Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương
Chương 43: Không quan hệ
Nhược Thanh Ngôn
17/06/2016
“Công chúa, có vị tiểu thư muốn gặp ngài?”
Tâm tình Long Vân Thấm mấy ngày nay tương đối tốt, đợi đến thời gian nghỉ trưa nàng liền thoải mái chính mình chợp mắt .Xuân Lan từ xa đã muốn hô lớn bẩm báo sự tình, nhưng là nhìn thấy công chúa dường như chưa có muốn tỉnh ngủ liền nhanh chóng thả chậm cước bộ chính mình, thấp giọng xuống ở bên tai nàng nói chuyện,
Long Vân Thấm ân một tiếng đáp lời, có người muốn gặp nàng? Nàng nhưng là cũng không nhận thức mình lúc nào thì quen biết một vị tiểu thư nha.
“ Là ai?
“Vị tiểu thư kia tự xưng là người Quân đại thế gia, nhìn qua là người chu đáo cấp bậc lễ nghĩa, công chúa có muốn ra ngoài gặp mặt?”
Long Vân Thấm lập tức nhớ đến từng gặp một người thanh tú sạch sẽ, dung mạo có vài phần giống Văn Nhân Mặc, là người Quân gia sao. Nàng cùng nữ tử kia nhưng không có quen biết, lúc trước lần đầu tiên gặp mặt là ở Thiên Hương lâu, lần này nàng ta cư nhiên tìm đến tận Công chúa Phủ?
“Mời người đi vào đi!”
Quân Thiên đi theo Hạ Vũ mà đến, vòng qua tiền viện đi đến một cái hoa viên, dọc theo đường đi đều giữ một bộ dáng trầm mặc, chỉ là nhìn về phía trước không chớp mắt. Hạ Vũ vốn bản tính thích huyên náo, nhưng mà nhìn đến một trương khuôn mặt như vậy hứng thú cũng tiêu biến đi đâu mất không biết, cả người thế nhưng phát ra buồn bực.
“Công chúa liền ở bên trong ngôi đình phía trước, Quân Tiểu thư thỉnh đi bên này,”
“Cảm ơn.” Quân Thiên lễ phép cấp Hạ Vũ mỉm cười, tự mình đi đến ngôi đình trước mặt, trong lòng nàng kì thực có chút không yên, nàng còn không biết quyết định đến Phủ công chúa lần này là đúng hay là sai. Nhưng nàng ở Quân gia mỗi lần nhìn đến thân ca ca càng ngày trầm tư càng nhiều, nàng quả thực muốn vì ca ca mà làm một chút chuyện gì đó.
Long Vân Thấm trên dưới đánh giá nữ tử đang hướng chính mình đi đến, khuôn mặt vẫn như trước thanh tú sạch sẽ, một đôi mắt trong suốt hữu thần, môi anh đào thế nhưng do dự khẽ mân thành một đoàn. Nàng làm cho người ta dễ dàng nhận ra không phải cái người tâm tư thâm trầm gì.
--- ---
Con cháu Quân gia đều không dễ dàng được tiếp cận với thế nhân bên ngoài, hơn nữa Long Vân Thấm tùy thời sẽ phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm, làm cho Quân Thiên có chút đứng ngồi đều không được tự nhiên. Vốn nàng đi tìm Long Vân Thấm là vì chuyện của Văn Nhân Mặc, nhưng lúc này nhận thấy chính mình bị Long Vân Thấm đánh giá một lượt, nguyên lai đã được mời ngồi xuống lại vô thố đứng lên.
“Công chúa điện hạ.” Quân Thiên trong lòng lo lắng, một câu nói này của nàng thế nhưng đem bản tính đại tiểu thư bị nhốt trong khuê phòng lộ ra không xót một cái.
Long Vân Thấm không khỏi than thở trong lòng, thật sự là cái đại tiểu thư khuê các không thấu sự đời, cư nhiên ở nơi này làm ra bộ dáng thẹn thùng thất lễ, không biết nàng lấy từ đâu dũng khí tìm đến Phủ công chúa?
Long Vân Thấm đối với nàng cũng không có chán ghét, cuối cùng gật đầu, ý bảo nàng một lần nữa ngồi xuống : “Quân tiểu thư nhưng là tìm bản cung có chuyện gì sao?”
Long Vân Thấm mở miệng hỏi trước, nguyên bản Quân Thiên vừa mới ngồi xuống lại có chút khẩn trương mà đứng lên, hai bàn tay nàng gắt gao nắm chặt rồi lại nới ra rồi lại nắm chặt : “Là, công chúa, ta biết như vậy là mạo muội. Nhưng…” Vì ca ca, nàng phải đến.
Hít sâu, lại hít sâu, Quân Thiên điều chỉnh tốt tâm tình của mình, tận lực làm cho bản thân duy trì bình tĩnh : “ Nói ra chính là ta vô lễ mạo muội, nhưng là ta không muốn nhìn ca ca lâm vào tình cảnh như vậy. Ta không biết lí do vì sao ca ca cùng Ngũ công chúa muốn tiến hành đại hôn, hơn nữa là chính Hoàng thượng tứ hôn. Nhưng là ta biết được người ở trong lòng ca ca không phải Ngũ công chúa.”
“Cho nên làm sao?” Long Vân Thấm không khỏi bật cười, Quân Thiên nói với nàng những chuyện này để làm gì đâu? Nàng cùng Văn Nhân Mặc cũng không có thân thiết đến trình độ này đi.
“Công chúa điện hạ, ngươi chẳng lẽ đều quên hết sao? Sự tình trước kia…” Quân Thiên hiện tại vô cùng rối rắm, nếu không phải ca ca đêm qua say rượu vô tình thổ lộ ra những lời kia, nguyên lai nàng cũng sẽ không biết trong lòng ca ca thế nhưng vẫn luôn nhớ kĩ một người. Vẫn cho rằng người say không biết nói rối, Quân Thiên tin vào phán đoán của bản thân.
“Ca ca ta mười bốn tuổi tòng quân, dựa vào nỗ lực bản thân mà từng bước đi lên, tám năm hắn về nhà nhưng là rất ít, nhưng mỗi lần hắn trở về, ta đều biết hắn vụng trộm đi nhìn một người, hơn nữa hắn đều sẽ ở trong phòng nhìn về phía hoàng cung mà ngẩn người. Ta lúc đó còn nhỏ nên không hiểu được cái gì, nhưng là ta nhớ được công chúa cùng ca ca hồi nhỏ đối với nhau thật tốt…”
Long Vân Thấm trong lòng sớm đã đoán ra ít nhiều, lần đầu tiên nàng nhìn thấy Văn Nhân mặc nàng liền cảm giác được ánh mắt hắn chứa nhiều ý vị thâm trường, nhưng nàng cũng phải chủ nhân trước của khối thân thể này, nên không biết được chuyện tình phía trước là lẽ đương nhiên. Cho nên hiện tại chính là lần đầu tiên nàng biết được sự tình này qua miệng của Quân Thiên.
Nhưng trong nàng như cũ nổi lên một chút khiếp sợ, vốn quan hệ Long Vân Thấm cùng Văn Nhân Mặc tốt như vậy sao?
Nghĩ đến quan hệ giao hảo của Tiên Hoàng Hậu cùng Nhị Phu nhân Quân gia trước kia, đại khái liền không khó giải thích. Tại sao nàng không cảm nhận được một chút ý tứ tốt đẹp gì từ trên người Văn Nhân Mặc đâu.
Long Vân Thấm trong lòng vừa nghĩ, nàng không thích bị quan hệ tình cảm gì đó gây thêm rắc rối cho chính mình, bản thân nàng hiện tại đã muốn chậm rãi nhận thức Lăng Triệt, như vật liền không muốn suy nghĩ đến nam nhân khác. Huống chi nàng cùng Văn Nhân Mặc hiện tại cũng không tính là nhận thức nhau.
“Quân tiểu thư nhưng là nói chuyện nên chú ý một chút, bản cung cùng Quân thiếu gia chẳng qua là gặp qua nhau vài lần mà thôi.” Đi qua nhau thì cùng nhau chào hỏi một tiếng, không hơn.
Quân Thiên nghe vậy trợn tròn con mắt, nàng sững sời mím lại cánh môi, quả nhiên nàng đoán không sai, công chúa điện hạ thế nhưng không có nhớ rõ, cõ lẽ nàng đã sớm quên đi kí ức ngày xưa.
“Công chúa…điện hạ.. Là Quân Thiên liều lĩnh, nhưng là ta tin tưởng ca ca, hắn hiện tại cùng một chỗ với Ngũ công chúa…nhất định là có nỗi khổ riêng không muốn người khác biết.”
“Không cần.” Long Vân Thấm không muốn nghe tiếp về vấn đề này : “Bản cung còn đang muốn chúc mừng đại hôn của Quân thiếu gia với Ngũ công chúa đâu!”
“Vậy…đa tạ công chúa.”
Hai người bên trong đình nghe đến thanh âm kia đều cả người chấn động, quay đầu liền nhìn đến nam tử đi theo Xuân Lan mà đến, hắn đứng ở cách hai người không xa, Long Vân Thấm ngẩng đầu lên nhìn rõ chính là Văn Nhân Mặc.
Hai mắt Văn Nhân Mặc sắc bén như chim ưng, hai đồng tử sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng, bên trong không có một tia độ ấm.
“Thần muội không hiểu chuyện quấy rầy công chúa điện hạ, thần đến mang nàng trở về.” Văn Nhân Mặc mày kiếm đứng thẳng, đường cong khuôn mặt lãnh ngạnh như đao phong, áo choàng như mực theo gió lớn giơ lên, cả người tỏa ra cảm giác làm cho người ta không thể bỏ qua.
“Trấn Bắc tướng quân tự mình đến đây. Kia bản cung không tiễn.”
Ngực Văn Nhân Mặc như có người kìm hãm, giọng điệu nhàn nhạt xa cách của Long vân Thấm làm cho hắn có cảm giác mọi thứ trong lòng đều muốn đổ vỡ, nàng quả nhiên cái gì cũng đều không nhớ rõ, có lẽ lúc trước chỉ là muốn vui đùa mà thôi.
“Không tiện quấy rầy.”
“Thiên nhi, trở về.”
Quân Thiên nhìn Văn Nhân Mặc, bước chân không tự chủ dời đi, sau đó nàng có chút không cam nguyện đi theo phía sau Văn Nhân Mặc.
Đợi cho đến khi ra khỏi Phủ công chúa nàng mới giữ chặt tay áo Văn Nhân Mặc chất vấn : “Ca ca, ngươi rõ ràng không thích Ngũ công chúa, vì sao?”
“Việc này ngươi không cần lo, còn có, về sau không cho phép ngươi lại đến tìm công chúa điện hạ.”
“Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ, ca ca, tối hôm qua ngươi rõ ràng không có nói như vậy.”
Bước chân Văn Nhân Mặc lập tức dừng lại, trầm mặc một chút rồi nói : “Lời nói tối hôm qua, ngươi toàn bộ quên sạch đi.” Văn Nhân Mặc hiện tại có chút hối hận việc mình tối hôm qua uống rượu say khướt, nghĩ đến đêm qua thuộc hạ báo cáo tình hình, hắn liền nhịn không được một mình uống rượu. Có lẽ chỉ là một hồi vui đùa mà thôi, nàng đã quên, chỉ có hắn vẫn như cũ nhớ thật nhiều.
--- -------
Trong hoàng cung.
Long Mộ Hi nghe xong hồi báo, lại một đám đồ sứ trong tay nàng lần lượt vỡ vụn, Văn Nhân Mặc đi Phủ công chúa? Long Vân Thấm đúng là một cái tiện nhân, Văn Nhân Mặc đã cùng Long Mộ Hi nàng có hôn ước, nữ nhân kia vì sao còn muốn dây dưa vị hôn phu của nàng.
Long Vân Thấm, ngươi đáng chết!
“Ma ma kia đã trở về hay chưa?”
“Đã trở lại, sự tình có chút thuận lợi làm xong, còn cái chuyện kia?” Người trong bóng tối đối với Long Mộ Hi lo lắng nói, sự việc này trong cung thật sự là muốn làm đến cùng sao?
Chỉ sợ làm không tốt, chờ đợi nàng chính là một cái tử cục!
Tâm tình Long Vân Thấm mấy ngày nay tương đối tốt, đợi đến thời gian nghỉ trưa nàng liền thoải mái chính mình chợp mắt .Xuân Lan từ xa đã muốn hô lớn bẩm báo sự tình, nhưng là nhìn thấy công chúa dường như chưa có muốn tỉnh ngủ liền nhanh chóng thả chậm cước bộ chính mình, thấp giọng xuống ở bên tai nàng nói chuyện,
Long Vân Thấm ân một tiếng đáp lời, có người muốn gặp nàng? Nàng nhưng là cũng không nhận thức mình lúc nào thì quen biết một vị tiểu thư nha.
“ Là ai?
“Vị tiểu thư kia tự xưng là người Quân đại thế gia, nhìn qua là người chu đáo cấp bậc lễ nghĩa, công chúa có muốn ra ngoài gặp mặt?”
Long Vân Thấm lập tức nhớ đến từng gặp một người thanh tú sạch sẽ, dung mạo có vài phần giống Văn Nhân Mặc, là người Quân gia sao. Nàng cùng nữ tử kia nhưng không có quen biết, lúc trước lần đầu tiên gặp mặt là ở Thiên Hương lâu, lần này nàng ta cư nhiên tìm đến tận Công chúa Phủ?
“Mời người đi vào đi!”
Quân Thiên đi theo Hạ Vũ mà đến, vòng qua tiền viện đi đến một cái hoa viên, dọc theo đường đi đều giữ một bộ dáng trầm mặc, chỉ là nhìn về phía trước không chớp mắt. Hạ Vũ vốn bản tính thích huyên náo, nhưng mà nhìn đến một trương khuôn mặt như vậy hứng thú cũng tiêu biến đi đâu mất không biết, cả người thế nhưng phát ra buồn bực.
“Công chúa liền ở bên trong ngôi đình phía trước, Quân Tiểu thư thỉnh đi bên này,”
“Cảm ơn.” Quân Thiên lễ phép cấp Hạ Vũ mỉm cười, tự mình đi đến ngôi đình trước mặt, trong lòng nàng kì thực có chút không yên, nàng còn không biết quyết định đến Phủ công chúa lần này là đúng hay là sai. Nhưng nàng ở Quân gia mỗi lần nhìn đến thân ca ca càng ngày trầm tư càng nhiều, nàng quả thực muốn vì ca ca mà làm một chút chuyện gì đó.
Long Vân Thấm trên dưới đánh giá nữ tử đang hướng chính mình đi đến, khuôn mặt vẫn như trước thanh tú sạch sẽ, một đôi mắt trong suốt hữu thần, môi anh đào thế nhưng do dự khẽ mân thành một đoàn. Nàng làm cho người ta dễ dàng nhận ra không phải cái người tâm tư thâm trầm gì.
--- ---
Con cháu Quân gia đều không dễ dàng được tiếp cận với thế nhân bên ngoài, hơn nữa Long Vân Thấm tùy thời sẽ phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm, làm cho Quân Thiên có chút đứng ngồi đều không được tự nhiên. Vốn nàng đi tìm Long Vân Thấm là vì chuyện của Văn Nhân Mặc, nhưng lúc này nhận thấy chính mình bị Long Vân Thấm đánh giá một lượt, nguyên lai đã được mời ngồi xuống lại vô thố đứng lên.
“Công chúa điện hạ.” Quân Thiên trong lòng lo lắng, một câu nói này của nàng thế nhưng đem bản tính đại tiểu thư bị nhốt trong khuê phòng lộ ra không xót một cái.
Long Vân Thấm không khỏi than thở trong lòng, thật sự là cái đại tiểu thư khuê các không thấu sự đời, cư nhiên ở nơi này làm ra bộ dáng thẹn thùng thất lễ, không biết nàng lấy từ đâu dũng khí tìm đến Phủ công chúa?
Long Vân Thấm đối với nàng cũng không có chán ghét, cuối cùng gật đầu, ý bảo nàng một lần nữa ngồi xuống : “Quân tiểu thư nhưng là tìm bản cung có chuyện gì sao?”
Long Vân Thấm mở miệng hỏi trước, nguyên bản Quân Thiên vừa mới ngồi xuống lại có chút khẩn trương mà đứng lên, hai bàn tay nàng gắt gao nắm chặt rồi lại nới ra rồi lại nắm chặt : “Là, công chúa, ta biết như vậy là mạo muội. Nhưng…” Vì ca ca, nàng phải đến.
Hít sâu, lại hít sâu, Quân Thiên điều chỉnh tốt tâm tình của mình, tận lực làm cho bản thân duy trì bình tĩnh : “ Nói ra chính là ta vô lễ mạo muội, nhưng là ta không muốn nhìn ca ca lâm vào tình cảnh như vậy. Ta không biết lí do vì sao ca ca cùng Ngũ công chúa muốn tiến hành đại hôn, hơn nữa là chính Hoàng thượng tứ hôn. Nhưng là ta biết được người ở trong lòng ca ca không phải Ngũ công chúa.”
“Cho nên làm sao?” Long Vân Thấm không khỏi bật cười, Quân Thiên nói với nàng những chuyện này để làm gì đâu? Nàng cùng Văn Nhân Mặc cũng không có thân thiết đến trình độ này đi.
“Công chúa điện hạ, ngươi chẳng lẽ đều quên hết sao? Sự tình trước kia…” Quân Thiên hiện tại vô cùng rối rắm, nếu không phải ca ca đêm qua say rượu vô tình thổ lộ ra những lời kia, nguyên lai nàng cũng sẽ không biết trong lòng ca ca thế nhưng vẫn luôn nhớ kĩ một người. Vẫn cho rằng người say không biết nói rối, Quân Thiên tin vào phán đoán của bản thân.
“Ca ca ta mười bốn tuổi tòng quân, dựa vào nỗ lực bản thân mà từng bước đi lên, tám năm hắn về nhà nhưng là rất ít, nhưng mỗi lần hắn trở về, ta đều biết hắn vụng trộm đi nhìn một người, hơn nữa hắn đều sẽ ở trong phòng nhìn về phía hoàng cung mà ngẩn người. Ta lúc đó còn nhỏ nên không hiểu được cái gì, nhưng là ta nhớ được công chúa cùng ca ca hồi nhỏ đối với nhau thật tốt…”
Long Vân Thấm trong lòng sớm đã đoán ra ít nhiều, lần đầu tiên nàng nhìn thấy Văn Nhân mặc nàng liền cảm giác được ánh mắt hắn chứa nhiều ý vị thâm trường, nhưng nàng cũng phải chủ nhân trước của khối thân thể này, nên không biết được chuyện tình phía trước là lẽ đương nhiên. Cho nên hiện tại chính là lần đầu tiên nàng biết được sự tình này qua miệng của Quân Thiên.
Nhưng trong nàng như cũ nổi lên một chút khiếp sợ, vốn quan hệ Long Vân Thấm cùng Văn Nhân Mặc tốt như vậy sao?
Nghĩ đến quan hệ giao hảo của Tiên Hoàng Hậu cùng Nhị Phu nhân Quân gia trước kia, đại khái liền không khó giải thích. Tại sao nàng không cảm nhận được một chút ý tứ tốt đẹp gì từ trên người Văn Nhân Mặc đâu.
Long Vân Thấm trong lòng vừa nghĩ, nàng không thích bị quan hệ tình cảm gì đó gây thêm rắc rối cho chính mình, bản thân nàng hiện tại đã muốn chậm rãi nhận thức Lăng Triệt, như vật liền không muốn suy nghĩ đến nam nhân khác. Huống chi nàng cùng Văn Nhân Mặc hiện tại cũng không tính là nhận thức nhau.
“Quân tiểu thư nhưng là nói chuyện nên chú ý một chút, bản cung cùng Quân thiếu gia chẳng qua là gặp qua nhau vài lần mà thôi.” Đi qua nhau thì cùng nhau chào hỏi một tiếng, không hơn.
Quân Thiên nghe vậy trợn tròn con mắt, nàng sững sời mím lại cánh môi, quả nhiên nàng đoán không sai, công chúa điện hạ thế nhưng không có nhớ rõ, cõ lẽ nàng đã sớm quên đi kí ức ngày xưa.
“Công chúa…điện hạ.. Là Quân Thiên liều lĩnh, nhưng là ta tin tưởng ca ca, hắn hiện tại cùng một chỗ với Ngũ công chúa…nhất định là có nỗi khổ riêng không muốn người khác biết.”
“Không cần.” Long Vân Thấm không muốn nghe tiếp về vấn đề này : “Bản cung còn đang muốn chúc mừng đại hôn của Quân thiếu gia với Ngũ công chúa đâu!”
“Vậy…đa tạ công chúa.”
Hai người bên trong đình nghe đến thanh âm kia đều cả người chấn động, quay đầu liền nhìn đến nam tử đi theo Xuân Lan mà đến, hắn đứng ở cách hai người không xa, Long Vân Thấm ngẩng đầu lên nhìn rõ chính là Văn Nhân Mặc.
Hai mắt Văn Nhân Mặc sắc bén như chim ưng, hai đồng tử sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng, bên trong không có một tia độ ấm.
“Thần muội không hiểu chuyện quấy rầy công chúa điện hạ, thần đến mang nàng trở về.” Văn Nhân Mặc mày kiếm đứng thẳng, đường cong khuôn mặt lãnh ngạnh như đao phong, áo choàng như mực theo gió lớn giơ lên, cả người tỏa ra cảm giác làm cho người ta không thể bỏ qua.
“Trấn Bắc tướng quân tự mình đến đây. Kia bản cung không tiễn.”
Ngực Văn Nhân Mặc như có người kìm hãm, giọng điệu nhàn nhạt xa cách của Long vân Thấm làm cho hắn có cảm giác mọi thứ trong lòng đều muốn đổ vỡ, nàng quả nhiên cái gì cũng đều không nhớ rõ, có lẽ lúc trước chỉ là muốn vui đùa mà thôi.
“Không tiện quấy rầy.”
“Thiên nhi, trở về.”
Quân Thiên nhìn Văn Nhân Mặc, bước chân không tự chủ dời đi, sau đó nàng có chút không cam nguyện đi theo phía sau Văn Nhân Mặc.
Đợi cho đến khi ra khỏi Phủ công chúa nàng mới giữ chặt tay áo Văn Nhân Mặc chất vấn : “Ca ca, ngươi rõ ràng không thích Ngũ công chúa, vì sao?”
“Việc này ngươi không cần lo, còn có, về sau không cho phép ngươi lại đến tìm công chúa điện hạ.”
“Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ, ca ca, tối hôm qua ngươi rõ ràng không có nói như vậy.”
Bước chân Văn Nhân Mặc lập tức dừng lại, trầm mặc một chút rồi nói : “Lời nói tối hôm qua, ngươi toàn bộ quên sạch đi.” Văn Nhân Mặc hiện tại có chút hối hận việc mình tối hôm qua uống rượu say khướt, nghĩ đến đêm qua thuộc hạ báo cáo tình hình, hắn liền nhịn không được một mình uống rượu. Có lẽ chỉ là một hồi vui đùa mà thôi, nàng đã quên, chỉ có hắn vẫn như cũ nhớ thật nhiều.
--- -------
Trong hoàng cung.
Long Mộ Hi nghe xong hồi báo, lại một đám đồ sứ trong tay nàng lần lượt vỡ vụn, Văn Nhân Mặc đi Phủ công chúa? Long Vân Thấm đúng là một cái tiện nhân, Văn Nhân Mặc đã cùng Long Mộ Hi nàng có hôn ước, nữ nhân kia vì sao còn muốn dây dưa vị hôn phu của nàng.
Long Vân Thấm, ngươi đáng chết!
“Ma ma kia đã trở về hay chưa?”
“Đã trở lại, sự tình có chút thuận lợi làm xong, còn cái chuyện kia?” Người trong bóng tối đối với Long Mộ Hi lo lắng nói, sự việc này trong cung thật sự là muốn làm đến cùng sao?
Chỉ sợ làm không tốt, chờ đợi nàng chính là một cái tử cục!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.