Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 154:

Quyết Tuyệt

25/09/2021

Thủ Đô Tinh cư trú vài tỷ nhân tài ưu tú của Liên Minh Ngân Hà, những người này mỗi ngày phải tiêu hao đại lượng thức ăn, bản thân Thủ Đô Tinh sản sinh ra đồ ăn căn bản cung ứng không đủ, Thủ Đô Tinh tuyệt đại đa số rau củ và các loại thịt kỳ thật đều là từ vệ tinh của Thủ Đô Tinh, tinh cầu Camille cung cấp.

Tinh cầu Camille kỳ thật là một tinh cầu nghi cư, ấm áp ẩm ướt nhiều nước nhiều lục địa, nhưng trên tinh cầu này không có tài nguyên khác, cũng không có trường học tốt và công việc tốt, bởi vì tiếp giáp Thủ Đô Tinh nên nhân tài ưu tú có được đều chạy sang Thủ Đô Tinh, thời gian dài, nơi đây thành một tinh cầu chuyên môn gieo trồng.

Trên tinh cầu này có rất nhiều trang viên, kẻ có tiền ở Thủ Đô Tinh vô cùng thích mua sắm trang viên ở đây coi như đầu tư.

Hạ Tử Tu hiện tại đang ở trong một trang viên.

Trang viên này không lớn, thuộc về trượng phu của y, chủ quặng mỏ đến từ tinh hệ xa xôi, Ngôn Cảnh Tắc.

Nhìn máy liên lạc Hạ gia gửi tư liệu Ngôn Cảnh Tắc cho y, Hạ Tử Tu hít sâu một hơi.

Y không nghĩ tới, mình thế mà lại rơi xuống nông nỗi này.

Hạ Tử Tu sinh ra ở Thủ Đô Tinh, còn sinh ra trong gia đình quý tộc, tuy gia tộc có hơi lớn, còn có hơi lung tung rối loạn, nhưng cha mẹ y cực kì ân ái, đối với y cũng rất thương yêu sủng ái, hơn nữa y còn là phụ sư cấp B trân quý, từ nhỏ y đã sống vô cùng hạnh phúc.

Y đối với bản thân mình yêu cầu rất cao, thích học tập nhiều thứ, từ nhỏ đã xác định mục tiêu, muốn thi đậu đại học Quân Sự Trung Ương, trở thành nhà chỉ huy chiến trường, y cũng vẫn luôn hướng tới mục tiêu này mà nỗ lực, thậm chí hai năm trước như nguyện thi đậu đại học Quân Sự Trung Ương.

Nhưng mà hơn một năm trước kia, cha y đột nhiên mất tích, nhân sinh của y liền rẽ sang một hướng khác.

Cha y là thiếu tướng quân đoàn thứ tám của Liên Minh, là chiến sĩ xuất sắc nhất Hạ gia. Có cha y ở, nhân sinh của y thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ gặp phải suy sụp, nhưng cha y mất tích, y liền bắt đầu liên tiếp chịu đả kích.

Mẹ y tin tưởng vững chắc cha y không qua đời, y cũng muốn biết tình huống cụ thể, liền đi tìm người quân đoàn thứ tám hỏi thăm tin tức, nhưng mà cái gì cũng hỏi thăm không ra.

Vừa lúc lúc ấy tuôn ra một tin tức lớn —— Phù Phỉ là bạn học từ nhỏ của y, hóa ra là con trai độc nhất đã mất tích nhiều năm của quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám!

Trước kia y có cùng Phù Phỉ tiếp xúc qua, quan hệ không tồi, y liền hẹn Phù Phỉ, muốn làm ơn gã tìm cha mình một chút.

Nhưng Phù Phỉ không chỉ cự tuyệt, thế mà còn mắng y hám nhà giàu, ngại bần ái phú.

Y bất quá là hẹn Phù Phỉ ở quán cà phê gặp mặt, muốn hỏi một chút tình huống cha mình mà thôi, thế mà lại bị chụp mũ như vậy?

Nhưng chuyện này đối với cuộc sống y ảnh hưởng không lớn, y cũng đắc tội không nổi Phù Phỉ, chỉ có thể từ bỏ, lại nghĩ biện pháp khác.

Y lục tục tiếp xúc không ít người cũng không hỏi thăm được tin tức của cha, này còn chưa tính, Hạ gia còn kéo chân sau.

