Chương 17
Khánh Linh
02/06/2022
Hôm sau, Lãnh Tử Thâm lại triệu Hoắc vương vào cung, Hoắc vương không muốn vào cung nhưng không còn cách nào, tới nơi, Hoắc vương hỏi
' Hoàng huynh, có chuyện gì sao? '
' Tam đệ, ta nghe Tử Minh nói đệ dẫn một nữ nhân tham gia buổi tiệc của Hầu phủ, là thật sao? '
' Phải '
' Ta thật là tò mò người trước nay không hứng thứ với nữ nhân như đệ lại dẫn một nữ nhân tham gia buổi tiệc quan trọng như vậy, hay là đệ dẫn nữ nhân đó tới cho ta xem mặt được không? '
' Hoàng huynh, nếu chỉ vì chuyện này thì đệ không xóa gì để nói, đệ xin phép '
' Khoan, Tam đệ, nữ nhân này rata quan trọng với đệ nhỉ? '
Hoắc vương vẻ mặt khó chịu nhìn Lãnh Tử Thâm, nói
' Hoàng huynh, tốt nhất huynh đừng có động vào muội ấy nếu không đừng có trách ta không nể tình huynh đệ'
Nói xong Hoắc vương rời đi, hắn đi thẳng về phủ, hắn về đến thì liền đi tìm cô nhưng không thấy đâu, hân đi tìm Lưu quản gia hỏi về cô,Lưu quản gia nói
' Vũ Ninh cô nương ra ngoài đi dạo rồi ạ '
Hoắc vương nghe thấy vậy thì cũng yên tâm. Còn Lãnh Tử Thâm, khi Hoắc vương vừa rời đi thì hắn liền cải trang ra khỏi cung, hắn ra khỏi thành đi tới khu rừng ngoài thành, mà trùng hợp cô cũng đang ở trong khu rừng đó, cô đi dạo sâu vào trong rừng nhưng lúc quay về thì gặp Lãnh Tử Thâm, nhìn thấy cô hắn tỏ ra vô hại, vui tươi chào hỏi nhưng cô không quan tâm, lúc này hắn nói
' Tiểu công nương, cho hỏi đây là đâu vậy? '
' Khu rừng ngoài thành '
' Xin lỗi nhưng ta không biết đường ra cô nương có thể dẫn ta ra khỏi đây không? '
Cô nhìn hắn không nói gì cô bước đi hắn liền đi theo sau, cô đi một bước hắn cũng bước một bước, đi dần dần hai người tới một rừng trúc, đúng lúc đó bỗng một con sư tử lao tới, mà không biết vì sao nó chỉ tấn công Lãnh Tử Thâm, cô đứng ngay bên cạnh nhưng nó không hề tấn công cô,Lãnh Tử Thâm giao đấu với nó một thời gian, hắn cũng bị nó làm bị thương ở cánh ta, cô nhìn thấy vậy cũng không quan tâm, cô bước đi nhưng đúng lúc đó một hương thơm bỗng tỏa ra, con sư tử đang tấn công Lãnh Tử Thâm bỗng chuyển sang cô, cô quay người, đứng lại nhìn nó vẻ mặt vẫn rata bình tĩnh, con sư tử lao như điên đến cô nó nhảy lên nhào vào cô nhưng lúc nó gần tới cô lấy cây súng trong người ra bắn một viên giữa đầu nó làm nó chết ngay tại chỗ, xong cô vô tình rời đi. Cô vừa rời đi Lãnh Tử Thâm nở ra nụ cười nham hiểm, ngay sau đó một người trên cao nhảy xuống, hắn đi đến bên cạnh Lãnh Tử Thâm, nói
' Chủ nhân, cô ta thật không đơn giản '
' Ha. Kế hoạch lần này đúng là không uổng phí '
' Chủ nhân, có cần thuộc hạ trừ khử cô ta không? '
' Không được ngược lại ngươi phải bảo vệ cô ta, nữ nhân này ta nhất định phải có được '
Về đến phủ, cô bước vào phòng thì thấy Hoắc vương ở trong phòng mình, hắn hỏi cô
' Muội đi dạo ở đâu vậy? '
' Khu rừng ngoài thành '
Hoắc vương vẻ mặt khoa chịu cũng có lo lắng, nghĩ
Lãnh Tử Thâm có thể dùng muội ấy để uy hiếp mình, không được không thể để muội ấy gặp nguy hiểm được, tuyệt đối không được
Hoắc vương không nói gì rời khỏi phòng cô, hắn về phủ, đúng lúc đó Linh Ca bước vào, hắn nói
' Vương gia, hôm nay ở khu rừng ngoài thành Vũ Ninh cô nương đã gặp Lãnh Tử Thâm '
' Cái gì? Sao hắn lại ở đấy được, không thể nào là trùng hợp '
' Vương gia, không lẽ hắn cho người theo dõi cô ấy '
' Có khả năng nhưng người này đến ngươi cũng không phát hiện ra thì nhất định không tầm thường, Linh Ca ngươi phái người đi điều tra đi nếu thật sự có thì trư khử hắn đi, còn nữa, ngươi vẫn phải theo bảo vệ muội ấy nếu muội ấy có mệnh hệ gì ngươi cũng đừng về đây nữa '
' Dạ, vương gia '
Sau khi Linh Ca rời đi, Hoắc vương lòng đầy lo lắng ngồi suy nghĩ có nên nói cho cô về Lãnh Tử Thâm hay không? Một lúc sau, Hoắc vương tới tìm cô, vào trong Hoắc vương cứ ngập ngùng không nói, thấy vậy cô không hiểu, cô nhìn hắn rồi hỏi
' Huynh sao vậy? Muốn nói gì sao? '
' Ta..'
' Huynh muốn nói gì thì nói đi, cứ ngập ngừng như vậy làm gì? '
' Vũ Ninh, hôm nay muội....'
' Ta làm sao? '
' Muội có phải gặp một người ở khu rừng ngoài thành không? '
Nghe thấy vậy cô kinh ngạc, cô nhìn Hoắc vương nói
' Sao huynh biết được? Huynh cho người giám sát ta '
' Vũ Ninh, muội nghe ta nói '
Cô tức giận nói
' Ta ghét nhất bị người khác giám sát, huynh, ta không ngờ huynh lại làm vậy '
' Vũ Ninh, nghe ta giải thích '
' Ra ngoài '
Cô đuổi Hoắc vương ra ngoài rồi đóng chặt cửa lại, cho dù Hoắc vương có gọi thế nào cô cũng không mở,Hoắc vương ở bên ngoài vẻ mặt buồn rầu nói
' Vũ Ninh, hôm nay người muội gặp là Hoàng huynh của ta Lãnh Tử Thâm, hắn tiếp cận muội nhất định có ý đồ gì đó, hắn không phải là người đơn giản đâu vậy nên sau này muội gặp hắn thì nên tránh xa ra. Vũ Ninh ta chỉ muốn bảo vệ muội thôi '
Nói xong hắn buồn bã rời đi.
' Hoàng huynh, có chuyện gì sao? '
' Tam đệ, ta nghe Tử Minh nói đệ dẫn một nữ nhân tham gia buổi tiệc của Hầu phủ, là thật sao? '
' Phải '
' Ta thật là tò mò người trước nay không hứng thứ với nữ nhân như đệ lại dẫn một nữ nhân tham gia buổi tiệc quan trọng như vậy, hay là đệ dẫn nữ nhân đó tới cho ta xem mặt được không? '
' Hoàng huynh, nếu chỉ vì chuyện này thì đệ không xóa gì để nói, đệ xin phép '
' Khoan, Tam đệ, nữ nhân này rata quan trọng với đệ nhỉ? '
Hoắc vương vẻ mặt khó chịu nhìn Lãnh Tử Thâm, nói
' Hoàng huynh, tốt nhất huynh đừng có động vào muội ấy nếu không đừng có trách ta không nể tình huynh đệ'
Nói xong Hoắc vương rời đi, hắn đi thẳng về phủ, hắn về đến thì liền đi tìm cô nhưng không thấy đâu, hân đi tìm Lưu quản gia hỏi về cô,Lưu quản gia nói
' Vũ Ninh cô nương ra ngoài đi dạo rồi ạ '
Hoắc vương nghe thấy vậy thì cũng yên tâm. Còn Lãnh Tử Thâm, khi Hoắc vương vừa rời đi thì hắn liền cải trang ra khỏi cung, hắn ra khỏi thành đi tới khu rừng ngoài thành, mà trùng hợp cô cũng đang ở trong khu rừng đó, cô đi dạo sâu vào trong rừng nhưng lúc quay về thì gặp Lãnh Tử Thâm, nhìn thấy cô hắn tỏ ra vô hại, vui tươi chào hỏi nhưng cô không quan tâm, lúc này hắn nói
' Tiểu công nương, cho hỏi đây là đâu vậy? '
' Khu rừng ngoài thành '
' Xin lỗi nhưng ta không biết đường ra cô nương có thể dẫn ta ra khỏi đây không? '
Cô nhìn hắn không nói gì cô bước đi hắn liền đi theo sau, cô đi một bước hắn cũng bước một bước, đi dần dần hai người tới một rừng trúc, đúng lúc đó bỗng một con sư tử lao tới, mà không biết vì sao nó chỉ tấn công Lãnh Tử Thâm, cô đứng ngay bên cạnh nhưng nó không hề tấn công cô,Lãnh Tử Thâm giao đấu với nó một thời gian, hắn cũng bị nó làm bị thương ở cánh ta, cô nhìn thấy vậy cũng không quan tâm, cô bước đi nhưng đúng lúc đó một hương thơm bỗng tỏa ra, con sư tử đang tấn công Lãnh Tử Thâm bỗng chuyển sang cô, cô quay người, đứng lại nhìn nó vẻ mặt vẫn rata bình tĩnh, con sư tử lao như điên đến cô nó nhảy lên nhào vào cô nhưng lúc nó gần tới cô lấy cây súng trong người ra bắn một viên giữa đầu nó làm nó chết ngay tại chỗ, xong cô vô tình rời đi. Cô vừa rời đi Lãnh Tử Thâm nở ra nụ cười nham hiểm, ngay sau đó một người trên cao nhảy xuống, hắn đi đến bên cạnh Lãnh Tử Thâm, nói
