[T2] Nam Thần Jg Đã “Cưới” Tôi
Chương 33
Yokai Princess
09/09/2024
Trải qua những ngày tháng luyện tập cao độ, sự thay đổi liên tục về chiến thuật, hướng dẫn về các cách úp ngược và tìm đúng thời cơ, cuối cùng cũng đến ngày diễn ra sự kiện offline Honor of King 5vs5.
Địa điểm được chọn là sảnh đường A của một trường đại học có tiếng với sự cho phép hợp tác hai bên, dòng người bên ngoài chưa kịp bước vào một góc thì có dòng người đã chật kín ở lối đi.
Viễn Phong dừng xe ở một khoảng cách khá xa, bảo sáu người kiểm tra lại còn thiếu gì nữa không.
"Mấy đứa nhớ kiểm tra lại nhé, cho đến khi chọn ra 8 đội để đánh Tứ Kết thì phải thi đấu cả ngày lận."
Ngọc Lân: "Đều có rồi, sạc dự phòng cũng đầy đủ."
Hữu Lộc: "Đã...đã cố hết sức rồi, phải đánh thật nhiệt tình vào để không uổng phí những ngày thiếu ngủ...."
Người khác cũng mệt mỏi, nhưng vẫn không ngừng động viên với nhau, nhưng Đào Nguyên ngồi ở ghế phụ cảm thấy không căng thẳng mấy.
Lí do là vì cậu nhìn thấy những bóng dáng sinh viên đang nô đùa cùng bạn bè, trong khi đó cấp hai còn không thể học được.
Nỗi buồn cứ thế lấn áp đi áp lực hôm nay, chỉ cách nhau một tấm kính xe lại thể hiện sự tương phản giữa hoàn cánh.
Viễn Phong: "Mấy đứa xuống trước đi."
Hữu Lộc: "Vậy còn Đào Nguyên ? Cậu ấy không có mặt thì khó thi đấu được."
Viễn Phong: "Sẽ xuống ngay thôi, mấy đứa cứ tới điểm tập kết đi."
Dù muốn hối thúc lắm, nhưng năm người vẫn quyết định nghe theo lời anh mà xuống xe.
Cửa xe vừa đóng lại, anh bất ngờ kéo cậu qua hồn lên môi, chỉ là một nụ hôn 3 giầy chạm nhau thôi.
Đào Nguyên: "Anh...."
Viễn Phong: "Sao ngẩn ngơ vậy, mọi người đều đã xuống rồi, hay em không muốn thi đấu ?"
Quay đầu lại thì mọi người thực sự đã xuống rồi, không muốn kiếm chuyện với anh nữa mà gấp gáp kiểm tra lại còn đem thiếu gì không,
"May quá, mọi thứ có hết rồi, cả CCCD nữa, tưởng quên rồi chứ....."
"Vậy thì hôm nay chiến đấu hết mình nhé, anh và mọi người sẽ cổ vũ cho em sau lưng."
"....Tuỳ cơ ứng biến thôi anh, em cũng chẳng kỳ vọng gì suốt nhiều ngày qua đâu."
Cậu nhanh chóng xuống xe và tập hợp với luôn người, còn anh quay đầu xe về lại gaming house.
Hữu Lộc: "Đào Nguyên, cậu trễ quá đấy, định ngồi trên đấy không xuống luôn hả ?"
Đào Nguyên ngại ngùng: "Tớ xin lỗi, mải nhìn bên ngoài quá nên không chú ý."
Ngọc Lân: "Được rồi, mấy ngày nay chúng ta cũng cố tập nhiều rồi, hồm nay phải chiến thẳng đến vòng Tứ kết đấy."
Một tiếng sau trước khi khai mạc sự kiện, tại bàn xử lý thủ tục.
Quản lý: "Đội Cá Mập Con phải không ?"
Đào Nguyên: "Dạ vâng, còn đây là CCCD của cả 6 người, cùng với tài khoản được đăng nhập như biểu mẫu."
BTC kiểm tra tài khoản, chưa cần 10 giây đã xác nhận giống như những gì được ghi trên giấy đăng ký.
Quản lý: "Đều đã xác nhận. Trước khi vào khu thi đấu, các cậu hãy kiểm tra sức khỏe tại ban ý tế trước nhé."
Hữu Lộc bất ngờ: "Mấy sự kiện thế này cũng bắt buộc phải kiểm tra trước ư? Cháu nhớ là đâu có mấy việc này ?"
Do sự ảnh hưởng của việc chiến đội AL đã có án tù chung thân vì những hoạt động phi pháp, nên vì sự an toàn của mọi người, quản lý giải thích mọi việc.
Toàn bộ hoạt động trong giới Esports đã ban hành lệnh mới là mọi sự kiện offline và online đều phải tiến hành kiểm tra sức khỏe mọi người chơi một lần, sau khi nhận được giấy chứng minh sức khoẻ thì những lần sau không cần phải kiểm tra trong 3 năm.
Chưa kể nó đã được đăng lên trên mọi nền tảng hai ngày trước, cả đội đều lao đầu vào luyện tập nên không chú ý tới điều này.
Hữu Lộc lo lắng: "Tiêu rồi, chúng ta dạo này thiếu ngủ quá, giờ còn kiểm tra sức khỏe nữa...."
Ngọc Lân: "Cậu cũng đâu có bệnh di truyền gì, vả lại không phải trước đó cậu ở bệnh viện mà ?"
Hữu Lộc: "Tớ bị ngất chứ đâu bị tai nạn mà phải đưa ra giấy khám bệnh..."
Đào Nguyên: "Khoan đã, giấy khám bệnh ư ?"
Cậu nhanh chóng đưa giấy khám bệnh và hồ sơ bệnh án từ trong túi đưa cho quản lý kiểm tra.
Quản lý sửng sốt: "Cái này....là thật hả ?"
Đào Nguyên: "Dạ vâng."
Quản lý: "Vậy cậu có thể được miễn, cậu hãy đi theo người phụ trách tới khu vực thi đấu, còn những thành viên khác đều phải tới kiểm tra nhé."
Cậu nhanh chóng báo lại cho mọi người biết việc này, họ cũng chấp nhận việc kiểm tra sức khỏe, bảo cậu hãy đi theo họ để tìm vị trí thi đấu, còn hỏi kiểm tra xong sẽ tới ngay.
Hữu Lộc: "Cậu mong là đội tụi mình gặp đội nào dễ xơi nhé, khó quá cũng đành chịu."
Ngọc Lân mỉa mai: "Ai biết được, nếu gặp đội mạnh thì cậu chết với cả đội."
Dưới sự hướng dẫn của bộ phận giám sát, cậu đã ngồi ở một dãy bàn được đánh dấu bằng biển tên của hai đội là
Cá Mập Nhỏ VS Mozzta.
Ngồi vị trí ở ngoài cùng bên trái, cậu quan sát những đội khác cũng đang gấp rút vào vị trí của mình.
Nhiều đội như thế, không phải bầu không khí ở đây lát nữa sẽ căng thẳng hơn gấp bội đấy chứ?
Đào Nguyên: "Căng thẳng quá..... Nhưng phải bình tĩnh thôi, đây là bài kiểm tra năng lực của mình mà..."
Tự cố gắng động viên bản thân trong lòng, sau đó lại ngồi chờ mọi người tới đây......
Địa điểm được chọn là sảnh đường A của một trường đại học có tiếng với sự cho phép hợp tác hai bên, dòng người bên ngoài chưa kịp bước vào một góc thì có dòng người đã chật kín ở lối đi.
Viễn Phong dừng xe ở một khoảng cách khá xa, bảo sáu người kiểm tra lại còn thiếu gì nữa không.
"Mấy đứa nhớ kiểm tra lại nhé, cho đến khi chọn ra 8 đội để đánh Tứ Kết thì phải thi đấu cả ngày lận."
Ngọc Lân: "Đều có rồi, sạc dự phòng cũng đầy đủ."
Hữu Lộc: "Đã...đã cố hết sức rồi, phải đánh thật nhiệt tình vào để không uổng phí những ngày thiếu ngủ...."
Người khác cũng mệt mỏi, nhưng vẫn không ngừng động viên với nhau, nhưng Đào Nguyên ngồi ở ghế phụ cảm thấy không căng thẳng mấy.
Lí do là vì cậu nhìn thấy những bóng dáng sinh viên đang nô đùa cùng bạn bè, trong khi đó cấp hai còn không thể học được.
Nỗi buồn cứ thế lấn áp đi áp lực hôm nay, chỉ cách nhau một tấm kính xe lại thể hiện sự tương phản giữa hoàn cánh.
Viễn Phong: "Mấy đứa xuống trước đi."
Hữu Lộc: "Vậy còn Đào Nguyên ? Cậu ấy không có mặt thì khó thi đấu được."
Viễn Phong: "Sẽ xuống ngay thôi, mấy đứa cứ tới điểm tập kết đi."
Dù muốn hối thúc lắm, nhưng năm người vẫn quyết định nghe theo lời anh mà xuống xe.
Cửa xe vừa đóng lại, anh bất ngờ kéo cậu qua hồn lên môi, chỉ là một nụ hôn 3 giầy chạm nhau thôi.
Đào Nguyên: "Anh...."
Viễn Phong: "Sao ngẩn ngơ vậy, mọi người đều đã xuống rồi, hay em không muốn thi đấu ?"
Quay đầu lại thì mọi người thực sự đã xuống rồi, không muốn kiếm chuyện với anh nữa mà gấp gáp kiểm tra lại còn đem thiếu gì không,
"May quá, mọi thứ có hết rồi, cả CCCD nữa, tưởng quên rồi chứ....."
"Vậy thì hôm nay chiến đấu hết mình nhé, anh và mọi người sẽ cổ vũ cho em sau lưng."
"....Tuỳ cơ ứng biến thôi anh, em cũng chẳng kỳ vọng gì suốt nhiều ngày qua đâu."
Cậu nhanh chóng xuống xe và tập hợp với luôn người, còn anh quay đầu xe về lại gaming house.
Hữu Lộc: "Đào Nguyên, cậu trễ quá đấy, định ngồi trên đấy không xuống luôn hả ?"
Đào Nguyên ngại ngùng: "Tớ xin lỗi, mải nhìn bên ngoài quá nên không chú ý."
Ngọc Lân: "Được rồi, mấy ngày nay chúng ta cũng cố tập nhiều rồi, hồm nay phải chiến thẳng đến vòng Tứ kết đấy."
Một tiếng sau trước khi khai mạc sự kiện, tại bàn xử lý thủ tục.
Quản lý: "Đội Cá Mập Con phải không ?"
Đào Nguyên: "Dạ vâng, còn đây là CCCD của cả 6 người, cùng với tài khoản được đăng nhập như biểu mẫu."
BTC kiểm tra tài khoản, chưa cần 10 giây đã xác nhận giống như những gì được ghi trên giấy đăng ký.
Quản lý: "Đều đã xác nhận. Trước khi vào khu thi đấu, các cậu hãy kiểm tra sức khỏe tại ban ý tế trước nhé."
Hữu Lộc bất ngờ: "Mấy sự kiện thế này cũng bắt buộc phải kiểm tra trước ư? Cháu nhớ là đâu có mấy việc này ?"
Do sự ảnh hưởng của việc chiến đội AL đã có án tù chung thân vì những hoạt động phi pháp, nên vì sự an toàn của mọi người, quản lý giải thích mọi việc.
Toàn bộ hoạt động trong giới Esports đã ban hành lệnh mới là mọi sự kiện offline và online đều phải tiến hành kiểm tra sức khỏe mọi người chơi một lần, sau khi nhận được giấy chứng minh sức khoẻ thì những lần sau không cần phải kiểm tra trong 3 năm.
Chưa kể nó đã được đăng lên trên mọi nền tảng hai ngày trước, cả đội đều lao đầu vào luyện tập nên không chú ý tới điều này.
Hữu Lộc lo lắng: "Tiêu rồi, chúng ta dạo này thiếu ngủ quá, giờ còn kiểm tra sức khỏe nữa...."
Ngọc Lân: "Cậu cũng đâu có bệnh di truyền gì, vả lại không phải trước đó cậu ở bệnh viện mà ?"
Hữu Lộc: "Tớ bị ngất chứ đâu bị tai nạn mà phải đưa ra giấy khám bệnh..."
Đào Nguyên: "Khoan đã, giấy khám bệnh ư ?"
Cậu nhanh chóng đưa giấy khám bệnh và hồ sơ bệnh án từ trong túi đưa cho quản lý kiểm tra.
Quản lý sửng sốt: "Cái này....là thật hả ?"
Đào Nguyên: "Dạ vâng."
Quản lý: "Vậy cậu có thể được miễn, cậu hãy đi theo người phụ trách tới khu vực thi đấu, còn những thành viên khác đều phải tới kiểm tra nhé."
Cậu nhanh chóng báo lại cho mọi người biết việc này, họ cũng chấp nhận việc kiểm tra sức khỏe, bảo cậu hãy đi theo họ để tìm vị trí thi đấu, còn hỏi kiểm tra xong sẽ tới ngay.
Hữu Lộc: "Cậu mong là đội tụi mình gặp đội nào dễ xơi nhé, khó quá cũng đành chịu."
Ngọc Lân mỉa mai: "Ai biết được, nếu gặp đội mạnh thì cậu chết với cả đội."
Dưới sự hướng dẫn của bộ phận giám sát, cậu đã ngồi ở một dãy bàn được đánh dấu bằng biển tên của hai đội là
Cá Mập Nhỏ VS Mozzta.
Ngồi vị trí ở ngoài cùng bên trái, cậu quan sát những đội khác cũng đang gấp rút vào vị trí của mình.
Nhiều đội như thế, không phải bầu không khí ở đây lát nữa sẽ căng thẳng hơn gấp bội đấy chứ?
Đào Nguyên: "Căng thẳng quá..... Nhưng phải bình tĩnh thôi, đây là bài kiểm tra năng lực của mình mà..."
Tự cố gắng động viên bản thân trong lòng, sau đó lại ngồi chờ mọi người tới đây......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.