Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 105:

Quyết Tuyệt

25/09/2021

Giản Vân Tu hiện tại không sao, như vậy khá tốt.

Ngôn Cảnh Tắc yên lòng, lại lưu luyến không rời mà buông tay Giản Vân Tu ra: “Anh đi rửa mặt rửa tay, lại đổi quần áo, bên này có áo ngủ cho anh thay không?” Thói ở sạch của Giản Vân Tu rất nghiêm trọng, hắn cảm thấy mình tốt nhất rửa sạch sẽ một chút, nói như vậy không chừng hắn có thể không chỉ ôm hay nắm tay thôi.

“Có.” Giản Vân Tu nói: “Em đi lấy cho anh.”

Vu Diệp: “……” Vương Thắng Siêu này thật sự hiểu biết rõ Giản Vân Tu, Giản Vân Tu xác thực chịu không nổi người từ ngoài vào mà không thay quần áo.

Giản Vân Tu về phòng lấy quần áo, Vu Diệp nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.

“Vương Thắng Siêu, tôi về sau kêu anh là Vương ca đi, đưa đưa anh qua nhà vệ sinh rửa tay, từ từ, hay anh cởi áo rồi rửa? Nếu không chờ anh rửa sạch sẽ rồi Vân Tu lại thấy anh cầm tay sạch cởi quần áo sơ, lại sẽ khó chịu. Anh ta thường sẽ không nói gì, tận lực tự mình chịu đựng, nhưng có thể nhìn ra được anh ấy khó chịu……” Vu Diệp lải nhải, nhìn ra được được ta thực hiểu biết Giản Vân Tu.

“Có thể.” Ngôn Cảnh Tắc không nói hai lời, liền cởi ra quần ngoài và áo sơ mi, cùng với tây trang lúc nãy trên mặt đất, xếp lại rồi để trên tủ giày chỗ huyền quan.

Vậy là trên người hắn cũng chỉ dư lại một cái quần tứ giác, lộ ra thân thể cứng rắn.

Vu Diệp hâm mộ mà nhìn nhìn dáng người rắn rỏi của Ngôn Cảnh Tắc.

Trước kia cậu ta đối với mối tình đầu Giản Vân Tu, Vương Thắng Siêu này không có hảo cảm.

Dựa theo Giản Vân Tu miêu tả, Vương Thắng Siêu chính một người béo đen đáng thương bị người ta bắt nạt lúc sơ trung, một người như vậy mười mấy năm trôi qua, ai biết sẽ trưởng thành bộ dáng gì? Cố tình Giản Vân Tu cứ như quỷ mê tâm hồn, vẫn luôn nhớ mãi không quên.

Cậu ta cứ sợ ngày nào đó chạy ra một người đàn ông xấu xí, lừa tài lừa sắc Giản Vân Tu.

Nhưng hiện tại thật sự thấy được người, cậu ta thật ra cảm thấy người này không tồi, lớn lên soái nhìn cũng không thiếu tiền, còn nguyện ý nhân nhượng thói ở sạch của Giản Vân Tu…… Ánh mắt Giản Vân Tu không tồi.

“Vương ca, Vân Tu tuy là đi lấy quần áo, nhưng phỏng chừng thuận tiện rửa tay gì đó, không nhanh ra đâu, anh đi rửa trước một chút đi.” Vu Diệp mang theo Ngôn Cảnh Tắc đi nhà vệ sinh ngoài phòng khách.

“Được.” Ngôn Cảnh Tắc lên tiếng, lại nói: “Đúng rồi, cậu đừng gọi tôi Vương ca, tôi sửa tên rồi, hiện tại tên là Ngôn Cảnh Tắc.” Nói rồi Ngôn Cảnh Tắc xoay người lấy từ túi quần áo của mình ra một tấm danh thiếp đưa cho Vu Diệp.

Vu Diệp tiếp nhận danh thiếp, liền thấy được mặt trên ba chữ “Ngôn Cảnh Tắc”, còn có chức vị của Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn phụ đối với đứa con trai ông từ hầu hạ giặt tã Ngôn Cảnh Tắc này đặc biệt để bụng, không chỉ có cho hắn công ty để luyện tập không tồi, cổ phần công ty cũng cho, trên danh thiếp Ngôn Cảnh Tắc còn có chức vụ đổng sự của Tổng Công ty Ngôn gia.

Vu Diệp xem mà ngốc ra: “Ngôn Quốc Tề là gì của anh?”

“Là cha tôi.” Ngôn Cảnh Tắc cười cười. Cha nguyên chủ tên là Ngôn Quốc Tề.

Vu Diệp suýt chút nữa quỳ xuống. Ngôn Quốc Tề là ai? Đó là ba ba quốc dân!

Giản Vân Tu lo lắng bạn trai mối tình đầu của y, à không, bạn trai yêu thầm sống không tốt, bởi vậy nên rõ ràng có thói ở sạch, còn cố nén đi tham gia các loại biểu diễn kiếm tiền tích cóp tiền, muốn sớm một chút tìm được Vương Thắng Siêu, giúp Vương Thắng Siêu, kết quả thì sao?

Vương Thắng Siêu này, cha hắn là Ngôn Quốc Tề?

Vu Diệp đang thất thần, đột nhiên nghe được giọng nói bất mãn của Giản Vân Tu: “Hai người đang làm gì?”

Vu Diệp vừa định nói có làm gì đâu, liền thấy Giản Vân Tu bước nhanh tới, giang hai tay che trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, tức giận mà nhìn mình.

Vu Diệp ý thức được vấn đề —— Ngôn Cảnh Tắc sau khi cởi quần áo, lúc này chỉ mặc có cái quần lót!

Cậu ta cảm thấy đều là đại nam nhân cũng không có gì, nhưng gác ở Giản Vân Tu bên kia…… Đổi lại cậu ta, vợ mình mặc mỗi cái bikini mà bị người ta thấy được, chắc chắn cũng nổi giận!

“Anh đi nhà vệ sinh lớn tắm đi, tắm rồi thay quần áo.” Giản Vân Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, y vừa rồi đi vào trong, xác thật có đi rửa tay.

Bình thường y rửa tay rất chậm, nhưng nghĩ đến bên ngoài có người chờ, liền đẩy nhanh tốc độ…… Kết quả vừa ra tới, thế mà lại nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc chỉ mặc một cái quần lót.

Này, này……

Giản Vân Tu đứng trước mặt Vu Diệp bất động.

Ngôn Cảnh Tắc cười đáp ứng, hướng về phòng ngủ chính, y mới đi theo sau Ngôn Cảnh Tắc.

Vu Diệp: “……” Phải phòng bị mình dữ vậy sao? Tui là trai thẳng á!

Nhà của Giản Vân Tu cũng là ba phòng hai sảnh hai nhà vệ sinh, nhưng so với nhà nguyên chủ cho Đổng Thanh Lâm nhỏ hơn, trên bất động sản chứng viết 89 mét vuông, bên trong cũng chỉ dư khoảng 70 mét vuông.

Thành phố B tấc đất tấc vàng, có thể có một cái nhà ở như vậy rất không tồi, nhưng đối với một người âm nhạc mà nói, dù sao cũng có vẻ hơi nhỏ.

Giản Vân Tu đặt dương cầm ở phòng khách, lại bỏ đi một cánh cửa ở giữa nhà ăn và phòng khách, lúc này mới có một phòng đàn rộng mở.

Mà phòng ngủ chính của y…

Phòng ngủ chính của Giản Vân Tu cũng không lớn, tường trắng đất trống, trong đó một mặt tường để một loạt giá áo, trên đó treo đầy quần áo màu trắng, một mặt tường khác treo đầy giá nhạc cụ, để đầy đàn violin saxophone linh tinh.

Giản Vân Tu là dương cầm gia, nhưng các nhạc cụ khác y cũng sẽ chơi.



Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới, phòng này không có giường.

“Đây là phòng ngủ của em? Em ngủ ở đâu?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Giản Vân Tu nói: “Em ngủ ngay bệ cửa sổ.”

Phòng ngủ này kỳ thật rất nhỏ, bệ cửa sổ cũng nhỏ, nhiều nhất 80 centimet, Giản Vân Tu ngủ ở nơi đó?

Ngôn Cảnh Tắc nhìn bệ cửa sổ có tấm chăn trải, lại đau lòng.

“Anh mau tắm một chút đi.” Giản Vân Tu cũng không nhìn Ngôn Cảnh Tắc, chỉ vào buồng vệ sinh nói.

Chờ Ngôn Cảnh Tắc đi vào, Giản Vân Tu giới thiệu một chút đồ dùng bên trong, liền vội không ngừng mà đi, còn đóng cửa lại.

Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới, thời điểm y đi, đôi mắt ngắm loạn, mặt có điểm hồng.

Nhìn chính mình trong gương, Ngôn Cảnh Tắc nhướng mày.

Giản Vân Tu hẳn là thực thích dáng người của hắn?

Vì để Giản Vân Tu càng thoải mái, Ngôn Cảnh Tắc riêng tắm rửa một lần, rửa sạch cơ thể từ đầu tới đuôi. Tắm xong, hắn mặc vào quần lót của mình và đồ ngủ Giản Vân Tu chuẩn bị cho hắn.

Áo ngủ này rõ ràng là Giản Vân Tu mặc rộng thùng thình, hắn mặc cũng không chật.

Nắm áo ngủ lên ngửi ngửi, Ngôn Cảnh Tắc tâm tình vui sướng mà đi ra ngoài.

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc tắm rửa, Giản Vân Tu nói chuyện với Vu Diệp.

“Giản Vân Tu, anh biết không, Vương Thắng Siêu kia anh ta kỳ thật tên Ngôn Cảnh Tắc, là con trai Ngôn Quốc Tề?” Vu Diệp hỏi.

Giản Vân Tu không phản ứng, y gõ gõ ngón tay nhẹ nhàng lên bàn, Vu Diệp vừa thấy, liền biết y đánh là một đoạn tiết tấu nhẹ nhàng.

Một tuần này, Giản Vân Tu vẫn luôn có chỗ nôn nóng, âm nhạc diễn tấu ra đều luôn mang theo một cỗ phẫn nộ, hiện tại đã khác.

“Vân Tu, anh nghe được tôi nói chuyện không?” Vu Diệp lại hỏi.

Mặt Giản Vân Tu mang ý cười: “Nghe được…… Trước kia không biết, hiện tại đã biết.”

“Đã biết anh còn bình tĩnh như vậy?” Vu Diệp hỏi.

Giản Vân Tu không rõ nguyên do mà nhìn cậu ta.

Vu Diệp có điểm phát điên, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì: “Từ từ, anh biết Ngôn Quốc Tề là ai không?”

“Ba ba Vương Thắng Siêu.” Giản Vân Tu nói.

Vu Diệp: “……”

Vu Diệp hít sâu một hơi mới nói: “Ngôn Quốc Tề là phú hào số một số hai quốc nội! Phú hào! Trong nhà tài sản nhiều ít cũng khoảng…… Anh từ từ tôi tra Baidu một chút.”

Giản Vân Tu nghe Vu Diệp nói muốn tra Baidu, liền không nói gì, ngón tay tiếp tục đàn tới tới lui lui trên bàn cơm, bắn trong chốc lát lại dừng lại ngẫm lại, sau đó tiếp tục đàn.

Vu Diệp vừa mới Baidu xong, liền nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của Giản Vân Tu.

“Giản Vân Tu,” Vu Diệp kêu một tiếng, đem điện thoại phóng tới trước mặt Giản Vân Tu, “Ngôn Quốc Tề là top 10 phú hào trong nước, trước mười! Vương Thắng Siêu trong nhà có tiền như vậy, có bản lĩnh như vậy, đã sớm có thể tới tìm anh, vì sao bây giờ mới đến? Với lại mấy chuyện gần đây của anh…”

Ngón tay Giản Vân Tu ở trên bàn cơm “nhảy nhót” lập tức ngừng lại, tươi cười trên mặt cũng không còn, y bắt đầu dùng móng tay cào tới cào lui trên bàn cơm.

Vu Diệp cũng ý thức được mình nói chuyện làm người không thoải mái, nhưng cậu sợ Giản Vân Tu bị người ta lừa: “Chờ lát nữa chúng ta vẫn phải hỏi một chút cho rõ ràng.”

Giản Vân Tu lung tung gật gật đầu.

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc ra tới liền nhìn thấy đôi mắt Giản Vân Tu trông mong mà nhìn mình.

“Vân Tu, làm sao vậy?” Ngôn Cảnh Tắc vội vàng hỏi, Giản Vân Tu giống như rất thương tâm.

Giản Vân Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc, tay từ trên bàn thả xuống, bắt đầu nắm ghế: “Những ảnh chụp trên mạng đều là giả.”

“Anh biết kia đều là giả, Vân Tu nhà anh sẽ không làm chuyện như vậy.” Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới Giản Vân Tu có chút bất an, lại hỏi: “Anh có thể ôm em không?”

Giản Vân Tu trực tiếp liền nhào vào lồng ngực Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc ôm chặt lấy y: “Kia rõ ràng là có người cố ý hãm hại, anh tới tìm em chính là vì chuyện này, em yên tâm, anh nhất định giúp em giải quyết chuyện này.”

“Ưm.” Giản Vân Tu gật gật đầu, lại hỏi: “Sao anh không sớm tìm tới?”



Lòng Ngôn Cảnh Tắc căng thẳng: “Thực xin lỗi, trước kia anh không dám tới, anh cảm thấy anh không xứng với em. Hôm nay em nhìn thấy anh cao hứng như vậy, anh cũng cao hứng, còn khó chịu…… Anh hẳn là nên sớm một chút tới tìm em. Anh cho rằng anh chỉ là một người học cùng trường sơ trung bình thường với em, anh không biết em vẫn luôn nhớ kĩ anh.”

“Anh không phải bạn học bình thường, em thích anh.” Giản Vân Tu nói, y vẫn luôn hối hận năm đó không thổ lộ, đã hối hận mười mấy năm.

“Anh biết, vừa rồi vừa thấy em anh đã biết, anh cũng thích em. Trước đó anh không biết em thích anh mới không dám tìm em, thật xin lỗi.” Ngôn Cảnh Tắc bắt lấy tay Giản Vân Tu, hôn một cái.

Hắn quả thực không thể tin được, hắn dễ dàng như vậy liền vào nhà Giản Vân Tu, dễ dàng như vậy liền thổ lộ thành công, còn thơm được Giản Vân Tu!

Ngôn Cảnh Tắc lại hôn thêm vài cái.

Vu Diệp: “……” Cậu lại làm bóng đèn!

Bất quá một chút lăn tăn trong lòng cậu với Ngôn Cảnh Tắc đã biến mất. Cũng đúng, hai người này trước kia là bạn học bình thường, Ngôn Cảnh Tắc không biết Giản Vân Tu thích hắn, không tìm tới cũng thực bình thường.

Còn hiện tại…… Này không phải Giản Vân Tu vừa xảy ra chuyện, hắn liền tới sao? Còn vừa tới lại cùng Giản Vân Tu dính lấy nhau, hai người này chính là trời sinh một đôi.

Vu Diệp cảm thấy mình không còn gì để nói.

Không, cậu vẫn có chuyện muốn nói: “Chuyện hiện tại của Vân Tu phải giải quyết như thế nào, anh có biện pháp gì không?”

Ngôn Cảnh Tắc lúc này mới nghĩ đến chính sự.

“Vân Tu, anh và Vu Diệp muốn thương lượng chuyện này, em muốn nghe hay là muốn đi đàn dương cầm?”

Giản Vân Tu lựa chọn đi đàn dương cầm, y rời khỏi nhà ăn đi qua phòng khách, chỉ trong chốc lát, tiếng đàn nhẹ nhàng mà lại tốt đẹp liền từ nơi đó truyền ra.

Khóe miệng Ngôn Cảnh Tắc nhịn không được câu lên.

Nguyên chủ không hiểu âm nhạc, hắn cũng không hiểu, nhưng hắn thích âm nhạc này, nghe xong làm nhân tâm giống như trào ra mật đường.

Đáng tiếc âm nhạc tuy hay, nhưng chuyện bọn họ muốn nói lại không làm người vui sướng như vậy.

“Vân Tu có đắc tội người nào không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, một bên hỏi, một bên mở điện thoại mình ra, click mở Weibo.

Nguyên chủ ở trên đó có một cái acc, nick name là “Miệng Vàng Lời ngọc”, là fan trung thành của Giản Vân Tu, còn là cái loại đặc biệt có thể vung tiền.

Giản Vân Tu không có đoàn đội giúp y quản lý fans, fans là trạng thái vô tổ chức vô kỷ luật, rất nhiều fans tới không bao lâu lại đi, lưu lại cũng không nhiều, mà những fans này trên cơ bản đều chú ý “Miệng Vàng Lời ngọc”, dù sao Miệng Vàng Lời ngọc cũng quá giàu!

Nói chuyện Giản Vân Tu muốn làm buổi diễn tấu đi, chính y chỉ tùy ý đăng lên Weibo một cái, Miệng Vàng Lời Ngọc sẽ hỗ trợ share lại, còn làm rút thăm trúng thưởng, mua hot search, một con rồng phục vụ, fan Giản Vân Tu có thể không chú ý người này ư?

Càng đừng nói Miệng Vàng Lời ngọc này tựa hồ còn biết rất nhiều tin tức bên trong.

Có đôi khi Giản Vân Tu thời gian rất lâu không xuất hiện, mọi người đi hỏi Miệng Vàng Lời ngọc, Miệng Vàng Lời ngọc nói Giản Vân Tu kỳ thật đang làm cái gì cái gì…… Trên cơ bản đều nói đúng.

Ngôn Cảnh Tắc đăng nhập, liền phát hiện có rất nhiều người nhắn tin hoặc bình luận cho mình, đại đa số đều là fan Giản Vân Tu, hỏi hắn những ảnh chụp đó có phải là sự thật không, lại có một số người gửi ảnh đó cho hắn, nói người hắn thích là rác rưởi……

Tương đối không xong là, bởi vì nguyên chủ mấy ngày nay chỉ lo Đổng Thanh Lâm, cũng chưa nói chuyện giúp Giản Vân Tu, cho nên có người bình luận cuồng hoan: “Miệng Vàng Lời ngọc cũng không nói gì, Giản Vân Tu chỉ sợ cũng là cái thứ như vậy.”

“Thật là tri nhân tri diện bất tri tâm, không nghĩ tới Giản Vân Tu là loại người này.”

“Bà già hơn bốn mươi tuổi cũng ngủ được, Giản Vân Tu quả thực.”

“Fans không phải đều thổi phồng Giản Vân Tu là con trai Giản Khải Sơn sao? Giản Khải Sơn chưa từng thừa nhận qua, được chứ? Tôi thấy chính là Giản Vân Tu dán lên tự lăng xê thôi.”

“Miệng Vàng Lời ngọc cũng anti đi, ha hả!”

……

Đương nhiên, ngoại trừ antifan, còn có số ít fan trung thành của Giản Vân Tu nhắn cho Ngôn Cảnh Tắc nhắn lại: “Tỷ tỷ, những ảnh chụp đó là giả đúng không?”

“Tỷ tỷ chị nói một câu đi!”

“Tỷ tỷ, Vân Tu giải thích kìa, chị share lại một chút đi!”

“Trên ảnh chụp nhất định không phải Vân Tu!”

……

Ngôn Cảnh Tắc nghe âm thanh dương cầm vui sướng, lại nhìn những câu này, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Vu Diệp lại nhắc mãi: “Vân Tu sẽ không chủ động đắc tội với người khác, nhưng người không thích anh ấy rất nhiều. Tôi đã đăng bài thông cáo làm sáng tỏ, cũng liên hệ luật sư muốn kiện bọn họ bôi nhọ, nhưng có vẻ vô dụng… Tôi còn liên hệ vài fan, nhưng có vài người không trả lời… Từ từ, Miệng Vàng Lời ngọc đăng Weibo, nàng đính chính cho Vân Tu! Cô nương này làm tốt lắm!”

Tất cả mọi người đều cảm thấy Miệng Vàng Lời ngọc là fan nữ bạch phú mỹ thổ hào của Giản Vân Tu.

Ngôn Cảnh Tắc cạn lời mà nhìn về phía Vu Diệp: “Không phải cô nương, đây là tôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook