Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Chương 149: Tâm Sự

Lạc Thủy Kinh Ngân

15/06/2024

Phim trường, Thẩm Thu Hoa nhìn thân hình vạm vỡ của các diễn viên nước ngoài. Tuy biết động tác họ làm đều đã được thiết kế trước nhưng nàng vẫn lo lắng. Đặc biệt, đoạn không mang dây thép càng khiến nàng bất an.

“Em yên tâm, đây chỉ là chuyện nhỏ với chị. Đừng nói chỉ là diễn, dù đánh thật, chị cũng không thua bọn họ.” Dương Quỳnh thay trang phục. Tóc dài được buộc đuôi ngựa gọn gàng.

“Em biết chị lợi hại nhưng chị nhớ cẩn thận đó.” Thẩm Thu Hoa không yên tâm dặn.

Bắt đầu quay, nhóm người ngoại quốc vây quanh Dương Quỳnh. Dương Quỳnh có vóc dáng cao trong nước nhưng đứng trước người nước ngoài vẫn trông nhỏ xinh. Cô giơ nắm đấm đấm vào mặt một người cao to trước mặt, Thẩm Thu Hoa thấy rõ nắm đấm đến sườn mặt người nọ rồi sượt đi.

Dương Quỳnh tránh nắm đấm của người khác, đá vào bụng người nọ. Người nọ cũng có kinh nghiệm, lui về sau, chân bị Dương Quỳnh đá nhẹ.

Tạng người Châu Á giúp Dương Quỳnh hành động linh hoạt. Sau vài cú đã có khe hở, cô dựa vào đó xông ra. Phía trước là rào chắn, Dương Quỳnh chạy đến lăn qua lan can. Chỉ điều này đã khiến mọi người thở phào. Động tác thoạt nhìn đơn giản nhưng muốn lăn một lần là qua lan can là rất khó.

Cho nên động tác này chỉ có thể do chỉ đạo võ thuật người Chấu Á thiết kế và diễn viên phải là người luyện tập từ nhỏ mới có thể hoàn thành được.

“Tốt lắm!” Đạo diễn hô dừng. Hiếm khi Dương Quỳnh diễn một lần đã qua.

Trương Đông Thăng vỗ tay khen ngợi: “Một lần là qua, lợi hại lắm!”

“Anh Trương, đâu phải anh không biết hai hôm nay tôi luyện lăn qua lan can này nhiều đến mức lưng bầm tím hết luôn.” Để thực hiện một cảnh đẹp chớp mắt trong phim, diễn viên phải luyện tập hàng trăm lần. Dù là Dương Quỳnh cũng luyện vài chục lần mới qua.

Hai cảnh sau cần mang dây thép. Vì lúc trước có sự cố dây thép nên Lạc Hoa, Dương Quỳnh và Thẩm Thu Hoa đều rất chú ý vấn đề an toàn của dây. Lần này Dương Quỳnh tự mình kiểm tra, cô áp dụng những kiến thức học được từ anh Lý.

Tuy độ khó của hai cảnh sau cao hơn nhưng vì chia thành các đoạn nhỏ nên khá dễ dàng với Dương Quỳnh. Cô thuận lợi hoàn thành những động tác khó. Chỉ có Thẩm Thu Hoa ở ngoài lo lắng cho cô.

Đến chạng vang, ba phân cảnh đã được quay xong. Đạo diễn hài lòng, giơ ngón cái với Dương Quỳnh. Lạc Hoa còn mời cả đoàn phim ăn dê nướng.

“Đây là đầu bếp trong nước anh mới mời, nấu ngon lắm.” Lạc Hoa đưa dao cho Dương Quỳnh: “Em cắt đi.”

Dương Quỳnh nhận daoo, cắt thịt dê. Cô cắt vài miếng cho vào chén đưa Thẩm Thu Hoa. Thẩm Thu Hoa chỉ ăn một miếng, nàng ngại tanh, không chịu ăn.

Dương Quỳnh tính khuyên, Lạc Hoa ngăn cản: “Từ nhỏ Thu Hoa không thích mấy món tanh nồng, em đừng ép. Anh cho người nấu cháo bạch quả rồi, không lo em ấy đói.”

Dương Quỳnh thắc mắc nếu Thẩm Thu Hoa không thích ăn, vì sao anh hai còn gọi dê nướng?



Lạc Hoa thấy cô thắc mắc, cắt thịt dê chấm nước sốt ăn, trả lời: “Con dê này anh mời em. Tuy em anh thông minh nhưng lại hay nghĩ nhiều. Kiếp trước vì gương mặt xinh đẹp ấy mà khiến nhà gặp bao phiền toái. Nếu không phải Thẩm gia là thế gia vọng tộc, phụ thân là nguyên lão ba triều, có lẽ đã không bảo vệ được Thu Hoa. Kiếp này, nhờ có em bảo vệ em ấy. Dương Quỳnh, dù tương lai hai đứa có là minh tinh hay không, anh chỉ cần Thu Hoa vui vẻ. Anh biết em thật lòng thương Thu Hoa nên anh mong em hãy luôn ở bên em ấy, mang hạnh phúc cho em ấy. Dù anh có thể làm tất cả cho Thu Hoa nhưng anh không thể thay thế được em trong lòng Thu Hoa.”