Người Hạ gia rất nhiều, có chút loạn, cha y cùng Hạ gia quan hệ không tốt, từ rất sớm đã dọn ra ngoài, bất quá cũng đúng là vì như vậy nên trước kia bọn họ mỗi lần trở về, người Hạ gia người đều đối với bọn họ không tồi, bọn họ cũng không đề phòng người Hạ gia.

Tam thúc y nơi có thể tìm lính đánh thuê tìm cha y, mẹ y cảm thấy đây là một ý kiến hay, liền đem tiền tích tụ trong nhà đưa cho tam thúc.

Nhưng mà tam thúc cũng không đi tìm lính đánh thuê, ngược lại cầm tiền rời khỏi Thủ Đô Tinh, khắp nơi tiêu xài. Bọn họ đi tìm tam thẩm đòi tiền, tam thẩm còn trách bọn họ không nên đem tiền cho tam thúc.

Mẹ y suýt chút nữa tức đến phát bệnh.

Em trai y thân thể không tốt, gặp phải một loại gien bệnh hiếm thấy, đại đa số thời gian đều nằm trong khoang chữa bệnh, yêu cầu một khoản tiền thuốc men kếch xù.

Ngoài ra, sau khi cha y dọn ra từ Hạ gia liền không tiêu tiền của Hạ gia, mà là tự mình mua một ngôi nhà, mỗi tháng đều có khoản vay mua nhà.

Nguyên bản thu vào của cha y có thể bao trùm luôn phí chữa bệnh của em trai và khoản vay mua nhà, còn có thể tồn tiếp một bộ phận, nhưng sau khi cha y mất tích, số phí dụng này liền thành vấn đề lớn.

Đỉnh đầu của y và mẹ trở nên túng quẫn, bắt đầu sầu vấn đề tiền, may mà bọn họ đều là phụ sư, muốn kiếm tiền cũng không khó.

Phụ sư nhân số thiếu xa so với chiến sĩ, rất nhiều chiến sĩ cũng không có biện pháp tìm được phụ sư định khế, sau khi tinh thần lực xảy ra vấn đề, hoặc là uống dược tề thư hoãn, hoặc là tiêu tiền nhờ phụ sư hỗ trợ chải vuốt.

Mà phụ sư nếu muốn kiếm khoản thu nhập thêm, có thể đi giúp chiến sĩ khai thông tinh thần lực.

Y cứ đi làm một phần công việc như vậy.

Mới đầu sự tình rất thuận lợi, nhưng sau đó thế mà lại có chiến sĩ trong quá trình khai thông tinh thần lực muốn động tay chân với y, sau khi y báo cảnh sát người nọ còn cắn ngược lại một cái, nói là y câu dẫn người trước.

May mắn y sớm có phòng bị, dùng máy liên lạc ghi lại hình ảnh tình huống cụ thể mới không bị vu hãm.

Chính là cho tới nay, quý tộc Thủ Đô Tinh đều cảm thấy, phụ sư chỉ có thể chải vuốt tinh thần lực cho người mình định khế, đi làm loại công việc này là mất mặt xấu hổ.

Hiện giờ khoa học kỹ thuật phát đạt, chỉ cần có được gien hai người liền có thể đào tạo em bé, cho nên mặc kệ là nam nữ, nam nam hay là nữ nữ, đều có thể tự do kết hôn, mà chiến sĩ và phụ sư định khế càng tương đương với kết hôn, thậm chí so giấy hôn thú càng có hiệu quả pháp luật, bởi vì một khi định khế, bọn họ là có thể cảm giác đến cảm xúc của một nửa kia sở, đây là quan hệ so với quan hệ thân thể càng thêm thân mật.

Hơn nữa chiến sĩ và phụ sư yêu cầu giữa lẫn nhau hoàn toàn không bố trí phòng vệ, đem tinh thần lực hai người dung hợp bên nhau mới có thể định khế, một khi định khế cũng không thể dễ dàng giải trừ —— nếu muốn giải trừ, cấp bậc tinh thần lực hai bên đều sẽ giảm xuống.

Cho nên chiến sĩ và phụ sư định khế liền tương đương với kết hôn.

Mà phụ sư dưới tình huống làm chải vuốt tinh thần lực cho chiến sĩ, tuy nói không như định khế mọi cảm xúc đều cùng chung, nhưng có thể cảm giác được một ít cảm xúc lẫn nhau, thế cho nên rất nhiều chiến sĩ sẽ yêu cầu phụ sư định khế của mình không được làm khai thông tinh thần lực cho người khác.

