Chương 106:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Ngôn Cảnh Tắc xác thật share lại Weibo của Giản Vân Tu. Hắn share lại Weibo làm sáng tỏ của Giản Vân Tu, lại nói thêm một câu: “Người kia căn bản không phải Vân Tu, người bịa đặt gặp nhau tại tòa!”
Kết quả, hắn bên này mới vừa phát xong, Vu Diệp bên kia liền thấy được.
“Anh là Miệng Vàng Lời ngọc?” Vu Diệp giật mình mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Nguyên chủ trước khi chưa yêu thế thân Đổng Thanh Lâm, đối với ánh trăng sáng Giản Vân Tu là đào tim đào phổi, đương nhiên, sau khi hắn yêu Đổng Thanh Lâm, đối tượng đào tim đào phổi liền thay đổi.
Tóm lại trước hôm nay, Giản Vân Tu vẫn luôn là NO.1 trong lòng nguyên chủ, hắn đặc biệt nguyện ý trả giá vì Giản Vân Tu, acc fan này tất nhiên cũng vung hết tiền, trổ hết tài năng cho Giản Vân Tu.
Nói về nửa tháng trước lúc Giản Vân Tu ra album cá nhân diễn tấu “Ngọn đèn dầu”, hắn liền một hơi mua hai ngàn bộ, một ngàn bộ tự mình cất chứa, một ngàn sử dụng để chuyển phát rút thăm trúng thưởng.
Trước đó Giản Vân Tu có buổi biểu diễn cá nhân, hắn cũng cướp mua vé, sau đó chuyển phát tặng cho những người khác.
“Anh thế mà là Miệng Vàng Lời ngọc……” Vu Diệp lẩm bẩm tự nói, trong lúc nhất thời hảo cảm với Ngôn Cảnh Tắc thăng cấp.
Lúc Giản Vân Tu mới vừa về nước, kỳ thật danh khí không lớn, fans cũng ít, nhưng lúc ấy, Miệng Vàng Lời ngọc này cũng đã bắt đầu ủng hộ Giản Vân Tu, cho tới nay duy trì đã 5 năm, 5 năm như một ngày!
Cậu ta vô cùng cảm kích vị fan này, cũng liên hệ qua người này rất nhiều lần, đáng tiếc người này mỗi lần đều rất cao lãnh, không chỉ có không bao giờ trả lời cậu, cũng không tương tác với những người khác…
Tuy rằng Miệng Vàng Lời ngọc giới tính ghi là “Nam”, nhưng Giản Vân Tu dù sao cũng là một người đàn ông, fan thích Giản Vân Tu tuyệt đại đa số là nữ, Miệng Vàng Lời ngọc người này còn không hiểu âm nhạc, thậm chí bởi vì không hiểu âm nhạc ồn ào bị người chê cười, nên tất cả mọi người đều cho rằng đây là một cô gái bạch phú mỹ cao lãnh, coi trọng giá trị nhan sắc của Giản Vân Tu.
Kết quả…… Đây là Ngôn Cảnh Tắc?
Vu Diệp đột nhiên có điểm đồng tình hai người này, rõ ràng đều yêu đối phương, nhưng trời xui đất khiến đã nhiều năm không thể ở bên nhau: “Kỳ thật Vân Tu trước đó còn định đăng ảnh anh lên Weibo để tìm anh, đều do tôi, tôi không để anh ta đăng…” Lúc ấy cậu không biết Vương Thắng Siêu kia rốt cuộc là ai, nghĩ đến Giản Vân Tu muốn gióng trống khua chiêng tìm người trên mạng, khẳng định có một đống truyền thông xông ra khai quật hết thảy về Vương Thắng Siêu, fans cũng sẽ đối chiếu soi mói thiếu niên béo mà đen kia, không chừng ảnh hưởng cuộc sống bình thường củ Vương Thắng Siêu, nên cậu không để Giản Vân Tu làm như vậy.
Sớm biết rằng Vương Thắng Siêu kỳ thật là Ngôn Cảnh Tắc, cậu sẽ không ngăn cản.
Suy tính của Vu Diệp, Ngôn Cảnh Tắc cũng lý giải.
Hơn nữa nguyên chủ này, kỳ thật là có hơi phạm tiện, nếu hắn thật sự sớm tương nhận Giản Vân Tu, bộ dáng này của Giản Vân Tu, trong lòng tràn đầy khăng khăng một mực không muốn xa rời hắn, hắn không chừng lại không thích Giản Vân Tu.
“Không sao, hiện tại không phải khá tốt sao?” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Từ hôm nay trở đi, hắn là Ngôn Cảnh Tắc, mà Giản Vân Tu là của hắn!
“Cũng đúng.” Vu Diệp nói, lại hỏi Ngôn Cảnh Tắc: “Vậy hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?”
Ngôn Cảnh Tắc đang đọc bình luận.
Sau khi hắn đăng Weibo, liền có rất nhiều bình luận.
“Tỷ tỷ cứng quá!”
“Tôi cũng cảm thấy đó nhất định là giả, ảnh chụp mơ hồ quá!”
“Vân Tu không có khả năng làm loại chuyện này!”
……
Đương nhiên, antifan…… Cũng có thể là thuỷ quân, nhiều hết mức.
“Đã có người giám định qua, ảnh chụp không phải Photoshop.”
“Trước đó còn có video quay ở Thiên Thượng Nhân Gian luôn mà!”
“Đen thui vậy rồi mà fan còn tẩy trắng được!”
“Miệng Vàng Lời ngọc cô giàu như vậy, có phải cũng ngủ với Giản Vân Tu rồi không?”
“Nói không chừng Miệng Vàng Lời ngọc này chính là bà cô trên ảnh chụp.”
……
Ngôn Cảnh Tắc tức giận đến không chịu được: “Tôi sẽ cho người tìm luật sư.”
“Tìm luật sư hiệu quả không?” Vu Diệp hỏi, cậu đã hỏi qua luật sư, kết quả người ta nói một đống lời, nghe mà cái đầu học nghệ thuật của cậu ta choáng váng, nhưng vẫn không có phương pháp giải quyết.
“Dùng được.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Cậu cảm thấy không dùng được là bởi vì cậu ra tiền không đủ nhiều.”
Vu Diệp tìm luật sư vô dụng là bởi vì Vu Diệp lấy không ra nhiều tiền như vậy, tố cáo toàn bộ nhiều người như vậy, nhưng hắn có tiền.
Ngôn Cảnh Tắc nói rồi lập tức lấy ra di động gọi điện thoại, bắt đầu liên hệ công ty luật sư của mình, công ty luật sư của cha hắn, còn có luật sư có hợp tác với cha hắn.
Những luật sư này không nhất định tiếp nhận loại việc này, nhưng người ta quen những luật sư khác, có thể giới thiệu cho hắn.
Ngoài ra, đoàn đội xã giao của công ty hắn cũng có thể giúp Giản Vân Tu tẩy trắng.
Đầu óc Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng chuyển động, lập tức đưa ra rất nhiều phương pháp giải quyết, Vu Diệp nghe được không khỏi sửng sốt.
“Về sau vẫn phải tìm cho Vân Tu một người đại diện có chuyên môn mới được, con đường chức nghiệp của em ấy cũng phải quy hoạch lại cho tốt.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn nhớ rõ hai năm tiếp theo, Đổng Thanh Lâm ký hợp đồng công ty, tìm người đại diện tiến vào giới giải trí, dẫm lên Giản Vân Tu thượng vị, không bao lâu liền nổi hơn Giản Vân Tu……
Giản Vân Tu tài hoa thắng Đổng Thanh Lâm không biết bao nhiêu lần, rõ ràng có thể đi được càng cao xa hơn, cũng không thể bị trì hoãn!
“Từ từ,” Vu Diệp đột nhiên nói, “Chuyện này anh phải hỏi trước Vân Tu đi.”
“Cũng đúng……” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía phòng khách, không, phòng đàn.
Âm thanh dương cầm còn vang, Ngôn Cảnh Tắc vốn vì thấy được bình luận trên mạng mà dâng lên tức giận, chậm rãi biến mất.
Đứng lên, Ngôn Cảnh Tắc lấy ra lá trà sữa bột mình mua vào phòng bếp.
“Anh làm gì vậy?” Vu Diệp hỏi.
“Làm trà sữa.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Vân Tu chỉ ăn đồ mình làm thôi à.” Vu Diệp thiện ý nhắc nhở.
“Không sao, em ấy không uống tôi uống.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn trước tiên pha trà, lọc xác trà, cho bột sữa và đường vào trà.
Đây tuyệt đối là “trà sữa” chính tông, Ngôn Cảnh Tắc nếm nếm thử thấy hương vị tàm tạm, cải biến liều lượng lại làm thêm một ly khác, lại hỏi Vu Diệp: “Tôi có thể vào phòng đàn không?”
“Có thể a, nhưng Vân Tu không nhất định sẽ để ý anh.” Vu Diệp nói.
“Vậy cũng không sao.” Ngôn Cảnh Tắc bưng trà sữa, im ắng mà vào phòng đàn.
Phòng khách và ban công bị đả thông, đổi thành phòng đàn rộng mở, mà dương cầm ở giữa phòng đại khái là đồ vật sang quý nhất trong nhà này.
Nhưng đây cũng không phải dương cầm thật tốt, thậm chí so ra kém loại nguyên chủ mua cho Đổng Thanh Lâm.
Giản Vân Tu tham gia thi đấu ở các nơi, lúc tham gia các hoạt động cũng dùng qua các loại dương cầm sang quý, nhưng y thường luyện tập trên cây dương cầm thường thường, phổ thông thế này.
Nhưng Giản Vân Tu ngồi trước dương cầm, dương cầm này lập tức liền có vẻ không giống vật thường.
Lúc này đã là buổi chiều, ánh sáng bên ngoài chiếu vào, dừng lại trên người Giản Vân Tu, làm Giản Vân Tu thoạt nhìn phảng phất tựa thiên sứ.
Ngôn Cảnh Tắc đều nhìn đến ngây người.
Mà lúc này, giống như là tâm hữu linh với nhau, Giản Vân Tu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Bốn mắt nhìn nhau, tay Giản Vân Tu lướt trên dương cầm càng nhanh hơn, âm thanh mỹ diệu không ngừng từ đầu ngón tay y nhảy ra, từng cái nện vào lòng Ngôn Cảnh Tắc.
Lúc này, Giản Vân Tu còn cười.
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy cả người mình đều có điểm lâng lâng, muốn bay lên trời.
Cũng may Giản Vân Tu kéo hắn trở về.
Giản Vân Tu ngừng lại, cười nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Em đàn dễ nghe không?”
“Dễ nghe!” Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự: “Đây là tiếng dương cầm hay nhất anh từng nghe qua!”
Giản Vân Tu lại nói: “Em về sau mỗi ngày đàn cho anh nghe.”
“Được, về sau anh mỗi ngày đều nghe em đàn.” Ngôn Cảnh Tắc choáng váng.
Giản Vân Tu lại hỏi: “Trên tay anh là cái gì vậy?”
“Anh pha trà sữa, em muốn uống không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Muốn.” Giản Vân Tu gật gật đầu: “Em thích uống trà sữa.”
Ngôn Cảnh Tắc đem trà sữa đưa qua, Giản Vân Tu tiếp nhận, liền một chút một chút mà uống.
Bộ dáng y ăn gì đó làm người ta nhìn mà hạnh phúc, làm người ta muốn thơm y một cái, lại cảm thấy giống như sẽ khinh nhờn y.
“Vân Tu, tương lai em muốn làm gì? Đối với tương lai có quy hoạch gì không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Em không muốn làm gì hết.” Giản Vân Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Anh thiếu tiền sao?”
“Anh không thiếu tiền, anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Em về sau không muốn tiếp nhận quá nhiều biểu diễn, em không muốn phải gặp quá nhiều người.” Giản Vân Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc sửng sốt.
Lúc này, Vu Diệp từ ngoài cửa ló vào nửa cái thân mình: “Vân Tu không thích tiếp xúc người khác, trước đó anh ấy muốn kiếm nhiều chút tiền để tìm anh, mới cố tiếp nhận nhiều công việc như vậy, bằng không anh ấy khẳng định không muốn đi ra ngoài giao tiếp với người khác.”
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy có người đang gặm lấy trái tim mình, làm hắn đặc biệt đau.
Giản Vân Tu lại tự nhiên mà gật gật đầu: “Đúng vậy, em không muốn theo chân bọn họ tiếp xúc.”
Kỳ thật lấy danh khí của Giản Vân Tu, muốn kiếm tiền thực dễ dàng, y vẫn luôn không có bao nhiêu tiền chủ yếu là vì y bài xích ra cửa, mỗi lần ra ngoài làm việc đều phải xây dựng tâm lý thật lâu.
Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, ngăn chặn cảm xúc quay cuồng trong lòng mình: “Vân Tu, về sau em muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó.”
“Thật không?” Giản Vân Tu có chút kinh hỉ.
“Thật.” Ngôn Cảnh Tắc cầm tay Giản Vân Tu. Hắn hận không thể giấu Giản Vân Tu đi, tốt nhất không cho người nào nhìn thấy.
May mắn biết bao, một người như vậy thuộc về hắn.
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc cúi đầu hôn tay Giản Vân Tu một cái, đột nhiên hỏi: “Vân Tu, em nguyện ý làm bạn trai anh không?”
Giản Vân Tu nói: “Chúng ta trước đó thổ lộ với nhau rồi, anh còn hôn em, không phải đã là bạn trai rồi sao?”
“Đúng vậy, anh đã là bạn trai em.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: “Hiện tại những chuyện lung tung lộn xộn trên mạng đó, có một biện pháp có thể nhẹ nhàng giải quyết……”
“Biện pháp gì?” Giản Vân Tu hỏi.
“Công khai quan hệ của chúng ta.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Hắn nhớ rõ, ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, ảnh bất nhã như vậy còn xuất hiện nữa.
Hơn nữa tuy rằng Giản Vân Tu không thừa nhận người trên đó là y, nhưng y không có biện pháp chứng minh điểm này.
Người trên ảnh quá giống Giản Vân Tu, so với Đổng Thanh Lâm càng giống Giản Vân Tu hơn, ảnh chụp lại cố ý mơ hồ, bởi vậy mọi người đều cảm thấy đó chính là Giản Vân Tu.
Nhưng những hình ảnh bất nhã này đều cùng phụ nữ.
Nguyên bản, Ngôn Cảnh Tắc cố kỵ tương lai Giản Vân Tu, không nghĩ tới công khai quan hệ hai người, chỉ chuẩn bị tìm luật sư thưa kiện với người ta, nghĩ cách tìm được người trên ảnh chụp, nhưng hiện tại……
Đây là biện pháp giải quyết đơn giản nhất, hơn nữa hắn muốn cho người khác biết, Giản Vân Tu là của hắn.
Ngôn Cảnh Tắc nói xong, liền nhìn Giản Vân Tu, Giản Vân Tu không chút do dự: “Được a.”
Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên liền cười.
Vu Diệp: “……” Cậu ta lại muốn nói tiến triển quá nhanh, mới vừa gặp mặt liền thành bạn gay thì thôi, vậy mà còn muốn công khai?
Vu Diệp nhỏ giọng hỏi: “Hai người có muốn suy xét thêm một chút không?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Như vậy ổn thỏa nhất.”
Giản Vân Tu nói: “Không cần suy xét.”
Hai người cùng nói xong, nhìn nhau cười.
Vu Diệp: “……” Giản Vân Tu người này làm việc không theo lẽ thường, làm như vậy cũng bình thường…… Ngôn Cảnh Tắc này lại làm cái quỷ gì? Hắn không sợ cha hắn đánh chết hắn?
Ngôn Cảnh Tắc thật đúng là không sợ.
Hắn mở điện thoại ra, liền phát hiện mình vừa nãy đăng dưới Weibo đính chính của Giản Vân Tu lại có thêm rất nhiều bình luận, trong đó còn có một ít rất khó coi.
“Miệng Vàng Lời ngọc có thể vung cho Giản Vân Tu nhiều tiền như vậy, hơn phân nửa là ngủ với Giản Vân Tu rồi.”
“Người có thể lấy ra nhiều tiền như vậy chắc chắn không phải là một cô gái, người này khẳng định là một bà cô.”
“Giản Vân Tu rất được mấy bà cô thích.”
……
Ngôn Cảnh Tắc tức giận đến suýt chút nữa ném điện thoại.
Hắn ngồi vào bên cạnh Giản Vân Tu, ôm bả vai Giản Vân Tu, mặt gắt gao dựa gần Giản Vân Tu, liền chụp một tấm ảnh selfie, tiếp theo lại không chút do dự đăng mạng: “Tôi không phải là nữ, Giản Vân Tu là bạn trai tôi, những người bôi nhọ Giản Vân Tu xin chờ gặp tại tòa.”
Nói xong, Ngôn Cảnh Tắc lại lập tức cho người gọi điện thoại, chứng thực Weibo cho mình.
Ngay cả tên Weibo hắn cũng sửa lại, còn sửa lại rất trâu —— “Đổng sự tập đoàn Tề Thịnh – Ngôn Cảnh Tắc”.
Tập đoàn Tề Thịnh chính là tập đoàn của cha hắn, tập đoàn này hắn có cổ phần.
Chứng thực Weibo không nhanh như vậy, nhưng Weibo Ngôn Cảnh Tắc sửa tên, tất cả mọi người trước tiên đều thấy được.
Ngôn Cảnh Tắc đăng ảnh chụp hai người mặc áo ngủ giống nhau, ngồi trước dương cầm, tuy rằng kỹ thuật chụp chẳng ra làm sao, nhưng đều rất tuấn tú.
“Miệng Vàng Lời ngọc” này vậy mà là đàn ông sao?
Giản Vân Tu thế mà thích đàn ông?
Mọi người ngẩn người, sau đó liền nhìn thấy tên Weibo của Ngôn Cảnh Tắc sửa lại.
Đổng sự tập đoàn Tề Thịnh? Giỡn cái gì vậy!
“Anh cọ nhiệt độ cọ đến tập đoàn Tề Thịnh luôn? Lá gan cũng quá lớn rồi ấy?”
“Cậu muốn khoác lác cũng không phải thổi phồng như vậy, cậu tuổi còn nhỏ mà là đổng sự Tề Thịnh à?”
“@ Ngôn Quốc Tề, có người nói hắn là đổng sự Tề Thịnh, chú tới nhìn xem đi chú?”
……
Mọi người đang kích động, đột nhiên có người nói: “Tôi mới vừa đi tra xét, tập đoàn Tề Thịnh xác thật có một cổ đông tên Ngôn Cảnh Tắc.”
Mọi người: “???”
Kết quả, hắn bên này mới vừa phát xong, Vu Diệp bên kia liền thấy được.
“Anh là Miệng Vàng Lời ngọc?” Vu Diệp giật mình mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Nguyên chủ trước khi chưa yêu thế thân Đổng Thanh Lâm, đối với ánh trăng sáng Giản Vân Tu là đào tim đào phổi, đương nhiên, sau khi hắn yêu Đổng Thanh Lâm, đối tượng đào tim đào phổi liền thay đổi.
Tóm lại trước hôm nay, Giản Vân Tu vẫn luôn là NO.1 trong lòng nguyên chủ, hắn đặc biệt nguyện ý trả giá vì Giản Vân Tu, acc fan này tất nhiên cũng vung hết tiền, trổ hết tài năng cho Giản Vân Tu.
Nói về nửa tháng trước lúc Giản Vân Tu ra album cá nhân diễn tấu “Ngọn đèn dầu”, hắn liền một hơi mua hai ngàn bộ, một ngàn bộ tự mình cất chứa, một ngàn sử dụng để chuyển phát rút thăm trúng thưởng.
Trước đó Giản Vân Tu có buổi biểu diễn cá nhân, hắn cũng cướp mua vé, sau đó chuyển phát tặng cho những người khác.
“Anh thế mà là Miệng Vàng Lời ngọc……” Vu Diệp lẩm bẩm tự nói, trong lúc nhất thời hảo cảm với Ngôn Cảnh Tắc thăng cấp.
Lúc Giản Vân Tu mới vừa về nước, kỳ thật danh khí không lớn, fans cũng ít, nhưng lúc ấy, Miệng Vàng Lời ngọc này cũng đã bắt đầu ủng hộ Giản Vân Tu, cho tới nay duy trì đã 5 năm, 5 năm như một ngày!
Cậu ta vô cùng cảm kích vị fan này, cũng liên hệ qua người này rất nhiều lần, đáng tiếc người này mỗi lần đều rất cao lãnh, không chỉ có không bao giờ trả lời cậu, cũng không tương tác với những người khác…
Tuy rằng Miệng Vàng Lời ngọc giới tính ghi là “Nam”, nhưng Giản Vân Tu dù sao cũng là một người đàn ông, fan thích Giản Vân Tu tuyệt đại đa số là nữ, Miệng Vàng Lời ngọc người này còn không hiểu âm nhạc, thậm chí bởi vì không hiểu âm nhạc ồn ào bị người chê cười, nên tất cả mọi người đều cho rằng đây là một cô gái bạch phú mỹ cao lãnh, coi trọng giá trị nhan sắc của Giản Vân Tu.
Kết quả…… Đây là Ngôn Cảnh Tắc?
Vu Diệp đột nhiên có điểm đồng tình hai người này, rõ ràng đều yêu đối phương, nhưng trời xui đất khiến đã nhiều năm không thể ở bên nhau: “Kỳ thật Vân Tu trước đó còn định đăng ảnh anh lên Weibo để tìm anh, đều do tôi, tôi không để anh ta đăng…” Lúc ấy cậu không biết Vương Thắng Siêu kia rốt cuộc là ai, nghĩ đến Giản Vân Tu muốn gióng trống khua chiêng tìm người trên mạng, khẳng định có một đống truyền thông xông ra khai quật hết thảy về Vương Thắng Siêu, fans cũng sẽ đối chiếu soi mói thiếu niên béo mà đen kia, không chừng ảnh hưởng cuộc sống bình thường củ Vương Thắng Siêu, nên cậu không để Giản Vân Tu làm như vậy.
Sớm biết rằng Vương Thắng Siêu kỳ thật là Ngôn Cảnh Tắc, cậu sẽ không ngăn cản.
Suy tính của Vu Diệp, Ngôn Cảnh Tắc cũng lý giải.
Hơn nữa nguyên chủ này, kỳ thật là có hơi phạm tiện, nếu hắn thật sự sớm tương nhận Giản Vân Tu, bộ dáng này của Giản Vân Tu, trong lòng tràn đầy khăng khăng một mực không muốn xa rời hắn, hắn không chừng lại không thích Giản Vân Tu.
“Không sao, hiện tại không phải khá tốt sao?” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Từ hôm nay trở đi, hắn là Ngôn Cảnh Tắc, mà Giản Vân Tu là của hắn!
“Cũng đúng.” Vu Diệp nói, lại hỏi Ngôn Cảnh Tắc: “Vậy hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?”
Ngôn Cảnh Tắc đang đọc bình luận.
Sau khi hắn đăng Weibo, liền có rất nhiều bình luận.
“Tỷ tỷ cứng quá!”
“Tôi cũng cảm thấy đó nhất định là giả, ảnh chụp mơ hồ quá!”
“Vân Tu không có khả năng làm loại chuyện này!”
……
Đương nhiên, antifan…… Cũng có thể là thuỷ quân, nhiều hết mức.
“Đã có người giám định qua, ảnh chụp không phải Photoshop.”
“Trước đó còn có video quay ở Thiên Thượng Nhân Gian luôn mà!”
“Đen thui vậy rồi mà fan còn tẩy trắng được!”
“Miệng Vàng Lời ngọc cô giàu như vậy, có phải cũng ngủ với Giản Vân Tu rồi không?”
“Nói không chừng Miệng Vàng Lời ngọc này chính là bà cô trên ảnh chụp.”
……
Ngôn Cảnh Tắc tức giận đến không chịu được: “Tôi sẽ cho người tìm luật sư.”
“Tìm luật sư hiệu quả không?” Vu Diệp hỏi, cậu đã hỏi qua luật sư, kết quả người ta nói một đống lời, nghe mà cái đầu học nghệ thuật của cậu ta choáng váng, nhưng vẫn không có phương pháp giải quyết.
“Dùng được.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Cậu cảm thấy không dùng được là bởi vì cậu ra tiền không đủ nhiều.”
Vu Diệp tìm luật sư vô dụng là bởi vì Vu Diệp lấy không ra nhiều tiền như vậy, tố cáo toàn bộ nhiều người như vậy, nhưng hắn có tiền.
Ngôn Cảnh Tắc nói rồi lập tức lấy ra di động gọi điện thoại, bắt đầu liên hệ công ty luật sư của mình, công ty luật sư của cha hắn, còn có luật sư có hợp tác với cha hắn.
Những luật sư này không nhất định tiếp nhận loại việc này, nhưng người ta quen những luật sư khác, có thể giới thiệu cho hắn.
Ngoài ra, đoàn đội xã giao của công ty hắn cũng có thể giúp Giản Vân Tu tẩy trắng.
Đầu óc Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng chuyển động, lập tức đưa ra rất nhiều phương pháp giải quyết, Vu Diệp nghe được không khỏi sửng sốt.
“Về sau vẫn phải tìm cho Vân Tu một người đại diện có chuyên môn mới được, con đường chức nghiệp của em ấy cũng phải quy hoạch lại cho tốt.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn nhớ rõ hai năm tiếp theo, Đổng Thanh Lâm ký hợp đồng công ty, tìm người đại diện tiến vào giới giải trí, dẫm lên Giản Vân Tu thượng vị, không bao lâu liền nổi hơn Giản Vân Tu……
Giản Vân Tu tài hoa thắng Đổng Thanh Lâm không biết bao nhiêu lần, rõ ràng có thể đi được càng cao xa hơn, cũng không thể bị trì hoãn!
“Từ từ,” Vu Diệp đột nhiên nói, “Chuyện này anh phải hỏi trước Vân Tu đi.”
“Cũng đúng……” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía phòng khách, không, phòng đàn.
Âm thanh dương cầm còn vang, Ngôn Cảnh Tắc vốn vì thấy được bình luận trên mạng mà dâng lên tức giận, chậm rãi biến mất.
Đứng lên, Ngôn Cảnh Tắc lấy ra lá trà sữa bột mình mua vào phòng bếp.
“Anh làm gì vậy?” Vu Diệp hỏi.
“Làm trà sữa.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Vân Tu chỉ ăn đồ mình làm thôi à.” Vu Diệp thiện ý nhắc nhở.
“Không sao, em ấy không uống tôi uống.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn trước tiên pha trà, lọc xác trà, cho bột sữa và đường vào trà.
Đây tuyệt đối là “trà sữa” chính tông, Ngôn Cảnh Tắc nếm nếm thử thấy hương vị tàm tạm, cải biến liều lượng lại làm thêm một ly khác, lại hỏi Vu Diệp: “Tôi có thể vào phòng đàn không?”
“Có thể a, nhưng Vân Tu không nhất định sẽ để ý anh.” Vu Diệp nói.
“Vậy cũng không sao.” Ngôn Cảnh Tắc bưng trà sữa, im ắng mà vào phòng đàn.
Phòng khách và ban công bị đả thông, đổi thành phòng đàn rộng mở, mà dương cầm ở giữa phòng đại khái là đồ vật sang quý nhất trong nhà này.
Nhưng đây cũng không phải dương cầm thật tốt, thậm chí so ra kém loại nguyên chủ mua cho Đổng Thanh Lâm.
Giản Vân Tu tham gia thi đấu ở các nơi, lúc tham gia các hoạt động cũng dùng qua các loại dương cầm sang quý, nhưng y thường luyện tập trên cây dương cầm thường thường, phổ thông thế này.
Nhưng Giản Vân Tu ngồi trước dương cầm, dương cầm này lập tức liền có vẻ không giống vật thường.
Lúc này đã là buổi chiều, ánh sáng bên ngoài chiếu vào, dừng lại trên người Giản Vân Tu, làm Giản Vân Tu thoạt nhìn phảng phất tựa thiên sứ.
Ngôn Cảnh Tắc đều nhìn đến ngây người.
Mà lúc này, giống như là tâm hữu linh với nhau, Giản Vân Tu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Bốn mắt nhìn nhau, tay Giản Vân Tu lướt trên dương cầm càng nhanh hơn, âm thanh mỹ diệu không ngừng từ đầu ngón tay y nhảy ra, từng cái nện vào lòng Ngôn Cảnh Tắc.
Lúc này, Giản Vân Tu còn cười.
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy cả người mình đều có điểm lâng lâng, muốn bay lên trời.
Cũng may Giản Vân Tu kéo hắn trở về.
Giản Vân Tu ngừng lại, cười nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Em đàn dễ nghe không?”
“Dễ nghe!” Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự: “Đây là tiếng dương cầm hay nhất anh từng nghe qua!”
Giản Vân Tu lại nói: “Em về sau mỗi ngày đàn cho anh nghe.”
“Được, về sau anh mỗi ngày đều nghe em đàn.” Ngôn Cảnh Tắc choáng váng.
Giản Vân Tu lại hỏi: “Trên tay anh là cái gì vậy?”
“Anh pha trà sữa, em muốn uống không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Muốn.” Giản Vân Tu gật gật đầu: “Em thích uống trà sữa.”
Ngôn Cảnh Tắc đem trà sữa đưa qua, Giản Vân Tu tiếp nhận, liền một chút một chút mà uống.
Bộ dáng y ăn gì đó làm người ta nhìn mà hạnh phúc, làm người ta muốn thơm y một cái, lại cảm thấy giống như sẽ khinh nhờn y.
“Vân Tu, tương lai em muốn làm gì? Đối với tương lai có quy hoạch gì không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Em không muốn làm gì hết.” Giản Vân Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Anh thiếu tiền sao?”
“Anh không thiếu tiền, anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Em về sau không muốn tiếp nhận quá nhiều biểu diễn, em không muốn phải gặp quá nhiều người.” Giản Vân Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc sửng sốt.
Lúc này, Vu Diệp từ ngoài cửa ló vào nửa cái thân mình: “Vân Tu không thích tiếp xúc người khác, trước đó anh ấy muốn kiếm nhiều chút tiền để tìm anh, mới cố tiếp nhận nhiều công việc như vậy, bằng không anh ấy khẳng định không muốn đi ra ngoài giao tiếp với người khác.”
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy có người đang gặm lấy trái tim mình, làm hắn đặc biệt đau.
Giản Vân Tu lại tự nhiên mà gật gật đầu: “Đúng vậy, em không muốn theo chân bọn họ tiếp xúc.”
Kỳ thật lấy danh khí của Giản Vân Tu, muốn kiếm tiền thực dễ dàng, y vẫn luôn không có bao nhiêu tiền chủ yếu là vì y bài xích ra cửa, mỗi lần ra ngoài làm việc đều phải xây dựng tâm lý thật lâu.
Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, ngăn chặn cảm xúc quay cuồng trong lòng mình: “Vân Tu, về sau em muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó.”
“Thật không?” Giản Vân Tu có chút kinh hỉ.
“Thật.” Ngôn Cảnh Tắc cầm tay Giản Vân Tu. Hắn hận không thể giấu Giản Vân Tu đi, tốt nhất không cho người nào nhìn thấy.
May mắn biết bao, một người như vậy thuộc về hắn.
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc cúi đầu hôn tay Giản Vân Tu một cái, đột nhiên hỏi: “Vân Tu, em nguyện ý làm bạn trai anh không?”
Giản Vân Tu nói: “Chúng ta trước đó thổ lộ với nhau rồi, anh còn hôn em, không phải đã là bạn trai rồi sao?”
“Đúng vậy, anh đã là bạn trai em.” Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: “Hiện tại những chuyện lung tung lộn xộn trên mạng đó, có một biện pháp có thể nhẹ nhàng giải quyết……”
“Biện pháp gì?” Giản Vân Tu hỏi.
“Công khai quan hệ của chúng ta.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Hắn nhớ rõ, ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, ảnh bất nhã như vậy còn xuất hiện nữa.
Hơn nữa tuy rằng Giản Vân Tu không thừa nhận người trên đó là y, nhưng y không có biện pháp chứng minh điểm này.
Người trên ảnh quá giống Giản Vân Tu, so với Đổng Thanh Lâm càng giống Giản Vân Tu hơn, ảnh chụp lại cố ý mơ hồ, bởi vậy mọi người đều cảm thấy đó chính là Giản Vân Tu.
Nhưng những hình ảnh bất nhã này đều cùng phụ nữ.
Nguyên bản, Ngôn Cảnh Tắc cố kỵ tương lai Giản Vân Tu, không nghĩ tới công khai quan hệ hai người, chỉ chuẩn bị tìm luật sư thưa kiện với người ta, nghĩ cách tìm được người trên ảnh chụp, nhưng hiện tại……
Đây là biện pháp giải quyết đơn giản nhất, hơn nữa hắn muốn cho người khác biết, Giản Vân Tu là của hắn.
Ngôn Cảnh Tắc nói xong, liền nhìn Giản Vân Tu, Giản Vân Tu không chút do dự: “Được a.”
Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên liền cười.
Vu Diệp: “……” Cậu ta lại muốn nói tiến triển quá nhanh, mới vừa gặp mặt liền thành bạn gay thì thôi, vậy mà còn muốn công khai?
Vu Diệp nhỏ giọng hỏi: “Hai người có muốn suy xét thêm một chút không?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Như vậy ổn thỏa nhất.”
Giản Vân Tu nói: “Không cần suy xét.”
Hai người cùng nói xong, nhìn nhau cười.
Vu Diệp: “……” Giản Vân Tu người này làm việc không theo lẽ thường, làm như vậy cũng bình thường…… Ngôn Cảnh Tắc này lại làm cái quỷ gì? Hắn không sợ cha hắn đánh chết hắn?
Ngôn Cảnh Tắc thật đúng là không sợ.
Hắn mở điện thoại ra, liền phát hiện mình vừa nãy đăng dưới Weibo đính chính của Giản Vân Tu lại có thêm rất nhiều bình luận, trong đó còn có một ít rất khó coi.
“Miệng Vàng Lời ngọc có thể vung cho Giản Vân Tu nhiều tiền như vậy, hơn phân nửa là ngủ với Giản Vân Tu rồi.”
“Người có thể lấy ra nhiều tiền như vậy chắc chắn không phải là một cô gái, người này khẳng định là một bà cô.”
“Giản Vân Tu rất được mấy bà cô thích.”
……
Ngôn Cảnh Tắc tức giận đến suýt chút nữa ném điện thoại.
Hắn ngồi vào bên cạnh Giản Vân Tu, ôm bả vai Giản Vân Tu, mặt gắt gao dựa gần Giản Vân Tu, liền chụp một tấm ảnh selfie, tiếp theo lại không chút do dự đăng mạng: “Tôi không phải là nữ, Giản Vân Tu là bạn trai tôi, những người bôi nhọ Giản Vân Tu xin chờ gặp tại tòa.”
Nói xong, Ngôn Cảnh Tắc lại lập tức cho người gọi điện thoại, chứng thực Weibo cho mình.
Ngay cả tên Weibo hắn cũng sửa lại, còn sửa lại rất trâu —— “Đổng sự tập đoàn Tề Thịnh – Ngôn Cảnh Tắc”.
Tập đoàn Tề Thịnh chính là tập đoàn của cha hắn, tập đoàn này hắn có cổ phần.
Chứng thực Weibo không nhanh như vậy, nhưng Weibo Ngôn Cảnh Tắc sửa tên, tất cả mọi người trước tiên đều thấy được.
Ngôn Cảnh Tắc đăng ảnh chụp hai người mặc áo ngủ giống nhau, ngồi trước dương cầm, tuy rằng kỹ thuật chụp chẳng ra làm sao, nhưng đều rất tuấn tú.
“Miệng Vàng Lời ngọc” này vậy mà là đàn ông sao?
Giản Vân Tu thế mà thích đàn ông?
Mọi người ngẩn người, sau đó liền nhìn thấy tên Weibo của Ngôn Cảnh Tắc sửa lại.
Đổng sự tập đoàn Tề Thịnh? Giỡn cái gì vậy!
“Anh cọ nhiệt độ cọ đến tập đoàn Tề Thịnh luôn? Lá gan cũng quá lớn rồi ấy?”
“Cậu muốn khoác lác cũng không phải thổi phồng như vậy, cậu tuổi còn nhỏ mà là đổng sự Tề Thịnh à?”
“@ Ngôn Quốc Tề, có người nói hắn là đổng sự Tề Thịnh, chú tới nhìn xem đi chú?”
……
Mọi người đang kích động, đột nhiên có người nói: “Tôi mới vừa đi tra xét, tập đoàn Tề Thịnh xác thật có một cổ đông tên Ngôn Cảnh Tắc.”
Mọi người: “???”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.