Chương 99: PN2: Gặp gia trưởng (hạ)
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Ngôn Cảnh Tắc đang lấy lòng cha vợ mẹ vợ, cùng bọn họ nói về Chu Văn Tu: “Văn Tu lợi hại lắm ạ, anh ấy là người cầm quyền căn cứ Đại Học Thành thành phố H, trước đó lúc mạt thế đến, anh ấy liền thức tỉnh dị năng hệ hỏa, cứu bạn học…”
“Con trước đó cũng đi học chỗ Đại Học Thành ấy ạ, nhưng con với anh ấy không học cùng trường, trường con học tương đối kém… Khi đó con liền đặc biệt sùng bái anh ấy rồi!”
“Khi mạt thế tới, con bị nhốt ở nhà, suýt chút nữa chết đói, là Văn Tu đã cứu con.”
……
Ngôn Cảnh Tắc đem Chu Văn Tu khen tới khen lui.
Chu Văn Tu cũng có điểm ngượng ngùng, lại có điểm cao hứng —— Ngôn Cảnh Tắc vậy mà trước mạt thế đã chú ý đến y sao? Trách không được Ngôn Cảnh Tắc vừa về căn cứ liền thổ lộ với y!
Đáng tiếc ngay từ đầu hai người đã lãng phí rất nhiều thời gian…… Đây đều là vì hiểu lầm!
Ngôn Cảnh Tắc khẳng định là cảm thấy thuộc tính không hợp với y, ngay từ đầu mới trốn tránh y.
Ngôn Cảnh Tắc rất biết cách dỗ dành phụ nữ a! Chỉ trong chốc lát, hắn liền dỗ Chu phu nhân đến mức coi hắn như con ruột.
Chu Hải Sinh lại nhìn về phía con trai: “Con nếu đã ở thành phố H tốt như vậy, sao còn đi thật xa lại đây? Trên đường nếu gặp nguy hiểm thì làm sao?”
Bọn họ sống ở căn cứ thành phố B đều tương đối yên ổn, đặc biệt là người thường không cần ra khỏi thành, ngoại trừ vật tư sinh hoạt và đồ ăn có hơi thiếu, tốt xấu gì cũng không cần đối mặt với tang thi.
Nhưng dù vậy, bọn họ cũng biết bên ngoài rất nguy hiểm.
Gần đây các loại tin tức một cái nối tiếp một cái, trong đó có nhắc tới tang thi vẫn luôn trở nên mạnh hơn.
Con ông thật xa từ thành phố H đến đây, cũng không biết cực khổ nhiều hay ít.
Chu Hải Sinh nghĩ như vậy, lại thấy được mặt con mình căng bóng ẩm mịn, được rồi, con ông hẳn là không chịu khổ.
“Bọn con đi theo đại đội cùng tới. Ba có nghe nói không? Người rất mạnh tới từ căn cứ thành phố S đấy.” Chu Văn Tu nhắc tới chuyện này, đôi mắt liền rực rỡ.
Người rất mạnh kia là đối tượng của y!
“Ba nghe nói, nghe nói phía nam có một người vẫy tay là có thể giết hàng ngàn hàng vạn tang thi, đặc biệt lợi hại! Hai đứa là đi theo hắn tới sao? Trách không được không phải khổ cực.” Chu Hải Sinh nói.
Chu Văn Tu nói: “Bọn con không phải đi theo cậu ấy tới……” Ngôn Cảnh Tắc chính là người đó!
Chu Hải Sinh không rõ nguyên do, con ông vừa rồi còn nói bọn họ đi theo đại đội tới, sao lúc này lại nói không phải?
Mà đúng lúc này, của nhà bọn họ lại bị gõ vang lên.
Lần này nghe được tiếng đập cửa, Chu Hải Sinh thật ra lại không sợ, con ông ở đây cơ mà, con ông là dị năng giả đó nghen.
“Xin hỏi Chu Hải Sinh tiên sinh có nhà không ạ?” Ngoài cửa, có người nho nhã lễ độ mà hô lên —— cửa này khá tốt, không kêu lên người bên trong nghe không được.
“Có tôi.” Chu Hải Sinh nói, đi tới cửa xuyên thấu qua mắt mèo nhìn ra ngoài, vừa nhìn ông đã sửng sốt — bên ngoài thế mà đứng vài chàng trai trẻ mặc quân trang.
“Xin hỏi con trai ngài có phải đã trở lại rồi không?” người nọ lại hỏi.
Chu Hải Sinh không nói gì, con ông vừa trở về liền có người tìm tới cửa, con ông không phải bên ngoài gặp phải chuyện gì chứ?
“Chu tiên sinh?” Người ngoài cửa lại hô một tiếng.
Chu Văn Tu trực tiếp mở cửa.
“Văn Tu con……” Chu Hải Sinh có điểm sốt ruột, ông còn không biết những người này tới làm gì, con ông sao lại mở cửa luôn rồi?!
