Sương Mù Đầy Trời (Di Thiên Đại Vụ)
Chương 6: Sóng gió cảng tàu
Thiên Đường Phóng Trục Giả
13/07/2021
(Cảng tàu ở đây là bến tàu vũ trụ nha mọi người, định để là trạm không gian mà thấy không đúng nghĩa lắm, nên mình quyết định để vậy)
Hàng tháng, trên đường cái tại thành phố hành tinh Dark Blue đều sẽ bỗng nhiên "rầm rầm" rớt xuống hai ba người lưu lạc.
Dân lưu lạc rất dễ nhận biết, họ không hề có bất kỳ lịch sử xuất nhập cảnh, trong tủ hồ sơ mênh mông cũng không tìm ra bất cứ giấy tờ gì, tháp vũ trụ phòng thủ bên ngoài hành tinh hay hệ thống phòng thủ của thành phố thuộc Dark Blue đều không kiểm tra ra bất kỳ dấu vết xâm nhập phi pháp nào (nói nhảm, bọn họ vốn ở trong thành mà).
Rất nhiều công dân Dark Blue đang dạo phố thấy tận mắt dân lưu lạc từ hư không rơi xuống trước mặt họ.
Những kẻ du hành vượt thời gian luôn mặc quần áo kỳ lạ, không biết nói ngôn ngữ hệ hành tinh White Whale, trước khi cảnh sát tuần tra đến, thường xuyên bị người qua đường vây xem, cũng may vương quốc không ngừng cập nhật bổ sung văn hóa của dân lưu lạc, nên không ít công dân có kiến thức, trong lúc vây xem còn có thể bình phẩm này nọ, nhân tiện thưởng thức phản ứng "khủng hoảng" của nhóm người du hành thời gian luôn.
"Ai nói mấy con dơi kia chán òm hả, ai?"
Một lão già khô quắt tóc rụng sạch nằm trong khoang hành khách, cánh tay người máy tự động đưa ly cà phê nóng hổi thơm ngon đến cho lão, đầu ông ta được bao bọc trong một lớp vòng màu vàng ánh kim nửa trong suốt đang lơ lửng trên không, lão ta vui vẻ ngân nga:" Vừa giải trí cho tất cả chủng tộc hắc ám, vừa giải trí cho loài người, bản thân bọn họ cũng được vui vẻ, chuyện tốt như vậy tìm đâu ra? Chậc chậc, ngài Satan vĩ đại, rất nhiều năm trước kia, tôi chỉ biết diễn xuất của bọn ma cà rồng tốt hơn nhiều so với bọn tôi, nhất là cái khoản ba xạo, quả thật là tài năng bẩm sinh."
Trên vách tường hình cung có hàng loạt máy móc phức tạp toàn nút là nút, lập lòe ánh sáng nhiều màu.
Ông lão nâng lên tách cà phê, hài lòng thoải mái nhấp một ngụm, nghiêng đầu tiếp tục nhìn video đang phát bởi máy tính quang.
"Ha ha, tên nhóc này thắng do dùng chiêu đánh bất ngờ đây mà! Nhìn dáng người với bờ vai kia xem... Binh lính thành Athens, đúng là một thân phận tốt! Trơn láng bóng mượt, dùng làm đối tượng thí nghiệm pháp thuật hắc ám thì khỏi chê..." Ông ta cười ngây ngô, chỉ kém không chảy nước miếng mà thôi.
Ngay lúc đó, một cái nút trong khoang hành khách kêu ầm ĩ, phát ra âm thanh "tít...tít.tt" chói tai.
Ông lão cứ như vậy đứng lên khỏi ghế đệm, đeo lên máy tính quang, vừa nhìn video, vừa lò mò đi đên bên tường, thờ ơ nói nhỏ: "Cầu phúc Meredith che chở ngài, xin chào, đây là cảng tàu hoàng gia Meredith thuộc hành tinh Dark Blue, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài."
Đầu thông tin liên lạc bên kia phát ra một tiếng gào thét:
"Soutar! Đây là thông tin liên lạc bình thường hay liên lạc của Quốc hội Hắc Ám ông cũng không phân biệt được hả, đồ cặn bã nhà ông, ông lại đi xem video phải không? Mau tắt máy tính quang ngay!"
"Khà khà, Đại công tước Richard thân mến, vị tước gì gì kia của gia tộc ngài đó, dáng người tuyệt lắm!" Ông già này, rõ ràng chính là cha Soutar ở trấn Aerolite đây mà, giờ phút này lão đang lắc lắc đầu ra chiều cảm thán: "Hầu tước Joan thật đáng thương, tỉ suất người xem bị cướp trắng trợn như vậy, từ diễn viên chính biến thành diễn viên phụ không nói, thời gian xuất hiện trên màn ảnh của hắn còn bị cắt đến gần hết luôn kia kìa."