' Chủ nhân, cô ta thật không đơn giản '
' Ha. Kế hoạch lần này đúng là không uổng phí '
' Chủ nhân, có cần thuộc hạ trừ khử cô ta không? '
' Không được ngược lại ngươi phải bảo vệ cô ta, nữ nhân này ta nhất định phải có được '
Về đến phủ, cô bước vào phòng thì thấy Hoắc vương ở trong phòng mình, hắn hỏi cô
' Muội đi dạo ở đâu vậy? '
' Khu rừng ngoài thành '
Hoắc vương vẻ mặt khoa chịu cũng có lo lắng, nghĩ
Lãnh Tử Thâm có thể dùng muội ấy để uy hiếp mình, không được không thể để muội ấy gặp nguy hiểm được, tuyệt đối không được
Hoắc vương không nói gì rời khỏi phòng cô, hắn về phủ, đúng lúc đó Linh Ca bước vào, hắn nói
' Vương gia, hôm nay ở khu rừng ngoài thành Vũ Ninh cô nương đã gặp Lãnh Tử Thâm '
' Cái gì? Sao hắn lại ở đấy được, không thể nào là trùng hợp '
' Vương gia, không lẽ hắn cho người theo dõi cô ấy '
' Có khả năng nhưng người này đến ngươi cũng không phát hiện ra thì nhất định không tầm thường, Linh Ca ngươi phái người đi điều tra đi nếu thật sự có thì trư khử hắn đi, còn nữa, ngươi vẫn phải theo bảo vệ muội ấy nếu muội ấy có mệnh hệ gì ngươi cũng đừng về đây nữa '
' Dạ, vương gia '
Sau khi Linh Ca rời đi, Hoắc vương lòng đầy lo lắng ngồi suy nghĩ có nên nói cho cô về Lãnh Tử Thâm hay không? Một lúc sau, Hoắc vương tới tìm cô, vào trong Hoắc vương cứ ngập ngùng không nói, thấy vậy cô không hiểu, cô nhìn hắn rồi hỏi
' Huynh sao vậy? Muốn nói gì sao? '
' Ta..'
' Huynh muốn nói gì thì nói đi, cứ ngập ngừng như vậy làm gì? '
' Vũ Ninh, hôm nay muội....'
' Ta làm sao? '
' Muội có phải gặp một người ở khu rừng ngoài thành không? '
Nghe thấy vậy cô kinh ngạc, cô nhìn Hoắc vương nói
' Sao huynh biết được? Huynh cho người giám sát ta '
' Vũ Ninh, muội nghe ta nói '
Cô tức giận nói
' Ta ghét nhất bị người khác giám sát, huynh, ta không ngờ huynh lại làm vậy '
' Vũ Ninh, nghe ta giải thích '
' Ra ngoài '
Cô đuổi Hoắc vương ra ngoài rồi đóng chặt cửa lại, cho dù Hoắc vương có gọi thế nào cô cũng không mở,Hoắc vương ở bên ngoài vẻ mặt buồn rầu nói
' Vũ Ninh, hôm nay người muội gặp là Hoàng huynh của ta Lãnh Tử Thâm, hắn tiếp cận muội nhất định có ý đồ gì đó, hắn không phải là người đơn giản đâu vậy nên sau này muội gặp hắn thì nên tránh xa ra. Vũ Ninh ta chỉ muốn bảo vệ muội thôi '
Nói xong hắn buồn bã rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.