Đang lo lắng, Chu Hải Sinh liền nhìn thấy người ngoài cửa hướng về con ông kính lễ, kinh hỉ mà nói: “Chào Chu thượng tướng!” Tìm được Chu Văn Tu liền tương đương với tìm được Ngôn Cảnh Tắc…… Bọn họ quả nhiên ở chỗ này!
Chu Hải Sinh: “???” Sao lại thế này? Những người này thế mà kêu con của ông là thượng tướng?
Chu Văn Tu tránh đường ra: “Các người vào đi.”
Người bên ngoài lập tức liền vào nhà, một bên tiến vào một bên nói: “Chu thượng tướng, thành thật xin lỗi, căn cứ chúng tôi không chiếu cố người nhà ngài thật tốt, ngài yên tâm, về sau bọn họ có thể được hưởng đãi ngộ tốt nhất……” Những người này cung cung kính kính.
Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu lần này đi ra bắc, không biết đã giết biết bao nhiêu tang thi, cứu biết bao nhiêu căn cứ an toàn.
Gần đây tang thi càng ngày càng mạnh, rất nhiều căn cứ đều bị tang thi cấp cao đánh lén, cho dù chuyện tang thi vây thành không gặp nhiều, nhưng tang thi cấp cao đói bụng liền đến căn cứ trộm ăn người này nọ, cơ hồ nơi nơi đều có!
Nhưng từ khi Ngôn Cảnh Tắc xuất hiện, chuyện như vậy đã bị ngăn chặn lại.
Mỗi khi đến một chỗ, Ngôn Cảnh Tắc đều sẽ đem cục đá đen hắn dùng năng lượng hắc ám ngưng tụ ra được, đặt ở cùng nhau.
Sau đó tang thi cấp trung và cấp cao ở phụ cận liền bị dẫn lại đây, mà khi chúng đến đây đều sẽ chết trên tay Ngôn Cảnh Tắc.
Đã không còn tang thi cấp trung và cao uy hiếp, người ở phụ cận và trong khu căn cứ liền an tâm sinh sống.
Căn cứ an toàn thành phố B bên này lập tức liền quyết định phải cho Ngôn Cảnh Tắc quân hàm.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc không cần, hắn nói sở thích của hắn là được người ta nuôi, không muốn mệt nhọc, nên không cần quân hàm…… Cuối cùng quân hàm này cũng đến trên đầu Chu Văn Tu.
Đương nhiên, bản thân Chu Văn Tu cũng đảm đương nổi.
Một đường này Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn giết tang thi, y cũng như vậy.
Căn cứ an toàn thành phố B bên này cũng đã sớm thu được hình ảnh Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu giết tang thi, chỉ là hiện tại mạt thế thông tin không tiện, đội ngũ Ngôn Cảnh Tắc còn thường đổi lộ tuyến, hai bên cũng chưa giao lưu qua, bọn họ cũng vì thế nên không chiếu cố được trước người nhà Chu Văn Tu.
“Cảm ơn. Cha mẹ tôi đều không có việc gì, tôi thật sự rất cảm kích.” Chu Văn Tu nói, căn cứ thành phố B thật sự làm khá hơn y nhiều, cha mẹ y tuổi cũng không nhỏ, lại không có dị năng, vẫn còn có thể ở nhà mình sinh sống yên ổn.
“Chu thượng tướng coi trọng, đây dù sao cũng là sai lầm của chúng tôi…” người cầm đầu nói, lại nhìn thoáng qua Ngôn Cảnh Tắc cách đó không xa: “Chu thượng tướng, ngài và Ngôn tiên sinh tính toán ở nơi này sao?”
“Đúng vậy.” Chu Văn Tu nói, đây là nhà y từ trước mạt thế, tuy biết căn cứ có thể an bài cho y chỗ càng tốt hơn, nhưng y vẫn thích ở đây.
“Không thành vấn đề, nhân viên an ninh của chúng tôi sẽ lập tức an bài ổn thỏa, đồ dùng sinh hoạt của mọi người tôi cũng sẽ lập tức đưa tới.” Người này lại nói.
Chu Văn Tu lại cùng anh ta nói vài câu, anh ta liền rời đi.
Chờ anh ta đi rồi, Chu Hải Sinh mới nhìn về phía con mình: “Văn Tu, rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Ba, Cảnh Tắc chính là người giết tang thi rất lợi hại kia đấy.” Chu Văn Tu nói.
Chu Hải Sinh đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc hướng qua ông lộ ra một nụ cười cười xán lạn: “Ba, con chỉ có chút bản lĩnh nhỏ vậy thôi…”
Chu Hải Sinh: “……” Cái này kêu bản lĩnh nhỏ đó hả?
Chu Hải Sinh và Chu phu nhân đều ngốc.
Trước đó lúc Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện vẫn luôn khen Chu Văn Tu, còn nói là Chu Văn Tu cứu hắn, bọn họ vẫn luôn cho rằng Ngôn Cảnh Tắc không lợi hại như vậy, kết quả……
Trước đó đều là Ngôn Cảnh Tắc khen Chu Văn Tu, kế tiếp liền đảo lại. Chu Văn Tu bắt đầu kể chuyện về Ngôn Cảnh Tắc.
Hai người Chu Hải Sinh và vợ nghe được đều sửng sốt, sau đó Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đã đi nghỉ ngơi, bọn họ còn đang ngốc.
Những chuyện phát sinh trong tối hôm nay, đối với bọn họ mà nói quá huyền huyễn!
Chu Hải Sinh và Chu phu nhân cả đêm không ngủ, sáng sớm lại gặp người tới tặng đồ.
Người đến không ít, tất cả đều là dị năng giả. Trong đó còn có dị năng giả hệ không gian bọn họ chỉ nghe nói chứ chưa gặp bao giờ.
Dị năng giả hệ không gian này vừa đến liền phóng đồ ra ngoài mặt đất, thức ăn đồ dùng cái gì cũng có.
Mấy thứ này, vợ chồng Chu Hải Sinh trước mạt thế cũng không thiếu, nhưng từ khi mạt thế đến nay bọn họ không gặp được.
Cái khác không nói, thịt heo ngon nhất kia… Trước mạt thế vợ chồng Chu Hải Sinh làm sao để vào mắt? Nhưng hiện tại bọn họ nhìn thịt mỡ đều phải chảy nước miếng!
Dị năng giả không gian buông đồ xuống liền rời đi, nhưng các dị năng giả khác thì ở lại, còn có người bắt đầu giúp đỡ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Dị năng giả sao có thể làm loại chuyện này! Hai vợ chồng già đang không quen thì Ngôn Cảnh Tắc ra tới…… Sau đó lại có một dị năng giả nhóm lửa, để Ngôn Cảnh Tắc làm đồ ăn.
Vợ chồng Chu Hải Sinh: “???” Dị năng giả cũng làm loại chuyện này?
Được rồi, dị năng giả làm loại chuyện này cũng không đáng là gì…… Ngôn Cảnh Tắc còn nấu cơm kia kìa!
Bọn họ đang nhìn đến ngạc nhiên, lại nhìn thấy một nữ dị năng giả 17-18 tuổi, lớn lên phá lệ xinh đẹp hướng qua Ngôn Cảnh Tắc ném một quả quang cầu.
“Không cần ném cho tôi, cô ném cho ba mẹ tôi mấy cái đi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Quang cầu của dị năng giả kia lập tức được ném tới trên người cha Chu mẹ Chu.
Trong lúc nhất thời hai người cảm thấy cả người thoải mái, thoải mái chịu không được.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy bộ dáng bọn họ, cười bảo tốt lắm.
Cha Chu mẹ Chu rất tốt, cha mẹ nguyên chủ cũng khá tốt, đáng tiếc lúc hắn xuyên qua đây, cha mẹ người nhà nguyên chủ đã sớm không còn.
Ngôn Cảnh Tắc làm cơm xong, Chu Văn Tu mới từ tròn phòng đi ra.
Y hôm qua gặp được cha mẹ nên rất cao hứng, buổi tối liền chủ động một chút, Ngôn Cảnh Tắc lại biết được nhà y cách âm rất tốt……
Chờ kết thúc đã là buổi sáng hôm nay rồi.
Y vốn dĩ không định ngủ, tính dậy luôn, nhưng Ngôn Cảnh Tắc động tay động chân, y lại liền ngủ tiếp, đến giờ mới dậy.
Thôi, Ngôn Cảnh Tắc muốn y nghỉ ngơi thì y nghỉ ngơi vậy! Ai không muốn làm đại gia có cuộc sống thoải mái dễ chịu chứ?
Chu Văn Tu ngồi vào bàn ăn, chờ ăn cơm, sau đó đã bị cha mình trách cứ: “Sao con không giúp đỡ một chút?” Nào có lý để vợ nấu cơm, mình thì ngồi lì ở đó?
“Ba, không cần Văn Tu hỗ trợ, con làm là được rồi.” Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt hiền huệ, cùng lúc đó, dị năng hệ quang minh kia chuẩn xác mà ném tới trên người Chu Văn Tu.
Chu Hải Sinh: “……” Cuộc sống này của con ông thoải mái ghê!
Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu ăn xong bữa sáng liền đi ra cửa, còn có người cấp cho Chu Hải Sinh hai tấm thẻ thân phận, một cho ông một cho vợ ông, trong hai thẻ thân phận này, mỗi ngày sẽ được nạp vào một tuyệt bút điểm cống hiến.
Không chỉ như vậy, bọn họ còn an bài hai phần công việc nhẹ nhàng cho vợ chồng Chu Hải Sinh, công việc này điểm cống hiến rất thấp nhưng có thể làm người có việc làm, để giết thời gian.
