Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99

Chương 42: Giáo Thảo Đại Nhân

Suzue

08/09/2019

Sáng hôm sau

Hoàng Miêu thay một bộ đồng phục khác để đi học, mái tóc đuôi ngựa dài tới gần eo lắc lư đi theo giống cái đuôi mèo để lộ ra khuôn mặt nhỏ bé khung xương nhỏ.

Vừa vào tới cổng trường có một đảm nữ sinh 5 người khoay tay trước ngực cản cô lại

Một nữ sinh đứng ở giữa có nét xinh đẹp sắc sảo, môi cô nàng đỏ trót. Áo để hở 2 huy trên, váy cắt ngắn tới đùi mặc dù đang là mùa đông - nữ sinh này là Mẫn Lạp nữ phụ phản diện đối nghịch với nữ chủ Ánh Như

" Thật không ngờ nha~ Tao đã nhốt mày ở đó vậy mà còn chưa biến mất! " Mẫn Lạp nắm lấy đuôi tóc Hoàng Miêu

Hoàng Miêu, hất tay Mẫn Lạp ra ánh mắt tỏa ra khói đen trừng lớn nhìn về phía cô ta

" Sao hôm nay có vẻ khác thế hửm ? Chẳng lẽ bị ma ám rồi sao haha... " Mẫn Lạp cười lên một trận giễu cợt

Cùng lúc đó, Ánh Như đang trên đường đi tới trường thì thấy một cảnh như thế này

Cô nàng hóa trang thành một nữ sinh quê mùa tết tóc hai bím và đeo kính cận nhưng vẫn tỏa ra một ảnh hào quang bí ẩn

Ánh Như vốn rất ghét cái kiểu bắt nạt này lên cô sẵn sàng xắn tay áo lên chuẩn bị chiến đấu giúp đỡ nữ sinh bị bắt nạt kia

" Cút ra ! " Hoàng Miêu gằn giọng

Cô rất ghét đám không biết điều thích cản đường cản lối trong lúc cô đang vội

Ánh Như thấy vậy liền khựng lại

Vui nha~ không ngờ nữ sinh này cũng mạnh mẽ đấy chứ

" Hả !? Mày vừa nói cái gì cơ ? " Mẫn Lạp nhăn mày, túm lấy cổ áo Hoàng Miêu

" Mau dừng lại ! Ai cho mấy người uy hiếp cậu ấy chứ !? " Ánh Như bộ dáng sao đỏ, tay chống eo

" Mày chỉ là một con nhỏ quê mùa mới đến có quyền gì mà dám lên tiếng với tao ? " Mẫn Lạp thả Hoàng Miêu ra, kiêu ngạo đối mặt với Ánh Như

" Đừng có ỷ giàu mà hiếp nghèo ! Mấy người thử đặt mình vào hoàn cảnh của cậu ấy xem ! " Ánh Như chỉ thẳng vào Hoàng Miêu đang bình thản đứng đó

Khóe môi Hoàng Miêu giật giật

Cái cảm giác này giống như mình đang được thương hại



Làm cô nhớ tới lần đầu gặp Lâm Phong ở thế giới Lọ Lem kia hắn đã nói với cô 'Ngươi đang thương hại ta sao ?'

Thật sự hơi bị khó chịu đấy...

" Liên quan gì tới mày chứ !? Muốn chết à ! "

Mẫn Lạp to tiếng, đám học sinh khác vây quay xem kịch

" Mẫn Lạp cô làm loạn đủ chưa ? " Một nam sinh vô cùng đẹp trai đi đến bên cạnh Ánh Như, tỏa ra ánh hào quang trong từng bước đi

Các nữ sinh gần đó ngay lập tức đỏ mặt ánh mắt dán theo nam sinh

Hoàng Miêu: "..." Nam chủ Đình Trạch...xuất hiện rồi !

" Trạch ca~ Sao anh lại bênh con nhỏ đó vậy ? " Mẫn Lạp thay đổi 180 độ, phụng phịu làm nũng

" Đây là trường học chứ không phải quầy quán gì đâu mà cô muốn làm gì thì làm " Đình Trạch bộ dáng điềm đạm, thân mật khoác vai Ánh Như

" Anh...! " Ánh Như khuôn mặt có chút uất ức muốn đẩy Đình Trạch ra

Nhưng Đình Trạch lại thầm vào tai cô nàng cài gì đó, Ánh Như đỏ mặt không dám ngọ nguậy nữa

Hoàng Miêu: "..." Xà nẹo ngay giữa thanh thiên bạch nhật luôn! Ai mà chả ngứa mắt !

" Cô còn không mau quay về lớp đi ? " Đình Trạch trừng mắt nhìn về đám Mẫn Lạp

Mẫn Lạp nghẹn lời tức tối xoay người bỏ đi

Tại sao Trạch ca lại thân thiết với con nhỏ xấu xí đó chứ thật không thể tha thứ !

Đám học sinh thấy kịch đã hết lên bắt đầu giải tán, Hoàng Miêu cũng định quay đi thì Ánh Như nắm lấy cổ tay cô kéo lại

" Bạn học không sao chứ ? " Cô nàng lo lắng hỏi

Hoàng Miêu trầm mặc một lúc "...Không sao... "

Ánh Như nhẹ thở dài " Vậy là tốt quá rồi "

Hoàng Miêu: "..." Vậy cô thấy tôi có bị thương sao ?



Mặc dù Hoàng Miêu thấy lòng tốt của nữ chủ này không có giả tạo nhưng tính cách tốt bụng quá đà của cô nàng cô cũng không thích lắm

" Phải rồi mình là Hạ Ánh Như, bạn tên là gì vậy ? "

"...Hoang Miêu, lớp 11-B "

" À thì ra chúng ta cùng lớp sao ? Vậy mà hôm trước không thấy bạn, sau này chúng ta là bạn nhé ? " Ánh Như nghiêng đầu vui vẻ nói

" À...cũng được.. " Hoàng Miêu nhàm chán đảo mắt, một bóng người từ cổng trường đi vào

" Lâm Phong! Sao hôm nay cậu đi muộn thế ? " Đình Trạch khoay tay trước ngực, đối diện với nam sinh trước mặt điềm đạm hỏi

Lâm Phong và Đình Trạch cao bằng nhau, nhưng nhìn là biết mỗi người đều có điểm khác biệt. Lâm Phong là kiểu ôn hòa với nụ cười làm người ta phải mềm lòng còn Đình Trạch lại là kiểu thiếu gia bá đạo

Hôm nay Lâm Phong mặc vẫn y như hôm trước Hoàng Miêu gặp trong cửa hàng tiện lợi

" hát xì... " Lâm Phong bỗng hắt hơi một tiếng nhỏ

" Cậu bị cảm rồi sao ? "

" Chắc vậy... " Lâm Phong lấy tay xoa mũi " Thôi đi vào lớp đi cũng sắp muộn rồi "

" Ừ "

Đình Trạch và Lâm Phong cùng đi sánh vai nhau. Khi đi qua Hoàng Miêu hai ánh mắt liền chạm nhau

" Chào tiểu học muội nhé... " Lâm Phong nhẹ cười

" ơ...Chào " Hoàng Miêu có chút sững sờ không kịp phản ứng, nhìn bóng lưng Lâm Phong đã đi lướt qua

Anh ta...trông xanh xao quá...

" Hai người có quen nhau sao ? " Đình Trạch vừa đi vừa quay sang Lâm Phong hỏi

Lâm Phong mỉm cười, nhẹ giọng đáp " Đó là một tiểu học muội tốt bụng... "

" Vậy à... " Đình Trạch trầm mặc

Trước giờ có thấy tên Lâm Phong này nhớ tới nữ sinh nào đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook