Chương 153:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Ngôn Cảnh Tắc tuy không có ký ức nguyên, nhưng nghe được lời này cũng rất cạn lời.
Trình độ nói xạo của Hạ gia này thật sự là…… Bọn họ cho rằng người khác là đồ ngốc sao?
Một thiếu gia Hạ gia nhìn trúng hôn sự này, đoạt lấy từ tay vị Hạ gia tiểu thư kia á? Chuyện này căn bản không có khả năng!
Phụ sư cấp S rất trân quý, toàn bộ Liên Minh Ngân Hà phụ sư cấp S không vượt qua 60 người, như Hạ Thích Thất tuổi trẻ xinh đẹp còn chưa cùng người lập khế ước, càng là không đến mười người.
Người như vậy, ở Hạ gia chỉ sợ là bị người ta coi là bảo bối nâng niu, ai có thể đoạt hôn sự của nàng?
Đương nhiên, Hạ gia không có công khai thân phận phụ sư cấp S của nàng, nói nàng chỉ có cấp A, chân thật cấp bậc của nàng là người bên nguyên chủ ngầm điều tra ra, nhưng mặc dù là phụ sư cấp A cũng thực trân quý.
Hạ gia phỏng chừng chính là luyến tiếc đem nữ nhi gả cho hắn, cho nên mới nhét đứa con trai khác lại đây, đứa con trai này hơn phân nửa là không có thiên phú gì.
“Hạ gia này…… Ha!” quản gia Ellen cười lạnh một tiếng, thời điểm đối mặt Ngôn Cảnh Tắc vô cùng kính cẩn nghe theo, giờ đây trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
“Cũng không thể trách bọn họ, đến lượt ta là người Hạ gia, cũng sẽ không nguyện ý đem con gái thiên phú cao như vậy tùy tiện gả đi. Bất quá hiện tại có phải có thể trực tiếp đưa vị Hạ thiếu gia kia trở về không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
Nguyên chủ bởi vì nguyên nhân thân thể không sống được bao lâu, tám đại quân đoàn dưới trướng đều muốn độc lập, còn có người muốn lộng chết nguyên chủ…… Cho nên nguyên chủ là thế thân hôn phu của vị Hạ tiểu thư kia, mang thân phận một chủ quặng mỏ đi cầu hôn.
Chủ quặng mỏ này tuy rằng có tiền, cũng là chiến sĩ cấp A, nhưng so với những người trẻ tuổi đứng đầu Thủ Đô Tinh, khẳng định không tính là cái gì.
Rốt cuộc thì số lượng chiến sĩ cấp S nhiều hơn phụ sư cấp S, ước chừng có mấy trăm người, tuổi tương đương Hạ Thích Thất còn chưa lập khế ước cũng ít nhất hai mươi người, những người này trên cơ bản đều có gia thế viễn siêu Hạ gia.
Lấy thiên phú của Hạ Thích Thất hoàn toàn có thể gả cho chiến sĩ cấp S.
Mặc kệ là nguyên chủ hay là Ellen, đều làm tốt chuẩn bị tâm lý Hạ gia không đồng ý, bọn họ kỳ thật chỉ là muốn dùng thân phận này tiếp xúc với Hạ gia.
Sau khi liên hệ với Hạ gia, bọn họ đưa cho người Hạ gia mấy cái đế, tặng cho mấy tinh cầu, bọn họ tin tưởng người Hạ gia nhất định sẽ đồng ý.
Dù sao Hạ gia hiện tại rất thiếu tiền.
Chỉ là, bởi vì Ngôn Cảnh Tắc tinh thần lực đột nhiên ra vấn đề, quản gia Ellen tuy tìm người đi nói hôn sự nhưng còn chưa kịp đi tiếp xúc với người Hạ gia.
Là Hạ gia một ngụm đồng ý hôn sự, chủ động đem người đưa tới cửa, ngay từ đầu còn không nói với bọn họ người đưa tới kỳ thật là thiếu gia Hạ gia mà không phải vị Hạ Thích Thất kia.
“Đại nhân, không thể tiện nghi Hạ gia.” Ellen nói. Thời điểm ông mới vừa biết được Hạ gia tặng người tới, còn cảm thấy Hạ gia không tồi, hiện tại cũng đã chán ghét Hạ gia: “Hạ gia thiếu chúng ta rất nhiều tiền.”
Hạ gia là đại gia tộc, có được thân phận quý tộc, sinh ra rất nhiều phụ sư, nhưng chiến sĩ Hạ gia phần lớn không có tiền đồ, mấy năm nay liền vẫn luôn kép võ phụ sư trong nhà gả đi ra ngoài “kiếm tiền”.
Nga, chiến sĩ Hạ gia cũng không phải tất cả đều không có tiền đồ, mấy năm trước Hạ gia ra một chiến sĩ cấp A cường đại, còn một đường ngồi xuống vị trí thiếu tướng, đáng tiếc vị kia hơn một năm trước đột nhiên mất tích.
Chủ quặng mỏ đính hôn với Hạ Thích Thất ở tinh cầu xa xôi, tuy trong nhà có quặng, cực kì cực kì có tiền, nhưng trong mắt người ở Thủ Đô Tinh chỉ là đại địa chủ nông thôn, bọn họ kỳ thật chướng mắt chủ quặng mỏ này.
Thật ra chủ quặng mỏ này lại cảm thấy đại quý tộc như Hạ gia vô cùng cao quý.
Hạ Thích Thất là thức tỉnh lần thứ hai mới thức tỉnh thành phụ sư cấp S, ngay từ đầu nàng kỳ thật là phu sư cấp E phế sài.
Hạ gia ỷ vào phụ sư tương đối trân quý, cùng với thân phận quý tộc Hạ gia làm Hạ Thích Thất lúc ấy chỉ là phụ sư cấp E đính hôn với chủ quặng mỏ kia, mấy năm nay lục tục từ trong nhà chủ quặng mỏ mượn không ít tiền.
Hiện giờ, nguyên chủ cả thân phận chủ quặng mỏ cũng mua được, giấy vay nợ này nọ đương nhiên cũng trên tay bọn họ.
Ngoài ra, bọn họ phía trước đi cầu hôn thực sự mang theo không ít đồ vật qua đó, phỏng chừng Hạ gia chính là muốn vài thứ kia nhưng lại luyến tiếc đưa con gái bảo bối ra, liền tìm đồ dỏm đưa tới.
“Chú xử lý đi.” Ngôn Cảnh Tắc nói, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì đó: “Thiếu gia Hạ gia này cũng là người bị hại, đừng thương tổn người ta.”
“Dạ, đại nhân.” Ellen nói: “Ngài thật là người thiện lương.” thời điểm nói như vậy, Ellen cảm khái mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.
Đại nhân nhà ông đại khái là tinh thần lực quá mạnh thân thể không thoải mái nên từ nhỏ tính tình không tốt, mấy năm trước tinh thần lực bạo động xong càng hỉ nộ vô thường…… Đổi lại là trước đây, hắn nhất định sẽ không để thiếu gia Hạ gia kia dễ chịu.
Hiện tại đại nhân tinh thần lực tốt, cả người cũng liền bình thản…… Đại nhân nhà ông quả nhiên là một người ôn hòa.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết ý tưởng của Ellen.
Nói chuyện với Ellen hồi lâu, hắn đói bụng, mà lúc này, lập tức liền có người đưa tới đồ ăn mỹ vị.
Hắn hiện tại kỳ thật là ở trên một chiếc phi thuyền, bay về hướng Thủ Đô Tinh.
Người bình thường sau khi lên phi thuyền, tiến vào vũ trụ mênh mang sẽ không có biện pháp liên lạc với người trên tinh cầu, nhưng phi thuyền của nguyên chủ không giống người thường, lúc này mới có thể biết tin tức mình ở trang viên gần Thủ Đô Tinh.
Không chỉ như thế, bởi vì hắn đủ có tiền, ở trong vũ trụ cũng không cần phải ăn những dịch dinh dưỡng thực phẩm tiện lợi — đầu bếp nấu cho hắn ăn thức ăn phá lệ mỹ vị.
Chỉ có trên cây Bạch Sam trên Đại Tuyết Sơn ở tinh cầu Havel có nấm Bạch Lộ, chỉ có trên tinh cầu Kakashi mới có cá chình đỏ, tùng lộ giá trị ngàn vàng dùng để cho heo ăn……
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy ăn ngon vô cùng, sau khi dò hỏi một chút chủng loại nguyên liệu nấu ăn đã bị sợ ngây người.
Chầu cơm này của hắn ăn bằng căn nhà của một người bình thường, còn là nhà ở Thủ Đô Tinh ấy.
Nguyên chủ sinh hoạt thật sự xa xỉ.
Bất quá nguyên chủ cũng xác thật hẳn là xa xỉ một chút, nhà hắn chỉ có một mình hắn, hắn tiền nhiều đến tiêu không hết.
Phi thuyền sang quý mở ra hình thức ẩn hình, nguyên bản là nó đang phóng nhanh tới, nhưng vì tinh thần lực của Ngôn Cảnh Tắc tốt rồi nên giờ nó đang chậm rì rì đi về phía trước, còn dưới sự chỉ điểm của Ellen mà tìm một tuyến đường có phong cảnh đẹp —— Ngôn Cảnh Tắc thực thích thưởng thức phong cảnh vũ trụ.
Ngôn Cảnh Tắc đối với chuyện này thực vừa lòng.
Kết quả, phi thuyền chạy đến một nửa thế mà lại thu được tín hiệu cầu cứu.
Nguyên chủ diễn trò làm nguyên bộ, trước đó vài ngày là cái tinh cầu quặng mỏ kia làm tốt chứng minh thân phận, tên trên chứng minh thân phận giống hắn, là Ngôn Cảnh Tắc.
Mà bọn họ hiện tại, chính là từ vị chủ quặng mỏ kia có được tinh cầu quặng mỏ, chạy về hướng Thủ Đô Tinh.
Tinh cầu khoáng sản kia cách Thủ Đô Tinh rất xa, cũng tương đối hẻo lánh, hiện giờ vị trí của bọn họ người bình thường sẽ không tới, mà tín hiệu cầu cứu mỏng manh như vậy nếu không phải phi thuyền của nguyên chủ cao cấp thì cũng không nhận được.
“Liên hệ bọn họ, chúng ta đi cứu người.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ellen lại khích lệ Ngôn Cảnh Tắc một phen, nói Ngôn Cảnh Tắc thiện lương.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hắn bất quá nhìn thấy có người cầu cứu, tính toán thuận tay cứu người mà thôi, không coi là thiện lương chứ? Bất quá, dựa theo thái độ của người xung quanh tới xem…… tính tình nguyên chủ tựa hồ không tốt lắm.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không rối rắm quá nhiều, ở thế giới này, tác dụng của tinh thần lực quá cường đại, có được tinh thần lực cường đại liền có được sức chiến đấu cường đại, lấy tinh thần lực hiện giờ của hắn…… Hắn ai cũng không cần sợ.
Phát ra tín hiệu cầu cứu là một tinh cầu trên bản đồ, bị đánh dấu là “nguy hiểm”, đánh số là WA865.
Người thường chỉ có thể nhìn thấy cấp bậc nguy hiểm của nó rất cao, Ngôn Cảnh Tắc lại bất đồng, Ellen trực tiếp đem tư liệu của tinh cầu này cho hắn: “Đại nhân, tinh cầu này là một tinh cầu có sự sống, nhưng sinh vật bên trên thật sự quá nguy hiểm, bên trong còn có rất nhiều virus vô cùng hiếm thấy và các loại vật chất độc hại, vì thế đã bị đánh dấu nguy hiểm.”
“Chúng ta đi cứu người có bị ảnh hưởng không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Sẽ không.” Ellen tự tin nói.
Vậy không sao……
Phi thuyền chậm rãi tới gần tinh cầu kia, một thế giới hoa mỹ cứ như vậy thông qua dụng cụ thăm dò của phi thuyền xuất hiện trước mặt Ngôn Cảnh Tắc.
Thực vật trên tinh cầu này tất cả đều đủ mọi màu sắc, cố tình giữa thực vật đủ màu sắc này có một vài sinh vật thật lớn.
Đây là một vài sinh vật vô cùng cường đại.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn những sinh vật đó, trên người bốc lên chiến ý mãnh liệt.
Hắn muốn đi xuống đánh một trận! Thuận tiện cũng sử dụng một chút tinh thần lực của hắn!
Tinh thần lực là vật bảo mệnh hiện tại của hắn, hắn chung quy không thể không dùng.
Tinh cầu WA865, trên một cây cao mấy chục mét.
Thiếu tướng quân đoàn thứ tám Hạ Duy Thừa nhìn nguồn năng lượng tín hiệu hoàn toàn mất đi trên tay, sắc mặt khó coi.
Ông và thủ hạ của ông bị nhốt ở tinh cầu này đã hơn một năm.
Hơn một năm trước, ông phụng mệnh tuần tra ở phụ cận, kết quả đang lái quân hạm đột nhiên bị người công kích, sau đó liền dừng trên tinh cầu này.
Ông là chiến sĩ cấp A, thuộc hạ ông còn có vài chiến sĩ cấp A, trên quân hạm lại có không ít vật tư nên bọn họ mới có thể ở trên tinh cầu này kiên trì lâu như vậy, nhưng hiện tại, bọn họ sắp kiên trì không nổi nữa.
Dù gì trên tinh cầu này động thực vật đều có chứa độc tố, bọn họ căn bản không thể dùng chúng để ăn, mà thức ăn nước uống bọn họ đưa tới tinh cầu này lại sắp cạn sạch.
Nếu không phải như vậy, ông cũng sẽ không dùng hết một lần cơ hội cầu cứu cuối cùng.
“Thiếu tướng, chúng ta hiện tại phải làm sao bây giờ?” một thủ hạ hỏi Hạ Duy Thừa.
“Nói không chừng rất nhanh sẽ có người tới cứu chúng ta.” Hạ Duy Thừa liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, cười cười với thủ hạ.
Ông cảm thấy, bản thân mình phân nửa sẽ chết trên tinh cầu này……
Dự cảm của ông thực chuẩn, ông mới vừa cảm thấy mình sẽ chết ở chỗ này, liền nhìn thấy mấy con quái vật đột nhiên chạy tới chỗ bọn họ.
Trên tinh cầu này có rất nhiều quái vậy màu đen thân hình to lớn, ước chừng cao mấy chục mét, quái vật màu đen này lớn lên giống khủng long, ăn cỏ, không có trí tuệ, nhưng không biết vì cái gì, đối với những người như bọn họ vô cùng bài xích, chỉ cần nhìn thấy bọn họ liền sẽ công kích bọn họ, thậm chí sẽ ăn luôn bọn họ.
Bọn họ có mấy chiến hữu đều chết trong miệng loại quái vật này.
Bình thường bọn họ kỳ thật đều tránh ở hầm ngầm, như vậy thì loại quái vật màu đen này sẽ tìm không thấy bọn họ, nhưng hôm nay, vì để phát tín hiệu càng tốt hơn, bọn họ leo lên một thân cây.
Này không phải sao, bọn họ bị loại quái vật màu đen phát hiện!
Bất quá như vậy cũng tốt, bọn họ trên cơ bản trở về không được, không bằng cứ thống thống khoái khoái mà chết trong chiến đấu!
Đáng tiếc, nguồn năng lượng cơ giáp của bọn họ sớm đã hao hết, cứ như vậy trực tiếp đi đánh phỏng chừng một con quái vật cũng đánh không chết.
Hạ Duy Thừa cười khổ một chút, nắm chặt vũ khí trên tay, từ trên cây nhảy xuống, phóng tới quái vật màu đen chạy đằng trước.
Kết quả, ông mới vừa nhảy đến trên người quái vật màu đen, đột nhiên có một cơ giáp từ trên trời giáng xuống……
Hạ Duy Thừa phản ứng thực nhanh, nhảy qua bên cạnh, cuối cùng né tránh được…… Kỳ thật ông cũng không phải toàn dựa vào bản thân mình mà nhảy qua né tránh được, trên thực tế là một cỗ tinh thần lực khổng lồ bắt lấy ông ném ra ngoài.
Hạ Duy Thừa cứ như vậy bị ném ra, một đầu chúi vào lá rụng.
Ông thật vất vả bò dậy, liền nhìn thấy cơ giáp kia đang đập quái vật đáng sợ kia.
Sinh vật kia với ông mà nói khó có thể địch nổi, thực lực ít nhất cũng cấp A, thế mà cứ như vậy bị một cái cơ giáp…… đánh chết?
Hạ Duy Thừa hít hà một hơi.
Chờ sau khi ông chú ý tới hình dạng của cơ giáp kia, cả người càng kích động mà nói không nên lời.
Ông chưa kịp nói lời nào, nhưng thủ hạ của ông ở trên cây đã mở miệng: “Là Chiến Thần! Chiến Thần!”
Cơ giáp này bọn họ đều nhận thức! Đây là Chiến Thần của Liên Minh Ngân Hà, là cơ giáp độc thuộc về nguyên soái đại nhân!
Nguyên soái đại nhân xuất quỷ nhập thần, nhưng mỗi khi liên minh gặp được nguy cơ, hắn sẽ lái Chiến Thần xuất hiện!
Hạ Duy Thừa tuy là thiếu tướng nhưng cũng không biết nguyên soái là ai, cũng không có ở gặp qua Chiến Thần trong hiện thực, lúc này đột nhiên nhìn thấy, có thể nghĩ ông kích động như thế nào.
Bất quá, ông cũng có chút nghi hoặc.
Cơ giáp được coi là mạnh nhất ít nhất tinh thần lực phải được cấp SS mới có thể thúc giục Chiến Thần, vì sao đánh chết một sinh vật màu đen xong rồi lại bất động?
Cơ giáp Ngôn Cảnh Tắc: “……” cái trò này…… Hắn lần đầu dùng, không biết dùng!
Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu một chút cách dùng của cơ giáp này.
Sau đó Hạ Duy Thừa liền nhìn thấy Chiến Thần đột nhiên giật mình, tựa hồ muốn đứng lên, nhưng cuối cùng chỉ lăn một cái, lăn sang bên cạnh.
Hạ Duy Thừa: “???”
Những quái vật màu đen lúc này cũng đã vì đồng bạn tử vong mà trở nên điên cuồng, vọt thẳng đến cơ giáp kia.
“Cẩn thận!” Hạ Duy Thừa kêu lên, đúng lúc này, ông nhìn thấy cửa khoang cơ giáp mở ra.
Sau đó, một chàng trai thoạt nhìn cực kì trẻ tuổi từ cơ giáp chui ra.
Trong lòng Hạ Duy Thừa “lộp bộp” một chút, lo lắng không thôi —— hay là người tới cũng không phải nguyên soái? Người này không biết thao túng cơ giáp, cho nên từ cơ giáp ra ngoài?
Những quái vật này quá cường đại, nếu không có cơ giáp, người bình thường bàn tay trần khẳng định đánh không lại chúng nó……
Hạ Duy Thừa đang lo lắng, lại đột nhiên cảm giác được một cỗ tinh thần lực cường đại, quả thực cuồn cuộn vô ngần, cùng lúc đó, chàng trai trẻ tuổi kia vươn một nắm tay, sau đó nắm tay lôi cuốn cường đại tinh thần lực liền đánh bay một con quái vật màu đen ra ngoài.
Đây…… Thật sự quá cường đại!
Hạ Duy Thừa cả người đều ngốc ra.
Người nọ lại còn đang chiến đấu, những quái thú bọn họ phía trước điều khiển cơ giáp cũng đánh không lại, tại đây dưới tay người này, dễ như trở bàn tay mà bị đánh ngã.
“Thiếu tướng, đó là nguyên soái đại nhân sao?” một thủ hạ của Hạ Duy Thừa hỏi.
“Hẳn chính là ngài ấy!” Hạ Duy Thừa nói, đôi mắt chớp cũng không chớp mà nhìn người kia —— người này tinh thần lực, ít nhất là SSS!
Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc đã đánh ngã mấy quái vật màu đen ở phụ cận.
Hắn cảm thấy mình gân cốt không hoạt động trơn tru, nhưng tạm thời chỉ có thể như vậy…… Ngôn Cảnh Tắc quay đầu lại, nhìn về phía mấy người mặc quân trang kia, họ đã không khác dã nhân là bao: “Quân nhân của Liên Minh? Quân đoàn thứ mấy?”
“Quân đoàn thứ tám Hạ Duy Thừa hướng ngài đưa tin!” Hạ Duy Thừa nói, giọng nói mang theo vài phần nghẹn ngào: “Ngài là nguyên soái đại nhân?”
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc thừa nhận.
Hạ Duy Thừa đã hơn 50 tuổi, tuy rằng ở tuổi thọ trung bình của chiến sĩ là hai trăm tuổi hiện tại, ông là tương đối trẻ, nhưng ông đã trải qua rất nhiều chuyện, sớm đã trở nên thành thục ổn trọng.
Nhưng hiện tại, người đàn ông thành thục này quỳ trên mặt đất, trực tiếp khóc lên: “Nguyên soái đại nhân……”
Trình độ nói xạo của Hạ gia này thật sự là…… Bọn họ cho rằng người khác là đồ ngốc sao?
Một thiếu gia Hạ gia nhìn trúng hôn sự này, đoạt lấy từ tay vị Hạ gia tiểu thư kia á? Chuyện này căn bản không có khả năng!
Phụ sư cấp S rất trân quý, toàn bộ Liên Minh Ngân Hà phụ sư cấp S không vượt qua 60 người, như Hạ Thích Thất tuổi trẻ xinh đẹp còn chưa cùng người lập khế ước, càng là không đến mười người.
Người như vậy, ở Hạ gia chỉ sợ là bị người ta coi là bảo bối nâng niu, ai có thể đoạt hôn sự của nàng?
Đương nhiên, Hạ gia không có công khai thân phận phụ sư cấp S của nàng, nói nàng chỉ có cấp A, chân thật cấp bậc của nàng là người bên nguyên chủ ngầm điều tra ra, nhưng mặc dù là phụ sư cấp A cũng thực trân quý.
Hạ gia phỏng chừng chính là luyến tiếc đem nữ nhi gả cho hắn, cho nên mới nhét đứa con trai khác lại đây, đứa con trai này hơn phân nửa là không có thiên phú gì.
“Hạ gia này…… Ha!” quản gia Ellen cười lạnh một tiếng, thời điểm đối mặt Ngôn Cảnh Tắc vô cùng kính cẩn nghe theo, giờ đây trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
“Cũng không thể trách bọn họ, đến lượt ta là người Hạ gia, cũng sẽ không nguyện ý đem con gái thiên phú cao như vậy tùy tiện gả đi. Bất quá hiện tại có phải có thể trực tiếp đưa vị Hạ thiếu gia kia trở về không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
Nguyên chủ bởi vì nguyên nhân thân thể không sống được bao lâu, tám đại quân đoàn dưới trướng đều muốn độc lập, còn có người muốn lộng chết nguyên chủ…… Cho nên nguyên chủ là thế thân hôn phu của vị Hạ tiểu thư kia, mang thân phận một chủ quặng mỏ đi cầu hôn.
Chủ quặng mỏ này tuy rằng có tiền, cũng là chiến sĩ cấp A, nhưng so với những người trẻ tuổi đứng đầu Thủ Đô Tinh, khẳng định không tính là cái gì.
Rốt cuộc thì số lượng chiến sĩ cấp S nhiều hơn phụ sư cấp S, ước chừng có mấy trăm người, tuổi tương đương Hạ Thích Thất còn chưa lập khế ước cũng ít nhất hai mươi người, những người này trên cơ bản đều có gia thế viễn siêu Hạ gia.
Lấy thiên phú của Hạ Thích Thất hoàn toàn có thể gả cho chiến sĩ cấp S.
Mặc kệ là nguyên chủ hay là Ellen, đều làm tốt chuẩn bị tâm lý Hạ gia không đồng ý, bọn họ kỳ thật chỉ là muốn dùng thân phận này tiếp xúc với Hạ gia.
Sau khi liên hệ với Hạ gia, bọn họ đưa cho người Hạ gia mấy cái đế, tặng cho mấy tinh cầu, bọn họ tin tưởng người Hạ gia nhất định sẽ đồng ý.
Dù sao Hạ gia hiện tại rất thiếu tiền.
Chỉ là, bởi vì Ngôn Cảnh Tắc tinh thần lực đột nhiên ra vấn đề, quản gia Ellen tuy tìm người đi nói hôn sự nhưng còn chưa kịp đi tiếp xúc với người Hạ gia.
Là Hạ gia một ngụm đồng ý hôn sự, chủ động đem người đưa tới cửa, ngay từ đầu còn không nói với bọn họ người đưa tới kỳ thật là thiếu gia Hạ gia mà không phải vị Hạ Thích Thất kia.
“Đại nhân, không thể tiện nghi Hạ gia.” Ellen nói. Thời điểm ông mới vừa biết được Hạ gia tặng người tới, còn cảm thấy Hạ gia không tồi, hiện tại cũng đã chán ghét Hạ gia: “Hạ gia thiếu chúng ta rất nhiều tiền.”
Hạ gia là đại gia tộc, có được thân phận quý tộc, sinh ra rất nhiều phụ sư, nhưng chiến sĩ Hạ gia phần lớn không có tiền đồ, mấy năm nay liền vẫn luôn kép võ phụ sư trong nhà gả đi ra ngoài “kiếm tiền”.
Nga, chiến sĩ Hạ gia cũng không phải tất cả đều không có tiền đồ, mấy năm trước Hạ gia ra một chiến sĩ cấp A cường đại, còn một đường ngồi xuống vị trí thiếu tướng, đáng tiếc vị kia hơn một năm trước đột nhiên mất tích.
Chủ quặng mỏ đính hôn với Hạ Thích Thất ở tinh cầu xa xôi, tuy trong nhà có quặng, cực kì cực kì có tiền, nhưng trong mắt người ở Thủ Đô Tinh chỉ là đại địa chủ nông thôn, bọn họ kỳ thật chướng mắt chủ quặng mỏ này.
Thật ra chủ quặng mỏ này lại cảm thấy đại quý tộc như Hạ gia vô cùng cao quý.
Hạ Thích Thất là thức tỉnh lần thứ hai mới thức tỉnh thành phụ sư cấp S, ngay từ đầu nàng kỳ thật là phu sư cấp E phế sài.
Hạ gia ỷ vào phụ sư tương đối trân quý, cùng với thân phận quý tộc Hạ gia làm Hạ Thích Thất lúc ấy chỉ là phụ sư cấp E đính hôn với chủ quặng mỏ kia, mấy năm nay lục tục từ trong nhà chủ quặng mỏ mượn không ít tiền.
Hiện giờ, nguyên chủ cả thân phận chủ quặng mỏ cũng mua được, giấy vay nợ này nọ đương nhiên cũng trên tay bọn họ.
Ngoài ra, bọn họ phía trước đi cầu hôn thực sự mang theo không ít đồ vật qua đó, phỏng chừng Hạ gia chính là muốn vài thứ kia nhưng lại luyến tiếc đưa con gái bảo bối ra, liền tìm đồ dỏm đưa tới.
“Chú xử lý đi.” Ngôn Cảnh Tắc nói, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì đó: “Thiếu gia Hạ gia này cũng là người bị hại, đừng thương tổn người ta.”
“Dạ, đại nhân.” Ellen nói: “Ngài thật là người thiện lương.” thời điểm nói như vậy, Ellen cảm khái mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.
Đại nhân nhà ông đại khái là tinh thần lực quá mạnh thân thể không thoải mái nên từ nhỏ tính tình không tốt, mấy năm trước tinh thần lực bạo động xong càng hỉ nộ vô thường…… Đổi lại là trước đây, hắn nhất định sẽ không để thiếu gia Hạ gia kia dễ chịu.
Hiện tại đại nhân tinh thần lực tốt, cả người cũng liền bình thản…… Đại nhân nhà ông quả nhiên là một người ôn hòa.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết ý tưởng của Ellen.
Nói chuyện với Ellen hồi lâu, hắn đói bụng, mà lúc này, lập tức liền có người đưa tới đồ ăn mỹ vị.
Hắn hiện tại kỳ thật là ở trên một chiếc phi thuyền, bay về hướng Thủ Đô Tinh.
Người bình thường sau khi lên phi thuyền, tiến vào vũ trụ mênh mang sẽ không có biện pháp liên lạc với người trên tinh cầu, nhưng phi thuyền của nguyên chủ không giống người thường, lúc này mới có thể biết tin tức mình ở trang viên gần Thủ Đô Tinh.
Không chỉ như thế, bởi vì hắn đủ có tiền, ở trong vũ trụ cũng không cần phải ăn những dịch dinh dưỡng thực phẩm tiện lợi — đầu bếp nấu cho hắn ăn thức ăn phá lệ mỹ vị.
Chỉ có trên cây Bạch Sam trên Đại Tuyết Sơn ở tinh cầu Havel có nấm Bạch Lộ, chỉ có trên tinh cầu Kakashi mới có cá chình đỏ, tùng lộ giá trị ngàn vàng dùng để cho heo ăn……
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy ăn ngon vô cùng, sau khi dò hỏi một chút chủng loại nguyên liệu nấu ăn đã bị sợ ngây người.
Chầu cơm này của hắn ăn bằng căn nhà của một người bình thường, còn là nhà ở Thủ Đô Tinh ấy.
Nguyên chủ sinh hoạt thật sự xa xỉ.
Bất quá nguyên chủ cũng xác thật hẳn là xa xỉ một chút, nhà hắn chỉ có một mình hắn, hắn tiền nhiều đến tiêu không hết.
Phi thuyền sang quý mở ra hình thức ẩn hình, nguyên bản là nó đang phóng nhanh tới, nhưng vì tinh thần lực của Ngôn Cảnh Tắc tốt rồi nên giờ nó đang chậm rì rì đi về phía trước, còn dưới sự chỉ điểm của Ellen mà tìm một tuyến đường có phong cảnh đẹp —— Ngôn Cảnh Tắc thực thích thưởng thức phong cảnh vũ trụ.
Ngôn Cảnh Tắc đối với chuyện này thực vừa lòng.
Kết quả, phi thuyền chạy đến một nửa thế mà lại thu được tín hiệu cầu cứu.
Nguyên chủ diễn trò làm nguyên bộ, trước đó vài ngày là cái tinh cầu quặng mỏ kia làm tốt chứng minh thân phận, tên trên chứng minh thân phận giống hắn, là Ngôn Cảnh Tắc.
Mà bọn họ hiện tại, chính là từ vị chủ quặng mỏ kia có được tinh cầu quặng mỏ, chạy về hướng Thủ Đô Tinh.
Tinh cầu khoáng sản kia cách Thủ Đô Tinh rất xa, cũng tương đối hẻo lánh, hiện giờ vị trí của bọn họ người bình thường sẽ không tới, mà tín hiệu cầu cứu mỏng manh như vậy nếu không phải phi thuyền của nguyên chủ cao cấp thì cũng không nhận được.
“Liên hệ bọn họ, chúng ta đi cứu người.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ellen lại khích lệ Ngôn Cảnh Tắc một phen, nói Ngôn Cảnh Tắc thiện lương.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hắn bất quá nhìn thấy có người cầu cứu, tính toán thuận tay cứu người mà thôi, không coi là thiện lương chứ? Bất quá, dựa theo thái độ của người xung quanh tới xem…… tính tình nguyên chủ tựa hồ không tốt lắm.
Ngôn Cảnh Tắc cũng không rối rắm quá nhiều, ở thế giới này, tác dụng của tinh thần lực quá cường đại, có được tinh thần lực cường đại liền có được sức chiến đấu cường đại, lấy tinh thần lực hiện giờ của hắn…… Hắn ai cũng không cần sợ.
Phát ra tín hiệu cầu cứu là một tinh cầu trên bản đồ, bị đánh dấu là “nguy hiểm”, đánh số là WA865.
Người thường chỉ có thể nhìn thấy cấp bậc nguy hiểm của nó rất cao, Ngôn Cảnh Tắc lại bất đồng, Ellen trực tiếp đem tư liệu của tinh cầu này cho hắn: “Đại nhân, tinh cầu này là một tinh cầu có sự sống, nhưng sinh vật bên trên thật sự quá nguy hiểm, bên trong còn có rất nhiều virus vô cùng hiếm thấy và các loại vật chất độc hại, vì thế đã bị đánh dấu nguy hiểm.”
“Chúng ta đi cứu người có bị ảnh hưởng không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Sẽ không.” Ellen tự tin nói.
Vậy không sao……
Phi thuyền chậm rãi tới gần tinh cầu kia, một thế giới hoa mỹ cứ như vậy thông qua dụng cụ thăm dò của phi thuyền xuất hiện trước mặt Ngôn Cảnh Tắc.
Thực vật trên tinh cầu này tất cả đều đủ mọi màu sắc, cố tình giữa thực vật đủ màu sắc này có một vài sinh vật thật lớn.
Đây là một vài sinh vật vô cùng cường đại.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn những sinh vật đó, trên người bốc lên chiến ý mãnh liệt.
Hắn muốn đi xuống đánh một trận! Thuận tiện cũng sử dụng một chút tinh thần lực của hắn!
Tinh thần lực là vật bảo mệnh hiện tại của hắn, hắn chung quy không thể không dùng.
Tinh cầu WA865, trên một cây cao mấy chục mét.
Thiếu tướng quân đoàn thứ tám Hạ Duy Thừa nhìn nguồn năng lượng tín hiệu hoàn toàn mất đi trên tay, sắc mặt khó coi.
Ông và thủ hạ của ông bị nhốt ở tinh cầu này đã hơn một năm.
Hơn một năm trước, ông phụng mệnh tuần tra ở phụ cận, kết quả đang lái quân hạm đột nhiên bị người công kích, sau đó liền dừng trên tinh cầu này.
Ông là chiến sĩ cấp A, thuộc hạ ông còn có vài chiến sĩ cấp A, trên quân hạm lại có không ít vật tư nên bọn họ mới có thể ở trên tinh cầu này kiên trì lâu như vậy, nhưng hiện tại, bọn họ sắp kiên trì không nổi nữa.
Dù gì trên tinh cầu này động thực vật đều có chứa độc tố, bọn họ căn bản không thể dùng chúng để ăn, mà thức ăn nước uống bọn họ đưa tới tinh cầu này lại sắp cạn sạch.
Nếu không phải như vậy, ông cũng sẽ không dùng hết một lần cơ hội cầu cứu cuối cùng.
“Thiếu tướng, chúng ta hiện tại phải làm sao bây giờ?” một thủ hạ hỏi Hạ Duy Thừa.
“Nói không chừng rất nhanh sẽ có người tới cứu chúng ta.” Hạ Duy Thừa liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, cười cười với thủ hạ.
Ông cảm thấy, bản thân mình phân nửa sẽ chết trên tinh cầu này……
Dự cảm của ông thực chuẩn, ông mới vừa cảm thấy mình sẽ chết ở chỗ này, liền nhìn thấy mấy con quái vật đột nhiên chạy tới chỗ bọn họ.
Trên tinh cầu này có rất nhiều quái vậy màu đen thân hình to lớn, ước chừng cao mấy chục mét, quái vật màu đen này lớn lên giống khủng long, ăn cỏ, không có trí tuệ, nhưng không biết vì cái gì, đối với những người như bọn họ vô cùng bài xích, chỉ cần nhìn thấy bọn họ liền sẽ công kích bọn họ, thậm chí sẽ ăn luôn bọn họ.
Bọn họ có mấy chiến hữu đều chết trong miệng loại quái vật này.
Bình thường bọn họ kỳ thật đều tránh ở hầm ngầm, như vậy thì loại quái vật màu đen này sẽ tìm không thấy bọn họ, nhưng hôm nay, vì để phát tín hiệu càng tốt hơn, bọn họ leo lên một thân cây.
Này không phải sao, bọn họ bị loại quái vật màu đen phát hiện!
Bất quá như vậy cũng tốt, bọn họ trên cơ bản trở về không được, không bằng cứ thống thống khoái khoái mà chết trong chiến đấu!
Đáng tiếc, nguồn năng lượng cơ giáp của bọn họ sớm đã hao hết, cứ như vậy trực tiếp đi đánh phỏng chừng một con quái vật cũng đánh không chết.
Hạ Duy Thừa cười khổ một chút, nắm chặt vũ khí trên tay, từ trên cây nhảy xuống, phóng tới quái vật màu đen chạy đằng trước.
Kết quả, ông mới vừa nhảy đến trên người quái vật màu đen, đột nhiên có một cơ giáp từ trên trời giáng xuống……
Hạ Duy Thừa phản ứng thực nhanh, nhảy qua bên cạnh, cuối cùng né tránh được…… Kỳ thật ông cũng không phải toàn dựa vào bản thân mình mà nhảy qua né tránh được, trên thực tế là một cỗ tinh thần lực khổng lồ bắt lấy ông ném ra ngoài.
Hạ Duy Thừa cứ như vậy bị ném ra, một đầu chúi vào lá rụng.
Ông thật vất vả bò dậy, liền nhìn thấy cơ giáp kia đang đập quái vật đáng sợ kia.
Sinh vật kia với ông mà nói khó có thể địch nổi, thực lực ít nhất cũng cấp A, thế mà cứ như vậy bị một cái cơ giáp…… đánh chết?
Hạ Duy Thừa hít hà một hơi.
Chờ sau khi ông chú ý tới hình dạng của cơ giáp kia, cả người càng kích động mà nói không nên lời.
Ông chưa kịp nói lời nào, nhưng thủ hạ của ông ở trên cây đã mở miệng: “Là Chiến Thần! Chiến Thần!”
Cơ giáp này bọn họ đều nhận thức! Đây là Chiến Thần của Liên Minh Ngân Hà, là cơ giáp độc thuộc về nguyên soái đại nhân!
Nguyên soái đại nhân xuất quỷ nhập thần, nhưng mỗi khi liên minh gặp được nguy cơ, hắn sẽ lái Chiến Thần xuất hiện!
Hạ Duy Thừa tuy là thiếu tướng nhưng cũng không biết nguyên soái là ai, cũng không có ở gặp qua Chiến Thần trong hiện thực, lúc này đột nhiên nhìn thấy, có thể nghĩ ông kích động như thế nào.
Bất quá, ông cũng có chút nghi hoặc.
Cơ giáp được coi là mạnh nhất ít nhất tinh thần lực phải được cấp SS mới có thể thúc giục Chiến Thần, vì sao đánh chết một sinh vật màu đen xong rồi lại bất động?
Cơ giáp Ngôn Cảnh Tắc: “……” cái trò này…… Hắn lần đầu dùng, không biết dùng!
Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu một chút cách dùng của cơ giáp này.
Sau đó Hạ Duy Thừa liền nhìn thấy Chiến Thần đột nhiên giật mình, tựa hồ muốn đứng lên, nhưng cuối cùng chỉ lăn một cái, lăn sang bên cạnh.
Hạ Duy Thừa: “???”
Những quái vật màu đen lúc này cũng đã vì đồng bạn tử vong mà trở nên điên cuồng, vọt thẳng đến cơ giáp kia.
“Cẩn thận!” Hạ Duy Thừa kêu lên, đúng lúc này, ông nhìn thấy cửa khoang cơ giáp mở ra.
Sau đó, một chàng trai thoạt nhìn cực kì trẻ tuổi từ cơ giáp chui ra.
Trong lòng Hạ Duy Thừa “lộp bộp” một chút, lo lắng không thôi —— hay là người tới cũng không phải nguyên soái? Người này không biết thao túng cơ giáp, cho nên từ cơ giáp ra ngoài?
Những quái vật này quá cường đại, nếu không có cơ giáp, người bình thường bàn tay trần khẳng định đánh không lại chúng nó……
Hạ Duy Thừa đang lo lắng, lại đột nhiên cảm giác được một cỗ tinh thần lực cường đại, quả thực cuồn cuộn vô ngần, cùng lúc đó, chàng trai trẻ tuổi kia vươn một nắm tay, sau đó nắm tay lôi cuốn cường đại tinh thần lực liền đánh bay một con quái vật màu đen ra ngoài.
Đây…… Thật sự quá cường đại!
Hạ Duy Thừa cả người đều ngốc ra.
Người nọ lại còn đang chiến đấu, những quái thú bọn họ phía trước điều khiển cơ giáp cũng đánh không lại, tại đây dưới tay người này, dễ như trở bàn tay mà bị đánh ngã.
“Thiếu tướng, đó là nguyên soái đại nhân sao?” một thủ hạ của Hạ Duy Thừa hỏi.
“Hẳn chính là ngài ấy!” Hạ Duy Thừa nói, đôi mắt chớp cũng không chớp mà nhìn người kia —— người này tinh thần lực, ít nhất là SSS!
Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc đã đánh ngã mấy quái vật màu đen ở phụ cận.
Hắn cảm thấy mình gân cốt không hoạt động trơn tru, nhưng tạm thời chỉ có thể như vậy…… Ngôn Cảnh Tắc quay đầu lại, nhìn về phía mấy người mặc quân trang kia, họ đã không khác dã nhân là bao: “Quân nhân của Liên Minh? Quân đoàn thứ mấy?”
“Quân đoàn thứ tám Hạ Duy Thừa hướng ngài đưa tin!” Hạ Duy Thừa nói, giọng nói mang theo vài phần nghẹn ngào: “Ngài là nguyên soái đại nhân?”
“Đúng vậy.” Ngôn Cảnh Tắc thừa nhận.
Hạ Duy Thừa đã hơn 50 tuổi, tuy rằng ở tuổi thọ trung bình của chiến sĩ là hai trăm tuổi hiện tại, ông là tương đối trẻ, nhưng ông đã trải qua rất nhiều chuyện, sớm đã trở nên thành thục ổn trọng.
Nhưng hiện tại, người đàn ông thành thục này quỳ trên mặt đất, trực tiếp khóc lên: “Nguyên soái đại nhân……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.