Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở Về
Chương 34
Heo Nghiện Trà Sữa
10/11/2019
Hoàng cung Hán Chu
Hoàng thượng, hoàng hậu cùng tất cả mọi người đã đứng đợi bọn họ quay trở về từ rất lâu, hoàng thượng cùng hoàng hậu cứ sốt ruột, hồi hộp cứ đi qua đi lại không dừng.
Tam hoàng tử Tư Đồ Cảnh Dạ kéo tay hai người thở dài, nhìn hai người bật cười:
"Phụ hoàng! Mẫu hậu! Hai người đừng có đi qua đi lại nữa, mọi người đứng đây chóng mặt lắm rồi."
Hoàng quý phi An Bạch Hà cười khẽ, giọng nói rất nhẹ nhàng:"Đúng đó, hoàng thượng cùng tỷ tỷ đừng đi qua đi lại nữa, bọn họ chắc cũng gần về đến rồi."
Một tên lính chạy vào báo:"Khởi bẩm hoàng thượng..."
Không kịp nói hết câu đã bị hoàng thượng cắt lời, gấp gáp nói:"Đừng có khởi bẩm, hành lễ gì nữa. Nói mau công chúa về đến chưa?"
Tên lính liền đáp:"Các hoàng tử và công chúa đã về rồi thưa hoàng thượng."
Vừa dứt lời, xe ngựa của họ đã đến mọi người vội chạy đến, bốn vị hoàng tử bước xuống xe ngựa nhìn thấy mọi người đang ngóng trông nàng, Tư Đồ Tân Vinh không khỏi bật cười:"Muội ấy vẫn chưa tỉnh, hoàng nhi sẽ đưa muội ấy về Uyển Thấu cung."
Tư Đồ Cảnh Dạ vội vàng bước đến nói:"Ta sẽ bế muội ấy về Uyển Thấu cung, từ Bắc Lương về đến đây mọi người đã vất vả chăm sóc cho muội ấy rồi."
Tư Đồ Tân Vinh lắc đầu, bó tay:
"Được! Được! Sẽ để huynh bế."
Tư Đồ Cảnh Dạ đi lên xe ngựa bế nàng xuống đưa về Uyển Thấu cung, mọi người cũng đi theo ai nấy đều không rời mắt khỏi nàng.
Uyển Thấu cung, Tư Đồ Cảnh Dạ đặt nàng nằm xuống, Tư Đồ Hiên lo lắng, vội vã nói:"Từ từ, nhẹ nhàng thôi muội ấy đang có thai."
Vừa đặt nàng xuống, mọi người kinh ngạc đồng loạt thốt lên:"Cái gì? Có thai?"
Tư Đồ Vô Kỵ gật đầu, nàng nhăn nhó khẽ mở mắt tỉnh dậy, hoàng hậu thấy nàng tỉnh lại liền vội bước nhanh đến:"Uyển Nhi! Con đừng ngồi dậy sức khỏe con còn yếu lắm với lại con đang mang thai nữa."
Nàng mắt trợn trắng, kinh ngạc:
"Mang thai?"
Tư Đồ Vô Kỵ khẽ gật đầu nói với nàng:"Sư phụ của muội đã bắt mạch và phát hiện muội đã mang thai sau này muội phải cẩn thận hơn đó."
Nàng nghe tin này thật sự không biết là nên vui hay buồn về chuyện này, nàng nhìn xung quanh ánh mắt ngơ ngác:"Đây là đâu? Mọi người là...?"
Hoàng hậu mỉm cười hiền hậu giới thiệu với nàng:"Đây là hoàng cung Hán Chu, ta là mẫu hậu của con còn đây là phụ hoàng của con, đây là hoàng quý phi còn đây là tam hoàng huynh, thập hoàng huynh của con."
Nàng ngẩn ngơ, đứng hình một lúc để tiêu hoá lời nói của hoàng hậu, hoàng thượng mỉm cười:"Chắc là con còn bỡ ngỡ không sao đâu từ từ con sẽ quen thôi."
Nàng khẽ gật đầu, nhìn mọi người trong lòng dường như nàng được an ủi rất nhiều sau cái chết của cha, mẹ và ca ca nàng.
Hoàng thượng, hoàng hậu cùng tất cả mọi người đã đứng đợi bọn họ quay trở về từ rất lâu, hoàng thượng cùng hoàng hậu cứ sốt ruột, hồi hộp cứ đi qua đi lại không dừng.
Tam hoàng tử Tư Đồ Cảnh Dạ kéo tay hai người thở dài, nhìn hai người bật cười:
"Phụ hoàng! Mẫu hậu! Hai người đừng có đi qua đi lại nữa, mọi người đứng đây chóng mặt lắm rồi."
Hoàng quý phi An Bạch Hà cười khẽ, giọng nói rất nhẹ nhàng:"Đúng đó, hoàng thượng cùng tỷ tỷ đừng đi qua đi lại nữa, bọn họ chắc cũng gần về đến rồi."
Một tên lính chạy vào báo:"Khởi bẩm hoàng thượng..."
Không kịp nói hết câu đã bị hoàng thượng cắt lời, gấp gáp nói:"Đừng có khởi bẩm, hành lễ gì nữa. Nói mau công chúa về đến chưa?"
Tên lính liền đáp:"Các hoàng tử và công chúa đã về rồi thưa hoàng thượng."
Vừa dứt lời, xe ngựa của họ đã đến mọi người vội chạy đến, bốn vị hoàng tử bước xuống xe ngựa nhìn thấy mọi người đang ngóng trông nàng, Tư Đồ Tân Vinh không khỏi bật cười:"Muội ấy vẫn chưa tỉnh, hoàng nhi sẽ đưa muội ấy về Uyển Thấu cung."
Tư Đồ Cảnh Dạ vội vàng bước đến nói:"Ta sẽ bế muội ấy về Uyển Thấu cung, từ Bắc Lương về đến đây mọi người đã vất vả chăm sóc cho muội ấy rồi."
Tư Đồ Tân Vinh lắc đầu, bó tay:
"Được! Được! Sẽ để huynh bế."
Tư Đồ Cảnh Dạ đi lên xe ngựa bế nàng xuống đưa về Uyển Thấu cung, mọi người cũng đi theo ai nấy đều không rời mắt khỏi nàng.
Uyển Thấu cung, Tư Đồ Cảnh Dạ đặt nàng nằm xuống, Tư Đồ Hiên lo lắng, vội vã nói:"Từ từ, nhẹ nhàng thôi muội ấy đang có thai."
Vừa đặt nàng xuống, mọi người kinh ngạc đồng loạt thốt lên:"Cái gì? Có thai?"
Tư Đồ Vô Kỵ gật đầu, nàng nhăn nhó khẽ mở mắt tỉnh dậy, hoàng hậu thấy nàng tỉnh lại liền vội bước nhanh đến:"Uyển Nhi! Con đừng ngồi dậy sức khỏe con còn yếu lắm với lại con đang mang thai nữa."
Nàng mắt trợn trắng, kinh ngạc:
"Mang thai?"
Tư Đồ Vô Kỵ khẽ gật đầu nói với nàng:"Sư phụ của muội đã bắt mạch và phát hiện muội đã mang thai sau này muội phải cẩn thận hơn đó."
Nàng nghe tin này thật sự không biết là nên vui hay buồn về chuyện này, nàng nhìn xung quanh ánh mắt ngơ ngác:"Đây là đâu? Mọi người là...?"
Hoàng hậu mỉm cười hiền hậu giới thiệu với nàng:"Đây là hoàng cung Hán Chu, ta là mẫu hậu của con còn đây là phụ hoàng của con, đây là hoàng quý phi còn đây là tam hoàng huynh, thập hoàng huynh của con."
Nàng ngẩn ngơ, đứng hình một lúc để tiêu hoá lời nói của hoàng hậu, hoàng thượng mỉm cười:"Chắc là con còn bỡ ngỡ không sao đâu từ từ con sẽ quen thôi."
Nàng khẽ gật đầu, nhìn mọi người trong lòng dường như nàng được an ủi rất nhiều sau cái chết của cha, mẹ và ca ca nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.