Càng có một ít chiến sĩ quá đến mức trực tiếp không muốn cùng phụ sư đã khai thông tinh thần lực cho người khác định khế.

Đương nhiên, làm như vậy trên cơ bản đều là quý tộc hoặc là chiến sĩ thực lực rất mạnh chiến sĩ, chiến sĩ bình thường mà nói…… Căn bản tìm không thấy phụ sư.

Cứ bởi vì nguyên nhân như vậy, khi chuyện y và me y dựa vào phương thức này kiếm tiền bị tuyên dương ra ngoài, học sinh học cùng trường quý tộc với y liền bắt đầu dùng ánh mắt khác thường nhìn y.

Còn có một vài người trực tiếp tìm tới y, nói nguyện ý cho y tiền, chỉ cần y cung cấp “phục vụ”.

Trong lúc nhất thời, ở Thủ Đô Tinh, thanh danh của y thế mà lại trở nên rất kém cỏi, còn có một vài chiến sĩ lời thề son sắt mà nói y là hoa giao tế*.

(*nôm na là làm call boy, money boy…)



Y là phụ sư cấp B, trước kia bên người luôn có rất nhiều chiến sĩ theo đuổi y, nhưng hiện tại, người theo đuổi y nguyên bản đều biến mất, có vài người còn bắt đầu bại hoại thanh danh y, thậm chí có không ít người khoác lác, nói đã từng tiêu tiền ngủ với y.

Đủ loại chuyện này đều làm y tức đến muốn cười.

Y phiền toái không thôi, kết quả lúc này, em trai y phát sinh ngoài ý muốn, thế nhưng bệnh nặng.

Y yêu cầu một tuyệt bút tiền, chỉ có thể hướng Hạ gia xin giúp đỡ, kết quả, Hạ gia bảo y gả cho Ngôn Cảnh Tắc.

Y không muốn bán đứng hôn nhân của mình, không muốn đồng ý, nhưng em trai y cần phải lập tức có tiền thuốc men…… Hạ gia lại nói y có thể trước tiên cùng Ngôn Cảnh Tắc ở chung một chút, lại quyết định muốn kết hôn hay không, y cũng liền đồng ý đi vào trang viên này, chờ đợi Ngôn Cảnh Tắc đến.

Nơi này ngoại trừ y cũng chỉ có hai nhân viên công tác, hai người kia cơ bản không tiếp xúc với y, thật ra làm y rất tự tại, cũng bắt đầu suy xét lợi và hại khi kết hôn với Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc là chủ quặng mỏ tinh hệ xa xôi, hẳn là không giống quý tộc Thủ Đô Tinh, đối với phụ sư có yêu cầu lung tung rối loạn, nói không chừng còn sẽ đồng ý cho y tiếp tục đi học.

Hơn nữa người này rất có tiền, gả cho hắn, khủng hoảng kinh tế của y có thể giải trừ……

Kỳ thật kết hôn cũng không tồi.

Hạ Tử Tu nghĩ đến đây, tự giễu mà cười.

Y không nghĩ tới mình thế mà cũng sẽ có một ngày như vậy.

Kỳ thật y có thể cùng Ngôn Cảnh Tắc thương lượng một chút, mượn một ít tiền của Ngôn Cảnh Tắc, về sau lại chậm rãi trả cho Ngôn Cảnh Tắc?

Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, máy liên lạc của y đột nhiên vang lên, một tin tức đã gửi lại đây.

“Chúc mừng ngài, ngài và Ngôn Cảnh Tắc ở hôm nay hoàn thành đăng ký kết hôn! Chúc ngài cuộc sống vui sướng!”

Hạ Tử Tu lập tức liền ngốc ra —— y kết hôn?

Y và Ngôn Cảnh Tắc đăng ký kết hôn?

Chưa được bản thân y đồng ý, bản thân y cũng không có nói ra xin đăng ký, sao lại có thể kết hôn?

Có người vận dụng đặc quyền? Là Hạ gia? Hay hoặc là…… Là Phù Phỉ?

Sau khi y hướng Phù Phỉ xin giúp đỡ không thành, bị Phù Phỉ nói hám giàu, Phù Phỉ liền cùng em họ y Hạ Thích Thất đi tới bên nhau, lúc ấy y còn chúc mừng bọn họ, nhưng mặc kệ là Phù Phỉ hay là em họ y Hạ Thích Thất, không biết vì sao đều có ý kiến rất lớn với y.

Y muốn hướng Phù Phỉ hỏi thăm tin tức về cha mình, Phù Phỉ không chỉ trốn tránh, em họ y còn bảo y hãy tự trọng.

Hôn sự này nguyên bản là của em họ y, Phù Phỉ muốn y nhanh kết hôn, làm em họ y hoàn toàn thoát khỏi chuyện này cũng là chuyện bình thường.

Cha Phù Phỉ là đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, cũng xác thật có đặc quyền.

Hạ Tử Tu luôn luôn bình tĩnh tự giữ, nhưng lúc này vẫn giận sôi máu, y đi nhanh từ trong phòng mình ra ngoài, muốn đi Thủ Đô Tinh hỏi tình huống một chút.

Nhưng khi y vừa ly khai phòng mình liền gặp hai nhân viên công tác của trang viên.

Hai người kia đều là người thường, nhưng khi y nhìn đến bọn họ, chung quy cứ cảm thấy có điểm quái quái, mà lúc này, hai người này cười hỏi y: “Hạ thiếu gia, ngài có nhu cầu gì sao?”

Hạ Tử Tu nghe bọn họ hỏi chuyện, bình tĩnh lại.

Hôn đã kết, y hiện tại đi Hạ gia cũng không làm được gì.

Hạ Tử Tu nói: “Không có việc gì.”

Y nói xong, hướng tới hai người cười cười, lại trở về phòng.

Có lẽ y nên liên hệ một chút với Ngôn Cảnh Tắc?

Cũng không biết đối tượng kết hôn của mình này rốt cuộc là bộ dáng gì.

Hạ Tử Tu về phòng, bên ngoài hai “nhân viên công tác” kia thở dài nhẹ nhõm một hơi thật dài.

Bọn họ đương nhiên không phải nhân viên công tác của trang viên bình thường, trên thực tế, bọn họ hai người đều là con trai của quản gia Ellen, đều là chiến sĩ cấp S.

Bọn họ nguyên bản ở chỗ này là chờ đợi đại nhân bọn họ đến, sau đó lại chộp Hạ Thích Thất tới.

Kết quả Hạ gia chủ động đem người đưa tới, đưa chính là Hạ Tử Tu.

Bọn họ hiện tại cũng có chút phát sầu.

Nhưng phát sầu nhiều rồi, bọn họ lại cũng nhịn không được kinh ngạc cảm thán.

Vị thiếu gia Hạ gia này, thật sự quá xinh đẹp.

Hạ Thích Thất rất đẹp, nhưng đó là cái đẹp không có lực công kích, vị Hạ thiếu gia trước mắt này đẹp minh diễm mà lại trương dương, đẹp đến tràn ngập lực công kích.

Nên nói như thế nào nhỉ…… Chỉ cần nhìn đến gương mặt kia của y, khiến cho người ta nhớ tới truyền thuyết hồ ly tinh cổ xưa.

Trách không được y trở thành hoa giao tế nổi danh của Thủ Đô Tinh.

Cùng thời gian, tinh cầu WA865.



Phi thuyền chậm rãi đáp xuống, áp đảo đại thụ vô số màu sắc che trời, dừng ở bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc.

Thu hồi cơ giáp mình không quá rành khống chế kia, Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía “dã nhân” quỳ trên mặt đất khóc thút thít kia: “Đi thôi.”

Hạ Duy Thừa lập tức đứng lên, ông cùng thủ hạ của ông kích động mà nhìn chiếc phi thuyền kia, đi theo phía sau Ngôn Cảnh Tắc.

Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy có rất nhiều người đứng ở lối vào phi thuyền, cung cung kính kính mà nghênh Ngôn Cảnh Tắc vào trong phi thuyền.

Mà những người này……

Những người này cũng không thu liễm tinh thần lực của bọn họ, Hạ Duy Thừa có thể cảm nhận được, bên trong bọn họ có không ít người tinh thần lực phía trên ông!

Ông là chiến sĩ cấp A, tinh thần lực những người này trên cả ông, vậy thuyết minh bọn họ ít nhất là cấp S!

Chiến sĩ cấp ở trong quân đội hoàn toàn có thể làm trung tướng thậm chí thượng tướng, mà hiện tại, bọn họ đều vây quanh ở người thanh niên này, thần thái cung kính……

Đương nhiên đây cũng không kỳ quái.

Đây chính là nguyên soái đại nhân thần bí mà lại cường đại!

Hạ Duy Thừa đầy mặt sùng kính, cũng chính là lúc này, một chiến sĩ cấp S tóc vàng mắt xanh, nhìn liền vô cùng cao quý đi đến trước mặt bọn họ, nhíu mày nhìn bọn họ một cái, sau đó nhàn nhạt mà nói: “Dẫn bọn họ đi xuống tắm rửa sạch sẽ.”

Người này nói xong liền đi, hoàn toàn không đem bọn họ để vào mắt.

Nhưng Hạ Duy Thừa một chút cũng không tức giận.

Rốt cuộc đây chính là chiến sĩ cấp S! Cấp S đó!

Chướng mắt ông là tất nhiên rồi.

Hạ Duy Thừa và các thủ hạ của ông bị đưa tới một khoang rửa mặt.

Khi nước sạch sẽ từ trong vòi phun ra, chuyện đầu tiên bọn họ làm đều là mở miệng, mồm to uống nước.

Uống uống, mọi người cùng nhau khóc.

“Chúng ta được cứu rồi! Ông trời, chúng ta thế mà lại được cứu rồi!”

“Này hết thảy quả thực như đang nằm mơ!”

“Chúng ta có thể nào đang nằm mơ không?”

“Chúng ta thế mà còn gặp được nguyên soái đại nhân……”

……

Nói nói, mọi người cũng nghĩ đến thân nhân trong nhà.

Bọn họ mất tích lâu như vậy, cũng không biết người trong nhà thế nào rồi……

Còn có chiến hữu của bọn họ…… Lúc ấy trên phi thuyền có mấy ngàn người, nhưng trong chiến đấu đã chết rất nhiều người, sau khi rơi xuống tinh cầu kia lại chết rất nhiều người, hiện tại cũng chỉ dư lại mười mấy người bọn họ.

Hạ Duy Thừa lau mặt mình một phen, nói: “Chờ chúng ta trở về, nhất định phải vì người đã chết đi lấy lại công đạo.”

Ông thật sự rất tưởng niệm người nhà mình.

Phụ sư của ông không biết hiện tại thế nào, con trai nhỏ thân thể không tốt tình huống có chuyển biến tốt đẹp không?

Còn có con trai lớn…… Con trai lớn của ông dung mạo quá xuất chúng, vẫn luôn có rất nhiều người mơ ước nó, ông thật sự rất lo lắng khi mình không ở, nó sẽ gặp phải phiền toái gì đó.

Hạ Duy Thừa hít sâu một hơi, nhanh chóng mà rửa sạch sẽ, sau đó đã bị người máy mang đi làm kiểm tra, còn có người tới trước mặt ông, dò hỏi thân phận của ông, còn có các loại tình huống mà bọn họ gặp phải.

Hạ Duy Thừa nói ra……

Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc đã ngồi trước bàn ăn, trên bàn cơm hắn lại bày “một ngôi nhà”.

Thời điểm hắn ăn cơm, có người thu thập hài cốt của chiến sĩ liên minh lại, lại có người đi điều tra thân phận của những người đó.

Chờ hắn ăn xong, phi thuyền cũng đã rời khỏi tinh cầu này.

Ngôn Cảnh Tắc vào phòng huấn luyện của phi thuyền, tính toán huấn luyện cho tốt một chút, học sử dụng cơ giáp.

Mà hắn một lần luyện này liền qua mấy giờ đồng hồ, chờ hắn ra tới, liền nhìn thấy Ellen đang chờ ở cửa.

Nhìn thấy hắn, Ellen khom lưng hành lễ: “Đại nhân, có hai việc muốn nói cho ngài.”

“Chuyện gì?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, hắn cuối cùng học được dùng cơ giáp rồi, hiện tại tâm tình khá tốt.

“Đại nhân, ngài kết hôn rồi, cùng vị Hạ thiếu gia kia.” sắc mặt Ellen không quá đẹp.

Ngôn Cảnh Tắc: “…… Còn gì nữa?”

Ellen lại nói: “Trong đám người ngài cứu kia, có cha của vị Hạ thiếu gia kia.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook