Quyển 2 - Chương 1329: Thôn phệ linh hồn, huyết thống máu đen.
Ngư Thiên Không
15/04/2014
Hà Thương đại nhân, ngươi bây giờ không thể ngăn cản ta rồi.
Hải quân Tiết Ứng Phong tươi cười nói ra.
Có lẽ Hà Thương có là người có thực lực mạnh nhất ở nơi này, thế nhưng mà lực lượng của hắn mà muốn đối kháng với toàn bộ cường giả cấp Bất Hủ, đúng là quá ngây thơ rồi.
Hà Thương cũng không nói lời nào, hắn đưa mắt nhìn qua Trữ Mạn Nhi.
Trữ Mạn Nhi vẫn đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, khóe môi có máu tươi chảy ra và bộ dáng thất hồn lạc phách.
- Trữ tiểu thư, chỉ cần Hà Thương ta không chết thì tuyệt không cho đám người này xúc phạm tới ngài đâu.
Hà Thương kiên định nói ra.
Trữ Mạn Nhi cúi đầu xuống, căn bản không có một tiếng đáp lại, nàng không ngừng lẩm bẩm, nói một lời kỳ quái nào đó.
Hà Thương cũng không có chú ý tới, trên gương mặt tái nhợt cua Trữ Mạn Nhi đã có huyết vân bò lên.
- Hàn Thương, Hà Thương đại nhân thật sự là anh dũng nha, biết rõ là hẳn phải chết còn muốn làm anh hùng cữu mỹ nhân đấy.
Biển chủ Tiết Ứng Phong châm chọc nói.
- Nếu hắn thấy không được thì giết hắn luôn đi.
Nguyên Tố Tông Quách Ân Long nói ra.
Trước giải quyết Hà Thương, sau đó lại tìm hạt giống Thế Chủ Thụ, những người nơi đây là người thông minh, tự nhiên không có khả năng chưa tìm ra đồ vật mà tự tàn sát lẫn nhau rồi.
Thần Tông Hứa Lô và Hà Thương có ân oán thật lâu, lần này Hà Thương đứng trên lập trường bảo hộ cô gái này, như vậy bảy ngươi nơi đây liên thủ có thể lấy mạng của Hà Thương!
Hà Thương đi lên trước một bước, chuôi cuồng đao hắc ám sau lưng dựng đứng lên, giống như Hà Thương đang vác nó vậy.
Đối mặt với bảy tên cường giả cấp Bất Hủ nhưng Hà Thương không có bất kỳ một tia lùi bước nào cả.
Nếu như Trữ Mạn Nhi chỉ là người bản thân Trữ thị thế muốn mình giám hộ, thời điểm đại thế đã mất thì Hà Thương sẽ không cố chấp như vậy.
Nhưng mà trong nội tâm Hà Thương thì nữ nhân tinh khiết này không chỉ là người cần giám hộ, còn là nơi ký thác tinh thần.
- Hà đại ca... Hà đại ca, ngươi đi đi.
Trữ Mạn Nhi nhu nhược nói ra sau lưng Hà Thương.
- Trữ tiểu thư, ngươi có lẽ không biết muội muội của ta, nàng rất giống ngươi...
Hà Thương không quay đầu lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào địch nhân, nói ra lời này với Trữ Mạn Nhi.
Trữ Mạn Nhi chậm rãi ngẩng đầu, cặp mắt trống rỗng xuất hiện một tia rung động.
- Ta đã đáp ứng nàng, thời điểm ta bước vào cấp Bất Hủ thì ta sẽ trở về thăm nàng.
- Đáng tiếc sau khi ta đến cấp Bất Hủ thì không còn gặp lại nàng, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
- Bước vào cấp Bất Hủ lại có thể đủ như thế nào, ngay cả mình thân nhất mọi người bảo hộ không!
Đôi má Hà Thương lay động thật nhỏ.
- Lúc này đây ta sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa.
Nói xong khí tức hắc ám trên người Hà Thương điên cuồng bành trướng, trường đạo ở sau lưng không ngừng mở rộng, khí thế lăng lệ ác liệt.
Muốn chiến thì chiến, Hà Thương không lùi mà tiến tới, hoàn toàn muốn một đánh bảy.
Đối mặt bảy tên cường giả, chiến ý của hắn vẫn cuồng dã như vậy, cũng khó trách thanh hắc Hà Thương tại Ô Bàn đại địa đều là thanh danh hiển hách, có người nào ở đây có phách lực như hắn hay sao?
Nhưng mà trước mặt hạt giống Thế Chủ Thụ quý giá thì không có gì không dám.
Khang Nhược Đổng cho Độc Nha thú đầy khói độc nhào tới, Hoắc Lỗi cho Huyết Man Chập Long phun long quang về phía Hà Thương, Hứa Khoan cho Quang Minh Chi Nộ phóng xuất ngàn đạm hào quang tới, Trầm Cửu Quỷ cho Huyết Quỷ cấp Bất Hủ Huyết đánh một trảo cách không, hải chủ Tiết Ứng Phong Mãng Vĩ Lam Sư vung vẫy cái đuôi lớn, quang hoàng sau lưng Hứa Lô đâm ra một cự mâu lớn, Nguyên Tố Tông Quách Ân Long cho hồn sủng dùng nguyên tố công kích.
Bảy con hồn sủng cấp Bất Hủ, thực lực của Hà Thương cũng khó đồng thời ngăn cản công kích của bảy người này.
Trong va chạm một hiệp thì Ám Hoàng của Hà Thương đã bị thương.
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~
Tất cả năng lượng phong bạo điên cuồng gào thét bên tai của Hà Thương, thân thể Hà Thương lung la lung lay, sau lưng của hắn Ám Hoàng hóa thân thành trường đao đã ảm đạm đi rất nhiều.
- Không chết à? Đổi lại là người nào của chúng ta đã hình thần câu diệt rồi!
Hứa Lô vui vẻ tàn nhẫn, châm chọc nói ra một câu.
Hà Thương vẫn không nói lời nào, ánh mắt kia kiên định đã nói rõ tâm ý của hắn đã quyết, cứ phóng ngựa tới!
...
...
Trên thổ địa hoang vu thỉnh thoảng có năng lượng bùng nổ, trùng trùng điệp điệp đánh vào trên Quỷ Huyết Đại Trận.
Quỷ Huyết Đại Trận vẫn như cũ rút lấy tính mạng của Hắc Yểm Ma, mất đi hai tay nên Hắc Yểm Ma càng ngày càng suy yếu.
Con mắt của nó dừng lại ở vị trí Thế Chủ Thụ, nó nhìn chằm chằm vào những địch nhân muốn làm tổn thương Trữ Mạn Nhi.
Nó muốn chiến đấu!
Nó khát vọng giết chóc, nó muốn giết sạch những người muốn hại nàng.
Nhưng mà thân thể của nó vẫn còn đứng thẳng muốn được chiến đấu.
Hậu quả của không hoàn toàn biến dị chính là tính mạng hoàn toàn suy kiệt, tính mạng của nó nhanh chóng đi tới cuối cùng!
- Xé lạp ~~~~~~~~~~~
Một đạo mang trải này tìm xoẹt qua.
Quang nhận ngân sắc hiện ra chung quanh, trong khoảnh khắc đem lực lượng phong ấn của Quỷ Huyết Đại Trận xé thành phấn vụn.
- Chiếp ~~~~~~
Cảm giác được lực lượng phong ấn biến mất, Hắc Yểm Ma lập tức quay đầu đi, nó nhìn thấy một thân ảnh đang đứng trong hỏa diễm cao ngạo nhìn qua nó!
Sở Mộ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn qua vị trí Thế Chủ Thụ, lại thu hồi ánh mắt nhìn qua Hắc Yểm Ma đang suy yếu.
Từ trong ánh mắt Hắc Yểm Ma thì Sở Mộ nhìn thấy hỗ thẹn và tức giận.
Nó hổ thẹn vì lực lượng của mình nhỏ yếu, nó càng phẫn nộ gì sao mình lại biến thành Hắc Yểm Ma.
- Bạch Tam...
Sở Mộ nhìn qua nó, trong nội tâm phi thường không có tư vị.
Bạch Tam đã hết sức, nó dùng thời gian dị hóa không hoàn toàn này tranh thủ thời gian cho Hà Thương tới cứu viện Trữ Mạn Nhi.
Thế nhưng mà trận chiến đấu này cuối cùng Quỷ Huyết Đại Trận lại hấp thu tính mạng gần tử vong của nó.
Ma diễm màu đen vẫn còn thiêu đốt trên người Bạch Yểm Hoàng, thiêu đốt tuổi thọ cuối cùng của nó.
Đã nhìn quen sinh tử nhưng Sở Mộ lần đầu tiên cảm thấy bất đắc dĩ và đắng chát này, lại càng trơ mắt nhìn qua thân thuộc của mình rời xa thế gian.
-Phốc đông!
Bỗng nhiên Bạch Yểm Hoàng không còn hai tay quỳ xuống, quỳ gối trước mặt Sở Mộ!
Sở Mộ chính la vương của Bạch Yểm Ma!
Cho dù nhỏ yếu hay cường đại thì hắn thủy chung vẫn là vương mà tất cả Yểm Ma ở tiểu Nam Cấm Vực tôn kính.
- Chiếp ~~~~~~ chiếp ~~~~~~~~~ ấp úng ~~~~~~
Bạch Yểm Hoàng quỳ gối trước mặt Sở Mộ, phát ra tiếng kêu liên tiếp.
Từng âm thanh gáy gọi này chui vào trong nội tâm Sở Mộ, làm cho linh hồn của Sở Mộ rung động.
Ngôn ngữ Yểm Ma Sở Mộ làm sao không hiểu chứ.
Bạch Yểm Hoàng đang thỉnh cầu, nó thỉnh cầu mình thôn phệ nó.
- Bạch Tam, không nên vứt bỏ tính mạng của mình.
Sở Mộ động dung, hắn thật không ngờ Bạch Yểm Hoàng lại đưa ra thỉnh cầu như vậy với mình.
Bạch Yểm Hoàng lắc đầu, đột nhiên ma diễm màu đen trên người của nó tràn ra ngoài, tà khí bàng nhiên mang theo tất cả.
Năng lượng sinh mệnh cuối cùng sẽ hòa tan, Hắc Yểm Ma cao ngạo cúi đầu, không nói thêm câu nữa, tâm ý của nó đã quyết!
Sở Mộ đứng ngây ngốc ở đó, sâu trong linh hồn muốn cự tuyệt, thỉnh cầu kiên quyết của Hắc Yểm Ma không ngừng vang lên trong nội tâm.
- Thôn phệ ta, vương cao quý, xin ngài cắn nuốt ta đi.
Bạch Yểm Hoàng không ngừng đưa ra thỉnh cầu Sở Mộ thôn phệ linh hồn của nó.
...
Nó dị biến không hoàn toàn nên chắc chắn sẽ tan biến trong dòng lịch sử, chẳng bằng hoàn thành lực lượng cho vương cao quý.
Thôn phệ linh hồn, thôn phệ lực lượng...
Từ khi thôn phệ Yểm Ma lão tử trong Yểm Ma Cung Yểm thì Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ không thôn phệ linh hồn Yểm Ma nào khác, bởi vì đã không có chủng tộc Yểm Ma nào mạnh hơn nó cả.
Nhưng mà cách đó nhiều năm như vậy, một Hắc Yểm Ma huyết thống cao quý nhất quỳ ở trước mặt mình,cam nguyện hiến dâng linh hồn cho hắn thôn phệ.
Mặc dù là hóa thân Hắc Yểm Ma nhưng nó vẫn mô phỏng hình dáng của Sở Mộ, bộ hạ như vậy đã trải qua thời gian đen tối nhất, thống khổ nhất với hắn, nó không phải hồn sủng của Sở Mộ, nhưng nó trung thành như hồn sủng của hắn vậy.
Yểm Ma vốn hẳn nên vô tình và thiết huyết, trong đôi mắt màu bạc chỉ có hung tàn và giết chóc.
Nhưng mà che dấu sâu trong giết chóc và tàn bạo chính là trái tim cực kỳ nóng bỏng.
Cho dù là khát vọng lực lượng cả đời, cho dù trong quá trình đạt được lực lượng phải trả cái giá thê thảm đau đớn cỡ nào, giống như hiện giờ hắn cũng không muốn thôn phệ linh hồn của thuộc hạ trung thành nhất.
Bỗng nhiên Hắc Yểm Ma đứng dậy, nó mở rộng bước chân tới gần Sở Mộ.
Sở Mộ vẫn ngây ngốc, có chút khiếp sợ nhìn thấy thân thể của mình từ từ đi tới gần Bạch Tam đang quỳ.
Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ là thôn phệ hình Bạch Yểm Ma, Bạch Tam làm như vậy không thể nghi ngờ là đưa mình vào dạ dày của Bạch Ma Quỷ!
- Bạch Ma Quỷ, không nên.
Sở Mộ lấy lại tinh thần thì Hắc Yểm Ma đã tiến vào người của Sở Mộ.
Hắc Yểm Ma huyết thống cao nhất, nó đem linh hồn của mình chủ động dâng lên, mà Bạch Ma Quỷ có huyết thông thôn phệ lại theo bản năng thôn phệ nó, cho dù hiện tại vẫn là Sở Mộ làm chủ dạo, Sở Mộ vẫn không cách nào ngăn cản bản năng thôn phệ của Bạch Ma Quỷ.
Hắn chỉ có thể đứng ở đó nhìn qua thuộc hạ trung thành bị mình cắn nuốt.
Giờ khắc này tim của Sở Mộ đau như cắt.
Hắn không nghĩ thôn phệ linh hồn của người khác đạt được lực lượng cường đại hơn sẽ làm nội tâm vỡ vụn như thế này.
Hắn hít thở cũng có cảm giác đau đớn nói không nên lời, Sở Mộ chăm chú nhắm mắt lại.
Rốt cục một đám linh hồn cũng tiêu tán trong thân thể của Sở Mộ, chuyện này cũng biểu thị Bạch Yểm Hoàng từ nay về sau sẽ triệt để biến mất trên thế giới này.
Đây là đám linh hồn được Sở Mộ kính trọng nhất, nó không có biến thành thiên thiên vạn vạn chủng tộc thất bại...
...
Quá trình thôn phệ linh hồn ngắn ngủi nhưng cũng vô cùng dày lâu, Sở Mộ đã có thể cảm giác được khí tức bá đạo tràn ngập toàn thân.
Ma diễm màu bạc thoát ra khỏi làn da của Sở M, yên tĩnh thiêu đốt quanh người của Sở Mộ.
Mở to mắt, con mắt màu bạc của hắn hiện ra màu sắc khác lạ.
Hắn cúi đầu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào bản thân mình.
Lòng bàn tay của hắn có ma diễm hiện ra, màu đen tà dị từ từ hiện ra ngoài, chậm rãi chiếm cứ một chỗ cắm dùi.
Màu đen càng ngày càng thâm, thôn phệ Hắc Yểm Ma thì Sở Mộ cảm giác được linh hồn của Bạch Ma Quỷ đang thăng hoa một cách điên cuồng.
Lực lượng vô tận đang tràn ngập thân thể Sở Mộ, kích động khó nhịn được muốn thoát ra khỏi người của Sở Mộ.
Sở Mộ nắm chặt hai tay, đem năng lượng điên cuồng này khống chế trong tay của mình.
Sở Mộ biết rõ Bạch Tam muốn tiếp tục chiến đấu, nó muốn dùng ma diễm màu đen của mình bảo vệ Trữ Maạ Nhi.
Sở Mộ ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào vị trí Thế Chủ Thụ, nhìn chằm chằm vào thiêu nữ bị thương tâm linh, ngữ khí chưa bao giờ có trịnh trọng như vậy:
- Bạch Tam, ta sẽ dùng huyết thống cao nhất của ngươi bước lên đỉnh vinh quang.
- Ngươi dùng tánh mạng, linh hồn để bảo hộ nàng, ta sẽ thay ngươi thủ hộ nàng tiếp tục.
- Ta sẽ dùng hỏa diễm màu đen của ngươi thiêu đốt những kẻ dám tổn thương nàng.
Hải quân Tiết Ứng Phong tươi cười nói ra.
Có lẽ Hà Thương có là người có thực lực mạnh nhất ở nơi này, thế nhưng mà lực lượng của hắn mà muốn đối kháng với toàn bộ cường giả cấp Bất Hủ, đúng là quá ngây thơ rồi.
Hà Thương cũng không nói lời nào, hắn đưa mắt nhìn qua Trữ Mạn Nhi.
Trữ Mạn Nhi vẫn đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, khóe môi có máu tươi chảy ra và bộ dáng thất hồn lạc phách.
- Trữ tiểu thư, chỉ cần Hà Thương ta không chết thì tuyệt không cho đám người này xúc phạm tới ngài đâu.
Hà Thương kiên định nói ra.
Trữ Mạn Nhi cúi đầu xuống, căn bản không có một tiếng đáp lại, nàng không ngừng lẩm bẩm, nói một lời kỳ quái nào đó.
Hà Thương cũng không có chú ý tới, trên gương mặt tái nhợt cua Trữ Mạn Nhi đã có huyết vân bò lên.
- Hàn Thương, Hà Thương đại nhân thật sự là anh dũng nha, biết rõ là hẳn phải chết còn muốn làm anh hùng cữu mỹ nhân đấy.
Biển chủ Tiết Ứng Phong châm chọc nói.
- Nếu hắn thấy không được thì giết hắn luôn đi.
Nguyên Tố Tông Quách Ân Long nói ra.
Trước giải quyết Hà Thương, sau đó lại tìm hạt giống Thế Chủ Thụ, những người nơi đây là người thông minh, tự nhiên không có khả năng chưa tìm ra đồ vật mà tự tàn sát lẫn nhau rồi.
Thần Tông Hứa Lô và Hà Thương có ân oán thật lâu, lần này Hà Thương đứng trên lập trường bảo hộ cô gái này, như vậy bảy ngươi nơi đây liên thủ có thể lấy mạng của Hà Thương!
Hà Thương đi lên trước một bước, chuôi cuồng đao hắc ám sau lưng dựng đứng lên, giống như Hà Thương đang vác nó vậy.
Đối mặt với bảy tên cường giả cấp Bất Hủ nhưng Hà Thương không có bất kỳ một tia lùi bước nào cả.
Nếu như Trữ Mạn Nhi chỉ là người bản thân Trữ thị thế muốn mình giám hộ, thời điểm đại thế đã mất thì Hà Thương sẽ không cố chấp như vậy.
Nhưng mà trong nội tâm Hà Thương thì nữ nhân tinh khiết này không chỉ là người cần giám hộ, còn là nơi ký thác tinh thần.
- Hà đại ca... Hà đại ca, ngươi đi đi.
Trữ Mạn Nhi nhu nhược nói ra sau lưng Hà Thương.
- Trữ tiểu thư, ngươi có lẽ không biết muội muội của ta, nàng rất giống ngươi...
Hà Thương không quay đầu lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào địch nhân, nói ra lời này với Trữ Mạn Nhi.
Trữ Mạn Nhi chậm rãi ngẩng đầu, cặp mắt trống rỗng xuất hiện một tia rung động.
- Ta đã đáp ứng nàng, thời điểm ta bước vào cấp Bất Hủ thì ta sẽ trở về thăm nàng.
- Đáng tiếc sau khi ta đến cấp Bất Hủ thì không còn gặp lại nàng, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy.
- Bước vào cấp Bất Hủ lại có thể đủ như thế nào, ngay cả mình thân nhất mọi người bảo hộ không!
Đôi má Hà Thương lay động thật nhỏ.
- Lúc này đây ta sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa.
Nói xong khí tức hắc ám trên người Hà Thương điên cuồng bành trướng, trường đạo ở sau lưng không ngừng mở rộng, khí thế lăng lệ ác liệt.
Muốn chiến thì chiến, Hà Thương không lùi mà tiến tới, hoàn toàn muốn một đánh bảy.
Đối mặt bảy tên cường giả, chiến ý của hắn vẫn cuồng dã như vậy, cũng khó trách thanh hắc Hà Thương tại Ô Bàn đại địa đều là thanh danh hiển hách, có người nào ở đây có phách lực như hắn hay sao?
Nhưng mà trước mặt hạt giống Thế Chủ Thụ quý giá thì không có gì không dám.
Khang Nhược Đổng cho Độc Nha thú đầy khói độc nhào tới, Hoắc Lỗi cho Huyết Man Chập Long phun long quang về phía Hà Thương, Hứa Khoan cho Quang Minh Chi Nộ phóng xuất ngàn đạm hào quang tới, Trầm Cửu Quỷ cho Huyết Quỷ cấp Bất Hủ Huyết đánh một trảo cách không, hải chủ Tiết Ứng Phong Mãng Vĩ Lam Sư vung vẫy cái đuôi lớn, quang hoàng sau lưng Hứa Lô đâm ra một cự mâu lớn, Nguyên Tố Tông Quách Ân Long cho hồn sủng dùng nguyên tố công kích.
Bảy con hồn sủng cấp Bất Hủ, thực lực của Hà Thương cũng khó đồng thời ngăn cản công kích của bảy người này.
Trong va chạm một hiệp thì Ám Hoàng của Hà Thương đã bị thương.
- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~
Tất cả năng lượng phong bạo điên cuồng gào thét bên tai của Hà Thương, thân thể Hà Thương lung la lung lay, sau lưng của hắn Ám Hoàng hóa thân thành trường đao đã ảm đạm đi rất nhiều.
- Không chết à? Đổi lại là người nào của chúng ta đã hình thần câu diệt rồi!
Hứa Lô vui vẻ tàn nhẫn, châm chọc nói ra một câu.
Hà Thương vẫn không nói lời nào, ánh mắt kia kiên định đã nói rõ tâm ý của hắn đã quyết, cứ phóng ngựa tới!
...
...
Trên thổ địa hoang vu thỉnh thoảng có năng lượng bùng nổ, trùng trùng điệp điệp đánh vào trên Quỷ Huyết Đại Trận.
Quỷ Huyết Đại Trận vẫn như cũ rút lấy tính mạng của Hắc Yểm Ma, mất đi hai tay nên Hắc Yểm Ma càng ngày càng suy yếu.
Con mắt của nó dừng lại ở vị trí Thế Chủ Thụ, nó nhìn chằm chằm vào những địch nhân muốn làm tổn thương Trữ Mạn Nhi.
Nó muốn chiến đấu!
Nó khát vọng giết chóc, nó muốn giết sạch những người muốn hại nàng.
Nhưng mà thân thể của nó vẫn còn đứng thẳng muốn được chiến đấu.
Hậu quả của không hoàn toàn biến dị chính là tính mạng hoàn toàn suy kiệt, tính mạng của nó nhanh chóng đi tới cuối cùng!
- Xé lạp ~~~~~~~~~~~
Một đạo mang trải này tìm xoẹt qua.
Quang nhận ngân sắc hiện ra chung quanh, trong khoảnh khắc đem lực lượng phong ấn của Quỷ Huyết Đại Trận xé thành phấn vụn.
- Chiếp ~~~~~~
Cảm giác được lực lượng phong ấn biến mất, Hắc Yểm Ma lập tức quay đầu đi, nó nhìn thấy một thân ảnh đang đứng trong hỏa diễm cao ngạo nhìn qua nó!
Sở Mộ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn qua vị trí Thế Chủ Thụ, lại thu hồi ánh mắt nhìn qua Hắc Yểm Ma đang suy yếu.
Từ trong ánh mắt Hắc Yểm Ma thì Sở Mộ nhìn thấy hỗ thẹn và tức giận.
Nó hổ thẹn vì lực lượng của mình nhỏ yếu, nó càng phẫn nộ gì sao mình lại biến thành Hắc Yểm Ma.
- Bạch Tam...
Sở Mộ nhìn qua nó, trong nội tâm phi thường không có tư vị.
Bạch Tam đã hết sức, nó dùng thời gian dị hóa không hoàn toàn này tranh thủ thời gian cho Hà Thương tới cứu viện Trữ Mạn Nhi.
Thế nhưng mà trận chiến đấu này cuối cùng Quỷ Huyết Đại Trận lại hấp thu tính mạng gần tử vong của nó.
Ma diễm màu đen vẫn còn thiêu đốt trên người Bạch Yểm Hoàng, thiêu đốt tuổi thọ cuối cùng của nó.
Đã nhìn quen sinh tử nhưng Sở Mộ lần đầu tiên cảm thấy bất đắc dĩ và đắng chát này, lại càng trơ mắt nhìn qua thân thuộc của mình rời xa thế gian.
-Phốc đông!
Bỗng nhiên Bạch Yểm Hoàng không còn hai tay quỳ xuống, quỳ gối trước mặt Sở Mộ!
Sở Mộ chính la vương của Bạch Yểm Ma!
Cho dù nhỏ yếu hay cường đại thì hắn thủy chung vẫn là vương mà tất cả Yểm Ma ở tiểu Nam Cấm Vực tôn kính.
- Chiếp ~~~~~~ chiếp ~~~~~~~~~ ấp úng ~~~~~~
Bạch Yểm Hoàng quỳ gối trước mặt Sở Mộ, phát ra tiếng kêu liên tiếp.
Từng âm thanh gáy gọi này chui vào trong nội tâm Sở Mộ, làm cho linh hồn của Sở Mộ rung động.
Ngôn ngữ Yểm Ma Sở Mộ làm sao không hiểu chứ.
Bạch Yểm Hoàng đang thỉnh cầu, nó thỉnh cầu mình thôn phệ nó.
- Bạch Tam, không nên vứt bỏ tính mạng của mình.
Sở Mộ động dung, hắn thật không ngờ Bạch Yểm Hoàng lại đưa ra thỉnh cầu như vậy với mình.
Bạch Yểm Hoàng lắc đầu, đột nhiên ma diễm màu đen trên người của nó tràn ra ngoài, tà khí bàng nhiên mang theo tất cả.
Năng lượng sinh mệnh cuối cùng sẽ hòa tan, Hắc Yểm Ma cao ngạo cúi đầu, không nói thêm câu nữa, tâm ý của nó đã quyết!
Sở Mộ đứng ngây ngốc ở đó, sâu trong linh hồn muốn cự tuyệt, thỉnh cầu kiên quyết của Hắc Yểm Ma không ngừng vang lên trong nội tâm.
- Thôn phệ ta, vương cao quý, xin ngài cắn nuốt ta đi.
Bạch Yểm Hoàng không ngừng đưa ra thỉnh cầu Sở Mộ thôn phệ linh hồn của nó.
...
Nó dị biến không hoàn toàn nên chắc chắn sẽ tan biến trong dòng lịch sử, chẳng bằng hoàn thành lực lượng cho vương cao quý.
Thôn phệ linh hồn, thôn phệ lực lượng...
Từ khi thôn phệ Yểm Ma lão tử trong Yểm Ma Cung Yểm thì Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ không thôn phệ linh hồn Yểm Ma nào khác, bởi vì đã không có chủng tộc Yểm Ma nào mạnh hơn nó cả.
Nhưng mà cách đó nhiều năm như vậy, một Hắc Yểm Ma huyết thống cao quý nhất quỳ ở trước mặt mình,cam nguyện hiến dâng linh hồn cho hắn thôn phệ.
Mặc dù là hóa thân Hắc Yểm Ma nhưng nó vẫn mô phỏng hình dáng của Sở Mộ, bộ hạ như vậy đã trải qua thời gian đen tối nhất, thống khổ nhất với hắn, nó không phải hồn sủng của Sở Mộ, nhưng nó trung thành như hồn sủng của hắn vậy.
Yểm Ma vốn hẳn nên vô tình và thiết huyết, trong đôi mắt màu bạc chỉ có hung tàn và giết chóc.
Nhưng mà che dấu sâu trong giết chóc và tàn bạo chính là trái tim cực kỳ nóng bỏng.
Cho dù là khát vọng lực lượng cả đời, cho dù trong quá trình đạt được lực lượng phải trả cái giá thê thảm đau đớn cỡ nào, giống như hiện giờ hắn cũng không muốn thôn phệ linh hồn của thuộc hạ trung thành nhất.
Bỗng nhiên Hắc Yểm Ma đứng dậy, nó mở rộng bước chân tới gần Sở Mộ.
Sở Mộ vẫn ngây ngốc, có chút khiếp sợ nhìn thấy thân thể của mình từ từ đi tới gần Bạch Tam đang quỳ.
Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ là thôn phệ hình Bạch Yểm Ma, Bạch Tam làm như vậy không thể nghi ngờ là đưa mình vào dạ dày của Bạch Ma Quỷ!
- Bạch Ma Quỷ, không nên.
Sở Mộ lấy lại tinh thần thì Hắc Yểm Ma đã tiến vào người của Sở Mộ.
Hắc Yểm Ma huyết thống cao nhất, nó đem linh hồn của mình chủ động dâng lên, mà Bạch Ma Quỷ có huyết thông thôn phệ lại theo bản năng thôn phệ nó, cho dù hiện tại vẫn là Sở Mộ làm chủ dạo, Sở Mộ vẫn không cách nào ngăn cản bản năng thôn phệ của Bạch Ma Quỷ.
Hắn chỉ có thể đứng ở đó nhìn qua thuộc hạ trung thành bị mình cắn nuốt.
Giờ khắc này tim của Sở Mộ đau như cắt.
Hắn không nghĩ thôn phệ linh hồn của người khác đạt được lực lượng cường đại hơn sẽ làm nội tâm vỡ vụn như thế này.
Hắn hít thở cũng có cảm giác đau đớn nói không nên lời, Sở Mộ chăm chú nhắm mắt lại.
Rốt cục một đám linh hồn cũng tiêu tán trong thân thể của Sở Mộ, chuyện này cũng biểu thị Bạch Yểm Hoàng từ nay về sau sẽ triệt để biến mất trên thế giới này.
Đây là đám linh hồn được Sở Mộ kính trọng nhất, nó không có biến thành thiên thiên vạn vạn chủng tộc thất bại...
...
Quá trình thôn phệ linh hồn ngắn ngủi nhưng cũng vô cùng dày lâu, Sở Mộ đã có thể cảm giác được khí tức bá đạo tràn ngập toàn thân.
Ma diễm màu bạc thoát ra khỏi làn da của Sở M, yên tĩnh thiêu đốt quanh người của Sở Mộ.
Mở to mắt, con mắt màu bạc của hắn hiện ra màu sắc khác lạ.
Hắn cúi đầu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào bản thân mình.
Lòng bàn tay của hắn có ma diễm hiện ra, màu đen tà dị từ từ hiện ra ngoài, chậm rãi chiếm cứ một chỗ cắm dùi.
Màu đen càng ngày càng thâm, thôn phệ Hắc Yểm Ma thì Sở Mộ cảm giác được linh hồn của Bạch Ma Quỷ đang thăng hoa một cách điên cuồng.
Lực lượng vô tận đang tràn ngập thân thể Sở Mộ, kích động khó nhịn được muốn thoát ra khỏi người của Sở Mộ.
Sở Mộ nắm chặt hai tay, đem năng lượng điên cuồng này khống chế trong tay của mình.
Sở Mộ biết rõ Bạch Tam muốn tiếp tục chiến đấu, nó muốn dùng ma diễm màu đen của mình bảo vệ Trữ Maạ Nhi.
Sở Mộ ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào vị trí Thế Chủ Thụ, nhìn chằm chằm vào thiêu nữ bị thương tâm linh, ngữ khí chưa bao giờ có trịnh trọng như vậy:
- Bạch Tam, ta sẽ dùng huyết thống cao nhất của ngươi bước lên đỉnh vinh quang.
- Ngươi dùng tánh mạng, linh hồn để bảo hộ nàng, ta sẽ thay ngươi thủ hộ nàng tiếp tục.
- Ta sẽ dùng hỏa diễm màu đen của ngươi thiêu đốt những kẻ dám tổn thương nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.