Dương Quỳnh vốn không khéo nói, cô không biết đáp lại thế nào: “Anh... anh hai, em chỉ là bộ đội xuất ngũ, Thu Hoa không chê, yêu em, em nhất định sẽ khiến em ấy hạnh phúc.”

Lạc Hoa nghe vậy lắc đầu cười: “Dương Quỳnh, đến bây giờ em còn không rõ vì sao Thu Hoa chọn em sao?”

Dương Quỳnh thật sự không rõ. Cô lại sợ nói sai trước mặt Lạc Hoa: “Vì em khác với những người Thu Hoa từng gặp.”

“Phải. Thẩm gia bọn anh là vọng tộc Giang Nam, phụ thân từng phò trợ ba vị hoàng đế. Từ nhỏ Thu Hoa đã thấy không biết bao nhiêu anh tài. Sau khi vào cung, em ấy là sủng phi nên cũng quen phú quý. Nhưng điều em ấy để tâm không phải thứ này, em ấy chỉ muốn một người toàn tâm toàn ý. Đáng tiếc Hoàng thượng không thể cho em ấy, Thẩm gia lại không cứu được Thu Hoa.” Lạc Hoa đau lòng, tiếp tục: “Thiên hạ này không chỉ mình em sẵn sàng toàn tâm toàn ý với Thu Hoa, người có bản lĩnh cũng không ít nhưng em là người luôn bên cạnh Thu Hoa khi cả hai ở chốn hoàng cung. Tuy chuyện xuyên qua này rất tâm linh nhưng đó là duyên phận của hai em.”

Dương Quỳnh gật đầu. Gắp thịt cho vào miệng: “Em hiểu ý anh, dù luân hồi mấy kiếp, em chỉ cầu có thể ở bên Thu Hoa.”

Lạc Hoa hài lòng gật đầu. Anh bỏ dao, đứng lên. Dương Quỳnh cũng đứng theo lại bị anh ấn xuống ghế: “Anh lớn tuổi không thể ăn nhiều dầu mỡ. Nếu em thích thì ăn nhiều vào, không cần theo anh.” Nói rồi anh đi về khách sạn.

Hai đứa nhỏ Tề Duyệt và Liễu Du bưng thịt dê đầu bếp vừa cắt, biết Lạc Hoa và Dương Quỳnh đang trò chuyện nên đứng phía xa. Lúc này thấy anh rời đi, hai nàng mới chạy đến.

“Chị Quỳnh, Lạc Hoa nói gì với chị vậy?” Bây giờ Tề Duyệt có thể mỗi ngày cười tỉnh. Ngày nào cũng được gặp thần tượng, fans nào không khoái!

“Anh ấy bảo chị ăn nhiều vào.” Dương Quỳnh nhìn thịt trong chén hai người, cô gắp thêm một ít cho vào. Tề Duyệt và Liễu Du cũng không chịu thua cầm dao cắt thịt. Chỉ là tay nghề các nàng yếu, cắt đến cắt lui toàn thịt vụn.

Dương Quỳnh lắc đầu, cắt thịt càng lúc càng nhanh. Thịt dê từng mảng rơi xuống. Tề Duyệt và Liễu Du hoan hô, tập trung ăn thịt.

Thẩm Thu Hoa ăn cháo ở phòng bếp, nàng vẫn ăn nhạt không thêm dầu, muối. Lạc Hoa ngồi đối diện nàng: “Nếu em còn vậy, anh sẽ gọi Ngô Đồng đến.”

Thẩm Thu Hoa cười: “Anh hai tính dùng anh Ngô Đồng uy hiếp em sao? Em ăn vậy bao tử mới khỏe.”

Lạc Hoa cũng xoa đầu. Em nhà mình kiếp trước đã khó ăn, này không ăn kia không ăn, vì để nàng ăn nhiều thêm chút mà trong nhà vắt hết óc.

“Anh sẽ bảo phòng bếp chuẩn bị cháo sẵn, Ngô Đồng nói sức khỏe của em nên ăn ít nhưng chia thành nhiều bữa.” Thấy Thẩm Thu Hoa ngoan ngoãn gật đầu. Anh vỗ vai nàng, vội vàng lên lầu.

Thẩm Thu Hoa ăn muỗng cháo cuối cùng, ra khỏi phòng bếp. Ở xa là lửa trại, gương mặt Dương Quỳnh dưới ánh lửa lúc sáng lúc tối.

Dương Quỳnh đang cúi đầu cắt thịt như cảm nhận được, thấy Thẩm Thu Hoa đang đứng ở cửa. Cô vẫy tay gọi Thẩm Thu Hoa đến.



Liễu Du lập tức mời: “Chị Thu Hoa, chị mau ăn thịt dê đi! Ăn ngon lắm!”

Thẩm Thu Hoa rất nể mặt ăn một miếng: “Ngon lắm.”

“Hai đứa ăn nhiêu đây chắc đủ rồi. Dù sao ăn nhiều thịt cũng không tiêu hóa được, nửa đêm sẽ tức bụng.” Dương Quỳnh đã ngừng ăn. Chỉ thấy hai cô nàng thích ăn, cắt thịt lại vụng về nên mới hỗ trợ.

Hai người nghe xong cũng không ăn tiếp. Tề Duyệt chạy đến nói với đầu bếp, có thể lấy chỗ thịt còn lại. Dương Quỳnh nhìn thấy còn dư nhiều thịt, lắc đầu tiếc nuối: “Nếu ở bộ đội, chỗ thịt này chắc chắn không đủ giành.”

Tối về các nàng cùng nhau ngâm mình, xóa tan mùi thịt nướng. Thẩm Thu Hoa được Dương Quỳnh ôm vào bồn tắm không động đậy. Cơ thể được người sau lưng xoa bóp thư giãn.

“Dương Quỳnh, mình..... Mình lên giường đi.......” Bồn tắm không thoải mái bằng trên giường. Thẩm Thu Hoa đương nhiên không phải người ép buộc bản thân.

Hai người bọc khăn tắm lên giường, Thẩm Thu Hoa lập tức bị Dương Quỳnh đè dưới thân. Tóc dài như mây được Dương Quỳnh cầm khăn dày lau khô. Cô vội kéo khăn tắm trên người nàng xuống.

Cơ thể vừa tắm rửa hồng hào, thơm tho của nàng làm tim Dương Quỳnh loạn nhịp. Cô cúi xuống hôn lên môi Thẩm Thu Hoa, từng chút từng chút biến thành gặm cắn.

Cơ thể Thẩm Thu Hoa run rẩy, chịu đựng khoái cảm Dương Quỳnh mang đến.

Ánh đèn bàn mờ nhạt cùng nến thơm trên đầu giường tăng thêm phần ái muội. Tiếng thở dốc của hai người vang lên trong không gian yên tĩnh là người nghe đỏ mặt.

Thẩm Thu Hoa nắm chặt gối, khóe mi ướt át. Tiếng rên rỉ yêu kiều nằm trong cuống họng chuyển thành tiếng nức nở.

Dương Quỳnh ngẩng đầu, nhìn người dưới thân xinh đẹp như tiên nữ. Cô lau khóe mắt của Thẩm Thu Hoa: “Thu Hoa, chị yêu em.”

Hôm sau, suất diễn của Thẩm Thu Hoa chính thức bắt đầu. Lạc Hoa cũng có suất diễn trong phim nhưng là vai phụ. Ảnh đế làm nền, ai mà không ghen tị với đãi ngộ này?

Tin tức trong nước lại nói Lạc Hoa và Thẩm Thu Hoa là người yêu. Thậm chí có người cho rằng, Lạc Hoa thẳng thắng chăm Thẩm Thu Hoa như vậy có phải là sắp công khai yêu đương với nàng không. Nguyên nhân là do đâu? Nhất định vì có con. Mười mấy với tiêu đề chàng ảnh đế chung tình với cô minh tinh, cam tâm làm nền vì người yêu. Đương nhiên cũng có người bảo Thẩm Thu Hoa chủ động quyến rũ Lạc Hoa, Lạc Hoa lại ưng dáng vẻ của nàng. Hai người có con, Thẩm Thu Hoa lấy đó uy hiếp, Lạc Hoa không thể không chiều nàng. Tin tức tích cực, tiêu cực thay nhau nổi lên.

Tề Duyệt nhìn tin tức lắc đầu: “Mình không biết sao fans và cánh nhà báo hay suy diễn quá.”

Liễu Du cũng lướt Weibo đáp: “Mình mới xem một tin nói thật ra người anh Hoa yêu là chị Quỳnh. Chị Thu Hoa ghen ghét anh Hoa thích chị Quỳnh cho nên anh ấy phải lăng xê luôn chị Thu Hoa.”

Fans hai nhà cũng rất phản cảm với chuyện này. Fans Lạc Hoa nói idol dìu dắt đàn em. Fans Thẩm Thu Hoa nói diễn xuất của Thẩm Thu Hoa tốt nên được công ty của Lạc Hoa chọn làm nữ chính. Tất cả mọi người cố gắng tránh đi những tin tức gây hấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook