Chương 8
Tùng Nhung Lý Túng
19/10/2023
Từ trước đến nay tộc Nhân Ngư chỉ biết đến mẫu thân, không biết đến phụ thân. Linh Tê của ta tự nhiên cũng không cần đi trêu chọc Long tộc trên Thiên Giới gì đó. Chỉ cần không tranh không đoạt, lục giới bao lớn, chẳng lẽ còn không dung được một tiểu Thanh Long sao?
Vài ngày trước, Thốn Tâm trưởng lão khuyên ta nên tính toán sớm. Những năm gần đây, tộc Giao Nhân ngo ngoe muốn động, dã tâm tranh đoạt Vô Tận Hải rõ rành rành. Đại Tế Ti đã tính ra, trong vòng trăm năm, tất có một trận đại chiến, ta phải có sách lược vẹn toàn ứng phó trận thế chiến kia.
Ta gật đầu đồng ý.
Mang theo Linh Tê trở lại bên bờ Kính Hồ trong trí nhớ kia, không ngờ nhiều năm trôi qua, kết giới năm đó vẫn còn, chúng ta tiến vào Tiểu Trúc Lâm Hồ, Linh Tê vô cùng thích cuộc sống trên thế gian, mỗi ngày Đạp Tuyết đều dẫn cậu bé đi bốn phía du ngoạn.
Khí tức trên thế gian phức tạp, ta lại dùng chút pháp thuật che giấu chân thân của Linh Tê, để bọn họ tùy ý chơi đùa.
Ai ngờ lại bị hai con Lang yêu làm hỏng chuyện, đúng là lật thuyền trong mương!
Ta tức giận từ trên đại thụ ngồi dậy, âm thầm lo lắng, không biết trên Thiên Giới, Huyền Linh Thượng Thần có thần chức gì, bây giờ hắn đã biết chân tướng, phải nghĩ biện pháp làm rõ việc này, không thể mang đến tai ương cho Vô Tận Hải được.
Hơn nữa, trăm năm trước Yêu giới bị chiến thần của Thiên Giới sửa chữa, hoàn toàn suy thoái, âm u đầy tử khí, có thể nhìn thấy thành trì bị phá hỏng khắp nơi, yêu dân tinh thần mệt mỏi đi trên đường, cầm linh châu đổi lấy vật phẩm cần thiết.
A, có lẽ Yêu Vương hiện tại còn không đáng tin cậy bằng bản vương đi? Đột nhiên ta cảm thấy lòng tin tăng lên rất nhiều, xem ra bản vương ưu tú thế nào, toàn bộ nhờ vào vị đồng hành này phụ trợ.
Nghe đồn Yêu giới có Thiên Niên Thụ Yêu, danh xưng bách sự thông trong lục giới. Mặc dù thân ở Yêu giới, lại giống như mở thiên nhãn, rõ mọi chuyện trong lục giới như lòng bàn tay.
Năm trăm linh châu hỏi một chuyện, chút tiền lẻ này, bản vương bỏ ra được!
Trải qua nghe ngóng, cuối cùng ta đã tìm được Thụ Tinh. Đứng dưới gốc cây cổ thụ, rễ cây lan tràn vài dặm, hình dạng cực kì vặn vẹo, ta có chút không biết mở miệng từ đâu.
Đây chính là bản thể của Thụ Tinh, hay là Thụ Tinh ở trong thụ động nào đó?
Ta nghĩ ngợi, tiện tay gãi lên thân cây cách ta gần nhất, vốn nghĩ Thụ Tinh cảm ứng được có người tìm đến, sẽ cho chút phản ứng hoặc tự động hiện thân.
Không nghĩ tới thật sự có phản ứng, còn là phản ứng lớn!
Rễ cây rắc rối khó gỡ bị ta gãi, trong khoảnh khắc ầm vang sụp đổ, cành lá vốn rậm rạp cũng nhanh chóng khô héo, hóa thành tro tàn từng chút một.
Ta có năng lượng lớn như vậy sao? Nói đùa à!
Ngu ngơ một lát, mắt thấy chỉ còn trụ cột, ta vội vàng thi pháp bảo vệ tinh nguyên của cổ thụ.
Thụ yêu hiện ra hình người, mặc dù ngã trên mặt đất, đồng thời thiếu tay thiếu chân, nhưng tốt xấu gì cũng đã hiện thân.
Ta vội vàng tiến lên đỡ ông ta dậy, "Tiền bối, là ai tổn thương ngươi? Có thể nói với ta ai nơi Tụ Phách Châu hạ lạc không?"
Khuôn mặt ông ta tái nhợt tràn đầy nếp nhăn, cười khổ nói: "Chắc hẳn người kia đoán được có người muốn đến hỏi ta nơi Tụ Phách Châu hạ lạc, mới hạ loại độc này với ta."
A chuyện này... Được rồi, trách ta!
"Việc đã đến nước này, đều là thiên mệnh. Đã có người không tiếc diệt khẩu cũng muốn ngăn cản ta nói cho ngươi biết, vậy ta càng muốn nói cho ngươi biết. Tụ Phách Châu, ngưng hồn tụ phách, có thể nghịch thiên phục sinh, chính là chí bảo của Yêu giới. Đã sớm không ở trong cung của Yêu Vương, mấy vạn năm trước, Thiên Giới có một vị Trường Nhĩ Định Quang Tiên, lại yêu Xà Yêu, không tiếc phản loạn Thiên Giới, trở thành đọa tiên. Đáng tiếc Xà Yêu đã có người yêu, cuối cùng hồn phi phách tán. Hắn muốn phục sinh Xà Yêu, đã trộm Tụ Phách Châu trong cung của Yêu Vương, nhiều năm qua trốn đông trốn tây, hành tung bất định. Lần này, Tụ Phách Châu lại xuất hiện, sợ là sẽ sinh tai ương!" Ông ta hít vào một hơi, chậm rãi nói.
"Vậy chân thân của vị đọa tiên Thiên Giới kia là gì?" Ta nhớ tới người áo đen làm sao cũng không nhìn rõ chân thân kia, vô thức hỏi.
"Chân thân của hắn là..."
Còn chưa dứt lời, Thụ Yêu đã hóa thành tro tàn.
Có ý tứ, xem ra trong khoảnh khắc ta bước vào Yêu giới, đã có một đôi mắt nhìn ta chằm chằm rồi.
Ta lấy roi xương cá ra, ngưng thần dò xét khí tức bốn phía.
Roi xương cá xao động bất an, lóe lên ánh sáng màu xanh biển, bay thẳng về phía đoàn sương đen cách đó không xa đang dần dần biến mất.
Ta nhận ra đoàn sương đen kia, chính là người áo đen ta không nhìn ra chân thân ở Ly Uyên, thì ra hắn ta là đọa tiên của Thiên Giới, khó trách từ đầu đến chân, không thể nhận ra.
Đáng tiếc ta đuổi theo hơn mười dặm, vẫn không thu hoạch được gì.
Bốn phía giống như đều có khí tức của hắn ta, nhưng hoàn toàn không rõ ràng, khiến người ta không biết làm thế nào, táo bạo tại chỗ.
Ta không khỏi chán nản thở dài, "Cảm giác này rất không tốt, chắc hẳn Huyền Linh Thượng Thần đuổi theo phân thân của ta cũng có cảm giác này. Quả nhiên ta đã gặp báo ứng, hơn nữa còn đến nhanh như vậy..."
Cũng may chuyến này cũng không phải không có thu hoạch.
Chắc hẳn vị đọa tiên của Thiên Giới này muốn phục sinh Xà Yêu, cho nên trộm Tụ Phách Châu thu thập hồn phách của Xà Yêu, lại hấp thu âm khí của trời đất cung cấp nuôi dưỡng, cũng là người si tình.
Chỉ là, nhiều năm như vậy không có tung tích, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện vào lúc này, còn cấu kết với tộc Giao Nhân ngo ngoe rục rịch muốn động đến Vô Tận Hải, chỉ sợ không chỉ vì ở Ly Uyên dễ dàng hấp thu âm khí.
Ta thu lại roi xương cá, dự định trở về Vô Tận Hải trước, sau đó mới tính toán.
Nhưng ai ngờ, đến Yêu giới một chuyến, ta lại gặp được bạn cũ tha hương.
Chưa đi ra địa giới của Yêu tộc, một giọng nói nhiệt tình cởi mở gọi ta lại. Quay đầu nhìn, đúng là bạn cũ tu luyện trên núi Ma Da, thỏ tinh Thiên Tầm.
Ta và hắn ngồi trong quán rượu nhỏ của Yêu tộc, gọi hai bình rượu ngon lừng danh ở Yêu tộc, Yêu Tàng Lão Giáo, một đĩa củ lạc, một đĩa dưa leo, nói chuyện.
Hắn nói hắn vốn ở núi Ma Da quan sát Ly Uyên thay ta, mấy ngày trước phát hiện có một người áo đen thường xuyên ra vào Ly Uyên, trong lòng sinh nghi, đã tìm cơ hội theo dõi hắn ta
Vài ngày trước, Thốn Tâm trưởng lão khuyên ta nên tính toán sớm. Những năm gần đây, tộc Giao Nhân ngo ngoe muốn động, dã tâm tranh đoạt Vô Tận Hải rõ rành rành. Đại Tế Ti đã tính ra, trong vòng trăm năm, tất có một trận đại chiến, ta phải có sách lược vẹn toàn ứng phó trận thế chiến kia.
Ta gật đầu đồng ý.
Mang theo Linh Tê trở lại bên bờ Kính Hồ trong trí nhớ kia, không ngờ nhiều năm trôi qua, kết giới năm đó vẫn còn, chúng ta tiến vào Tiểu Trúc Lâm Hồ, Linh Tê vô cùng thích cuộc sống trên thế gian, mỗi ngày Đạp Tuyết đều dẫn cậu bé đi bốn phía du ngoạn.
Khí tức trên thế gian phức tạp, ta lại dùng chút pháp thuật che giấu chân thân của Linh Tê, để bọn họ tùy ý chơi đùa.
Ai ngờ lại bị hai con Lang yêu làm hỏng chuyện, đúng là lật thuyền trong mương!
Ta tức giận từ trên đại thụ ngồi dậy, âm thầm lo lắng, không biết trên Thiên Giới, Huyền Linh Thượng Thần có thần chức gì, bây giờ hắn đã biết chân tướng, phải nghĩ biện pháp làm rõ việc này, không thể mang đến tai ương cho Vô Tận Hải được.
Hơn nữa, trăm năm trước Yêu giới bị chiến thần của Thiên Giới sửa chữa, hoàn toàn suy thoái, âm u đầy tử khí, có thể nhìn thấy thành trì bị phá hỏng khắp nơi, yêu dân tinh thần mệt mỏi đi trên đường, cầm linh châu đổi lấy vật phẩm cần thiết.
A, có lẽ Yêu Vương hiện tại còn không đáng tin cậy bằng bản vương đi? Đột nhiên ta cảm thấy lòng tin tăng lên rất nhiều, xem ra bản vương ưu tú thế nào, toàn bộ nhờ vào vị đồng hành này phụ trợ.
Nghe đồn Yêu giới có Thiên Niên Thụ Yêu, danh xưng bách sự thông trong lục giới. Mặc dù thân ở Yêu giới, lại giống như mở thiên nhãn, rõ mọi chuyện trong lục giới như lòng bàn tay.
Năm trăm linh châu hỏi một chuyện, chút tiền lẻ này, bản vương bỏ ra được!
Trải qua nghe ngóng, cuối cùng ta đã tìm được Thụ Tinh. Đứng dưới gốc cây cổ thụ, rễ cây lan tràn vài dặm, hình dạng cực kì vặn vẹo, ta có chút không biết mở miệng từ đâu.
Đây chính là bản thể của Thụ Tinh, hay là Thụ Tinh ở trong thụ động nào đó?
Ta nghĩ ngợi, tiện tay gãi lên thân cây cách ta gần nhất, vốn nghĩ Thụ Tinh cảm ứng được có người tìm đến, sẽ cho chút phản ứng hoặc tự động hiện thân.
Không nghĩ tới thật sự có phản ứng, còn là phản ứng lớn!
Rễ cây rắc rối khó gỡ bị ta gãi, trong khoảnh khắc ầm vang sụp đổ, cành lá vốn rậm rạp cũng nhanh chóng khô héo, hóa thành tro tàn từng chút một.
Ta có năng lượng lớn như vậy sao? Nói đùa à!
Ngu ngơ một lát, mắt thấy chỉ còn trụ cột, ta vội vàng thi pháp bảo vệ tinh nguyên của cổ thụ.
Thụ yêu hiện ra hình người, mặc dù ngã trên mặt đất, đồng thời thiếu tay thiếu chân, nhưng tốt xấu gì cũng đã hiện thân.
Ta vội vàng tiến lên đỡ ông ta dậy, "Tiền bối, là ai tổn thương ngươi? Có thể nói với ta ai nơi Tụ Phách Châu hạ lạc không?"
Khuôn mặt ông ta tái nhợt tràn đầy nếp nhăn, cười khổ nói: "Chắc hẳn người kia đoán được có người muốn đến hỏi ta nơi Tụ Phách Châu hạ lạc, mới hạ loại độc này với ta."
A chuyện này... Được rồi, trách ta!
"Việc đã đến nước này, đều là thiên mệnh. Đã có người không tiếc diệt khẩu cũng muốn ngăn cản ta nói cho ngươi biết, vậy ta càng muốn nói cho ngươi biết. Tụ Phách Châu, ngưng hồn tụ phách, có thể nghịch thiên phục sinh, chính là chí bảo của Yêu giới. Đã sớm không ở trong cung của Yêu Vương, mấy vạn năm trước, Thiên Giới có một vị Trường Nhĩ Định Quang Tiên, lại yêu Xà Yêu, không tiếc phản loạn Thiên Giới, trở thành đọa tiên. Đáng tiếc Xà Yêu đã có người yêu, cuối cùng hồn phi phách tán. Hắn muốn phục sinh Xà Yêu, đã trộm Tụ Phách Châu trong cung của Yêu Vương, nhiều năm qua trốn đông trốn tây, hành tung bất định. Lần này, Tụ Phách Châu lại xuất hiện, sợ là sẽ sinh tai ương!" Ông ta hít vào một hơi, chậm rãi nói.
"Vậy chân thân của vị đọa tiên Thiên Giới kia là gì?" Ta nhớ tới người áo đen làm sao cũng không nhìn rõ chân thân kia, vô thức hỏi.
"Chân thân của hắn là..."
Còn chưa dứt lời, Thụ Yêu đã hóa thành tro tàn.
Có ý tứ, xem ra trong khoảnh khắc ta bước vào Yêu giới, đã có một đôi mắt nhìn ta chằm chằm rồi.
Ta lấy roi xương cá ra, ngưng thần dò xét khí tức bốn phía.
Roi xương cá xao động bất an, lóe lên ánh sáng màu xanh biển, bay thẳng về phía đoàn sương đen cách đó không xa đang dần dần biến mất.
Ta nhận ra đoàn sương đen kia, chính là người áo đen ta không nhìn ra chân thân ở Ly Uyên, thì ra hắn ta là đọa tiên của Thiên Giới, khó trách từ đầu đến chân, không thể nhận ra.
Đáng tiếc ta đuổi theo hơn mười dặm, vẫn không thu hoạch được gì.
Bốn phía giống như đều có khí tức của hắn ta, nhưng hoàn toàn không rõ ràng, khiến người ta không biết làm thế nào, táo bạo tại chỗ.
Ta không khỏi chán nản thở dài, "Cảm giác này rất không tốt, chắc hẳn Huyền Linh Thượng Thần đuổi theo phân thân của ta cũng có cảm giác này. Quả nhiên ta đã gặp báo ứng, hơn nữa còn đến nhanh như vậy..."
Cũng may chuyến này cũng không phải không có thu hoạch.
Chắc hẳn vị đọa tiên của Thiên Giới này muốn phục sinh Xà Yêu, cho nên trộm Tụ Phách Châu thu thập hồn phách của Xà Yêu, lại hấp thu âm khí của trời đất cung cấp nuôi dưỡng, cũng là người si tình.
Chỉ là, nhiều năm như vậy không có tung tích, hết lần này tới lần khác lại xuất hiện vào lúc này, còn cấu kết với tộc Giao Nhân ngo ngoe rục rịch muốn động đến Vô Tận Hải, chỉ sợ không chỉ vì ở Ly Uyên dễ dàng hấp thu âm khí.
Ta thu lại roi xương cá, dự định trở về Vô Tận Hải trước, sau đó mới tính toán.
Nhưng ai ngờ, đến Yêu giới một chuyến, ta lại gặp được bạn cũ tha hương.
Chưa đi ra địa giới của Yêu tộc, một giọng nói nhiệt tình cởi mở gọi ta lại. Quay đầu nhìn, đúng là bạn cũ tu luyện trên núi Ma Da, thỏ tinh Thiên Tầm.
Ta và hắn ngồi trong quán rượu nhỏ của Yêu tộc, gọi hai bình rượu ngon lừng danh ở Yêu tộc, Yêu Tàng Lão Giáo, một đĩa củ lạc, một đĩa dưa leo, nói chuyện.
Hắn nói hắn vốn ở núi Ma Da quan sát Ly Uyên thay ta, mấy ngày trước phát hiện có một người áo đen thường xuyên ra vào Ly Uyên, trong lòng sinh nghi, đã tìm cơ hội theo dõi hắn ta
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.