Đầu liên lạc bên kia vang lên tiếng nghiến răng kèn kẹt:
"Im mồm đi, Soutar, dựa theo Hiến pháp cao nhất của Quốc hội Hắc Ám, các chủng tộc dưới sự quản lý của Quốc hội có nghĩa vụ phải giúp đỡ lẫn nhau, nhanh cử ra người của ông, giúp ma cà rồng bọn tôi tóm lấy một tên loài người trong thành phố đang loanh quanh trên mặt đất coi!"
"Loài người?" Lão phù thủy già la lên quang quác:"Điều răn của tộc ngài đâu rồi, thưa ngài!"
"Hắn ta vượt thời gian."
"Hả?"
"Một người lưu lạc hàng thật giá thật đó!"
Lão phù thủy chóp chép miệng, cười quái dị:"Này, hôm nay không phải ngày cá tháng tư thời Địa cầu cổ đại đâu."
"Ai thèm giỡn với ông! Tôi sẽ gửi mấy video thông tin của tên loài người kia cho ông ngay đây, tôi nghi ngờ hắn ta có thể là kẻ săn ma thời Địa cầu cổ đại, vì tính bảo mật của Quốc hội Hắc Ám, chúng ta nhất đinh phải giết chết tên đó!"
Đầu lão Soutar choáng váng, vẫn không thể tin nổi:"Đại công tước Richard, đừng nói đây là tiết mục giải trí mới của ma cà rồng bọn ông nha?"
"..."
"Này cũng thú vị phết đó chứ!" Lão phù thủy xoa tay, tràn đầy thích thú "Mau gửi tư liệu qua đi..."
Nói chưa hết câu, cái nút trên vách tường lại ầm ĩ kêu lên, lần này cực kỳ chói tai.
"Ồ!"
Lão già Soutar nhanh tay gỡ ra chiếc vòng kim loại với máy tính quang nửa trong suốt kia xuống, ông ta nhìn chăm chú cái máy đang tự động xoay tròn, kết nối, ngay khi một bản đồ các ngôi sao trong vũ trụ chiếu lên vách tường, đang ngồi trong khoang thủy tinh, lão bỗng mở to mắt.
Một thanh âm máy móc vang khắp khoang thuyền:
"Nhân viên công tác tại cảng tàu hoàng gia Meredith xin chú ý, tàu Andras sắp tiếp cận đường băng hành tinh Dark Blue."
Trên bản đồ sao, trong hư không bỗng xuất hiện một chiến hạm toàn thân tối đen, hai bên cánh rậm rạp hơn mười khẩu pháo có thể hủy diệt cả hành tinh, cộng thêm hàng trăm khẩu pháo ánh sáng sinh học, hợp thành đôi cánh rộng lớn đen ngòm, được ba mươi chiến hạm khổng lồ bảo vệ ở giữa, đang tiến về tinh cầu xanh thăm thẳm này.
Cổ họng lão Soutar phát ra tiếng động kỳ quái, lão nhảy dựng lên, gào thét một trận với kênh chuyên dụng của Quốc hội Hắc Ám: "Lão dơi già Richard, ông tìm Đại pháp sư hắc ám khác đi! Qủy thật, mấy người tốt nhất trong vòng nửa tiếng nên giải quyết tên loài người đó đi... trước khi tàu Andras cập bến!"
Sau, không chờ đối phương trả lời, liền thô lỗ bấm nút, sau đó tiếp tục ngọ ngoạy chiếc máy bên cạnh cái nút đó, gào la um sùm vào micro:"Toàn bộ phù thủy hắc ám, ma cà rồng, người thú...cùng những đồng bào thuộc Quốc hội Hắc Ám, tất cả chú ý!"
Tiếng nói này, vang vọng khắp những tòa kiến trúc bí ẩn mà con người chưa biết tới, vô số chủng tộc hắc ám ngạc nhiên dừng lại, mờ mịt ngẩng đầu nhìn thiết bị thông tin đang tự động kết nối kia.
"Không cần biết mấy người đang nghiên cứu sự huyền diệu của ma pháp, hay đang giả dạng loài người để hưởng thụ cuộc sống hoặc đang theo dõi mục tiêu bữa tối của mình, nhanh chóng dừng lại hết cho ta! Thông báo khẩn cấp, Andras, con tàu du hành đến thiên hà phía nam vương quốc sắp trở lại hành tinh Dark Blue rồi..."
(Andras: thực ra là tên con quỷ thứ 63 của vua Solomon, thấy truyện này tác giả hay lấy tên mấy con quỷ trong 72 con quỷ của Solomon để đặt tên ghê)
Phút chốc, một tràng nguyền rủa chửi bới ào ào dậy sóng.
Rượu vang, cà phê đổ đầy ra đất, quả cầu thủy tinh của mấy phù thủy lăn lông lốc, dụng cụ thí nghiệm đang tiến hành thì nổ bùm, nhuộm đen cả khuôn mặt đám phù thủy.
Bọn phù thủy liều mạng chà xát mặt, để mình trông thật hiền hòa, chí ít cũng trông giống một lão già khô cằn.
Ma cà rồng nhanh như chớp vọt vào phòng tắm, làm mới mình từ đầu tới chân, mấy ma cà rồng có kỹ năng ẩn giấu hơi thở không đạt chuần thì hốt hoảng rời khỏi tụ điểm ăn chơi, vội vàng tìm một chỗ cực kỳ bí ẩn để ẩn náu.
Những người thú vạm vỡ đang dạo phố đều biến hình trở nên bình thường hơn rất nhiều, chí ít sẽ không trộm liếm liếm mũi mình, cũng chả dám nhìn thịt tươi trong cửa hàng mà chảy nước miếng nữa, tất cả đều thành thật giả vờ thành quân nhân ưu tú hoặc tay đấm đường phố này kia, còn mấy người thú có bộ lông rậm rạp, cạo cũng cạo không xong, lập tức bị nhét xuống dưới tầng ngầm.
Toàn bộ chủng tộc hắc ám, quanh quẩn bên tai tiếng lão Soutar hít sâu, thốt lên câu cuối cùng: "Chủ nhân của Lemegeton, Cyrus đã trở lại!"
- -
Khi chiến hạm ngày càng tiếp cận khối hành tinh xanh thẳm này, đoàn tàu vũ trụ bảo vệ quanh tàu chỉ huy Andras dần tản ra. Hệ hành tinh này ngoài Dark Blue còn có hai hành tinh khác đã qua cải tạo, có thể sinh sống được, thường dùng làm trạm không gian để các chiến hạm khác trong vũ trụ neo đậu, rất nhiều tàu vũ trụ đều chọn nơi đây để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Cuối cùng bay theo Andras chỉ còn có mười chiến hạm đen tuyền hình thoi dài trông như đang hòa làm một với vũ trụ đen thẳm tĩnh mịch này, chúng nó xuyên qua lớp màng chắn của tháp vũ trụ khổng lồ trên quỹ đạo mặt đất, bắt đầu tiến vào tầng khí quyển của hành tinh Dark Blue.
Lực ma sát làm xẹt ra vệt lửa nóng bỏng, lập tức bị tầng năng lượng phòng vệ của chiến hạm dập tắt trong im lặng
Không trung bị bóng ma thật lớn bao trùm, sóng biển cuộn trào từng đợt, gió bão bập bùng.
Buồng năng lượng và động cơ của chiến hạm lần lượt tắt hẳn, chúng nó chậm rãi lướt
trên bầu trời, tiến lại gần một dải băng nguyên rộng lớn trên biển.
Phía cuối băng nguyên là mảnh lục địa duy nhất của hành tinh này.
Trên bầu trời, một màn hào quang rực rỡ chiếu xuống, bao trùm toàn bộ thành phố, phía dưới màn hào quang, chính là màn sương mù dày đặc, cùng với những toàn kiến trúc ẩn hiện trong đó. .
||||| Truyện đề cử: Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta |||||
Bên cạnh thành phố, cảng tàu vũ trụ đang cực kỳ bận rộn do vừa nhận được mệnh lệnh:
"Khởi động đường băng hạ cánh trên không dành cho chiến hạm!"
Phía trước cảng tàu từ từ nhô ra một khoảng sân nặng nề rộng mấy trăm mét, y như chiếc thảm nhung đã được gấp sẵn từ trước, đang tự động trải ra, trong vòng ba phút, khoảng sân kia đã mở rộng ra tới mấy ngàn mét.
"Chuẩn bị kết nối với 'Andromalius'! Xin hủy bỏ hệ thống phòng thủ."
Nhân viên trong tháp chỉ huy cảng tàu liên tục đánh bàn phím lách ca lách cách, tiến hành tra xét hệ thống từ đủ loại phúc đáp, đưa vào mã trao quyền, cuối cùng mới đưa ra lời chấp thuận, kích hoạt hê thống phòng thủ đang ngủ đông của thành phố.
"Xét duyệt thông qua."
Thanh âm máy móc xém chút đuổi giết Ôn Loan kia bỗng vang lên:
"Andromalius khởi động 100%, hủy bỏ khu vực phòng thủ, cho phép tiến vào cảng tàu. Hiện đang tiến hành kiểm tra mã quét nhập cảnh... An..."
Bỗng xuất hiện âm thanh dòng điện làm nhiễu đi giọng nói của máy móc, khiến cho những lời nói sau đó biến thành những âm thanh chi chi lộn xộn vô nghĩa.
Mọi người trong tháp chỉ huy kinh ngạc, ngay cả nhân viên thông tin trên chiến hạm bên ngoài đều ngạc nhiên la vào micro: "Andromalius?"
- - Chẳng lẽ xảy ra vấn đề rồi?
Người trong khoang chỉ huy chiến hạm Andras đồng loạt quay đầu nhìn về phía một người.
Hình ảnh và số liệu trên màn ảnh lần lượt thay đổi ánh ngược lên khuôn mặt anh ta, dưới tình huống bị vây quanh một đám người, mặt người ấy vẫn không biểu tình, nhìn chăm chú màn hình thể hiện hình ảnh cảng tàu phía dưới cùng hình ảnh bên trong thành phố.
Tóc dài vàng ánh kim, đồng tử mắt cùng màu, lễ phục trắng vừa khít người, hai chân thon dài, từ đầu gối trở xuống được bao bọc bởi đôi bốt cao, mặt giày được đính lên từng lớp từng lớp dây đai vàng kim, cũng không biết bằng chất liệu gì.
Đường viền áo cùng cổ tay điểm xuyến bằng màu nâu hạt dẻ tinh tế, cúc áo là những hạt đá thủy tinh đỏ sẫm được đánh bóng khéo léo.
Quần áo tôn lên dáng người cao gầy, khỏe khoắn, đường cong khuôn mặt hoàn mỹ, đôi môi nhạt màu mím chặt, ánh mắt sắc bén, hởi thở tràn đầy cảm giác lạnh lẽo cùng mạnh mẽ, còn mang theo uy thế của kẻ lâu năm ngồi trên cao. Khuy áo lễ phục cài đến tận cổ, không lộ ra một chút da thịt nào, lại tăng thêm phần cảm giác cấm dục.
Không một pho tượng xứng danh với tác phẩm nghê thuật nào, có thể sánh với một phần nhỏ sức hấp dẫn của người này, dưới ảnh phản chiếu của màn hình lộn xộn, y như một bức tranh tuyệt đẹp của nền văn hóa đã bị quên lãng kia, mỗi góc nhìn đều khiến người ta có ảo giác về sự lạc lõng và mất mát.
"Andromalius?" Anh ta hơi cúi đầu, ra lệnh cho hệ thống phòng thủ thành phố "Ngừng hoạt động, cho phép ta thông qua hệ thống phòng ngự, hạ cánh chiến hạm."
"Xác nhận mệnh lệnh của chủ nhân Lemegeton, hạ cánh chiến hạm, cho phép chủ nhân thông qua tầng năng lượng phòng ngự —— ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ lớp màng phòng ngự của thành phố lung lay, mọi người bỗng chốc kinh hoảng.
Người đàn ông mắt vàng tóc ánh kim trên chiến hạm chợt cứng đờ, dường như đứng không vững mà ngã quỵ về sau.
"Ngài Cyrus?"
"Ngài Thủ tướng, ngài sao thế?"
Trên chiến hạm cùng cảng tàu đều nhốn nháo hết cả lên, không người chú ý đến "Andromalius" vẫn kêu chi chi ầm ĩ.
Bởi vì bị rối loạn, nó phát ra thanh âm không ai hiểu nổi:
"Có hai chủ nhân, kiểm tra lại, vẫn là hai người... Xác nhận mệnh lệnh, cho phép chủ nhân 'thông qua' tầng phòng ngự —— vì vậy, cho phép tàu Andras tiến vào cập bến, một chủ nhân từ ngoài vào, cưỡng chế thực hiện cho phép một chủ nhân khác từ trong đi ra. Tít, kết quả phân tích, không vi phạm mệnh lệnh... Tình trạng của chủ nhân, đang bất tỉnh... Cả hai đã bất tỉnh... Không có mệnh lệnh mới... Andromalius tạm ngừng hoạt động."
Bị bóng ma thật lớn của chiến hạm bao trùm, nên không ai chú ý tới dưới cảng tàu, trên băng nguyên bỗng xuất hiện —— Ôn Loan, người bị hệ thống phòng thủ ném ra khỏi thành phố.
Tác giả: Cyrus cũng là chủ nhân chiếc chìa khóa kia.
Nguyên nhân hệ thống phòng thủ thành phố bị rối loạn là do nó tiến hành quét phân tích như bình thường, đồng thời nó cũng đang khởi động lại. Phát hiện bên ngoài màng năng lượng có một chủ nhân, bên trong cũng có một người, phút chốc ngu ngơ.
Sau đó, một người trong đó mệnh lệnh, muốn thông qua màng năng lượng, vì vậy nó chấp hành một cách nghiêm túc, muốn thông qua đúng không, nó liền quăng Ôn Loan ra ngoài, thả Cyrus vào trong...
Nè, mọi người nói xem CP vừa gặp (chưa thấy mặtnên không tính là gặp nhau, nhưng mà một giây kia, hơi thở lại đụng chạm nhau rồinha), mà cả hai đều ngất xỉu như thế này có đỉnh không hả?
Hàng tháng, trên đường cái tại thành phố hành tinh Dark Blue đều sẽ bỗng nhiên "rầm rầm" rớt xuống hai ba người lưu lạc.
Dân lưu lạc rất dễ nhận biết, họ không hề có bất kỳ lịch sử xuất nhập cảnh, trong tủ hồ sơ mênh mông cũng không tìm ra bất cứ giấy tờ gì, tháp vũ trụ phòng thủ bên ngoài hành tinh hay hệ thống phòng thủ của thành phố thuộc Dark Blue đều không kiểm tra ra bất kỳ dấu vết xâm nhập phi pháp nào (nói nhảm, bọn họ vốn ở trong thành mà).
Rất nhiều công dân Dark Blue đang dạo phố thấy tận mắt dân lưu lạc từ hư không rơi xuống trước mặt họ.
Những kẻ du hành vượt thời gian luôn mặc quần áo kỳ lạ, không biết nói ngôn ngữ hệ hành tinh White Whale, trước khi cảnh sát tuần tra đến, thường xuyên bị người qua đường vây xem, cũng may vương quốc không ngừng cập nhật bổ sung văn hóa của dân lưu lạc, nên không ít công dân có kiến thức, trong lúc vây xem còn có thể bình phẩm này nọ, nhân tiện thưởng thức phản ứng "khủng hoảng" của nhóm người du hành thời gian luôn.
"Ai nói mấy con dơi kia chán òm hả, ai?"
Một lão già khô quắt tóc rụng sạch nằm trong khoang hành khách, cánh tay người máy tự động đưa ly cà phê nóng hổi thơm ngon đến cho lão, đầu ông ta được bao bọc trong một lớp vòng màu vàng ánh kim nửa trong suốt đang lơ lửng trên không, lão ta vui vẻ ngân nga:" Vừa giải trí cho tất cả chủng tộc hắc ám, vừa giải trí cho loài người, bản thân bọn họ cũng được vui vẻ, chuyện tốt như vậy tìm đâu ra? Chậc chậc, ngài Satan vĩ đại, rất nhiều năm trước kia, tôi chỉ biết diễn xuất của bọn ma cà rồng tốt hơn nhiều so với bọn tôi, nhất là cái khoản ba xạo, quả thật là tài năng bẩm sinh."
Trên vách tường hình cung có hàng loạt máy móc phức tạp toàn nút là nút, lập lòe ánh sáng nhiều màu.
Ông lão nâng lên tách cà phê, hài lòng thoải mái nhấp một ngụm, nghiêng đầu tiếp tục nhìn video đang phát bởi máy tính quang.
"Ha ha, tên nhóc này thắng do dùng chiêu đánh bất ngờ đây mà! Nhìn dáng người với bờ vai kia xem... Binh lính thành Athens, đúng là một thân phận tốt! Trơn láng bóng mượt, dùng làm đối tượng thí nghiệm pháp thuật hắc ám thì khỏi chê..." Ông ta cười ngây ngô, chỉ kém không chảy nước miếng mà thôi.
Ngay lúc đó, một cái nút trong khoang hành khách kêu ầm ĩ, phát ra âm thanh "tít...tít.tt" chói tai.
Ông lão cứ như vậy đứng lên khỏi ghế đệm, đeo lên máy tính quang, vừa nhìn video, vừa lò mò đi đên bên tường, thờ ơ nói nhỏ: "Cầu phúc Meredith che chở ngài, xin chào, đây là cảng tàu hoàng gia Meredith thuộc hành tinh Dark Blue, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài."
Đầu thông tin liên lạc bên kia phát ra một tiếng gào thét:
"Soutar! Đây là thông tin liên lạc bình thường hay liên lạc của Quốc hội Hắc Ám ông cũng không phân biệt được hả, đồ cặn bã nhà ông, ông lại đi xem video phải không? Mau tắt máy tính quang ngay!"
"Khà khà, Đại công tước Richard thân mến, vị tước gì gì kia của gia tộc ngài đó, dáng người tuyệt lắm!" Ông già này, rõ ràng chính là cha Soutar ở trấn Aerolite đây mà, giờ phút này lão đang lắc lắc đầu ra chiều cảm thán: "Hầu tước Joan thật đáng thương, tỉ suất người xem bị cướp trắng trợn như vậy, từ diễn viên chính biến thành diễn viên phụ không nói, thời gian xuất hiện trên màn ảnh của hắn còn bị cắt đến gần hết luôn kia kìa."
Đầu liên lạc bên kia vang lên tiếng nghiến răng kèn kẹt:
"Im mồm đi, Soutar, dựa theo Hiến pháp cao nhất của Quốc hội Hắc Ám, các chủng tộc dưới sự quản lý của Quốc hội có nghĩa vụ phải giúp đỡ lẫn nhau, nhanh cử ra người của ông, giúp ma cà rồng bọn tôi tóm lấy một tên loài người trong thành phố đang loanh quanh trên mặt đất coi!"
"Loài người?" Lão phù thủy già la lên quang quác:"Điều răn của tộc ngài đâu rồi, thưa ngài!"
"Hắn ta vượt thời gian."
"Hả?"
"Một người lưu lạc hàng thật giá thật đó!"
Lão phù thủy chóp chép miệng, cười quái dị:"Này, hôm nay không phải ngày cá tháng tư thời Địa cầu cổ đại đâu."
"Ai thèm giỡn với ông! Tôi sẽ gửi mấy video thông tin của tên loài người kia cho ông ngay đây, tôi nghi ngờ hắn ta có thể là kẻ săn ma thời Địa cầu cổ đại, vì tính bảo mật của Quốc hội Hắc Ám, chúng ta nhất đinh phải giết chết tên đó!"
Đầu lão Soutar choáng váng, vẫn không thể tin nổi:"Đại công tước Richard, đừng nói đây là tiết mục giải trí mới của ma cà rồng bọn ông nha?"
"..."
"Này cũng thú vị phết đó chứ!" Lão phù thủy xoa tay, tràn đầy thích thú "Mau gửi tư liệu qua đi..."
Nói chưa hết câu, cái nút trên vách tường lại ầm ĩ kêu lên, lần này cực kỳ chói tai.
"Ồ!"
Lão già Soutar nhanh tay gỡ ra chiếc vòng kim loại với máy tính quang nửa trong suốt kia xuống, ông ta nhìn chăm chú cái máy đang tự động xoay tròn, kết nối, ngay khi một bản đồ các ngôi sao trong vũ trụ chiếu lên vách tường, đang ngồi trong khoang thủy tinh, lão bỗng mở to mắt.
Một thanh âm máy móc vang khắp khoang thuyền:
"Nhân viên công tác tại cảng tàu hoàng gia Meredith xin chú ý, tàu Andras sắp tiếp cận đường băng hành tinh Dark Blue."
Trên bản đồ sao, trong hư không bỗng xuất hiện một chiến hạm toàn thân tối đen, hai bên cánh rậm rạp hơn mười khẩu pháo có thể hủy diệt cả hành tinh, cộng thêm hàng trăm khẩu pháo ánh sáng sinh học, hợp thành đôi cánh rộng lớn đen ngòm, được ba mươi chiến hạm khổng lồ bảo vệ ở giữa, đang tiến về tinh cầu xanh thăm thẳm này.
Cổ họng lão Soutar phát ra tiếng động kỳ quái, lão nhảy dựng lên, gào thét một trận với kênh chuyên dụng của Quốc hội Hắc Ám: "Lão dơi già Richard, ông tìm Đại pháp sư hắc ám khác đi! Qủy thật, mấy người tốt nhất trong vòng nửa tiếng nên giải quyết tên loài người đó đi... trước khi tàu Andras cập bến!"
Sau, không chờ đối phương trả lời, liền thô lỗ bấm nút, sau đó tiếp tục ngọ ngoạy chiếc máy bên cạnh cái nút đó, gào la um sùm vào micro:"Toàn bộ phù thủy hắc ám, ma cà rồng, người thú...cùng những đồng bào thuộc Quốc hội Hắc Ám, tất cả chú ý!"
Tiếng nói này, vang vọng khắp những tòa kiến trúc bí ẩn mà con người chưa biết tới, vô số chủng tộc hắc ám ngạc nhiên dừng lại, mờ mịt ngẩng đầu nhìn thiết bị thông tin đang tự động kết nối kia.
"Không cần biết mấy người đang nghiên cứu sự huyền diệu của ma pháp, hay đang giả dạng loài người để hưởng thụ cuộc sống hoặc đang theo dõi mục tiêu bữa tối của mình, nhanh chóng dừng lại hết cho ta! Thông báo khẩn cấp, Andras, con tàu du hành đến thiên hà phía nam vương quốc sắp trở lại hành tinh Dark Blue rồi..."
(Andras: thực ra là tên con quỷ thứ 63 của vua Solomon, thấy truyện này tác giả hay lấy tên mấy con quỷ trong 72 con quỷ của Solomon để đặt tên ghê)
Phút chốc, một tràng nguyền rủa chửi bới ào ào dậy sóng.
Rượu vang, cà phê đổ đầy ra đất, quả cầu thủy tinh của mấy phù thủy lăn lông lốc, dụng cụ thí nghiệm đang tiến hành thì nổ bùm, nhuộm đen cả khuôn mặt đám phù thủy.
Bọn phù thủy liều mạng chà xát mặt, để mình trông thật hiền hòa, chí ít cũng trông giống một lão già khô cằn.
Ma cà rồng nhanh như chớp vọt vào phòng tắm, làm mới mình từ đầu tới chân, mấy ma cà rồng có kỹ năng ẩn giấu hơi thở không đạt chuần thì hốt hoảng rời khỏi tụ điểm ăn chơi, vội vàng tìm một chỗ cực kỳ bí ẩn để ẩn náu.
Những người thú vạm vỡ đang dạo phố đều biến hình trở nên bình thường hơn rất nhiều, chí ít sẽ không trộm liếm liếm mũi mình, cũng chả dám nhìn thịt tươi trong cửa hàng mà chảy nước miếng nữa, tất cả đều thành thật giả vờ thành quân nhân ưu tú hoặc tay đấm đường phố này kia, còn mấy người thú có bộ lông rậm rạp, cạo cũng cạo không xong, lập tức bị nhét xuống dưới tầng ngầm.
Toàn bộ chủng tộc hắc ám, quanh quẩn bên tai tiếng lão Soutar hít sâu, thốt lên câu cuối cùng: "Chủ nhân của Lemegeton, Cyrus đã trở lại!"
- -
Khi chiến hạm ngày càng tiếp cận khối hành tinh xanh thẳm này, đoàn tàu vũ trụ bảo vệ quanh tàu chỉ huy Andras dần tản ra. Hệ hành tinh này ngoài Dark Blue còn có hai hành tinh khác đã qua cải tạo, có thể sinh sống được, thường dùng làm trạm không gian để các chiến hạm khác trong vũ trụ neo đậu, rất nhiều tàu vũ trụ đều chọn nơi đây để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Cuối cùng bay theo Andras chỉ còn có mười chiến hạm đen tuyền hình thoi dài trông như đang hòa làm một với vũ trụ đen thẳm tĩnh mịch này, chúng nó xuyên qua lớp màng chắn của tháp vũ trụ khổng lồ trên quỹ đạo mặt đất, bắt đầu tiến vào tầng khí quyển của hành tinh Dark Blue.
Lực ma sát làm xẹt ra vệt lửa nóng bỏng, lập tức bị tầng năng lượng phòng vệ của chiến hạm dập tắt trong im lặng
Không trung bị bóng ma thật lớn bao trùm, sóng biển cuộn trào từng đợt, gió bão bập bùng.
Buồng năng lượng và động cơ của chiến hạm lần lượt tắt hẳn, chúng nó chậm rãi lướt
trên bầu trời, tiến lại gần một dải băng nguyên rộng lớn trên biển.
Phía cuối băng nguyên là mảnh lục địa duy nhất của hành tinh này.
Trên bầu trời, một màn hào quang rực rỡ chiếu xuống, bao trùm toàn bộ thành phố, phía dưới màn hào quang, chính là màn sương mù dày đặc, cùng với những toàn kiến trúc ẩn hiện trong đó. .
||||| Truyện đề cử: Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta |||||
Bên cạnh thành phố, cảng tàu vũ trụ đang cực kỳ bận rộn do vừa nhận được mệnh lệnh:
"Khởi động đường băng hạ cánh trên không dành cho chiến hạm!"
Phía trước cảng tàu từ từ nhô ra một khoảng sân nặng nề rộng mấy trăm mét, y như chiếc thảm nhung đã được gấp sẵn từ trước, đang tự động trải ra, trong vòng ba phút, khoảng sân kia đã mở rộng ra tới mấy ngàn mét.
"Chuẩn bị kết nối với 'Andromalius'! Xin hủy bỏ hệ thống phòng thủ."
Nhân viên trong tháp chỉ huy cảng tàu liên tục đánh bàn phím lách ca lách cách, tiến hành tra xét hệ thống từ đủ loại phúc đáp, đưa vào mã trao quyền, cuối cùng mới đưa ra lời chấp thuận, kích hoạt hê thống phòng thủ đang ngủ đông của thành phố.
"Xét duyệt thông qua."
Thanh âm máy móc xém chút đuổi giết Ôn Loan kia bỗng vang lên:
"Andromalius khởi động 100%, hủy bỏ khu vực phòng thủ, cho phép tiến vào cảng tàu. Hiện đang tiến hành kiểm tra mã quét nhập cảnh... An..."
Bỗng xuất hiện âm thanh dòng điện làm nhiễu đi giọng nói của máy móc, khiến cho những lời nói sau đó biến thành những âm thanh chi chi lộn xộn vô nghĩa.
Mọi người trong tháp chỉ huy kinh ngạc, ngay cả nhân viên thông tin trên chiến hạm bên ngoài đều ngạc nhiên la vào micro: "Andromalius?"
- - Chẳng lẽ xảy ra vấn đề rồi?
Người trong khoang chỉ huy chiến hạm Andras đồng loạt quay đầu nhìn về phía một người.
Hình ảnh và số liệu trên màn ảnh lần lượt thay đổi ánh ngược lên khuôn mặt anh ta, dưới tình huống bị vây quanh một đám người, mặt người ấy vẫn không biểu tình, nhìn chăm chú màn hình thể hiện hình ảnh cảng tàu phía dưới cùng hình ảnh bên trong thành phố.
Tóc dài vàng ánh kim, đồng tử mắt cùng màu, lễ phục trắng vừa khít người, hai chân thon dài, từ đầu gối trở xuống được bao bọc bởi đôi bốt cao, mặt giày được đính lên từng lớp từng lớp dây đai vàng kim, cũng không biết bằng chất liệu gì.
Đường viền áo cùng cổ tay điểm xuyến bằng màu nâu hạt dẻ tinh tế, cúc áo là những hạt đá thủy tinh đỏ sẫm được đánh bóng khéo léo.
Quần áo tôn lên dáng người cao gầy, khỏe khoắn, đường cong khuôn mặt hoàn mỹ, đôi môi nhạt màu mím chặt, ánh mắt sắc bén, hởi thở tràn đầy cảm giác lạnh lẽo cùng mạnh mẽ, còn mang theo uy thế của kẻ lâu năm ngồi trên cao. Khuy áo lễ phục cài đến tận cổ, không lộ ra một chút da thịt nào, lại tăng thêm phần cảm giác cấm dục.
Không một pho tượng xứng danh với tác phẩm nghê thuật nào, có thể sánh với một phần nhỏ sức hấp dẫn của người này, dưới ảnh phản chiếu của màn hình lộn xộn, y như một bức tranh tuyệt đẹp của nền văn hóa đã bị quên lãng kia, mỗi góc nhìn đều khiến người ta có ảo giác về sự lạc lõng và mất mát.
"Andromalius?" Anh ta hơi cúi đầu, ra lệnh cho hệ thống phòng thủ thành phố "Ngừng hoạt động, cho phép ta thông qua hệ thống phòng ngự, hạ cánh chiến hạm."
"Xác nhận mệnh lệnh của chủ nhân Lemegeton, hạ cánh chiến hạm, cho phép chủ nhân thông qua tầng năng lượng phòng ngự —— ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ lớp màng phòng ngự của thành phố lung lay, mọi người bỗng chốc kinh hoảng.
Người đàn ông mắt vàng tóc ánh kim trên chiến hạm chợt cứng đờ, dường như đứng không vững mà ngã quỵ về sau.
"Ngài Cyrus?"
"Ngài Thủ tướng, ngài sao thế?"
Trên chiến hạm cùng cảng tàu đều nhốn nháo hết cả lên, không người chú ý đến "Andromalius" vẫn kêu chi chi ầm ĩ.
Bởi vì bị rối loạn, nó phát ra thanh âm không ai hiểu nổi:
"Có hai chủ nhân, kiểm tra lại, vẫn là hai người... Xác nhận mệnh lệnh, cho phép chủ nhân 'thông qua' tầng phòng ngự —— vì vậy, cho phép tàu Andras tiến vào cập bến, một chủ nhân từ ngoài vào, cưỡng chế thực hiện cho phép một chủ nhân khác từ trong đi ra. Tít, kết quả phân tích, không vi phạm mệnh lệnh... Tình trạng của chủ nhân, đang bất tỉnh... Cả hai đã bất tỉnh... Không có mệnh lệnh mới... Andromalius tạm ngừng hoạt động."
Bị bóng ma thật lớn của chiến hạm bao trùm, nên không ai chú ý tới dưới cảng tàu, trên băng nguyên bỗng xuất hiện —— Ôn Loan, người bị hệ thống phòng thủ ném ra khỏi thành phố.
Tác giả: Cyrus cũng là chủ nhân chiếc chìa khóa kia.
Nguyên nhân hệ thống phòng thủ thành phố bị rối loạn là do nó tiến hành quét phân tích như bình thường, đồng thời nó cũng đang khởi động lại. Phát hiện bên ngoài màng năng lượng có một chủ nhân, bên trong cũng có một người, phút chốc ngu ngơ.
Sau đó, một người trong đó mệnh lệnh, muốn thông qua màng năng lượng, vì vậy nó chấp hành một cách nghiêm túc, muốn thông qua đúng không, nó liền quăng Ôn Loan ra ngoài, thả Cyrus vào trong...
Nè, mọi người nói xem CP vừa gặp (chưa thấy mặtnên không tính là gặp nhau, nhưng mà một giây kia, hơi thở lại đụng chạm nhau rồinha), mà cả hai đều ngất xỉu như thế này có đỉnh không hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.