Chương 29: Hai Vị Khách Hàng
Giai Phá
05/09/2023
Trong lòng Trương Tử An kêu lên một tiếng đau đớn aaa! Thật vất vả mới bán được một con mèo Anh lông ngắn được mấy ngàn, thế mà đã mất một nửa rồi!
Nếu là tiêu tiền vì Tinh Hải, cho dù là 3000 hay 7000 cũng không sao cả, bởi vì Tinh Hải quá đáng thương, nhưng con mèo chiêu tài này thực sự quá ngang ngược, nhìn bộ dạng chắc cũng chẳng phải chịu ngược đãi gì, độ sáng của lông còn tốt đến không thể tốt hơn.
“Tinh linh hướng dẫn, tại sao hai thú cưng liên tiếp đều là mèo? Cơ sở dữ liệu của các cậu không có động vật khác sao?” Hắn hỏi.
【Tinh linh hướng dẫn】: Con người là linh hồn của vạn vật, thú cưng vì tín ngưỡng của nhân loại mà trở thành tinh linh trong thế gian, bởi vậy chó và mèo có cơ hội tiếp xúc với con người nhiều hơn nên có nhiều cơ hội trở thành tinh linh hơn những loài khác, nhưng cơ sở dữ liệu còn rất nhiều loại hình thú cưng khác, chời đợi người chơi tìm kiếm.
【Tinh linh hướng dẫn】: Ngoài ra, hiện tại ngài có hai thú cưng, chỉ có mèo chiêu tài là một con mèo thực sự từng tồn tại, mèo may mắn là mèo nhưng lại không phải mèo, nghiêm khắc mà nói chỉ là mượn ngoại hình và dáng vẻ của mèo.
Lầ mèo đã từng thật sự tồn tại sao…… Trương Tử An nghĩ nghĩ, nhưng cũng chẳng nghĩ ra manh mối gì, vẫn là thành thật mà tăng độ thiện cảm mở khóa lai lịch và tên thật đi.
Khó có được dịp ra khỏi cửa một chuyến, đến KFC giải quyết cơm trưa xong, hắn ngồi xe buýt một đường trở về cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, hắn chú ý trước cửa tiệm có hai người phụ nữ trung niên đang nói chuyện, trong đó có một người còn dẫn theo một cô bé khoảng bốn năm tuổi.
Là bác gái của khu phố đến thu phí trật tự…… Không đúng, là phí quản lý sao?
Hắn đang định đi đâu đó tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng nhìn kỹ lại hai bác gái này không cầm theo logo của khu phố………. Không đúng, cái đấy là băng rôn màu đỏ, vậy nên chắc là không phải rồi.
Nếu không phải là đại diện của khu phố, vậy chẳng lẽ là khách hàng….. trong truyền thuyết?
Trương Tử An đi qua, “Xin hỏi có chuyện gì vậy ạ?”
Người dắt theo cô bé chính là hàng xóm lầu của Triệu Kỳ, cô gọi là Lưu Văn Anh, con gái cô nhũ danh là Nguyệt Nguyệt. Từ sau ngày ở trong thang máy chung cư tình cờ gặp Triệu Kỳ cùng mèo Anh lông ngắn, Nguyệt Nguyệt luôn năn nỉ đòi mua mèo.
Trước kia Nguyệt Nguyệt muốn mua cái gì, Lưu Văn Anh cũng chưa chắc sẽ mua cho con, mấy ngày sau Nguyệt Nguyệt có lẽ sẽ quên mất, nhưng lần này Nguyệt Nguyệt cực kỳ thích mèo, ngày ngày khóc, ngày ngày nháo, ngay cả chồng cô luôn chẳng có hứng thú gì với thú cưng cũng mềm lòng, bảo cô nhân thời gian cuối tuần này, đưa Nguyệt Nguyệt đi xem, nếu thật sự thích thì mua một con.
Cô thông qua Wechat hỏi Triệu Kỳ địa chỉ của Cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, ăn cơm xong, cô đưa Nguyệt Nguyệt đi dạo phố, nhân tiện đến đây xem. Đáng tiếc, cửa hàng thú cưng lại đóng cửa. Cô cách cửa kính pha lê nhìn vào bên trong, bên trong không có ai.
“Nguyệt Nguyệt trong cửa hàng không có ai, nếu không hôm nào chúng ta lại đến mua nhé?” Cô cùng con gái thương lượng.
“Không được không được! Con muốn mèo!” Nguyệt Nguyệt giận dỗi mà ngồi xổm xuống đất, nhất định không chịu đi.
Đang lúc Lưu Văn Anh hết sức khó xủ, cô nghe thấy được có người đi đến chào hỏi mình.
“Xin hỏi, đây có phải Cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên không?”
Cô vừa xoay người đã thấy có một người phụ nữ tuổi tương đương mình, trang điểm nhẹ nhàng đơn giản.
“Đúng vậy.” Cô trả lời.
“Cô là chủ tiệm phải không?” Đối phương hỏi.
“Không phải.” Để tránh hiểu lầm, cô nhanh chóng giải thích, “Tôi chỉ muốn đến xem thú cưng, không ngờ ở đây không mở cửa…….”
“Ây…..: Đối phương nghe vậy, cũng có chút thất vọng.
“Cô cũng tới đây xem thú cưng à?” Lưu Văn Anh hỏi.
“Đúng vậy, tôi xem trên mạng thấy có người nói mua thú cưng ở đây không tệ, liền muốn đến thử xem….. Cô đây thì sao?” Đối phương hỏi.
“Tôi cũng vậy, nghe bạn giới thiệu tới đây.” Lưu Anh Văn trả lời.
Người phụ nữ vừa tới này, chính là người đêm hôm trước trong diễn đàn Vọng Hải Các post bài 《 Thật muốn mua mèo, thành phố Tân Hải phía Đông Thành thì cửa hàng nào tốt vậy? 》, cô là Đặng Khiết.
Đặng Khiết cũng không thường xuyên dạo điễn đàn Vọng Tinh Các, chỉ là tình cờ có việc mới vào. Đêm hôm đó cô post bài xong, được vài người giới thiệu thì tắt giao diện diễn đàn.
Từ hôm đó cũng không mở lại nữa, cũng không biết bài post của mình đã trở thành một chiến trường mắng chửi oanh tạc.
Cô viết lại tất cả các cửa hàng đều được nhắc tới, sau đó thông qua bản đồ tìm được vị trí của cửa hàng này, vừa rồi đã đến ba cửa hàng. Cửa hàng sủng vật Kỳ Duyên là cửa hàng thứ tư, trước đó cô đã đến chuỗi siêu thị thú cưng Phồn Tinh cùng với hai cửa hàng khác, nhưng vẫn rất lưỡng lự. Cô không hiểu biết gì về mèo, cảm thấy con mèo nào cũng đáng yêu.
Ở trước cửa tiệm gặp hai mẹ con Lưu Văn Anh, thấy hai mẹ con cũng đang đứng ở trước cửa hàng đang đóng, Đăng Khiết đối với cửa này tăng lên chút tin tưởng.
Hai người tuổi tác tương đương, có rất nhiều chuyện để nói, bởi vậy trò chuyện lại không cảm thấy phiền muộn, nói về chồng, nói về con cái, nói về giá nhà đất, về đồ ăn thức uống, về quá khứ, lại đến tương lai, càng nói càng hăng, có cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn, không để ý thời gian đã trôi qua.
Đặng Khiết đã biết Lưu Văn Anh được bạn giới thiệu, Lưu Văn Anh cũng biết Đặng Khiết là được người trên mạng giới thiệu tới, đều cho nhau tin tưởng tăng thêm, lại không biết tin tức hai người biết đều là cùng từ một người là Triệu Kỳ……..
Hai người đang tán gẫu, thấy Trương Tử An đi tới, Lưu Văn Anh rất nhiệt tình mà nhắc nhở: “Cửa hàng đóng cửa rồi.”
Trương Tử An gật đầu: “Tôi biết.”
“Cậu cũng tới mua thú cưng à?” Đặng Khiết hỏi.
“Không……. Tôi là chủ tiệm.” Hắn cười.
Lưu Văn Anh cùng Đặng khiết: “……”
Hai người nhìn nhau cười, hôm nay coi như không mất công, cuối cùng cũng chờ được rồi. Nhưng mà lại có chút lo lắng nảy nảy sinh, trưởng tiệm này nhìn trẻ quá, có đáng tin không?
Trương Tử An không biết hôm nay là có gió thổi tới, thế mà có hai vị khách hàng tới, chẳng lẽ mèo chiêu tài nhanh vậy linh nghiệm như rồi sao? Hay đây là năng lực Tinh Hải ảnh hưởng đến tương lai đưa tới?
Hắn lấy ra chia khóa, mở cửa, đẩy cửa vào.
“Mời vào. Cửa hàng còn sơ sài, mong hai người thông cảm.”
Theo tiếng chuông gió thanh thúy vang lên, mèo Xiêm và Samoyed phát hiện thấy có khác tới, lập tức vui vẻ mà nhích thân thể đến quầy kính triển lãm, qua lại xoay vòng.
“Mời xem tự nhiên.” Trương Tử An nói.
Tuy rằng từ Triệu Kỳ nghe nói số lượng thú cưng của cửa hàng rất ít, nhưng Lưu Văn Anh cùng Đặng Khiết vẫn lắp bắp kinh hãi, thế mà chỉ có một con mèo, một con chó……… Và một con chuột.”
Trương Tử An đọc được vẻ nghi vấn trên mặt hai người, giải thích: “Cửa hàng chỉ có một mình tôi, nhiều thú cưng quá không lo liệu được hết các công việc. Nếu hai người muốn nuôi loại thú cưng khác, cũng có thể nói cho tôi biết, tôi có thể nhập hàng cho hai người. Thú cưng của cửa hàng đều là tôi đích thân lựa chọn, ngoại hình và sức khỏe đều chắc chắn không có vấn đề gì cả, tuổi tác và màu lông cũng có thể dựa trên yêu cầu của hai người.”
Lưu Văn Anh là nghe Triệu Kỳ giới thiệu tới, hơn nữa cô cũng chính mắt thấy mèo Anh lông ngắn của Triệu Kỳ, vẫn tương đối tin tưởng.
Cô mở miệng trước: “Hàng xóm tầng dưới của tôi mua một con mèo Anh lông ngắn ở đây, tôi thấy con mèo kia không tệ, lại xinh xắn dịu ngoạn, con gái tôi vừa nhìn một cái đã thích. Không biết ông chủ có thể tìm giúp tôi một con cùng loại như vậy không?”
Nếu là tiêu tiền vì Tinh Hải, cho dù là 3000 hay 7000 cũng không sao cả, bởi vì Tinh Hải quá đáng thương, nhưng con mèo chiêu tài này thực sự quá ngang ngược, nhìn bộ dạng chắc cũng chẳng phải chịu ngược đãi gì, độ sáng của lông còn tốt đến không thể tốt hơn.
“Tinh linh hướng dẫn, tại sao hai thú cưng liên tiếp đều là mèo? Cơ sở dữ liệu của các cậu không có động vật khác sao?” Hắn hỏi.
【Tinh linh hướng dẫn】: Con người là linh hồn của vạn vật, thú cưng vì tín ngưỡng của nhân loại mà trở thành tinh linh trong thế gian, bởi vậy chó và mèo có cơ hội tiếp xúc với con người nhiều hơn nên có nhiều cơ hội trở thành tinh linh hơn những loài khác, nhưng cơ sở dữ liệu còn rất nhiều loại hình thú cưng khác, chời đợi người chơi tìm kiếm.
【Tinh linh hướng dẫn】: Ngoài ra, hiện tại ngài có hai thú cưng, chỉ có mèo chiêu tài là một con mèo thực sự từng tồn tại, mèo may mắn là mèo nhưng lại không phải mèo, nghiêm khắc mà nói chỉ là mượn ngoại hình và dáng vẻ của mèo.
Lầ mèo đã từng thật sự tồn tại sao…… Trương Tử An nghĩ nghĩ, nhưng cũng chẳng nghĩ ra manh mối gì, vẫn là thành thật mà tăng độ thiện cảm mở khóa lai lịch và tên thật đi.
Khó có được dịp ra khỏi cửa một chuyến, đến KFC giải quyết cơm trưa xong, hắn ngồi xe buýt một đường trở về cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, hắn chú ý trước cửa tiệm có hai người phụ nữ trung niên đang nói chuyện, trong đó có một người còn dẫn theo một cô bé khoảng bốn năm tuổi.
Là bác gái của khu phố đến thu phí trật tự…… Không đúng, là phí quản lý sao?
Hắn đang định đi đâu đó tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng nhìn kỹ lại hai bác gái này không cầm theo logo của khu phố………. Không đúng, cái đấy là băng rôn màu đỏ, vậy nên chắc là không phải rồi.
Nếu không phải là đại diện của khu phố, vậy chẳng lẽ là khách hàng….. trong truyền thuyết?
Trương Tử An đi qua, “Xin hỏi có chuyện gì vậy ạ?”
Người dắt theo cô bé chính là hàng xóm lầu của Triệu Kỳ, cô gọi là Lưu Văn Anh, con gái cô nhũ danh là Nguyệt Nguyệt. Từ sau ngày ở trong thang máy chung cư tình cờ gặp Triệu Kỳ cùng mèo Anh lông ngắn, Nguyệt Nguyệt luôn năn nỉ đòi mua mèo.
Trước kia Nguyệt Nguyệt muốn mua cái gì, Lưu Văn Anh cũng chưa chắc sẽ mua cho con, mấy ngày sau Nguyệt Nguyệt có lẽ sẽ quên mất, nhưng lần này Nguyệt Nguyệt cực kỳ thích mèo, ngày ngày khóc, ngày ngày nháo, ngay cả chồng cô luôn chẳng có hứng thú gì với thú cưng cũng mềm lòng, bảo cô nhân thời gian cuối tuần này, đưa Nguyệt Nguyệt đi xem, nếu thật sự thích thì mua một con.
Cô thông qua Wechat hỏi Triệu Kỳ địa chỉ của Cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên, ăn cơm xong, cô đưa Nguyệt Nguyệt đi dạo phố, nhân tiện đến đây xem. Đáng tiếc, cửa hàng thú cưng lại đóng cửa. Cô cách cửa kính pha lê nhìn vào bên trong, bên trong không có ai.
“Nguyệt Nguyệt trong cửa hàng không có ai, nếu không hôm nào chúng ta lại đến mua nhé?” Cô cùng con gái thương lượng.
“Không được không được! Con muốn mèo!” Nguyệt Nguyệt giận dỗi mà ngồi xổm xuống đất, nhất định không chịu đi.
Đang lúc Lưu Văn Anh hết sức khó xủ, cô nghe thấy được có người đi đến chào hỏi mình.
“Xin hỏi, đây có phải Cửa hàng thú cưng Kỳ Duyên không?”
Cô vừa xoay người đã thấy có một người phụ nữ tuổi tương đương mình, trang điểm nhẹ nhàng đơn giản.
“Đúng vậy.” Cô trả lời.
“Cô là chủ tiệm phải không?” Đối phương hỏi.
“Không phải.” Để tránh hiểu lầm, cô nhanh chóng giải thích, “Tôi chỉ muốn đến xem thú cưng, không ngờ ở đây không mở cửa…….”
“Ây…..: Đối phương nghe vậy, cũng có chút thất vọng.
“Cô cũng tới đây xem thú cưng à?” Lưu Văn Anh hỏi.
“Đúng vậy, tôi xem trên mạng thấy có người nói mua thú cưng ở đây không tệ, liền muốn đến thử xem….. Cô đây thì sao?” Đối phương hỏi.
“Tôi cũng vậy, nghe bạn giới thiệu tới đây.” Lưu Anh Văn trả lời.
Người phụ nữ vừa tới này, chính là người đêm hôm trước trong diễn đàn Vọng Hải Các post bài 《 Thật muốn mua mèo, thành phố Tân Hải phía Đông Thành thì cửa hàng nào tốt vậy? 》, cô là Đặng Khiết.
Đặng Khiết cũng không thường xuyên dạo điễn đàn Vọng Tinh Các, chỉ là tình cờ có việc mới vào. Đêm hôm đó cô post bài xong, được vài người giới thiệu thì tắt giao diện diễn đàn.
Từ hôm đó cũng không mở lại nữa, cũng không biết bài post của mình đã trở thành một chiến trường mắng chửi oanh tạc.
Cô viết lại tất cả các cửa hàng đều được nhắc tới, sau đó thông qua bản đồ tìm được vị trí của cửa hàng này, vừa rồi đã đến ba cửa hàng. Cửa hàng sủng vật Kỳ Duyên là cửa hàng thứ tư, trước đó cô đã đến chuỗi siêu thị thú cưng Phồn Tinh cùng với hai cửa hàng khác, nhưng vẫn rất lưỡng lự. Cô không hiểu biết gì về mèo, cảm thấy con mèo nào cũng đáng yêu.
Ở trước cửa tiệm gặp hai mẹ con Lưu Văn Anh, thấy hai mẹ con cũng đang đứng ở trước cửa hàng đang đóng, Đăng Khiết đối với cửa này tăng lên chút tin tưởng.
Hai người tuổi tác tương đương, có rất nhiều chuyện để nói, bởi vậy trò chuyện lại không cảm thấy phiền muộn, nói về chồng, nói về con cái, nói về giá nhà đất, về đồ ăn thức uống, về quá khứ, lại đến tương lai, càng nói càng hăng, có cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn, không để ý thời gian đã trôi qua.
Đặng Khiết đã biết Lưu Văn Anh được bạn giới thiệu, Lưu Văn Anh cũng biết Đặng Khiết là được người trên mạng giới thiệu tới, đều cho nhau tin tưởng tăng thêm, lại không biết tin tức hai người biết đều là cùng từ một người là Triệu Kỳ……..
Hai người đang tán gẫu, thấy Trương Tử An đi tới, Lưu Văn Anh rất nhiệt tình mà nhắc nhở: “Cửa hàng đóng cửa rồi.”
Trương Tử An gật đầu: “Tôi biết.”
“Cậu cũng tới mua thú cưng à?” Đặng Khiết hỏi.
“Không……. Tôi là chủ tiệm.” Hắn cười.
Lưu Văn Anh cùng Đặng khiết: “……”
Hai người nhìn nhau cười, hôm nay coi như không mất công, cuối cùng cũng chờ được rồi. Nhưng mà lại có chút lo lắng nảy nảy sinh, trưởng tiệm này nhìn trẻ quá, có đáng tin không?
Trương Tử An không biết hôm nay là có gió thổi tới, thế mà có hai vị khách hàng tới, chẳng lẽ mèo chiêu tài nhanh vậy linh nghiệm như rồi sao? Hay đây là năng lực Tinh Hải ảnh hưởng đến tương lai đưa tới?
Hắn lấy ra chia khóa, mở cửa, đẩy cửa vào.
“Mời vào. Cửa hàng còn sơ sài, mong hai người thông cảm.”
Theo tiếng chuông gió thanh thúy vang lên, mèo Xiêm và Samoyed phát hiện thấy có khác tới, lập tức vui vẻ mà nhích thân thể đến quầy kính triển lãm, qua lại xoay vòng.
“Mời xem tự nhiên.” Trương Tử An nói.
Tuy rằng từ Triệu Kỳ nghe nói số lượng thú cưng của cửa hàng rất ít, nhưng Lưu Văn Anh cùng Đặng Khiết vẫn lắp bắp kinh hãi, thế mà chỉ có một con mèo, một con chó……… Và một con chuột.”
Trương Tử An đọc được vẻ nghi vấn trên mặt hai người, giải thích: “Cửa hàng chỉ có một mình tôi, nhiều thú cưng quá không lo liệu được hết các công việc. Nếu hai người muốn nuôi loại thú cưng khác, cũng có thể nói cho tôi biết, tôi có thể nhập hàng cho hai người. Thú cưng của cửa hàng đều là tôi đích thân lựa chọn, ngoại hình và sức khỏe đều chắc chắn không có vấn đề gì cả, tuổi tác và màu lông cũng có thể dựa trên yêu cầu của hai người.”
Lưu Văn Anh là nghe Triệu Kỳ giới thiệu tới, hơn nữa cô cũng chính mắt thấy mèo Anh lông ngắn của Triệu Kỳ, vẫn tương đối tin tưởng.
Cô mở miệng trước: “Hàng xóm tầng dưới của tôi mua một con mèo Anh lông ngắn ở đây, tôi thấy con mèo kia không tệ, lại xinh xắn dịu ngoạn, con gái tôi vừa nhìn một cái đã thích. Không biết ông chủ có thể tìm giúp tôi một con cùng loại như vậy không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.