Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 48: Giáo Thảo Đại Nhân (11)
Suzue
11/09/2019
" Chị...thằng cha ngáo đá này là ai vậy !? " Trân Nghị cơ lông mày giật giật, chỉ vào Lâm Phong đang ung dung ngồi trước
mặt cười tươi như hoa
" Em nói gì vậy hả !? Đó chính là đàn anh khối trên của chị đó ! Còn không mau xin lỗi đi. " Hoàng Miêu nhéo vào tai Trân Nghị
" Tại sao em lại phải xin lỗi chứ !? Tự nhiên chị đưa một tên con trai về cho ở nhờ ! Nếu hai người có con thì hai đứa em ngủ ngoài đường à !? "
Hoàng Miêu nghẹn lời, khóe môi giật giật " Trân, Nghị, em muốn ăn đòn phải không !? "
" Bộ em nói không đúng à !? "
* Uynh * Trân Nghị ôm lấy cái đầu xưng lên một cục
" Bỏ đi, bỏ đi, dù sao thằng bé cũng chỉ là trẻ con thôi mà " Lâm Phong mỉm cười cho qua, xua xua tay
" Học trưởng, nếu anh còn cười như thế nữa là em đấm luôn cả anh đấy " Hoàng Miêu tay nắm thành quyền, mặt đùng đùng sát khí
Thật ngứa mắt !
Lâm Phong đành câm nín, cả bốn yên bình người ngồi nhai bánh mì với nước lọc mặc dù giản dị nhưng cũng đủ lo
Vì hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần lên không phải đi học
Lâm Phong bỗng đứng dậy, quấn khăn quàng lên cổ " Cảm ơn tiểu học muội nhé, Có lẽ anh phải về nhà rồi, sau này nhất định sẽ báo đáp cho học muội "
" À ừm vậy...hẹn gặp lại học trưởng nhé " Hoàng Miêu cứng nhắc nói
" Tạm biệt hai đứa nhé, lần tới anh sẽ đến thăm " Lâm Phong nhìn sang Trân Vy và Trân Nghị đang lăn lóc trên sàn
" Vâng ! " Biểu cảm của Trân Vy rất vui vẻ còn Trân Nghị khá là ỉu xìu đáp
Lâm Phong không nói gì nữa lẳng lặng mở cửa ra ngoài, Hoàng Miêu trầm mặc dõi theo bóng lưng của Lâm Phong cho tới khi khuất đi
" Chị à, hôm nay chị có ca làm thêm buổi sáng đó~ Bộ quên rồi sao ? " Trân Vy nhắc nhở bên tai
Hoàng Miêu rùng mình nhanh chóng đứng dậy thay quần áo rồi chạy ra cửa không quên nhắc nhở Trân Nghị trông em rồi mới đi làm
...
Trải qua rất nhiều cốt truyện lên Hoàng Miêu cũng đã quen với hoàn cảnh của các thế giới khác nhau
Hoàng Miêu trở lại cửa tiệm bưng một cái khay trà tới bàn số 3 bỗng nhìn thấy cô gái bịt mắt một bên quen thuộc kia thì rất ngạc nhiên
Bước dài chân đi tới, đặt mạnh cái khay trước bàn cô gái biểu cảm rất nghiêm trọng
" Tiểu tỷ tỷ ! Chúng ta nó chuyện một chút có được không ? "
Cô gái nhìn lướt qua Hoàng Miêu mặt lạnh đáp " ... Được thôi "
Hoàng Miêu kéo ghế ngồi đối diện với cô gái không khí khá là áp lực nhưng cô gái vẫn bình thản nhấp một ngụm trà như thường
" Có thể nói cho em biết tên của chị được không ? " Hoàng Miêu có chút hồi hộp nhìn chị ta
Cô gái nhẹ đặt cốc trà xuống, con mắt vô hồn nghiêng đầu đáp " Tôi tên là Khả Nha "
Hoàng Miêu có chút sững sờ
Nữ sinh bị bắt nạt đó...Chẳng phải cũng họ Khả sao ? Hình như là Khả Ngân...
Khả Ngân và Khả Nha sao ?
" Chị có chị em ruột thịt nào khác không ? " Hoàng Miêu tròn mắt hỏi trong sự hy vọng
Khả Nha nhẹ nhíu mày " Chị em ? Tôi nào có đứa nào đâu ? "
" Vậy còn tấm hình này thì sao ? Chị có biết nữ sinh này không ? " Hoàng Miêu lấy trong túi ra một tấm ảnh của Khả Ngân cô đã chuẩn bị từ trước
Khả Nha cầm tấm hình lên xem xét, lông mày chị ta càng nhăn lại trông vô cùng khó coi
" Thật xấu xí ! Nó là ai vậy ? " Khả Nha giương đôi mắt không hồn kỳ thị, trả lại tấm ảnh cho Hoàng Miêu
" Bộ chị không biết cô ấy sao ? "
Khả Nha mặt lạnh đáp " Không biết! " Rồi thản nhiên uống hết tách trà, đứng dậy thanh toán liền rời khỏi
Để lại Hoàng Miêu thẫn thờ, thất vọng
... Việc này không dễ như cô tưởng rồi
Nhưng mà biểu cảm của chị ta thật gắt gỏng...Hỏi một chút thôi mà làm gì căng thế !?
" Em nói gì vậy hả !? Đó chính là đàn anh khối trên của chị đó ! Còn không mau xin lỗi đi. " Hoàng Miêu nhéo vào tai Trân Nghị
" Tại sao em lại phải xin lỗi chứ !? Tự nhiên chị đưa một tên con trai về cho ở nhờ ! Nếu hai người có con thì hai đứa em ngủ ngoài đường à !? "
Hoàng Miêu nghẹn lời, khóe môi giật giật " Trân, Nghị, em muốn ăn đòn phải không !? "
" Bộ em nói không đúng à !? "
* Uynh * Trân Nghị ôm lấy cái đầu xưng lên một cục
" Bỏ đi, bỏ đi, dù sao thằng bé cũng chỉ là trẻ con thôi mà " Lâm Phong mỉm cười cho qua, xua xua tay
" Học trưởng, nếu anh còn cười như thế nữa là em đấm luôn cả anh đấy " Hoàng Miêu tay nắm thành quyền, mặt đùng đùng sát khí
Thật ngứa mắt !
Lâm Phong đành câm nín, cả bốn yên bình người ngồi nhai bánh mì với nước lọc mặc dù giản dị nhưng cũng đủ lo
Vì hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần lên không phải đi học
Lâm Phong bỗng đứng dậy, quấn khăn quàng lên cổ " Cảm ơn tiểu học muội nhé, Có lẽ anh phải về nhà rồi, sau này nhất định sẽ báo đáp cho học muội "
" À ừm vậy...hẹn gặp lại học trưởng nhé " Hoàng Miêu cứng nhắc nói
" Tạm biệt hai đứa nhé, lần tới anh sẽ đến thăm " Lâm Phong nhìn sang Trân Vy và Trân Nghị đang lăn lóc trên sàn
" Vâng ! " Biểu cảm của Trân Vy rất vui vẻ còn Trân Nghị khá là ỉu xìu đáp
Lâm Phong không nói gì nữa lẳng lặng mở cửa ra ngoài, Hoàng Miêu trầm mặc dõi theo bóng lưng của Lâm Phong cho tới khi khuất đi
" Chị à, hôm nay chị có ca làm thêm buổi sáng đó~ Bộ quên rồi sao ? " Trân Vy nhắc nhở bên tai
Hoàng Miêu rùng mình nhanh chóng đứng dậy thay quần áo rồi chạy ra cửa không quên nhắc nhở Trân Nghị trông em rồi mới đi làm
...
Trải qua rất nhiều cốt truyện lên Hoàng Miêu cũng đã quen với hoàn cảnh của các thế giới khác nhau
Hoàng Miêu trở lại cửa tiệm bưng một cái khay trà tới bàn số 3 bỗng nhìn thấy cô gái bịt mắt một bên quen thuộc kia thì rất ngạc nhiên
Bước dài chân đi tới, đặt mạnh cái khay trước bàn cô gái biểu cảm rất nghiêm trọng
" Tiểu tỷ tỷ ! Chúng ta nó chuyện một chút có được không ? "
Cô gái nhìn lướt qua Hoàng Miêu mặt lạnh đáp " ... Được thôi "
Hoàng Miêu kéo ghế ngồi đối diện với cô gái không khí khá là áp lực nhưng cô gái vẫn bình thản nhấp một ngụm trà như thường
" Có thể nói cho em biết tên của chị được không ? " Hoàng Miêu có chút hồi hộp nhìn chị ta
Cô gái nhẹ đặt cốc trà xuống, con mắt vô hồn nghiêng đầu đáp " Tôi tên là Khả Nha "
Hoàng Miêu có chút sững sờ
Nữ sinh bị bắt nạt đó...Chẳng phải cũng họ Khả sao ? Hình như là Khả Ngân...
Khả Ngân và Khả Nha sao ?
" Chị có chị em ruột thịt nào khác không ? " Hoàng Miêu tròn mắt hỏi trong sự hy vọng
Khả Nha nhẹ nhíu mày " Chị em ? Tôi nào có đứa nào đâu ? "
" Vậy còn tấm hình này thì sao ? Chị có biết nữ sinh này không ? " Hoàng Miêu lấy trong túi ra một tấm ảnh của Khả Ngân cô đã chuẩn bị từ trước
Khả Nha cầm tấm hình lên xem xét, lông mày chị ta càng nhăn lại trông vô cùng khó coi
" Thật xấu xí ! Nó là ai vậy ? " Khả Nha giương đôi mắt không hồn kỳ thị, trả lại tấm ảnh cho Hoàng Miêu
" Bộ chị không biết cô ấy sao ? "
Khả Nha mặt lạnh đáp " Không biết! " Rồi thản nhiên uống hết tách trà, đứng dậy thanh toán liền rời khỏi
Để lại Hoàng Miêu thẫn thờ, thất vọng
... Việc này không dễ như cô tưởng rồi
Nhưng mà biểu cảm của chị ta thật gắt gỏng...Hỏi một chút thôi mà làm gì căng thế !?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.