệ đủ để mua một con Hồn sủng cấp thống lĩnh thiên phú cao rồi.
Chẳng qua là Sở Mộ tình nguyện đổi toàn bộ kim tệ thành hồn hạch và hồn tinh nhằm gia tăng thực lực Hồn sủng của mình, binh cần tinh chứ không cần nhiều.
Ngày hôm đó, Sở Mộ dự định để cho Đinh Vũ dẫn mình đi vào Yểm Ma thành tiến hành giao dịch, nhưng Đinh Vũ cho Sở Mộ một đề nghị không tệ, đó là dâng một đống hỗn độn này cho Yểm Ma cung, đổi lấy độ cống hiến đối với Yểm Ma cung, được gọi là ma tệ, sau khi số lượng cống hiện đạt tới con số nhất định sẽ có thể trực tiếp dùng ma tệ trao đổi vật phẩm cần thiết.
Bảo vật trong Yểm Ma cung chồng chất như núi, phương pháp này đúng là giảm bớt không ít phiền toái cho Sở Mộ. Vì thế Sở Mộ dứt khoát cống nạp một đống vật phẩm lên cho Yểm Ma cung. Ngay sau đó trao đổi thành một viên cấp sáu hồn tinh hai thuộc tính Hỏa và Thú.
Sau đó Sở Mộ tiến hành lựa chọn đổi thêm một viên cấp năm hồn tinh ba thuộc tính Lôi, Ám, Yêu Linh trị giá ba mươi vạn.
Băng Không Tinh Linh cũng đã đạt tới năm đoạn chín giai, cho nên Sở Mộ không hề keo kiệt đổi dùng hai mươi vạn kim tệ tiến hành cống nạp, trao đổi ra một viên hồn tinh cấp sáu Băng thuộc tính.
Cuối cùng chính là hồn tinh Mộc thuộc tính dành cho Ma Thụ Tinh Linh, cấp sáu hồn tinh Mộc thuộc tính giá trị cũng không cao lắm, chỉ cần mười vạn kim tệ là hoàn thành trao đổi.
Sau chót, mang cấp bốn hồn tinh hai thuộc tính lấy từ Chu Lộ Lăng cùng với mười vạn kim tệ còn dư lại đổi thành hồn hạch chất lượng tối ưu để làm lương thực cho đám Hồn sủng.
Hồn hạch và hồn tinh có thể nói là tiêu hao phẩm lớn nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư, vì có thể giúp cho Hồn sủng trưởng thành tốt hơn, không có Hồn sủng sư sẽ keo kiệt tiền tài trong vấn đề hồn hạch và hồn tinh cả. Còn Sở Mộ thuộc về cái loại đào tạo Hồn sủng tiêu tiền như nước, một hơi đem mười mấy vạn kim tệ mua một đống hồn hạch làm lương thực trong ba tháng. Cho dù là tộc trưởng các đại gia tộc Cương La thành đoán chừng cũng không dám xa hoa như thế.
Trên người Sở Mộ còn mặc một cái hồn giáp cấp bốn, có thể nói là nó đã cứu Sở Mộ vài ba mạng rồi, giá trị khoảng chừng năm mươi vạn.
Thế nhưng, khi thực lực Sở Mộ từ từ tăng cường, cấp bốn hồn giáp phát huy hiệu quả cũng dần giảm bớt. Sở Mộ đã bắt đầu suy nghĩ vấn đề tìm mua cấp sáu hồn giáp.
Cấp sáu hồn giáp hiển nhiên có lực phòng ngự đạt tới cấp sáu, sau khi gia trì thêm kỹ năng Băng Khải thì phòng ngự sẽ có thể đạt tới cấp bảy hoặc gần cấp tám. Trong lúc chiến đấu thỉnh thoảng có thể ngăn cản dùm cho Hồn sủng mấy đòn công kích tương đối hung mãnh.
Cấp bốn hồn giáp giá trị chừng năm mươi vạn kim tệ, còn cấp sáu lại càng kinh khủng, một hơi tăng lên tới năm trăm vạn kim tệ, tăng lên gấp mười lần.
Năm trăm vạn kim tệ đối với Sở Mộ là một con số ở trên trời, căn bản không thể chạm vào nổi. Lấy trình độ tiêu hao hồn hạch và hồn tinh bây giờ, đoán chừng muốn gom đủ năm trăm vạn kim tệ đúng là quá khó khăn rồi.
Sau một chuyến trao đổi thuận lợi ngoài dự định, Sở Mộ quay trở về trực tiếp tiến hành điều huấn hồn tinh cho bốn con Hồn sủng.
Mạc Tà vẫn tiến hành điều huấn theo cách thức như cũ, hai Thú thuộc tính và một Hỏa thuộc tính, với năng lượng bên trong cấp sáu hồn tinh nếu không có gì bất ngờ xảy ra nhất định sẽ giúp cho Mạc Tà tăng cường lên tới sáu đoạn, năng lực hỏa diễm khẳng định gia tăng lên một mảng lớn.
Thực lực Dạ Lôi Mộng Thú là năm đoạn một giai, chỉ thích hợp với cấp năm hồn tinh, nhưng Dạ Lôi Mộng Thú là Hồn sủng ba thuộc tính Lôi, Ám, Yêu Linh, giá trị hồn tinh không hề rẻ, chắc chắn sẽ tiêu hao một khoản tiền lớn để bồi dưỡng. Sau khi tiến hành điều huấn cấp năm hồn tinh, hẳn là Dạ Lôi Mộng Thú sẽ đạt tới năm đoạn bốn giai.
Sở Mộ bồi dưỡng trọng điểm Dạ Lôi Mộng Thú nghiêng về Yêu Linh thuộc tính và Ám thuộc tính, Lôi hệ thuần túy dùng để đề kháng sát thương mà thôi. Cho nên hắn mua hồn tinh ba thuộc tính Lôi, Ám, Yêu Linh và điều huấn nghiêng về tỷ lệ 1-2-2.
Băng Không Tinh Linh là Hồn sủng Băng thuộc tính thuần túy, Sở Mộ tuyệt đối không gia tăng cho nó bất kỳ thuộc tính vô dụng. Sở Mộ đoán chừng nếu vẫn tiến hành bồi dưỡng Băng hệ đồng nhất, ở các giai đoạn cao hơn thì Băng Không Tinh Linh sẽ kỹ năng có thể thi triển ra ma pháp đủ sức rung chuyển Hồn sủng cấp thống lĩnh hoặc quân chủ.
Đẳng cấp chủng tộc chưa hẳn là biểu hiện tiềm lực tuyệt đối, từ phương diện lực sát thương thì Băng Không Tinh Linh sử dụng ma pháp Băng hệ nhuần nhuyễn vẫn có thể xử lý Hỏa hệ Hồn sủng cấp quân chủ, ít nhất trên lý thuyết là như thế.
Cho dù đạt tới cấp bậc Hồn Sư có thể khống chế Hồn sủng cấp thống lĩnh, Sở Mộ cũng không bao giờ khinh thường Băng Không Tinh Linh cấp chiến tướng. Dù sao Băng Không Tinh Linh bây giờ đã phát huy năng lực Băng hệ tạo thành thương tổn đối với Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nếu giữ vững khoảng cách chiến đấu, Băng Không Tinh Linh sẽ không sợ hãi bất kỳ một đối thủ nào.
Sau khi hoàn toàn hấp thu cấp sáu hồn tinh Băng thuộc tính, Băng Không Tinh Linh sẽ tiến vào sáu đoạn giống như Mạc Tà. Hai con Hồn sủng này sẽ giúp cho chiến lực của Sở Mộ bay vọt lên một mảng lớn.
Sở Mộ tiến hành bồi dưỡng cho Ma Thụ chiến sĩ là hồn tinh Mộc thuộc tính thuần túy, hoàn toàn bỏ qua hiệu quả Thú thuộc tính. Hi vọng Ma Thụ chiến sĩ có thể trở thành Hồn sủng khống chế chiến trường cường đại.
Mộc hệ Hồn sủng dưới tình huống đơn đả độc đấu, ngoại trừ đối phó với Thú thuộc tính Hồn sủng và Yêu Linh thuộc tính Hồn sủng sẽ có một chút ưu thế. Những phương diện khác sẽ rất khó phát huy hiệu quả cụ thể, nhưng ở trong đoàn chiến thì Mộc hệ Hồn sủng chính là bá chủ chiến trường.
Ma Thụ chiến sĩ đang ở trình độ năm đoạn sáu giai, bây giờ sử dụng cấp sáu hồn tinh không phải là hành động sáng suốt, cho nên Sở Mộ dự định chờ đợi đến khi Ma Thụ chiến sĩ đạt tới năm đoạn chín giai mới sử dụng Mộc hệ hồn tinh điều huấn. Chỉ có đạt tới sáu đoạn mới biểu hiện rõ ràng thực lực tăng vọt.
"Sở thiểu gia, đây đã là thư khiêu chiến thứ hai mươi rồi." Thanh Hà đặt một chồng thư khiêu chiến ở trên bàn trước mặt Sở Mộ, vẻ mặt nhăn nhó đau khổ nói.
"À, những ai thực lực tương đối mạnh?" Sở Mộ hỏi.
Thời kỳ điều huấn đã kết thúc, Sở Mộ đúng lúc cần một số đối thủ để xem thử kết quả như thế nào.
"Vị này được xưng là thanh niên mạnh nhất Thanh Yểm Ma cung - Quách Nhàn, còn có Nguyễn Sơn Yểm thiếu, cộng thêm Phong Kính Thành thiếu chủ." Thanh Hà một hơi đọc lên danh sách mấy người xem như có danh tiếng.
"Miêu tả thực lực của bọn họ chút nào." Sở Mộ hỏi.
Thanh Hà lập tức tường thuật một số thông tin đại khái:
"Quách Nhàn có Thanh Yểm Ma đạt tới sáu đoạn bốn giai, là chủ sủng thực lực mạnh nhất, Nguyễn Sơn Yểm thiếu nghe nói có một con Hồn sủng cấp thống lĩnh năm đoạn bốn giai. Phong Kính Thành thiếu chủ hình như là khống chế một con Thanh Điểu bảy đoạn."
"À, vậy thì chọn năm người này đi, tiếp nhận khiêu chiến của bọn họ." Sở Mộ nói.
"Năm hả?" Thanh Hà ngẩn người ra, trong lòng thầm nghĩ: “Thiếu gia ơi là thiếu gia, một lần đón nhận năm thư khiêu chiến là sao?”
"Vậy thiếu gia dự định thời gian tỷ thí khi nào, Nguyễn Sơn Yểm thiếu định là một tuần sau, Phong Kính Thành thiếu chủ là hai tuần sau, thời gian cách nhau lâu một chút, như vậy ngài mới có thời gian nghỉ ngơi hồi sức." Thanh Hà hỏi.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn thoáng qua tỳ nữ Thanh Hà, chậm rãi nói: "Ta không có nhiều thời gian như vậy, an bài bọn họ vào ngày mai hết đi, tối ngày mai ta sẽ rời khỏi nơi này đi La Vực Cương La thành."
"Hả? Ngài muốn an bài toàn bộ bọn họ cùng một ngày?" Thanh Hà kinh ngạc trợn trắng mắt, bộ dạng ngây ngốc nhìn sang Sở Mộ không dám tin tưởng.
"Ừ, cứ làm đi."
Thanh Hà còn không kịp phản ứng vấn đề gì đang xảy ra, sau khi cẩn thận xác nhận một lần nữa Sở Mộ thật sự muốn an bài năm đối thủ vào cùng một ngày, cuối cùng mới cầm mấy bức thư khiếu chiến đờ đẫn đi ra ngoài.
Mười tám tuổi Tù đảo vương giả, ở trong Yểm Ma cung coi như là nhân vật khó lường rồi. Nhất là đoạn thời gian này tin đồn còn không ngừng lan rộng, có thể nói là hiện tại khắp Yểm Ma thành không ai không biết đến vị Hằng Hải Yểm thiếu tên là Sở Mộ rồi.
Một thiên tài bất ngờ ngang trời xuất thế, thường thường sẽ tạo ra kinh động rất lớn, sau khi kinh ngạc chính là làm cho rất nhiều người bất mãn, muốn biết vị thiên tài này có thực lực đó hay không? Hay là may mắn chui chui núp núp mới sống sót từ trong Tù đảo đi ra.
Vì danh vọng, vì danh khí, nhất định sẽ có không ít người tâm cao khí ngạo lên tiếng khiêu chiến vị Tù đảo vương giả này.
Thế nhưng, cái hành vi khiêu chiến hàng loạt này hoàn toàn không có kết quả như mong muốn. Toàn bộ thanh niên cao thủ Yểm Ma cung không nghĩ tới chính là một tin tức vô cùng kinh người bỗng nhiên nổ tung trong Yểm Ma cung.
Trong vòng một ngày tiếp nhận năm thanh niên cường giả khiêu chiến.
Yểm Ma cung có rất nhiều người cuồng ngạo, hơn nữa trẻ tuổi phong cuồng có thể nói là vô số, ở trong mảnh đất cường giả như mây này tuyệt đối không bao giờ thiếu hụt nhân tài, cũng không ngày nào không có đại sự.
Nhưng mà sự kiện tiếp nhận năm thanh niên cường giả khiêu chiến trong cùng một ngày chưa bao giờ phát sinh trong Yểm Ma cung.
Khiêu chiến phải chỉ có hiệu quả dưới tình huống danh hiệu và chức vị chênh lệch thua kém một cấp. Nói cách khác, những người có tư cách khiêu chiến Sở Mộ phải là thanh niên cao thủ có danh hiệu cấp sáu.
Trong vòng một ngày tiếp nhận năm thanh niên cao thủ có cấp sáu danh hiệu khiêu chiến, chắc chắn là trong lịch sử Yểm Ma cung trước nay chưa từng có. Hằng Hải Yểm thiếu cuồng ngạo đạt tới cấp bậc quả thực khiến cho tất cả thanh niên cao thủ nghĩ tới là giận sôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.