Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1044: Vạn quân tan thành mây khói

Ngư Thiên Không

13/02/2014

Mà bây giờ phía sau bọn họ là quân đoàn tinh nhuệ ba ngàn người, Diệp Hoàn Sinh đang cố gắng tìm kiếm nơi đột phá mà vào, nhưng mà số lượng địch nhân quá nhiều, cho dù hắn là Đế Hoàng đỉnh phong cũng không cách nào thừa nhận nhiều địch nhân đánh tới như vậy.

Kỹ năng trị liệu cùng phòng ngự đều rơi vào trên người Diệp Hoàn Sinh, nhưng mà tốc độ khôi phục lại không bằng lực phá hoại khủng bố điệp gia của đối thủ, một lớp kỹ năng đánh vào xong thì cả khối thung lũng biến thành đất khô cằn, mà Diệp Hoàn Sinh suýt nữa đứng không vững.

Cầm đầu quan đoàn ba ngàn người này là viêm ngấn Đường Tinh Lịch, là một nữ hồn sủng sư, lúc trước từng có quan hệ với Diệp Hoàn Sinh cùng Trầm Nguyệt.

Lần này bắt được Diệp Hoàn Sinh cùng Trầm Nguyệt, nữ thành viên ngấn hệ này không tiếc huy động ba ngàn quân tinh nhuệ, căn bản không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào!

- Đường tướng quân, con ma hổ kia đã mất đi sức chiến đấu.

Sĩ quan phụ tá dùng hồn niệm quan sát tình huống của ma hổ trong thung lũng.

Diệp Hoàn Sinh, Diệp Khuynh Tư đều có được hồn sủng cấp Đế Hoàng đỉnh phong, Đường Tinh Lịch mặc dù có ba ngàn tinh binh nhưng mà cấp Đế Hoàng đỉnh phong có lực phá hoại quá mạnh mẽ, nếu không phải có thể khống chế tốt, ngược lại khả năng bị Đế Hoàng đỉnh phong đánh cho thất linh bát lạc.

- Rất tốt.

Khóe miệng Đường Tinh Lịch xuất hiện nụ cười tàn nhẫn.

Mấy năm trước Đường Tinh Lịch ra ngoài lịch lãm rèn luyện, gặp gỡ Diệp Hoàn Sinh cùng Trầm Nguyệt, không chỉ thua ở trong tay Diệp Hoàn Sinh mà còn bị người vô sỉ này nhục nhã một phen.

Đường Tinh Lịch là người mang thù, lần này Diệp Hoàn Sinh rơi vào trong tay nàng, nhất định phải lăng trì hắn mới có thể triệt tiêu tức giận trong nội tâm của nàng!

Lúc này Diệp Hoàn Sinh đã thu hồi hồn sủng của hắn, hiển nhiên hắn không muốn hồn sủng của mình bị tử vong, mà điều này cũng có ý nghĩa hắn không còn bao nhiêu lực lượng chống lại quân đoàn.

Đường Tinh Lịch bắt đầu thu nhỏ vòng vây lại. Đem ba người vây vào phạm vi thung lũng năm dặm.

- Diệp Hoàn Sinh, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

Đường Tinh Lịch đứng trong ngàn quân, khống chế một con sói dã tính mười phần.

- Muốn ta chết cũng không dễ dàng như vậy. Ngươi có bản lĩnh thì tới đây, lại chiến đấu tay đôi với ta, bổn đại gia sẽ đại chiến ba trăm hiệp làm nữ nhân ngươi không cách nào thở nổi!

Diệp Hoàn Sinh ngồi dưới đất nghỉ ngơi, lại không quên dùng hồn niệm truyền âm thanh.

Miệng của Diệp Hoàn Sinh rất xấu, nghe được thâm ý của câu này thì trên mặt Đường Tinh Lịch đỏ bừng. Lập tức hạ lệnh cho quần đoàn công kích qua, muốn trực tiếp đánh bọn họ thành thịt vụn.

- Tướng quân, cấp trên có mệnh lệnh phải bắt sống bọn họ.

Sĩ quan phụ tá thấp giọng nói ra.



Đường Tinh Lịch khẽ cắn môi, cải biến chỉ lệnh, lại cho quân đoàn thú hệ phun lửa gây áp lực cho ba người này.

Diệp Khuynh Tư nhìn qua mấy ngàn cuồng thù từ trên thung lũng nhảy xuống, thần sắc trở nên ngưng trọng vài phần.

Chần chờ một lát Diệp Khuynh Tư lấy một dược tề màu xanh lá cây trong không gian giới chỉ ra ngoài, liếc mắt nhìn Diệp Hoàn Sinh cùng Trầm Nguyệt, mở miệng nói:

- Ta chế tạo màn nước này thủ hộ các ngươi. Nhưng các ngươi tận lực không nên hít vào.

Trầm Nguyệt không biết Diệp Khuynh Tư muốn gì, chỉ nghi hoặc gật gật đầu.

Mà Diệp Hoàn Sinh nhìn qua Diệp Khuynh Tư, thấp giọng nói ra:

- Có thể quá tàn nhẫn hay không?

- Ngươi đi ném đi.

Diệp Khuynh Tư rất quyết đoán đem dược tề này đưa cho Diệp Hoàn Sinh, sau đó lại cho hồn sủng Thủy Nguyệt phóng thích màn nước bảo hộ ba người vào trong.

Diệp Hoàn Sinh cười khổ tiếp nhận độc dược có thể biến phạm vi mười dặm thành địa ngục này, xem ra ác nhân vẫn do mình làm.

Những kẻ này đều là địch nhân, Diệp Hoàn Sinh cũng chưa nói tới có thương cảm gì với địch nhân, dù sao nếu mình rơi vào tay địch nhân cũng không có kết cục tốt.

Vấn đề là ở chỗ loại độc này có hiệu quả khuếch tán tức thì, không nghĩ qua bay vào trong một ít thành thị. Tiếp theo chính là ôn dịch đáng sợ, làm ra loại vật này quá không có nhân đạo.

- Nghệ! ! ! ! ! ! !

Diệp Hoàn Sinh đang âm thầm nói lời chuộc lỗi thì bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện âm thanh như sấm sét.

Diệp Hoàn Sinh sững sờ, không đợi hắn kịp phản ứng đã nhìn thấy lôi điện bao phủ khắp bầu trời, vào lúc ba người giật mình đã hạ xuống trước mặt.

- Xì xì xì xì... Tư ~~~~~~~~~

Lôi điện khuếch tán ra khắp nơi. Trong không khí và mặt đất đều có lôi địch tỏa ra!

Trong lôi vân có lôi điện bay múa như cũ, giống như lôi điện tử sắc được nó thai nghén ra, một lông vũ ám tử sắc hiện ra ngoài, toàn thân tràn ngập lôi điện đáng sợ, một sinh vật hoàng tộc xuất hiện.

Mười sáu cánh chim mở ra, đột nhiên lôi quang chui vào trong bầu trời, lôi điện lập tức bay múa cuồng loạn, rậm rạp chằng chịt che đậy tất cả, cả thế giới này lập tức biến thành thế giới do lôi điện thống trị.

Diệp Hoàn Sinh, Diệp Khuynh Tư, Trầm Nguyệt đều sửng sốt, bọn họ căn bản không thể tin nổi sinh vật quen thuộc này lại xuất hiện lúc này.



Thời điểm bọn họ ngửa đầu lên thì nhìn qua thân ảnh quen thuộc với khí thế tà mị tỏa ra kia, ba người lập tức hiện ra thần sắc mừng như điên.

- Sở Mộ, ngươi quá đẹp trai rồi.

Diệp Hoàn Sinh lập tức hâm mộ và ghen ghét, không ngờ hồn sủng lôi hệ lại tráng lệ như thế!

Lại lắc lắc bình độc dược màu xanh trong tay, Diệp Hoàn Sinh lại ném về cho Diệp Khuynh Tư, mở miệng nói:

- Ta không muốn làm tội nhân.

Diệp Khuynh Tư cất kỹ thứ đồ vật bất đắc dĩ mới sử dụng này, con mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Vừa rồi nàng đã cảm giác được Sở Mộ đang tiếp cận nơi này, nhưng không nghĩ tới tốc độ của hắn lại nhanh như vậy, có thể trong thời gian ngắn như vậy xuất hiện trước mặt của mình, theo như thế này thì hắn khống chế Vong Mộng khẳng định đạt tới mười đoạn.

- Không có sao chứ?

Sở Mộ nhảy khỏi người của Vong Mộng, đi đến trước mặt Diệp Khuynh Tư và nhìn qua nàng có chút tiều tụy, thương tiếc nói ra.

- Ân.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, chủ động vùi đầu vào trong ngực Sở Mộ.

"..."

Diệp Hoàn Sinh ở bên cạnh lập tức im lặng, mở miệng nói:

- Sở Mộ, ngươi có thể giải quyết địch nhân trước mặt rồi thân mật được hay không.

Chung quanh bốn người đã sớm hò hét trùng thiên, cuồng thú chà đạp thung lũng chạy như điện tới đây, đại địa cũng lắc lư rất nhỏ.

Quân đoàn ba ngàn ngườ và hồn sủng lại hơn vạn, quân đoàn lớn như vậy thấy khí thế Vong Mộng bàng bạc cũng không có khả năng vì vậy mà dừng lại không xông lên, cho nên trong khoảnh khắc quân đoàn ba ngàn người đã cách bọn họ ngàn mét, những thành viên Hồn Minh và hồn sủng vẫn điên cuồng xông lên.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn quét qua, trước kia hắn dùng hồn niệm cảm giác thì quân đoàn này cũng không có cường giả gì cả.

Căn bản không cần Sở Mộ chỉ huy, thời điểm quân đoàn như thác lũ tiến vào phạm vi năm trăm năm quanh bọn họ thì ánh mắt thâm thúy của Vong Mộng hiện ra hào quang sáng bóng khác lạ!

- Nghệ! ! ! ! ! !

Vong Mộng ngẩng đầu lên và sau tiếng gáy của nó chính là vong lôi cuồn cuộn như lôi thần hàng thế!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook