Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian
Chương 18: Bảo Vệ Trái Đất (1)
Ly Xuy Nguyệt
23/04/2023
《Quân thủ vệ Rạng Đông.》
"Kì thực tôi không muốn dùng quyền hạn của thí luyện giả đệ nhất cho lắm." Tinh Mạc Già bĩu môi nói.
"Vậy sao em lại dùng?" Tinh Lan khó hiểu hỏi.
"Tình trạng hiện tại của tôi sao mà xé rách không gian đưa ba mươi người trở lại Trái Đất được, hơn nữa tôi cũng đã tự đào hố chôn mình rồi, đành dùng quyền hạn này thôi chứ sao."
"Em tự chôn bản thân về việc gì?"
"Tôi muốn làm cá mặn an nhàn sống hết đời, điều này anh biết nhỉ."
Tinh Lan gật đầu. Cây Nhỏ nhà hắn vốn là trạch nam, không thích giao tiếp, lười ra ngoài, nguyện vọng duy nhất là làm một con cá mặn thảnh thơi, sống an ổn, bình lặng không sóng gió.
Tinh Mạc Già thở dài: "Tôi đã tự tay phá nát cuộc sống bình yên mà mình mong muốn rồi."
Tinh Lan: "???"
Với tính cách của Cây Nhỏ sao có thể tự rước phiền phức vào người chứ?
"Đây hoàn toàn là ngoài ý muốn. Lần đầu tiên có chuyện nằm ngoài dự tính của tôi. A, anh minh một thời của tôi." Tinh Mạc Già than thở.
"Mà..." Y nhìn Dạ Ưng đứng sau Yến Mạc Thù, hỏi. "Hai anh không dung hợp sao?"
Yến Mạc Thù lắc đầu: "Dạ Ưng đã là một cá thể độc lập, chỉ cần không ở gần anh trong thời gian này thì cậu ta sẽ hoàn toàn tự do. Huống chi, anh không muốn chia cắt uyên ương."
"Tiểu Dạ có người yêu?" Tinh Mạc Già ngạc nhiên. "Ai? Derek à?"
Dạ Ưng vẻ mặt ghét bỏ nói: "Còn khuya anh mới thích tên bệnh tâm thần kia. Anh không giống ai kia, phải gả cho người ta, anh là lấy vợ đàng hoàng đấy."
Gân xanh trên trán Yến Mạc Thù nổi lên: "Tôi phải nói với cậu bao nhiêu lần nữa đây, tôi với anh ta không phải người yêu! Nếu có thì tôi cũng tuyệt đối không gả cho anh ta!"
Dạ Ưng nhún vai. Anh biết điều này rất có khả năng, không, phải là một trăm phần trăm mới đúng.
"Em thật sự không cần Khu Vực Chết Chóc trợ giúp sao?" Lệnh Hồ lên tiếng.
Tinh Mạc Già lắc đầu: "Đây là việc riêng của Trái Đất, không liên quan đến các anh. Huống chi, đây cũng là một lần thí luyện của thí luyện giả Trái Đất."
"Mọi người có tự tin không?" Y hỏi.
Ekaterina cười: "Tất nhiên rồi."
Những người khác gật đầu, trên mặt họ không có chút nào lo sợ, ngược lại lại có chút hưng phấn khi sắp có thể báo thù.
"Chủ hệ thống, phát sóng trực tiếp đã tắt chưa?" Tinh Mạc Già hỏi.
Chủ hệ thống nói: "Không tắt, nhưng người Tinh Minh chỉ nhìn được tình hình trên chiến trường thôi, không thấy được cứ địa của các cậu, nhưng người Trái Đất có thể thấy. Điều này ổn chứ?"
"Vậy là được rồi."
Tinh Mạc Già vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo chút. Y vẫn đang sốt nên đầu óc vẫn hơi mơ màng.
"Em sẽ không tham gia chiến đấu, lần này em sẽ làm một vị chỉ huy, Tinh Lan sẽ bảo vệ em. Nếu xuất hiện tình huống không tốt em và anh ấy sẽ chi viện."
"Hiện tại chúng ta đang ở tọa độ 4XZ - 612YY, nơi này từ trường không ổn định, lại có nhiều tiểu hành tinh, chúng ta sẽ lợi dụng địa thế nơi này để ẩn náu và đánh lén."
Tinh Mạc Già phất tay, trong không trung hiện ra một tấm bản đồ tinh thể.
"Ở đây hiện có ba mươi người, chia làm ba đội mai phục ở các địa điểm 46Z, 5 - 5EF và L - D7. Em cần mọi người đánh tan quân đội địch ở tọa độ này, bảo vệ kho lương của chúng ta, sau đó hội họp với những người khác đánh ra từ Trái Đất ở L - D7. Quân khu bảy chuẩn bị tiếp đón."
"Không cần giữ sức, triển khai hết ra đi."
Nụ cười trên môi các thí luyện giả Trái Đất càng tươi hơn.
Vladimir bóp tay răng rắc: "Cho chúng thấy thực lực thật sự của thí luyện giả Trái Đất chúng ta đi!"
Tinh Mạc Già mở mắt ra nhìn vũ trụ lấp lánh ánh sao và hành tinh màu xanh xinh đẹp nơi y sinh ra phía xa xa, đôi mắt lạnh nhạt dần trở nên ôn hòa.
Y đưa tay vào cổ, lấy ra một sợi dây chuyền có mặt dây chuyền là hình quả địa cầu thu nhỏ, cúi xuống ôn nhu đặt lên đó một nụ hôn.
"Rất nhanh sẽ kết thúc thôi." Tinh Mạc Già nhỏ giọng nói.
Y nhìn Trái Đất, cái nhìn chăm chú như muốn xuyên qua tầng khí quyển, xuyên qua mây trắng nhìn con người Trái Đất đang ngẩng đầu theo dõi các thí luyện giả Trái Đất, hít một hơi thật sâu.
"Quân thủ vệ Rạng Đông nghe lệnh!"
Các thí luyện giả Trái Đất, không chỉ ba mươi người đang đứng xung quanh Tinh Mạc Già mà còn cả hai trăm ba lăm thí luyện giả khác đang ở Trái Đất đồng loạt đứng thẳng lưng, ưỡn ngực, ngẩng đầu.
Quân thủ vệ Rạng Đông? Người Trái Đất và Tinh Minh ngạc nhiên.
Hiện tại nhóm Tinh Mạc Già vẫn đang ở trong khu vực chiến trường chứ không phải căn cứ địa của bọn họ nên người Tinh Minh vẫn nhìn thấy được thí luyện giả Trái Đất thông qua phát sóng trực tiếp.
Tinh Mạc Già nhìn những người bạn đồng sinh cộng tử trong một năm nay của mình, đôi hắc mâu kiên định dần nhiễm ánh tím, mái tóc đen dần biến trắng.
"Chúng ta là thí luyện giả, nhưng cũng có thể là quân nhân, mặc dù không chính quy. Ở Khu Vực Chết Chóc, chúng ta là thí luyện giả tham gia thí luyện. Nhưng ở trên chiến trường, nơi quyết định sự tồn vong của quê hương chúng ta thì chúng ta là quân nhân, là Quân thủ vệ Rạng Đông. Mọi người nói cho em biết, nhiệm vụ của quân nhân là gì?"
"Bảo vệ quê hương, đất nước, nhân dân! Sống vì đất nước, chết vì đất nước!" Các thí luyện giả Trái Đất đồng thanh nói.
"Quân thủ vệ Rạng Đông thành lập vì mục đích gì?"
"Bảo vệ Trái Đất, cho dù có phải hi sinh cả mạng sống!"
Giờ phút này bọn họ không phải thí luyện giả tham gia thí luyện ở Khu Vực Chết Chóc nữa, bọn họ là Quân thủ vệ Rạng Đông, là quân đội không chính quy bảo vệ hành tinh thân yêu của bọn họ. Bọn họ có thể hi sinh hết thảy vì Trái Đất, cho dù là mạng sống của bản thân cũng không một lời oán hận.
Y phục trên người các thí luyện giả Trái Đất dần biến đổi, tất cả đều chuyển thành quân phục màu trắng như tuyết tinh khôi, trước ngực mỗi người đều có huy chương biểu hiện thân phận của Quân thủ vệ Rạng Đông - quả địa cầu được bao bọc bởi đôi cánh trắng.
"Nghe đây, hành tinh của chúng ta đang bị những kẻ xâm lược đáng khinh xâm lấn. Hiện tại, với tư cách là chỉ huy lâm thời của Quân thủ vệ Rạng Đông, em ra lệnh cho mọi người không tiếc hết thảy đánh đuổi quân xâm lược, bảo vệ hành tinh của chúng ta!" Tinh Mạc Già trầm giọng nói.
Ngày thường y luôn mang một chất giọng nhẹ nhàng, ôn hòa, nhưng giờ đây nó lại cực kì kiên định và tràn đầy uy nghiêm khiến mọi người không khỏi chăm chú lắng nghe, biểu hiện ra sự phục tùng tuyệt đối của họ với y.
"Chúng ta đã đi đến được đây rồi, không lý nào lại thất bại lúc này. Trong Khu Vực Chết Chóc chúng ta còn phải trải qua những nguy hiểm không thể đo lường được, vậy nên cuộc chiến này dù có khốc liệt đến mấy thì cũng chẳng là gì cả."
"Chúng ta có rất nhiều thứ không bằng kẻ địch. Bọn chúng được huấn luyện chính quy từ nhỏ, tiếp xúc với tri thức vượt qua chúng ta cả ngàn dặm, chúng còn là quý tộc hoàng thất có tiền có quyền, tài nguyên nhiều vô kể. Còn chúng ta là bị cưỡng bách đốt cháy giai đoạn trưởng thành, không có tài nguyên cũng không có tri thức phù hợp. Nhưng tất cả chúng ta đều đã đạt được rất nhiều thành tựu mà bọn chúng dù có chi ra nhiều tiền, dùng nhiều tài nguyên đến mức nào cũng không thể theo kịp được. Điều này chứng tỏ chúng ta mạnh hơn chúng gấp trăm ngàn lần."
"Bọn chúng coi khinh chúng ta, coi sinh mạng của chúng ta như cỏ rác, làm nhiều việc ác độc không thể tha thứ. Bọn chúng đáng chết!"
"Em muốn hỏi một câu, có ai sợ hãi không, có ai muốn rút lui hay không?"
"Không!" Thanh âm vô cùng giòn giã và vang dội.
"Nói lại, chúng ta là ai, chúng ta sinh ra vì cái gì, chiến đấu vì cái gì? Nói to rõ ràng lên, nói cho những kẻ cao cao tại thượng kia biết những con kiến mà bọn chúng coi thường rốt cuộc có ý chí kiên cường bất khuất đến mức nào đi!" Tinh Mạc Già lớn tiếng nói.
"Chúng ta là Quân thủ vệ Rạng Đông, sinh ra vì Trái Đất, chiến đấu vì Trái Đất!" Toàn bộ Quân thủ vệ Rạng Đông đồng thanh nói.
"Hãy bày ra hết thảy sức mạnh của bản thân, cho những kẻ xâm lược đáng khinh kia biết ý định hủy diệt Trái Đất của chúng là sai lầm lớn đến mức nào!"
"Rõ!"
"Nguyện chư thiên an bình, nguyện giết sạch kẻ thù xâm lược! Trái Đất chúng ta vĩnh viễn trường tồn!" Tinh Mạc Già gằn từng chữ nói.
Quân thủ vệ Rạng Đông đồng thanh: "Nguyện chư thiên an bình, nguyện giết sạch kẻ thù xâm lược! Trái Đất chúng ta vĩnh viễn trường tồn!"
Vũ trụ rộng lớn biết bao, không ai biết nó bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu, ở trong lòng vũ trụ, dù nói to đến mấy thì cũng không thể truyền đi xa được, vì môi trường chân không sao có thể truyền đi sóng được. Nhưng giờ phút này, những sinh mệnh sinh sống trong vũ trụ rộng lớn này lại cảm thấy thanh âm giòn giã của Quân thủ vệ Rạng Đông đang vang vọng trong khắp vũ trụ.
Người Trái Đất nhỏ yếu, tuổi thọ ngắn, nền văn minh vẫn còn thấp kém, nhưng họ kiên cường bất khuất, không ngại khó khăn gian khổ. Họ như những cây cỏ dại mọc ven đường, không được chăm bón như hoa trong nhà kính nhưng vẫn có thể lớn lên khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Họ như những cây xương rồng trong sa mạc khô nóng, dù trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt tới vậy vẫn có thể kiên cường sống sót. Một người trong số họ có lẽ không làm được gì, nhưng họ có rất nhiều người, một người không được thì hai người, hai người không được thì ba người, cứ thêm người vào cho đến khi làm được thì thôi.
Họ cũng sẽ có bất hòa, cũng sẽ có mâu thuẫn, nhưng đến lúc quê hương lâm nguy, họ sẵn sàng gạt bỏ mâu thuẫn và khoảng cách sang một bên, vịn vai nhau đứng dậy cùng hi sinh vì quê hương. Sẽ không oán trách, cũng không do dự, cho dù có phải mất đi cả sự sống của mình họ vẫn sẽ không ngừng chiến đấu vì quê hương của bản thân.
Thì ra đây là người Trái Đất.
Thì ra đây là khung cảnh khi những sinh mệnh nhỏ bé yếu ớt đứng lên đấu tranh.
Thật đẹp. Không chỉ cư dân Tinh Minh mà cả cư dân của các thế lực khác trong vũ trụ đang xem phát sóng trực tiếp nghĩ.
Quân phục màu trắng như tuyết tinh khôi, huy chương đeo trước ngực là hình thiên sứ Trái Đất thu nhỏ thật tinh xảo, sống lưng thẳng tắp, đầu ngẩng cao, đôi mắt kiên định, vẻ mặt bình lặng không chút sợ hãi.
Khung cảnh này thật sự rất đẹp.
Những con người này như đang tỏa sáng vậy.
Giờ phút này, mọi người hoàn toàn lý giải và đồng ý với suy nghĩ của Tinh Mạc Già về người Trái Đất và hành tinh thứ ba trong Thái Dương hệ này.
Quả thật, hành tinh màu xanh này rất đẹp, nó mang một sức sống cực kì mãnh liệt và kiên cường. Cư dân ở đây cũng vậy, ai cũng là những ngôi sao sáng lấp lánh trong vũ trụ, hợp lại chính là một màn sao lấp lánh chiếu rọi thế gian.
Và ngôi sao sáng nhất, ánh mắt mọi người nhìn chăm chú vào thân ảnh đơn bạc nhưng không gầy yếu của Tinh Mạc Già. Bé tuổi nhất, từng là người yếu nhất, dễ sụp đổ nhất, nhưng lại là ngôi sao sáng nhất của màn sao này.
Đây chính là chỉ huy của Quân thủ vệ Rạng Đông!
Đây chính là quân đội bảo hộ Trái Đất - Quân thủ vệ Rạng Đông!
"Kì thực tôi không muốn dùng quyền hạn của thí luyện giả đệ nhất cho lắm." Tinh Mạc Già bĩu môi nói.
"Vậy sao em lại dùng?" Tinh Lan khó hiểu hỏi.
"Tình trạng hiện tại của tôi sao mà xé rách không gian đưa ba mươi người trở lại Trái Đất được, hơn nữa tôi cũng đã tự đào hố chôn mình rồi, đành dùng quyền hạn này thôi chứ sao."
"Em tự chôn bản thân về việc gì?"
"Tôi muốn làm cá mặn an nhàn sống hết đời, điều này anh biết nhỉ."
Tinh Lan gật đầu. Cây Nhỏ nhà hắn vốn là trạch nam, không thích giao tiếp, lười ra ngoài, nguyện vọng duy nhất là làm một con cá mặn thảnh thơi, sống an ổn, bình lặng không sóng gió.
Tinh Mạc Già thở dài: "Tôi đã tự tay phá nát cuộc sống bình yên mà mình mong muốn rồi."
Tinh Lan: "???"
Với tính cách của Cây Nhỏ sao có thể tự rước phiền phức vào người chứ?
"Đây hoàn toàn là ngoài ý muốn. Lần đầu tiên có chuyện nằm ngoài dự tính của tôi. A, anh minh một thời của tôi." Tinh Mạc Già than thở.
"Mà..." Y nhìn Dạ Ưng đứng sau Yến Mạc Thù, hỏi. "Hai anh không dung hợp sao?"
Yến Mạc Thù lắc đầu: "Dạ Ưng đã là một cá thể độc lập, chỉ cần không ở gần anh trong thời gian này thì cậu ta sẽ hoàn toàn tự do. Huống chi, anh không muốn chia cắt uyên ương."
"Tiểu Dạ có người yêu?" Tinh Mạc Già ngạc nhiên. "Ai? Derek à?"
Dạ Ưng vẻ mặt ghét bỏ nói: "Còn khuya anh mới thích tên bệnh tâm thần kia. Anh không giống ai kia, phải gả cho người ta, anh là lấy vợ đàng hoàng đấy."
Gân xanh trên trán Yến Mạc Thù nổi lên: "Tôi phải nói với cậu bao nhiêu lần nữa đây, tôi với anh ta không phải người yêu! Nếu có thì tôi cũng tuyệt đối không gả cho anh ta!"
Dạ Ưng nhún vai. Anh biết điều này rất có khả năng, không, phải là một trăm phần trăm mới đúng.
"Em thật sự không cần Khu Vực Chết Chóc trợ giúp sao?" Lệnh Hồ lên tiếng.
Tinh Mạc Già lắc đầu: "Đây là việc riêng của Trái Đất, không liên quan đến các anh. Huống chi, đây cũng là một lần thí luyện của thí luyện giả Trái Đất."
"Mọi người có tự tin không?" Y hỏi.
Ekaterina cười: "Tất nhiên rồi."
Những người khác gật đầu, trên mặt họ không có chút nào lo sợ, ngược lại lại có chút hưng phấn khi sắp có thể báo thù.
"Chủ hệ thống, phát sóng trực tiếp đã tắt chưa?" Tinh Mạc Già hỏi.
Chủ hệ thống nói: "Không tắt, nhưng người Tinh Minh chỉ nhìn được tình hình trên chiến trường thôi, không thấy được cứ địa của các cậu, nhưng người Trái Đất có thể thấy. Điều này ổn chứ?"
"Vậy là được rồi."
Tinh Mạc Già vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo chút. Y vẫn đang sốt nên đầu óc vẫn hơi mơ màng.
"Em sẽ không tham gia chiến đấu, lần này em sẽ làm một vị chỉ huy, Tinh Lan sẽ bảo vệ em. Nếu xuất hiện tình huống không tốt em và anh ấy sẽ chi viện."
"Hiện tại chúng ta đang ở tọa độ 4XZ - 612YY, nơi này từ trường không ổn định, lại có nhiều tiểu hành tinh, chúng ta sẽ lợi dụng địa thế nơi này để ẩn náu và đánh lén."
Tinh Mạc Già phất tay, trong không trung hiện ra một tấm bản đồ tinh thể.
"Ở đây hiện có ba mươi người, chia làm ba đội mai phục ở các địa điểm 46Z, 5 - 5EF và L - D7. Em cần mọi người đánh tan quân đội địch ở tọa độ này, bảo vệ kho lương của chúng ta, sau đó hội họp với những người khác đánh ra từ Trái Đất ở L - D7. Quân khu bảy chuẩn bị tiếp đón."
"Không cần giữ sức, triển khai hết ra đi."
Nụ cười trên môi các thí luyện giả Trái Đất càng tươi hơn.
Vladimir bóp tay răng rắc: "Cho chúng thấy thực lực thật sự của thí luyện giả Trái Đất chúng ta đi!"
Tinh Mạc Già mở mắt ra nhìn vũ trụ lấp lánh ánh sao và hành tinh màu xanh xinh đẹp nơi y sinh ra phía xa xa, đôi mắt lạnh nhạt dần trở nên ôn hòa.
Y đưa tay vào cổ, lấy ra một sợi dây chuyền có mặt dây chuyền là hình quả địa cầu thu nhỏ, cúi xuống ôn nhu đặt lên đó một nụ hôn.
"Rất nhanh sẽ kết thúc thôi." Tinh Mạc Già nhỏ giọng nói.
Y nhìn Trái Đất, cái nhìn chăm chú như muốn xuyên qua tầng khí quyển, xuyên qua mây trắng nhìn con người Trái Đất đang ngẩng đầu theo dõi các thí luyện giả Trái Đất, hít một hơi thật sâu.
"Quân thủ vệ Rạng Đông nghe lệnh!"
Các thí luyện giả Trái Đất, không chỉ ba mươi người đang đứng xung quanh Tinh Mạc Già mà còn cả hai trăm ba lăm thí luyện giả khác đang ở Trái Đất đồng loạt đứng thẳng lưng, ưỡn ngực, ngẩng đầu.
Quân thủ vệ Rạng Đông? Người Trái Đất và Tinh Minh ngạc nhiên.
Hiện tại nhóm Tinh Mạc Già vẫn đang ở trong khu vực chiến trường chứ không phải căn cứ địa của bọn họ nên người Tinh Minh vẫn nhìn thấy được thí luyện giả Trái Đất thông qua phát sóng trực tiếp.
Tinh Mạc Già nhìn những người bạn đồng sinh cộng tử trong một năm nay của mình, đôi hắc mâu kiên định dần nhiễm ánh tím, mái tóc đen dần biến trắng.
"Chúng ta là thí luyện giả, nhưng cũng có thể là quân nhân, mặc dù không chính quy. Ở Khu Vực Chết Chóc, chúng ta là thí luyện giả tham gia thí luyện. Nhưng ở trên chiến trường, nơi quyết định sự tồn vong của quê hương chúng ta thì chúng ta là quân nhân, là Quân thủ vệ Rạng Đông. Mọi người nói cho em biết, nhiệm vụ của quân nhân là gì?"
"Bảo vệ quê hương, đất nước, nhân dân! Sống vì đất nước, chết vì đất nước!" Các thí luyện giả Trái Đất đồng thanh nói.
"Quân thủ vệ Rạng Đông thành lập vì mục đích gì?"
"Bảo vệ Trái Đất, cho dù có phải hi sinh cả mạng sống!"
Giờ phút này bọn họ không phải thí luyện giả tham gia thí luyện ở Khu Vực Chết Chóc nữa, bọn họ là Quân thủ vệ Rạng Đông, là quân đội không chính quy bảo vệ hành tinh thân yêu của bọn họ. Bọn họ có thể hi sinh hết thảy vì Trái Đất, cho dù là mạng sống của bản thân cũng không một lời oán hận.
Y phục trên người các thí luyện giả Trái Đất dần biến đổi, tất cả đều chuyển thành quân phục màu trắng như tuyết tinh khôi, trước ngực mỗi người đều có huy chương biểu hiện thân phận của Quân thủ vệ Rạng Đông - quả địa cầu được bao bọc bởi đôi cánh trắng.
"Nghe đây, hành tinh của chúng ta đang bị những kẻ xâm lược đáng khinh xâm lấn. Hiện tại, với tư cách là chỉ huy lâm thời của Quân thủ vệ Rạng Đông, em ra lệnh cho mọi người không tiếc hết thảy đánh đuổi quân xâm lược, bảo vệ hành tinh của chúng ta!" Tinh Mạc Già trầm giọng nói.
Ngày thường y luôn mang một chất giọng nhẹ nhàng, ôn hòa, nhưng giờ đây nó lại cực kì kiên định và tràn đầy uy nghiêm khiến mọi người không khỏi chăm chú lắng nghe, biểu hiện ra sự phục tùng tuyệt đối của họ với y.
"Chúng ta đã đi đến được đây rồi, không lý nào lại thất bại lúc này. Trong Khu Vực Chết Chóc chúng ta còn phải trải qua những nguy hiểm không thể đo lường được, vậy nên cuộc chiến này dù có khốc liệt đến mấy thì cũng chẳng là gì cả."
"Chúng ta có rất nhiều thứ không bằng kẻ địch. Bọn chúng được huấn luyện chính quy từ nhỏ, tiếp xúc với tri thức vượt qua chúng ta cả ngàn dặm, chúng còn là quý tộc hoàng thất có tiền có quyền, tài nguyên nhiều vô kể. Còn chúng ta là bị cưỡng bách đốt cháy giai đoạn trưởng thành, không có tài nguyên cũng không có tri thức phù hợp. Nhưng tất cả chúng ta đều đã đạt được rất nhiều thành tựu mà bọn chúng dù có chi ra nhiều tiền, dùng nhiều tài nguyên đến mức nào cũng không thể theo kịp được. Điều này chứng tỏ chúng ta mạnh hơn chúng gấp trăm ngàn lần."
"Bọn chúng coi khinh chúng ta, coi sinh mạng của chúng ta như cỏ rác, làm nhiều việc ác độc không thể tha thứ. Bọn chúng đáng chết!"
"Em muốn hỏi một câu, có ai sợ hãi không, có ai muốn rút lui hay không?"
"Không!" Thanh âm vô cùng giòn giã và vang dội.
"Nói lại, chúng ta là ai, chúng ta sinh ra vì cái gì, chiến đấu vì cái gì? Nói to rõ ràng lên, nói cho những kẻ cao cao tại thượng kia biết những con kiến mà bọn chúng coi thường rốt cuộc có ý chí kiên cường bất khuất đến mức nào đi!" Tinh Mạc Già lớn tiếng nói.
"Chúng ta là Quân thủ vệ Rạng Đông, sinh ra vì Trái Đất, chiến đấu vì Trái Đất!" Toàn bộ Quân thủ vệ Rạng Đông đồng thanh nói.
"Hãy bày ra hết thảy sức mạnh của bản thân, cho những kẻ xâm lược đáng khinh kia biết ý định hủy diệt Trái Đất của chúng là sai lầm lớn đến mức nào!"
"Rõ!"
"Nguyện chư thiên an bình, nguyện giết sạch kẻ thù xâm lược! Trái Đất chúng ta vĩnh viễn trường tồn!" Tinh Mạc Già gằn từng chữ nói.
Quân thủ vệ Rạng Đông đồng thanh: "Nguyện chư thiên an bình, nguyện giết sạch kẻ thù xâm lược! Trái Đất chúng ta vĩnh viễn trường tồn!"
Vũ trụ rộng lớn biết bao, không ai biết nó bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu, ở trong lòng vũ trụ, dù nói to đến mấy thì cũng không thể truyền đi xa được, vì môi trường chân không sao có thể truyền đi sóng được. Nhưng giờ phút này, những sinh mệnh sinh sống trong vũ trụ rộng lớn này lại cảm thấy thanh âm giòn giã của Quân thủ vệ Rạng Đông đang vang vọng trong khắp vũ trụ.
Người Trái Đất nhỏ yếu, tuổi thọ ngắn, nền văn minh vẫn còn thấp kém, nhưng họ kiên cường bất khuất, không ngại khó khăn gian khổ. Họ như những cây cỏ dại mọc ven đường, không được chăm bón như hoa trong nhà kính nhưng vẫn có thể lớn lên khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Họ như những cây xương rồng trong sa mạc khô nóng, dù trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt tới vậy vẫn có thể kiên cường sống sót. Một người trong số họ có lẽ không làm được gì, nhưng họ có rất nhiều người, một người không được thì hai người, hai người không được thì ba người, cứ thêm người vào cho đến khi làm được thì thôi.
Họ cũng sẽ có bất hòa, cũng sẽ có mâu thuẫn, nhưng đến lúc quê hương lâm nguy, họ sẵn sàng gạt bỏ mâu thuẫn và khoảng cách sang một bên, vịn vai nhau đứng dậy cùng hi sinh vì quê hương. Sẽ không oán trách, cũng không do dự, cho dù có phải mất đi cả sự sống của mình họ vẫn sẽ không ngừng chiến đấu vì quê hương của bản thân.
Thì ra đây là người Trái Đất.
Thì ra đây là khung cảnh khi những sinh mệnh nhỏ bé yếu ớt đứng lên đấu tranh.
Thật đẹp. Không chỉ cư dân Tinh Minh mà cả cư dân của các thế lực khác trong vũ trụ đang xem phát sóng trực tiếp nghĩ.
Quân phục màu trắng như tuyết tinh khôi, huy chương đeo trước ngực là hình thiên sứ Trái Đất thu nhỏ thật tinh xảo, sống lưng thẳng tắp, đầu ngẩng cao, đôi mắt kiên định, vẻ mặt bình lặng không chút sợ hãi.
Khung cảnh này thật sự rất đẹp.
Những con người này như đang tỏa sáng vậy.
Giờ phút này, mọi người hoàn toàn lý giải và đồng ý với suy nghĩ của Tinh Mạc Già về người Trái Đất và hành tinh thứ ba trong Thái Dương hệ này.
Quả thật, hành tinh màu xanh này rất đẹp, nó mang một sức sống cực kì mãnh liệt và kiên cường. Cư dân ở đây cũng vậy, ai cũng là những ngôi sao sáng lấp lánh trong vũ trụ, hợp lại chính là một màn sao lấp lánh chiếu rọi thế gian.
Và ngôi sao sáng nhất, ánh mắt mọi người nhìn chăm chú vào thân ảnh đơn bạc nhưng không gầy yếu của Tinh Mạc Già. Bé tuổi nhất, từng là người yếu nhất, dễ sụp đổ nhất, nhưng lại là ngôi sao sáng nhất của màn sao này.
Đây chính là chỉ huy của Quân thủ vệ Rạng Đông!
Đây chính là quân đội bảo hộ Trái Đất - Quân thủ vệ Rạng Đông!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.