Chu Hải Sinh vốn cho rằng sau mạt thế mình sẽ không trở mình được, kết quả nháy mắt lại xoay người.
Thu lại thẻ thân phận, Chu Hải Sinh dự định đi một chuyến đến nơi mình công tác để từ chức.
Lúc Chu Hải Sinh đến nơi mình công tác, so với dĩ vãng đã muộn hơn không ít. Nên khi ông vừa đến, liền có người nói: “Ông có biết hiện tại mấy giờ rồi không? Tới muộn như vậy, ông còn muốn làm công việc này không đấy?”
Lại có người nói: “Ông cho rằng giờ vẫn là trước mạt thế sao, mỗi người đều phải cung phụng ông? Sau này ông đến trễ nữa thì khỏi tới luôn đi!”
Chu Hải Sinh có chút cạn lời.
Hai người nói ông này đã từng đi trễ, nhưng thật ra ông vì chống đỡ gia đình nên chưa từng đi trễ qua.
Nhưng ông cũng lười so đo với người ta: “Tôi hôm nay là lại đây từ chức.”
Nghe được Chu Hải Sinh nói muốn từ chức, những người này đều sửng sốt.
Công việc này của bọn họ ở mạt thế xem như không tồi, Chu Hải Sinh thế mà muốn từ chức?
Ông ta điên rồi sao?
Những người này mặt đầy không thể tưởng tượng mà nhìn Chu Hải Sinh.
Bọn họ trước mạt thế cũng không có tiền như Chu Hải Sinh, hiện tại cũng cùng nhau công tác với Chu Hải Sinh, rất có cảm giác về sự ưu việt, thế cho nên Chu Hải Sinh phải đi, bọn họ có điểm luyến tiếc.
“Lão Chu, công việc này khá tốt, từ rất đáng tiếc?” Một người có quan hệ không tồi với Chu Hải Sinh nói.
Những người trong dĩ vãng có ý kiến với Chu Hải Sinh cũng có hơi ngượng ngùng, còn có người nói: “Đúng rồi, không lẽ ông muốn vì tức giận chút xíu vậy mà không màng miệng ăn trong nhà luôn sao?”
Chu Hải Sinh cười cười: “Con trai tôi trở về rồi, trong nhà bây giờ không thiếu điểm cống hiến, cho nên tôi từ chức thôi.”
“Con ông trở về rồi?” Có người kinh ngạc, lại hỏi: “Nó là dị năng giả?”
Chu Hải Sinh gật gật đầu.
“Vậy ông mỗi ngày về sau liền thoải mái rồi! Nhưng ông cũng đâu cần từ chức, kiếm thêm ít tiền trợ cấp gia dụng không tốt hơn sao?” Bọn họ nơi này có vài người cũng có người nhà là dị năng giả, thậm chí dựa vào dị năng giả mà có được công việc này.
Nhưng dù vậy, mọi người vẫn phải làm việc… Dị năng giả cấp thấp có thể kiếm không nhiều lắm, dị năng giả mạnh hơn chút cần phải ra ngoài, có khả năng gặp phải nguy hiểm.
“Con trai tôi có tiền đồ, không cần tôi trợ cấp.”
Một người có quan hệ không tốt với Chu Hải Sinh bĩu môi: “Lại có tiền đồ, ông như vậy con trai ông cũng không hơn gì, trừ phi con ông có tiền đồ như vậy!” nói rồi người này chỉ tay vào màn hình tuyên truyền chỗ bọn họ.
Màn hình kia hiện đang truyền phát hình ảnh Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đi vào căn cứ thành phố B, người chủ trì còn khàn cả giọng mà giới thiệu về Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu, lại chen vào một ít video bọn họ giết tang thi.
Đương nhiên, Ngôn Cảnh Tắc phát hiện bí mật của dị năng, tìm được dị năng giả hệ quang minh, cũng được nhất nhất kể ra.
Thành phố B bên này đã sớm biết có cường giả từ phía nam tới, hiện tại xem như chính mắt nhìn thấy…… Người cùng Chu Hải Sinh công tác, một đám đều thực kích động.
Chu Hải Sinh đột nhiên nói: “Chu Văn Tu kia chính là con trai tôi đó.”
Trong văn phòng tức khắc an tĩnh.
Chu Hải Sinh lại nói: “Ngôn Cảnh Tắc là bạn trai con tôi.”
Người trong văn phòng: “……” Bọn họ trước mạt thế, một đám đều cực ghen ghét Chu Hải Sinh, sau mạt thế cuối cùng tâm lý cũng cân bằng, kết quả lại toát ra tới một cọc chuyện như vậy……
Bọn họ lại ghen ghét!
Mặc kệ những người nào nghĩ như thế nào, tuyên truyền về Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đã bắt đầu che trời lấp đất ở căn cứ thành phố B.
Nhưng hai người bọn họ cũng không thể ở chỗ này lâu lắm. Tang thi bên ngoài còn rất nhiều, bọn họ ở bên này nghỉ ngơi chỉnh đốn vài ngày, liền phải mang theo càng nhiều người xuất phát đi giết tang thi.
“Con trước đó cũng đi học chỗ Đại Học Thành ấy ạ, nhưng con với anh ấy không học cùng trường, trường con học tương đối kém… Khi đó con liền đặc biệt sùng bái anh ấy rồi!”
“Khi mạt thế tới, con bị nhốt ở nhà, suýt chút nữa chết đói, là Văn Tu đã cứu con.”
……
Ngôn Cảnh Tắc đem Chu Văn Tu khen tới khen lui.
Chu Văn Tu cũng có điểm ngượng ngùng, lại có điểm cao hứng —— Ngôn Cảnh Tắc vậy mà trước mạt thế đã chú ý đến y sao? Trách không được Ngôn Cảnh Tắc vừa về căn cứ liền thổ lộ với y!
Đáng tiếc ngay từ đầu hai người đã lãng phí rất nhiều thời gian…… Đây đều là vì hiểu lầm!
Ngôn Cảnh Tắc khẳng định là cảm thấy thuộc tính không hợp với y, ngay từ đầu mới trốn tránh y.
Ngôn Cảnh Tắc rất biết cách dỗ dành phụ nữ a! Chỉ trong chốc lát, hắn liền dỗ Chu phu nhân đến mức coi hắn như con ruột.
Chu Hải Sinh lại nhìn về phía con trai: “Con nếu đã ở thành phố H tốt như vậy, sao còn đi thật xa lại đây? Trên đường nếu gặp nguy hiểm thì làm sao?”
Bọn họ sống ở căn cứ thành phố B đều tương đối yên ổn, đặc biệt là người thường không cần ra khỏi thành, ngoại trừ vật tư sinh hoạt và đồ ăn có hơi thiếu, tốt xấu gì cũng không cần đối mặt với tang thi.
Nhưng dù vậy, bọn họ cũng biết bên ngoài rất nguy hiểm.
Gần đây các loại tin tức một cái nối tiếp một cái, trong đó có nhắc tới tang thi vẫn luôn trở nên mạnh hơn.
Con ông thật xa từ thành phố H đến đây, cũng không biết cực khổ nhiều hay ít.
Chu Hải Sinh nghĩ như vậy, lại thấy được mặt con mình căng bóng ẩm mịn, được rồi, con ông hẳn là không chịu khổ.
“Bọn con đi theo đại đội cùng tới. Ba có nghe nói không? Người rất mạnh tới từ căn cứ thành phố S đấy.” Chu Văn Tu nhắc tới chuyện này, đôi mắt liền rực rỡ.
Người rất mạnh kia là đối tượng của y!
“Ba nghe nói, nghe nói phía nam có một người vẫy tay là có thể giết hàng ngàn hàng vạn tang thi, đặc biệt lợi hại! Hai đứa là đi theo hắn tới sao? Trách không được không phải khổ cực.” Chu Hải Sinh nói.
Chu Văn Tu nói: “Bọn con không phải đi theo cậu ấy tới……” Ngôn Cảnh Tắc chính là người đó!
Chu Hải Sinh không rõ nguyên do, con ông vừa rồi còn nói bọn họ đi theo đại đội tới, sao lúc này lại nói không phải?
Mà đúng lúc này, của nhà bọn họ lại bị gõ vang lên.
Lần này nghe được tiếng đập cửa, Chu Hải Sinh thật ra lại không sợ, con ông ở đây cơ mà, con ông là dị năng giả đó nghen.
“Xin hỏi Chu Hải Sinh tiên sinh có nhà không ạ?” Ngoài cửa, có người nho nhã lễ độ mà hô lên —— cửa này khá tốt, không kêu lên người bên trong nghe không được.
“Có tôi.” Chu Hải Sinh nói, đi tới cửa xuyên thấu qua mắt mèo nhìn ra ngoài, vừa nhìn ông đã sửng sốt — bên ngoài thế mà đứng vài chàng trai trẻ mặc quân trang.
“Xin hỏi con trai ngài có phải đã trở lại rồi không?” người nọ lại hỏi.
Chu Hải Sinh không nói gì, con ông vừa trở về liền có người tìm tới cửa, con ông không phải bên ngoài gặp phải chuyện gì chứ?
“Chu tiên sinh?” Người ngoài cửa lại hô một tiếng.
Chu Văn Tu trực tiếp mở cửa.
“Văn Tu con……” Chu Hải Sinh có điểm sốt ruột, ông còn không biết những người này tới làm gì, con ông sao lại mở cửa luôn rồi?!
Đang lo lắng, Chu Hải Sinh liền nhìn thấy người ngoài cửa hướng về con ông kính lễ, kinh hỉ mà nói: “Chào Chu thượng tướng!” Tìm được Chu Văn Tu liền tương đương với tìm được Ngôn Cảnh Tắc…… Bọn họ quả nhiên ở chỗ này!
Chu Hải Sinh: “???” Sao lại thế này? Những người này thế mà kêu con của ông là thượng tướng?
Chu Văn Tu tránh đường ra: “Các người vào đi.”
Người bên ngoài lập tức liền vào nhà, một bên tiến vào một bên nói: “Chu thượng tướng, thành thật xin lỗi, căn cứ chúng tôi không chiếu cố người nhà ngài thật tốt, ngài yên tâm, về sau bọn họ có thể được hưởng đãi ngộ tốt nhất……” Những người này cung cung kính kính.
Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu lần này đi ra bắc, không biết đã giết biết bao nhiêu tang thi, cứu biết bao nhiêu căn cứ an toàn.
Gần đây tang thi càng ngày càng mạnh, rất nhiều căn cứ đều bị tang thi cấp cao đánh lén, cho dù chuyện tang thi vây thành không gặp nhiều, nhưng tang thi cấp cao đói bụng liền đến căn cứ trộm ăn người này nọ, cơ hồ nơi nơi đều có!
Nhưng từ khi Ngôn Cảnh Tắc xuất hiện, chuyện như vậy đã bị ngăn chặn lại.
Mỗi khi đến một chỗ, Ngôn Cảnh Tắc đều sẽ đem cục đá đen hắn dùng năng lượng hắc ám ngưng tụ ra được, đặt ở cùng nhau.
Sau đó tang thi cấp trung và cấp cao ở phụ cận liền bị dẫn lại đây, mà khi chúng đến đây đều sẽ chết trên tay Ngôn Cảnh Tắc.
Đã không còn tang thi cấp trung và cao uy hiếp, người ở phụ cận và trong khu căn cứ liền an tâm sinh sống.
Căn cứ an toàn thành phố B bên này lập tức liền quyết định phải cho Ngôn Cảnh Tắc quân hàm.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc không cần, hắn nói sở thích của hắn là được người ta nuôi, không muốn mệt nhọc, nên không cần quân hàm…… Cuối cùng quân hàm này cũng đến trên đầu Chu Văn Tu.
Đương nhiên, bản thân Chu Văn Tu cũng đảm đương nổi.
Một đường này Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn giết tang thi, y cũng như vậy.
Căn cứ an toàn thành phố B bên này cũng đã sớm thu được hình ảnh Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu giết tang thi, chỉ là hiện tại mạt thế thông tin không tiện, đội ngũ Ngôn Cảnh Tắc còn thường đổi lộ tuyến, hai bên cũng chưa giao lưu qua, bọn họ cũng vì thế nên không chiếu cố được trước người nhà Chu Văn Tu.
“Cảm ơn. Cha mẹ tôi đều không có việc gì, tôi thật sự rất cảm kích.” Chu Văn Tu nói, căn cứ thành phố B thật sự làm khá hơn y nhiều, cha mẹ y tuổi cũng không nhỏ, lại không có dị năng, vẫn còn có thể ở nhà mình sinh sống yên ổn.
“Chu thượng tướng coi trọng, đây dù sao cũng là sai lầm của chúng tôi…” người cầm đầu nói, lại nhìn thoáng qua Ngôn Cảnh Tắc cách đó không xa: “Chu thượng tướng, ngài và Ngôn tiên sinh tính toán ở nơi này sao?”
“Đúng vậy.” Chu Văn Tu nói, đây là nhà y từ trước mạt thế, tuy biết căn cứ có thể an bài cho y chỗ càng tốt hơn, nhưng y vẫn thích ở đây.
“Không thành vấn đề, nhân viên an ninh của chúng tôi sẽ lập tức an bài ổn thỏa, đồ dùng sinh hoạt của mọi người tôi cũng sẽ lập tức đưa tới.” Người này lại nói.
Chu Văn Tu lại cùng anh ta nói vài câu, anh ta liền rời đi.
Chờ anh ta đi rồi, Chu Hải Sinh mới nhìn về phía con mình: “Văn Tu, rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Ba, Cảnh Tắc chính là người giết tang thi rất lợi hại kia đấy.” Chu Văn Tu nói.
Chu Hải Sinh đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc hướng qua ông lộ ra một nụ cười cười xán lạn: “Ba, con chỉ có chút bản lĩnh nhỏ vậy thôi…”
Chu Hải Sinh: “……” Cái này kêu bản lĩnh nhỏ đó hả?
Chu Hải Sinh và Chu phu nhân đều ngốc.
Trước đó lúc Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện vẫn luôn khen Chu Văn Tu, còn nói là Chu Văn Tu cứu hắn, bọn họ vẫn luôn cho rằng Ngôn Cảnh Tắc không lợi hại như vậy, kết quả……
Trước đó đều là Ngôn Cảnh Tắc khen Chu Văn Tu, kế tiếp liền đảo lại. Chu Văn Tu bắt đầu kể chuyện về Ngôn Cảnh Tắc.
Hai người Chu Hải Sinh và vợ nghe được đều sửng sốt, sau đó Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đã đi nghỉ ngơi, bọn họ còn đang ngốc.
Những chuyện phát sinh trong tối hôm nay, đối với bọn họ mà nói quá huyền huyễn!
Chu Hải Sinh và Chu phu nhân cả đêm không ngủ, sáng sớm lại gặp người tới tặng đồ.
Người đến không ít, tất cả đều là dị năng giả. Trong đó còn có dị năng giả hệ không gian bọn họ chỉ nghe nói chứ chưa gặp bao giờ.
Dị năng giả hệ không gian này vừa đến liền phóng đồ ra ngoài mặt đất, thức ăn đồ dùng cái gì cũng có.
Mấy thứ này, vợ chồng Chu Hải Sinh trước mạt thế cũng không thiếu, nhưng từ khi mạt thế đến nay bọn họ không gặp được.
Cái khác không nói, thịt heo ngon nhất kia… Trước mạt thế vợ chồng Chu Hải Sinh làm sao để vào mắt? Nhưng hiện tại bọn họ nhìn thịt mỡ đều phải chảy nước miếng!
Dị năng giả không gian buông đồ xuống liền rời đi, nhưng các dị năng giả khác thì ở lại, còn có người bắt đầu giúp đỡ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Dị năng giả sao có thể làm loại chuyện này! Hai vợ chồng già đang không quen thì Ngôn Cảnh Tắc ra tới…… Sau đó lại có một dị năng giả nhóm lửa, để Ngôn Cảnh Tắc làm đồ ăn.
Vợ chồng Chu Hải Sinh: “???” Dị năng giả cũng làm loại chuyện này?
Được rồi, dị năng giả làm loại chuyện này cũng không đáng là gì…… Ngôn Cảnh Tắc còn nấu cơm kia kìa!
Bọn họ đang nhìn đến ngạc nhiên, lại nhìn thấy một nữ dị năng giả 17-18 tuổi, lớn lên phá lệ xinh đẹp hướng qua Ngôn Cảnh Tắc ném một quả quang cầu.
“Không cần ném cho tôi, cô ném cho ba mẹ tôi mấy cái đi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Quang cầu của dị năng giả kia lập tức được ném tới trên người cha Chu mẹ Chu.
Trong lúc nhất thời hai người cảm thấy cả người thoải mái, thoải mái chịu không được.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy bộ dáng bọn họ, cười bảo tốt lắm.
Cha Chu mẹ Chu rất tốt, cha mẹ nguyên chủ cũng khá tốt, đáng tiếc lúc hắn xuyên qua đây, cha mẹ người nhà nguyên chủ đã sớm không còn.
Ngôn Cảnh Tắc làm cơm xong, Chu Văn Tu mới từ tròn phòng đi ra.
Y hôm qua gặp được cha mẹ nên rất cao hứng, buổi tối liền chủ động một chút, Ngôn Cảnh Tắc lại biết được nhà y cách âm rất tốt……
Chờ kết thúc đã là buổi sáng hôm nay rồi.
Y vốn dĩ không định ngủ, tính dậy luôn, nhưng Ngôn Cảnh Tắc động tay động chân, y lại liền ngủ tiếp, đến giờ mới dậy.
Thôi, Ngôn Cảnh Tắc muốn y nghỉ ngơi thì y nghỉ ngơi vậy! Ai không muốn làm đại gia có cuộc sống thoải mái dễ chịu chứ?
Chu Văn Tu ngồi vào bàn ăn, chờ ăn cơm, sau đó đã bị cha mình trách cứ: “Sao con không giúp đỡ một chút?” Nào có lý để vợ nấu cơm, mình thì ngồi lì ở đó?
“Ba, không cần Văn Tu hỗ trợ, con làm là được rồi.” Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt hiền huệ, cùng lúc đó, dị năng hệ quang minh kia chuẩn xác mà ném tới trên người Chu Văn Tu.
Chu Hải Sinh: “……” Cuộc sống này của con ông thoải mái ghê!
Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu ăn xong bữa sáng liền đi ra cửa, còn có người cấp cho Chu Hải Sinh hai tấm thẻ thân phận, một cho ông một cho vợ ông, trong hai thẻ thân phận này, mỗi ngày sẽ được nạp vào một tuyệt bút điểm cống hiến.
Không chỉ như vậy, bọn họ còn an bài hai phần công việc nhẹ nhàng cho vợ chồng Chu Hải Sinh, công việc này điểm cống hiến rất thấp nhưng có thể làm người có việc làm, để giết thời gian.
Chu Hải Sinh vốn cho rằng sau mạt thế mình sẽ không trở mình được, kết quả nháy mắt lại xoay người.
Thu lại thẻ thân phận, Chu Hải Sinh dự định đi một chuyến đến nơi mình công tác để từ chức.
Lúc Chu Hải Sinh đến nơi mình công tác, so với dĩ vãng đã muộn hơn không ít. Nên khi ông vừa đến, liền có người nói: “Ông có biết hiện tại mấy giờ rồi không? Tới muộn như vậy, ông còn muốn làm công việc này không đấy?”
Lại có người nói: “Ông cho rằng giờ vẫn là trước mạt thế sao, mỗi người đều phải cung phụng ông? Sau này ông đến trễ nữa thì khỏi tới luôn đi!”
Chu Hải Sinh có chút cạn lời.
Hai người nói ông này đã từng đi trễ, nhưng thật ra ông vì chống đỡ gia đình nên chưa từng đi trễ qua.
Nhưng ông cũng lười so đo với người ta: “Tôi hôm nay là lại đây từ chức.”
Nghe được Chu Hải Sinh nói muốn từ chức, những người này đều sửng sốt.
Công việc này của bọn họ ở mạt thế xem như không tồi, Chu Hải Sinh thế mà muốn từ chức?
Ông ta điên rồi sao?
Những người này mặt đầy không thể tưởng tượng mà nhìn Chu Hải Sinh.
Bọn họ trước mạt thế cũng không có tiền như Chu Hải Sinh, hiện tại cũng cùng nhau công tác với Chu Hải Sinh, rất có cảm giác về sự ưu việt, thế cho nên Chu Hải Sinh phải đi, bọn họ có điểm luyến tiếc.
“Lão Chu, công việc này khá tốt, từ rất đáng tiếc?” Một người có quan hệ không tồi với Chu Hải Sinh nói.
Những người trong dĩ vãng có ý kiến với Chu Hải Sinh cũng có hơi ngượng ngùng, còn có người nói: “Đúng rồi, không lẽ ông muốn vì tức giận chút xíu vậy mà không màng miệng ăn trong nhà luôn sao?”
Chu Hải Sinh cười cười: “Con trai tôi trở về rồi, trong nhà bây giờ không thiếu điểm cống hiến, cho nên tôi từ chức thôi.”
“Con ông trở về rồi?” Có người kinh ngạc, lại hỏi: “Nó là dị năng giả?”
Chu Hải Sinh gật gật đầu.
“Vậy ông mỗi ngày về sau liền thoải mái rồi! Nhưng ông cũng đâu cần từ chức, kiếm thêm ít tiền trợ cấp gia dụng không tốt hơn sao?” Bọn họ nơi này có vài người cũng có người nhà là dị năng giả, thậm chí dựa vào dị năng giả mà có được công việc này.
Nhưng dù vậy, mọi người vẫn phải làm việc… Dị năng giả cấp thấp có thể kiếm không nhiều lắm, dị năng giả mạnh hơn chút cần phải ra ngoài, có khả năng gặp phải nguy hiểm.
“Con trai tôi có tiền đồ, không cần tôi trợ cấp.”
Một người có quan hệ không tốt với Chu Hải Sinh bĩu môi: “Lại có tiền đồ, ông như vậy con trai ông cũng không hơn gì, trừ phi con ông có tiền đồ như vậy!” nói rồi người này chỉ tay vào màn hình tuyên truyền chỗ bọn họ.
Màn hình kia hiện đang truyền phát hình ảnh Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đi vào căn cứ thành phố B, người chủ trì còn khàn cả giọng mà giới thiệu về Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu, lại chen vào một ít video bọn họ giết tang thi.
Đương nhiên, Ngôn Cảnh Tắc phát hiện bí mật của dị năng, tìm được dị năng giả hệ quang minh, cũng được nhất nhất kể ra.
Thành phố B bên này đã sớm biết có cường giả từ phía nam tới, hiện tại xem như chính mắt nhìn thấy…… Người cùng Chu Hải Sinh công tác, một đám đều thực kích động.
Chu Hải Sinh đột nhiên nói: “Chu Văn Tu kia chính là con trai tôi đó.”
Trong văn phòng tức khắc an tĩnh.
Chu Hải Sinh lại nói: “Ngôn Cảnh Tắc là bạn trai con tôi.”
Người trong văn phòng: “……” Bọn họ trước mạt thế, một đám đều cực ghen ghét Chu Hải Sinh, sau mạt thế cuối cùng tâm lý cũng cân bằng, kết quả lại toát ra tới một cọc chuyện như vậy……
Bọn họ lại ghen ghét!
Mặc kệ những người nào nghĩ như thế nào, tuyên truyền về Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đã bắt đầu che trời lấp đất ở căn cứ thành phố B.
Nhưng hai người bọn họ cũng không thể ở chỗ này lâu lắm. Tang thi bên ngoài còn rất nhiều, bọn họ ở bên này nghỉ ngơi chỉnh đốn vài ngày, liền phải mang theo càng nhiều người xuất phát đi giết tang thi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.