Quyển 2 - Chương 1043: Sinh tử chưa biết
Ngư Thiên Không
13/02/2014
Ly lão nhân mở miệng nói ra.
Nói xong Ly lão nhân lại nhìn qua Diệp Khuynh Tư cùng Diệp Hoàn Sinh, mở miệng nói ra:
- Các ngươi mau chóng tìm Sở Phương Trần về, nhưng đừng cho hắn hành động thiếu suy nghĩ, dẫn hắn đến thành Hướng Vinh thì cùng nhau thương nghị kế sách đột phá.
Tam đại cung điện chính thức có thể ngăn cản chỉ có mấy ngày, vốn bắt được Hạ Chỉ Hiền thì có thể giúp Tam đại cung điện lật ngược tình thế, nhưng mà Lê Hồng phản bội làm tình thế cải biến.
Nữ tôn hiện tại bị nhốt trong thánh điện dưới mặt đất, Triêu thái tử sinh tử chưa biết, hiện tại chính thức có thể đối kháng cấp chúa tể chỉ có Sở Mộ.
Thế nhưng mà Ly lão nhân cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì tình huống bây giờ triệt để mất đi cân đối, cho dù Sở Mộ xuất hiện dường như không thể cải biến được cái gì, trận chiến tranh này chẳng lẽ không hiểu như thế này lâm vào bại cục sao?
...
Đông Cuồng Lâm.
Đông Cuồng Lâm còn ở vào mùa thu, lá vàng rụng chậm rãi rơi xuống, nhà gỗ dưới tán cây mất đi che mát. Nhiều hơn vài phần tiêu điều.
Cánh rừng xanh ngát đã biên thành màu vàng cam, dưới bóng cây có nam tử đang đi tới.
Thời gian dài lịch lãm rèn luyện thì trên người của hồn sủng sư luôn xuất hiện sát khí bao phủ toàn thân, lúc Sở Mộ một lần nữa trở lại nhà gỗ của lão phu phụ, Ôn lão phụ cùng Hàn lão càng giật mình vì mùi máu tươi tanh nồng.
- Ngươi cũng thật sự là. Tu luyện thì tu luyện, còn muốn biến mình thành yêu quái hay sao. Có ai chém giết liên tục trong một năm như ngươi sao?
Ôn lão phụ có chút trách cứ nói ra, nói xong cố ý bưng canh nóng cho Sở Mộ uống.
Sở Mộ ngu ngơ cười cười, thời điểm ở Tù Đảo thì Sở Mộ nhìn thấy ai cũng giết, hiện tại đã ít hơn trước kia nhiều lắm, không có động một chút là đằng đằng sát khí.
Ôn lão phụ hiền lành nhìn qua Sở Mộ kể một ít điểm nên chú ý, Hàn lão nhân thì hỏi tình huống lịch lãm rèn luyện.
- Lại nói bên ngoài hình như xảy ra đại sự.
Hàn lão nhân nói ra.
- Xảy ra đại sự? Minh chủ xuất hiện?
Sở Mộ căng thẳng.
Một năm qua Sở Mộ không có liên hệ với bên ngoài, tự nhiên không biết tình hình chiến sự hiện tại, lo lắng nhất không ai qua được minh chủ xuất hiện, nhưng Sở Mộ biết rõ mình trừ điên cuồng tu luyện ra thì không thể làm được chuyện gì cả, cho nên hắn từ đầu đến cuối đều không có bước ra khỏi Đông Cuồng Lâm nửa bước.
- Chuyện này chúng ta không biết, dĩ vãng sẽ có người dùng hồn sủng truyền một ít tin tức tới cho chúng ta, nhưng mà một thời gian ngắn rồi không có ai đưa tin cả, vậy cũng là ám hiệu giữa chúng ta, ý nghĩa xảy ra đại sự.
Hàn lão nhân nói ra.
- Cái này... Vậy ta nên khởi hành bây giờ thôi.
Sở Mộ đứng dậy, trong nội tâm xuất hiện cảm giác bất an.
Ôn lão phụ cùng Hàn lão nhân cũng không có giữ lại, bọn họ biết rõ trên vai Sở Mộ có trách nhiệm nặng nề...
- Vong Mộng, chúng ta đi.
Sở Mộ liếc mắt nhìn qua tiểu Vong Mộng đang ăn một miếng bánh ngọt, mở miệng nói ra.
Tiểu Vong Mộng một ngụm nuốt bánh ngọt vào, đập cánh bay ra khỏi nhà gỗ, thân thể rất nhanh có ám lôi lượn lờ chung quanh thân thể.
Những vong lôi tinh linh điệp này nhanh chóng ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành Vong Mộng mười sáu cánh, thân thể Vong Mộng dũng dài mười mét.
Vong lôi toàn thân lóng lánh, khí tức cường đại làm xuất hiện khí lưu vặn vẹo quỷ dị, làm cho rừng cây lắc lư kịch liệt, lôi đình đặc thù nhiều khi lượn lờ chung quanh mười sáu cánh, hóa thành điện xà nhanh chóng trùng kích vào rừng rậm, những sinh vật nghỉ lại trong rừng lập tức hoảng sợ không thôi.
Sở Mộ nhảy lên người của Vong Mộng, Vong Mộng lại phe phẩy tám đôi cánh chim bay lên, thân hình xinh đẹp của nó nhanh như điện lao vào trong trời cao.
Ở trên không trùng hơi dừng một chút, Vong Mộng lại hóa thành cầu vồng ám tử săc xẹt qua phía chân trời, hoa lệ, tiêu sái!
Sở Mộ cũng không phải lần đầu tiên rong ruổi trên không trung, hóa thân bán ma hắn có thể giẫm lên không trung như đất bằng, nhưng mà thân là một hồn sủng sư, có thể khống chế hồn sủng dực hệ của minh bay lượn lại có thể nghiệm hoàn toàn khác biệt.
Hơn nữa tốc độ phi hành của Vong Mộng so với Sở Mộ tự mình bay còn nhanh hơn rất nhiều, hồn sủng dực hệ may mắn có được một ưu thế chính là vẫn bảo trì tốc độ này mà không tiêu hao bao nhiêu thể lực.
Ám tử sắc thiểm điện xoẹt qua không trung, mây mù lưu động sau lưng của nó, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những ngọn núi nguy nga đứng vững trong mây, đột ngột xuất hiện ở phía trước.
Thời điểm này Vong Mộng bay đi giống như môt tia chớp, trong chốc lát đã bỏ lại ngọn núi nguy nga này lại phía sau, mà bay qua những ngọn núi này vẫn bảo trì tốc độ ban đầu...
- Trước tìm Khuynh Tư đã.
Sở Mộ từ trong không gian giới lấy một chiếc nhẫn đặc thù ra ngoài.
Cái giới chỉ này là Sở Mộ thỉnh chế tạo sư của Hồn Điện đặc biệt chế tạo ra, tài liệu của nó là một khối từ ngọc có được trong Yểm Ma Tuyệt Địa.
Từ ngọc sau khi phân tách thành hai nữa, từ đầu đến cuối sẽ có hiệu quả hấp lực cực yếu, nhưng chỉ cần rót hồn lực vào trong đó thì hấp lực tương đối yếu này có thể cảm ứng được nhau từ cực xa.
Kế tiếp chỉ cần đoán được phương hướng hấp lực cực yếu này là có thể rất thuận lợi tìm được người cầm nửa khối từ ngọc khác.
Từ ngọc là độc nhất vô nhị, sau khi có được khối tinh thạch đặc thù này Sở Mộ đã mang về, lại bảo chế tạo sư làm thành cặp nhẫn, chính mình một quả, Diệp Khuynh Tư một quả, sau khi bọn họ tách ra thì bọn họ có thể thông qua giới chỉ này tìm được đối phương.
Sở Mộ mang giới chỉ lên thì rất nhanh cảm ứng được phương hướng của Diệp Khuynh Tư, mà thông qua hiệu quả hấp lực yếu ớt của giới chỉ tăng lên, Sở Mộ phát hiện Diệp Khuynh Tư dường như đang tới gần phương hướng của mình.
- Chẳng lẽ thật sự gặp chuyện không may?
Sở Mộ nhíu mày.
Dưới tình huống bình thường Diệp Khuynh Tư hẳn là ở thành Vạn Tượng, không có lý do gì chạy đến phía đông, hơn nữa còn có bộ dáng bức thiết muốn gặp mình.
Trong nội tâm Sở Mộ càng thêm bất an, có lẽ linh hồn của minh chủ đã khôi phục rồi, nếu như hắn bỗng nhiên xuất hiện tại thành Vạn Tượng, phát động công kích vào người Tam đại cung điện, hơn nữa có tứ Hùng thì Tam đại cung điện có được Thất Đồ Thánh Vương chỉ sợ chưa chắc ngăn cản được.
Sở Mộ vỗ vỗ Vong Mộng, mở miệng nói:
- Bay nhanh hơn đi.
Vong Mộng gật gật đầu, lực lượng vong lôi bám vào cánh của nó nhiều hơn, tốc độ của nó nhanh hơn trước nhiều, bầu trời màu lam chỉ xuất hiện đường thẳng mơ hồ, ngay cả quỹ tích phi hành cũng khôn thấy, hẳn là ghé qua không gian khác rồi.
- Khuynh Tư, tên kia đang ở nơi nào, tại sao còn không hiện ra.
Mặt mũi Diệp Hoàn Sinh tràn ngập tái nhợt nói với Diệp Khuynh Tư.
Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ căn bản không rảnh trả lời Diệp Hoàn Sinh.
Ba người bọn họ đi thẳng về hướng đông, nhưng không ngờ thế lực quân đoàn Hồn Minh suýt nữa bao vây lại.
Nói xong Ly lão nhân lại nhìn qua Diệp Khuynh Tư cùng Diệp Hoàn Sinh, mở miệng nói ra:
- Các ngươi mau chóng tìm Sở Phương Trần về, nhưng đừng cho hắn hành động thiếu suy nghĩ, dẫn hắn đến thành Hướng Vinh thì cùng nhau thương nghị kế sách đột phá.
Tam đại cung điện chính thức có thể ngăn cản chỉ có mấy ngày, vốn bắt được Hạ Chỉ Hiền thì có thể giúp Tam đại cung điện lật ngược tình thế, nhưng mà Lê Hồng phản bội làm tình thế cải biến.
Nữ tôn hiện tại bị nhốt trong thánh điện dưới mặt đất, Triêu thái tử sinh tử chưa biết, hiện tại chính thức có thể đối kháng cấp chúa tể chỉ có Sở Mộ.
Thế nhưng mà Ly lão nhân cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì tình huống bây giờ triệt để mất đi cân đối, cho dù Sở Mộ xuất hiện dường như không thể cải biến được cái gì, trận chiến tranh này chẳng lẽ không hiểu như thế này lâm vào bại cục sao?
...
Đông Cuồng Lâm.
Đông Cuồng Lâm còn ở vào mùa thu, lá vàng rụng chậm rãi rơi xuống, nhà gỗ dưới tán cây mất đi che mát. Nhiều hơn vài phần tiêu điều.
Cánh rừng xanh ngát đã biên thành màu vàng cam, dưới bóng cây có nam tử đang đi tới.
Thời gian dài lịch lãm rèn luyện thì trên người của hồn sủng sư luôn xuất hiện sát khí bao phủ toàn thân, lúc Sở Mộ một lần nữa trở lại nhà gỗ của lão phu phụ, Ôn lão phụ cùng Hàn lão càng giật mình vì mùi máu tươi tanh nồng.
- Ngươi cũng thật sự là. Tu luyện thì tu luyện, còn muốn biến mình thành yêu quái hay sao. Có ai chém giết liên tục trong một năm như ngươi sao?
Ôn lão phụ có chút trách cứ nói ra, nói xong cố ý bưng canh nóng cho Sở Mộ uống.
Sở Mộ ngu ngơ cười cười, thời điểm ở Tù Đảo thì Sở Mộ nhìn thấy ai cũng giết, hiện tại đã ít hơn trước kia nhiều lắm, không có động một chút là đằng đằng sát khí.
Ôn lão phụ hiền lành nhìn qua Sở Mộ kể một ít điểm nên chú ý, Hàn lão nhân thì hỏi tình huống lịch lãm rèn luyện.
- Lại nói bên ngoài hình như xảy ra đại sự.
Hàn lão nhân nói ra.
- Xảy ra đại sự? Minh chủ xuất hiện?
Sở Mộ căng thẳng.
Một năm qua Sở Mộ không có liên hệ với bên ngoài, tự nhiên không biết tình hình chiến sự hiện tại, lo lắng nhất không ai qua được minh chủ xuất hiện, nhưng Sở Mộ biết rõ mình trừ điên cuồng tu luyện ra thì không thể làm được chuyện gì cả, cho nên hắn từ đầu đến cuối đều không có bước ra khỏi Đông Cuồng Lâm nửa bước.
- Chuyện này chúng ta không biết, dĩ vãng sẽ có người dùng hồn sủng truyền một ít tin tức tới cho chúng ta, nhưng mà một thời gian ngắn rồi không có ai đưa tin cả, vậy cũng là ám hiệu giữa chúng ta, ý nghĩa xảy ra đại sự.
Hàn lão nhân nói ra.
- Cái này... Vậy ta nên khởi hành bây giờ thôi.
Sở Mộ đứng dậy, trong nội tâm xuất hiện cảm giác bất an.
Ôn lão phụ cùng Hàn lão nhân cũng không có giữ lại, bọn họ biết rõ trên vai Sở Mộ có trách nhiệm nặng nề...
- Vong Mộng, chúng ta đi.
Sở Mộ liếc mắt nhìn qua tiểu Vong Mộng đang ăn một miếng bánh ngọt, mở miệng nói ra.
Tiểu Vong Mộng một ngụm nuốt bánh ngọt vào, đập cánh bay ra khỏi nhà gỗ, thân thể rất nhanh có ám lôi lượn lờ chung quanh thân thể.
Những vong lôi tinh linh điệp này nhanh chóng ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành Vong Mộng mười sáu cánh, thân thể Vong Mộng dũng dài mười mét.
Vong lôi toàn thân lóng lánh, khí tức cường đại làm xuất hiện khí lưu vặn vẹo quỷ dị, làm cho rừng cây lắc lư kịch liệt, lôi đình đặc thù nhiều khi lượn lờ chung quanh mười sáu cánh, hóa thành điện xà nhanh chóng trùng kích vào rừng rậm, những sinh vật nghỉ lại trong rừng lập tức hoảng sợ không thôi.
Sở Mộ nhảy lên người của Vong Mộng, Vong Mộng lại phe phẩy tám đôi cánh chim bay lên, thân hình xinh đẹp của nó nhanh như điện lao vào trong trời cao.
Ở trên không trùng hơi dừng một chút, Vong Mộng lại hóa thành cầu vồng ám tử săc xẹt qua phía chân trời, hoa lệ, tiêu sái!
Sở Mộ cũng không phải lần đầu tiên rong ruổi trên không trung, hóa thân bán ma hắn có thể giẫm lên không trung như đất bằng, nhưng mà thân là một hồn sủng sư, có thể khống chế hồn sủng dực hệ của minh bay lượn lại có thể nghiệm hoàn toàn khác biệt.
Hơn nữa tốc độ phi hành của Vong Mộng so với Sở Mộ tự mình bay còn nhanh hơn rất nhiều, hồn sủng dực hệ may mắn có được một ưu thế chính là vẫn bảo trì tốc độ này mà không tiêu hao bao nhiêu thể lực.
Ám tử sắc thiểm điện xoẹt qua không trung, mây mù lưu động sau lưng của nó, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những ngọn núi nguy nga đứng vững trong mây, đột ngột xuất hiện ở phía trước.
Thời điểm này Vong Mộng bay đi giống như môt tia chớp, trong chốc lát đã bỏ lại ngọn núi nguy nga này lại phía sau, mà bay qua những ngọn núi này vẫn bảo trì tốc độ ban đầu...
- Trước tìm Khuynh Tư đã.
Sở Mộ từ trong không gian giới lấy một chiếc nhẫn đặc thù ra ngoài.
Cái giới chỉ này là Sở Mộ thỉnh chế tạo sư của Hồn Điện đặc biệt chế tạo ra, tài liệu của nó là một khối từ ngọc có được trong Yểm Ma Tuyệt Địa.
Từ ngọc sau khi phân tách thành hai nữa, từ đầu đến cuối sẽ có hiệu quả hấp lực cực yếu, nhưng chỉ cần rót hồn lực vào trong đó thì hấp lực tương đối yếu này có thể cảm ứng được nhau từ cực xa.
Kế tiếp chỉ cần đoán được phương hướng hấp lực cực yếu này là có thể rất thuận lợi tìm được người cầm nửa khối từ ngọc khác.
Từ ngọc là độc nhất vô nhị, sau khi có được khối tinh thạch đặc thù này Sở Mộ đã mang về, lại bảo chế tạo sư làm thành cặp nhẫn, chính mình một quả, Diệp Khuynh Tư một quả, sau khi bọn họ tách ra thì bọn họ có thể thông qua giới chỉ này tìm được đối phương.
Sở Mộ mang giới chỉ lên thì rất nhanh cảm ứng được phương hướng của Diệp Khuynh Tư, mà thông qua hiệu quả hấp lực yếu ớt của giới chỉ tăng lên, Sở Mộ phát hiện Diệp Khuynh Tư dường như đang tới gần phương hướng của mình.
- Chẳng lẽ thật sự gặp chuyện không may?
Sở Mộ nhíu mày.
Dưới tình huống bình thường Diệp Khuynh Tư hẳn là ở thành Vạn Tượng, không có lý do gì chạy đến phía đông, hơn nữa còn có bộ dáng bức thiết muốn gặp mình.
Trong nội tâm Sở Mộ càng thêm bất an, có lẽ linh hồn của minh chủ đã khôi phục rồi, nếu như hắn bỗng nhiên xuất hiện tại thành Vạn Tượng, phát động công kích vào người Tam đại cung điện, hơn nữa có tứ Hùng thì Tam đại cung điện có được Thất Đồ Thánh Vương chỉ sợ chưa chắc ngăn cản được.
Sở Mộ vỗ vỗ Vong Mộng, mở miệng nói:
- Bay nhanh hơn đi.
Vong Mộng gật gật đầu, lực lượng vong lôi bám vào cánh của nó nhiều hơn, tốc độ của nó nhanh hơn trước nhiều, bầu trời màu lam chỉ xuất hiện đường thẳng mơ hồ, ngay cả quỹ tích phi hành cũng khôn thấy, hẳn là ghé qua không gian khác rồi.
- Khuynh Tư, tên kia đang ở nơi nào, tại sao còn không hiện ra.
Mặt mũi Diệp Hoàn Sinh tràn ngập tái nhợt nói với Diệp Khuynh Tư.
Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ căn bản không rảnh trả lời Diệp Hoàn Sinh.
Ba người bọn họ đi thẳng về hướng đông, nhưng không ngờ thế lực quân đoàn Hồn Minh suýt nữa bao vây lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.