Sủng Vật Thiên Vương

Chương 15: Vận Mệnh Của Người Quan Sát

Giai Phá

07/08/2023

Nhắc nhở thân thiên: Trước khi đọc chương này, nếu bạn chưa biết về “Con mèo của Schrödinger” thì hãy ghé qua nhà Curious Cats để tìm hiểu trước nhé. Sẽ có giải thích cụ thể hơn, vì chương này sẽ rất khó hiểu

——————————–

Ngày thứ năm.

Trương Tử An khởi động trò chơi.

“Tinh Linh hướng dẫn, cậu nói mèo may mắn bởi tín ngưỡng của con người mà hóa thành Tinh Linh?” Hắn hỏi chùm sáng lấp lóe trên màn hình.

【Tinh Linh hướng dẫn】: Đúng thế.

Trương Tử An thở dài một hơi, “Tôi hiểu rồi. Tôi nghĩ tôi đã đoán ra một phần lai lịch của nó.”

【 Tinh Linh hướng dẫn 】: Nếu như người chơi có thể đoán ra lai lịch của thú cưng sẽ tăng độ hảo cảm lên rất nhiều lần.

Trương Tử An: “Tôi không biết rốt cuộc trò chơi này là ai sáng tạo ra, tuy nhiên người này thật là lợi hại, đến cả… đồ vật như thế này cũng có thể tạo thành thú cưng.”

【 Tinh Linh hướng dẫn 】: Người chơi rất may mắn, lại có thể chọn được trúng loại mèo không rõ lai lịch như thế này.

Trương Tử An: “Tôi chỉ có một thắc mắc. Đoạn đối thoại giữa tôi và mèo may mắn có bị người khác nghe thấy không?”

Nếu như đoạn đối thoại bị người ngoài nghe được, nó không thể bị bắn trộm mất nhưng hắn sẽ bị đưa vào trại tâm thần.

【 Tinh Linh hướng dẫn 】: Chỉ có người chơi có thể nghe được thú cưng nói chuyện, những người khác nghe được chỉ là mèo kêu chó sủa mà thôi.

Trương Tử An: “Vậy thì tốt.”

Hắn tắt màn hình điện thoại di động, nói với con mèo đang nằm trên đệm lót bông ngắm người đi đường: “Tinh Hải, chơi trò chơi ngày hôm nay đi!”

“Meo! Chơi trò chơi! Chơi trò chơi!” Tinh Hải dựng thẳng đuôi lên cực kỳ vui vẻ.

Hôm nay Trương Tử An chẳng chuẩn bị cái gì cả, dựa vào ngoại vật là không thể chiến thắng Tinh Hải, chỉ có thông qua tinh thần cùng ý chí, hơn nữa một chút vận may, mới có một tia hi vọng.

Tinh Hải trốn sau khi đếm xong, trước tiên hắn tìm hết lầu một, xác nhận nó không trốn ở lầu một.

Hắn đi tới lầu hai, nhắm hai mắt lại, sau đó bắt đầu tại chỗ xoay quanh.

Một vòng… Hai vòng… Ba vòng…

Trong dạ dày dần dần khó chịu, từng cơn buồn nôn dâng lên.

Trời đất quay cuồng, tựa hồ lúc nào cũng có thể ngã sấp xuống.

Hắn không nhận rõ phương hướng, cũng không biết mặt mình đang hướng về đâu.

Hắn ngừng lại, vứt bỏ hết suy nghĩ trong đâu, không nghĩ nữa, không nghe nữa, thân thể chỉ dựa vào trực giác, thử vận may 1/5.

Hắn tìm thấy một cái tay cầm, xoay tròn, mở cửa.

Mở mắt ra.

Đây là phòng ngủ của hắn, Tinh Hải ngồi ngay ngắn giữa phòng ngủ.

“Bắt được mày rồi” Vẻ mặt hắn có chút tái nhợt nhưng vẫn cười nói.



“Meow! Thật là lợi hại! Tử An thật là lợi hại!” Tinh Hải cực kỳ vui vẻ mà nhảy nhót tại chỗ.

Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, thời khắc này nó có vẻ cực kỳ chân thực, không còn là cái ảo ảnh lúc nào cũng có thể biến mất.

Leng keng!

Chuông ở tầng một vang lên, vẫn không phải khách hàng.

“Chuyển phát nhanh! Xin hỏi có ai ở đây không?”

Trương Tử An đáp lại một tiếng: “Có đây một chút!”

Sau đó hắn nói với Tinh Hải: “Đi theo tao, tao có một món quà muốn tặng cho mày.”

Tinh Hải như bị phép thuật làm cứng cả người, “Meow… quà?”

Trương Tử An nói: “Đúng, quà, tặng quà cho mày.”

Hắn kéo Tinh Hải, “Đi, xuống lầu tới lấy quà đi.”

Tinh Hải phấn khích: “Quà….quà… meowww…”

Nhân viên chuyển phát nhanh đưa tới hộp lớn được đóng gói cẩn thận, lấy được chữ ký xác nhận liền rời đi.

Trương Tử An dùng cây kéo cắt mấy lớp đóng gói bên ngoài, bỏ đi các miếng xốp chống va đập, Tinh Hải thì lại ngồi xổm cách đấy mấy mét ngơ ngác nhìn động tác của hắn .

Cái hộp hoàn toàn mở ra, Trương Tử An lấy ra một chiếc giường nhỏ nhắn cho con nít, bên trong có lớp lót rất mềm mại, còn có gối cùng chăn bông, mặt bên cạnh có khắc hai chữ “Tinh Hải”.

“Lại đây, thử xem có thích hay không.” Hắn chỉ vào giường em bé nói.

“Meow… Quà… Tinh Hải?”

Trương Tử An gật đầu, “Đúng, là tặng cho mày, nhanh đến thử xem đi.”

Hắn đứng lên tránh khỏi cái giường, Tinh Hải do dự chậm rãi đi tới.

Giường em bé rất thấp, hắn yêu cầu xưởng chế cho bốn cái chân vòng ngắn, cho dù Tinh Hải là mèo nhỏ thì nhảy một phát cũng vào được

“Meow… Thật là ấm áp… Meow… Thật là ấm áp…”

Tinh Hải nằm nhoài bên trong giường em bé, vui vẻ cọ tới cọ lui.

Trên điện thoại di động vang lên âm thanh thông báo.

Trương Tử An cầm điện thoại di động lên.

【 Tinh Linh hướng dẫn 】: Chúc mừng ngài! Độ thân thiện của mèo may mắn tăng lên rất nhiều! Đã mở khóa tên thật!

【 Trò chơi nhắc nhở 】: Thuộc tính thú cưng

【 Tên thường gọi 】: Mèo may mắn

【 Độ quý hiếm 】: Không rõ



【 Đặc trưng mới 】: Gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành tường, biết trước mọi tương lai!

【 Mở khóa lai lịch 】:

Năm 1935, nhà vật lý học người Áo Schrodinger đưa ra tên ý tưởng thí nghiệm “ Schrodinger’s Cat”. Một con mèo bị nhốt trong một chiếc hộp màu đen, trong hộp có một bình thuốc độc trí mạng, ngoài ra còn có một cái máy đo phóng xạ.

Con mèo này nằm ở ranh giới của sinh tử, vừa có thể sống, cũng có thể chết, trước khi chiếc hộp được mở ra không rõ nó sống hay chết.

Theo lý luận lượng tử đã được rất nhiều thí nghiệm hiện tượng chứng thực, mèo Schrodinger trở thành chủ đề bàn tán được nhiều người quan tâm.

Theo nhà tâm linh học Faith, mèo Schrodinger chỉ là không muốn trở thành Tinh Linh của đất trời.

Nó vừa có, mà lại không.

Nó sống sót, mà lại tử vong.

Nó chân thực, mà lại hư ảo.

Nó khát vọng sống sót.

Nó khát vọng chân thực.

Nó khát vọng tồn tại.

Nó khát vọng thoát khỏi cái hộp đen đáng nguyền rủa.

Nó tồn tại trong trạng thái của đám mây xác xuất, vừa tồn tại với nơi này, đồng thời cũng tồn tại ở một vũ trụ khác.

Nó có vận mệnh là người quan sát, vận rủi trong tương lai ở trong mắt nó sẽ biến mất không thấy, con đường tương lai hạnh phúc trong mắt nó là hiện thực.

Nó lúc nào cũng có thể bị kéo về trong cái hộp đen khiến mình sợ hãi, cùng phóng xạ và khoa học làm bạn, sống mà lại chết, khởi tử hoàn sinh, mãi tới khi chủ nghĩa lý luận phân tử được lật đổ, nó mới tìm lại được tự do.

Nó có thể quyết định vận mệnh của vạn sự vạn vật, nhưng lại không thể quyết định vận mệnh của chính mình.

【 Giải khóa tên thật 】: Mèo lượng tử của Schrodinger!

Tay Trương Tử An có chút run rẩy, tuy rằng hắn cũng đã phần nào đoán được, nhưng số phận của Tinh Hải vẫn khiến hắn cảm khái.

Mọi người tưởng tượng nó ở trong cái hộp đen kia, vì thế nên nó phải tồn tại cùng với cái hộp đen kia.

Lý luận lượng tử tồn tại hơn một trăm năm, nó ở trong cái hộp đó chết đi cả trăm nghìn lần, lại sống lại, rồi lại chết đi.

Mọi người thờ phụng nó, mà lại ngược đãi nó.

Nó ghét bỏ Schrodinger, ghét bỏ tên thật của nó.

Bị giam cầm lâu năm khiến nó mắc bệnh sợ hãi, nó yêu thích “sự to lớn”, ghét bỏ cái hộp nửa kín giữ ấm cho mèo, khi chơi trốn tìm cũng không trốn vào trong tủ bát hay tủ quần áo bao giờ.

Trên lý thuyết, chỉ cần rời khỏi tầm mắt của Trương Tử An, nó sẽ bị vây trong trạng thái đám mây xác suất, có thể cùng tồn tại với năm căn phòng của lầu hai, chỉ tích tắc khi bị “quan sát” kia, chịu ảnh hưởng của sóng hàm số nó mới thực sự “tồn tại” hoặc “không tồn tại”.

Thế nhưng, giữa lúc “Mở cửa phòng” và “Quan sát gian phòng” còn có một chút thời gian chênh lệch nhỏ, trong khoảng thời gian này nó có thể chạy trốn tới phòng của hắn. Ngay khi Trương Tử An nhắm hai mắt, hoàn thành mở cửa phòng sau mới mở mắt ra quan sát.

Về phần làm cho mình hoàn toàn choáng váng, là để trước khi mở cửa phòng khiến cho ảnh hưởng ý thức của mình yếu nhất có thể, trở thành một nhược điểm của người quan sát, để khi mở mắt ra sẽ trở thành người quan sát cực mạnh.

“Tinh Hải, đây chính là nhà của mày. Tao sẽ luôn luôn quan tâm tới mày, chú ý đến mày, cũng sẽ không bao giờ để mày phải quay trở lại bên trong cái hộp đen chết tiệt kia!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Vật Thiên Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook